您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Truyện Phù Sinh Nhược Mộng
NEWS2025-02-27 16:22:05【Ngoại Hạng Anh】7人已围观
简介Minh nguyệt kỉ thì hữu,ệnPhùSinhNhượcMộgiá vàng sjc giá vàng hôm nay bất tri thiên thượng cung khuyếgiá vàng sjc giá vàng hôm naygiá vàng sjc giá vàng hôm nay、、
Minh nguyệt kỉ thì hữu,ệnPhùSinhNhượcMộgiá vàng sjc giá vàng hôm nay bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên? (2)
Bên tai, là tiếng côn trùng thưa thớt kêu vang, vừa mở mắt, đầy trời ánhsao phản chiếu trong đáy mắt, Tử Thanh theo bản năng sờ tìm chiếc máyảnh trên cổ: “A! Máy ảnh của mình đâu?!”
Không nhìn không biết, vừa nhìn lại liền bị dọa nhảy dựng!
“Quần áo của mình đâu?!” Tử Thanh không khỏi kêu to một tiếng.
“Không phải công tử đang mặc y phục đó thôi.” Thoáng truyền tới một thanh âm khàn khàn, lại dọa Tử Thanh kinh hãi.
“Tôi…tôi nói là quần áo vốn mặc cơ!” Quay đầu nhìn lão ẩu (3) dưới ánh trăngsáng, nhất thời ngẩn người, lại quay đầu nhìn xem bốn phía – dưới ánhtrăng, nơi này cỏ mọc đầy, cây cối um tùm, cô linh một gian nhà nhỏ bằng trúc, làm cho Tử Thanh không khỏi nhớ tới chỗ ở của mấy vị ẩn sĩ thờicổ đại.
Lão ẩu cao thấp đánh giá cô một phen: “Công tử nói mê sảng sao? Một thân yphục này, lão thân thấy công tử mặc thực vừa người, sao có thể khôngphải là y phục của công tử?”
“Tôi…tôi…” Thoáng lấy lại bình tĩnh, Tử Thanh cẩn thận liếc mắt đánh giá quần áotrên người mình – bạch bào ngọc đái, hạc văn lãng ảnh (4), còn trên chân nay đã là một đôi hài thư sinh bạch sắc. Giơ tay sờ lên đầu vốn phảiđầy tóc dài, nhưng giờ đâu còn nữa! Từng sợi đều đã bị chải vuốt lên búi thành một khối, bao trong một mảnh khăn.
A! Người cổ đại!
Lão ẩu tiến lại gần, đột nhiên cười mở lời: “Ta biết hiện tại công tử khẳng định thực kinh ngạc, nhưng mà, đây cũng là số mệnh, là con đường mànhân sinh này ngươi tất phải đi.”
“Tôi muốn trở về…”
“Về đâu?”
“Về thời hiện đại!”
“Nơi này mới chính là ngươi chân thật, cái người kia chỉ là ảo ảnh trong mộng mà thôi.”
“Không có khả năng…”
“Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua cố sự ‘Trang Sinh mộng điệp’ sao?”
“Nhưng mà…tôi còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, nếu không thấy tôi, khẳng định các cô ấy sẽ rất lo lắng!”
“Các nàng sẽ lo lắng cho ngươi sao?”
Tử Thanh nhất thời nghẹn lời, có đôi khi ngay cả cô cũng không biết, những người đó thích là bề ngoài của cô, hay chính là bản thân con người cô?
“Cơ duyên chưa tới, ngươi không thể quay về. Công tử, ký lai chi, tắc anchi (5), nói không chừng ngày sau ngươi còn không muốn trở về nữa ấychứ.” Lão ẩu cười thần bí, đầy mặt đều là nụ cười hiền lành ấm áp.
“Nơi này không có internet, không máy bay, không điện, không có hệ thốngcung cấp nước uống, không có năng lượng mặt trời…Một khắc tôi cũng không muốn ở lại!”
