您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Apple tụt 24 bậc trong cuộc bầu chọn những công ty danh tiếng nhất tại Mỹ
NEWS2025-03-05 01:59:29【Giải trí】7人已围观
简介Bảng xếp hạng Reputation Quotient 2018 do công ty nghiên cứu Harris ụtbậctrongcuộcbầuchọnnhữngcôngty24hstore tuyển dụng24hstore tuyển dụng、、
.jpg)
Bảng xếp hạng Reputation Quotient 2018 do công ty nghiên cứu Harris ụtbậctrongcuộcbầuchọnnhữngcôngtydanhtiếngnhấttạiMỹ24hstore tuyển dụngPoll công bố mới đây cho thấy, Apple và Google đang ghi nhận sự sụt giảm nghiêm trọng về danh tiếng ngay trên chính sân nhà.
Gã khổng lồ công nghệ Apple đã tụt hơn 24 bậc trong bảng xếp hạng và hiện đứng vị trí thứ 29. Trong khi Google từ vị trí thứ 8 nay đã giảm xuống 28, xếp trước Apple một bậc.
Mặt khác, chỉ có Microsoft là công ty công nghệ cao gần nhất tiệm cận Top 10. Hãng hiện xếp vị trí thứ 11. Trong khi đó, Samsung xếp vị trí thứ 35, xếp sau Dell và Unilever. Mạng xã hội lớn nhất hành tinh Facebook tạm xếp vị trí 51.

Bảng xếp hạng các công ty danh tiếng nhất tại Mỹ trong năm 2018. Click vào hình để xem ảnh phóng to
Trả lời cho sự suy giảm trầm trọng về danh tiếng của hai ông lớn Apple và Google, ông John Gerzema, tổng giám đốc Harris Poll khẳng định, nguyên nhân do các sản phẩm ra mắt gần đây của hai công ty chưa thực sự thu hút.
Trên thực tế, những màn giới thiệu sản phẩm mới của hai công ty công nghệ đang ngày càng kém thu hút hơn. Đặc biệt các sản phẩm ra mắt năm ngoái như iPhone X hay Google Maps cải tiến không được thành công như mong đợi.
Thẳng thắn chia sẻ với trang Reuters, ông Gerzema nhận định: "Google và Apple dường như đang lọt thỏm trong thung lũng vậy".
Model iPhone X ra mắt vào cuối năm ngoái đem theo biết bao kỳ vọng của Apple về một siêu chu kỳ mới. Nhưng giấc mơ đã đổ bể khi iPhone X dường như chỉ tạo được sự phấn khích cho người dùng trong thời gian ngắn.

Mức giá quá cao cộng những nhược điểm không đáng có liên quan đến tai thỏ khiến nhiều người dùng tỏ ra ngần ngại khi bỏ ra một số tiền quá lớn để mua iPhone X. Doanh số không cao như kỳ vọng thậm chí đã buộc Apple phải cắt giảm tới 50% đơn hàng từ chuỗi cung ứng.
Nhưng Apple quyết không từ bỏ. Hãng kỳ vọng bộ ba iPhone 2018 ra mắt vào mùa thu năm nay sẽ giúp hãng tìm lại được thời kỳ vàng son và một siêu chu kỳ mới.
Ngoài ra, gã khổng lồ xứ Cupertino đang cân nhắc tới nhiều kế hoạch cải thiện hệ thống bảo mật, tăng độ tin cậy trong bối cảnh ngày càng có nhiều lỗ hổng nguy hiểm đe dọa tới dữ liệu cá nhân. Trọng tâm của Apple trong thời gian tới là chuyển từ ưu tiên phát triển tính năng mới sang nâng cao hiệu suất và trải nghiệm người dùng.
Được biết, dữ liệu thống kê bảng xếp hạng được thu thập từ hơn 25,8 ngàn người trưởng thành tại Mỹ.
很赞哦!(1542)
相关文章
- Kèo vàng bóng đá Villarreal vs Espanyol, 03h00 ngày 4/3: Khách thất thế
- [NEWS] LiLo vẫn tiếp tục kiện Rockstar Games, Trailer Multiplayer Mode của Inquisition
- “Thực đơn” Lẩu Hành tại Quy Nhơn và Cần Thơ ngày 30/8
- Cách chơi tốt quân Palmyran trong AOE
- Soi kèo phạt góc AC Milan vs Lazio, 02h45 ngày 3/3
- Truyện Phán Thần Hệ Thống
- Có nên nâng cấp lên Samsung Galaxy Note 4?
