当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo Napredak Krusevac vs Tekstilac Odzaci, 22h59 ngày 27/2: Trận đấu cân bằng 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Heidenheim vs Monchengladbach, 21h30 ngày 1/3: May mắn không mỉm cười
Ba bốn năm trôi qua, kinh tế gia đình khá giả thấy rõ từ sự năng động và khéo léo của chị. Nhưng những câu chuyện chung của vợ chồng cũng thưa dần, các cuộc cãi vã nhiều lên, anh lầm lì hơn sau mỗi lần cãi vã.
Tiền lương hằng tháng của anh, ngày trước chị trông đợi từng ngày, nay chị cười nhẹ hều: “chuyện vặt!”. Đã làm việc với các công ty nước ngoài lương vài ngàn đô một tháng, chị không thể hiểu nổi ông chồng lương tháng bốn triệu, mà chỉ biết đi về đúng một địa chỉ là phòng thí nghiệm của trường.
Những buổi chiều tan sở, đồng nghiệp xuống bãi xe, chị lần chần ở lại văn phòng vì sợ kẹt đường, sợ khói, sợ bụi, nhưng nhiều hơn cả là nỗi sợ mọi người nhìn thấy chị lầm lũi chạy xe về - dù có là tay ga thì cũng chỉ hai bánh chứ không phải là bốn bánh. Anh ở nhà sao mà vụng về, thô kệch, lại còn hay ý kiến này nọ góp ý cho quần áo của vợ, lúc ngắn quá em lúc sâu quá em… Chị mệt mỏi với công việc một, thì mệt mỏi với gia đình hai ba.
Bảy tám năm lấy chồng là bảy tám năm chị gồng mình để gánh việc nhà, học thêm, kiếm tiền… Đến lúc ngoảnh lại, chị thấy chồng không còn theo kịp mình nữa, anh vẫn yên ổn trong trường học, còn chị đã băng mình chạy qua cả quãng đường dài. Sức bật của chị, tốc độ của chị và cả những thành tích chị gặt hái được sau mỗi chặng đường đều được mọi người thừa nhận, thậm chí ngưỡng mộ. Là phó giám đốc chi nhánh tại Việt Nam, ở công ty, chị chỉ dưới một người sếp nước ngoài. Nhiều lúc, chị có cảm giác gia đình đã trở thành lực cản. Chị trẻ trung, tràn trề sức sống và say mê làm việc, chị thuận lợi trong mọi thương vụ, kiếm tiền dễ dàng… Nhiều em cấp dưới bảo rằng chị đang ở đỉnh cao, nhưng chị nghĩ mình có thể đi xa hơn nữa, đạt được nhiều hơn nữa.
Quyết định ly hôn đến như một điều tất yếu. Bất ngờ lớn nhất là Tuấn, đứa con trai tám tuổi, một mực không chịu theo mẹ. Nó đòi ở với bố, dù biết bố miệt mài trong phòng thí nghiệm, chỉ có bà nội ở nhà… Ngay cả vậy, chị cũng chấp nhận.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Người ta ly hôn buồn rũ rượi, chị ly hôn thì phơi phới như chim sổ lồng, nào mua xe hơi, ghi tên tập thể dục, mua sắm váy áo, thay một loạt đồ mới màu sắc tươi trẻ rực rỡ, đi spa thẩm mỹ, đi làm tóc… và đỉnh cao là chị sửa lại căn nhà, mới hơn, sang trọng hơn. Một lần bố chở Tuấn về thăm, thấy nhà mẹ đẹp quá, Tuấn thích vô cùng, chạy nhảy khắp nơi. Tưởng thằng bé sẽ ở lại luôn, nhưng khi bố đến đón, thằng bé vẫn chạy ra leo lên xe bố ngồi, còn bi bô “mai mốt bố sửa nhà cho Tuấn ở…”.
Cuộc đời chị bước sang một trang mới, tưởng mở ra bát ngát tự do, vậy mà không.
