您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Midu tậu xế hộp biển số 'khủng', khả năng kiếm tiền siêu đẳng ở tuổi 30
NEWS2025-02-12 11:38:26【Thế giới】1人已围观
简介 Cách đây ít giờ trên trang cá nhân,ậuxếhộpbiểnsốkhủngkhảnăngkiếmtiềnsiêuđẳngởtuổgiá sh 2020 Midu cgiá sh 2020giá sh 2020、、
![]() |
![]() |
Cách đây ít giờ trên trang cá nhân,ậuxếhộpbiểnsốkhủngkhảnăngkiếmtiềnsiêuđẳngởtuổgiá sh 2020 Midu chia sẻ loạt ảnh ăn diện xinh đẹp để "đi rước" thêm xế hộp sang trọng. Người đẹp hào hứng: "Chào mừng em về đội của chị!", kèm theo là những khoảnh khắc tạo dáng bên cạnh món quà tự thưởng cho mình sau quá trình làm việc vất vả. |
![]() |
![]() |
![]() |
Được biết, chiếc xe Midu vừa tậu có giá hơn 2 tỷ đồng với biển số "khủng" "05...50" được chủ nhân khéo léo che đi một chữ số khi đăng tải. |
![]() |
Cách đó vài ngày, nữ diễn viên gây chú ý khi rao bán nhà ở quận Bình Thạnh giá 2 tỷ 930 triệu đồng. Hiện tại, Midu đã hoàn tất thủ tục chuyển nhượng ngôi nhà này cho chủ mới. Trước đó, vào năm 2016 Midu đã sở hữu chiếc Audi A4 màu trắng có giá khoảng 1,6 tỷ đồng. |
![]() |
Midu (tên thật là Đặng Thị Mỹ Dung) sinh năm 1989, năm nay cô bước sang tuổi 30. Dù vậy, cô vẫn giữ được gương mặt trẻ trung, ngây thơ, tươi mới như ở lứa tuổi 20. |
![]() |
Từ một hot girl, Midu nay đã khẳng định được bản thân trong vai trò diễn viên qua nhiều bộ phim như "Thiên mệnh anh hùng", "Mùa hè lạnh", "Bí ẩn song sinh", "Mẹ chồng".... Ngoài những vai diễn ấn tượng, Midu thuộc tuýp phụ nữ hiện đại, thông minh, dám nghĩ dám làm. Ở tuổi 30, Midu còn là một doanh nhân trẻ thành đạt với khối tài sản khổng lồ. |
![]() |
Năm 2016, Midu ra mắt thương hiệu thời trang riêng. Hiện tại, cửa hàng thời trang của nữ diễn viên 8X đời cuối có thêm 2 chi nhánh khác tại Tp. HCM. |
![]() |
Ngoài thời trang, Midu còn cho ra mắt khu ăn chơi mua sắm kết hợp ẩm thực thời trang đầu tiên tại Tp. HCM với số tiền đầu tư lên đến 15 tỷ đồng. Được biết, khu phức hợp có 30 gian hàng thời trang và 30 gian hàng ăn uống với không gian ngoài trời, không gian trong nhà, được trang trí kỹ lưỡng để thu hút giới trẻ đến vui chơi và chụp hình. |
![]() |
Tháng 7.2018, Midu chia sẻ loạt ảnh nội thất của một căn hộ mới toanh vừa hoàn thành với mục đích cho thuê. Theo chia sẻ của Midu, đây không phải căn nhà đầu tiên cô sở hữu nhưng do cô nhận từ lúc làm thô cho đến khi hoàn thành, tất cả một tay cô chăm sóc, nâng niu nên rất có cảm tình. |
![]() |
Người đẹp 30 tuổi cũng là một tín đồ hàng hiệu có tiếng trong showbiz Việt. Trên mạng xã hội, thỉnh thoảng Midu mới chia sẻ bộ sưu tập túi hàng hiệu của các hãng danh tiếng như Dior, Louis Vuitton... |
![]() |
Ngoài ra, Midu còn sở hữu chiếc đồng hồ hàng hiệu gắn kim cương màu đỏ được nhiều fan ước đoán có giá trị khoảng 1,7 tỷ đồng. |
Theo Dân Việt
![Hàn Quốc làm phim về nạn quay lén và phát tán clip nóng](https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2019/05/22/11/phi-vu-nu-quyen.jpg?w=145&h=101)
Hàn Quốc làm phim về nạn quay lén và phát tán clip nóng
Trước vấn nạn quay lén đang gây bức xúc tại Hàn Quốc, điện ảnh nước này đã kịp tung ra rạp bộ phim "Phi vụ nữ quyền".
