您现在的位置是:NEWS > Nhận định
Chủ tịch Rikkeisoft muốn nâng giá trị của kỹ sư CNTT Việt và giấc mơ nông dân cũng viết được code
NEWS2025-02-27 16:29:10【Nhận định】0人已围观
简介Hoạt động từ năm 2016 tại thị trường Nhật Bản,ủtịchRikkeisoftmuốnnânggiátrịcủakỹsưCNTTViệtvàgiấcmơnôlịch thi đấu giải vô địch ýlịch thi đấu giải vô địch ý、、
![]() |
Hoạt động từ năm 2016 tại thị trường Nhật Bản,ủtịchRikkeisoftmuốnnânggiátrịcủakỹsưCNTTViệtvàgiấcmơnôngdâncũngviếtđượlịch thi đấu giải vô địch ý Rikkeisoft hiện là doanh nghiệp CNTT Việt Nam lớn thứ 2 tại đất nước "mặt trời mọc" với doanh thu lên đến hàng chục triệu USD mỗi năm. |
Hoạt động từ năm 2016 tại thị trường Nhật Bản, Rikkeisoft hiện là doanh nghiệp CNTT Việt Nam lớn thứ 2 tại đất nước "mặt trời mọc" với doanh thu lên đến hàng chục triệu USD mỗi năm. Báo chí Nhật đã đưa thông tin về Rikkeisoft như là một hiện tượng về các công ty CNTT của Việt Nam tại Nhật khi tốc độ phát triển của công ty này liên tục năm sau gấp đôi năm trước. Và những người đồng sáng lập Rikkeisoft đã được Forbes Việt Nam bình chọn vào danh sách những nhân vật nổi bật dưới 30 tuổi.
Rikkeisoft muốn nâng giá trị của kỹ sư CNTT Việt
Theo báo cáo nhân sự CNTT của Bộ Kinh tế Nhật Bản (METI), tình trạng thiếu hụt nhân lực CNTT tại Nhật ngày càng nghiêm trọng. Dự kiến đến năm 2030, Nhật Bản thiếu khoảng 590.000 lao động CNTT. Đây sẽ là cơ hội lớn cho thị trường xuất khẩu phần mềm Việt Nam tại Nhật Bản. Thế nhưng, thị trường xuất khẩu phần mềm sang Nhật hiện đang là cuộc chiến về giá của các công ty CNTT Việt Nam.
Theo Chủ tịch Rikkeisoft Tạ Sơn Tùng, nếu các công ty xuất khẩu phần mềm cạnh tranh về giá thì chỉ giết nhau vì không thể giữ chân được người giỏi. Vì vậy, Rikkeisoft không tham gia cuộc chiến về giá mà sẽ nâng giá trị của kỹ sư CNTT Việt Nam làm xuất khẩu phần mềm. “Hiện công ty làm xuất khẩu phần mềm chủ yếu cho 2 thị trường tiếng Nhật và tiếng Anh. Những công ty làm xuất khẩu phần mềm cho thị trường Nhật thì đối tác Nhật chỉ cần làm thông qua kỹ sư cầu nối. Nếu làm xuất khẩu phần mềm cho Nhật sẽ có mức lương khoảng 2.500 USD/tháng cho 1 kỹ sư làm ở Việt Nam và nếu làm tại Nhật là 6.000 USD. Đây là mức lương khá thấp nếu so với mức lương kỹ sư CNTT của Nhật khi mà họ được trả khoảng 8.000 USD/tháng. Đấy là sự phân biệt trong cách trả lương, trong khi kỹ sư phần mềm Việt Nam làm việc không thua kém các kỹ sư của Nhật”, ông Tùng nói.
“Các công ty Việt Nam tạo ra giá trị tốt, năng suất tốt thì không có lý do gì chúng ta lại bị trả thấp hơn các nước khác. Vì vậy, Rikkeisoft muốn thay đổi tư duy làm xuất khẩu phần mềm để nâng giá trị cho các kỹ sư phần mềm của Việt Nam”, ông Tùng chia sẻ.