Đầu tiên là con, thằng bé không muốn về thăm mẹ nữa, mẹ đến trường nó cũng tránh mặt. Chị không hiểu tại sao, nhờ cô chủ nhiệm tìm hiểu mãi mới biết: bố nó buồn, bà nội trách bố nó không làm ra tiền nên mất vợ, bố nó nhậu xỉn, mấy lần về nhà không còn biết gì. Thằng bé nhạy cảm, liên tưởng cuộc sống giàu có và ngôi nhà rực rỡ sắc màu của mẹ với cuộc sống tối tăm buồn bã của bố con nó, nên muốn tránh mặt mẹ.
Tiếp theo đó là công việc. Chị vẫn giỏi giang, vẫn năng động, nhưng cả chi nhánh thì không phải ai cũng được vậy. Chuyện công ty mẹ quyết định thu hẹp thị trường, cắt giảm nhân lực… theo chị là “ngu hết chỗ nói”, nhưng vẫn diễn ra. Muốn ở lại công ty thì chấp nhận mức lương thấp hơn, vị trí thấp hơn. Mà chắc gì vài năm nữa công ty đã mở rộng hoạt động trở lại. Nguồn tài chính ở đâu tận nước ngoài, còn quyền lực thực sự thì ở đâu đó vòng vèo qua những chuyến bay và những cuộc điện thoại.
Vậy là chị bắt đầu một chặng đường tìm kiếm cơ hội nhảy việc. Ngày trước bao nhiêu người mời gọi chị vào các vị trí quản lý cấp cao, sao bây giờ tiếp xúc lại lòi ra muôn vàn yêu cầu trái khoáy. Nhiều hôm ngồi chuẩn bị hồ sơ, chị hậm hực nghĩ, cái lũ CEO bảnh bao và quyền lực, đối tác của chị, hóa ra lại là những kẻ hẹp hòi khủng khiếp. Nhưng rồi chị cũng hiểu ra, không ai muốn mời một người giỏi hơn mình về làm "bom nổ chậm" trong văn phòng, trong thời buổi mà lương và quyền lợi của nhóm quản lý đang bị đe dọa từng ngày bởi khó khăn kinh tế. Mấy cuộc phỏng vấn nữa thì chị nhạt phai ý định nhảy việc, may mà chị vẫn còn giữ chỗ làm. Công ty cũ, trong mắt nhân viên, chị vẫn từng là phó tổng. Thôi thì chấp nhận lùi một chút. Nhưng chị biết, như thế, tức là mình đã sang bên kia triền dốc, đã đi xuống một đoạn rồi.
37 tuổi, chị phát hiện một vết đau. Sinh thiết, bác sĩ bảo ung thư vú. Đòn của số phận giáng vào chị quá mạnh. Mất hơn ba tháng trời để làm quen với ý nghĩ mình bị ung thư. Sau những bài yoga, đi chùa, đi du lịch và cả nghe nhạc Trịnh để biết rằng “những hẹn hò từ nay khép lại…”, chị bắt đầu những đợt xạ trị, hóa trị. Chị sắm hai bộ tóc giả, một dài một ngắn. Hôm đầu tiên đội tóc giả lên đầu, chị còn nhắn cho cô bạn thân: “Tao rất hài lòng với kiểu tóc mới này…”. Nhưng cũng tối hôm ấy, gỡ bộ tóc ra khỏi đầu, chị ôm lấy chiếc gối, khóc dài trong cay đắng…
Giá biết mình đã “cán đích” trong những ngày còn chồng, còn con, còn gia đình nhỏ, chị đã không bao giờ chòi đạp để đến bây giờ còn lại một mình trong cõi nhân gian vắng lặng này.
