您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Nhận định, soi kèo Albirex Niigata vs Cerezo Osaka, 12h00 ngày 2/3: Không thấy ánh sáng
NEWS2025-03-06 17:02:46【Thời sự】6人已围观
简介 Hồng Quân - 01/03/2025 14:33 Nhật Bản kết quả ngoại hang anhkết quả ngoại hang anh、、
很赞哦!(83)
相关文章
- Soi kèo góc Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3
- Khai mạc Olympic
- Phú Quốc đón khách với thông điệp ‘Live fully
- Nhỏ nhen như… đàn bà
- Soi kèo phạt góc Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Chủ nhà lép vế
- Vợ chồng cùng bị ung thư vì cách ăn tiết kiệm thường gặp
- Tức 'lộn ruột' vì chồng… dẻo miệng
- Clip "cô gái bày trò trêu bạn và cái kết hài hước" nổi bật tuần qua
- Nhận định, soi kèo Rio Ave vs Braga, 03h30 ngày 3/3: Ca khúc khải hoàn
- ‘Bóng hồng’ tiêu biểu của Nhiệt điện Uông Bí
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo PSS Sleman vs Barito Putera, 20h30 ngày 3/3: Cửa trên thất thế
Mặc dù, người sáng lập Walton đã qua đời năm 1992, nhưng gia đình Walton vẫn kiếm được rất nhiều tiền: tổng tài sản của họ lên tới 238 tỷ USD tính tới tháng 9 năm 2021.
Gia đình Walton vẫn giàu lên nhiều trong đại dịch.
Gia tăng tài sản trong đại dịch
Theo Bloomberg, gia đình Walton là một trong những gia đình tỷ phú giàu lên mạnh mẽ trong đại dịch Covid-19. Sở hữu khoảng 50% cổ phần của Walmart, trong 12 tháng qua, họ đã có thêm 23 tỷ USD vào tài sản của mình. Nói một cách dễ hiểu, tài sản của gia đình này đã tăng trung bình 2.600 USD mỗi giờ trong suốt 12 tháng qua.
Với hơn 11.000 cửa hàng trên khắp thế giới, chuỗi siêu thị Walmart vẫn hoạt động tốt vào năm 2020 khi đại dịch bùng phát mạnh mẽ. Bloomberg báo cáo rằng công ty có doanh thu tăng vọt trong quý đầu tiên năm 2020, mặc dù toàn bộ ngành bán lẻ nói chung đã hoạt động kém hiệu quả trong một thời gian.
Cuộc đời và sự nghiệp ban đầu của Sam Walton
Người sáng lập Walton bắt đầu với các cửa hàng giảm giá ở những vùng hẻo lánh.
Sam Walton sinh năm 1918 tại Oklahoma. Trước khi khởi nghiệp với tư cách là một doanh nhân, ông đã lấy bằng kinh tế và theo học chương trình đào tạo quản lý của Công ty J.C. Penney. Năm 1945, ông mua cửa hàng đầu tiên của mình ở Arkansas. Đó là một cửa hàng nhượng quyền mang thương hiệu Ben Franklin với 25.000 USD mượn từ bố vợ.
Đến những năm 1960, Walton đã điều hành một chuỗi cửa hàng Ben Franklin trong khu vực. Các giám đốc điều hành của công ty Ben Franklin đã nhìn thấy cơ hội kinh doanh khi mở cửa hàng ở các thị trấn nhỏ, và Walton cho rằng đó là một ý tưởng hay. Ông quyết định sử dụng ý tưởng này để tạo ra các cửa hàng của riêng mình - đó là cách chuỗi siêu thị Walmart bắt đầu.
Walmart bắt đầu
Hầu hết chuỗi cửa hàng lớn đều ở các thành phố lớn, nhưng Walton đã nắm bắt cơ hội của mình và mở Walmart đầu tiên vào năm 1962 ở những khu vực hẻo lánh hơn, với giá cả mềm hơn. Ông mở Wal-Mart Discount đầu tiên ở Rogers, bang Arkansas, Mỹ - nơi cung cấp các sản phẩm giảm giá.
Theo Britannica, Walmart đã phát triển thành một chuỗi 190 cửa hàng vào năm 1977 và 800 cửa hàng vào năm 1985. Năm 1988, Walton đưa các cửa hàng Walmart trở thành các siêu thị quy mô lớn. Năm 1990, Walmart trở thành nhà bán lẻ lớn nhất nước Mỹ, đánh bại các chuỗi khác như Sears. Cuối cùng, công ty đã vươn ra toàn cầu và tiếp tục phát triển từ đó.
