Nhớ sao cái dáng ngồi xe…
Nhân ngày Phụ nữ 8-3,ớsaocáidángngồlịch thi đấu giải la liga ngồi uống cà phê, nhìn ra đường thấy phụ nữ bây giờ ngồi sau xe máy thường gác chân hai bên.
Mỗi lần lên xuống xe, phụ nữ trong mọi lứa tuổi, có thai kỳ hay không thai kỳ đều có chung động tác giơ chân phải (chân trái lên) qua yên xe để ngồi lên. Nếu mặc quần hai ống thì còn đỡ khổ, nếu như mặc áo dài hoặc váy thì cũng gây khó chịu cho khổ chủ.
Không biết cái “phương thức” ngồi xe hai bên này “tiến hành” vào thời gian nào nhưng tôi nghĩ chắc là khoảng thời gian sau những năm 1980. Trước 1975, phụ nữ ngồi phía sau xe hai bánh (kể cả xe đạp) phải ngồi một bên. Tôi nhớ hình ảnh những nữ sinh Trường Gia Long (nay là Minh Khai), Trưng Vương… trước khi leo lên baga đều vén tà áo dài, nhẹ nhàng ngồi lên xe do người nhà (hoặc người tình) chở. Một hình ảnh thướt tha đầy mê mị của chiếc áo dài thời ấy khi những đứa con trai mặt đầy mụn nhìn thấy một cô gái nhẹ nhàng phất tay vén tà áo để lộ những bí mật dưới tà áo đó… Vui nhất là có một thời kỳ, khoảng đâu năm 1970, Trang Sĩ Tấn - Giám đốc Nha Cảnh sát đô thành (tương đương Công an TP bây giờ) ra lệnh đàn ông cũng phải ngồi một bên xe máy sau một cuộc tấn công của “đặc công Việt cộng” ngồi trên xe máy. Đến 1975, đàn ông Sài Gòn vẫn có dáng ngồi của phụ nữ phía sau xe.
Cuối năm 1975, tôi ra Hà Nội. Điều ngộ nghĩnh đầu tiên tôi nhận xét sau khi ngồi trong cửa hàng ăn tô phở mậu dịch không người lái là con gái Hà Nội đẩy xe đạp chạy cho có trớn rồi nhảy lên yên sau. Té ra không chỉ Sài Gòn mà con gái Hà Nội thời ấy cũng ngồi một bên xe đạp. Ít thấy cảnh áo dài tha thướt như ở Sài Gòn mà chỉ thấy những cô gái trong những chiếc áo sơmi vải phin hay chiếc áo bông mùa lạnh màu xanh nước biển nhạt hoặc màu áo bộ đội lót tót đẩy chiếc xe đạp, khi vòng xe đã lăn bánh mới nhảy phóc lên. May mắn thay cho những chiếc xe đạp Phượng Hoàng hay Thống Nhất “đèo” một cô gái mảnh mai vì những cú nhảy lên yên xe sau thì nhẹ như ru… Còn nếu như ai yêu phải một cô có tấm thân “bồ tượng”, mỗi lần cô gái nhảy lên thì chiếc xe cứ thế mà rung rinh lắc lư, theo thân người rung rinh mỡ.
Khi những người con gái Hà Nội vào Sài Gòn tham quan hay công tác đều có thói quen đẩy xe đạp rồi mới nhảy lên yên sau. Tôi nhớ có lần tôi được chở chị Trà Giang đi thăm thú Sài Gòn bằng xe đạp (lúc chị còn ở Hà Nội, vào đây đóng phim), chị cũng đẩy xe cho thằng em có trớn rồi mới nhảy lên. May là chị Trà Giang nhẹ nhàng nên yên sau chiếc xe đạp của tôi chịu đựng được. Lúc ấy nghĩ thương bà chị vô cùng… Tất nhiên là phụ nữ Hà Nội chỉ đẩy xe đạp mà thôi. Đến thời kỳ Honda, Mins-kơ, Babettta… thì các cô cũng ngồi lên một bên yên sau vì có ai mà đẩy xe máy có mà khùng. Té ra các cô nữ đẩy xe cho người “đèo”, “lai” mình là do tình thương cả. Vì vậy, có thể tuyên bố một cách chuẩn không cần chỉnh rằng: Thời trước 1975, con gái Hà Nội, Sài Gòn đều ngồi một bên yên xe sau. Đó là dáng ngồi thống nhất cho phụ nữ Việt Nam dù chưa hiệp thương bầu Quốc hội.
