您现在的位置是:NEWS > Kinh doanh
Bánh trung thu dát vàng bán tiền triệu ở TPHCM
NEWS2025-02-08 06:56:39【Kinh doanh】1人已围观
简介Bánh trung thu dát vàng bán tiền triệu ở TPHCMánhtrungthudátvàngbántiềntriệuởbảng xếp hạng vòng loạibảng xếp hạng vòng loại world cup khu vực nam mỹbảng xếp hạng vòng loại world cup khu vực nam mỹ、、
Bánh trung thu dát vàng bán tiền triệu ở TPHCM
ánhtrungthudátvàngbántiềntriệuởbảng xếp hạng vòng loại world cup khu vực nam mỹ很赞哦!(57512)
相关文章
- Nhận định, soi kèo PSM Makassar vs Thanh Hóa, 19h30 ngày 5/2: Ưu thế thể lực
- Bài cúng, văn khấn mùng 3 Tết Tân Sửu
- Làm sao để trong tâm trí anh ấy, bạn là số 1
- 8X Bình Dương dùng nước vo gạo, mắt quả dứa trồng đủ giống rau lạ
- Nhận định, soi kèo Chonburi vs Port FC, 18h00 ngày 5/2: Khó có bất ngờ
- Đại lộ Vinh
- ‘Điểm danh’ các dòng tủ lạnh công nghệ diệt khuẩn đáng mua Tết này
- Nam sinh lớp 10 được chọn vào đội tuyển thi quốc gia môn Toán
- Nhận định, soi kèo Silkeborg IF vs IK Sirius, 18h00 ngày 5/2: Lần đầu chạm mặt
- Thiên Minh
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Newcastle vs Arsenal, 3h00 ngày 6/2: Wembley chờ Chích chòe
Cảm giác bất lực của một cuộc hôn nhân là khi mình không có tiếng nói trong gia đình, bao gồm cả với chồng lẫn bố mẹ anh. Tôi chỉ muốn sống hoà thuận và là một phần của họ, vậy mà gần 2 năm lấy nhau tôi chỉ thấy mình cô độc, như kẻ lạc lõng bên ngoài.
Ngày còn yêu nhau, khi chia sẻ với anh ấy về nỗi sợ sau này làm dâu sẽ bị chèn ép, săm soi, chồng tôi luôn ôm tôi vào lòng để an ủi, hứa sẽ bảo vệ tôi cho dù có chuyện gì xảy ra.
Nhưng rõ là anh ta không giữ lời, bằng chứng nằm ngay ở việc luôn đứng về phía mẹ chồng. Trong nhà như chia rõ hai phe: Tôi và những người còn lại. Không kiểm soát, nắm thế chủ động trước chồng là một việc gì đó khiến tôi dễ nổi điên, phát cáu.
Đối với mẹ chồng, con trai bà ấy luôn là nhất, có thèm đếm xỉa gì tới con dâu đâu. Kể cả trong lúc tôi mang thai, mẹ chồng cũng chỉ hỏi han qua loa vài câu. Thế mà với con trai, bà ấy ỉ ôi tỉ tê, nào là "Vợ nằm một chỗ thì con có vất vả không? Có phải cáng đáng nhiều thứ không?". Tôi vẫn còn tồn tại cơ mà, tại sao mẹ chồng lại ngó lơ đến vậy!
Còn vô vàn những trường hợp khiến tôi bẽ bàng, cảm thấy lạc lõng trong gia đình nhưng tôi sẽ chia sẻ câu chuyện mới đây nhất để giải toả nỗi bực dọc này.
Sáng hôm nay cuối tuần, sau khi tan làm lúc trưa tôi chạy qua siêu thị sắm ít đồ để mang đến cho nhà bố mẹ chồng. Mấy hôm trước khi nghe tin tình hình dịch diễn biến phức tạp, mẹ chồng nằng nặc đòi bằng được con trai mua cho một tủ lạnh cấp đông nhỏ để ở ban công.
Lúc anh nói với tôi chuyện này, tôi còn ngỡ ngàng. Bởi lẽ chỉ hai ông bà sống với nhau, đồ ăn thì có gì nhiều đâu, cứ để trong tủ lạnh ăn dần là được rồi mà. Nhưng chồng lại nói mẹ muốn có tủ cấp đông để cho không gian tủ lạnh rộng rãi hơn, đỡ có mùi, tích trữ nhiều đồ ăn. Bà ấy già rồi cũng ngại đi chợ nhiều, vả lại trong nhà đôi khi cũng phải tiếp đãi nhiều khách.
Tôi cũng xuôi theo chồng mình, không quên dặn anh mua tủ cấp đông nào giá rẻ rẻ, nhỏ gọn thôi vì không gian nhà bố mẹ cũng chẳng rộng rãi gì.
Lại nói chuyện đi siêu thị hôm nay, tôi có mua ít thịt xay, giò, chả, thịt bò... để tích trữ ở nhà mình lẫn nhà bố mẹ chồng ăn dần cho Tết. Từ hôm chồng mua tủ cấp đông cho hai ông bà, tôi cũng chưa ngắm nghía gì, cũng chẳng biết hình dáng ra sao, có đúng như lời tôi dặn hay không.
Vừa đến, mẹ chồng cũng chẳng hề đon đả tiếp đón con dâu cho dù tôi mang một đống đồ đến biếu ông bà. Tôi cũng chẳng quan trọng, hỏi mẹ chồng để tủ cấp đông ở đâu để bỏ đồ ăn vào. Nhưng điều tôi không ngờ tới là cảnh tượng ở bên trong tủ mọi người ạ. Toàn là mực tươi! Rất nhiều mực tươi!
Tôi có hỏi mẹ chồng: "Mẹ ơi sao nhà mình là để nhiều mực tươi như thế này thì còn chứa được đồ gì nữa? Có ai biếu à hay là mẹ tự mua ở siêu thị vậy?".
Mẹ chồng giọng lanh lảnh ở trong nhà: "Tôi mua đấy, chị cứ để yên vị trí. Còn đồ chị mang đến thì cố mà nhét vào tủ lạnh cũng được. Tôi mua mực để Tết tôi làm cho con trai tôi, nó thích ăn mực mà!".
Tôi giận đến nóng cả người. Tết nhất năm mới ai cũng kiêng ăn mực, tại sao mẹ chồng lại vì chiều sở thích của con trai mà mua lắm mực đến như thế cơ chứ? Tôi cũng chẳng vừa khi đáp trả lại: "Con không đồng ý đầu năm mà làm mực đâu nhé! Ở nhà mình chẳng kiêng khem gì hả mẹ? Ăn mực đầu năm rồi giông cả năm thì sao?".