Di sản của Walmart
Walmart đã nhiều năm giữ vững ngôi vị công ty có doanh thu lớn nhất thế giới.
Vào thời điểm Walton qua đời vào năm 1992, Walmart có 1.735 cửa hàng, 212 Sam’s Clubs và 13 siêu thị. Cùng lúc đó, doanh thu hàng năm của công ty lên tới khoảng 50 tỷ USD. Khi ông qua đời, gia đình Walton đã trở thành một trong những nhà thừa kế giàu có nhất ở Mỹ.
Cuộc sống cá nhân của gia đình Walton
Các con ông là Rob, James và Alice Walton vẫn tham gia nhiều vào hoạt động của công ty Walmart cũng như các dự án kinh doanh của riêng họ. Họ sở hữu Walton Enterprises, cổ đông lớn nhất của Walmart và Rob Walton nằm trong hội đồng quản trị. Rob cũng từng là chủ tịch của Walmart cho đến năm 2015.
Alice Walton là con út trong số ba anh chị em, là người duy nhất của gia đình Walton không có vai trò gì trong hoạt động kinh doanh của Walmart.
Đăng Dương(Theo Film Daily)
Câu chuyện khởi nghiệp thành triệu phú của người phụ nữ từng lạc lối
Trải qua vô vàn những sóng gió, mất mát, quyết tâm khởi nghiệp ở tuổi xế chiều, người phụ nữ khiến nhiều người nể phục.
">Ít người biết đây mới là gia đình giàu nhất thế giới
Vợ bản lĩnh cao cường trị bồ của chồng phải khóc thét
Tôi vừa trở về nhà sau hai tiếng đồng hồ vật vã ngoài đường vì ùn tắc mọi ngả. Quang đường từ công ty về nhà chỉ khoảng ba km nhưng dường như chưa có hôm nào tôi đi dưới một tiếng đồng hồ. Và những ngày như hôm nay quả thật là đỉnh điểm của sự mệt mỏi. Tội tự hỏi rằng người Việt chúng ta sẽ cam chịu cái cảnh khổ cực này đến khi nào?
Những năm qua, thành phố nơi tôi sinh sống và làm việc đã thay hình đổi dạng trông thấy. Những tòa nhà cao tầng mọc lên như nấm, những con đường liên tục được mở rộng lên tới 6-8 làn xe, rồi cầu vượt, hầm chui, đường trên cao... người ta dường như đang làm mọi cách để bộ mặt đô thị trở nên hiện đại hơn. Nhưng chỉ có duy nhất một thứ chưa bao giờ thay đổi giữa thành phố hiện đại này, đó là tắc đường - thứ "đặc sản" mà mỗi khi nhắc tới, tôi tin ai từng nếm trải cũng cảm thấy rùng mình.
Thực tế là dù đường có mở to đến đâu, nhiều tầng, nhiều lớp thế nào, thì rồi lượng xe cá nhân cũng lại nhanh chóng phủ kín bề mặt trong một thời gian ngắn. Chính những con đường hiện đại nhất, to đẹp nhất giờ đây lại trở thành những điểm nóng về giao thông khi mật độ phương tiện cá nhân liên tục tăng theo cấp số nhân từng ngày, từng giờ. Có điều, dù hạ tầng giao thông có phát triển đến mấy cũng chẳng bao giờ đuổi kịp tốc độ gia tăng về số lượng xe máy, ôtô của người dân. Thế nên tắc vẫn cứ tắc, và người ta cứ ngày này qua tháng nọ cắn răng nhích từng mét trên những con đường thuộc dạng to, đẹp nhất nước.
>> 'Xe máy cản đường phát triển của xe buýt, tàu điện'
Gần đây, theo dõi các bài viết trên VnExpress, tôi lại thấy tranh cãi gay gắt về đề án hạn chế xe máy tại năm thành phố lớn, tiến tới dừng hoạt động loại phương tiện này trước năm 2030. Khỏi phải nói, một lượng không nhỏ trong đó là các ý kiến phản đối. Người ta phản biện đề án này bằng những câu hỏi như tại sao lại cấm xe máy, sao không cấm ôtô, sao lại đổ lỗi tắc đường do xe máy, cấm rồi đi bằng gì, giao thông công cộng đã phát triển đâu mà cấm...? Tôi không bất ngờ trước phản ứng này, bởi ai cũng biết, xe máy là phương tiện di chuyển chính của người Việt suốt nhiều chục năm qua. Và vì chiếm đa số nên họ đương nhiên không dễ chấp nhận việc bị hạn chế sử dụng phương tiện này.
