您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Truyện Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc
NEWS2025-02-01 00:01:01【Thế giới】2人已围观
简介Lạnh quá! Đau quá! Ngươi đang làm cái gì?ệnĐộcChiếmQuânSủngHoàngHậuKhôngDễChọlịch premier league Tạilịch premier leaguelịch premier league、、
“A!” Một tiếng kêu sợ hãi từ Thiên điện Lăng Nguyệt cung truyền ra, khiến cho cung nữ đứng đầu giật mình. Cung nữ này cau mày mặt miễn cưỡng bưng nến đi vào trong Thiên điện.
“Trương tiểu chủ tử hơn nửa đêm ngài bị làm sao vậy?” Cung nữ mất kiên nhẫn gọi nữ tử mặt tái nhợt ngồi trên giường, miệng thì gọi tiểu chủ tử, nhưng giọng nói thì lại chẳng có chút cung kính nào.
“Rót ly nước cho ta.” Trương Vân Nguyệt lạnh nhạt nói, bỏ qua giọng điệu nói chuyện của cung nữ kia, dù sao ở trong hoàng cung này thứ không thiếu nhất chính là người tìm chết, cung nữ này phách lối như vậy sớm hay muộn cũng đắc tội người ta nói không chừng còn bị Huệ phi nương nương hành hạ.
“Thôi đi, khoe khoang cái gì chứ, không phải chỉ có dáng dấp hơi đẹp thôi sao!” Cung nữ này vừa nói nhỏ vừa không tình nguyển rót nước cho Trương Vân Nguyệt.
“Được rồi, ngươi cút ra ngoài cho ta! Chỗ này của ta không cần một cung nữ cao quý hơn cả chủ tử như ngươi đến hầu hạ!”Trương Vân Nguyệt vốn bị cơn ác mộng dọa sợ, cung nữ này còn tỏ ra vênh váo, vốn định giữ ý tưởng giữ cung nữ này cho Huệ phi nương nương hành hạ, giờ trực tiếp đuổi người luôn
"Hô! Hôm nay mới leo lên long sàng của hoàng thượng liền tỏ ra kiêu ngạo rồi hả? Chớ quên! Ta là cung nữ ‘ Huệ phi nương nương ’ ban cho ngươi, muốn đuổi ta đi? Cũng phải được nương nương cho phép! Hừ! Hơn nửa đêm muốn uống nước? Không có cửa đâu!" Cung nữ này nói xong liền trực tiếp đổ bình nước ra bàn, khiến nước chảy đầy bàn!
"Có ai không! Có ai không!" Trương Vân Nguyệt mặc kệ những thứ khác, trực tiếp cất giọng kêu lên, dù sao nàng đã ngủ không được, vậy thì mọi người cùng nhau không ngủ! Dù chuyện lần này nàng không chiếm được lời, nàng cũng sẽ không cho con cung nữ trước mắt tốt hơn! Hừ!
很赞哦!(76211)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1: Khó cản chủ nhà
- Ông Nguyễn Đức Tài muốn bán một triệu cổ phiếu Thế Giới Di Động
- Kia Carnival 2025 thêm động cơ hybrid, giá từ 36.500 USD
- 4 phim hoạt hình khiến ai cũng cười nắc nẻ vì 'trí tuệ siêu phàm'
- Nhận định, soi kèo Persikas vs Persipa Pati, 15h00 ngày 28/1: Tin vào chủ nhà
- Cùng Vinpearl sống lại thanh xuân tươi đẹp
- Làm sữa chua chanh dây dẻo như kem chỉ bằng mẹo nhỏ này
- Chứng khoán hôm nay 8/10: Cổ phiếu thép và ngân hàng giúp chứng khoán lấy lại sắc xanh
- Nhận định, soi kèo Crystal Palace vs Brentford, 21h00 ngày 26/1: Bẻ cánh Bầy ong
- Vương phi Monaco ở ẩn dưỡng bệnh
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1: Khó cản chủ nhà
- Tôi ít khi viết bình luận trên báo nhưng đọc bài viết Ngủ nhà con trai 1 tối, sáng sớm mẹ ra về trong nước mắt, thấy nhiều người khuyên chị N.T.N – tác giả bài viết nên mặc kệ con, có tài sản thì giữ cho mình và cứ sống an yên ở quê, không cần con cháu quan tâm nữa, tôi bỗng thấy lo.