很赞哦!(5)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Empoli vs AC Milan, 0h00 ngày 9/2: Khó cho Rossoneri
- Dựng lại nếp nhà trong những ngày giãn cách
- Đêm tân hôn phát hiện chồng bất lực
- Bà cụ kể về 9 năm làm nô lệ tình dục cho... chồng Tây
- Siêu máy tính dự đoán Sevilla vs Barcelona, 03h00 ngày 10/2
- Giới trẻ thời nay sướng hay khổ?
- Phối đồ cực đẹp từ các trang phục sẵn có trong tủ quần áo
- Chồng càng ngày càng 'xoắn' ô sin
- Siêu máy tính dự đoán Lazio vs Monza, 21h00 ngày 9/2
- 5 câu nói một người vợ không bao giờ nên nói với chồng
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Sociedad vs Espanyol, 0h30 ngày 10/2: Chờ đợi bất ngờ
Một người hàng xóm kể lại tối ngày 22/5 vẫn còn sang chơi với gia đình Hải tớitận 21h. Ngày hôm đó, Hải vừa từ chỗ làm về chơi. Gia đình Hải vẫn bình thườngnhư mọi ngày, không thấy cãi cọ hay nói nặng lời với nhau.Ngôi nhà nơi xảy ra thảm sát kinh hoàng.
Đến gần 22h đêm, em trai Hải mới đi chơi về. Theo thói quen, cậu em tự khóa cổngrồi vào đi ngủ. Cậu vừa bước vào phòng, đã bị anh trai dùng dao bầu vung mộtnhát vào sườn. Hoảng hốt, cậu hét to kêu cứu.
Bố mẹ Hải đang ở phòng bên cạnh liền chạy sang xem có chuyện gì. Hải lập tứcchĩa mũi dao về phía bố mẹ. Lúc này, cậu em trai không có vật gì để phòng thân,lại thấy anh trai hung hãn, nên vội ôm bụng chạy ra ngoài. Vì cửa cổng đã bịkhóa, cậu đành nhảy lên bức tường bao ở phía sau nhà, thoát sang hàng xóm.
Nạn nhân chạy một mạch đến nhà bác ruột gần đó, báo lại sự việc. Người thân vộichia nhau, người chạy sang ứng cứu, người đưa nạn nhân đi bệnh viện.
Trong lúc đó, ở nhà, Hải đã dùng dao bầu vung loạn xạ vào bố mẹ. Người bố bị bốnvết thương vào bụng, đầu. Người mẹ bị chín nhát vào tay, lưng. Thấy con trai quámanh động, người bố kịp vớ được cây gậy, đập mạnh vào tay khiến Hải văng dao.
Thừa lúc đó, hai nạn nhân chạy ra ngoài, cũng nhảy qua bờ tường kêu cứu. Sự việcđược cấp báo, ngay sau đó, cảnh sát và người dân đã đến hiện trường rất đông.Trong lúc được đưa đi cấp cứu, mẹ Hải vẫn cố nói với lại: "Cứu con tôi với, nóvừa tự đâm vào bụng rồi”.
Để vào được trong nhà, mọi người cũng phải nhảy qua tường. Nhiều nhân chứngchứng kiến Hải điên loạn dùng kéo rạch bụng mình. Khi mọi người ập vào, Hải tắtđèn, chạy ra sau nhà, nhảy qua bức tường phía sau. Nhiều người nhìn thấy Hải đãbị thương khá nặng, máu me bê bết. Mặc dù vậy, Hải vẫn chạy trốn rất nhanh.
