Nathan Graham bỏ ra gần 1 tỷ đồng để xem Amazon có vận chuyển nhà đến cho mình hay không (Ảnh: Unspeakable).
Video "đập hộp" ngôi nhà mới của Graham thu hút 7,5 triệu lượt xem. Một số người trêu đùa anh không mua gói sử dụng điện nên mới không thấy ổ cắm.
Trong khi đó, nhiều người theo dõi kênh của Graham nhận ra, anh đã không đọc kỹ mô tả sản phẩm. Trong đó, có đoạn nêu rõ: "Lưu ý: Căn nhà di động này không có hệ thống điện. Vui lòng thuê thợ đến để nối dây. Hãy giữ an toàn!".
May mắn, Graham đã có phương án dự phòng. Anh mua sẵn máy phát điện để cắm tủ lạnh và chiếc tivi 80inch. Chàng trai cũng sắm giường tầng, ghế dài, bàn, máy hút bụi, bộ trò chơi, đồ nấu bếp và thực phẩm.
Ngoài việc không có ổ cắm và nguồn điện, Amazon lưu ý rằng, ngôi nhà lắp ráp sẵn không đi kèm với các thiết bị gia dụng, đồ nội thất, nguồn nước và hệ thống thoát nước. Người mua cần tự mình cung cấp những tiện ích này.
Tuy nhiên, điểm cộng là ngôi nhà có phòng tắm, vòi sen và tủ bếp.
Căn nhà được Graham đặt hàng trực tuyến có kích thước 5,7m x 6m, lắp sẵn vòi sen và tủ bếp (Ảnh: Unspeakable).
Khi mở hộp, Graham và bạn bè thoạt nhìn ngôi nhà trông mỏng và nhỏ gọn. Nhưng sau đó, họ phát hiện căn nhà có đủ 4 bức tường, mái và cửa sổ.
Graham và các cộng sự kết luận, mọi người thực sự có thể đặt mua gần như tất cả mặt hàng trên Amazon. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải đọc kỹ mô tả sản phẩm để tránh bối rối khi nhận hàng.
" alt=""/>Chàng trai mua nhà gần 1 tỷ đồng trên Amazon, được đóng gói ship về tận cửa![]() |
Thời niên thiếu, Jill Biden là một cô gái nổi loạn và thường xuyên đối đầu với cha mình. Khi biết Jill hút thuốc, người cha đã bắt bà hút hết ba điếu xì gà, với ý định khiến bà thấy sợ hãi mà phải bỏ thuốc. Dù ba điếu xì gà khiến Jill thấy phổi mình như bốc hỏa, phải nôn thốc nôn tháo nhiều lần, nhưng bà vẫn tiếp tục hút thuốc trong nhiều năm vì bản tính nổi loạn. Bà chỉ bỏ thuốc khi vào đại học và nhận ra rằng mình “không thể chứng tỏ được điều gì thông qua việc hút thuốc”.
Jill kết hôn lần đầu tiên vào năm 1969, ở tuổi 18 khi đang học đại học. Chồng bà khi đó quan tâm đến chính trị, ủng hộ ứng viên Joe Biden - còn bà thì không quan tâm đến lĩnh vực này. Khi cùng chồng tham dự bữa tiệc chúc mừng Joe Biden chiến thắng trong cuộc đua vào thượng viện ở Delaware, bà đã bắt tay người vợ đầu tiên của ông khi ấy là Neilia Biden.
Tuy nhiên, Neilia và con gái 13 tháng tuổi của họ đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn xe hơi vào tháng 12 năm 1972. Joe đã phải gắng gượng vượt qua đau khổ để tiếp tục thực hiện công việc của mình song song với việc nuôi hai cậu con trai nhỏ, Beau và Hunter, may mắn vẫn còn sống sót sau vụ tai nạn. Về phần mình, Jill cũng ly hôn sau đó do bất đồng trong định hướng phát triển với người chồng đầu tiên.
Sau khi mẹ mất, ba không đi bước nữa mà ở vậy nuôi tôi và chăm sóc ông bà. Ba tôi cao ráo, trông thư sinh, lại hiền lành nên được nhiều người yêu mến. Trong làng, cũng có vài mối đến ngỏ ý nhưng ba không đồng ý. Tôi biết ba là người nặng tình, không quên được mẹ.
Khi yêu và lấy chồng, tôi thường tự nhủ mình thực sự là người phụ nữ hạnh phúc, bởi chồng tôi cũng là người nặng tình nặng nghĩa. Chuyến đi về nhà chồng khiến tôi càng cảm nhận rõ hơn niềm hạnh phúc mà tôi may mắn có được.
Chúng tôi cưới nhau hồi tháng 2. Sau hôn lễ, vợ chồng lại tất bật với công việc trên thành phố. Mãi đến khi có đợt nghỉ dài dịp 30/4 này, tôi mới về quê chồng lần đầu. Trên đường đi, tôi thực sự thấy lo lắng, không biết ba mẹ chồng là người thế nào, có thương yêu tôi không.
Ngay khi về tới quê chồng, tôi mới thấy tất cả lo lắng của mình là thừa thãi. Mẹ chồng bảo chúng tôi cứ thoải mái nghỉ ngơi hoặc ngồi chơi, nói chuyện với mọi người, không phải lo lắng chuyện cơm nước. Bà thương chúng tôi đi đường dài vất vả, khó nhọc.
Nhìn cách cư xử chân thành của mẹ chồng, tôi vô cùng cảm động. Tôi ra vườn hái chút rau vào để nấu cùng bà, nhưng bà một mực bảo tôi rời khỏi căn bếp cho đỡ nóng. Bà bảo, nếu tôi thấy ngại thì ngồi lại đây nói chuyện với bà, không thì bảo chồng đưa sang thăm họ hàng.
Tôi nghe lời bà, rồi hai vợ chồng đi sang nhà bà con gần đó thăm hỏi. Khi quay về nhà, tôi thấy mâm cơm đã được đặt sẵn trên bàn. Đáng chú ý là trong mâm có bát canh cua mồng tơi, món mà tôi rất thích. Tôi càng bất ngờ hơn khi biết ba chồng tôi vốn dị ứng với cua, tôm đồng.
Mâm cơm đơn giản nhưng chứa đựng biết bao yêu thương và quan tâm trong đó. Mỗi miếng thịt, mỗi cọng rau, đều chứa chan tình cảm của mẹ. Đối với tôi, đó không chỉ là một bữa ăn, mà còn là một món quà, một hành động đầy ý nghĩa từ mẹ chồng.
Lúc đó, cảm xúc trong tôi đột nhiên dâng trào. Tôi vừa chan bát canh cua vừa rơi nước mắt. Mọi người thấy vậy, nghĩ tôi bị mệt, hay ấm ức chuyện gì. Khi nghe tôi kể lý do khiến tôi xúc động như vậy, cả nhà đều bật cười. Tôi chợt thấy bao cảm giác lo lắng lúc trước bay đâu hết.
Tôi cảm thấy mình đã học được nhiều hơn về tình yêu thương, cũng như cảm nhận rõ hơn được sự quan tâm của gia đình chồng. Tôi thấy mình thật sự may mắn.
Nhà là nơi đầy ắp tình cảm yêu thương gia đình, là nơi bất cứ ai đi đâu cũng muốn quay về. Bởi nơi đó có bố, có mẹ, có những người ruột thịt, là người yêu thương ta vô điều kiện. Báo VietNamNet mở diễn đàn Về nhà. Mời độc giả gửi tâm sự, câu chuyện của mình về địa chỉ: bandoisong@vietnamnet.vn. |
Độc giả Minh Ngọc