Đột nhập sân tập Real Madrid trước chung kết Cup C1
Thiên Bình
ĐộtnhậpsântậpRealMadridtrướcchungkếlịch ngoai hang anh当前位置:首页 > Thể thao > Đột nhập sân tập Real Madrid trước chung kết Cup C1 正文
Thiên Bình
ĐộtnhậpsântậpRealMadridtrướcchungkếlịch ngoai hang anh标签:
责任编辑:Bóng đá
Nhận định, soi kèo Ipswich vs Brighton, 2h30 ngày 17/1: Mòng biển gặp khó
Chị Cầm đi khám bệnh thì phát hiện trong vú có tế bào tăng sinh bất thường không điển hình hơn 4 năm trước. "Lúc đó, tôi rất dửng dưng vì chưa đến 40 tuổi, lại có lối sống lành mạnh thì làm sao mắc bệnh được", chị cho biết.
Để đối chứng kết quả, chị đến một bệnh viện khác siêu âm và chụp nhũ ảnh nhưng cũng không xác định ung thư vú. Bác sĩ khuyên chị nên sinh thiết và kết quả là viêm vú. Tuy nhiên, một tháng sau, chị cảm nhận rõ khối u trong vú to lên nhanh. Lúc đầu, khối u chỉ bằng ngón tay cái, sau đó như quả trứng gà. Chị không cảm thấy đau, chỉ mặc áo cấn mới hơi xốn cộm. Kết quả sinh thiết cho thấy u ác tính giai đoạn IIB (được đánh giá là giai đoạn sớm nên tiên lượng khá tốt).
"Tôi sốc nặng, đầu óc trống rỗng, suy sụp. Tôi nghĩ ung thư vú là 'án tử' đang treo lơ lửng trên đầu. Trong khi đó, 3 con của tôi còn nhỏ dại, đứa bé nhất mới chỉ một tuổi. Bố của tôi cũng mất vì ung thư nên tôi khó thoát khỏi ám ảnh", chị nói.
Phải mất 6 tháng, chị mới lấy lại cân bằng. Theo chị Cầm, điều tiếc nuối là chị phát hiện tế bào tăng sinh từ sớm nhưng lại để mất cơ hội điều trị ngay từ lúc đó. Nếu tích cực theo dõi và tầm soát khi chớm phát hiện có khi không phải nhận kết quả thế này.
Trong suốt thời gian qua, gia đình, người thân luôn sát cánh chăm sóc chị. Bệnh nhân còn được bác sĩ Nguyễn Đỗ Thùy Giang (hiện là Trưởng khoa Ngoại vú, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh TP HCM) điều trị, động viên, theo sát quá trình chữa bệnh. Qua bác sĩ, chị Cầm tham gia vào Câu lạc bộ bệnh nhân ung thư vú của Bệnh viện Tâm Anh. Tại đây, chị được gặp gỡ và trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm với các "chiến binh K" để cùng động viên nhau sống mạnh mẽ, lạc quan, vượt qua bệnh tật.
TransViet nhận giải thưởng “Top 10 Công ty Du lịch - lữ hành úy tín 2019” |
Trước đó, TransViet vinh dự nhận giải thưởng “Top 10 Công ty lữ hành Quốc tế hàng đầu Việt Nam năm 2019” lần thứ 6 liên tiếp do Bộ Văn hóa Thể Thao và Du lịch, Tổng cục Du lịch, Hiệp hội Lữ hành Việt Nam trao tặng và giải thưởng “Đối tác ấn tượng 2019” của Tổng cục du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam (KTO).
TransViet lọt “Top 10 Công ty lữ hành Quốc tế hàng đầu Việt Nam 2019” |
TransViet luôn nỗ lực trong quá trình kinh doanh, duy trì hợp tác với những hãng hàng không lớn như All Nippon Airways, Vietjet Air, Vietnam Airlines cùng các đối tác chiến lượctrong dịch vụ du lịch để mang đến những sản phẩm tour du lịch chất lượng tới khách hàng.