Trên đường đua cuộc đời, hàng vạn người cùng chạy maratông. Năng lượng, cơ bắp, niềm vui không phải là những thứ sẽ còn với mình vĩnh viễn. Nếu thấy được đích đến rồi, thì khi cán mức, mỗi người đều sẽ biết giảm tốc độ dần, đi bộ hay thả lỏng… Việc gồng mình lên tiếp tục chạy, lúc ấy, chỉ là vô nghĩa mà thôi. Chị thấy mình như một vận động viên, hoặc không nhìn thấy đích, hoặc đã lao qua mà không biết, nên chạy dài cho đến lúc sức cùng lực kiệt. Chị gục xuống một mình, trong khi tất cả những bạn đồng hành đã dừng lại bảo toàn sức lực, thong dong phía xa…
(Theo PNTP)" alt="Cú đánh đổi nghiệt ngã của nữ đại gia"/>Một miếng thịt bò Wagyu bình thường của Nhật Bản có giá rất đắt, lên tới 440 USD/kg.
Các nhà khoa học ở Đại học Osaka của Nhật Bản đã tìm ra cách để in 3D thịt bò Wagyu trong phòng thí nghiệm - một bước tiến mà họ tin rằng sẽ giúp cung cấp rộng rãi và bền vững các loại thịt nuôi cấy gần giống với các sản phẩm gốc.
Bằng cách cô lập các tế bào thịt bò, các nhà khoa học đã nghiên cứu cách xếp chồng lên nhau của các cơ, mạch máu và mỡ. Sau đó, họ định hình những mô này dưới dạng miếng bít tết bằng cách sử dụng một kỹ thuật gọi là in sinh học 3D, nơi cấu trúc tế bào có thể được xếp lớp để giống với các mô thật trong sinh vật sống.
Các nhà nghiên cứu tin rằng thành công trong việc in 3D một miếng thịt bò là bước tiến lớn đối với tương lai, nơi thịt được nuôi cấy có thể được tạo ra gần giống với các sản phẩm hiện có. Những miếng thịt có nguồn gốc từ thịt thật này cũng sẽ khác với các sản phẩm thịt thực vật.
“Bằng cách cải tiến công nghệ này, chúng tôi không chỉ tái tạo được các cấu trúc thịt phức tạp, chẳng hạn như vân cẩm thạch (sashi) đẹp mắt của thịt bò Wagyu mà còn có thể thực hiện các điều chỉnh rất nhỏ đối với các thành phần chất béo và cơ”, Michiya Matsusaki, một trong những nhà nghiên cứu cho biết. Điều đó có nghĩa là một ngày nào đó khách hàng có thể đặt một phần thịt được nuôi cấy với lượng chất béo mà họ mong muốn, được sản xuất theo sở thích và sức khỏe của họ.
Thịt bò Wagyu được biết là cực kỳ đắt đỏ, với giá bán lên tới 440 USD/kg (hơn 10 triệu đồng) và 1 con bò trưởng thành có mức giá bán lên tới hơn 30.000 USD. Năm 2019, xuất khẩu bò Wagyu của Nhật Bản đạt mức kỷ lục 268,8 triệu USD lợi nhuận, tăng 20% so với năm 2018.
Vào tháng 2 năm nay, Aleph Farms và Khoa Kỹ thuật Y sinh tại Viện Công nghệ Technion Israel cũng đã in sinh học và nuôi cấy một miếng bít tết Ribeye bằng cách sử dụng tế bào bò thật.
Tuy nhiên, có thể phải mất một thời gian nữa thịt bò in sinh học mới có thể được thương mại hoá do Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (USDA) và Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) vẫn chưa tạo ra khuôn khổ pháp lý cho các sản phẩm này.
Đăng Dương(Theo Insider)
Sử dụng một chiếc nhíp dài, Monami Ohno khéo léo đặt những "vảy" các-tông nhỏ lên chân của tác phẩm điêu khắc Godzilla, loài bò sát khổng lồ trong bộ phim kinh điển của Nhật Bản.