Con cái là do chúng ta sinh ta, nuôi dưỡng, dạy dỗ. Cho nên, dù con đã 30 tuổi hay 40 - 50 tuổi, thậm chí nhiều hơn, nhưng nếu các con đi nhầm đường thì cha mẹ vẫn phải có trách nhiệm nhắc nhở, dạy bảo để chúng nhìn nhận lại mình.
Hơn 20 năm trước, vợ chồng tôi vỡ nợ. Kinh tế vô cùng khó khăn. Tháng nào hai vợ chồng cũng phải vay mượn mới đủ chi tiêu các khoản trong gia đình.
Những người thân quen đều khuyên chúng tôi nên nói với con trai và gọi con về. Lúc đó, con trai tôi đang du học ở Úc. Thế nhưng, suy đi tính lại, tôi và chồng quyết định giấu con, cố vay mượn, kiếm tiền để con được học hành tới nơi tới chốn.
Nhiều người thấy chúng tôi quyết định như vậy thì thở dài, bảo chúng tôi tự làm khổ mình, sau này chắc gì đã được nhờ con.
Thấm thoắt, con cũng ra trường về nước. Lúc về, con dẫn theo một cô vợ.
Con bé người Việt, nhưng có lẽ đã xa Việt Nam lâu năm nên có cách sống khá khác biệt. Cháu không thích những cuộc gặp gỡ, trò chuyện với gia đình chồng. Chúng tôi đến chơi, cháu chỉ chào hỏi qua loa rồi vào phòng riêng chứ không niềm nở, nấu cơm nấu nước, hỏi han bố mẹ.
Cháu cũng không nể nang bố mẹ chồng khi yêu cầu chồng phải chăm sóc mình: khi thì bắt chồng xoa chân, bóp tay, khi lại buộc dây giày, giặt quần áo …
Mọi người hãy tưởng tưởng, với thế hệ của chúng tôi (năm nay ngoài 70 tuổi), chứng kiến đứa con trai mà mình đặt mọi kỳ vọng nay quỳ xuống rửa chân, buộc dây giày cho vợ thì cay đắng đến nhường nào.
Vì thế, hôm đó, sau khi chứng kiến cảnh “trái tai gai mắt” ấy, tôi đã tức giận bỏ về.
Tôi nói với chồng và gọi cho con trai mà rằng, tôi không thể chấp nhận được đứa con dâu như vậy. Nếu con không bỏ vợ thì không được gọi tôi là mẹ nữa.
Thật đau lòng, con trai đã không chọn mẹ mà cháu chọn vợ. Cháu bảo với tôi, vợ là người sinh con cho nó và sẽ sống với nó suốt phần đời còn lại, nên nếu cha mẹ không thể chấp nhận người phụ nữ mà nó đã chọn, thì nó đành mang tiếng bất hiếu.
Hôm đó, tim tôi cũng đau như có ai vừa đâm trúng. Tôi còn tự nhắc lòng mình rằng, thôi thì, tôi sẽ coi như con đã chết, để không còn nghĩ đến nó nữa.
Nhưng rồi, tôi đâu có làm được như thế. Mỗi ngày, tôi đều nghĩ đến con rồi đau khổ đến gầy mòn. Chồng tôi thấy tôi suy sụp nhưng ông ấy chỉ trầm ngâm mà không làm bất cứ việc gì để giải quyết vấn đề.
Nhiều tháng sau đó, ông ấy mới gọi con trai về và nói rằng, ông đã để cho con một khoảng thời gian khá lâu để xem con có tự hiểu ra cái chưa đúng của mình không. Nhưng ông rất tiếc, con trai đã không nghĩ ra.
Ông ấy nhẹ nhàng nói cho con về những chuyện đã xảy ra khi con đi du học, về những nỗ lực, kỳ vọng và tình yêu thương mà một người mẹ đã dành cho con…
Con trai tôi nghe xong không nói nên lời. Nhiều phút sau, cháu mới nói rằng, cháu hiểu những hy sinh của cha mẹ, nhưng cháu đã lớn, cháu cần được bố mẹ tôn trọng. Cháu cũng mong, bố mẹ sẽ hiểu cho những khác biệt về thế hệ để gia đình có thể vui vẻ, hòa thuận hơn.