- Game thủ Võ Lâm Truyền Kỳ rộn ràng chuẩn bị cho giải đấu 5 vs 5
- Nhận định, soi kèo Atletico Madrid vs Athletic Bilbao, 3h00 ngày 2/3: Níu chân nhau
- Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Hà Nội FC vs SHB Đà Nẵng, 19h15 ngày 2/3: Khách ‘tạch’
Song song, chuỗi sự kiện ingame được tung ra trong đợt lễ Trung Thu này cũng rất đa dạng gồm: Cập Nhật phiên bản “Lâu Đài Laputa – Bá Chiến”. Phiên bản này người chơi có thể tham gia các hoạt động “Bang Hội Xưng Hùng”, “Quyết Chiến Sinh Tử” , “Đấu Trường Liên Server”…
Song Song game sẽ khai mở máy chủ mới S2 để chào đón Big Update: 10h sáng, ngày 05/09/2014.
Người chơi có thể tham gia vào game nhận 2000 KNB khi lên cấp 10, tham gia nhận túi quà may mắn cùng event Trung Thu, mặc khác còn có thể nhận hơn 10 loại code để cùng trải nghiệm game.
Thông tin về game Lâu Đài Laputa (Caslte in the sky) độc giả có thể xem thêm tại:
Trang chủ: http://ldb.ogames.vn/trang-chu
Teaser: http://ldb.ogames.vn/
Code Vip: http://ogames.vn/nhan-code/lau-dai-bay
Fanpage: https://www.facebook.com/laudaibay?fref=ts
Q7
">Lâu Đài Laputa tung nhiều hoạt động mừng Trung Thu
Cố Trung ngồi ở ghế sau quan sát khung cảnh bên ngoài cửa kính. Trên phố có nhiều cửa hàng nho nhỏ như tiệm tạp hóa, quán ăn nhanh, quầy bán rau bên đường và cả những quán cà phê Internet mà liếc mắt một cái là thấy được giá. Năm đồng một giờ, không đông lắm (?).
Chỗ này Cá không hiểu lắm. Raw là "不能更多", ai biết là gì thì comment Cá sửa nha
Điểm đến của họ là một trường đại học. Cố Trung vừa mở cửa xuống xe đã thấy trước cổng trường có một bảng hiệu nhỏ nằm dọc, nền trắng chữ đen.
"Con thật là đau lòng quá đi mất." Cậu nói với mẹ.
"Điểm con thấp như vậy thì chỉ học được trường này thôi, xuống xe đi." Mẹ Cố càu nhàu.
"Mẹ vẫn chưa cho con sinh hoạt phí."
"50." Ba Cố chỉ đáp một câu cụt lủn.
Mẹ Cố rút ra 50 tệ rồi đưa cho cậu: "Ngày nào con cũng về nhà ăn cơm, cuối tuần lại về ngủ nên mỗi ngày chỉ cần 10 tệ thôi. Nhiêu đó là đủ rồi."
"Mẹ đang phạt con à," Cậu nói, "Có thể cho con sinh hoạt phí cả tháng luôn được không?"
"Muốn hay không đây?" Mẹ Cố quơ quơ tờ tiền.
Cậu cầm lấy rồi mở cửa xe.
Rất đông học sinh tụ tập trước cổng trường để báo danh. Một nữ sinh vừa khóc vừa la hét: "Con muốn về nhà! Trường gì mà tồi tàn như này chứ! Đây mà là trường học sao! Con muốn về nhà! Con muốn đi học lại!"
"Đau lòng quá đi," Cố Trung vừa vịn cửa xe vừa nói. Cổng trường đơn sơ cùng tiếng khóc thảm thiết khiến cậu hơi phiền, "Mẹ..."
"Thế con về mà học lại." Mẹ Cố nói
"Chào ba mẹ." Cố Trung đóng cửa, tay sờ xuống tờ 50 tệ trong túi quần rồi bước về phía cổng trường nơi nữ sinh kia khóc lóc.