![]() |
Theo Chủ tịch Rikkeisoft Tạ Sơn Tùng, nếu các công ty xuất khẩu phần mềm cạnh tranh về giá thì chỉ giết nhau vì không thể giữ chân được người giỏi |
Nông dân, sinh viên ngành xã hội cũng code được
Theo phân tích của Rikkeisoft, ngành phần mềm có thể chia làm 2 phần công việc là việc khó và việc dễ. Đối với phần việc dễ thì chỉ cần nhân lực tuân thủ kỷ luật và trải qua khóa học về lập trình từ 3 tháng đến nửa năm là có thể làm tốt được.
很赞哦!(4)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Dempo SC vs Sreenidi Deccan, 15h00 ngày 25/2: Khôn nhà dại chợ
- Ngoại tình: Vợ phát hiện sự thật lặng người sau cánh cửa nhà tắm
- Thăng hoa cùng khoảnh khắc “Cà phê sáng mùa đông”
- Nhiếp ảnh gia tiết lộ 1 đêm với Marilyn Monroe
- Nhận định, soi kèo Barcelona vs Atletico Madrid, 3h30 ngày 26/2: Rình rập chờ lượt về
- Quang Lê khiến Kỳ Duyên... 'muối mặt'!
- Sân Mỹ Đình khó tổ chức trận Việt Nam
- Mới mua nhà, mẹ chồng đã đưa cháu đến ở
- Nhận định, soi kèo Kashima Antlers vs Albirex Niigata, 17h00 ngày 26/2: Tiếp tục thất vọng
- 3 nỗi trăn trở lớn nhất của những nàng dâu mới ngày Tết
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Boca Juniors vs Alianza Lima, 7h30 ngày 26/2: Ngược dòng
Canh chua có thể nấu với cá, thịt, xương, tôm và canh chua chay nấu với đậu hũ, nấm…Cá để nấu canh chua phải đúng loại cá nấu canh chua, ví dụ như: cá mú, cá lóc, cá bớp, cá đuối, cá basa, cá cơm, cá nục… Cái hay của món canh chua là tuy “đồ màu” theo công thức chuẩn nhưng, tùy theo loại cá mà thêm hay bớt vài thứ vào nồi canh.
Ngày xưa, khi nấu canh chua với cá lóc, má tôi thường thêm dưa cải chua, nếu nấu với cá đuối dứt khoát trong nồi canh phải có bắp chuối thái sợi. Tôi không hiểu “quy tắc” này có theo “tiêu chuẩn” không, hay kiểu “gia truyền”, đời này dạy qua đời khác. Rồi rau nêm của món canh chua “chuẩn” là: hành lá, ngò gai, ngổ, quế, tần dày lá… thì trong món cá giò nấu canh chua, bạn tôi người Ninh Hòa (Khánh Hòa) dứt khoát phải nêm lá é trắng mới đúng điệu.
Hay với canh chua cá cơm có người nấu “đồ màu’’ theo công thức chuẩn nhưng có người chỉ nấu với lá me non hay với lá giang, thậm chí có người còn không biết cá cơm có thể nấu được canh chua.
Nấu canh chua cần phải chuẩn bị: thơm cắt lát, cà chua cắt kiểu múi cau, đậu bắp, bạc hà cắt mỏng vừa, giá để ráo, và rau nêm cũng thái nhỏ sẵn… Bắc nồi nước, bỏ vào vài trái me già (hay me dằm, nhiều hay ít tùy theo khẩu vị), nước sôi thì me cũng vừa mềm, vớt me bỏ vào tô rồi dằm cho me ra hết nước chua. Trong khi chờ gạn xác me, cho cá vào nồi nước sôi. Nước sôi lại, cá chín cho thơm cà vào, cuối cùng cho giá, đậu bắp, bạc hà. Lúc này thì không cần chờ sôi lại, các thứ vừa nêm rất dễ chín, cho rau nêm lên mặt và nêm nếm vừa ăn. Để nồi canh chua ngon hơn và thơm dậy mùi, cho thêm ít tỏi phi. Thích ăn cay thì thêm vài lát ớt.