Chồng tôi đồng ý với con trai. Nhưng ông ấy nhắc con, mọi sự thấu hiểu đều phải bắt nguồn từ hai phía vì không ai có thể “vỗ tay bằng một bàn”.
Sau cuộc nói chuyện với con, ông ấy bảo tôi, hãy mở rộng lòng mình, tha thứ cho con. Đồng thời, tìm cách hiểu con hơn.
Mọi người biết không, tôi cũng như nhiều người đã từng nghĩ rằng, con cái đã lớn, đã trở thành ông nọ bà kia, bằng cấp đầy mình thì cần gì bố mẹ dạy dỗ nữa. Chúng phải biết thế nào là đúng, thế nào là sai.
Thế nhưng, trường hợp nhà tôi, để có thể hóa giải mâu thuẫn, giúp con thành đạt nhưng vẫn không quên cội nguồn, không quên chữ hiếu và trách nhiệm với dòng tộc, hai vợ chồng tôi lại phải đi một hành trình dài, đầy gian khó.
Một mặt, chúng tôi phải học cách coi con dâu, con trai như bạn, tôn trọng cuộc sống riêng tư và những quan điểm khác biệt của các con…
Mặt khác, chúng tôi vẫn khéo léo dạy các con những bài học lễ nghĩa. Ngày lễ, Tết, giỗ chạp tổ tiên, chúng tôi thường gọi các con đến đông đủ, cùng làm lễ cúng, cùng ăn uống vui vầy, cùng nhắc lại những câu chuyện xưa cũ …
Con dâu tôi ban đầu không biết vào bếp, cũng không hiểu ý nghĩa của những nghi lễ … nhưng nhiều năm trôi qua, cháu đã thích nghi rất tốt.
Bây giờ, tôi thấy rất hài lòng về các con. Vì vậy, đọc bài viết Ngủ nhà con trai 1 tối, sáng sớm mẹ ra về trong nước mắt, rồi lại đọc bình luận của độc giả, tôi chỉ lo người mẹ sẽ buông tay khiến con cái càng đi sai hướng mà mẹ thì sống trong đau khổ, đến chết vẫn không giải quyết được vấn đề.
Tôi mong chị hãy bình tâm, từ từ định hướng, chỉ bảo cho con bởi chúng ta vẫn có câu: Không bao giờ là quá muộn.
Làm thế nào để về già được sống tự do, hạnh phúc, bớt phụ thuộc con cháu? Hãy gửi cho chúng tôi suy nghĩ của bạn bằng cách viết vào phần bình luận phía cuối bài hoặc gửi về địa chỉ mail: [email protected]. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn.">Du học trở về, hành động của con trai khiến mẹ tức nghẹn
5 hành vi xấu trẻ dễ mắc phải khi cha mẹ mê dùng điện thoại thông minh
Các chuyên gia tâm lý ở Đại học California (Mỹ) cho rằng, các bậc cha mẹ dành nhiều thời gian cho điện thoại hơn con cái sẽ khiến trẻ bị rối loại hành vi và cảm xúc.
">Con gái khuyên mẹ ly hôn và cuộc sống làm mẹ đơn thân hạnh phúc đến bất ngờ
- Brisbane nằm phía đông nam bang Queensland, là thành phố lớn thứ ba tại Australia. Do gần đường xích đạo, khí hậu nơi đây ôn hòa, quanh năm nắng ấm. Trung tâm Brisbane không chỉ có những khối bê tông, khu mua sắm, mà còn bao phủ bởi mảng xanh, với 5 công viên và vườn thực vật nổi tiếng.
Dưới đây là 5 điểm đến hút du khách ở Brisbane.
South Bank Parklands
Nằm bên bờ sông Brisbane, South Bank Parklands được ví như "ốc đảo xanh" giữa lòng thành phố sôi động, nổi bật với rừng mưa nhiệt đới và loạt hoạt động giải trí cho mọi lứa tuổi.
Ngay cửa ngõ công viên là thảm cỏ, hàng cây rợp bóng và vườn hoa. Nhiều người dân thường picnic, dã ngoại, vui chơi tại bãi biển nhân tạo Streets Beach, River Quay Green, Rainforest Green hay Liana Lounge.
Ngoài ra, Wheel of Brisbane - vòng đu quay cao tới 60 m - là biểu tượng tại South Bank Parklands, dễ dàng ngắm toàn cảnh Brisbane từ trên cao.