Khoảnh khắc cửa xe đóng lại, giọng nói khinh thường của ba Cố vang lên qua khe cửa.
Như vậy cũng tốt.
Quy trình chào đón tân sinh viên cũng đơn giản hệt như cái cổng trường. Cố Trung còn chưa thật sự cảm giác được thế nào là bước chân vào đại học thì đã vào lớp ngồi nghe giáo viên chủ nhiệm.
Mặc dù cậu cũng chẳng có tâm tình đi trải nghiệm mấy chuyện này.
Giáo viên chủ nhiệm là một người phụ nữ trung niên vẻ ngoài hiền lành, Cố Trung lơ đễnh ngoáy ngoáy lỗ tai, nghe thấy hình như người này kiêm luôn cả dạy lớp phụ đạo, không khỏi thở dài một tiếng.
"Được rồi, mọi người bắt đầu giới thiệu bản thân nhé, làm quen nhau một chút," cô chủ nhiệm nói, "bắt đầu từ phía bên trái này đi."
Học sinh trong lớp đồng loạt quay đầu nhìn về phía bên trái.
Cố Trung phát hiện ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người mình, lúc này mới nhận ra chỗ cậu ngồi chính là phía bên trái, lại còn là người đầu tiên.
"Tôi tên Cố Trung." Cậu cảm thấy nhàm chán mà tự giới thiệu mình qua loa, nhớ lại lần cuối làm chuyện này là từ khi mới vào cấp hai.
"Lên trên này nói đi," cô chủ nhiệm ngoắc tay vẫy cậu lên, "Để mọi người thấy rõ mặt nhau."
Cố Trung ngồi im không nhúc nhích.
"Không tiện sao?" Chủ nhiệm nở nụ cười, "Vậy đứng tại chỗ rồi nói cũng được,"
"Em giới thiệu xong rồi." Cậu có chút cam chịu mà ngồi im.
Chủ nhiệm lúng túng nhìn cậu.
Tất cả mọi người cũng quay lại nhìn cậu.
Cứ như vậy mãi một lúc lâu, cậu không thể chịu được cái kiểu tự giới thiệu bản thân như tiểu học này mà miễn cưỡng đứng lên.
"Tôi tên Cố Trung." Cậu lặp lại một lần nữa.
Chủ nhiệm mỉm cười nhìn cậu, cậu cũng nhìn lại chủ nhiệm.
Im lặng gần mười giây, chủ nhiệm hỏi: "Hết rồi à?"
Cố Trung liếc qua học sinh trong lớp, ai cũng hiện lên vẻ mặt thắc mắc cùng một câu hỏi.
"Còn gì nữa ạ?" Cố Trung hỏi, suy nghĩ một lúc lại bổ sung thêm, "Là nam, người Trung Quốc."
Trong lớp bỗng nhiên cười rộ lên.
Chủ nhiệm nhìn lại tờ danh sách trong tay mình, "Tên em không phải là Cố Trung Trung sao?"
"À," Cố Trung nhìn chủ nhiệm, thấy ngực mình như trúng một phát đạn, cảm giác chán nản dâng lên đành phải thừa nhận, "Vâng, chữ Trung trong Trung tâm."
Không sai, tên trong chứng minh thư của cậu là Cố Trung Trung.
Nghe nói đây là tên ông nội đặt cho, mà cậu luôn thấy mấy người già như ông mình đọc đủ các loại thơ ca sách vở, không có việc gì làm liền chọn mấy từ đặt tên cho con cháu của mình. Cái tên này khiến cậu nghĩ ba mình không phải là con ruột của ông.
Cậu đã cố đổi tên nhiều năm nhưng không được vì ba cậu cho rằng cậu sẽ bị bệnh. Không phải chỉ là tên gọi thôi sao, cái nào mà chẳng giống nhau.
Ba cậu nói Trung Trung thì làm sao, như vậy mới đáng yêu.
Cố Trung cũng chẳng buồn chìm đắm trong nỗi đau không đổi được tên. Sau buổi huấn luyện quân sự đơn giản của trường đại học, cậu quyết định đi làm thêm.
Bởi vì cậu phát hiện ra đau lòng hơn cái tên của cậu chính là mỗi ngày không đủ tiền uống trà sữa.