" alt="Nhật Bản in 3D thành công thịt bò Wagyu 10 triệu đồng/kg"/>Không ngờ, tình cảm của tôi đã thay đổi. Tôi bắt đầu nhận ra mình không còn vô tư nữa dù ngoài mặt vẫn cố hồn nhiên vui đùa. Cho đến một ngày, tôi thấy con tim mình tan nát khi Sơn đi với người con gái khác. Mấy hôm sau tôi bảo Sơn: “Từ giờ em đi với nhỏ Phương, anh khỏi chở em nữa”. Sơn tưởng thật nên vui vẻ: “Ừ, vậy cũng được. Nói Phương đi đứng cẩn thận, đừng có lạng lách nghe chưa”.
Từ đó, tôi không có dịp nào được ngồi sau xe anh nữa. Thay chỗ tôi ngồi đã có một cô bạn khác. Những quan tâm Sơn dành cho tôi trước đây cũng bị san sẻ rất nhiều. Tôi chấp nhận điều đó một cách khó khăn và chỉ biết lấp đầy khoảng trống bằng cách chúi mũi vào chuyện học hành.
Có kết quả thi tốt nghiệp, tôi đỗ thủ khoa. Khi ấy tôi đã về nhà nghỉ hè với ba mẹ. Sơn đạp xe gần 60 cây số về báo tin cho tôi. “Để anh hẹn lớp mình đi liên hoan mừng cả lớp tốt nghiệp, mừng em là thủ khoa...”- Sơn hào hứng nói. Nhưng tôi lắc đầu: “Thôi, để thi đại học xong đã anh à”. Hôm đó khi Sơn về, tôi đưa anh ra đến đầu đường, rồi đứng tần ngần mãi mới dám đưa cho anh quyển sách bài tập Toán luyện thi đại học mà tôi mua từ năm lớp 11 nhưng chưa có dịp nào để trao cho anh. Ở trang cuối của quyển sách, tôi đã viết một dòng bằng mực đỏ và hi vọng, nếu anh đọc đến trang cuối cùng thì sẽ nhận ra...
Có lẽ Sơn đã đọc. Từ đó, mỗi mùa hè, anh đều về thăm ba má tôi ở quê. Tôi biết điều đó và cố tình tránh mặt với lý do học trường y rất bận rộn. Có một năm, tôi về ăn tết, nghe má nói: “Thằng Sơn dẫn bạn gái về giới thiệu với ba má. Con nhỏ dễ thương hết sức”. Tôi mừng cho anh nhưng vẫn thấy có điều gì đó buốt nhói trong lòng.
Sơn học Nông nghiệp ở Cần Thơ. Ra trường anh đi làm rồi cưới vợ. Suốt từng ấy năm trời, chúng tôi không gặp nhau lần nào. Tôi học xong cũng về Cần Thơ công tác. Tôi không ngờ có ngày tôi gặp lại anh trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Con gái anh bệnh nhập viện điều trị ngay chính khoa của tôi. Cháu bị sốt cao không rõ nguyên nhân phải nằm lại để theo dõi. Gặp anh, tôi hết sức bất ngờ. Anh cũng mừng rỡ nắm tay tôi lắc mạnh: “Em về đây hồi nào? Sao không liên lạc gì với anh vậy? Mấy năm nay công việc bận rộn quá nên anh không về thăm ba má được...”.
Anh nhắc ba má tôi với giọng ấm áp như thể đó là người thân của mình. Đến lúc đó tôi mới biết vợ anh đã mất. Một mình anh bây giờ phải nuôi 3 đứa con nhỏ, đứa lớn nhất mới 6 tuổi, hai đứa sinh đôi 4 tuổi. “Vợ anh mất ngay sau khi sinh 2 đứa nhỏ... Cô ấy bệnh tim. Khi mang thai lần sau, bác sĩ khuyên nên bỏ nhưng cô ấy không bằng lòng”- giọng anh nghèn nghẹn. Tôi lặng người đi. Thảo nào mà tóc anh đã bạc dù khi đó anh và tôi mới ngoài ba mươi.