Đối tượng vọt qua hai bức tường, băng qua hai khoảng vườn nhà hàng xóm, nhảyxuống ao, lóp ngóp bò lên nằm tại một vườn lạc. Do đêm tối, cảnh sát cũng nhưngười dân đuổi theo không kịp. May mắn cho đối tượng được hai cô gái ngồi chơigần đó phát hiện.
Khi mọi người ập đến vườn lạc, Hải đã thiếp đi. Tuy nhiên, khi được đưa đi cấpcứu, Hải bỗng bừng tỉnh, khẩn khoản: “Đừng cứu cháu nữa, cháu sắp chết rồi. Đừngđụng vào cháu, cháu đang bị HIV”.
Cả gia đình Hải đều cấp cứu ở Bệnh viện 103. Sau nhiều giờ điều trị tích cực, cảgia đình đã bảo toàn mạng sống. Hiện Hải và em trai vẫn phải theo dõi ở phònghồi sức. Riêng bố mẹ đối tượng đã được ra viện, tiếp tục chữa trị tại nhà.
Một nhân chứng có mặt ở bệnh viện lắc đầu lè lưỡi: "Không ngờ thằng Hải khỏethế, chắc nó uống “thuốc tiên”. Tôi trèo lên bờ tường, nhìn rõ nó rạch nát bụng.Vậy mà vẫn đủ sức bỏ chạy khắp nơi như vận động viên điền kinh”. Được biết đốitượng đã được các bác sĩ nối ruột thành công, đã tỉnh táo hoàn toàn.
Thông tin từ người dân địa phương cho biết thường ngày Hải là một thanh niênngoan ngoãn, ít chơi bời lêu lổng. Bố mẹ Hải quản lý con rất nghiêm khắc. Họclực yếu nên không thi đỗ cấp 3, Hải liền được gửi đi học nghề mộc tại nhà ngườiquen ở Gia Lâm (Hà Nội). Từ dạo đó, đối tượng cũng ít khi về nhà. Ở chỗ làm, Hảivẫn bị bố quản lý chuyện tiền lương. Do xưởng mộc là chỗ quen biết, mỗi lần Hảicần ứng lương lấy tiền tiêu pha việc gì, đều phải gọi điện về xin phép bố. Cũngtheo những người hàng xóm, đối tượng khỏe mạnh bình thường, chưa bao giờ có biểuhiện bị thần kinh.
Mắc bệnh lậu, lại tưởng mình nhiễm HIV
Nhận định về nguyên nhân vụ việc hi hữu, người dân suy đoán từ câu nói của đốitượng trước khi được đi cấp cứu: “Đừng cứu cháu, cháu đang bị HIV”. Giải thíchrõ ràng hơn, người chú ruột của Hải cho biết:
“Mấy tháng trước, nó bị mắc bệnh lạ ở “chỗ khó nói”, sợ hãi nhờ tôi đưa đi bệnhviện khám". Theo người chú, hóa ra cháu mình bị mắc bệnh lậu (một căn bệnh lâynhiễm qua quan hệ tình dục - PV). Người chú tra hỏi, Hải thú nhận đã dại dộttheo bạn bè đi hát karaoke "ôm".
Trước vẻ "nai tơ" của trai làng, một cô tiếp viên tỏ vẻ thích thú, đã chủ động"tấn công". Hải nhanh chóng mắc bẫy "gái hư", sau đó nhiều lần quan hệ tình dụcvới cô ta. Bệnh lậu chính là do "người tình" "tặng" cho.
Thời gian gần đây, Hải lại hốt hoảng gọi điện về cho chú. Theo đó, cô tiếp viênnọ đang bị bệnh nặng, phải điều trị ở bệnh viện. Lân la hỏi thăm xung quanh,không hiểu do ác ý hay muốn đùa trêu, những người hàng xóm cho biết cô gái đóđang bị HIV/AIDS giai đoạn cuối, chỉ nằm viện để chờ chết.
