您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Câu thành ngữ gì liên quan đến sự giàu sang?
NEWS2025-02-12 13:58:19【Bóng đá】9人已围观
简介tin bong da moi nhattin bong da moi nhat、、
相关文章
- Nhận định, soi kèo Hellas Verona vs Atalanta, 21h00 ngày 8/2: Xa dần cuộc đua vô địch
- TP.HCM đo thân nhiệt hơn 74.000 thí sinh dự thi tốt nghiệp THPT
- Internet trở thành mặt trận khốc liệt trong xung đột Nga – Ukraine
- Nói học sinh ba miền đều hát “sai” Quốc ca là không đúng
- Nhận định, soi kèo Bilbao vs Girona, 22h15 ngày 8/2: Dồn lực trở lại
- Tấn công lừa đảo, mã độc tống tiền là những xu hướng nổi bật năm nay
- Cặp diễn viên từng là vợ chồng đóng phim Muôn vị nhân gian sau 20 năm chia tay
- Con trai của David và Victoria Beckham bị chỉ trích bất tài
- Soi kèo góc Lazio vs Monza, 21h00 ngày 9/2
- An toàn trường học: Tin ở cánh cổng trường
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Napoli vs Udinese, 02h45 ngày 10/2: Củng cố ngôi đầu
- - Hôm diễn ra đám cưới, bố em lần đầu nhìn thấy gia cảnh nghèo khó của thông gia mà rơi nước mắt. Sau đó, ông lặng lẽ đi vào phía sau nhà một lúc rất lâu mới quay trở lại.Trai đẹp Sài thành tái mặt khi bị MC Cát Tường bóc mẽ">
Tâm sự: Gia cảnh nghèo khó của thông gia khiến vị giám đốc chảy nước mắt
- Không thể tin vào mắt mình, hai người phụ nữ, một là vợ, một là người yêu cũ của tôi xỉa xói nhau trên mạng xã hội để cả thiên hạ biết.'Em kết nghĩa' gợi cảm nên chồng tôi... sinh hư">
Tâm sự: Đau đầu vì vợ và người cũ xỉa xói nhau trên Facebook cho cả thiên hạ biết
- Cuộc nói chuyện của Thành và “mẹ chồng tương lai” khiến tôi chết lặng. Tôi không hiểu sao mẹ anh lại có thể nghĩ như vậy về tôi.Cô gái gây bất ngờ khi hỏi mẹ chồng tương lai việc con dâu xăm hình">
Người phụ nữ nói tôi giả tạo khi không ở lại qua đêm với bạn trai
Nhận định, soi kèo Aston Villa vs Tottenham, 00h35 ngày 10/2: Khách dừng cuộc chơi
Trong 'Lỡ hẹn với ngày xanh', Minh Thu vào vai Giang - con gái chủ tịch. Sau khi du học nước ngoài về, Giang làm cho công ty gia đình. Thu Nhi
Sexy như Lê Bống 'Lỡ hẹn với ngày xanh '- càng ngắm càng mêTrong ‘Lỡ hẹn với ngày xanh’, Lê Bống vào vai một kiến trúc sư giản dị nhưng ngoài đời, cô có phong cách thời trang cá tính, sexy.">Nhan sắc con gái chủ tịch bị chê kém sang trong Lỡ hẹn với ngày xanh
- Trong khi thực hiện chương trình Tiểu học hiện hành, ở môn Tiếng Việt, phân môn Tập làm văn, kiểu ra đề bài “Tả cây hoa hồng nhà em”, “Tả con chó nhà em”, “Tả bố em đang làm việc”… là do sự hời hợt của giáo viên. Phụ huynh không hiểu cứ đổ tại chương trình.
Chương trình và đề làm văn trong sách giáo khoa luôn “mở”
Trong khâu biên soạn sách Chương trình 2000, các tác giả sách giáo khoa đã đề cao quan điểm thực tế của bài học. Môn Tiếng Việt không là ngoại lệ. Vì thế, các bài học Tiếng Việt từ phân môn Tập đọc cho đến Luyện từ và câu, Tập làm văn…, bao giờ cũng có câu hỏi liên hệ. Dù câu hỏi ứng dụng có in vào sách hay không thì giáo viên vẫn phải hỏi.
Chương trình Tiếng Việt 2000, các đề văn rất “mở”
Chẳng hạn, khi học tập đọc “Dế mèn bênh vực kẻ yếu”, học sinh bao giờ cũng phải liên hệ mình cần học tập đức tính gì của Dế mèn. Học về câu khiến, học sinh được học “Cách đặt câu khiến”, “Giữ phép lịch sự khi bày tỏ yêu cầu, đề nghị”… Rồi các bài làm văn trao đổi ý kiến với người thân, tóm tắt tin tức, tập ghi chép sổ tay… là những minh chứng cho tính thực tế của nội dung chương trình.