Đại diện TransViet cho biết thêm, trong năm 2020, TransViet sẽ tiếp tục mang đến những tour du lịch mới, đa dạng hành trình đồng thời triển khai những khuyến mại hấp dẫn tới khách hàng để những tín đồ du lịch có thể khám phá những điểm đến hấp dẫn với mức giá hợp lý. Đồng thời TransViet sẽ tiếp tục giữ vững chất lượng các tour du lịch và chất lượng phục vụ để góp phần mang lại trải nghiệm tốt nhất tới khách hàng.
Bên cạnh đó, công ty cũng sẽ tiếp tục có những hoạt động góp phần thúc đẩy ngành du lịch và toàn xã hội như các hoạt động đã thực hiện trước đây như chương trình du lịch văn minh - nâng cao hình ảnh du khách Việt khi đi du lịch trong và ngoài nước, đồng thời tiếp tục hưởng ứng chiến dịch “Du lịch xanh” nhằm thúc đẩy việc bảo vệ môi trường và phát triển du lịch bền vững.
Công ty Du lịch TransViet
Thông tin liên hệ
Trụ sở chính TP.HCM: (028) 7305 7939
Chi nhánh Hà Nội: (024) 7305 7939
Website: transviet.com.vn
Tố Uyên
" alt="TransViet vào Top 10 công ty du lịch uy tín 2019"/>Khi tôi lớn lên một chút, có lần tôi nghe bà nội nói: ‘Nếu không sinh mày chắc bố mẹ mày ly hôn rồi’.
Theo lời bà, bố mẹ tôi sinh được 2 con thì mâu thuẫn ngày càng nhiều. Họ định đưa nhau ra tòa thì mẹ có thai tôi nên họ cắn răng sống tiếp với nhau.
Bố tôi kinh doanh trong ngành xây dựng. Vốn là người giỏi giang, năng động, công ty của ông làm ăn ngày một phát đạt. Anh chị em tôi được bố mẹ lo ăn học, sống một cuộc sống đầy đủ.
Tôi ra đời chỉ ngăn bố mẹ tôi ly hôn, cuộc hôn nhân của họ không thể cải thiện. Họ vẫn tiếp tục mâu thuẫn, đến mức gần như ly thân.
Những năm sau này, công việc của bố tôi không còn thuận lợi như trước. Mặc dù vậy, khi ông nghỉ, giao công ty cho anh tôi quản lý thì tôi biết tài sản của gia đình cũng không hề nhỏ.
Từ ngày nghỉ việc, sức khỏe ông ngày càng yếu. Đó là hậu quả bao năm ông mải làm ăn, không chú ý đến ăn uống, luyện tập.
Nửa năm trước, dự cảm không lành, bố tôi bí mật lập di chúc. Tuy nhiên thông tin đã rò rỉ ra ngoài. Tôi nghe nói, tài sản của bố mẹ được chia làm 2. Trong phần tài sản của bố, ông để toàn bộ cho anh chị tôi, không có cái tên tôi trong đó.
Tôi vô cùng bất ngờ. Tôi cũng là con của ông tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy? So với các anh chị, tôi cũng là người chăm chỉ học hành, làm việc, không phải dạng công tử chơi bời để ông phải lo lắng khi giao tài sản vào tay.
Tôi cảm nhận có những bất thường sau chuyện này. Tôi không dám hỏi bố vì những thông tin tôi biết ông chưa công khai và bản thân tôi từ bé cũng không gần gũi ông nhiều.
Tôi đem chuyện hỏi mẹ. Sau mấy ngày chần chừ, mẹ hẹn tôi ra ngoài nói chuyện.
Mẹ nói rằng, bố mẹ lấy nhau vì tình yêu nhưng khi về chung một nhà, hai vợ chồng không hòa hợp. Họ có với nhau 2 con, mâu thuẫn ngày càng lớn. Trong thời gian bố tôi mải mê làm ăn, vô tâm với gia đình thì mẹ tôi có người đàn ông khác.
Tôi là sản phẩm của mối tình ấy nhưng vì mẹ tôi thương các con nên không dám ly hôn để đến với tình mới.
Bố tôi không hay biết, vẫn tưởng cái thai trong bụng mẹ tôi là của ông. Họ thôi không ly hôn và tiếp tục sống với nhau. Nhưng cái kim giấu trong bọc đến ngày cũng lòi ra. Năm tôi 3 tuổi, bố phát hiện tôi không phải là con ông.