Cậu không định xin ba mẹ tiền. Nhiều năm đối nghịch với ba khiến cậu đau đớn mà hiểu ra, đừng nói đến xin tiền, có khi vừa mở miệng ra hỏi thôi ba sẽ lấy lại mười đồng kia của cậu ngay lập tức.
Cậu muốn đi làm thêm.
Cậu muốn chứng mình cậu có thể sống tự lập.
Ngoại trừ việc mỗi ngày đều phải đến trường rồi chưng ra cái bản mặt chán nản như gặp vận xui tám kiếp, cậu cũng chỉ làm bài thi đơn giản và thi thoảng đánh nhau một chút... À còn cả hục hặc với ba cậu, ngoài ra thì cũng không có gì làm.
Cậu cũng có thể chịu khổ để tự nuôi bản thân, à không phải, là tự kiếm tiền tiêu vặt.
Trong lớp cũng có mấy người đi làm thêm. Có người trông quán net buổi tối để được lên mạng, người thì làm ở tiệm ăn nhanh tiện thể ăn luôn bữa tối... Cố Trung cảm thấy những việc này không hợp với mình, vừa vào đại học đã phải xin lên xin xuống, quá mất mặt.
Vì thế sau mấy ngày tìm kiếm xung quanh trường học, cậu thấy một tiệm cà phê liền bước vào.
Tiệm cà phê tên "Pháo."
Rất nhỏ, đứng ở cửa là có thể nhìn thấy hết phía bên trong, nhưng lại có đến ba tầng.
Cố Trung nghĩ nơi này nên được gọi là "Pháo đài" mới đúng.
Cửa tiệm này vẻ ngoài không có vẻ gì là mới, thế nhưng nội thất bên trong dường như vẫn chưa hoàn thiện, vài ô cửa sổ vẫn còn để trống.
Cậu xác nhận lại thông báo tuyển nhân viên dán ở ngoài cửa rồi bước vào.
Vào trong rồi mới thấy chỗ này không phải là chưa hoàn thiện xong, mà phải là bãi chiến trường sau một trận hỗn chiến mới đúng, khắp nơi đều bừa bộn.
Bên trong cửa tiệm chỉ có một người đàn ông đang ngậm thuốc lá, đưa lưng về phía cửa, phóng tầm mắt qua khung cửa sổ đã vỡ.
Nghe tiếng có người vào, hắn quay mặt sang xem xét, đối mặt với ánh mắt của Cố Trung rồi quay đi.
Cố Trung đứng ở cửa một hồi vẫn không thấy người này có ý định để ý đến cậu, đành phải lúng túng mở miệng: "Ông chủ có đây không?"
Người đàn ông một lần nữa quay đầu lại, nhìn cậu một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Có."
"Anh là ông chủ à?" Cố Trung nhìn trong cửa tiệm cũng chẳng có ai khác, "Cửa tiệm của anh đang tuyển nhân viên đúng không?"
"Hả?" Người đàn ông ngẩn người, lại nhìn cậu như thể chợt nhớ ra điều gì. Hắn tiến về phía cửa gỡ tờ giấy tuyển dụng kia xuống, "Quên xé."
Cố Trung há miệng không nói nên lời.
Hắn cầm tờ giấy tuyển dụng bị rách trong tay rồi quay trở lại phía cửa sổ, tiếp tục hút thuốc nhìn ra bên ngoài.
Cố Trung đứng im một chỗ mà sững sờ một lát, xác nhận người này không định tiếp tục nói chuyện với mình nữa vì thế xoay người rời đi.
Vừa ra đến cửa, cậu nghe người đàn ông kia hỏi một câu: "Cậu muốn ứng tuyển à?"
Vì tiêu chuẩn công việc mà cậu đưa ra, dù cửa tiệm này có khiến cậu cảm thấy không thoải mái thì cậu vẫn dừng lại mà trả lời: "Đúng thế."
"Ngồi đi." Người đàn ông dập tắt điếu thuốc, dùng chân kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống bên cạnh bàn.
"Không phải anh nói là quên xé sao?" Cố Trung từ trong đống ghế bị đổ chọn ra một cái không có dấu giày mà ngồi xuống phía đối diện hắn.
"Ừ, đáng ra là đã tuyển đủ người rồi," hắn nhìn quanh một lát, "nhưng đều bị dọa chạy hết... Tên?"