Có lẽ rút kinh nghiệm nhiều bài tập làm văn trong sách chương trình cải cách giáo dục yêu cầu học sinh tả một sự vật cụ thể khiến nhiều em “khóc lóc”. nên đến chương trình Tiếng Việt 2000, các đề văn rất “mở”. Ví dụ, lớp 2 có những đề kiểu như “Kể về người hang xóm”, lớp 3 có đề “Viết một đoạn văn nói về một người thân của em”, riêng bài luyện tập tả con vật lớp 4 thì có những 4 đề bài để học sinh lựa chọn…
Sách giáo khoa đã thực tế hóa nhưng vẫn gò bó
Đáng lẽ ra, để phát huy sự tính tích cực của học sinh, sách giáo khoa chỉ cần ra đề, còn làm văn và viết văn thế nào là tùy cảm xúc của mỗi em.
Nhưng ngay từ lớp 2, lớp 3, sách giáo khoa lại đưa câu hỏi gợi ý vào bài học. Chẳng hạn như với đề bài viết về người thân thì sách lại in một loạt câu hỏi gợi ý: Người đó là ai? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Người đó đối với em thế nào? Em đối với người đó thế nào?… Thế là học sinh cứ trả lời các câu hỏi đó rồi ghép lại thành văn.
Sự gò bó trong dạy làm văn cho học sinh xuyên suốt chương trình Tập làm văn từ lớp 2 đến lớp 5. Hạn chế đó thể hiện rõ nhất ở câu kết bài. Vì lớp 2, lớp 3 sách gợi ý “Em đối với người đó như thế nào?” và lớp 4, lớp 5 sách lại gợi ý kết bài kiểu yêu quý đối tượng miêu tả, nên thường học sinh kết bài rất giống nhau theo cách “Em rất thích cây phượng vĩ này”.
Tôi đã từng chứng kiến, một học sinh lớp 3 viết bài văn kể về trận thi đấu thể thao và kết thúc bằng câu “Ra về, cầu thủ cả hai đội đều vui vẻ vì đã chơi một trận bóng hay”. Thấy em xong bài trước rồi ngồi chơi, cô giáo đến gần nhắc “Em rất thích trận đá bóng này”. Cậu học trò ngơ ngác một chút rồi vẫn cúi đầu viết thêm câu văn kết bài theo “truyền thống”.
Giáo viên dạy theo khuôn mẫu, đề bài nào học sinh cũng tả được
Học sinh tiểu học bây giờ không biết giỏi đến đâu nhưng được cái gần như cây gì cũng tả được và… con gì cũng tả được.
Chẳng hạn, gặp đề bài yêu cầu tả một cây hoa thì học sinh nào cũng biết viết “Trước cửa nhà em có một cây hoa hồng. Cây hồng này do bố em trồng từ lâu rồi… Nhìn từ xa cây hoa như một ngọn lửa khổng lồ. Mỗi bông hoa là một ngọn lửa hồng tươi…”.
Ảnh Đinh Quang Tuấn Nếu gặp đề văn tả người thì còn dễ nữa. Các em tả trăm người như một. Bà thì cứ tóc bạc, da nhăn, nhai trầu… Cô giáo hoặc mẹ thì cứ da trắng, tóc đen, mắt sáng, răng đều.
Sở dĩ học sinh tả mẹ nào cũng giống mẹ nào, bà nào cũng giống bà nào là do cách hướng dẫn của giáo viên. Trong một tiết học 40 phút, sĩ số mỗi lớp trên dưới 40 học sinh, lại chỉ ngồi trong lớp tưởng tượng ra mà tả (thiếu trải nghiệm thực tế) cho nên giáo viên khó lòng tạo điều kiện cho cách nhìn và sáng tạo của từng học sinh để tả nét riêng biệt của mỗi con vật cùng loài. “Biết vậy mà đành chấp nhận” - các cô thường tặc lưỡi.
Từ tư duy tả mọi con vật cùng loài giống nhau đó nên giáo viên ra đề bài không giống hoàn cảnh sống của học sinh là điều dễ xảy ra. Và thực tế, hiếm khi có học sinh ương bướng trả lời “Nhà em không nuôi chó!”.
Điều đáng nói là bài văn thiếu tính thật thà
Không riêng gì thành phố, nông thôn ngày nay cũng dần dần xa lạ với những vật nuôi mà trước đây nhà ai cũng có. Một lúc nào đó, dừng lại để quan sát nhà quê, chúng ta sẽ thấy đúng là học sinh khó có thực tế mà miêu tả, nhất là tả loài vật.