Tới lúc này, mẹ chồng như quát vào mặt tôi: "Chị không ăn thì để tôi ăn, con trai tôi ăn. Tôi mua về làm cho con trai tôi chứ có bắt chị ăn đâu mà càu nhàu nhiều thế?".
Tôi tức quá nên không muốn đôi co với mẹ chồng nữa. Tôi lẳng lặng bỏ đồ mình vừa mua vào trong tủ lạnh rồi xin phép về. Khi kể với chồng, anh ấy chẳng những không bênh tôi mà còn bao biện "Mẹ chỉ muốn chiều con trai thôi mà!".
Đây đúng là cảm giác khó chịu. Tôi chỉ muốn cùng con về nhà đẻ của mình đón Tết thôi mọi người ạ. Mẹ chồng và chồng tôi quả là đã hết thuốc chữa rồi...
Mẹ chồng muốn tôi về ngoại ăn Tết nhưng chồng thì không
Chồng tôi bảo, phụ nữ đã đi lấy chồng thì mấy ngày Tết phải ở nhà chồng để dọn dẹp, nấu nướng, đi chợ, tiếp khách.
">Lạc lõng ở nhà chồng, tôi chỉ muốn chạy về ăn Tết với mẹ
Tôi từng nghĩ mình thông minh và quái kiệt lắm. Tôi cũng từng làm chuyên gia tư vấn cho bao nhiêu bạn bè mình về cách làm thế nào để vợ ngoan ngoãn nghe lời mình. Nhưng rồi thì sao? Giờ tôi đang là gã chồng thất bại ê chề…
Tôi đã từng được bạn bè trong lớp phong làm quân sư tình yêu. Bản thân tôi suốt thời cấp 3 và đại học luôn là kẻ đào hoa dù tôi chỉ cao đến 1m54 và không đẹp trai. Nhưng bạn gái của tôi đều thuộc top gái xinh trong trường.
Tụi con trai ở lớp nể tôi lắm và luôn mang giấy bút theo tôi học hỏi. Nhiều "đệ tử" của tôi chỉ cần đợi tôi chia tay bạn gái là có người yêu ngay. Mà tôi thay người yêu như thay áo vậy. Mà kỳ lạ là 6 đôi yêu nhau (từ việc "truyền ngôi" của tôi) đến nay đều rất hạnh phúc.
4 trong số 6 đôi đó đã thành vợ thành chồng và hạnh phúc. Chỉ có điều đứa nào thừa kế người yêu của tôi xong là lảng tôi luôn. Chắc chúng sợ tôi cuỗm lại bạn gái chúng. Nhưng từ xưa tôi đã không có thói quen dùng lại người yêu cũ. Nhất là khi họ đã là bạn gái hay vợ của người khác rồi. Tôi nghĩ đó là liêm sỉ cần thiết.
Tôi cưới vợ năm 26 tuổi, sau khi được đề bạt lên làm trưởng chi nhánh và đã có đủ tiền mua một căn hộ chung cư, 1 con xe. Người phụ nữ tôi cưới là một người phụ nữ yêu tôi nhất trong số 3 người phụ nữ tôi sở hữu khi đó. Đó là một người phụ nữ vô cùng trong trẻo và khiến tôi cảm thấy an toàn nhất.
Tôi cưới vợ, 2 cô gái bị loại đã vô cùng đau khổ và ấm ức. Một cô thì block hết mọi kênh liên lạc với tôi và cưới ngay một người đàn ông khác. Tôi không biết cô ấy có hạnh phúc không nhưng tôi nghĩ là không. Tôi cảm thấy khá có lỗi với cô ấy nên vẫn dùng nick phụ vào đọc FB của cô ấy hàng ngày. Cũng chẳng để làm gì ngoài cảm giác áy náy.
Nhưng có lẽ cô ấy hạnh phúc hơn cô còn lại vì đã dứt bỏ được tôi. Chứ cô còn lại thì không thoát khỏi hình ảnh tôi nên vẫn lén lút với tôi. Nói thật, tôi cũng không muốn vậy đâu. Nhưng cô ấy vật vã quá, khóc lóc quá nên tôi cũng không thể cầm lòng. Nhất là cô ấy lại làm cùng chi nhánh với tôi nên ngày ngày vẫn đụng mặt. Tôi tự cho là mình thông minh và quái nên tôi vẫn qua mặt vợ mới cưới của mình.
Thật sự thì tôi chỉ coi cô đồng nghiệp như một khoang bí mật không liên quan gì đến cuộc sống hàng ngày của tôi. Chỉ là chốc lát với nhau kiểu gia vị cho cuộc sống. Tôi biết kể ra chuyện này rất nhiều chị em sẽ ném đá tôi, phỉ nhổ tôi. Nhưng đó đâu phải lỗi của tôi? Là cô ấy không thể sống thiếu tôi đấy chứ? Là cô ấy chấp nhận làm khoang bí mật của tôi đấy chứ? Và cô ấy cũng có lấy đi điều gì trong hôn nhân của tôi đâu?
Về vợ tôi, sau khi cưới, cô ấy luôn tin tưởng vào chồng. Tôi luôn là một người chồng mẫu mực với cô ấy. Tan sở, hầu như tôi luôn về nhà, không bia bọt. Kể cả cafe với cô đồng nghiệp cũng không. Khoang bí mật chỉ là những buổi trưa, cấm được lấy thời gian của tôi dành cho gia đình. Ở nhà, tôi luôn giúp đỡ vợ trong mọi việc nhà. Tôi không ngại làm việc nhà, thậm chí còn thích trang hoàng nhà cửa.
Biết vợ thích nghe nhạc, tôi luôn đầu tư âm thanh cùng với tìm những bản nhạc vợ thích để bật cho vợ nghe. Dù nhiều hôm buổi trưa bị "khoang bí mật" vắt cho kiệt cùng thì tối về nhà, nếu vợ muốn, tôi đều đáp ứng được vợ hết. Tiền bạc cũng vậy, vợ chưa bao giờ phải thiếu thốn.
Tôi luôn mua tặng vợ những món vợ thích. Chỉ cần lướt qua newsfeed của vợ là tôi biết vợ tôi đang quan tâm đến thứ gì và mua tặng vợ ngay. Vợ chỉ cần kêu mệt, tôi có thể lên mạng học cách massage cho vợ còn hơn cả thợ. Đã thế, chuyện phòng the của hai vợ chồng cực phong phú vì tôi khá rành mấy chiêu giường chiếu kể cả sử dụng công cụ hỗ trợ.