Bị dọa chạy hết?
Cố Trung ngồi ngẩn người rồi mới nhận ra câu nói này có vấn đề: "Tôi tên Cố Trung."
"Cho tôi xem chứng minh thư," hắn với tay ra, "Cậu là sinh viên cái trường cũ nát bên kia à?"
Chứng minh thư, trường cũ nát.
Hai tiếng này vừa bật ra Cố Trung có thể cảm thấy trống ngực đập thình thịch, giống như bị pháo nổ thủng hai lỗ lớn đến nỗi gió có thể xuyên qua mà gào rít.
Cậu lấy chứng minh thư ra đưa cho hắn.
"Cố Trung...Trung, cái tên rất đáng yêu." Người đàn ông giương mắt nhìn cậu, "Là Trung trong trung thành à?"
"Trung trong trung tâm." Cố Trung trả lời
"Cố Trung Trung," người đàn ông trả lại chứng minh thư, "cậu..."
"Có thể đừng gọi như thế không?" Cố Trung nhìn hắn.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, hắn mới gật đầu: "Được."
"Cảm ơn." Cố Trung chân thành mà thể hiện sự biết ơn của mình.
"Trung Nhị này," hắn nói, "Tôi họ Tề, tên Tề Việt. Cậu có hiểu biết về cà phê không?"
Cố Trung trừng mắt nhìn hắn một lúc lâu: "Anh vừa gọi tôi là gì?"
"Cậu vừa mới nói còn gì, Cố Trung Nhị," Tề Việt nói, "Tôi nghe nhầm à?"
"Tôi tên Cố Trung," cậu nhấn mạnh, "Cố Trung."
"Hiểu biết gì về cà phê không?" Tề Việt lại hỏi.
"...Thỉnh thoảng có uống," cậu không quá tự tin mà trả lời, "Đến tiệm hoặc tự pha ở nhà."
"Cà phê hòa tan à?" Tề Việt nhìn câu.
"Không."
"Tôi đang rất cần người, ngày mai cậu bắt đầu đi, khi nào không có tiết thì đến đây," Tề Việt đứng lên, không biết từ đâu lấy ra một tấm danh thiếp ném tới trước mặt cậu "Trên đó có số điện thoại của tôi."
Cố Trung xem xét qua tấm danh thiếp một chút, Tề Việt đã đứng dậy chuẩn bị đi lên tầng, cậu liền nhanh chóng hỏi một câu: "Còn lương thì sao?"
"Ồ quên mất." Tề Việt quay người lại ngồi xuống.
Bước ra khỏi tiệm cà phê, Cố Trung không biết cậu nên vui mừng hay lo lắng.
Cái vẻ lơ đễnh của Tề Việt khiến người ta không khỏi cảm thấy hắn ta chính là cướp trắng cái cửa tiệm này từ ông chủ cũ, mà hiện trường ngổn ngang kia là bằng chứng rõ ràng.
Thế nhưng cậu vẫn quyết định sẽ đi, bởi vì tiền lương ở đây, so với trông net đêm hay phục vụ ở tiệm ăn nhanh thì cao hơn nhiều. Hơn nữa lúc trở về kí túc xá, cậu nhớ ra mình mới mua một chai nước thôi mà sinh hoạt phí chỉ còn có bảy đồng rưỡi...
"Cố Trung, cậu có đi xem thi đấu bóng rổ không?" Vài người bạn chung kí túc chuẩn bị ra ngoài, hỏi Cố Trung vẫn còn đang ngồi trên giường suy nghĩ về cuộc đời ảm đạm của mình.
"Bóng rổ?" Cố Trung giật mình.
"Ừ," Có ai đó đáp lại, "Của trường cấp hai."
"Cái gì?" Cậu hốt hoảng bật dậy, "Trường cấp hai? Trường cấp hai nào?"
"Trường cấp hai trong trường chúng ta ấy, cậu không biết à? Tòa nhà bên cạnh cổng trường chúng ta chính là trường cấp hai, nhưng lối vào chỗ đấy lại ở bên hông."
Cố Trung bấy giờ mới nhận ra tòa nhà bên cạnh cổng trường kia là gì.
Trường cấp hai?