Canh chua có thể nấu với tôm, thịt bò và cả với xương. Đơn giản và nhanh nhất là thịt bò nấu với dưa cải và cà chua, ngon đậm đà. Bắc nồi lên bếp, chờ nóng chế dầu ăn vào, rồi phi hành cho thơm, xong bỏ thịt bò vào đảo đều (ngon nhất là nấu với bò diềm), sau đó cho nước vào chờ sôi, thêm dưa cải, cà chua, nêm nếm vừa ăn. Gà nấu lá giang cũng là món canh chua ngon, thích hợp cho mâm cơm đông người và có thể ăn với bún, mì…
Mỗi vùng miền có cách nấu canh chua khác nhau tùy theo loại cá, thịt, tôm… Người miền Trung thường không cho đường hay tỏi phi vào canh chua cá vì muốn tận hưởng độ thanh, vị ngọt của cá tươi. Và cũng tùy theo khẩu vị từng gia đình, thêm hay bớt “đồ màu” còn phụ thuộc vào tính “khảnh” ăn của các thành viên trong gia đình nữa.
Có một lần tôi được ăn món canh chua đơn giản chỉ là ruốc nấu với khế ở Quảng Ngãi, ngon khó quên. Về miền Tây có món canh cá rô phi nấu với mẻ, rất ngon. Trong món canh chua hôm ấy tôi thấy có mùi gừng, cà chua, thì là, hành, ớt.
Ở miền Đông Nam bộ tôi được ăn món canh chua cá lăng, ngon tuyệt vời khi nấu có măng chua, rau bắp chuối… Người miền Nam thích ăn ngọt nên thường nêm đường, nồi canh chua có vị ngọt đậm.
Mùa nắng, có hôm tôi luộc rau muống, lấy nước làm canh, vắt thêm tí chanh là có tô canh chua cho cả nhà xì xụp.Bây giờ tôi nấu nồi canh chua nhanh gọn và đơn giản nhờ có hộp cốt me bán ở siêu thị. Tuy nhiên, vẫn phải chuẩn bị các “đồ màu” sẵn sàng trên bếp rồi mới nấu, nếu không sẽ dễ quên thứ này thứ khác, nồi canh sẽ mất ngon vì các “đồ màu” nấu canh chua phải cho vào nồi đúng thời điểm mới thơm, dậy mùi.
Canh chua phải ăn nóng, múc tô canh chua miếng cà không bị nát, rau nêm vẫn còn xanh, bạc hà, đậu bắp, thơm có độ giòn…
Tôi thường hay suy nghĩ về tình thương yêu của người mẹ khi nấu nồi canh chua. Ra chợ chọn cá tươi, “đồ màu” cũng phải tươi mới. Có bà mẹ kỹ tính, không mua thơm cắt sẵn ngoài chợ mà mua về nhà tự gọt. Biết con không ăn được cay, nhưng món canh chua cá phải có xíu ớt bỏ vào cho “bán” mùi tanh cá, bà mẹ nói nhỏ với con khi múc ra tô: “Mẹ có cho ớt nhưng không cay đâu, chỉ the the chút xíu thôi nhé!”. Chỉ nhiêu đó thôi, con hiểu được tình mẹ dành cho mình không gì sánh được.
Theo Phụ nữ TP.HCM
">Nồi canh chua mùa nóng
Ảnh minh họa: Sohu. A Hạo sinh ra ở một làng quê nhỏ, điều kiện gia đình ở mức trung bình. Anh chăm chỉ học tập và tự lực lập thân ở một thành phố lớn, cuối cùng cũng kết hôn và có con.
Vợ A Hạo - Wenwen, cũng là người tự lập. Cô thích tính cách và sự chăm chỉ của A Hạo. Sau khi sinh con, cô vẫn tiếp tục đi làm chứ không từ bỏ công việc.