Không biết đến năm nào, cả nam và nữ đều trở lại tư thế ngồi hai bên phía sau yên xe máy. Phụ nữ ngồi chàng hảng phía sau xe có phải để xác định quyền bình đẳng giới? Hay cho có vẻ hiện đại hoặc nhanh nhẹn, hoạt bát? Tôi không trả lời được câu hỏi này nhưng với sự cảm thụ chủ quan bằng con mắt có phần cổ lỗ thì cách ngồi này phụ nữ có vẻ “mạnh” quá, mất đi yếu tính dịu dàng của cơ thể mà trời sinh bắt phải “như mây”. Nhất là cái động tác giơ chân choàng qua hay ngồi (xin lỗi) chàng hảng chê hê trên yên xe thì không được phần đẹp mắt. Chưa nói bây giờ yên xe các loại tay ga hơi rộng bề ngang, các nường hay mặc quần “tiều” không để ý nên thường ngồi banh càng khoe những cái đùi đầy mỡ khiến người ta liên tưởng đến những khúc thịt da bao thì thật là… ngán ngẩm!
Người già thường kể chuyện hồi đó. Nhắc chuyện xưa, chỉ nói lên cái ý thích của mình và theo thiển nghĩ chủ quan của người già chỉ mang yếu tố đẹp chứ chẳng liên quan đến khía cạnh đạo đức, xấu tốt, lại càng không liên quan đến “chính chị, chính em”. Biết đâu mỗi thời kỳ phụ nữ có một dáng ngồi đặc biệt để phân định từng giai đoạn lịch sử cho các nhà làm phim, viết sách. Bởi vậy, các bạn đạo diễn của tôi ơi, nếu có làm phim về Sài Gòn trước 1975 thì nhớ hãy để cho phụ nữ ngồi một bên yên sau xe nhé… Bây giờ đến chết chắc tôi không còn thấy cảnh này được rồi nhưng xem phim thì cũng khơi gợi cho tôi ít nhiều cái dáng ngồi ngày xa xưa ấy….
Theo PL TP.HCM
Ford Focus hot nhất thế giới nhưng ế nhất Việt Nam(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Al Okhdood vs Al Fayha, 20h55 ngày 16/1: Cửa dưới thắng thế
" alt="Ứng dụng game Việt Mage Strike nhắm tới thị trường Âu" />Mage Strike sẽ nhắm vào thị trường nước ngoài là chính
Vì lên đường, nàng đã một ngày một đêm không ăn uống, phải dựa vào yêu lực chống đỡ mới có thể trèo đèo lội suối đến được đây.
Nàng nhìn quanh bốn phía, nhặt nhạnh những thứ có thể ăn được.
Bỗng dưng, một mùi dương khí thuần khiết thơm ngào ngạt xộc vào mũi, A Lê vui vẻ, trong ánh mắt lóe lên sự hưng phấn.
Nàng tìm khí vị, bình thản đi vào một chỗ trong rừng cây. Tại cây đại thụ cách đó mười mét, một nam tử toàn thân đạo bào màu trắng ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai mắt hắn nhắm nghiền, môi mỏng hơi nhấp, biểu tình lạnh nhạt, không biết đang làm gì.
A Lê tránh sau cây đại thụ, nuốt trộm nước miếng, càng tới gần hắn, dương khí càng thêm nồng đậm, càng làm tâm nàng xao động.