Nghe tin "sét đánh", Hải rơi vào trạng thái hoang mang lo sợ. Không biết thực hưthế nào nhưng người chú vẫn đưa Hải đi xét nghiệm, thậm chí còn mua các loạithuốc chống phơi nhiễm HIV cho cháu uống.
"Đó là khoảng một tuần trước. Từ chỗ xét nghiệm về nhà, cháu tôi lo lắng đến mấtăn mất ngủ. Tôi an ủi thế nào cũng không ăn thua. Nó luôn hoảng sợ nghĩ rằngđang phải mang "án tử", có thể chết bất cứ lúc nào", người chú đối tượng nhớlại.
Một nhân chứng khác cho biết thêm, tâm trạng u uất của Hải một phần vì không thểchia sẻ với gia đình. Người bố rất nghiêm khắc, khiến Hải dù đang phải đối mặtvới biến cố nghiêm trọng của cuộc đời, nhưng cũng không dám nói thật. "Có lẽ,chính áp lực tâm lý này cộng với suy nghĩ non nớt, đã khiến Hải hành động mấtkiểm soát, chạy trốn đàm tiếu của dư luận về "gia đình có kẻ bị AIDS"", nhânchứng này chia sẻ
Đồng tình với ý kiến trên, một số hàng xóm dẫn chứng: "Khi ra xe đi cấp cứu, Hảivẫn gượng nói: Cháu bị nhiễm HIV nên cháu muốn giết chết cả nhà để không ai bịkhổ cả. Đến khi được cứu sống, tỉnh lại, Hải lại nói với người thân: Con khôngnhớ rõ mình đã làm gì, giờ con rất hối hận và muốn xin lỗi bố mẹ và em trai”.
Trao đổi về vụ việc, ông Nguyễn Hồng Tuyến, Trưởng công an xã Bột Xuyên nhậnđịnh, theo kinh nghiệm của ngành công an, hành động mất kiểm soát của đối tượnggiống như nhiều trường hợp con nghiện bị "ngáo đá".
Rất có thể, Hải đã sử dụng chất kích thích trước khi gây ra vụ việc hy hữu, "tànsát cả gia đình" mà không vì lý do cụ thể nào. Theo ông Trưởng công an, khả năng"ngáo đá" rất cao, mới khiến đối tượng khỏe đến như thế. Hải bị thương rất nặngở bụng mà vẫn trèo tường, lội ao chạy trốn khắp nơi, đến khi bị phát hiện vẫnkhông thấy biểu hiện cảm giác đau đớn.
Tạm giải thích về nguyên nhân vụ việc, ông Tuyến cho biết: "Thu thập thông tinban đầu, có thể thấy đối tượng quá hoảng sợ vì tưởng mình bị nhiễm HIV từ ngườitình là tiếp viên nhà hàng. Bế tắc không thể chia sẻ cùng ai, dẫn đến hành độngdại dột. Tuy nhiên, khi xét nghiệm đối tượng trước khi làm phẫu thuật, các bácsĩ cho biết kết quả âm tính với HIV".(Theo Xa lộ pháp luật)
">Hoảng loạn vì mắc bệnh 'kín', trai làng định xóa sổ cả gia đình
Cuối tháng 8, thương hiệu nướng Nhật Bản khai trương chi nhánh đầu tiên ở tầng B3, Vincom Đồng Khởi, TP HCM), đánh dấu cột mốc mới tại thị trường Việt, đồng thời nâng tổng nhà hàng Yakiniku Like trên toàn cầu lên 176.
">Quầy nướng cá nhân hút khách tại Yakiniku Like
Ở đại học, chúng tôi học chuyên ngành Toán học, bởi vậy nên chúng tôi thường xuyên phải giải những bài toán khó, thậm chí là rất khó. Có hôm, chúng tôi được một vị giáo sư Toán học nổi tiếng là giảng viên một môn học yêu cầu giải một bài toán thuộc dạng rất khó. Khi ra đề xong, giáo sư nói: "Các anh chị giải đi, bài này người ta đã giải được cách đây mấy trăm năm rồi đấy".