Cuộc gặp này khiến tôi đánh mất tình cảm của một người đồng nghiệp. Đúng hơn là người ấy đã không thể chờ đợi vì tôi cứ vướng víu 3 đứa trẻ của Sơn. “Cho em thêm thời gian... Nhìn cha con anh ấy bây giờ em không đành lòng...”- tôi nói với anh bạn như vậy. Nhưng anh đã từ chối: “Anh nghĩ không cần như vậy. Nhìn em và mấy đứa nhỏ quấn quýt nhau, anh biết điều gì sẽ xảy ra. Thôi thì dứt khoát càng sớm càng tốt để không ai bận lòng”. Vậy rồi người ấy ra đi.
Bây giờ thì 2 đứa út đã 10 tuổi, bé lớn đã vào cấp II. Tóc tôi cũng bắt đầu có vài sợi bạc. 6 năm qua, tôi đã lặng lẽ đi cạnh cha con anh như thể định mệnh đã gắn chúng tôi lại với nhau. Có lần, cách nay chưa lâu, Sơn đưa cho tôi quyển sách giải bài tập Toán lớp 11 mà tôi tặng anh ngày nào. Dòng mực đỏ ở cuối trang sách đã mờ nhưng tôi vẫn đọc được những dòng chữ của chính mình: “Từ bây giờ đôi ngã chia xa... nhưng mãi mãi em vẫn nhớ người ta”. Tôi nhẩm tính, đã gần 20 năm. Anh nắm tay tôi, rất lâu mới nói được: “Sao em lại làm như vậy? Phải biết nghĩ tới bản thân chứ? Anh và các con đã tự lo được rồi...”.
Tôi nhìn cha con anh mà nhiều khi không cầm được nước mắt. Nếu các cháu là con trai thì có thể dễ dàng hơn, đằng này lại là 3 đứa con gái. Không có bàn tay người mẹ chăm lo, dạy dỗ, tội nghiệp biết chừng nào... Nhưng trên hết, tôi biết rõ trái tim mình đã thuộc về anh, từ những ngày còn học chung hay khi xa cách, chưa có lúc nào tôi quên anh.
Má tôi có lẽ hiểu điều đó nên bảo: “Nếu con thương thằng Sơn thì cứ lấy nó, má không cản...”. Thế nhưng rất nhiều đồng nghiệp, bạn bè của tôi thì can ngăn: “Chỉ có điên mới lao đầu vô đó. Con mình mình lo còn mệt mỏi, đằng này con riêng của chồng, hơi sức đâu mà lo? Lỡ mai mốt tụi nó phản thì thêm tức”.
Tôi không ngại điều đó vì tôi đã dạy dỗ mấy đứa nhỏ từ khi chúng còn bé, tôi hiểu chúng nó cũng yêu thương tôi như vậy. Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy đã quá muộn để nghĩ đến chuyện hôn nhân. Tôi soi gương và chợt buồn khi nghĩ đến những vết chân chim, những sợi tóc bạc, những cơn đau âm ỉ khi trái gió trở trời...
Có phải là tôi đã quá già để làm vợ, làm mẹ?
(Theo NLĐ)" alt="'Chỉ có điên mới lao đầu vô đó...'"/>Học trò 16 tuổi của Lâm Quang Nhật tìm thử thách ở DNSE Aquaman Vietnam
Trong đó, thịt gà là thực phẩm được nhiều người lựa chọn bởi nhiều nạc, giàu chất đạm và các vitamin và là một trong những nguồn protein lành mạnh cho người tiêu dùng. Đặc biệt, thịt gà Mỹ là thực phẩm có tính ứng dụng đa dạng, thích hợp nấu nhiều món khác nhau.
Mỹ là quốc gia hàng đầu thế giới về sản xuất thịt gia cầm. Tất cả các sản phẩm thịt gia cầm của Mỹ, kể cả sản phẩm gà mà Helen Le sử dụng để nấu món cà ri gà Mỹ và gà Mỹ nướng muối ớt đều được kiểm soát chặt chẽ bởi USDA (Bộ Nông Nghiệp Mỹ), đảm bảo chất lượng và dinh dưỡng sản phẩm trước khi xuất khẩu đi khắp thế giới, trong đó có Việt Nam.