Mặc dù cậu không thật sự rõ tại sao mình lại vào cái trường này, nhưng dù sao cũng là đại học rồi vậy mà vẫn phải chung trường với bọn nhóc cấp hai sao?
Sân trường cũng rất sơ sài, chỉ có một sân bóng đá và hai sân bóng rổ. Mà trận thi đấu bóng rổ của trường cấp hai đã chiếm trọn cái sân mới kia rồi. Cố Trung sau khi nhìn chán các học sinh lớp dưới cổ vũ hò hét liền dứt khoát xoay người rời đi.
"Cậu đi đâu thế?" Một người nào đó hỏi.
"Về nhà." Cố Trung trả lời.
Trường học tưởng đơn giản mà chẳng đơn giản chút nào!
Phương tiện đi lại của cậu là xe đạp, rất có phong cách. Cậu nhất quyết không chịu dùng xe điện mẹ cậu đưa cho, sống chết phản đối suốt một tuần mới đổi được.
Xe điện cũng tốt, giúp cậu tiết kiệm thời gian và sức lực, nhưng mà không ngầu tẹo nào. Thà tốn một ít thời gian, phí thêm ít sức để được đạp xe xịn còn hơn.
Lúc cưỡi chiếc xe đạp phong cách của mình đi ngang qua Pháo đài, cậu dừng lại.
Bây giờ mà về nhà thì hơi sớm, nói không chừng lại bị ba cậu mắng không chịu học hành cẩn thận mà rút lại hết tiền. Nhất là nghĩ đến ba mà phát hiện ra trường đại học kia lại chung chạ với trường cấp hai, cậu không yên tâm, sợ sẽ lại cãi nhau với ông.
Cậu không muốn khiến ông nổi giận lúc này. Mười tệ một ngày thì cũng là tiền.
Bước vào trong pháo đài, cậu hơi giật mình, nhiều lắm mới chỉ có một giờ trôi qua mà cửa tiệm đã được dọn dẹp sạch sẽ, còn có một người thợ đang trang hoàng lại cửa sổ.
Tề Việt khoanh tay dựa vào bàn quầy bên cạnh, nhìn thấy Cố Trung đến mới bất ngờ nhướn mày: "Nhị?"
"Cái..." Cố Trung cau mày, hơi bực mình, nhất là khi thấy ngoài người thợ lắp cửa kính còn có thêm một người nữa đang ngồi trong góc.
Trước mặt nhiều người như vậy!
Nhưng không chờ cậu nói xong, Tề Việt liếc mắt nhìn người đàn ông kia, trong giọng nói mang theo ít vẻ xem thường: "Cậu gọi người này tới à?"
Cố Trung nghe chưa hiểu gì, người kia đã trừng mắt nhìn cậu, mất kiên nhẫn mà hung hăng hỏi: "Con mẹ nó mày là thằng nào?"
Sợi dây đốt pháo trên đầu Cố Trung ngay lập tức cháy nổ tung: "Là ba ba mày đó."
Tề Việt đứng bên cạnh cười lớn rồi quay người đi về phía sau quầy bar, chống tay lên bàn.
Gã đàn ông kia hất bàn đứng lên.
Không tồi. Cố Trung nhìn theo cái bàn bị hất đổ trên đất, cậu đã luôn muốn thử cảm giác thế nào là lật bàn. Ba cậu đã từng làm thế hai lần, nhưng cái bàn ở nhà nặng hơn nhiều, hất cũng không thể hiện được khí thế như này.
"Mày muốn tìm chết đúng không?" Gã đàn ông kia bước đến trước mẳ Cố Trung, nén lại giọng điệu độc ác mà nói.
"Đúng, tao tìm mày đấy." Cố Trung gật đầu.
"Này," Tề Việt gõ gõ lên quầy bar, "Muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh."
Gã kia đột ngột quay đầu lại trừng mắt nhìn Tề Việt.
"Nghe không hiểu à?" Tề Việt lấy ra rồi châm một điếu thuốc, tay siết chặt bao thuốc rỗng, "Tôi đếm đến ba hai người phải ra ngoài."
Gã đàn ông không nhúc nhích.
"Một, hai, ba." Tề Việt ném bao thuốc đi, bước ra khỏi quầy bar.