Nên chỉ sau đúng 9 tháng 10 ngày kể từ sau đám cưới, chúng tôi chào đón một bé trai mà dù quẳng nó giữa 100 đứa trẻ thì ai cũng nhận ra nó là con tôi. Vợ tự hào lắm vì sinh con ra giống bố như đúc. Dù bố mẹ tôi nhất nhất đều con dâu trên hết nhưng tôi vẫn rất giữ cho vợ trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Đi đâu vợ tôi cũng khoe mẹ chồng chiều chuộng và quan tâm. Cũng chính vì tôi làm được điều đó nên vợ ngoan ngoãn và rất biết nghe lời tôi. Trong mắt vợ, tôi là số 1.
3 năm đầu hôn nhân mọi thứ thật tuyệt dù tôi có bồ. Bồ tôi cũng đi lấy chồng sau đó 1 năm nhưng vẫn dính tôi như sam vì yêu tôi là điều tuyệt vời nhất của cô ấy. Mọi thứ chỉ thay đổi bằng một sai sót nhỏ của tôi: Những cái like trong Facebook của cô người yêu cũ. Dù bằng nick ảo.
Bắt đầu là từ khi cô ấy nhắn tin vào nick ảo của tôi khi thấy tôi like mỗi status của cô ấy. Bằng nick ảo, chúng tôi đã chat chit với nhau. Và tôi đã thật ngu xuẩn khi thừa nhận đó là nick ảo của tôi. Cô ấy đã bật khóc và chúng tôi nối lại với nhau sau 3 năm. Đó cũng là thời điểm cô ấy ly dị người chồng cô ấy đã lấy để quên đi tôi.
Chúng tôi đã gặp lại nhau và bị cuốn vào một cuộc tình. Nếu tôi không tham lam, có lẽ mọi thứ đã không bung bét như vậy. Cô đồng nghiệp, khoang bí mật của tôi là người đầu tiên phát hiện ra. Cô ấy nổi điên.
Cô ấy bảo: Em có thể chấp nhận làm người tình bí mật của anh và chấp nhận anh đã có vợ vì em cũng đã có chồng. Nhưng anh vẫn tham lam thế này thì em không chấp nhận nổi. Cô ấy quyết định rời khỏi tôi. Cô ấy xin chuyển sang chi nhánh khác. Okie, tốt thôi. Tôi không tiếc nuối. Hơn 3 năm làm người yêu bí mật của tôi giờ cũng kết thúc là ổn.
Nhưng chưa hết, cô bồ cũ vì đã ly dị chồng nên rảnh và liên tục nhắn tin cho tôi. Tất nhiên, vẫn chỉ là qua nick ảo kia. Đến nỗi tôi bắt đầu lo lắng vì thấy có vẻ cô ấy muốn tôi nhiều hơn. Tôi đã định sẽ chấm dứt nhưng chưa kịp chấm dứt thì vợ tôi phát hiện ra nick ảo đó trong một lần tôi để quên chưa kịp đăng xuất.
Trận chiến nổ ra gay gắt. Tôi hứa với vợ cắt đứt cô bồ kia để cứu vãn lại hôn nhân của mình. Vợ cũng tha thứ cho tôi khi thấy tôi hối cải. Nhưng như hiệu ứng domino, cô bồ cũ không buông tha tôi. Cô ấy gặp "khoang bí mật" và ghi âm lại cuộc trò chuyện với "khoang bí mật" về tôi. File ghi âm được gửi cho vợ tôi và giám đốc khu vực. Vụ việc bị làm ầm ĩ lên khiến tôi bị tạm đình chỉ công tác.
Vợ tôi mang con về nhà ngoại. Tôi vừa bị ảnh hưởng công việc lại vừa có nguy cơ đổ vỡ hôn nhân. Một cái sai đi cả dặm. Tôi giũ vội cô bồ khốn kiếp kia. Trong suốt 3 tháng liền tôi nỗ lực cứu vãn hôn nhân, dùng đủ mọi mẹo mực tôi có để kéo vợ về. Cuối cùng tôi đã kéo được vợ về nhưng cũng đã muộn màng…
Trong 3 tháng vợ tôi về nhà ngoại, cô ấy đã trả thù tôi không trượt phát nào. Cô ấy ngủ với 4 người đàn ông khác nhau. 3 người trong đó tôi có thể bỏ qua vì đó đều là kiểu tình một đêm. Nhưng gã còn lại mới là kẻ đáng sợ, gã là sếp của vợ tôi. Đúng kiểu trả hận. Vợ tôi cặp với sếp để "giống anh thôi".
Nhưng không giống tôi khi mà tình cảm nảy sinh. Ông sếp về bỏ vợ và nằng nặc đòi cưới vợ tôi. Đến tận nhà tôi ngã giá để tôi ly dị vợ. Tôi và ông ta đã choảng nhau một trận. Đáng sợ hơn là vợ tôi chịu quay về nhưng cũng đã kịp có thai với sếp. Đó cũng là lý do mà ông sếp kia nằng nặc đòi cưới vợ tôi.
Vợ ông ta không đẻ được. Tôi bắt vợ mình đi phá thai nhưng vợ tôi lần lữa mãi. Đến khi cái thai trong bụng lớn quá rồi thì tôi đành phải chấp nhận. Coi như đó là báo ứng của tôi. Tôi đồng ý làm cha đứa trẻ, chỉ cần vợ dứt khoát với ông sếp kia. Tôi xin chuyển vợ đi làm nơi khác. Vợ đồng ý.
Nhưng gã sếp kia dọa sẽ phạt hợp đồng vì khi vợ tôi đang làm ở đó đã nhận tiền đào tạo. Tôi chấp nhận chịu phạt để dứt vợ ra khỏi. Tôi bán căn hộ chung cư của mình, bán xe của mình. Hai vợ chồng dọn về sống cùng bố mẹ tôi.
Cứ ngỡ tôi đã trả giá xong rồi nhưng thật đau đớn khi tôi phát hiện ra vợ mình vẫn luôn lén lút gặp gỡ với gã sếp dù bụng bầu vượt mặt. Họ vẫn quan hệ với nhau. Vợ tôi giải thích rằng cô ấy không có tình cảm với sếp, cô ấy làm vậy chỉ vì những lúc cô ấy nhớ lại vết thương cũ là cô ấy lại lên cơn điên.