Nhưng dường như, hầu hết những người phản đối cấm xe máy chỉ đang nhìn nhận và đánh giá câu chuyện này dựa trên góc độ của người đi xe máy. Chính tôi cũng là một người đang dùng xe máy làm phương tiện chính, nên hiểu rất rõ sự tiện lợi, cơ động của nó. Dễ luồn lách, tạt ngang tạt ngửa bất cứ lúc nào, leo lên vỉa hè, quay đầu mọi nơi, xuyên thẳng qua các ngõ ngách, dừng đỗ bất cứ nơi nào... với ngần ấy "công dụng", chẳng trách mà người ta thích đi xe máy đến vậy. Đó là chưa nói đến chuyện giá thành rẻ, không bị phạt nguội, dễ lấy bằng, dễ điều khiển... Xét về mọi khía cạnh, xe máy gần như không có đối thủ cạnh tranh.
Chắc sẽ có người thắc mắc, nếu xe máy tiện như thế, cơ động như thế, thì cớ gì lại cấm rồi bắt người dân phải sử dụng những phương tiện công cộng chẳng hề thoải mái, tiện nghi như xe buýt, tàu điện? Xin khẳng định rằng, xe máy không phải nguyên nhân duy nhất gây tắc đường. Ở đây, chúng ta phải hiểu rằng, phương tiện cá nhân nói chung (bao gồm cả ôtô lẫn xe máy) đều góp phần vào việc khiến giao thông Việt Nam quá tải và lộn xộn. Và đương nhiên chúng ta cần hạn chế cả hai.
>> 'Đi xe đạp 26 km một ngày tiện lợi hơn ôtô, xe máy'
Tuy nhiên, xin hỏi làm thế nào để hạn chế xe máy khi số lượng của loại phương tiện này đã đạt đến con số quá lớn, thậm chí mất kiểm soát. Chẳng lực lượng nào có thể tuần tra, kiểm soát, và xử lý xuể xe máy. Cách duy nhất chỉ có thể là cấm hẳn. Còn với ôtô, ít nhất vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát, chúng ta có thể phạt nguội và dùng nhiều biện pháp khác để hạn chế số lượng phương tiện này (bằng các chính sách thuế và phí vào nội đô đang được tiến hành). Đó là lý do vì sao chủ trương đề ra là cấm xe máy và hạn chế ôtô cá nhân. Ở đây, hoàn toàn không hề có sự thiên vị, phân biệt đối xử nào.
Phương tiện công cộng cần phải được coi là trung tâm của giao thông ở bất cứ xã hội văn minh nào. Tiếc rằng, vẫn còn quá nhiều người Việt bảo thủ với xe máy nói riêng và xe cá nhân nói chung. Muốn xe buýt, tàu điện phát triển, ít nhất chúng ta phải tạo cho chúng một không gian đủ lớn, ít nhất cũng không phải lo luồn lách, giành giật từng mét đường với xe cá nhân để không bị trễ giờ.
Mặt khác, khi không còn xe máy trên đường, ôtô cũng bị hạn chế, lượng người có nhu cầu đi xe buýt, tàu điện cũng sẽ tăng lên đáng kể. Đó sẽ là cơ hội để dòng tiền đầu tư đổ vào giao thông công cộng, chất lượng dịch vụ chắc chắn cũng sẽ tăng lên theo thời gian để đáp ứng nhu cầu đi lại của người dân. Đừng vội đòi hỏi xe công cộng phải thế này, thế kia, khi bản thân chúng ta còn chưa mở lòng đón nhận dịch vụ của chúng.
Tôi cũng thấy một số người nói rằng, đến đi bộ còn chẳng có vỉa hè mà đi, thì sao mà ủng hộ xe buýt được? Để trả lời câu hỏi này, chúng ta lại phải lật lại nguyên nhân mà vỉa hè bị lấn chiếm. Hiện nay, vỉa hè tại Việt Nam bị người ta ngang nhiên chiếm dụng vì các lý do: buôn bán hàng hóa, làm chỗ để xe máy, hoặc bị chính xe máy leo lề giành đường.
>> 'Cấm xe máy để không mất một giờ cho đoạn đường bốn km'
Vậy nếu cấm xe máy thì sao? Vỉa hè sẽ không còn bị xe máy chiếm mất là chỗ đậu hoặc đường đi. Trong khi đó, khi không còn khách hàng (người đi xe máy), những người kinh doanh trên vỉa hè biết bán hàng cho ai (người đi ôtô chẳng bao giờ tạt ngang mua đồ vỉa hè vì làm gì có chỗ đỗ, lại dễ bị phạt nguội)? Như vậy, chẳng phải vỉa hè sẽ tự khắc được trả về cho người đi bộ hay sao?