![]() |
Thơm “nức mũi” với món cà ri gà Mỹ
Theo công thức của Helen Le, để chuẩn bị cho món cà ri gà Mỹ, người nấu cần chuẩn bị: 500 đùi gà; 400g khoai lang; 200g cà rốt; 150g cà chua; 1 củ hành tây; Hành baro; Tỏi; 50g bơ; Nước cốt dừa; Bột cà ri; Muối, đường, tiêu; Bánh mì để ăn kèm.
Bước vào công đoạn sơ chế, người nấu dùng gừng rửa khử mùi đùi gà, để ráo nước, khứa vài đường cho thấm gia vị. Tiếp đến, ướp đùi gà với muối tiêu, hạt nêm và bột cà ri để 1 - 2 tiếng.
Trong thời gian đợi thịt ngấm gia vị, người nấu có thể lột vỏ rửa sạch khoai lang, cà rốt, cà chua, hành baro, hành tây và cắt thành miếng vừa ăn.
Tiếp theo, phi thơm tỏi với 50g bơ, cho hành tây vào xào chín, cho tiếp cà chua, bột cà ri, muối, ít đường, thêm nước nấu cho mềm rồi đem hỗn hợp này xay nhuyễn.
Sau khi hoàn thành phần sốt, phi thơm tỏi với dầu ăn, cho đùi gà vào xào săn rồi cho hết hỗn hợp vừa nhuyễn vào và đun lửa nhỏ cho thấm gia vị. Sau đó thêm nước lọc vào gà đun tới khi nước sôi, tiếp tục cho cà rốt, khoai lang đã cắt miếng vừa ăn vào đun đến khi mềm là được. Cuối cùng, thêm nước cốt dừa, hành baro và cho món ăn ra đĩa.
Sự kết hợp giữa mùi vị đặc trưng của cà ri cùng thịt gà mềm ngọt, mọng nước, đây sẽ món ăn thơm ngon phù hợp để dùng kèm với bánh mì hoặc cơm nóng.
![]() |
Vừa lạ vừa quen với món gà Mỹ nướng muối ớt
Công thức món gà Mỹ nướngg muối ớt của Helen Le bao gồm: 1 đùi gà góc tư; Sả; Tỏi; Ớt; Muối hột; Tôm khô ngâm nở; Ớt bột; Tương ớt; Dầu điều; Nước mắm; Bột ngọt; Mật ong; Rau răm; Dưa leo
Để chuẩn bị phần gia vị, người nấu xay nhuyễn sả, tỏi, ớt, tôm khô và muối hột; sau đó nêm thêm tương ớt, dầu điều, nước mắm, mật ong và bột ngọt và trộn tất cả lại với nhau thành 1 hỗn hợp gia vị đặc sánh.
Gà góc tư cần rửa sạch và lau khô, sau đó chà hỗn hợp gia vị lên đùi gà và ướp trong 3 - 4 tiếng hoặc qua đêm cho đùi thật thấm gia vị. Đặc biệt, người nấu nên lưu ý để lại 1 phần hỗn hợp cho công đoạn cuối.
Sau khi thịt gà đã thấm kỹ gia vị, bọc đùi gà trong giấy bạc rồi bỏ vào nồi chiên không dầu nướng trong 20 - 30 phút. Cuối cùng, tháo giấy bạc, quét qua 1 lớp nước ướp rồi rắc đều ớt bột lên đùi gà, nướng tiếp 15 phút ở 150 độ cho đùi gà xém vàng.
Vị ngọt béo của thịt gà Mỹ nướng kết hợp cùng hương vị hấp dẫn của gia vị muối ớt sẽ mang lại một sức hút khó cưỡng, vừa quen thuộc vừa mới lạ.
![]() |
Ngọc Minh
" alt="Nấu món ngon từ gà Mỹ cùng youtuber nổi tiếng Việt Nam"/>