Ông giận giữ vô cùng nhưng mẹ tôi khóc, quỳ xuống xin ông tha thứ. Bà nói, bà không cần gì cho bà và tôi sau này nhưng xin ông đừng làm lớn chuyện để các con có cha có mẹ, không phải chịu cảnh phân tán.
Dù đau đớn, căm phẫn nhưng bố tôi vẫn chấp nhận. Họ sống với nhau cho đến giờ.
Nghe chuyện của mẹ, lòng tôi trĩu nặng. Tôi hiểu ra lý do tại sao từ bé đến lớn bố tôi ít gần gũi tôi. Tôi cũng hiểu về những trận đòn vô cớ khi ông say, vì bản di chúc kia…
Tôi không có quyền trách mẹ. Phụ nữ ai cũng có lúc yếu lòng. Phải sống hàng chục năm với người đàn ông mình không còn tình cảm cũng là một sự trả giá quá lớn với bà. Tôi cũng không trách bố. Là đàn ông, ít ai chịu đựng được chuyện người phụ nữ của mình qua mặt.
Hôm nay, những ngày cuối năm, tôi chia sẻ câu chuyện của mình - không mong một lời khuyên, chỉ là muốn giãi bày cho nhẹ lòng. Xin cảm ơn các độc giả đã lắng nghe.
Phút cuối đời, bố tôi đã lập một bản di chúc khiến tất cả chúng tôi bàng hoàng.
" alt="Tâm sự bí mật sau tờ di chúc của đại gia xây dựng một thời"/>Nhận định, soi kèo HAGL vs TPHCM, 17h00 ngày 17/1: Niềm tin cửa trên
Khi tôi lớn lên một chút, có lần tôi nghe bà nội nói: ‘Nếu không sinh mày chắc bố mẹ mày ly hôn rồi’.
Theo lời bà, bố mẹ tôi sinh được 2 con thì mâu thuẫn ngày càng nhiều. Họ định đưa nhau ra tòa thì mẹ có thai tôi nên họ cắn răng sống tiếp với nhau.
Bố tôi kinh doanh trong ngành xây dựng. Vốn là người giỏi giang, năng động, công ty của ông làm ăn ngày một phát đạt. Anh chị em tôi được bố mẹ lo ăn học, sống một cuộc sống đầy đủ.
Tôi ra đời chỉ ngăn bố mẹ tôi ly hôn, cuộc hôn nhân của họ không thể cải thiện. Họ vẫn tiếp tục mâu thuẫn, đến mức gần như ly thân.
Những năm sau này, công việc của bố tôi không còn thuận lợi như trước. Mặc dù vậy, khi ông nghỉ, giao công ty cho anh tôi quản lý thì tôi biết tài sản của gia đình cũng không hề nhỏ.
Từ ngày nghỉ việc, sức khỏe ông ngày càng yếu. Đó là hậu quả bao năm ông mải làm ăn, không chú ý đến ăn uống, luyện tập.
Nửa năm trước, dự cảm không lành, bố tôi bí mật lập di chúc. Tuy nhiên thông tin đã rò rỉ ra ngoài. Tôi nghe nói, tài sản của bố mẹ được chia làm 2. Trong phần tài sản của bố, ông để toàn bộ cho anh chị tôi, không có cái tên tôi trong đó.
Tôi vô cùng bất ngờ. Tôi cũng là con của ông tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy? So với các anh chị, tôi cũng là người chăm chỉ học hành, làm việc, không phải dạng công tử chơi bời để ông phải lo lắng khi giao tài sản vào tay.
Tôi cảm nhận có những bất thường sau chuyện này. Tôi không dám hỏi bố vì những thông tin tôi biết ông chưa công khai và bản thân tôi từ bé cũng không gần gũi ông nhiều.
Tôi đem chuyện hỏi mẹ. Sau mấy ngày chần chừ, mẹ hẹn tôi ra ngoài nói chuyện.