Nhận định, soi kèo Al Taawoun vs Al
- Giáo sư Dương Thị Thoa hay còn gọi là Lê Thi (SN 1926), nguyên Viện trưởng Viện Triết học Việt Nam (Ủy ban Khoa học xã hội - Nhân văn Quốc gia).
Ít ai biết, bà là người kéo lá cờ đỏ sao vàng tại quảng trường Ba Đình (Hà Nội) trong ngày 2/9/1945.
Ông Dương Tự Minh - em trai Giáo sư Dương Thị Thoa thông tin, bà vừa qua đời tại nhà riêng 62 Ngô Quyền (Hàng Bài, Hoàn Kiếm, Hà Nội) vào ngày 28/8, hưởng thọ 95 tuổi.
Anh Lê Minh Quốc - con trai cả Giáo sư Thoa đã thay mặt gia đình thông báo tin buồn này đến bạn bè, người thân và các cơ quan đoàn thể.
Đám tang Giáo sư Dương Thị Thoa được tổ chức tại Nhà tang lễ Bộ Quốc Phòng - số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội) từ 9h30 đến 10h45 thứ Ba ngày 1/9/2020. Sau đó thi hài bà được điện táng tại Đài hóa thân Hoàn Vũ (Văn Điển, Hà Nội) và đưa về an táng tại nghĩa trang xã Phú Minh (Sóc Sơn, Hà Nội).
Giáo sư Dương Thị Thoa thời trẻ. Giáo sư Dương Thị Thoa sinh ra trong gia đình trí thức. Cha của bà là Liệt sĩ/Giáo sư Dương Quảng Hàm - một trí thức nổi tiếng, thầy dạy Văn học và Lịch sử ở trường Bưởi.
Thời trẻ, bà theo học tại trường nữ sinh Đồng Khánh (nay là trường Trưng Vương).
Năm 1942, bà cùng một số người bạn cùng chí hướng cầm trong tay tờ báo “Cứu quốc”. Từ đây, lý tưởng cách mạng được nhen nhóm trong bà - khi ấy mới là cô gái đôi mươi.
Đại gia đình Giáo sư Dương Quảng Hàm. Vợ chồng Giáo sư Dương Quảng Hàm từng mong muốn con theo nghề giáo, nối nghiệp gia đình. Tuy nhiên, bà trốn nhà, tham gia hoạt động cách mạng tiền khởi nghĩa. Hơn một tháng sau, Giáo sư Dương Thị Thoa mới về nhà báo cáo cha mẹ việc mình tham gia hoạt động cách mạng.
Năm 1945, bà hoạt động bí mật trong Hội Phụ nữ Cứu quốc với bí danh Lê Thi.
Sinh thời, Giáo sư Dương Thị Thoa từng giải thích, bà thích họ Lê của vua Lê Lợi nên tự lấy họ Lê đặt cho mình, còn Thi là tên người bạn thân của bà.
Ông Dương Tự Minh - em trai Giáo sư Dương Thị Thoa kể về chuyện chị gái vinh dự được kéo lá cờ đỏ sao vàng trong ngày Bác Hồ đọc bản Tuyên ngôn độc lập 2/9/1945.
Theo lời ông, năm đó, Giáo sư Dương Thị Thoa trong đoàn Phụ nữ Cứu quốc hòa vào hàng vạn người dân, kéo về quảng trường Ba Đình dự lễ mít tinh khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Khi Bác Hồ chuẩn bị bước lên lễ đài, một đồng chí cán bộ tìm đến Đoàn Phụ nữ Cứu quốc và đề nghị Đoàn cử 1 người lên kéo cờ. Mọi người bất ngờ đồng thanh hô to “Lê Thi lên đi, Lê Thi lên đi”.
Giáo sư Dương Thị Thoa đĩnh đạc tiến về phía lá cờ, lúc đó có một cô gái Tày đứng đợi sẵn. Mặc dù hơi run nhưng bà cũng kịp phân công công việc: "Chị nâng cờ, để em kéo cờ nhé".
Mấy chục năm sau, Giáo sư Dương Thị Thoa mới biết, người cùng kéo cờ với mình là bà Đàm Thị Loan - vợ đại tướng Hoàng Văn Thái.