Một ngày nọ, A Hạo đột nhiên đưa cha mẹ và em trai của mình đến sống tại nhà của hai vợ chồng trên thành phố mà không bàn bạc với Wenwen.
Wenwen nghĩ rằng mình vừa sinh con nên chắc chồng đưa mọi người bên nhà đến để giúp chăm bé. Nhưng cô ấy đã hiểu nhầm suy nghĩ của chồng. Đêm đó, hai vợ chồng có một cuộc tranh cãi nhỏ.
A Hạo nói: "Em biết đấy, nhà anh ở vùng quê nhỏ không phát triển, không có thang máy, nhà ở tầng bốn, lên xuống cầu thang rất bất tiện cho bố mẹ. Thêm nữa, điều kiện bệnh viện không tốt. Anh muốn đón bố mẹ lên đây để tận hiếu thì có gì sai?".
Wenwen choáng váng. Hai vợ chồng trẻ còn chưa đủ vất vả hay sao, nay lại đang nuôi con nhỏ, đón cả nhà chồng lên làm sao mà trang trải được cuộc sống. Nhưng cô biết rằng A Hạo rất hiếu thảo, và điều kiện sống ở quê cũng là một vấn đề.
Wenwen nói: "Rồi sao em trai anh cũng ở đây? Anh định làm gì?".
Em trai của A Hạo nhỏ hơn anh mười tuổi. Cậu ấy đang học trung học, lực học trung bình, tính tình hơi nổi loạn. A Hạo nói: "Anh sẽ lo cho nó. Đừng lo lắng, sẽ không ảnh hưởng đến em và con. Giáo viên ở đây rất tốt, tốt hơn cho nó nếu nó chuyển trường đến đây. Trong tương lai, có thể gia đình còn phải dựa vào nó. Ngoài ra, cả nhà sống cùng nhau rất tốt mà".
Dù không hài lòng nhưng Wenwen vẫn chấp nhận sau khi nghĩ rằng gia đình chồng trông vẫn ổn. Nhưng hóa ra gia đình 6 người phức tạp hơn cô tưởng.
Khó khăn đầu tiên mà Wenwen gặp phải là nấu ăn. Chi phí ăn uống của 6 người bỗng chốc khiến chi phí hàng ngày tăng vọt. Cậu em chồng đang tuổi 17, sức ăn bằng hai người cộng lại. Chồng cô phải mua quần áo và giày dép cho em trai, trả học phí ở trường. Wenwen choáng váng vì những thứ phải lo.
Bên cạnh đó, giờ giấc sinh hoạt trong nhà cũng đảo lộn. Người già dậy sớm, sáng sớm bố mẹ chồng đã ra ngoài đi dạo, mười giờ về ăn, trưa không ăn, rồi ông bà ngủ đến bốn giờ chiều lại ăn bữa khác.
Có lẽ họ đã hình thành một thói quen như vậy từ khi họ sống nhàn rỗi ở quê, nhưng lịch trình của vợ chồng Wenwen ở đây không như vậy. Vợ chồng cô bận làm việc nên ngày chỉ ăn đúng ba bữa, sáng cũng cần dậy muộn hơn chút để có thể bắt đầu một ngày mới bận rộn mà không quá mệt mỏi.
Trong một ngày bếp sử dụng năm lần, rất lãng phí điện nước. Wenwen có đề xuất ông bà nấu ăn gộp một lần cho hai bữa, nhưng ông bà không đồng ý, cho rằng như vậy không quen.
Đối với những vấn đề cơm áo gạo tiền tầm thường thật khó mở lời, nhưng áp lực làm Wenwen ủ rũ. Không muốn làm bố mẹ chồng mất lòng nên cô nói riêng với chồng rằng cô hy vọng anh ấy có thể tìm ra cách giải quyết những vấn đề này và tiết kiệm cho gia đình. Nhưng A Hạo không còn cách nào khác, chỉ bảo cô chịu đựng một thời gian.