"Bài toán từ mấy thế kỷ mà bây giờ vẫn thấy khó vậy sao? Rồi bao nhiêu thành tựu về khoa học, văn hóa, nghệ thuật của thế giới mà chúng ta đang được tận hưởng như điện thoại, máy tính, internet hay những tác phẩm văn học nổi tiếng... đều xuất phát từ những quốc gia khác chứ không phải xuất phát từ đất nước mình. Hóa ra mình chỉ thường là người tiếp nhận tri thức chứ không phải là người tạo ra tri thức", tôi chợt nghĩ vậy.
Mang những suy nghĩ này nên tôi hay quan tâm đến "giáo dục khai phóng". Theo nhiều chuyên gia thì mô hình này là trang bị cho người học năng lực thích ứng với thay đổi trong môi trường công việc và xã hội nhờ phông nền kiến thức rộng và những kỹ năng sống còn như tư duy phản biện, giải quyết vấn đề và sáng tạo.
Khi đi dạy học, tôi được biết việc thúc đẩy tính tích cực trong học tập của học sinh luôn là việc mà ngành giáo dục chú trọng. Trong giáo dục hiện đại, ngành Giáo dục luôn mong muốn có những tiết học mà người giáo viên chỉ đóng vai trò điều hành, giữ nhịp; còn các em học sinh mới là người chủ động tìm tòi, phát hiện... Nhưng từ trước nay, giờ lên lớp của chúng tôi thường theo một công thức sẵn có: kiểm tra bài cũ, giảng bài mới theo kiểu thầy giảng trò chép, tổng kết bài học, rồi giao bài tập cho học sinh.
Tuy nhiên, do được học hỏi nhiều và tự tìm hiểu, nên tôi đã nhận thấy rằng cách giảng dạy như vậy chứa nhiều bất cập: lớp học có thể trật tự, nhưng hiệu quả không cao, cách giải thường chỉ do thầy cô giáo làm mẫu, học sinh bắt chước chứ không hiểu sâu bài học...
>> 12 năm học Toán, Lý, Hóa cũng chỉ để quên
Được lãnh đạo nhà trường khuyến khích, tôi cùng nhiều giáo viên trong trường cố gắng thay đổi từng bước. Ngoài việc khơi gợi niềm yêu thích, đam mê, tôi luôn tuyệt đối tôn trọng mỗi học sinh của mình. Với tôi, từ mẫu giáo đến lớp 12, học sinh luôn là chủ thể có suy nghĩ, chính kiến..., dù đúng dù sai các em vẫn cần được tự làm việc mà mình thấy đúng, tuyệt đối không phải nhận những lời trách mắng từ phía giáo viên.
Tôi được biết nhiều nền giáo dục tiên tiến coi trọng việc đặt câu hỏi hơn việc trả lời câu hỏi. Bởi vậy, với tôi, các em được quyền đặt mọi câu hỏi, không có câu hỏi nào là ngớ ngẩn. Trong một chương trình trên truyền hình cách đây mấy năm, có kể về trường hợp một học sinh Israel bày tỏ mong muốn bay lên mặt trăng và được thầy giáo khuyến khích. Tôi cũng có những học sinh với mong muốn như vậy và luôn khuyến khích em thực hiện giấc mơ của mình.
Ngoài ra, phương châm chủ đạo của tôi là luôn để các em được làm chính mình, coi học sinh là trung tâm. Ít khi tôi dùng từ "dạy" với các em, mà tôi hay dùng từ "thảo luận, tranh luận" – thảo luận về một vấn đề, tranh luận về một bài toán... Trong giờ học hay đời thường, tôi không bao giờ áp đặt chính kiến của mình, ít khi yêu cầu các em "phải làm thế này" mà luôn quan niệm "nên làm như thế này". Nếu ý kiến của các em đúng, tôi sẵn sàng nghe theo.