Giáo sư Dương Thị Thoa (ảnh do nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Tấn Vinh chụp cách đây 4 năm). Hai người phụ nữ trong tà áo dài, đôi mắt tràn đầy hạnh phúc từ từ kéo lá cờ trong tiếng nhạc Tiến quân ca ngân vang.
Tiếng nhạc kết thúc cũng là lúc Bác Hồ bắt đầu đọc bản Tuyên ngôn Độc lập và lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong ánh nắng rực rỡ.
Cũng trong năm 1945, Giáo sư Dương thị Thoa cùng Đoàn Phụ nữ Cứu quốc đi khắp nơi quyên góp gạo và nhu yếu phẩm phân phát cho người nghèo, dạy chữ quốc ngữ cho công nhân.
Khi cuộc kháng chiến toàn quốc nổ ra vào năm 1946, bà tham gia vào đội cảm tử quân thuộc Trung đoàn Thủ đô, chiến đấu 60 ngày đêm bảo vệ Hà Nội.
Sau đó bà rút khỏi nội thành, lên chiến khu Việt Bắc làm cán bộ phụ nữ. Mặc dù là con gái Hà Nội, được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ nhưng Giáo sư Dương Thị Thoa vẫn chịu đựng được đói khổ, mặc bộ quần áo nâu trèo đèo, lội suối làm công tác dân vận.
Năm 1950, bà về Hà Nội hoạt động bí mật. Năm 1957 bà đi học lớp chính trị cao cấp đầu tiên tại Trường Nguyễn Ái Quốc rồi được giữ lại trường làm cán bộ giảng dạy và nghiên cứu. Bà làm Viện trưởng Viện Triết học nhiều năm trước khi về hưu.
Bà Dương Thị Thoa còn bảo vệ thành công nhiều đề tài khoa học về bình đẳng giới. Tổ chức các chương trình thu hút được đông đảo phụ nữ tham gia. Bà vinh dự được trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhất và Huân chương Độc lập hạng Ba.
Về cuộc sống riêng, chồng bà là ông Lê Hồng Hà. Hai người từng có duyên chạm mặt trong ngày 2/9/1945. Khi đó, ông Hà là người vác súng, đứng bảo vệ dưới chân cột cờ. Thế nhưng, mãi sau này họ mới gặp gỡ, nảy sinh tình cảm và xây dựng mái ấm riêng.
Cuộc hôn nhân của bà chủ buôn vải và hiệu trưởng trường Bưởi
Đến với nhau nhờ mai mối nhưng vợ chồng giáo sư Dương Quảng Hàm đã có cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc.
">Người phụ nữ kéo cờ trong ngày Quốc khánh 2/9/1945 qua đời
Lâu đài Kilchurn, Lochawe, Scotland: Vào thế kỷ 13, lâu đài Kilchurn là một trung tâm năng lượng của Scotland. Cuối thế kỷ 16, lâu đài chuyển đổi thành thành trì đồn trú có thể chứa 200 binh lính. Năm 1760, một cơn bão dữ dội đã quét qua làm lâu đài hư hại nặng và bị bỏ hoang đến ngày nay.
Lâu đài Ha Ha Tonka, Missouri, Mỹ: Doanh nhân Robert Snyder mơ ước xây một lâu đài theo phong cách châu Âu ở Missouri, Mỹ. Ông bắt đầu xây dựng công trình vào năm 1905. Sau khi ông qua đời, các con trai tiếp tục thực hiện việc này. Đến năm 1920, công trình mới hoàn thành. Tuy nhiên vào năm 1942, lâu đài bị thiêu rụi bởi một trận hỏa hoạn.
Pháo đài Golconda, Hyderabad, Ấn Độ: Pháo đài Golconda có từ thế kỷ 16, ở phía tây Hyderabad, miền Nam Ấn Độ. Công trình nằm sừng sững trên đỉnh ngọn đồi cao 120m. Năm 1867, pháo đài rơi vào tay quân đội Mughal và không còn được sửa chữa. Khu tàn tích là minh chứng cho sự giàu có của ngành buôn bán kim cương và sức mạnh của đế chế Ấn Độ.
Lâu đài Poenari, Wallachia, Romania: Lâu đài Poenari ở Wallachia, Romania, được xây dựng lần đầu vào thế kỷ 13 trên độ cao 800m. Lâu đài bắt đầu bị hư hại và dần đổ nát vào thế kỷ 17 do không được sửa chữa. Những trận động đất năm 1888 và 1913 đã gây ra thêm thiệt hại cho lâu đài. Ngày nay việc trùng tu được thực hiện và lâu đài trở thành điểm đến thu hút du khách.
