Tầng 1 của ngôi nhà được bố trí cho trẻ sơ sinh đến dưới 2 tuổi. Ở đây có 23 bé. Ngoài các bé lớn chạy nhảy tung tăng, nơi đây có 3 bé còn đỏ hỏn.
Ông Bùi Công Hiệp, giám đốc cơ sở bảo trợ cho biết, những bé sơ sinh khi vào đây đều có cân nặng dưới 2,5kg, đặc biệt có bé dưới 2kg. Chỉ có 3 trường hợp được trên 3kg.
'Trong thời gian mang thai, mẹ các bé gặp nhiều chuyện không hay hoặc phải sống trong điều kiện thiếu thốn, các bé chào đời không đủ tháng nên thường bị các bệnh về đường hô hấp và tiêu hóa.
![]() |
Cứ gặp người lạ là các em đưa tay xin được bế. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. |
Việc nuôi các bé trong điều kiện như thế không dễ. Có bé phải đi bệnh viện và cơ sở phải cắt 2 bảo mẫu để chăm lo. Hằng ngày các bé sơ sinh đều được cho bú bằng sữa mẹ từ thiện', ông Hiệp nói.
Theo lời ông, nhiều bà mẹ sinh con dư sữa nên vắt cất đi. Có vài người đi quyên số sữa đó, dồn lại đem tặng cho cơ sở để các bé được bú đủ dinh dưỡng, nhờ vậy mà sức khỏe các bé tiến triển rõ rệt.
Rời các bé sơ sinh, chúng tôi lên tầng 2. Một không gian tĩnh lặng đến lạ kỳ. Hóa ra các bé đang ngủ say.
24 bé, mỗi bé một khung giường riêng biệt. Bé nằm ngửa, có bé nằm nghiêng. Ở góc phòng, chị bảo mẫu ngồi theo dõi giấc ngủ từng bé.
Chúng tôi xuống phòng ăn. Một chiếc bàn dài kê giữa phòng. Gần 40 đứa trẻ từ 4 - 7 tuổi đang ăn. Mỗi đứa một tô cơm với đầy đủ thức ăn. Chúng ăn một cách ngon lành. Đứa nào cũng vét sạch tô trước khi rời khỏi bàn.
Chị Hạnh cho chúng tôi biết đầu bếp của cơ sở không ai khác mà chính là ông Hiệp. Chị nói, trước đây cũng có người nấu nhưng sau một thời gian thấy không như ý nên ông Hiệp tự mình làm. Hàng ngày, cứ 4 giờ sáng, ông đỏ lửa, nấu 3 bữa cho cả cơ sở.
Nhìn ông Hiệp trong bộ quần áo đơn giản, đi chân đất, đầu hớt nhẵn và lúc nào cũng xăm xắn lo cho lũ trẻ, chúng tôi thấy vô cùng khâm phục.
![]() |
Các em tự xúc ăn, tắm rửa, chăm sóc và chơi đùa với nhau. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. |
Ngoài nấu ăn, đưa các bé đi học rồi đón về, ông còn làm cả công việc của các bảo mẫu, chăm cho các bé từng chút một. Tâm nguyện xây dựng một gia đình với những điều tốt đẹp theo đúng ý nguyện của ông đã dần hình thành.
'Tôi chỉ mong lớn lên chúng tự sống được và trở thành người hữu ích cho xã hội là tôi mãn nguyện lắm rồi. Tôi không đòi hỏi chúng phải báo đáp. Chúng cứ sống tốt và cố gắng tránh vết xe đổ của cha mẹ chúng là một cách báo đáp đầy ân tình nhất', ông bày tỏ với chúng tôi.
Tặng cả cơ ngơi cho trẻ bị bỏ rơi
Để có loạt bài viết này, chúng tôi đã có ít nhất 3 lần ghé qua cơ sở. Lần nào cũng thế, chúng tôi đều gặp cảnh sinh hoạt nhộn nhịp. Dĩ nhiên trong tập thể các bé không khỏi va chạm. Tuy nhiên điều chúng tôi ghi nhận là dù la, dù hét, dù cãi nhau nhưng không hề có tiếng nói bậy được phát ra.
Ông Hiệp cho biết, ông rất quan tâm đến vấn đề này. Ông cố gắng để các bé có cách đối xử với nhau thật tốt thật đẹp để khi lớn lên, có cuộc sống mới, chúng sẽ là bạn bè, anh em thương yêu nhau.
