Ban đầu, người phụ nữ phát hiện ra vụ tai nạn và báo cảnh sát khai rằng cô đã nhìn thấy một người đàn ông hút thuốc lá trong xe. Nhưng sau đó, cô lại thay đổi lời khai rằng cô chỉ nhìn thấy một ánh sáng đỏ phát ra từ bên trong xe, cũng có thể đó là ánh sáng của điện thoại di động.
Người lái xe máy cũng cho biết, anh ta nhìn thấy một cô gái trong chiếc xe, không chảy máu hay có dấu hiệu bị thương nặng nhưng có vẻ lạnh và run. Anh đề nghị gọi điện thoại cho cảnh sát nhưng cô ‘khẩn khoản’ xin anh đừng gọi và nói rằng đã gọi dịch vụ hỗ trợ phương tiện giao thông. Tuy nhiên, dịch vụ này cho biết không hề có cuộc gọi nào như miêu tả.
Người lái xe máy biết rằng dịch vụ cứu hộ phương tiện giao thông không hoạt động ở khu vực này nên anh vẫn gọi cảnh sát đến khi về nhà. Cuộc gọi của anh vào lúc 7 giờ 43 phút. Trong lúc gọi điện, anh không thể nhìn thấy chiếc xe của Murray, nhưng anh nhớ là đã có vài chiếc xe đi qua con phố trước khi cảnh sát đến.
Một người dân địa phương khác cũng cho biết trên đường lái xe về nhà, cô cũng đi qua hiện trường lúc 7 giờ 37 phút và nhìn thấy một chiếc SUV của cảnh sát đỗ đối diện với xe của Murray. Cô ngó qua rất nhanh và không thấy ai ở bên trong xe hay ở ngoài chiếc xe. Vì thế, cô tiếp tục lái xe về nhà. Lời khai của nhân chứng này mâu thuẫn với nhật ký của cảnh sát, bởi vì 9 phút sau họ mới có mặt.
![]() |
Maura Murray mất tích với những dấu hiệu khả nghi. |
Theo ghi chép của cảnh sát thì khi họ có mặt lúc 7 giờ 46 phút, không có ai ở trong hay ngoài chiếc xe. Chiếc xe đã đâm vào cây ở phía người lái xe, làm hỏng đèn pha bên trái và khiến chiếc xe không thể hoạt động được.
Bên trong và bên ngoài xe có những vết đỏ trông giống như rượu vang. Trong xe, cảnh sát tìm thấy một vỏ chai bia và một hộp rượu Franzia đã bị méo ở ghế sau. Ngoài ra, cảnh sát còn tìm thấy găng tay, đồ trang điểm, trang sức kim cương, một cuốn sách về leo núi ở Dãy Núi Trắng.
Những thứ không tìm thấy gồm có: thẻ ghi nợ, thẻ tín dụng và điện thoại di động. Không có thứ gì trong số đó xác định được vị trí, cũng không có chiếc thẻ nào được sử dụng kể từ khi Murray biến mất.
3 tháng sau, một nhà thầu xây dựng mới báo cáo cảnh sát về việc, trong khoảng 8-9 giờ 30 phút tối hôm đó, anh ta có nhìn thấy một người trẻ đi bộ nhanh về hướng đông ở nơi cách chỗ xe của Murray được phát hiện khoảng 6-8km. Anh cho biết, người này mặc quần jeans, áo khoác tối màu, đội mũ trùm đầu màu sáng. Anh ta không báo cho cảnh sát ngay lúc đó vì nhầm lẫn về ngày tháng. Chỉ 3 tháng sau anh ta mới phát hiện ra mình nhìn thấy người trẻ đó vào đúng đêm Murray mất tích.
Hơn 5 giờ chiều ngày hôm sau, cảnh sát chính thức thông báo Murray mất tích.
Ngày 11/2, cảnh sát bắt đầu tìm kiếm. Một chú chó cảnh sát đã ngửi mùi từ chiếc găng tay cô để lại và đi theo mùi đó được khoảng gần 100 mét về phía đông tính từ chỗ chiếc xe thì mất dấu. Cảnh sát nghi ngờ rằng ở vị trí này, Murray đã lên một chiếc xe hơi khác. Bố mẹ và bạn trai cô cũng tham gia cuộc tìm kiếm này.
Bố mẹ Murray bác bỏ nghi ngờ của cảnh sát rằng con gái họ tới đây để tự tử hay bỏ trốn.
Bạn trai cô trên đường bay tới hiện trường đã tắt điện thoại di động. Sau khi mở máy, anh phát hiện ra một thư thoại mà anh cho là tiếng nức nở của bạn gái. Cuộc gọi được tìm ra là một thẻ điện thoại được cấp cho Hội Chữ thập đỏ Hoa Kỳ.