Không ngờ cuộc nói chuyện của họ đã bị cậu em chồng nghe được. Cậu ấy đi kể với bố mẹ. Đêm hôm đó, bố chồng nổi giận, cho rằng con trai bất hiếu, không hiểu ơn nghĩa của cha mẹ, con dâu là đàn bà ăn nói bậy bạ, xúi giục chồng bất hiếu với cha mẹ.
Wenwen tức giận khóc vì sự vô lý của bố mẹ chồng. Cô chỉ lo chi tiêu trong gia đình chứ không có ý ghét bỏ họ. Thái độ của bố mẹ chồng khiến cô cảm thấy ớn lạnh, em chồng vừa ngu dốt vừa mách lẻo lại càng khiến cô tức giận hơn.
Ở giữa, A Hạo bối rối phân xử. Anh chỉ biết nói với bố mẹ rằng gia đình có nhiều khoản chi tiêu, hai vợ chồng anh sắp hết tiền nên mong cả nhà hãy tiết kiệm, đừng làm Wenwen căng thẳng. Còn với vợ, anh nói: "Bố mẹ già rồi, khó thay đổi trong thời gian ngắn, đừng chấp bố mẹ mà chuyện bé xé ra to".
Theo quan điểm của A Hạo, anh là chủ gia đình, và mọi người khác phải lắng nghe.
Wenwen ôm lấy con trai, lao ra khỏi cửa: "Em không được quyền động tới gia đình anh, chuyện bé xé ra to sao, có vẻ với anh, em và con là người thừa". Nói xong, cô bỏ về nhà bố mẹ đẻ.
Sau khi Wenwen rời đi, A Hạo cảm thấy trong lòng trống rỗng. Anh đã nghĩ đến chuyện báo hiếu cha mẹ và giữ nề nếp gia phong. Nhưng khi tự mình xoay xở những chuyện vặt vãnh này, anh ấy mới nhận ra rằng không hề dễ dàng đối với vợ. Càng xoay càng trở nên rắc rối.
Wenwen mới về nhà bố mẹ đẻ được một tuần, A Hạo đã không thể chịu được nữa. A Hạo mất kiên nhẫn với bố mẹ và đứa em trai không biết điều. A Hạo thu dọn hành lý, tự mình mua vé cho họ về quê.
Tối hôm đó, A Hạo đến đón vợ con ở nhà ngoại và hứa không bao giờ để chuyện này xảy ra nữa.
Con cái hiếu thảo với cha mẹ xưa nay là lẽ đương nhiên, là việc tốt nên làm. Nhưng biến việc báo hiếu trở thành nỗi ác cảm, gây mất lòng vợ thường là do đàn ông không hiểu mối quan hệ giữa con người với nhau có sự khác biệt, có gần gũi và xa cách, không phải mối quan hệ nào cũng muốn sao được vậy.
Gia đình nhỏ sau khi kết hôn là độc quyền. Kết hôn và bắt đầu một gia đình có nghĩa là hình thành một gia đình mới. Hai vợ chồng có vai trò hỗ trợ gia đình ấy, và những người khác phải lùi lại phía sau.
Chính vì vậy mà người xưa nói "lập gia đình, lập nghiệp", nghĩa là phải dành tâm trí cho gia đình nhỏ của chính mình và cuộc sống, sự nghiệp sau này của mình. Nên gần gũi người vợ/ chồng của mình hơn là cha mẹ, anh chị em.
Một gia đình nhỏ hình thành sau khi kết hôn, người vợ và người chồng đều có những việc riêng để làm trên con đường của họ. Trong câu chuyện trên, người chồng đón bố mẹ và em trai đến, tiêu tiền của hai vợ chồng, chiếm căn phòng của gia đình nhỏ, cản trở công việc, sự nghỉ ngơi bình thường của hai vợ chồng, điều này chắc chắn đã phá vỡ kế hoạch ban đầu cho sự phát triển của gia đình nhỏ.