Trò chuyện với ông Hiệp chúng tôi được biết bước khởi nghiệp của ông cũng khá gian nan. Ông đi thanh niên xung phong năm 18 tuổi, năm 19 tuổi, ông nhập ngũ.
![]() |
Ông Hiệp mặc áo cho con gái khi bé đi học võ. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. |
Phục vụ trong quân đội vài năm, ông xuất ngũ trở về cuộc sống dân sự với 2 bàn tay trắng. Có lúc ông phải đạp xích lô để mưu sinh. Mãi đến năm 1985 ông được nhận vào Công ty Xuất nhập khẩu Bình Thạnh với chân bảo vệ. Từ đó ông vươn lên làm cửa hàng phó rồi phó giám đốc kinh doanh.
Năm 1991 ông chuyển qua ngành xây dựng. Cũng từ điểm xuất phát thấp nhất, ông làm phụ hồ lên thợ rồi mở tổ hợp xây dựng. Công việc làm ăn phát triển tốt đẹp cho đến năm 1998 ông chuyển tổ hợp xây dựng cho người em để mở xưởng cơ khí phát triển đến nay.
Ông lập gia đình năm 1987. Hai con ông nay đã lớn, đã có cơ ngơi và công việc ổn định. Nguồn lợi từ xưởng cơ khí ông dành cho cơ sở bảo trợ trẻ em Thiên Thần.
Để giúp ông điều hành công việc, ngoài vợ ông còn có hơn 10 bảo mẫu được ông trả lương theo thỏa thuận.
![]() |
Sau bữa trưa, các bé sẽ ngoan ngoãn đi ngủ để 2 giờ chiều dậy học và vui chơi. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. |
Tâm sự với chúng tôi, ông Hiệp cho biết, những đứa trẻ bị bỏ rơi là những mảnh đời bị thiệt thòi nhất. Ông muốn chúng là con của ông để ông tạo thành một thế hệ mới trong gia đình.
Chính vì điều này, toàn bộ thửa đất và ngôi nhà 3 tầng có trị giá trên 100 tỷ đã được ông chuyển sở hữu cho tất cả các bé. Toàn bộ những việc làm của ông nhằm lo cho các bé đều nhận được sự đồng thuận cao của vợ con.
Cho chúng tôi xem hợp đồng tặng quyền sở hữu đã ra công chứng, ông nói, 'Mình phải nghĩ đến lúc chúng lớn, ra đời lỡ sa cơ thất thế chúng còn nơi để mà về'.
Ông Nguyễn Ngọc Cương, Phó chủ tịch UBND quận 9 xác nhận, cơ sở bảo trợ trẻ em Thiên Thần của ông Bùi Công Hiệp được quận cấp giấy phép hoạt động từ năm 2010.
Đây là nơi nuôi dưỡng các trẻ em có hoàn cảnh khó khăn đặc biệt. Quận rất quan tâm tạo điều kiện hỗ trợ cơ sở các điều kiện về pháp lý để các cháu được hưởng đầy đủ các quyền lợi theo qui định.
(còn nữa)
'Những đứa trẻ đến với chúng tôi như một cái duyên. Dù không có chủ ý làm từ thiện vì cuộc sống lúc đó còn khó khăn, nhưng chúng tôi đã không nỡ để chúng rời đi...'.
" alt=""/>Người đàn ông Sài Gòn tặng cơ ngơi 100 tỷ cho trẻ bị bỏ rơiĐể làm thịt xiên nướng ngon đúng điệu, hãy chắc chắn bạn không mắc những lỗi phổ biến này.
" alt=""/>Cách làm gà cay chiên giòn lai rai ngày mưa bãoĐiều em lăn tăn là chồng em có mối tình sâu đậm với người cũ. Họ yêu nhau 5 năm, từng tính đến chuyện cưới hỏi nhưng vì chị ta phản bội chồng em nên cả hai kết thúc trước khi anh quen em khoảng nửa năm.
Thời gian quen nhau, anh khá chăm sóc, chiều chuộng và một lòng vì em nên em cũng đồng ý đi đến hôn nhân.
Vậy mà, sau khi kết hôn, anh như biến thành một con người khác. Ngay sau khi cưới, mẹ chồng thẳng thừng yêu cầu em đưa hết số vàng được trao lúc cưới vì bà nói, đám cưới bị lỗ nên bà phải bán vàng bù vào.
Em không đồng ý, chồng sẵn sàng to tiếng với em ngay đêm tân hôn. Cuối cùng, em đưa cho bà đúng số vàng mà nhà chồng đã trao và giữ lại số vàng bên nhà ngoại cho. Mẹ chồng và chồng thấy vậy nói em là tham lam, ghê gớm và không biết điều. Từ lúc đó, em biết mình đã lấy nhầm chồng.