Mẹ nói rằng, bố mẹ lấy nhau vì tình yêu nhưng khi về chung một nhà, hai vợ chồng không hòa hợp. Họ có với nhau 2 con, mâu thuẫn ngày càng lớn. Trong thời gian bố tôi mải mê làm ăn, vô tâm với gia đình thì mẹ tôi có người đàn ông khác.
Tôi là sản phẩm của mối tình ấy nhưng vì mẹ tôi thương các con nên không dám ly hôn để đến với tình mới.
Bố tôi không hay biết, vẫn tưởng cái thai trong bụng mẹ tôi là của ông. Họ thôi không ly hôn và tiếp tục sống với nhau. Nhưng cái kim giấu trong bọc đến ngày cũng lòi ra. Năm tôi 3 tuổi, bố phát hiện tôi không phải là con ông.
Ông giận giữ vô cùng nhưng mẹ tôi khóc, quỳ xuống xin ông tha thứ. Bà nói, bà không cần gì cho bà và tôi sau này nhưng xin ông đừng làm lớn chuyện để các con có cha có mẹ, không phải chịu cảnh phân tán.
Dù đau đớn, căm phẫn nhưng bố tôi vẫn chấp nhận. Họ sống với nhau cho đến giờ.
Nghe chuyện của mẹ, lòng tôi trĩu nặng. Tôi hiểu ra lý do tại sao từ bé đến lớn bố tôi ít gần gũi tôi. Tôi cũng hiểu về những trận đòn vô cớ khi ông say, vì bản di chúc kia…
Tôi không có quyền trách mẹ. Phụ nữ ai cũng có lúc yếu lòng. Phải sống hàng chục năm với người đàn ông mình không còn tình cảm cũng là một sự trả giá quá lớn với bà. Tôi cũng không trách bố. Là đàn ông, ít ai chịu đựng được chuyện người phụ nữ của mình qua mặt.
Hôm nay, những ngày cuối năm, tôi chia sẻ câu chuyện của mình - không mong một lời khuyên, chỉ là muốn giãi bày cho nhẹ lòng. Xin cảm ơn các độc giả đã lắng nghe.
Phút cuối đời, bố tôi đã lập một bản di chúc khiến tất cả chúng tôi bàng hoàng.
" alt="Tâm sự bí mật sau tờ di chúc của đại gia xây dựng một thời"/>Lớn lên trong gia đình nề nếp, tôi tự đánh giá bản thân mình là người có giáo dục, lời ăn tiếng nói đều đúng mực, biết cư xử. Hai mươi sáu tuổi, tôi mới gặp mối tình đầu là chồng bây giờ.
Sự ám ảnh của người vợ phía sau căn phòng hạnh phúc. |
Chồng tôi tên Huy. Anh làm nghề kinh doanh nông sản, thu nhập cũng khá. Ba mươi tuổi anh đã tự mua được căn nhà nhỏ.
Thấy anh chững chạc, có ý chí phấn đấu trong cuộc sống, lại tâm lý, tôi nhanh chóng nhận lời yêu sau 3 tháng quen biết.
Quãng thời gian yêu nhau, mọi thứ diễn ra bình thường, tôi không thấy Huy có gì lạ. Anh tinh tế, biết chiều chuộng bạn gái. Về thăm nhà anh, tôi cảm nhận Huy còn khéo léo trong việc chăm sóc trẻ con. Mấy đứa cháu con chị gái của anh đều quý mến, coi anh như thần tượng.
Sáu tháng sau, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự vui mừng của hai bên gia đình. Thế nhưng, sau khi cưới, tôi như kẻ ngã từ chín tầng mây xuống đất, trái tim rạn vỡ.
Ban ngày, chồng tôi là người đàn ông ga lăng, đức độ, biết thương vợ nhưng đêm xuống, anh trở thành người khác hẳn, đầy vũ phu, bạo lực trên giường.
Tôi sợ hãi, khóc thét lên vì những hành động khủng khiếp của Huy nhưng sáng hôm sau, anh ngọt nhạt, xin lỗi, tôi lại nguôi ngoai.
Trong những lần hiếm hoi vợ chồng ngồi lại nói chuyện, tôi thẳng thắn cho Huy biết, mình thực sự sợ anh. Nếu anh vẫn tiếp diễn những thói quen bạo lực đó, tôi sẽ ly hôn. Huy bỗng bật khóc, cầu xin tôi cho anh thêm thời gian. Tôi chờ đợi sự thay đổi từ chồng nhưng càng ngày, mọi thứ càng tệ hơn.