Hơn nữa, con người hiện đại cần có không gian riêng, nên lối sống hỗn hợp kiểu này lại càng không còn phù hợp.
Theo Dân trí
">Chồng đưa bố mẹ và em trai đến sống cùng, vợ kiên quyết dứt áo ra đi
- “Tôi vẫn còn nhớ, thuở bé, mỗi lần mẹ tôi đi ăn cỗ, những đứa trẻ như tôi và cả người lớn trong nhà đều nhắc nhỏm, mong ngóng. Ai cũng nghĩ, hôm nay bà đi ăn cỗ, thế nào cũng có cái gì đó mang về…”.
GS Ngô Đức Thịnh - Nguyên viện trưởng Viện Nghiên cứu Văn hóa Việt Nam chia sẻ về thói quen ăn cỗ nhận phần ở một số tỉnh đồng bằng Bắc Bộ.
GS Ngô Đức Thịnh cho rằng, chuyện ăn cỗ nhận phần đã xuất hiện từ khá lâu. Khi đi ăn cỗ, thông thường người ta chỉ ăn những món khó chia và có nước như: cơm, canh, nộm và các món xào. Còn những món khô như thịt lợn, thịt gà, giò, chả… sẽ được mọi người trong mâm chia đều sau bữa ăn để mỗi người đều có phần mang về cho người ở nhà.
Ăn cỗ nhận phần là thói quen của người dân ở một số tỉnh đồng bằng Bắc bộ. Ảnh minh họa Có người nói rằng, thói quen ăn cỗ chia phần xuất phát từ sự nghèo khó. Thời xưa, người dân nghèo khổ. Quanh năm lam lũ, làm lụng vất vả nhưng không bao giờ họ có tiền và tự bỏ tiền ra để mua một miếng ngon cho gia đình. Để có được những món ăn ngon, người ta phải chờ đến cỗ.
“Vì thế, khi đi ăn cỗ, không ai là không nghĩ đến những người khác trong gia đình. Họ chỉ dám ăn rất ít, còn lại họ gói phần mang về cho những người ở nhà -như mẹ tôi ngày xưa cũng vậy” - GS Ngô Đức Thịnh nói.
GS Ngô Đức Thịnh kể: “Mỗi lần mẹ tôi đi ăn cỗ, những đứa trẻ như tôi và cả người lớn trong gia đình đều rất háo hức và mong ngóng. Ai cũng chờ xem, hôm nay mẹ đi ăn cỗ thì sẽ mang về cái gì? Vì thế nào, mẹ tôi cũng mang phần về cho những người ở nhà…
Từ đó trở đi, như một thói quen, khi tôi lớn lên, tôi cũng giống như các thành viên khác trong gia đình, mỗi lần đi ăn cỗ trong làng, hay ăn cỗ quê ngoại, tôi cũng lấy phần mang về cho những người ở nhà”.
Tuy nhiên, GS Ngô Đức Thịnh cho rằng, chuyện ăn cỗ lấy phần không hoàn toàn xuất phát từ sự nghèo khó, mà đó là thói quen thể hiện tính cộng đồng trong văn hóa ăn uống của người Việt nói chung và của người dân đồng bằng Bắc Bộ nói riêng.
“Thời xưa, cuộc sống ở làng có tính cộng đồng rất cao. Hễ một nhà có việc là cả làng tham gia, trên tinh thần vui cùng hưởng, buồn cùng chia. Do đó, việc lấy phần có ý nghĩa biểu tượng của việc san sẻ niềm vui” - GS Thịnh nói.
GS Ngô Đức Thịnh. Ảnh Internet GS Ngô Đức Thịnh cho rằng, đây là một thói quen tốt. Nó có ý nghĩa thắt chặt các mối quan hệ trong gia đình. Đó cũng là lý do vì sao, ngày nay, mặc dù chuyện ăn uống không còn là vấn đề lớn, tuy nhiên, đám cỗ trong gia đình ông, các con, các cháu vẫn giữ thói quen mua sắm nhiều để sau đó chia phần mang về. Thế nhưng, GS Ngô Đức Thịnh vẫn có lưu ý về thói quen này.