Tóm lại, xe máy có thể không phải nguyên nhân duy nhất gây tắc đường, những người đi xe máy có ý thức (số lượng rất nhỏ) cũng không có lỗi, nhưng cấm xe máy sẽ giải quyết được rất nhiều thứ lớn lao: tạo cơ hội cho giao thông công cộng phát triển, giảm tải đáng kể áp lực giao thông, tiến tới một xã hội văn minh, phát triển bền vững. Vậy cớ gì người Việt không mạnh dạn thay đổi tư duy, từ bỏ thói quen đi xe máy không còn phù hợp với đời sống hiện đại?
Tôi biết, không dễ gì để thay đổi nhận thức của con người, nhất là khi chúng ta đã quá quen với việc ra đường cùng chiếc xe máy suốt hàng chục năm qua. Nhưng khó không có nghĩa là không làm. Bản thân tôi, dù đến giờ vẫn đi xe máy, nhà chẳng có cái ôtô nào, và cũng không có ý định mua xe hơi, nhưng tôi vẫn ủng hộ nhà nước loại bỏ phương tiện di chuyển chính của mình. Có thể tôi sẽ mất một phần tiện lợi, thêm nhiều phiền toái hơn, nhưng tôi tin nói sẽ chỉ là những cản trở ban đầu. Khi vượt qua được và quen dần với một cuộc sống không xe máy, ít ôtô, tôi tin chúng ta sẽ nhận lại được nhiều hơn những gì đã mất.
Hy sinh cái lợi cá nhân vì sự phát triển chung của cả xã hội, tôi mong người Việt sẽ làm được điều đó.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">'Cấm xe máy, hạn chế ôtô để không còn khổ vì tắc đường'
Kèo vàng bóng đá AS Roma vs Como, 00h00 ngày 3/3: Khách thất thế
Theo công bố của Meta ngày 18/4, Meta AI bắt đầu được cung cấp miễn phí trên các sản phẩm chủ chốt của công ty, cũng như hoạt động độc lập trên một website riêng là meta.ai. Tuy nhiên, việc triển khai mới diễn ra ở khoảng 10 nước ở châu Âu và Mỹ, chưa có tại Việt Nam.
Trong bài đăng trên Instagram, CEO Mark Zuckerberg cho biết Meta AI dễ sử dụng hơn so với sản phẩm đối thủ nhờ tích hợp sẵn vào công cụ tìm kiếm trong loạt ứng dụng vốn có từ hàng trăm triệu đến hàng tỷ người dùng.
Một trong những tính năng được Zuckerberg đề cập là khả năng tạo ảnh từ văn bản thời gian thực. "Meta AI tích hợp LLaMA 3 có thể tạo ảnh chất lượng cao nhanh đến mức các thay đổi sẽ hiển thị theo mỗi từ khóa người dùng nhập vào. AI cũng sẽ tạo một video ghi lại quá trình sáng tạo đó", ông nói.
">Meta đưa trợ lý AI lên Facebook, Messenger
Ngày 3/12, ThS Bùi Tiến Công, khoa Cấp cứu và Chống độc, Bệnh viện Nhi Trung ương, cho biết bé được thải trừ chất độc ra khỏi cơ thể bằng cách rửa dạ dày kết hợp sử dụng than hoạt tính để hấp thụ độc tố và nhuận tràng. Các bác sĩ cũng bồi phụ nước, điện giải, xét nghiệm để đánh giá chức năng gan, thận, tim nhằm kịp thời phát hiện các biến chứng. Nhờ sự can thiệp tích cực, sau hơn một ngày điều trị, tình trạng sức khỏe của trẻ đã ổn định.
Cây hoa thủy tiên có nguồn gốc từ châu Âu, Trung Quốc, Nhật Bản, gần đây được du nhập vào Việt Nam. Thủy tiên có củ giống củ hành tây, lá giống lá tỏi nhưng mảnh hơn. Đây là cây lâu năm, có hơn 40 loài, lá dẹt mọc từ củ, cây cao 20 cm đến 1,6 m tùy theo loài. Hoa hình loa kèn màu vàng, trắng, hồng.
">Bé hai tuổi ngộ độc cây hoa thủy tiên
Tôi và vợ đã kết hôn 9 năm, có với nhau 3 mặt con. Cuộc sống vợ chồng có lúc cơm không lành, canh chẳng ngọt nhưng ly dị thì chúng tôi chưa từng nghĩ đến.