"Mày đi ra ngoài với tao!" Gã đàn ông chỉ tay vào mặt Cố Trung, quay người bước nhanh ra bên ngoài.
"Mẹ nó." Cố Trung đi theo gã kia ra ngoài, đầu óc nóng bừng bừng mà không hiểu chuyện gì.
"Cậu đi theo hắn làm gì?" Tề Việt đứng phía sau hỏi cậu.
"Anh nói xem?" Cố Trung tức giận quay đầu lại nói.
"Cho cậu ra ngoài cậu lại ra ngoài thật," Tề Việt cười một tiếng, dựng cái bàn bị đổ lên, "Gọi cậu một tiếng Nhị, cậu thật sự coi mình là nhị sao?"
"Anh gọi ai là Nhị đấy!" Cố Trung còn chưa phát hỏa xong sắp không giữ nổi bình tĩnh mà định đổ hết lên đầu Tề Việt.
Thật ra cậu tức giận cũng là chuyện dễ hiểu, chuyện này không phải là tại anh ta khiến cậu nằm không cũng trúng đạn sao!
">Truyện Pháo Đài
21:11: Samsung phát đoạn video tổng kết những gì vừa công bố: Gear S, Note Edge và "ngôi sao" Galaxy Note 4.
20:59: Tai nghe thực tế ảo "vượt quá những gì bạn từng trải nghiệm hoặc kỳ vọng".
20:56: Là thiết bị hỗ trợ việc tập luyện, Gear S có thể hoạt động như Gear Fit. Ngoài ra còn có ứng dụng Nike+ Running cùng bản đồ Nokia Here và phụ kiện từ Swarovski.
20:55: Từ màn hình chính, bạn sẽ vuốt để mở ra thông báo mới, tiện ích, ứng dụng, dùng GPS để theo dõi vị trí xe hơi hay dùng bàn phím qwerty để viết tin nhắn.
20:54: Tuy có vẻ tuyệt vời song bạn vẫn cần thiết bị Samsung Galaxy để cài đặt ban đầu. Đây là điều khó hiểu vì Gear S chạy hệ điều hành Tizen.
20:53: Gear S dùng màn hình S-AMOLED cong và kết nối 3G riêng. Samsung thực sự đang muốn nhấn mạnh đồng hồ thông minh có thể hoạt động độc lập khỏi smartphone.
20:53: "Những gì bạn thường làm nhất trên điện thoại, Gear S sẽ mang chúng đến cổ tay".
20:52: Note Edge chỉ bán ra tại một số thị trường vào cuối năm nay.
20:51: Samsung phát hành bộ SDK hôm nay để các nhà phát triển khai phá loại màn hình cạnh mới này.
20:50: Các phím điều khiển chụp ảnh, xem phim đều chuyển sang màn hình cạnh, giúp bạn xem trọn vẹn nội dung trên màn hình chính.
20:49: Lối tắt dẫn đến ứng dụng, thời gian, hộp thư đến... đều có thể hiển thị ở màn hình cạnh.
20:48: Samsung gọi đây là Edge Screen. Nó không chỉ đẹp mà còn thực tế. Màn hình cạnh và màn hình chính đều dùng công nghệ Quad HD+ Super-AMOLED.
20:47: Galaxy Note Edge là phiên bản đặc biệt của Note 4. Nó trông khá giống ngoại trừ màn hình uốn cong.
20:46: Note 4 bán ra vào tháng 10/2014.
20:45: Samsung cài sẵn nhiều ứng dụng miễn phí trên Note 4 thuộc mọi thể loại từ chụp ảnh, làm việc đến giáo dục, phong cách sống.
20:43: Samsung hợp tác với Mont Blanc cho ra đời những mẫu bút cảm ứng sang trọng và đẳng cấp. Chúng là chiếc bút "ghi chép ddienj tử" đầu tiên từ Mont Blanc. Ngoài ra còn có 2 vỏ da Mont Blanc cho Note 4.
20:41: Ngoài ra còn có vỏ bảo vệ lấp lánh từ nhãn hàng trang sức Swarovski để nổi bật trước đám đông.
20:40: Phụ kiện cho Note 4 gồm S View Cover, Flip Wallet, S View Wallet, và LED Cover.