Gs Thịnh cho rằng, việc đi ăn cỗ lấy phần là văn hóa đặc trưng của nhiều tỉnh miền Bắc. Ở Miền Nam, không có hiện tượng này. Ở miền Nam, người ta sẽ ăn thoải mái mà không bao giờ lấy phần mang về. Một số tỉnh miền Bắc và cả miền Trung cũng vậy. Vì thế, việc ăn cỗ lấy phần sẽ là chuyện bình thường, là hình ảnh đẹp nếu như trong đám cỗ ấy, mâm cỗ ấy, mọi người đều xuất thân từ một vùng hoặc cùng có thói quen lấy phần như nhau.
Khi đi đám cỗ ở địa phương khác, họ không có thói quen nhận phần thì chúng ta cần “nhập gia tùy tục”.
Minh Anh(Ghi)
">Chuyên gia văn hóa: Ăn cỗ nhận phần là một thói quen tốt
Nhận định, soi kèo Abha vs Al Batin, 20h05 ngày 25/2: Khách ‘tạch’
Nhà phân phối Kawasaki tại Việt Nam vừa ra mắt mẫu xe kiểu dáng hoài cổ W800 thuộc dòng W-Series từng nổi danh những năm 1960. Trước đây, Kawasaki W800 đã về nước dạng nhập tư nhân và đến nay mới được bán chính hãng.
W800 ra mắt lần đầu năm 2011 và cũng đánh dấu cho sự hồi sinh dòng W-Series của hãng Nhật. Kawasaki W800 2023 đem đến một lựa chọn môtô tạo hình cổ điển, đi kèm là một số công nghệ hiện đại như phanh ABS, hỗ trợ sang số và ly hợp chống trượt.
">Kawasaki W800
Số lượng xe Ford Everest triệu hồi là 185 chiếc. Những xe này sản xuất tại nhà máy của Ford ở Thái Lan trong giai đoạn 28/6/2022-4/4/2023. Thời gian bắt đầu triệu hồi từ 27/10.
Liên doanh Mỹ cho biết, những mẫu Everest trong diện bị ảnh hưởng có phần mềm mô-đun điều khiển động cơ lỗi khiến từ mốc 1.900 km (quãng đường cho dung dịch AdBlue hoạt động), xe mới hiện cảnh báo dung dịch AdBlue sắp hết. Trong khi theo cài đặt tiêu chuẩn, xe cần cảnh báo hết dung dịch AdBlue từ mốc 2.400 km. Biện pháp khắc phục là nâng cấp phần mềm điều khiển.
">Ford triệu hồi gần 1.200 xe Everest, Explorer tại Việt Nam
Bất kể sự kiện lớn hay quan trọng như thế nào, hãy luôn tham gia vào cuộc sống của con. Bằng cách này, trẻ sẽ học được rằng điều quan trọng là cha mẹ và con cái luôn ở bên nhau. Một số bậc cha mẹ nhìn con cái của họ lớn lên và tự hỏi rằng ngần ấy năm sao trôi nhanh như vậy. Thực ra thì thời gian đều nằm ở những điều nhỏ nhặt.
5. Không bao giờ chịu thua áp lực đồng trang lứa
Áp lực bạn bè xung quanh có thể rất mạnh, ngay cả khi trưởng thành. Chúng ta thường làm mọi việc để “trông không có gì là xấu”, nhưng làm chúng vì mục đích khiêu khích không phải lúc nào cũng là một tấm gương tốt để con cái noi theo. Trẻ em sẽ không quên những lần bạn làm ít hơn những thứ thuộc về danh dự. Hãy đặt các nguyên tắc của bạn trên tất cả thứ khác.