Để giờ học đạt kết quả cao, tôi thường giới thiệu qua bài học mới để học sinh về nhà tự tìm hiểu, nghiên cứu trước khi lên lớp. Khi các em đã tìm hiểu trước, khi đến lớp, học sinh sẽ sôi nổi thảo luận về bài học, dễ hiểu bài hơn. Giờ học của tôi bây giờ không còn thụ động một chiều nữa mà thường thực sự sôi động. Nếu giáo dục khai phóng rèn cho con người tính phản biện, kỹ năng giải quyết vấn đề, sự sáng tạo, thì những điều này thường được thể hiện rõ ở mỗi giờ lên lớp của tôi.
>> Để Toán, Lý, Hóa không 'cướp đi thanh xuân' của học sinh Việt
Với cách dạy mới, học sinh được quyền hỏi bất cứ điều gì, đưa ra bất kỳ cách giải nào, nhiều khi tôi còn rất bất ngờ, thậm chí là bối rối trước các cách giải mới mẻ, độc đáo của các em. Tôi thực sự là chỉ là người điều phối, giữ nhịp cho tiết học, quyền chủ động hoàn toàn thuộc về các em, điều đó có nghĩa là, tính chủ động của học sinh đã được phát huy tối đa. Buổi học thường có kết quả cao là điều hiển nhiên.
Tôi thường được phân công dạy lớp chuyên, lớp chọn Toán, học sinh là các em rất thông minh, có những em phải nói là cực kỳ thông minh. Thú thực, có nhiều bài toán tôi không giải ngay được nhưng các em học sinh lại giải được trước. Tôi có thể là người thầy không giải được nhiều bài toán khó, nhưng trong quá trình dạy học, tôi luôn cố gắng khơi gợi để các em có thể tự giải được chúng.
"Khi rời ghế nhà trường, chúng ta thường không nhớ đến những thầy cô đã giải cho ta bài toán khó, mà chỉ nhớ đến những người biết khơi gợi cho ta tự giải được chúng", nhà báo Thomas Friedman đã viết như vậy trong cuốn Thế giới phẳng.
Để mỗi tiết học thực sự khai phóng, đòi hỏi người giáo viên phải có trình độ cao để có thể giải đáp được các ý tưởng, thắc mắc của các em học sinh, hoặc có thể khơi gợi để các em có thể tự giải quyết những thắc mắc này. Đồng thời, người giáo viên phải có tâm hồn rộng mở để bỏ qua suy nghĩ: "người thầy là chân lý tuyệt đối", để có thể chấp nhận mọi suy nghĩ, ý tưởng dù có là khác biệt của các em.
>> Học Toán, Lý, Hóa không phải để tìm đáp số
Trong khi đợi ngành giáo dục có những điều chỉnh toàn diện, hướng tới nền giáo dục khai phóng, tôi cho rằng, mỗi gia đình cũng nên chủ động cho con em mình. Việc thực hiện giáo dục khai phóng trong gia đình nghe có thể to tát, xa xôi, nhưng thực chất chỉ đơn giản là: tôn trọng con em mình, khuyến khích và tạo mọi điều kiện để các con có thể làm những điều mình thích; không chỉ trích hay cấm đoán một cách cực đoan. Nhiều người dù không được đến trường, chỉ nhờ tự học nhưng vẫn thành công, đó là minh chứng rõ nét cho việc giáo dục khai phóng tại gia đình.
Để phát huy hết tiềm năng của con người, để con người có thể trở thành "người mình có thể là". Cũng theo tác giả cuốn Thế giới phẳng: "Chiến lược trước kia của các quốc gia là phát triển quốc gia hùng mạnh, ngày nay là tạo mọi điều kiện để mỗi cá nhân có thể trở nên hùng mạnh. Mỗi cá nhân hùng mạnh thì quốc gia sẽ hùng mạnh".