Như một cách "cho nguôi ngoai cơn ức". Tôi điên thật sự. Tôi đã nói với cô ấy rất nhiều lần rằng nếu cô ấy làm vậy nữa, tôi sẽ ly dị. Nhưng lần nào thấy cô ấy khóc là tôi lại xiêu lòng và tha thứ. Đã bao cái lần cuối như thế rồi. Giờ đầu tôi sừng chắc dài mấy km. Mà tôi không thể dứt bỏ đi cuộc hôn nhân này.
Tôi thực sự bế tắc. Cô ấy bảo: Hay là anh cứ bỏ em đi. Tôi muốn đưa cô ấy đi khám tâm lý nhưng cô ấy không chịu. Tôi thực sự thấy bị báo ứng. Dạo này tôi phải dùng rượu mới có thể ngủ được. Tôi nghĩ mình sẽ chết vì hỏng gan trước khi trái tim vỡ nát thành từng mảnh…
Chồng bận rộn, vợ vụng trộm với anh thợ sửa ống nước
Tôi mải mê kiếm tiền, lo cho vợ con đủ đầy nhưng cuối cùng cô ấy lén lút ngoại tình với anh thợ sửa ống nước.
">Vợ ngủ với 4 người để trả thù tôi
Việt Nam là một trong những quốc gia có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới. Theo thống kê của Vụ Sức khỏe bà mẹ trẻ em (Bộ Y tế), trung bình mỗi năm, nước ta có khoảng 300 đến 400 ngàn ca phá thai ở độ tuổi 15-19 được báo cáo chính thức. Còn theo Tổng cục Dân số, mặc dù tỷ lệ phá thai ở Việt Nam trong 10 năm trở lại đây giảm, nhưng tỷ lệ nạo phá thai ở trẻ vị thành niên, thanh niên lại có dấu hiệu gia tăng, chiếm hơn 20% các trường hợp phá thai.
Những câu chuyện đau lòng về trẻ em bị lạm dụng tình dục, thậm chí ngay tại trường học, những đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi, những nữ sinh mang thai mà gia đình không hề hay biết… không phải là hiếm gặp. Gần đây nhất là một nữ sinh lớp 7 tại Bà Rịa-Vũng Tàu sinh con trong nhà tắm.
Trung tâm Y tế huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, nơi nữ sinh lớp 7 cùng con gái đang được chăm sóc sức khỏe. Trước thực trạng này, giáo dục giới tính cho trẻ em đóng một vai trò hết sức quan trọng, tuy nhiên, trên thực tế, điều này vẫn chưa được thực hiện một cách sát sao, hiệu quả ở Việt Nam.
Nhiều bố mẹ vẫn "đánh trống lảng" những câu hỏi của con bằng cách giải thích như "con sinh ra từ nách", được "nhặt về nuôi" hoặc là "bố lên rừng kiếm hạt giống cho mẹ và rồi con nở ra từ hạt giống ấy" vì sợ "vẽ đường cho hươu chạy". Như vậy, sẽ làm trẻ có cảm giác hoang mang về sự xuất thân của mình, đặc biệt là khi đủ lớn, trẻ sẽ phát hiện ra là bố mẹ nói không đúng và mất niềm tin ở bố mẹ. Vì thế, bố mẹ cần nói chính xác với kiến thức khoa học để giúp trẻ xâu chuỗi lại kiến thức khi lớn lên. Thà vẽ đường cho hươu chạy đúng hướng còn hơn để chúng tự chạy và mắc bẫy.
Thay vào đó, hãy giải thích cho con theo cách phù hợp từng độ tuổi. Nhà văn Hoàng Anh Tú từng chỉ ra tuyệt chiêu để đối phó với câu hỏi hóc búa của con trẻ "sao bố lại nằm trên người mẹ thế" khiến nhiều người phải tấm tắc. Với trẻ 3 tuổi, có thể nói đó là sự chia sẻ tình yêu giữa người lớn. Ở độ tuổi nào chúng ta sẽ có cách âu yếm riêng dành cho người mà mình yêu thương.
Khi trẻ 5-7 tuổi, hãy nói với con đó là chuyện thường ngày của những cặp vợ chồng yêu thương nhau như nụ hôn, những cái ôm. Tất cả các bố mẹ đều làm như thế. Sau này khi con lớn lên, con cưới vợ, cưới chồng, con cũng sẽ làm thế. Cha mẹ cũng không cần phải đi sâu vào việc như thế có nghĩa là như thế nào mà chỉ cần chia sẻ với con về niềm hạnh phúc của mình.
Với trẻ 9 tuổi, cha mẹ luôn phải giữ bình tĩnh để nói con về tình yêu và tình dục. Tình yêu là cảm xúc giữa nam với nữ. Tình dục là một phần trong tình yêu, khi hai con người ấy đủ chín chắn, trưởng thành và chịu trách nhiệm với những gì mình làm. Là khi họ có những cam kết lâu dài với nhau, như bố và mẹ.
Con lớn hơn, có thể giúp con hiểu về tình dục an toàn, mối quan hệ lành mạnh, chọn lọc phòng tránh những thông tin "đen".
Không nên phó mặc cho nhà trường
Ở nhiều nước, giáo dục giới tính được đưa vào từ bậc mầm non. Tại Thái Lan, đây còn được coi là một môn thi tốt nghiệp. Tuy nhiên, ở Việt Nam, đến nay vẫn chưa có được một chương trình giáo dục giới tính hoàn chỉnh mà chỉ là lồng ghép trong các môn như giáo dục công dân, sinh học, kỹ năng sống, chương trình ngoại khóa.
Khi giảng các vấn đề nhạy cảm, không ít giáo viên còn ngượng ngùng đỏ mặt. Học sinh thì xấu hổ, cười rúc rích và rồi không dám mạnh dạn hỏi thêm. Trong khi đó, ngày nay, giới trẻ dễ dàng tiếp cận mọi thông tin trên internet, mạng xã hội nên việc mò mẫm tìm hiểu về giáo dục giới tính, sức khỏe sinh sản mà không có định hướng rõ ràng, phù hợp sẽ dễ dẫn đến hậu quả khôn lường cho bản thân và xã hội.
Cha mẹ không nên phó mặc việc giáo dục giới tính là nhiệm vụ của nhà trường mà cần nhận thức rõ rằng, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên và gia đình là ngôi trường đầu tiên của con để có cách phối hợp chặt chẽ, hiệu quả với các thầy cô.