6. Luôn mãi tươi cười và vui vẻ
Cha mẹ luôn muốn cung cấp mọi thứ để con cái không thiếu thứ gì. Tuy nhiên, trẻ sẽ chủ yếu nhớ những khoảnh khắc vui nhộn khi chúng cười lớn hoặc có một khoảng thời gian tuyệt vời với bạn. Đừng bỏ lỡ cơ hội cười đùa với con, hãy gạt bỏ mặc cảm công việc nửa tiếng đồng hồ qua một bên. Thế giới ngoài kia đã đủ phức tạp lắm rồi, bạn nên có một cuộc sống hạnh phúc hơn khi ở nhà.
7. Thể hiện lòng tốt
Con cái của bạn trông đợi bất kỳ hành động tử tế nào mà bạn dành cho người khác, cho dù bạn tình nguyện trong một tình huống từ thiện hay chỉ đơn giản là nhường cho ai đó một chỗ ngồi trên phương tiện giao thông công cộng. Trẻ em sẽ học được thông qua những hành động hào phóng của bạn. Khi bạn tử tế với người khác, chúng sẽ thấy rằng đó là một cách sống có thể chấp nhận được và sẽ học tập điều ấy.
8. Đừng vượt qua ranh giới
Đừng cố quá. Mặc dù điều này nghe có vẻ phản trực giác. Nhưng một số bậc cha mẹ muốn làm gương tốt bằng cách đòi hỏi quá mức trong những nỗ lực hoặc phong cách nuôi dạy con cái. Mặc dù bạn có thể có ý thức về những nỗ lực của mình, nhưng hãy giữ mọi thứ được cân bằng. Đừng bóp nghẹt con bạn chỉ để trở thành một hình mẫu tích cực, nếu không bạn có thể trở thành kẻ giả tạo.
9. Cho trẻ có sự ổn định
Con cái muốn tình yêu và sự quan tâm của cha mẹ, nhưng chúng cũng cần sự ổn định. Đây là xương sống của cuộc đời một đứa trẻ. Thiếu cấu trúc thậm chí có thể gây ra các vấn đề về hành vi và sức khỏe, cũng như lo lắng. Điều này có nghĩa là bạn cũng phải có lịch trình ăn, ngủ, giải trí và làm bài tập về nhà đều đặn.
10. Cho con thấy công việc của bạn
Tất cả các bậc cha mẹ đều muốn con cái của họ trở thành những con người tốt, và điều này liên quan rất nhiều đến việc kiếm được nhiều thứ thông qua nỗ lực, tài năng hay sự chăm chỉ. Bạn có thể bắt đầu chỉ cho con cách bạn kiếm sống bằng cách đưa chúng đi làm với bạn (bất cứ khi nào có thể) hoặc đơn giản là nói chuyện với chúng về những gì bạn làm để trang trải cho cuộc sống gia đình.
11. Hãy trung thực
Nói dối trắng (lời nói dối có lý do chính đáng) dường như là một cách dạy trẻ tuy cũ nhưng rất hiệu quả. Tất cả chúng ta đều lớn lên khi được nghe hoặc nói với trẻ những điều ấy, nhưng có lẽ đã đến lúc thử một điều gì đó khác biệt. Đừng nói những điều với con bạn chỉ để khiến chúng bình tĩnh lại hoặc để bạn yên. Trên hết, hãy trung thực và đừng dạy cho trẻ rằng việc nói dối là điều có thể chấp nhận được.
12. Làm theo con đường bạn đã vạch ra
Trên hết, hãy đảm bảo rằng bạn sẽ thực hành những gì bạn giảng dạy con cái. Hãy kiên định với hành động của mình và giữ vững lập trường trong mọi hoàn cảnh. Trở thành tấm gương tích cực trong cuộc sống của con cái có vẻ là một gánh nặng lớn, nhưng sẽ không phải vậy nếu bạn nghĩ rằng đó chỉ đơn giản là việc tuân theo các nguyên tắc và thể hiện r một cách rộng lượng và đồng cảm.
Theo VOV
">12 cách giúp các bậc cha mẹ có thể trở thành hình mẫu cho con