Cách đây mấy hôm, sau khi nhận được lệnh của bố, tôi lái xe hơn 200km từ nơi làm việc về nhà. Đến nơi, tôi thấy bố mẹ đã thu dọn hết quần áo, đồ đạc để chuẩn bị về quê. Sang phòng vợ, tôi cũng thấy vợ thu dọn quần áo, sẵn sàng ra khỏi nhà.
Hóa ra, vợ tôi đã phạm lỗi lớn với bố mẹ nhưng cô ấy không muốn nhận sai.
Em gái tôi kể lại, tối hôm đó, 2 người bạn của bố đến chơi. Cũng như mọi khi, các cụ ngồi uống trà, xem tivi và nói chuyện rôm rả. Câu chuyện đang vui thì vợ tôi xuất hiện, mời bạn của bố ra về để bọn trẻ yên tĩnh học bài.
Hai ông thấy vậy liền đứng dậy, không thể hiện thái độ bực tức gì. Nhưng bố tôi cho rằng, việc làm của con dâu là hỗn láo, không tôn trọng bố mẹ chồng. Ông lớn tiếng mắng vợ tôi, đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Vợ tôi cãi lại vài câu liền bị ông vung tay tát 1 cái. Sau đó, ông điện thoại cho thông gia kể tội và đòi trả lại con.
Hiểu sơ lược câu chuyện là như vậy, tôi mới lựa lời hỏi vợ thì vợ tôi khóc nức nở.
Cô ấy nói, cô ấy bị căng thẳng và cảm thấy nơi này không còn là nhà riêng của mình nữa.
Đi làm về, cô ấy muốn có không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi và kèm cặp các con học hành. Thế nhưng, trong nhà luôn có khách. Mọi người nói chuyện ầm ĩ tối ngày.
Những vị khách này còn vô ý đến mức, sang chơi bất kể giờ giấc. Vợ tôi đã nói bố mẹ hạn chế gặp gỡ bạn bè để tránh dịch bệnh. Các cháu học hành cũng cần yên tĩnh nhưng bố mẹ lại nghĩ, mọi người nói chuyện ở phòng khách, không ảnh hưởng đến ai.
Hôm xảy ra việc, 2 con của tôi đang làm bài kiểm tra online, nhưng bên ngoài rất ồn. Vì vậy, cô ấy mới hành động như thế.
Bố mẹ tôi thì khăng khăng, việc vợ tôi làm chẳng khác nào muốn đuổi bố mẹ đi.
Bố mẹ tôi vốn sống ở quê, nhưng sau khi sinh 3 con, vợ chồng tôi bàn nhau mời bố mẹ lên Hà Nội sống cùng, để bố mẹ trông giúp các cháu.
Khi các cháu đi nhà trẻ, mẹ tôi bị tai biến. Bố tôi cũng có vài bệnh người già nên tôi muốn giữ ông bà ở gần để tiện chăm sóc.
Bố mẹ tôi không thích cảnh sống ở phố vì ở đây ai biết nhà nấy, hàng xóm láng giềng không gần gũi vui vẻ như ở quê. Nhưng từ khi có mấy người bạn, ông bà vui hẳn, không đòi về quê nữa.
Giờ việc xảy ra như thế này, tôi thấy rất khó giải quyết. Giá như vợ tôi khéo léo hơn thì tôi đã không rơi vào cảnh khó xử như thế này.
Có ai từng rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Độc giả giấu tên
Tôn trọng sự riêng tư, tránh làm phiền là vấn đề được nhiều người trẻ quan tâm. Tuy nhiên, trong cuộc sống chung, sự khác biệt về quan điểm khiến nhiều gia đình gặp phải tình huống dở khóc dở cười. Câu chuyện trên đây là một ví dụ. Bạn có bình luận gì về vấn đề này? Hãy gửi cho chúng tôi theo mẫu bình luận ở cuối bài. Bài viết liên quan có thể gửi về địa chỉ email [email protected]. Chúng tôi sẽ đăng tải trên VietNamNet nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn.
Con rể đi không hỏi, về không chào, cả ngày chẳng nói nửa lời
Cũng vì thương con thương cháu, tôi bỏ quê lên thành phố sống cùng các con. Nhưng ứng xử của con rể khiến tôi thấy tủi thân vô cùng.
">Cả nhà náo loạn vì bạn của bố đến chơi bị nàng dâu mời ra khỏi cửa