Nàng chưa bao giờ có loại khát vọng này đối với bất cứ nam nhân nào, nhưng người trước mắt này thật khác lạ, dương khí loáng thoáng có cả linh khí, nếu có thể hút được một ngụm, không chỉ có thể thỏa mãn được cơn đói khát mà yêu lực cũng sẽ được tăng lên nhiều phần.
Nhìn nam nhân này hẳn là cũng có chút pháp lực, A Lê không dám lỗ mãng hành sự.
Vê tay làm phép thuật, một con bướm năm màu sinh ra từ đầu ngón tay nàng, xiêu vẹo theo gió bay đến trước mặt nam nhân, rồi nhẹ nhàng dừng ở chóp mũi hắn.
Con bướm vỗ nhẹ cánh, đậu trên chóp mũi hắn, nam nhân vẫn như cũ nhắm mắt vận khí, không nhúc nhích.
A Lê lớn gan hơn, thả thần thức đi dò la pháp lực hắn, phát hiện hắn nội thương nghiêm trọng, nguyên khí chỉ còn hai phần pháp lực, hiện nay tùy tiện một yêu tinh đạo hạnh hai trăm năm đều có thể đem hắn nuốt vào bụng. Huống chi A Lê là hồ ly tinh ngàn năm, tuy rằng thường ngày bị người trong tộc chế diễu, nói nàng trời sinh ngu dốt, không thể dạy, yêu linh ngàn năm lại chỉ có 400 năm đạo hạnh, nhưng để đối phó với đạo sĩ bị thương trước mắt này thì dư dả.
" alt="Truyện Trừ Yêu Truyện" />
Quả nhiên sau khi đeo nó vào, cơn đau biến mất ngay lập tức. Tu Đình Vân suy đoán rằng đây hẳn là một loại thiết bị chữa bệnh kiểu mới.
Sau khi dịu cơn đau, hắn bắt đầu quan sát thanh niên trẻ tuổi lạ mặt, hỏi thử: "Tại sao đầu tôi lại đau như vậy?"
"Vẫn còn đau là tốt rồi! Đây chỉ là một hồi tỷ thí bằng miệng, thua liền thua. Cậu cư nhiên lại tiêu hao tinh thần lực quá mức để nháo cùng Lưu Thương, có biết hay không thiếu chút nữa tinh thần thể liền phế đi." Từ chuỗi cuộc chuyện dài này, Tu Đình Văn đã rút ra ba trọng điểm: Thi đấu, Lưu Thương và tinh thần lực.
"Lưu Thương hắn..." Tu Đình Vân muốn nói lại thôi, nhìn về phía đối phương.
"Đình Vân, bọn người Lưu Thương dù sao cũng là thế gia của Tinh Thành, từ nhỏ đã tiếp xúc với cơ giáp, chúng ta chỉ mới học tập chưa đến một năm, thua cũng là điều bình thường."
Xem ra hắn thật sự xuyên.
Sau khi cảm nhận được tác dụng hiệu quả của chiếc "mũ giáp", hắn bắt đầu hoài nghi.
Nhớ tới một đồng đội trước kia rất đam mê xem tiểu thuyết, sau khi xem xong còn ở trước mặt hắn miêu tả sinh động như thật, trong đó không thiếu các loại xuyên qua trọng sinh, trước kia nghe xong đều trực tiếp chê cười, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng trở thành sự thật.
Dựa theo kịch bản, thân thể này hẳn là cũng kêu Tu Đình Vân, khả năng cao là xuyên qua cùng một cái tên.
Tu Đình Vân vươn tay về phía đối phương thăm dò sờ vào cổ tay, ấm áp, không phải người ngoài hành tinh: "Có phương thức liên lạc của giáo viên không? Cho tôi xem một chút."
Đối phương sửng sốt, "Giáo viên? Giáo viên nào? Cậu là muốn đi tìm giáo viên cáo trạng?"
"Cậu trước cứ cho tôi!"
Đối phương miễn cưỡng tháo vật giống chiếc đồng hồ đeo tay trên cổ tay xuống, sau đó dùng đầu ngón tay của mình ấn lên mặt ngoài. Một giao diện được chiếu ra ngay trước mắt Tu Đình Vân.