Chiếc vòng luẩn quẩn cứ lặp đi lặp lại khiến tôi gầy rộc, xanh xao vì trầm cảm. Hôm nào anh đi công tác, tôi mới thấy dễ chịu, thoải mái hơn đôi chút.
Mẹ tôi nhìn con gái mắt thâm quầng, bỏ ăn uống, bà tưởng tôi mang bầu. Bà đâu biết, ngoài việc có hành vi bạo lực trong phòng ngủ, chồng tôi còn dùng mọi cách để tránh thai cho vợ. Anh nói không muốn sinh con vì sợ hưởng đến cảm giác thăng hoa của anh.
Đôi lần, tôi chạy đến trước cửa nhà bố mẹ đẻ, nước mắt trực trào ra, định tâm sự hết với bố mẹ nỗi đau đớn, ám ảnh của mình. Chẳng hiểu sao, lời nói chưa kịp thốt ra, cứ nghẹn ứ trong cổ họng.
Bố mẹ tôi vốn tự hào về con rể, hễ cuối tuần, bố tôi gọi anh sang, làm vài ly rượu, chơi cờ, chuyện trò vui vẻ. Giờ nếu con gái đứt gánh giữa đường, có lẽ, ông bà là người đau đớn nhất.
Với chồng, tôi luôn có cảm giác, ‘bỏ thì thương, vương thì tội’. Tôi biết phải làm gì đây?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Đêm nào, người phụ nữ đó cũng gửi ảnh nóng của chị ta và chồng tôi đến máy điện thoại. Chị muốn tôi phát điên mà buông tay khỏi cuộc hôn nhân này.
" alt="Tâm sự của người vợ bị chồng bạo hành trên giường ngủ"/>Trường Tiểu học và Trung học cơ sở xã Ia Mơ Nông (Ảnh: Chí Anh).
Thời điểm đó, công tác vận động học sinh gặp nhiều khó khăn, với lợi thế người đồng bào, ông hăng hái đi vận động học sinh và nhiệt tình tham gia dạy các lớp xóa mù cho bà con.
Do sự thay đổi chương trình mới khiến ông Thom gặp khó khăn trong việc cập nhật kiến thức. Ông cũng tự nhận mình là người thế hệ trước, công nghệ thông tin, sử dụng máy tính không rành dù bản thân luôn nỗ lực học hỏi từ các đồng nghiệp.
Để việc truyền đạt kiến thức hiệu quả cho học sinh, ông đã nhờ bà B.T.H., là giáo viên cùng trường và một giáo viên khác ngoài trường đứng lớp thay. Hàng tháng, ông đã lấy tiền lương của mình để trả công cho những người đứng lớp.
Thông cảm với hoàn cảnh của ông Thom, nhà trường đã tạo điều kiện nhằm giúp ông duy trì việc dạy học để đủ thời gian nghỉ theo chế độ.
Đại diện Trường Tiểu học và Trung học cơ sở xã Ia Mơ Nông thông tin, ông Thom vẫn tiếp tục công việc dạy học theo nhiệm vụ phân công. Đồng thời, ông cũng trong diện tinh giản biên chế.
Như Dân tríthông tin, đoàn kiểm tra UBND huyện Chư Păh vừa phát hiện ông Rơ Châm Thom, giáo viên Tiểu học, đã nghỉ dạy từ tháng 9/2022 đến tháng 12/2023 nhưng vẫn nhận lương và các khoản phụ cấp.
Ông Thom đã thuê 2 người khác dạy thay và chi trả gần 7 triệu đồng/tháng cho mỗi người.
Ông Thom giải thích với đoàn kiểm tra rằng, bản thân mình chưa có bằng THPT và chương trình giáo dục quá nặng so với năng lực của ông. Do đó, ông đã đề xuất và được nhà trường đồng ý cho thuê người hỗ trợ giảng dạy.
" alt="Trần tình của thầy giáo thuê 2 người dạy thay hơn một năm"/>