Giáo dục giới tính cần được thực hiện ngay từ khi trẻ ở độ tuổi mầm non
Thay vì sốc, choáng váng trước việc con vụng trộm xem phim người lớn, yêu đương sớm hay có thai ngoài ý muốn dù con khá nghe lời, chăm học… thì hãy bắt tay vào giáo dục giới tính cho con càng sớm càng tốt chứ đừng nghĩ đến tuổi dậy thì mới cần thiết. Nếu không những điều này có thể sẽ xảy ra với con bạn và rồi, sẽ không ngạc nhiên khi gặp những câu chuyện buồn như thiếu nữ vắt chanh vào vùng kín sau khi quan hệ và hậu quả là vẫn mang bầu…
Cha mẹ không nên tặc lưỡi rằng, trước kia mình có được giáo dục giới tính gì nhiều mà cũng có sao đâu. Nếu thế là cái nhìn thiếu chín chắn và thiếu trách trách nhiệm vì mỗi giai đoạn phát triển có một môi trường sống khác nhau. Ở thời của cha mẹ thì lấy đâu ra internet, máy tính bảng, mạng xã hội…còn giờ đây thì chỉ cần vài phút lướt màn hình là con trẻ tiếp cận cả thế giới, trong đó là một mớ hỗn độn tốt xấu. Chính vì thế, chúng cần được chỉ bảo để tránh những nguy cơ.
Nhiều cha mẹ đầu tư hết lớp học thêm nọ đến khóa học kia cho con, chạy đua với các tiêu chí để con du học, nhưng lại chưa thực sự để tâm đến việc dạy con biết bảo vệ, "sử dụng" cơ thể mình một cách an toàn, lành mạnh. Những thời khóa biểu dày đặc tiết Toán, Anh, Văn nhưng vẫn chưa thực sự chú trọng những chương trình như giáo dục thể chất, giáo dục công dân, giáo dục giới tính…
Đã đến lúc xem giáo dục giới tính, sức khỏe sinh sản là một môn học bắt buộc ở nhà trường. Ngoài giáo trình chuẩn, khoa học, giáo viên phải là các chuyên gia có kinh nghiệm. Cha mẹ và thầy cô phải sẵn sàng bước vào thế giới của con trẻ, lắng nghe và chia sẻ với chúng thay vì đỏ mặt, lảng tránh.
Người đàn ông mặc váy tới công sở: 'Tôi là trai thẳng, quần áo không có giới tính'
Một ông bố 3 con đã quyết định mặc quần áo phụ nữ mỗi ngày cách đây 4 năm và chưa có ý định dừng lại.
">Bạn sẽ trả lời thế nào khi con thắc mắc 'sao bố lại nằm trên người mẹ?'
Nhận định, soi kèo Caykur Rizespor vs MKE Ankaragucu, 22h00 ngày 5/2: Đẳng cấp lên tiếng
Cô ấy là người vừa lười vừa luộm thuộm, sống ỷ lại, việc gì cũng phải đến tay chồng. Hồi yêu nhau tôi chỉ thấy rằng cô ấy nhõng nhẽo, yếu đuối, ưa dựa dẫm người yêu, nhưng tôi cứ nghĩ con gái có chút nhan sắc nên yêu mình họ làm mình làm mẩy vậy, lấy về làm vợ, sinh con, dần dần cô ấy sẽ học được cách quán xuyến gia đình.
Lúc yêu tôi cô ấy cũng là sinh viên đại học hẳn hoi, nhưng chúng tôi trót làm ra em bé trước khi kết hôn, cô ấy phải bảo lưu kết quả học một thời gian để lấy chồng, sinh con. Sinh con xong cô ấy lại chẳng buồn đi học trở lại nữa.
Công việc của tôi thì rất tốt nên có thể lo cho vợ con từ A đến Z không thiếu thứ gì. Cô ấy bảo tôi "anh giỏi giang như vậy em cần gì vất vả kiếm tiền nữa, em muốn ở nhà chăm con, toàn thời gian làm nội trợ". Tôi đồng ý với cô ấy khi đó vì nghĩ con còn nhỏ, vợ ở nhà cũng tốt, công việc từ từ tính sau.
Ấy thế mà từ ngày ấy đến nay vèo cái đã 7-8 năm rồi, chúng tôi giờ có tận 2 đứa con, và vợ tôi chưa một ngày đi làm, sống hoàn toàn bằng tiền của chồng, phụ thuộc vào chồng nhưng không chu toàn nhà cửa!
Cô ấy lười kinh khủng. Hai con tôi, đứa đi học tiểu học, đứa gửi mẫu giáo rồi nên cô ấy không phải chăm chút gì, cả ngày cô ấy nằm nhà xem phim mà cái bát ăn xong không rửa, cái nhà chẳng buồn quét chứ đừng nói đến lau. Mua hàng online thì cô ấy nhất không ai bằng.
Tiền tôi đưa cô ấy lo đi chợ, chi tiêu sinh hoạt gia đình (tiền học cho các con thì tôi đã chuyển khoản thẳng nhà trường) nhưng cô ấy mua hàng online bừa phứa, thỉnh thoảng còn nhắn tôi chuyển khoản cho người nọ người kia vì cô ấy mua hàng của họ. Cô ấy làm tôi như cái máy ATM!
Đấy cứ bảo đàn ông không có đàn bà thì vỡ mặt, nhưng tôi mà không có vợ khéo lại sống khỏe re, chỉ có cô ấy rời tôi ra là chết đói.
Cô ấy ngồi nhà cả ngày lại hoang tưởng suy nghĩ nọ kia, suốt ngày cấu nhéo tôi chuyện đừng học đòi có bồ nhí. Tôi xin cho cô ấy đi làm, một công việc bình thường thu nhập vài triệu thôi nhưng có người mà giao lưu, học giao tiếp xã hội, với thay đổi lối sống cho năng động, khuây khỏa nhưng cô ấy từ chối.
Còn bảo đi làm lương đì đẹt thế thì đi làm gì cho khổ cái con người ra. Tôi bực quá mới bảo "cô vô tích sự như vậy đừng trách tôi có bồ" thì vợ tôi khóc lu loa, bảo tôi mà dám làm thế cô ấy chết cho tôi toại nguyện.
Theo Dân Trí
Người vợ bán bò đi học... 'làm nóng phòng the'
Vị bác sĩ bị sốc trước hình ảnh người phụ nữ khắc khổ, mặt đầy nám, tay chân đen nhẻm tại khóa học "làm nóng phòng the". Chị bán bò lấy tiền đi học để mong cứu vãn hôn nhân.