20:39: Note 4 dùng 3 microphone mới để cải thiện khả năng ghi âm. Bạn có thể ghi âm thanh từ 8 hướng khác nhau, lý tưởng cho phóng viên vì có khả năng ghi âm 2 người đang nói trong một môi trường ồn ào nhưng vẫn nghe lại rõ ràng.
20:38: Sạc từ 0% lên 50% pin trong 30 phút, Note 3 mất tới 55 phút để làm điều tương tự.
20:37: "Chúng tôi quan tâm và dành hàng triệu giờ để "hoàn hảo" hóa pin cho Note 4".
20:35: Không cần nhấn vào cảm biến đo nhịp tim mà bạn chỉ cần để ngón tay ở cự li gần để kích hoạt chụp ảnh.
20:34: Note 4 dùng máy ảnh 16MP với bộ ổn định hình ảnh quang học. Cảm biến đo nhịp tim cũng ở phía sau, có thể sử dụng như nút bấm chụp ảnh phụ.
">IFA 2014: Toàn cảnh buổi ra mắt Samsung Galaxy Note 4, Galaxy Note Edge, Smartwatch Gear S
Nhận định, soi kèo Bologna vs Cagliari, 21h00 ngày 2/3: Tìm kiếm vé châu Âu
Thông thường, những giftcode của NPH 2T không bao giờ dễ dàng có được như các game khác mà game thủ sẽ phải “lao động” cực khổ để có được nó. Tương tự như vậy, lần này Thần Hủy Diệt yêu cầu người chơi bắt buộc phải vượt qua ải Ma Tôn với yêu cầu đòi hỏi sự khéo tay, tập trung và nhất là không được cay cú bởi Ma Tôn luôn là một đối thủ khó nhằn nhất trong nội dung game.
Tuy nhiên với những game thủ không đủ thời gian và kiên nhẫn để chinh phục Ma Tôn cũng có thể sở hữu một loại giftcode khác trị giá 200.000 VND chứa đựng kha khá các vật phẩm đáng giá với chỉ 500 VND thông qua hệ thống nhắn tin nội dung THD gửi 6080.
Với việc đánh bại Ma Tôn, mặc dù cách chơi khá đơn giản khi người chơi chỉ việc điều khiển nhân vật của mình lanh lẹ né tránh làn đạn phát ra từ đối phương và lựa chọn đúng thời điểm nhảy lên tấn công phản kích. Mỗi một lần đánh trúng Ma Tôn, hệ thống sẽ tính là 1 lần liên kích, người đạt số lần liên kích cao nhất sẽ dành được phần thưởng cao nhất trị giá 2,000,000 VND.
Khó khăn lớn nhất là việc Ma Tôn ngày càng tung ra dày đặc các đợt tấn công, khiến cho toàn bộ khung hình dần dần trở nên đen kịt bởi các làn đạn. Lúc này, người chơi gần như phải vận dụng toàn bộ “công lực” để vừa phán đoán vị trí di chuyển của kẻ địch, vừa phải để ý canh chừng những viên đạn có tốc độ bay khá nhanh và nguy hiểm.
Trang landing lần này cũng cung cấp một cái nhìn tổng thể về các điểm độc đáo của Thần Hủy Diệt. Việc một game không phân chia Môn Phái giúp cho game thủ tòan quyền tự do phát triển, học hỏi các kỹ năng đa hệ, tuỳ nghi lựa chọn những cách thức tấn công và phòng thủ riêng biệt phù hợp với cá tính từng cá nhân sẽ thu hút được khá nhiều game thủ yêu thích sự phóng khoáng cũng như đa dạng trong cách chơi game.
Thần Hủy Diệt hứa hẹn sẽ cho ra đời một cộng đồng đầy rẫy những kẻ “không giống ai” đầy phong cách. Ngoài ra, nền đồ hoạ game cũng thuộc hàng tương đối hiện đại và mượt mà cũng là một yếu tố góp phần khá lớn cho sự thành công của trò chơi này.
Trang chủ: http://thanhuydiet.com
Fanpage: https://www.facebook.com/GameThanHuyDiet
Bảo Việt
">Kẻ nào vô địch thiên hạ trong Thần Hủy Diệt?
Truyện Chỉ Cần Cục Cưng Không Cần Cha
">
Series game online thể loại casual có lối chơi hết sức vui nhộn