Có người nói "No fantasy, no art" (không có sự tưởng tượng thì không có nghệ thuật), cũng có thể suy rộng ra rằng: "không có sự khai phóng để tự do tưởng tượng, tìm tòi khám phá thì không thể có thành tựu". Ở phương Tây, người ta có câu "reinvent the wheel" (tái sáng chế cái bánh xe), hàm ý nói "mất thì giờ, tiền bạc và công sức để làm ra cái mà người khác đã sáng chế và đã hoàn thiện".
Một người bạn đại học với tôi có dịp qua Quảng trường Thời đại của Mỹ. Tại đây, bạn tôi có suy nghĩ đau xót là: "chúng ta chỉ có thể đi bên cạnh họ chứ không thể sánh vai được với họ". Giaó dục khai phóng là để góp phần tạo ra tri thức, chứ không đơn thuần là tiếp nhận tri thức. Đó chính là một trong những chìa khóa quan trọng nhất để chúng ta có thể sánh vai được với các cường quốc năm châu.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">Tôi không biến học sinh thành những cỗ máy giải Toán
Nhận định, soi kèo Bilbao vs Girona, 22h15 ngày 8/2: Dồn lực trở lại
">Tại sao khi thắng đường không nên dùng đũa khoắng?
">Chị Th. vô cùng khốn khổ sau sự việc trên. Người làm thuê tố bị cưỡng hiếp, bắt ăn phân
Ảnh: Trương Thanh Tùng TP.HCM trong thời điểm bùng phát dịch cao điểm này đã áp dụng nhiều biện pháp nhằm giãn cách xã hội đến tối đa. Một trong những biện pháp đó là hạn chế việc đi chợ hoặc đến siêu thị của người dân. Trong tình trạng khó khăn đó, nhiều người bạn của tôi ở các vùng miền khác nhau của đất nước đã gởi rất nhiều món quà khác nhau để động viên tinh thần tôi và gia đình.
Cá nhân tôi rất cảm kích vì hiểu rằng những món quà ấy không chỉ đơn thuần là quà tặng mà còn ẩn chứa biết bao tình cảm yêu thương và sự quan tâm từ bạn bè và những người thân quen.
Gia đình tôi vốn dĩ may mắn nên được cư ngụ ở một khu dân cư với không gian thoáng đãng, nhiều cây xanh và các cửa hàng tiện ích. Do đó, việc tìm kiếm thực phẩm và các nhu yếu phẩm đều không đến nỗi thiếu, nhưng thi thoảng vẫn không mua được thực phẩm tươi ngon, do các cửa hàng không nhập được nhiều mặt hàng.
Dù thế, chúng tôi vẫn không lấy làm phật lòng. Chúng ta chấp nhận những điều không như ý ấy như một lẽ tất yếu của hiện tại. Tôi vẫn cho rằng bản thân và gia đình còn may mắn hơn vô số người cơ nhỡ không có cơm ăn áo mặc, phải trông chờ vào những phần quà từ thiện của những người tốt bụng. Đâu đó trong khắp thành phố này, vẫn còn tồn tại nhiều người nghèo khổ, thiếu cái ăn cái mặc khiến mỗi chúng ta đều cảm thấy xót xa và thương cảm.
Trong thời điểm giãn cách xã hội, nhiều bạn bè của tôi đã nhận được thực phẩm từ đồng nghiệp và những người thân từ quê gởi vào. Tôi cũng tự thấy mình may mắn khi được nhận những món quà, các loại thực phẩm tiếp tế từ bạn bè ở khắp mọi vùng miền trên đất nước gởi vào.
Từ đầu những ngày giãn cách, người họ hàng xa đã gởi cho gia đình tôi một túi rau xanh vườn nhà bác ấy tự trồng, để bổ sung vào bữa ăn hằng ngày. Một người bạn đồng nghiệp đã gửi cho tôi lọ mật ong để dành pha nước uống. Rồi một anh bạn trong nhóm du lịch bụi ở tận Hà Nội, không biết bằng cách nào đã chuyển cho tôi rất nhiều món bánh kẹo đặc sản ở thủ đô, trong đó đặc biệt phải kể đến là món kẹo lạc yêu thích của tôi.
