Truyện Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên



Hai bước này có thể giữ mạng cho thiếu niên,ệnSưPhụTôiLàThầnTiêgiá vàng chỉ hôm nay ít nhất thì cậu ta có thể tự do hít thở.

Dương Bách Xuyên thông đường hô hấp bị tắc nghẽn, gương mặt tím tái của thiếu niên bỗng hồng hào hẳn ra, không lâu sau đã khôi phục sắc mặt như bình thường, tuy vẫn vàng vọt tái nhợt nhưng đã tốt hơn vẻ tím tái lúc trước rất nhiều.

Hơn nữa, sau khi Dương Bách Xuyên thông đường hô hấp xong, thiếu niên vẫn luôn hôn mê bỗng bật ra một hơi dài.

Điều này làm cho vợ chồng trung niên bên cạnh, tức là vợ chồng Vương Mộ Sinh và Lý Gia đều thở phào nhẹ nhõm, biết là hôm nay mình gặp được người giỏi y thuật.

Lý Gia là một người mẹ, mừng đến nỗi nước mắt tuôn rơi. Vừa rồi bà ta lo lắng cho con trai đến độ nếu con trai có gì bất trắc thì người làm mẹ này cũng chẳng thiết sống nữa.

Lúc này thấy con trai rốt cuộc cũng hít thở được, sắc mặt cũng khôi phục bình thường, Lý Gia mới yên tâm hơn một chút. Bà ta nhìn bóng lưng Dương Bách Xuyên, lòng tràn đầy cảm kích. Lúc này thấy đối phương vẫn chưa dừng tay, Lý Gia biết rằng chàng trai tài giỏi trước mặt cảm thấy con trai mình vẫn chưa vượt qua nguy hiểm. Bà ta chỉ có thể che miệng khóc, không dám phát ra âm thanh vì sợ quấy rầy đối phương cứu con trai mình.

Vương Mộ Sinh cũng nghĩ giống bà xã, biết rằng hôm nay mình đã gặp được người giỏi y thuật. Mưa vẫn rơi, lúc này việc ông ta có thể làm là cố gắng che ô cho Dương Bách Xuyên để anh cứu chữa cho con trai mình.