Lâu đài Old Wardour, Wiltshire, Anh: Vào thế kỷ 14, lâu đài Old Wardour được xây dựng bởi bá tước John Lovell sau khi ông kết hôn. Trong cuộc nội chiến năm 1643, lâu đài bị tấn công và phá hủy một phần. Old Wardour hiện nay trở thành Di sản nước Anh và đang mở cửa cho khách du lịch tham quan.
Lâu đài Montearagon, Huesca, Tây Ban Nha: Ban đầu, lâu đài Montearagon được xây dựng để giúp chinh phục khu vực Huesca, phía bắc Tây Ban Nha. Sau đó nơi này được trao lại cho các tu sĩ Augustino sử dụng trong 7 thế kỷ. Vào thế kỷ 19, Montearagon được sử dụng để chứa thuốc súng và bị phá hủy bởi một vụ nổ. Kể từ đó, nó nằm trong đống đổ nát và bị bỏ hoang.
Lâu đài Spis, Zehra, Slovakia: Lâu đài Spis có từ thế kỷ 12 khi khu vực này là một phần của nhà nước phong kiến Hungary. Năm 1780, Spis bị phá hủy hoàn toàn bởi một trận hỏa hoạn. Sau Thế chiến thứ 2, lâu đài được nhà nước Slovakia trùng tu lại. Năm 1993, Spis được UNESCO công nhận Di sản Thế giới và là điểm thu hút khách du lịch hàng đầu.
8 ngôi chùa tuyệt đẹp ở Singapore khiến du khách mê mẩn
Tám ngôi chùa được mệnh danh là tuyệt tác kiến trúc ở Singapore. Hàng năm, những ngôi chùa này trở thành điểm hành hương của du khách quốc tế.
">7 lâu đài bị bỏ hoang trên thế giới
- Là bạn cùng lớp đại học, đều có hoàn cảnh xuất thân gia đình khó khăn, tôi và anh ấy đi từ đồng cảm rồi đến quý mến, yêu thương, động viên nhau cố gắng.
Ra trường, nhờ bươn chải đi làm việc hành chính và nhận việc làm thêm ngoài giờ, chúng tôi cũng đủ xoay sở cuộc sống nơi đô thị. Thấy rằng ở riêng tốn kém quá, chúng tôi tiến đến hôn nhân khi mới 24 tuổi, để dọn về góp gạo thổi cơm chung.
Dù xuất phát cũng từ tình yêu và sự quan tâm của hai người đồng cam cộng khổ, tôi vẫn thấy đó là một sai lầm khi kết hôn sớm. Chỉ vì muốn tiết kiệm sinh hoạt phí, mà tôi đã không kịp hưởng thụ những năm tháng thanh xuân độc thân.
Ảnh: B.N Nếu được quay trở lại thời gian ấy, thay vì mải lo vun vén, góp nhặt tiết kiệm, tôi sẽ thoải mái hơn với bản thân, dùng những đồng tiền kiếm ra để làm đẹp, đi học thêm các khoá kỹ năng cần thiết, giao lưu xã hội và đi du lịch. Biết đâu khi trải nghiệm, tiếp xúc thêm nhiều, tôi sẽ trưởng thành, có cách hành xử khôn ngoan hơn trong hôn nhân và cuộc sống.
Cưới nhau được ít lâu thì tôi mang thai và sinh đôi một trai, một gái. Đây là hạnh phúc lớn lao của cả gia đình. May mắn lúc này chồng tôi có thu nhập khá cao, mang lại kinh tế ổn định. Tuy không quá thông minh hay có bằng cấp sáng láng, chồng tôi vẫn thăng tiến thuận lợi nhờ tài xã giao. Anh thường xuyên tham gia các cuộc gặp gỡ, liên hoan với khách hàng đến tối muộn. Những chuyến công tác đi chào bán sản phẩm, ký kết hợp đồng diễn ra thường xuyên.