Người dân thôn quê đang chuyển sang đi làm công nghiệp nên gà ít nuôi, và những chú gà trống oai phong đuôi cong như dấu hỏi là khó gặp. Chó thì nhốt cũi vì thả ra dễ mất nên nó không gần gũi với người. Mèo thì có thời gần như tuyệt chủng, nay hồi phục được số lượng đếm trên đầu ngón tay mỗi làng, mỗi xóm…
Thực tế là vậy nhưng trong bài văn của các em, mỗi khi đi học về chó phải chạy ra cổng đón, mừng tíu tít… Mèo thì đêm đêm chui vào chăn ngủ cùng với em… Rồi mèo lại còn rình chuột bên bồ thóc, “chít” một cái đã bắt sống tên chuột…
Phải viết vậy mới thành bài văn và bài văn mới sinh động. Càng học sinh giỏi càng phải tưởng tượng nhiều mà tả những cái… chẳng thấy bao giờ.
Quả đúng là, văn học thì có chân thực và luôn có hư cấu. Vấn đề tính thật thà trong bài văn của trẻ xin dành cho bạn đọc luận bàn.
Còn tôi, tôi chỉ xin được lí giải đôi chút về những đề văn yêu cầu tả đối tượng mà có học sinh chẳng thấy bao giờ (hay nói cho văn hoa là “Đối tượng tả không có trong đời em”). Qua phân tích trên, có thể kết luận nguyên nhân vấn đề này mang tính hệ thống: Từ nội dung chương trình tuy đã thực tế nhưng vẫn gò bó, thiếu sáng tạo, đến tư duy dạy văn khuôn mẫu những người thầy, không tạo được điều kiện cho học sinh có những chấm phá riêng.
Tùng Sơn (giáo viên tiểu học)
">Tại sao học sinh làm đề văn tả một 'đối tượng không có trong đời em'?
Ding Ding và mẹ Ding Ding năm nay 29 tuổi. Cậu cho rằng thành công trong học tập của cậu ngày hôm nay một phần là nhờ bản thân tự vượt lên nhiều khó khăn về thể chất, nhưng quan trọng hơn là nhờ sự kiên trì và tận tụy không kể xiết của mẹ cậu.
Gần như bị ngộp thở lúc sinh, Ding được sinh ra với căn bệnh bại não. Các bác sĩ ở tỉnh Hubei đã gợi ý bà Zou Hongyan nên bỏ đứa bé. Họ nói rằng sẽ vô ích nếu cứu cậu, bởi khi lớn lên một là cậu sẽ bị khuyết tật, hai là thiểu năng.
Bố Ding cũng đồng ý với bác sĩ, và nói rằng Zou sẽ là gánh nặng cho gia đình suốt cả cuộc đời. Nhưng bà Zou nhất quyết giữ con trai và ly hôn với chồng.
Để nuôi gia đình và điều trị cho con trai, bà làm nhiều công việc cùng lúc. Bà làm việc toàn thời gian ở một trường cao đẳng ở Vũ Hán, trong khi còn làm lễ tân và nhân viên bảo hiểm bán thời gian.
Bà Zou quyết định giữ lại đứa con và ly hôn với chồng Lúc rảnh rỗi, bà thường đưa Ding tới các buổi hồi phục bất kể thời tiết như thế nào. Bà học cách xoa bóp các cơ bắp bị cứng – một triệu chứng của căn bệnh này. Bà cũng chơi các trò chơi bồi dưỡng trí thông minh và câu đố với con trai.
Ngay từ đầu, bà đã quả quyết Ding phải học cách vượt lên những khuyết tật của mình càng nhiều càng tốt. Ví dụ như cậu gặp vấn đề với việc phối hợp các cử động tay, và gặp khó khăn khi dùng đũa.
Trong khi nhiều người thân nói rằng việc Ding không thể dùng đũa là có thể hiểu được, nhưng bà mẹ này quyết tâm dạy cho con cách dùng đĩa. Bà nói, nếu không dùng được đũa, con trai bà sẽ phải giải thích mỗi lần ngồi ăn với người khác.
“Tôi không muốn thằng bé cảm thấy xấu hổ về những vấn đề thể chất của mình” – bà nói. “Vì thằng bé gặp khó khăn trong nhiều việc, nên tôi khá nghiêm khắc với con trai. Tôi yêu cầu con phải làm việc chăm chỉ để theo kịp bạn bè ở những vấn đề thằng bé gặp khó khăn”.
Bà Zou tận dụng từng phút trong cuộc đời mình để làm việc và dạy con Ding tốt nghiệp cử nhân Trường Kỹ thuật và Khoa học môi trường của ĐH Peking năm 2011 trước khi đăng ký học Thạc sĩ ở Trường Luật quốc tế cũng của ĐH Peking.
Năm ngoái, Ding bắt đầu nghiên cứu thêm ở ĐH Harvard. Không rõ ở đây Ding đang nghiên cứu về lĩnh vực gì.
Cậu nói rằng thường xuyên nhớ đến mẹ hiện đang sống ở Jingzhou, tỉnh Hồ Bắc. Cậu miêu tả mẹ là “cố vấn tinh thần” của cậu, trong khi bản thân bà tỏ ra hài lòng với “tình bạn thân thiết” của họ.
- Nguyễn Thảo(Theo SCMP)
Người mẹ nuôi con bại não trở thành sinh viên Harvard