Nhìn thùng hàng được đóng gói chuyển từ Hà Nội đến TP.HCM, mắt tôi rưng rưng vì xúc động. Nó khiến tôi nhớ đến những chiều thu ngồi nhâm nhi cốc trà nóng, cắn nhẹ một miếng kẹo lạc, cảm nhận đầy đủ hương vị của Hà Nội. Món quà như một kỉ niệm đẹp, trong nhất thời tràn ngập tâm trí tôi, khiến bản thân miên man nhớ về những ngày đã qua. Nó cũng tựa hồ một lời ước hẹn với những người bạn hay cùng tôi rong ruổi trên mọi nẻo đường, nhất định một ngày nào đó trong tương lai gần, chúng ta sẽ hội ngộ cùng nhau.
Từ Quy Nhơn, cậu bạn thân gửi vào cho tôi đủ mọi đặc sản quê hương của bạn như các loại cá khô, mực khô, nem… thậm chí còn có cả bánh ít lá gai. Tôi lấy làm áy náy trước món quà của bạn, vì nhiều lần ra Quy Nhơn vẫn không sắp xếp đủ thời gian đến thăm nhà bạn. Thế mà bạn vẫn nhớ và thương quý mình vô cùng.
Bà ngoại từ Đồng Tháp, lặn lội ra vườn hái chanh, ớt, sả, thu hoạch hạt sen, chuối cau… gửi lên cho mẹ và cả gia đình tôi. Khi nhận món quà cùng dòng chữ viết tay của bà ngoại, cả gia đình tôi đều cảm động. Thật thương ngoại vì tuổi tác đã cao nhưng tấm lòng dành cho con cháu vẫn không hề vơi đi chút nào.
Trong những thời điểm khó khăn như thế này, những món quà đặc sản từ khắp nơi, từ vô vàn những người thân yêu càng khắc ghi trong tâm trí tôi những kí ức khó quên. Tôi thấu hiểu hơn bất kỳ lúc nào giá trị của tình người và những điều tốt đẹp mà mọi người dành cho nhau giữa cơn đại dịch.
Không chỉ có những món quà về vật chất, sự sẻ chia về tinh thần cũng đến với tôi trong những ngày này. Từ thành phố Hải Phòng, một người anh đồng nghiệp thân quý gởi tặng tôi một quyển sách do đích thân anh soạn thảo. Cuốn sách nghiên cứu về một số nhà văn hiện đại ở Nga, chứng tỏ khả năng nghiên cứu phi thường của anh, càng tăng thêm động lực làm việc trong tôi.
Hơn bất kỳ lúc nào, những món quà có giá trị tinh thần như thế khiến tâm trạng tôi trở nên tích cực, cổ vũ tinh thần học tập và nghiên cứu của tôi. Tôi nghĩ đó là cách tốt nhất để vực dậy tinh thần, giúp bản thân sống tốt và làm được nhiều việc có ý nghĩa hơn trong mùa dịch bệnh.
Những món quà cả về vật chất lẫn tinh thần có một giá trị rất lớn với chính tôi và người thân trong gia đình. Nó khiến chúng tôi thêm yêu thương và tin tưởng vào cuộc sống, biết cách trân quý những mối quan hệ tốt đẹp chung quanh mình. Để rồi vào một thời điểm nào đó trong đời, khi dịch bệnh đã lùi xa, bản thân tôi lại có dịp được gặp lại những người thân quen, cùng ngồi xuống tâm tình và chia sẻ cho nhau biết bao những điều đã qua.
Cảm ơn những người thân yêu đã trao gởi cho tôi biết bao động lực và niềm tin vào tương lai phía trước, chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau sau đại dịch thôi!
Độc giảBình An
Sài Gòn, những ngày vừa đi vừa khóc
Khóc thật, chứ không phải tựa đề phim nào đâu ạ, chỉ là cố nén để vừa đủ rơm rớm nước mắt, như bao người dân Sài Gòn khác đang cố gắng từng ngày.
">Quà cho người ở TP.HCM