ID tài khoản, Hứa Chấn Lâm, xem ra là tên của người bạn nhỏ trước mặt. Hắn có thể nhận biết các văn tự, ít nhất sẽ không trở nên mù chữ.
Giao diện trực tiếp bắn ra một hàng tin tức: A Lâm, Đình Vân đã tỉnh không? Cậu có biết hiện tại Lưu Thương điên cuồng như thế nào không, cư nhiên đem video thi đấu công khai lên trên mạng Mộng võng, trực tiếp cười nhạo chúng ta!
Không đợi Tu Đình Vân mở ra cụ thể nội dung tin tức, Hứa Chấn Lâm khẩn trương hề hề mà cướp lấy đồng hồ, "Cậu phải nghỉ ngơi cho tốt, nếu không để lại di chứng sẽ gặp rắc rối!"
Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của đối phương, Tu Đình Vân không nhịn được cười... Chỉ vào chiếc đồng hồ, "Đầu não của tôi ở nơi nào?"
" alt="Truyện Xuyên Thành Cha Của Nam Chủ" />Lumia 800 do Nokia tại Việt Nam giới thiệu. Điểm mặt “dế” Windows Phone tại Việt Nam
Thời gian gần đây, thị trường điện thoại di động trong nước đã xuất hiện khá nhiều sản phẩm được trang bị hệ điều hành Windows Phone do HTC, Nokia, LG, Samsung... tung ra. Có thể kể đến HTC 7 Mozart (6,2 triệu đồng), LG Optimus, Samsung i8700 Omnia 7 (giá 7,3 triệu), rồi dòng Lumia mới của Nokia với Lumia 710, Lumia 800.
Đáng chú ý, riêng với Nokia, sản phẩm Lumia 800 của hãng này đã xuất hiện tại Việt Nam vào cuối năm 2011 thông qua đường xách tay được dùng hệ điều hành Windows Phone 7.5 mới nhất, trang bị Chip 1.4GHz, màn hình 3,7 inch AMOLED công nghệ ClearBlack, Camera 8 megapixel và bộ nhớ 16GB hoặc 32GB. Hiện bản màu hồng và màu đen của sản phẩm này có giá bán trên thị trường lần lượt khoảng 11,9 và 11,2 triệu đồng cho dung lượng 16GB.
Trong khi đó, Lumia 710 là chiếc điện thoại vừa được nhập về Việt Nam trong tháng 3/2012 cũng dùng Windows Phone 7.5 Mango, Chip 1.4 GHz, RAM 512 MB, được trang bị bộ nhớ trong 8GB, dùng MicroSIM thay vì miniSIM như điện thoại thông thường. Theo đại diện CellphoneS (117 Thái Hà, Hà Nội), sản phẩm có giá bán xấp xỉ 7,6 triệu đồng.
" alt="Microsoft lạc quan về Windows Phone tại Việt Nam" />Cuối tháng 2 vừa qua, New Yorks Times đã dẫn một nguồn tin cho biết hiện có một đội của Google dưới sự giám sát của Sergrey Brin đang thực hiện một thiết bị thông minh dùng hệ điều hành Android, có thể đeo như một chiếc kính thông thường để hiển thị theo công nghệ thực tế ảo những thông tin cần thiết.
Ngày hôm nay trên mạng xã hội Google+, Google đã chính thức công bố dự án của mình. Theo đó dự án Glass này đang nghiên cứu và phát triển một khung kính mắt với một miếng gương nhỏ nằm ở trên đỉnh để cung cấp những thông tin đa dạng và camera nhỏ để chụp ảnh.