![]() |
Báo chí Mỹ nhắc đến trường hợp mất tích bí ẩn của Maura Murray suốt 15 năm qua. |
Trước đó, vào rạng sáng ngày 9/2, Murray đã dùng máy tính cá nhân để tìm đường tới Berkshires và Burlington, tiểu bang Vermont. Người mà Murray liên lạc trước khi rời khỏi trường là bạn trai. Lúc 1 giờ chiều, cô đã gửi email cho bạn trai và nói: ‘Em đã nhận được tin nhắn của anh, nhưng thành thật mà nói em không cảm thấy muốn trò chuyện với nhiều người. Nhưng em hứa sẽ gọi lại vào hôm nay’.
Murray cũng thực hiện một cuộc gọi hỏi về việc thuê một căn hộ chung cư mà gia đình cô từng ở trong kỳ nghỉ trước đây. Cuộc gọi kéo dài 3 phút và người chủ đã không cho Murray thuê căn hộ.
Hơn 2 giờ chiều, cô lại gọi cho một số điện thoại chuyên cung cấp thông tin về việc đặt phòng khách sạn ở Stowe, Vermont. Cuộc gọi kéo dài gần 5 phút. Lúc 2 giờ 18 phút, cô lại gọi cho bạn trai và để lại tin nhắn thoại hứa rằng họ sẽ nói chuyện với nhau sau. Cuộc gọi kết thúc sau một phút. Được biết, mối quan hệ của họ đang có những rắc rối.
Trong chiếc xe bỏ lại, Murray mang theo cả quần áo, đồ dùng cá nhân, sách vở và thuốc tránh thai. Khi cảnh sát khám phòng của cô, họ thấy hầu hết đồ đạc đã được đóng vào hộp, các bức tranh được tháo ra khỏi tường.
Vụ án Murray mất tích được báo chí nhắc đến nhiều trong suốt 15 năm qua. Thậm chí còn có cả một bộ phim tài liệu được sản xuất dựa trên vụ án này.
Trong khi đó, bố cô - ông Fred Murray thì tin rằng con gái ông bị lạm dụng và đã chết.
Từ Hải Phòng, cô gái trẻ gửi cho mẹ đang ở Thanh Hóa một bức thư và 1 chỉ vàng để làm kỷ niệm, sau đó mất tích suốt nhiều năm liền.
" alt=""/>Vụ mất tích của cô sinh viên điều dưỡng không thể lý giải nổi suốt 15 năm![]() |
Valerie không ngờ rằng hành động của mình được khép vào tội cưỡng chế và kiểm soát, một hành vi vi phạm pháp luật. Chính vì thế, cảnh sát đã đến nhà và bắt giam cô trong 17 tiếng.
“Tôi bị nhốt trong tù và cảm thấy rất kinh khủng. Tôi thấy mình giống như một tên tội phạm. Tôi chỉ để lại một lời nhắn yêu cầu chồng mình hút bụi và lau cửa ra vào, thế nhưng anh ấy lại dành đến tận 4 tiếng chỉ để lau chiếc xe yêu dấu của anh ta, điều hiển nhiên là tôi phải phàn nàn. Chắc chắn đó không phải là hành vi kiểm soát nếu không thì tất cả các cặp vợ chồng đều phải ra tòa sao?” Valerie bức xúc nói.
Trong khi đó, Michael nói với trang The Sun rằng đó không phải là quyết định của bản thân muốn truy tố vợ mình, nhưng khăng khăng khẳng định Valerie kiểm soát, lúc nào cũng cằn nhằn chuyện nhà cửa. Valerie cũng thường xuyên nói về nỗi ám ảnh của chồng mình về thể hình và dành quá nhiều thời gian cho chiếc xe. Điều này đã ảnh hưởng đến tâm trạng chung của cả 2.
“Cô ấy không còn yêu tôi nữa, cô ấy thường hôn và âu yếm 2 con chó cưng thay vì là chồng của mình”, anh Michael nói thêm.
Valerie cho biết kể từ khi người chồng 58 tuổi của cô tìm được công việc quản lý phòng tập thể dục, anh dành quá nhiều thời gian và sự quan tâm đến việc tập luyện và chế độ ăn uống, điều này ảnh hưởng tiêu cực đến hôn nhân của họ. Anh dành phần lớn thời gian ở phòng tập thể dục và dọn dẹp xe của mình, vì vậy có những lúc cô thậm chí không nhìn thấy hình bóng chồng mình trong chính căn nhà của 2 người.
Valerie nói rằng sau 17 tiếng bị giam, điều này đã phá vỡ hoàn toàn tình yêu mà cô dành cho chồng mình và cả 2 đang chuẩn bị cho việc ly hôn. Vụ kiện đã được bãi bỏ sau khi một nhân chứng quan trọng quyết định không hỗ trợ trong việc khởi tối, vì vậy cô có thể trở lại cuộc sống bình thường. Cô nhận được lệnh cấm trong 2 năm và quyết định sẽ không gặp lại chồng của mình nữa.
Cả hai quen nhau qua một trang mạng và rồi hẹn gặp nhau ở khách sạn.
" alt=""/>Vợ bị nhốt vào tù vì bắt chồng làm quá nhiều việc nhà