“Nhưng nơi này có số mệnh của ngươi.” Còn nghiêm túc nhìn gương mặt cô, nói:“Ngươi không muốn một lần cố hết sức thay đổi số mệnh cô độc của mìnhsao?”
Tử Thanh cười khổ, có chút thê lương, giang rộng hai tay: “Cho dù mặc thếnày, chung quy tôi vẫn là một người con gái, yêu người nào, cuối cùngcũng phải buông tay, cần gì phải một lần lại một lần thương tâm?”
“Ngươi không dốc toàn lực, sao có thể biết được kết quả?”
“Thời hiện đại đều không chấp nhận được tình yêu của tôi, huống chi nơi này là…” Cổ đại phong kiến, làm sao dung thứ?
“Vậy chúng ta đánh cuộc, nếu thời điểm lần sau chúng ta gặp lại mà ngươi vẫn nghĩ như vậy, ta sẽ lập tức đưa ngươi trở về.”
“Được…từ từ, lần sau gặp mặt là lúc nào?”
“Là lúc hữu duyên…a a.” Nói xong, lão ẩu xoay ngươi sang chỗ khác, thì thào lẩm bẩm: “Lãng lãng quân tử, thanh thanh ngã tâm (6), đi thôi, ĐạiĐường có một đoạn truyền kỳ thuộc về ngươi!”
Bên tai, là tiếng côn trùng thưa thớt kêu vang, vừa mở mắt, đầy trời ánhsao phản chiếu trong đáy mắt, Tử Thanh theo bản năng sờ tìm chiếc máyảnh trên cổ: “A! Máy ảnh của mình đâu?!”
Không nhìn không biết, vừa nhìn lại liền bị dọa nhảy dựng!
“Quần áo của mình đâu?!” Tử Thanh không khỏi kêu to một tiếng.
“Không phải công tử đang mặc y phục đó thôi.” Thoáng truyền tới một thanh âm khàn khàn, lại dọa Tử Thanh kinh hãi.
“Tôi…tôi nói là quần áo vốn mặc cơ!” Quay đầu nhìn lão ẩu (3) dưới ánh trăngsáng, nhất thời ngẩn người, lại quay đầu nhìn xem bốn phía – dưới ánhtrăng, nơi này cỏ mọc đầy, cây cối um tùm, cô linh một gian nhà nhỏ bằng trúc, làm cho Tử Thanh không khỏi nhớ tới chỗ ở của mấy vị ẩn sĩ thờicổ đại.
Lão ẩu cao thấp đánh giá cô một phen: “Công tử nói mê sảng sao? Một thân yphục này, lão thân thấy công tử mặc thực vừa người, sao có thể khôngphải là y phục của công tử?”
“Tôi…tôi…” Thoáng lấy lại bình tĩnh, Tử Thanh cẩn thận liếc mắt đánh giá quần áotrên người mình – bạch bào ngọc đái, hạc văn lãng ảnh (4), còn trên chân nay đã là một đôi hài thư sinh bạch sắc. Giơ tay sờ lên đầu vốn phảiđầy tóc dài, nhưng giờ đâu còn nữa! Từng sợi đều đã bị chải vuốt lên búi thành một khối, bao trong một mảnh khăn.
A! Người cổ đại!
Lão ẩu tiến lại gần, đột nhiên cười mở lời: “Ta biết hiện tại công tử khẳng định thực kinh ngạc, nhưng mà, đây cũng là số mệnh, là con đường mànhân sinh này ngươi tất phải đi.”
“Tôi muốn trở về…”
“Về đâu?”
“Về thời hiện đại!”
“Nơi này mới chính là ngươi chân thật, cái người kia chỉ là ảo ảnh trong mộng mà thôi.”
“Không có khả năng…”
“Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua cố sự ‘Trang Sinh mộng điệp’ sao?”
“Nhưng mà…tôi còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, nếu không thấy tôi, khẳng định các cô ấy sẽ rất lo lắng!”