" alt="Google chính thức tiết lộ dự án Glass" />
- ·Nhận định, soi kèo East Riffa vs Al Ali CSC, 22h59 ngày 16/1: Những kẻ khốn khổ
- ·Tôn vinh các tài năng FIFA Online 2 năm 2011
- ·Sony Ericsson: Những sản phẩm 'vang bóng một thời'
- ·Máy game PSP được ưu ái thêm màu mới
- ·Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Najaf, 21h00 ngày 15/1: Tin vào cửa dưới
- ·Toshiba 'trình làng' Satellite 800 Series
- ·Truyện Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
- ·Truyện Fic Ngắn Của Bangtan Và Army
- ·Soi kèo góc HAGL vs TPHCM, 17h00 ngày 17/1
- ·Cách vô hiệu hóa giao diện Facebook Timeline
Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong.
Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi.
"Trương Chí Hào, em vào đây."
Cô trầm giọng nói.
Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào.
Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng, cô chỉ dùng một ánh mắt đã làm cho cậu bé sợ tới mức tự động khai: "Cô ơi, em không dùng sức!"
"Cậu dùng sức!" Cô bé vừa lau nước mắt vừa nói: "Mái tóc mẹ tết cho mình bị cậu kéo hỏng rồi!"
"Mình, mình chỉ đùa một chút."
"Hu hu hu......"
"Chí Hào."
Chúc Ôn Thư vẫy tay, ý bảo cậu bé tới gần hơn: "Em làm đau bạn cùng lớp rồi, hơn nữa người khác không thích đùa thì không thể đùa, có biết không?"
Trương Chí Hào chắp tay sau lưng, đầu cúi xuống, nói: "Em biết rồi ạ."
"Bây giờ nên làm thế nào?"
Trương Chí Hào dẩu môi, xoay người nói: "Mình xin lỗi."
"Hu hu không, không sao đâu."
Chúc Ôn Thư: "Vậy bắt tay giảng hoà nào, về sau phải đoàn kết yêu thương nhau, biết chưa."
Thấy hai cánh tay ngắn cũn núng nính thịt cầm vào nhau, Chúc Ôn Thư cố gắng nở một nụ cười: "Mau về lớp đi, bên ngoài trời đang mưa, đừng đi ra ngoài kẻo bị ướt đấy."
Sau khi hai đứa trẻ đi, Chúc Ôn Thư buộc lại tóc rồi tiếp tục cặm cụi vẽ báo tường.
Hai phút sau.
"Cô ơi! Cô ơi! Lệnh Tư Uyên đánh nhau với Vương Tiểu Bằng rồi!"
"Rắc" một tiếng.
Chiếc bút chì màu đang bình thường trong tay bị cô bóp gãy.
Ai có thể nghĩ rằng chỉ vẻn vẹn 25 phút thôi mà đã có tới năm học sinh tới đây tố cáo.
Nếu không phải là cướp đồ này nọ thì lại là cãi nhau.
Cãi xong còn ẩu đả thêm hai trận.
Làm chủ nhiệm lớp này mười ngày, Chúc Ôn Thư cảm thấy tuổi thọ của mình đã giảm mất mười năm.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, cô còn phải làm chủ nhiệm thêm ba tháng nữa.
Dựa theo tỉ lệ chuyển đổi, có lẽ cô không thể sống qua ngày mai.
"Sao hai người lại đánh nhau?"
Chúc Ôn Thư quay đầu hỏi.
Cậu bé tới mật báo tin tức lắc đầu: "Em không biết, chơi một lúc hai bạn ấy đã đánh nhau! Lệnh Tư Uyên rất hung hăng!"
Giờ phút này cuối cùng Chúc Ôn Thư cũng đã hiểu ra tại sao vào hôm giáo viên chủ nhiệm cũ thu dọn đồ đạc nghỉ thai sản, cô ấy lại đưa cho cô cả hộp nước uống "phu nhân tĩnh tâm" rồi.
Cô kiềm chế cơn tức, đứng dậy đi về phía phòng học.
Xuyên qua hành lang tràn đầy náo nhiệt người đuổi theo người đùa giỡn, cô đi tới cầu thang nơi bầu không khí đang căng thẳng.
Còn chưa tới của phòng học, Chúc Ôn Thư đã nghe thấy tiếng ồn ào vang rung trời.
"Bọn trẻ làm gì thế không biết!"