">'Ai sống thiếu đàn ông được chứ nhất định không phải vợ tôi!'
Bà Mitsuko Minakawa, 77 tuổi và bức ảnh cưới. Vợ chồng bà chuyển tới Triều Tiên năm 1960. Đã 6 thập kỷ trôi qua kể từ khi bà Mitsuko Minakawa lên con tàu tới Triều Tiên. Nhưng nỗi đau khổ trong một ngày đầy nắng mùa xuân năm ấy chưa bao giờ vơi bớt trong lòng bà.
Hai tháng trước đó, bà kết hôn với một người đàn ông Triều Tiên tên Choe Hwa-jae, một sinh viên cùng trường với bà ở ĐH Hokkaido - nơi mà bà là nữ sinh viên duy nhất trong số 100 người. Năm ấy, bà Minakawa 21 tuổi, còn ông Choe là một trong số những người gốc Triều Tiên ở Nhật Bản hồi hương. Nhiều người trong số họ là con cháu của những người đã được người Nhật đưa sang để làm việc trong các hầm mỏ và nhà máy.
Hơn 93 nghìn người gốc Triều Tiên, hay còn gọi là Zainichi, đã trở về quê hương từ năm 1959 tới năm 1984, theo thông tin từ Hiệp hội Chữ thập đỏ Nhật Bản. Tuy nhiên, trong số đó cũng có 1.830 phụ nữ Nhật Bản giống như bà Minakawa đã kết hôn với những người đàn ông Triều Tiên và một số ít hơn đàn ông Nhật Bản lấy vợ Triều Tiên.
“Chồng tôi là người Triều Tiên và xuất thân nghèo khó. Gia đình tôi đã phản đối cuộc hôn nhân này và không đến dự đám cưới” - bà Minakawa, một trong số 8 người phụ nữ sống ở Triều Tiên đã được nhiếp ảnh gia người Nhật Noriko Hayashi chụp hình cho hay.
“Mẹ tôi đã khóc và nói ‘Xin con đừng đi. Hãy suy nghĩ về việc con đang làm’. Cứ mỗi lần nghĩ lại những điều bà nói, tôi không thể ngừng khóc. Năm đó, tôi mới 21 tuổi”. Bà Minakawa sau đó lấy một cái tên Triều Tiên là Kim Guang-ok. Bà và chồng - người đã qua đời năm 2014 - sau đó định cư ở thành phố cảng phía đông Wonsan, nơi ông làm việc ở một công ty thuỷ sản, còn bà ở nhà nuôi dạy con cái.
Bà Minakawa và bức ảnh hoa anh đào ở công viên gần quê nhà. Nhiếp ảnh gia Hayashi tìm hiểu về chương trình hồi hương, và một thực tế là có “những người trở về” gồm cả những phụ nữ Nhật Bản chưa một lần đặt chân tới đất nước Triều Tiên. “Nhưng tôi chưa bao giờ nghe bất kỳ câu chuyện cá nhân nào của những người phụ nữ này” - cô nói. “Tôi muốn biết họ cảm thấy thế nào sau 60 năm rời quê hương, họ nhớ những gì và cuộc sống của họ như thế nào ở Triều Tiên”.
Tuy nhiên, Triều Tiên là một quốc gia khó tiếp cận, đặc biệt là với một nhiếp ảnh gia tự do đến từ Nhật Bản.
Trong suốt chuyến thăm đầu tiên vào năm 2013 với một tổ chức phi chính phủ Nhật Bản, Hayashi đã thuyết phục được rằng mục đích duy nhất của cô chỉ là gặp gỡ những người phụ nữ, lắng nghe câu chuyện của họ và chụp ảnh chân dung họ.
Trong 12 chuyến đi tiếp theo, cô đã phỏng vấn và chụp ảnh họ tại nhà riêng ở Thủ đô Bình Nhưỡng, Wonsan và Hamhung - thành phố lớn thứ 2 của đất nước.
Hayashi tìm ra sợi dây cảm xúc xuyên suốt tất cả câu chuyện, đó là những người phụ nữ mong mỏi về thăm lại nơi họ được sinh ra và lớn lên. “Đã nhiều lần, tôi nhìn thấy những cảm xúc mà họ giấu kín trong tim mình bao năm qua”.
Khi quyết định tới Triều Tiên, họ đã tin rằng mình có thể trở lại Nhật Bản để thăm gia đình sau khi ổn định cuộc sống mới. Tuy nhiên, việc đi lại tự do giữa Nhật Bản và Triều Tiên là không thể, vì 2 quốc gia chưa đặt quan hệ ngoại giao.
Nhiều thập kỷ trôi qua, chỉ có 5 người phụ nữ mà Hayashi gặp từng được trở lại quê hương trong một thời gian ngắn. Tổng cộng, có 43 người vợ Nhật Bản được phép về nước vài ngày trong khuôn khổ các chương trình hồi hương đặc biệt được tổ chức vào các năm 1997, 1998 và 2002.
Chính vì thế, Hayashi bỗng dưng trở thành mối liên hệ hiếm hoi của những người phụ nữ này với quê hương mà họ đã bỏ lại. Với một số người, nữ nhiếp ảnh gia còn là mối liên hệ duy nhất của họ với đất nước - nơi họ sinh ra. Tám người phụ nữ mà Hayashi đã chụp ảnh hiện đều ở độ tuổi 70-80 và đều là goá phụ. Ba người đã qua đời. Trong năm qua, cô đã phải tạm hoãn các chuyến thăm vì đại dịch Covid-19.
Hayashi kể lại rằng, họ đã cười nói vui vẻ mỗi khi cô tới thăm. Họ nắm tay cô và giới thiệu cô với các con cháu. Và một lúc sau, những người khác sẽ rời khỏi phòng để họ tự do nói chuyện.
“Hầu hết cha mẹ họ đều phản đối quyết định ra đi, nhưng họ nói rằng đừng lo lắng, họ sẽ quay về. Cuối cùng, thậm chí họ còn không được gặp cha mẹ trước khi chết. Họ đều khóc mỗi khi nói về điều này”.
Bà Aiko Nakamoto, 87 tuổi chưa bao giờ trở về Nhật Bản. “Thậm chí, chỉ 1-2 tiếng thôi là đủ rồi” – bà mơ ước. Bà Aiko Nakamoto cũng đến Triều Tiên cùng chồng vào năm 1960 sau 2 năm kết hôn ở Nhật Bản.Quê bà ở tỉnh Kumamoto. “Tôi thường tới đền thờ với bạn bè và chơi ở đó khi còn nhỏ. Năm 26 tuổi, tôi gặp ông ấy. Lúc đầu, tôi không nhận ra ông ấy là người Triều Tiên vì tiếng Nhật của ông ấy hoàn hảo. Ông ấy là một người ấm áp và tôi đã đem lòng yêu thương”.