“Các nàng sẽ lo lắng cho ngươi sao?”
Tử Thanh nhất thời nghẹn lời, có đôi khi ngay cả cô cũng không biết, những người đó thích là bề ngoài của cô, hay chính là bản thân con người cô?
“Cơ duyên chưa tới, ngươi không thể quay về. Công tử, ký lai chi, tắc anchi (5), nói không chừng ngày sau ngươi còn không muốn trở về nữa ấychứ.” Lão ẩu cười thần bí, đầy mặt đều là nụ cười hiền lành ấm áp.
“Nơi này không có internet, không máy bay, không điện, không có hệ thốngcung cấp nước uống, không có năng lượng mặt trời…Một khắc tôi cũng không muốn ở lại!”
“Nhưng nơi này có số mệnh của ngươi.” Còn nghiêm túc nhìn gương mặt cô, nói:“Ngươi không muốn một lần cố hết sức thay đổi số mệnh cô độc của mìnhsao?”
Tử Thanh cười khổ, có chút thê lương, giang rộng hai tay: “Cho dù mặc thếnày, chung quy tôi vẫn là một người con gái, yêu người nào, cuối cùngcũng phải buông tay, cần gì phải một lần lại một lần thương tâm?”
“Ngươi không dốc toàn lực, sao có thể biết được kết quả?”
“Thời hiện đại đều không chấp nhận được tình yêu của tôi, huống chi nơi này là…” Cổ đại phong kiến, làm sao dung thứ?
“Vậy chúng ta đánh cuộc, nếu thời điểm lần sau chúng ta gặp lại mà ngươi vẫn nghĩ như vậy, ta sẽ lập tức đưa ngươi trở về.”
“Được…từ từ, lần sau gặp mặt là lúc nào?”
“Là lúc hữu duyên…a a.” Nói xong, lão ẩu xoay ngươi sang chỗ khác, thì thào lẩm bẩm: “Lãng lãng quân tử, thanh thanh ngã tâm (6), đi thôi, ĐạiĐường có một đoạn truyền kỳ thuộc về ngươi!”
很赞哦!(64852)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Haras El Hodood vs Al Ahly, 21h00 ngày 26/2: Phong độ đang lên
- Thanh Lam U50 diện mốt giấu quần gợi cảm trên sân khấu
- Nhận định, soi kèo Nea Salamis vs AEK Larnaca, 0h00 ngày 13/1
- Phạm Thuỳ Dung thăng hoa trong đêm nhạc Đi tìm bóng núi
- Nhận định, soi kèo Tottenham vs Man City, 02h30 ngày 27/2: Thời thế thay đổi
- Phương Ly đẹp trong veo với 'Anh là ai''
- Duyên dáng Việt Nam 2018: Lệ Quyên hát sai lời và nhiều 'sạn'
- Boney M háo hức sang Việt Nam ăn 'bún chả Obama'
- Nhận định, soi kèo Al Tai vs Al Bukayriyah, 20h05 ngày 24/2: Tin vào chủ nhà
- Duyên dáng Việt Nam 2018: Lệ Quyên hát sai lời và nhiều 'sạn'
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Zeleznicar Pancevo vs Crvena Zvezda, 22h00 ngày 26/2: Nhà vua lên tiếng
Làn sóng xanh vinh danh Lam Trường
NSND Thanh Hoa, Hồ Quỳnh Hương xúc động cảm ơn cố NS An Thuyên
Boney M háo hức sang Việt Nam ăn 'bún chả Obama'
Nhận định, soi kèo Bengaluru vs Chennaiyin, 21h00 ngày 25/2: Cửa trên thắng thế
Đơn vị giữ bản quyền kiện Châu Đăng Khoa đạo thơ
Nhận định, soi kèo Nea Salamis vs AEK Larnaca, 0h00 ngày 13/1
Nhận định, soi kèo Nea Salamis vs AEK Larnaca, 0h00 ngày 13/1