Cô nói thầm một câu, bước chân trở nên nhanh hơn.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng học sau, cô chỉ thấy toàn đầu người đen xì đang lộn xộn đứng cùng một chỗ, tiếng kêu gào tiếng khóc suýt chút nữa làm lật cả mái nhà.
"Yên lặng!"
Chúc Ôn Thư hét to: "Tất cả yên lặng!"
Mấy đứa trẻ xung quanh nghe thấy thanh âm liền đồng loạt quay đầu lại, cả đám sợ tới mức chạy loạn ra.
Đợi khi người tản hết, Chúc Ôn Thư mới có thể nhìn thấy kẻ gây hoạ ở mãi bên trong.
Lệnh Tư Uyên vô cùng hung hăng trong truyền thuyết....Đang bị một đứa trẻ khác đè lên trên mặt đất, toàn thân không thể động đậy.
"Dừng tay!"
Chúc Ôn Thư đi tới nơi, cô nhìn kỹ hơn chút, vậy mà cả mặt Lệnh Tư Uyên toàn là máu.
"Vương Tiểu Bằng! Em dừng tay lại cho cô!"
Cậu bé vừa nghe thấy giọng nói quát lên thì sợ tới mức lăn xuống khỏi người Lệnh Tư Uyên.
-
"Không có gì nghiêm trọng, chỉ là mũi bị đập vào thôi, cầm máu rồi sẽ không sao."
Bác sĩ trong trường đã quen với kiểu cãi nhau ầm ĩ này từ lâu. Nên giờ mặt không biểu cảm ném cho Chúc Ôn Thư một chiếc khăn giấy khử trùng, ý bảo cô lau vết máu trên tay.
Nghe được những lời này, trái tim đập điên cuồng không ngừng của Chúc Ôn Thư mới dần dần ổn định trở lại một chút.
Còn may không có chuyện lớn xảy ra, Lệnh Tư Uyên chỉ chảy máu mũi, cậu bé đưa tay sờ nên mới làm cho mặt dính toàn máu.
Nhưng Chúc Ôn Thư cũng không có tâm trạng để lau bàn tay mình, cô cau mày nhìn chằm chằm cậu bé ở trước mặt, hỏi: "Sao em lại đánh bạn?"
Mũi của Lệnh Tư Uyên vẫn còn đang nhét băng gạc, trông bộ dạng rất buồn cười.
Thêm vào đó là vẻ mặt quật cường của cậu bé, thoạt nhìn càng giống nhân vật trong phim hoạt hình.
"Không nói à?"
Chúc Ôn Thư trầm giọng: "Làm sai cũng không việc gì, cái quan trọng chính là thái độ của bản thân."
"..."
"Em nói cho cô nghe lý do em đánh nhau đi?"
"..."
Thấy cậu bé sống chết không mở miệng, Chúc Ôn Thư đành phải nhẹ nhàng hơn.
Cô ngồi xổm xuống trước mặt Lệnh Tư Uyên, vuốt ve mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp của cậu bé, dịu dàng nói: "Nói cho cô nghe chút, được không? Chúng ta từng nói sẽ làm bạn tốt mà."
Giọng nói của Chúc Ôn Thư giống như bột đậu nhuyễn chảy ra từ trong bánh trôi, mềm mại ngọt ngào. Bác sĩ trong trường đứng ở một bên nghe được cũng cảm thấy tim mình như tan chảy hết ra.
Nhưng cậu bé bảy tuổi này vẫn thờ ơ không chút lay động, quay đầu sang bên không nói một lời.
"Em còn như này..."
Chúc Ôn Thư nói: "Cô chỉ có thể gọi phụ huynh em tới nói chuyện."
Mời phụ huynh tới không hổ là đòn sát thủ.
Đứa nhỏ quật cường vừa nghe xong lập tức luống cuống.
Đôi đồng tử đen nhánh của cậu đảo qua đảo lại giống như một quả nho đen xoay vòng.
"Em, em....Là Vương Tiểu Bằng chửi em trước!"