Cưới xong, công việc nhà gồm cơm nước, giặt giũ, đi chợ, dọn dẹp cho 6 người (bố mẹ chồng, vợ chồng em và 2 em chồng) đều dồn hết lên tay em. Trong khi đó, em vẫn đi làm hàng ngày, mẹ chồng và 2 em chồng (một sinh viên, một cô đang chờ việc làm) ở nhà nhưng không bao giờ hỗ trợ em.
Thậm chí khi em mang thai, mọi việc cũng không được giảm bớt. Chồng luôn thờ ơ với vợ, những lần mẫu thuẫn mẹ chồng, nàng dâu anh đều đứng về phía mẹ. Anh tuyên bố trong nhà này, con dâu chỉ được nghe chứ không được nói, nếu em không chấp nhận được thì dọn ra ngoài mà ở.
Đỉnh điểm là lúc con em mới chào đời được 2 tuần, em bắt gặp anh nhắn tin với người cũ. Anh nói còn thương cô ta nhiều và lấy em là một sai lầm.
Ngày đầy tháng con, họ hàng có mặt đông đủ chỉ thiếu mỗi anh. Anh lấy lý do bận công tác nên không về nhà. Nhưng sau này, em được biết, anh đưa người tình cũ đi du lịch vì cô ta than thở tâm trạng không vui.
Em làm ầm ĩ lên nhưng nhà chồng gạt đi. Mẹ chồng và em chồng xúm vào khuyên giải, bảo đàn ông năm thê bảy thiếp, chuyện đó không tránh được. Bà còn trách ngược em, cho rằng em ghê gớm, sống không biết điều nên chồng chán, không giữ được bố cho con.
Lúc đó, con còn đỏ hỏn trên tay nhưng em vẫn quyết định ra đi. Ngày em dọn đồ, gọi taxi đến đón, không một ai hỗ trợ mẹ con em. Bố chồng còn nói mát mẻ: ‘Không có con này thì lấy con khác’.
5 năm qua thật không dễ dàng gì với mẹ con em. Nhưng nhờ nhà ngoại đùm bọc và nỗ lực của bản thân, mẹ con em vẫn vượt qua. Hiện cháu bé đã đi học mẫu giáo, em vẫn hàng ngày đi làm và nhận thêm việc ngoài giờ để tăng thu nhập.
Trong khi đó, chồng cũ cũng đã vội vã kết hôn. Cô dâu không ai khác là người yêu cũ của anh ta. Họ thường xuyên đăng ảnh đi ăn, đi chơi rất tình cảm. Đôi lần nhìn những hình ảnh đó, em không khỏi chạnh lòng.
Nhưng nhờ có con ở bên, em đã vực dậy nhanh chóng. Tưởng cuộc sống cứ bình yên thế trôi đi nhưng mới đây chồng cũ em xuất hiện. Bao năm qua anh ta chỉ thỉnh thoảng sang thăm con, mua ít đồ chơi quần áo, không chu cấp một đồng nào vậy mà giờ đây ngỏ ý đón con về nhà nội.
Anh ta hứa, nếu em cho con về nhà cháu sẽ được học trường tốt, được chăm lo đầy đủ. Tất nhiên em không đồng ý. Khi em tỏ thái độ anh ta trở mặt hăm dọa sẽ nhờ đến luật pháp để đòi lại con.
Qua bạn bè em được biết, chồng cũ và vợ mới của anh ta không sinh được con. Mặc dù được chồng yêu nhưng cô ta cũng không chịu được tính khí của mẹ chồng. Thêm chuyện hiếm muộn con cái họ cãi nhau liên tục.
Khát con, thiếu cháu, nhà đó trở mặt đòi con của em. Bạn bè em khuyên giải em nên cho cháu qua lại nhà nội để cháu được nhận họ hàng. Bản thân em không muốn chia cắt tình máu mủ ruột thịt của con nhưng nghĩ lại những ngày tháng cũ em không thể…
Cuộc hôn nhân rạn vỡ, Loan trở thành một người phụ nữ tính toán và thù hận. Trước tòa, cô liệt kê cả chiếc bình đựng nước, ti vi hỏng và 2 chiếc cờ lê, mỏ lết đã cũ để phân định tài sản với chồng…
" alt=""/>Sau 5 năm ruồng rẫy vợ con, chồng từng ngoại tình quay lại xin tha thứ