Cũng giống như nhiều phụ nữ khác, bà không được trở về Nhật đã 60 năm. “Tôi chỉ muốn về thăm quê hương và phần mộ của cha mẹ”.
Những người phụ nữ khác cũng chia sẻ với Hayashi về niềm khao khát được về thăm gia đình.
Bà Fujiko Iwase - người đã qua đời ở Triều Tiên năm 2018 - từng chia sẻ với Hayashi về cuộc gặp cuối cùng của bà với mẹ và chị gái.Họ đã đến Tokyo thăm bà trước khi bà rời Nhật Bản.
“Chúng tôi tin rằng sẽ gặp lại nhau sau một vài năm nữa. Kể từ khi sang Triều Tiên, tôi chưa bao giờ làm việc bên ngoài, nhưng tôi thích đan ở nhà” - bà kể với Hayashi khi họ trò chuyện với nhau ở một quán cà phê ở Hamhung. “Chồng tôi học đại học và trở thành bác sĩ. Khi bạn già đi, bạn bắt đầu nghĩ về những ngày xưa cũ ở quê nhà”.
Bà Takiko Idelà một trong số ít phụ nữ tham gia chương trình hồi hương năm 2000. “Tôi gặp chồng mình năm 15 tuổi khi cả hai chúng tôi đều là tài xế xe buýt. Mẹ tôi phản đối cuộc hôn nhân vì chồng tôi là người Triều Tiên. Chúng tôi chuyển đến Triều Tiên năm 1961 mà không cho bà biết. Tôi là con gái duy nhất nên chắc hẳn bà cảm thấy rất buồn và thất vọng”.
Bà trở về Nhật Bản lần đầu tiên sau 39 năm và phát hiện ra rằng người mẹ đã qua đời 2 năm trước đó ở tuổi 99. “Cuối cùng, khi có thể tới thăm mộ bà, tôi đã nói lời xin lỗi”.
Trong số tất cả phụ nữ mà Hayashi từng phỏng vấn, cô thấy bị thu hút nhiều nhất bởi bà Minakawa. “Bà là một phụ nữ rất độc lập. Bà ấy chọn sống với người đàn ông mà bà yêu và xây dựng cuộc sống mà bà muốn ở tuổi 21, mặc dù điều đó đồng nghĩa với việc phải xa cách bạn bè và gia đình ở Nhật Bản”.
“Bà nói với tôi rằng: ‘Khi rời Nhật Bản, tôi tập trung vào hạnh phúc của riêng mình nhưng mẹ tôi thì vô cùng lo lắng. Chỉ sau khi có con, tôi mới hiểu cảm xúc của bà”.
Tránh khơi lại vết thương tình cảm, Hayashi không bao giờ hỏi thẳng bất cứ người phụ nữ nào rằng họ có hối hận khi rời Nhật Bản hay không. “Tôi biết họ đã phát điên khi nhận ra rằng mình có thể sẽ không bao giờ quay lại được nữa. Nhưng tôi cũng thấy họ trân trọng cuộc sống và gia đình mình ở Triều Tiên. Nếu có cơ hội về thăm Nhật Bản một lần, họ sẽ trở về. Một trong số họ nói với tôi rằng, chỉ cần một chuyến thăm ngắn thôi là đủ, sau đó bà có thể nhắm mắt ra đi”.
Hai trong số 5 người còn sống mà Hayashi đã phỏng vấn có gửi thư qua lại cho gia đình ở Nhật Bản. Gọi điện thoại là một thứ xa xỉ ở đây, còn truy cập email là một đặc quyền chỉ giới thượng lưu chính trị ở Bình Nhưỡng mới được sử dụng.
Những người khác, bao gồm cả bà Minakawa, đã mất liên lạc với gia đình. Hayashi đã cố gắng liên lạc với người thân của bà ở Nhật Bản nhưng chưa được.
Giờ đây, khi đã 77 tuổi, bà Minakawa mơ ước: “Tôi muốn về Nhật Bản lần cuối, nếu có thể. Cứ đến tháng 5, khi hoa keo nở rộ, tôi lại mở cửa sổ để hương thơm ùa vào phòng. Mỗi lần như thế, tôi lại nhớ nhà”.
Xem thêm video: Biển người Triều Tiên xem lễ thượng cờ, bắn pháo hoa chào năm 2021
Nguyễn Thảo(Theo The Guardian)
Chuyện tình đẹp của chàng trai Triều Tiên và cô gái Hàn Quốc từng bị hoài nghi
Vượt qua mọi rào cản, chàng trai Triều Tiên Joseph Park và cô gái Hàn Quốc Juyeon nên duyên vợ chồng
">Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê
Tình yêu ảo đang là lựa chọn của nhiều người trẻ cô đơn ở Trung Quốc. Li Meiying cảm thấy buồn chán, bồn chồn và tỉnh táo. Bây giờ là 11 giờ đêm. Là một nhân viên văn phòng 25 tuổi ở Bắc Kinh, người đã bị mất ngủ nhẹ trong vài tuần, cô biết rằng rồi sẽ có nhiều đêm tồi tệ nữa. Nhưng đột nhiên, một ý tưởng chợt loé lên trong đầu cô: thuê một người giúp cô có thể dễ dàng đi vào giấc ngủ - một người bạn trai ảo không hơn không kém.
Không phải là robot, mà sẽ là một người bạn đồng hành thực sự bằng xương bằng thịt thông qua các dịch vụ trực tuyến. Ý tưởng này không hẳn là mới. Các dịch vụ bạn trai và bạn gái ảo đã trở nên rất phổ biến vào năm 2020 khi làn sóng Covid-19 ập tới và nhiều thành phố ở Trung Quốc phải ban hành lệnh đóng cửa.
“Giọng của anh ấy là kiểu tôi thích... rất điềm đạm và không hề khó chịu”, Li nói. “Ban đầu anh ấy được đặt lịch để trò chuyện với tôi 1 tiếng cho đến nửa đêm, nhưng cả hai đã bị hấp dẫn bởi nhau. Tôi trả tiền thêm nửa giờ, và sau đó anh ấy đã kéo dài thời gian đó thành 1 giờ miễn phí. Tôi đã buồn ngủ đến nỗi thậm chí còn không cúp máy, và giọng anh ấy bắt đầu mờ đi”.