Chúc Ôn Thư nói: "Em ấy chửi gì?"
Lệnh Tư Uyên mở miệng định nói, nhưng không biết cậu bé nghĩ tới gì, đôi môi mím lại quay đầu đi, biến thành hồ lô bị cửa miệng, không nói gì nữa.
"Mặc kệ thế nào thì chúng ta cũng không được dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề."
" alt="Truyện Cô Ấy Đến Buổi Concert Của Tôi" />
Bạch Ngọc An ngồi đó, lạnh lùng thanh khiết như tiên nhân giáng trần, khẽ lắc đầu: "Ta không biết uống rượu."
Nàng cũng không thể nói ra những lời xu nịnh a dua.
Người bên cạnh không nói gì nữa, chỉ ánh mắt lộ ra vài phần châm chọc, thầm nghĩ vị Thám hoa lang này thật không hiểu chuyện đời, chỉ có vẻ ngoài xuất sắc, e rằng con đường quan trường sau này sẽ gập ghềnh trắc trở.
Bàn của Bạch Ngọc An cách bàn của Vi Quốc cữu không xa. Nàng vốn định qua loa ứng phó rồi cáo lui, nào ngờ phía sau lại có người lớn tiếng gọi tên nàng.
Bạch Ngọc An còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy cánh tay bị một lực mạnh kéo lên, tiếp đó bị lôi đến bàn bên cạnh. Lúc này nàng mới thấy rõ nam tử mặc hoa phục kéo nàng chính là nhân vật chính hôm nay - Vi Quốc cữu.
Vi Quốc cữu đã ngoài năm mươi, nhưng được bảo dưỡng tốt, mặt mày hồng hào, trông vẫn như đang ở độ tuổi tráng niên.
" alt="Truyện Ngụy Lang Tình" />Sony TX300V với dock sạc không dây đi kèm. Ảnh: Engadget. Tại triển lãm CP+ đang diễn ra tại Nhật Bản hôm nay, Sony đã trình diễn mẫu TX300V với nhiều tính năgn thú vị và hấp dẫn. Ngoài kiểu dáng siêu mỏng, màn hình cảm ứng thời trang, sản phẩm này còn đi kèm một bộ dock. Phụ kiện của TX300V cho phép máy có thể sạc không dây cũng như kết nối không dây tới máy tính (thông qua cài đặt trước đó) với công nghệ TransferJet để sao chép dữ liệu.
" alt="Máy ảnh kết nối và sạc không dây của Sony" />BlackBerry Curve 9300 Hai chương trình đều có mức khuyến mãi hấp dẫn với những dòng điện thoại khá đến cao cấp của Dâu đen. Cụ thể, trong chương trình “Tuổi trẻ hòa mình cùng BlackBerry Curve Smartphone”, khi mua điện thoại 9300 và 9360, khách hàng sẽ được tài trợ trực tiếp trên giá bán lẻ 1 triệu đồng. Dế Curve 9300 giờ chỉ còn 4.840.000 đồng và Curve 9360 chỉ còn 7.130.000 đồng.
" alt=" BlackBerry Curve 9300 giảm giá chỉ còn 4.840.000 đồng" />BlackBerry Curve 9360
- ·Nhận định, soi kèo Newcastle vs Wolves, 2h30 ngày 16/1: Phong độ hủy diệt
- ·Windows 8: Chiến thuật phản công toàn diện của Microsoft
- ·Điện thoại 'khổng lồ' Optimus Vu giá 900 USD
- ·Truyện Cô Bạn Gái Ngốc Của Tôi
- ·Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Juventus, 2h45 ngày 15/1
- ·TV Panasonic cũng tích hợp điều khiển giọng nói
- ·RIM ra BlackBerry 10 cảm ứng hoàn toàn
- ·Truyện Bị Sói Con Cố Chấp Ngoạm Về Ổ
- ·Nhận định, soi kèo Malkiya vs Manama Club, 22h59 ngày 16/1: Tiếp đón chu đáo
- ·TV gia công OEM ngày càng nhiều