Khi ấy tôi đã chọn lùi về làm hậu phương chăm sóc con cái cho chồng yên tâm phát triển sự nghiệp. Có lẽ đây là sai lầm tiếp theo của tôi, nếu chỉ tạm nghỉ làm 1,2 năm để chăm con còn có thể chấp nhận, nhưng tôi ở nhà làm nội trợ đến mười mấy năm, tự biến mình từ một nhân viên kinh doanh nhanh nhẹn, được việc, trở thành bà mẹ bỉm sữa tất bật, có phần già nua.
Đã mấy lần tôi định đi làm lại nhưng rồi vì nhiều lý do, khi thì lỡ mang bầu bé thứ 3, lúc thì chồng tôi thăng chức lên vị trí mới rất bận rộn, khi thì bố mẹ đau ốm nặng cần người chăm sóc. Tôi tự an ủi bản thân rằng "gái có công chồng chẳng phụ".
Vì không kiếm ra tiền, cộng thêm tính tiết kiệm đã ăn vào máu từ khi còn là đứa trẻ cơ cực, chồng đưa bao nhiêu, tôi chi tiêu rất hợp lý, chỉ đầu tư nhiều nhất vào tiền học và mua sắm đồ dùng cho con, còn lại tôi gửi ngân hàng hoặc gom thành những khoản lớn để chồng đầu tư bất động sản.
Tuyệt nhiên tôi không giữ cho mình một đồng phòng thân. Tôi cũng rất ít khi ăn diện, sắm sửa cho bản thân. Có hôm họ hàng xa lên chơi thấy tôi ăn mặc tuyền toàng còn tưởng nhầm tôi là giúp việc.
Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, chồng tôi dù ít có thời gian bên gia đình nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm, anh chu cấp tiền nong không chỉ cho gia đình nhỏ mà còn cho cả hai bên nội ngoại đầy đủ. Hằng năm vẫn đưa cả nhà đi du lịch.
Thế rồi kết cục của tôi giống nhiều cô vợ nội trợ tằn tiện ta vẫn bắt gặp trên tivi, đài báo. Tôi cứ ngỡ rằng đó chỉ là sự thêu dệt, phóng đại của truyền thông. Thật không ngờ biến cố chồng phản bội lại rơi vào chính mình. Cay đắng thay tôi phát hiện ra sự thật chồng tôi ngoại tình từ khi tôi mang thai lần hai nghĩa là đã hơn 5 năm nay, và đã thay mấy lần bồ nhí.
Khi tận mắt nhìn thấy cô bồ trẻ của chồng ăn vận sành điệu, trang sức đắt tiền, tôi nhìn lại mình không có lấy một bộ trang sức. Khi biết chồng tôi thuê cho cô ta căn hộ giữa trung tâm thành phố, đưa cô ta đi ăn uống, du lịch xa hoa, tôi nhìn lại những năm tháng qua, ngoài chuyến du lịch hằng năm do tổng công ty tổ chức anh ta đưa vợ con đi cùng, chúng tôi hầu như chỉ ăn cơm nhà.
Chồng tôi không hẳn là gã keo kiệt, tôi nhớ đã than tiếc tiền cả tối khi anh ấy mua cho tôi bộ váy hàng thiết kế đắt tiền. Tôi nhớ đã từ chối nhiều lời hẹn đi ăn nhà hàng vị sợ mất vệ sinh, sợ tốn tiền mà đồ ăn lại ít. Và nhiều năm rồi, anh không còn tặng tôi thứ gì hay đề nghị đi ra ngoài đổi gió nữa.
Có thể nếu tôi chi tiêu hào phóng hơn, chăm chút cho bản thân hơn, anh ta vẫn trăng hoa. Nhưng ít nhất tôi đã có thể nuông chiều chính mình vì tôi xứng đáng được như vậy. Giờ đây khi nhận ra sự thật phũ phàng, trong đầu tôi chỉ có suy nghĩ ly hôn, trên người tôi thì không có thứ gì giá trị còn trên gương mặt đã kha khá nếp nhăn và rất nhiều nét mệt mỏi, tiều tuỵ. Tôi đã làm gì cuộc đời mình thế này?
10 năm ghẻ lạnh con dâu, mẹ chồng bỗng thay đổi khi thông gia bán đất
10 năm tôi sống trong cảnh ghẻ lạnh của mẹ chồng vì bà chê tôi nghèo. Gần đây, khi nghe tin thông gia bán đất, cho con gái 800 triệu đồng, bà bỗng thay đổi thái độ.
">Tâm sự người vợ hối hận vì đã không tiêu tiền của chồng