Chỉ cần bạn trả một khoản phí từ 50 đến 200 nhân dân tệ (175.000 - 700.000 đồng), bạn đã có thể sở hữu một người bạn trai hoặc bạn gái với giọng nói quyến rũ lúc nửa đêm.
Vào tháng 6 năm ngoái, thuật ngữ bạn trai ảo đã xuất hiện trong danh sách tìm kiếm nóng của Weibo. Có vẻ như sự kết hợp giữa một giọng nói nhẹ nhàng và một lời trêu chọc sẽ gây nghiện.
“Người bạn trai ảo này đắt khách nhất ở đây, và anh ấy có giọng nói nhẹ nhàng, nam tính. Mọi âm tiết đều có thể khiến trái tim các cô gái rung động. Tôi thích nó. Nó ngọt ngào và an toàn theo một cách kỳ lạ nào đó. Nó khiến tôi - từng là con người lạnh lùng như một tảng băng trôi 10.000 năm tuổi - thực sự muốn ôm anh ấy hay dựa vào vai anh ấy”.
Các dịch vụ như vậy được liên kết với các từ khóa như “xiaogege” (bạn trai) và “relief” (cứu trợ). Khách hàng có thể tìm thấy hàng chục cửa hàng online cung cấp các loại dịch vụ này. Hầu hết những cửa hàng này đều sử dụng các nhân vật anime (một dạng nhân vật hoạt hình kiểu Nhật) làm nhận diện cho sản phẩm của mình.
Ngoài người yêu ảo, họ còn cung cấp các dịch vụ như trò chuyện bạn bè, tư vấn cảm xúc, đánh thức và ngủ. Các phương thức cung cấp bao gồm nhắn tin văn bản, tin nhắn thoại và cuộc gọi thoại trực tiếp để nói chuyện.
Những người cung cấp dịch vụ được chia thành các hạng khác nhau như huy chương vàng, thương hiệu hàng đầu, “thượng đế” hay “nữ thần” và được đánh giá bằng mức độ khen ngợi, số lượng đơn đặt hàng lặp lại mà họ nhận được.
Đối với loại hình dịch vụ này, hầu hết các cửa hàng đều ghi giá rõ ràng. Sau khi đơn hàng được đặt, bộ phận chăm sóc khách hàng sẽ gửi yêu cầu của khách đến một nhóm đặc biệt, nhân viên bán hàng sẽ quyết định có nhận đơn hàng hay không. Sau khi giao dịch hoàn tất, người dùng sẽ đánh giá dịch vụ, sau đó họ có thể chọn gia hạn hoặc kết thúc giao dịch.
Ở Trung Quốc, các dịch vụ trò chuyện như vậy không được coi là bất hợp pháp, miễn là nội dung và phương pháp của dịch vụ đó không phạm luật. Nhưng bất kỳ hành vi khiêu dâm, gian lận hoặc tống tiền nào đều được coi bất hợp pháp, và những người liên quan sẽ phải chịu trách nhiệm.
“Anh ấy đã hát cho tôi nghe vào ngày sinh nhật với giá 50 nhân dân tệ”, một phụ nữ không muốn nêu danh tính, nói về một người bạn trai ảo mà cô có được nhờ món quà trực tuyến từ một người bạn.
Trong vòng 30 phút, cô gái và “bạn trai” trò chuyện. Theo yêu cầu, anh ấy đã chơi guitar và hát một bài hát có tên Summer Breeze. Trong hơn nửa giờ đó, người phụ nữ cho biết, cô có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
“Cảm giác thực của tôi là những thứ này hơi đắt tiền, nhưng mặt khác trong thời gian ngắn đó, tôi cảm thấy mình được nâng niu và chăm sóc”.
Jiang Wenxiu tới từ khoa Tâm thần, Bệnh viện Zhongda, Đại học Đông Nam cho biết: “Với sự tiến bộ của các công cụ kỹ thuật số, giác quan của con người mở rộng từ thế giới thực sang thế giới trực tuyến.
Tuy nhiên, các phương tiện giải trí và truyền thông đã bóp chết sự tương tác xã hội thực sự và các giao tiếp cảm xúc. Nó khiến người dân ở thành phố ngày càng trở nên cô đơn hơn, vì vậy mà nhu cầu về tình cảm và nhu cầu có người đồng hành ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn”.
Bạn trai ảo đã thu hút rất nhiều sự chú ý trên internet vào năm 2014, khi những dịch vụ như vậy lần đầu tiên phổ biến trên các nền tảng mua sắm trực tuyến. Chủ sở hữu của một trong những cửa hàng online nói rằng kể từ khi mở cửa cách đây 9 năm, cửa hàng đã phát triển rất nhanh.
“Chúng tôi có trung bình 5.000 khách xem mỗi ngày và khoảng 100 đơn đặt hàng”, anh nói và nhấn mạnh rằng các cuộc trò chuyện không phải là về các chủ đề nhạy cảm.
Bên cạnh các dịch vụ trả phí như vậy, các nhóm như “Cặp đôi 7 ngày” hoạt động miễn phí trên Douban cũng rất phổ biến. Dịch vụ được ra mắt vào năm 2014, hiện có 1.300 thành viên này chuyên dành cho những người đàn ông và phụ nữ độc thân ở các thành phố lớn muốn tìm bạn trò chuyện trên internet.
“Kiểu dịch vụ này vừa đơn giản vừa phức tạp. Thị trường quy định rằng bất cứ thứ gì cũng có thể được mua và bán. Tuy nhiên, các quy tắc kinh doanh hiện nay không hoàn hảo và ranh giới xác định một cuộc trò chuyện có ‘nhạy cảm’ hay không chưa được phân biệt rõ ràng. Chính vì thế, nó có thể gây ra các hệ luỵ với hệ thần kinh con người.
Dù vậy, khi ngày càng nhiều người trẻ khao khát được ở bên người khác thì nền kinh tế sẽ hướng đến việc phục vụ nhu cầu của thị trường tiêu dùng cảm xúc ảo và tiềm năng mà nó nắm giữ”.
Đăng Dương(Theo China Daily)
Đại gia thuê người làm đám cưới giả, cô dâu khóc ngất trong hôn lễ
Mười ngày trôi qua, tôi vẫn còn nguyên vẹn cảm giác đau đớn vì bị người đàn ông mình yêu lừa dối ngay trong đám cưới.
">Nở rộ dịch vụ cung cấp tình ảo cho người cô đơn