Nước sông Nguyên luôn xanh,ệnSôngCũngCóKhiCạluchj âm mùa đông cũng không đóng băng. Sáng sớm sẽ có sương mù, nhưng mặt trời lên là tan, lộ ra dòng sông xanh biếc. Núi hai bên bờ sông không cao, một bên xanh đậm một bên xanh nhạt, có vẻ vô cùng yên tĩnh.
Thuyền của Minh Đạm đỗ bên sông Nguyên, ban ngày có khi anh đi ra ngoài, hoặc cũng có khi một mình đứng ở đầu thuyền vào ban đêm, mái chèo khua giữa dòng sông khi anh hăng hái bắt cá. Thuyền của Minh Đạm rất lớn, mỗi lần bắt được cá vừa nhiều lại vừa to, mấy ông chủ nhà hàng trong thị trấn đều là bạn thời trung học của anh, cá của Minh Đạm cũng chuyên cung cấp cho bọn họ. Cho nên trong đám ngư dân, Minh Đạm cũng được coi là một người khá giả.
Thuyền của anh cũng là tốt nhất. Không phải nói về mức độ xa hoa, mà là chất lượng tốt, thường thức tốt. Toàn bộ thân thuyền bằng gỗ, đươc phết thêm lớp dầu từ cây trẩu. Anh cũng khác với mấy người ngư dân kia, cửa sổ trên khoang thuyền còn chạm khắc hoa, có cả rèm cửa bằng lụa, được trang trí như một phòng ở nhỏ trên thuyền. Ở đuôi thuyền còn để bồn hoa, nhờ ánh mặt trời cây cối sinh trưởng khá tốt.
Lần đầu tiên Trần Uyển nhìn thấy Minh Đạm là khi anh ngồi xổm ở đầu thuyền, đang thả lưới đánh cá. Lưới quấn quanh dưới chân anh tạo thành một khoảng màu đen. Anh mặc một chiếc áo ba lỗ, quần xắn đến mắt cá chân, lộ ra bàn chân đỏ. Chân rất to, làn da cũng rất trắng. Một người đàn ông tinh tế, lại chuyên tâm như vậy. Ở phía sau anh, ánh tà dương chiếu xuống mặt sông, tất cả giống như tranh vẽ.
Trần Uyển từng nghe nhắc đến anh. Trên sông có người đàn ông, bộ dáng anh tuấn. Hơn nữa cá anh bắt được đều cung cấp cho những nhà hàng tốt nhất trong trấn. Anh giống như một truyền thuyết, nhưng không có ai thật sự đi tìm anh. Trần Uyển không nghĩ tới mình lại tận mắt nhìn thấy anh.
Minh Đạm thả lưới đánh cả nửa giờ, Trần Uyển cũng theo dõi anh từng đấy thời gian. Trên bờ sông có bậc thang, cô ngồi ở bậc thang thứ tám cách mặt nước, có lẽ cách anh khoảng ba mươi mét. Cho đến khi trời gần tối, Trần Uyển ném điếu thuốc trong tay đi, mới đứng dậy bước xuống.
Niềm vui vỡ òa của ĐT bóng chuyền nữ Mỹ sau khi vượt qua đối thủ nhiều duyên nợ Brazil
Trong set 3 buộc phải thắng, Brazil đã thi đấu sa sút trong khi ĐT Mỹ lại càng đánh càng hưng phấn. Set này nhanh chóng khép lại với điểm số 25-14 sau 25 phút. Trong đó chủ công Kimberly Hill là người xuất sắc nhất khi ghi tới 16 điểm cho Mỹ.
Chung cuộc, Mỹ vượt qua Brazil với tỷ số 3-0 (25-21, 25-20 và 25-14) để giành HCV Thế vận hội. Trong khi bóng chuyền nam của Mỹ đã có 3 tấm HCV thì bóng chuyền nữ mới lần đầu tiên làm được điều này.
Như vậy, bóng chuyền nữ của Mỹ đã đổi màu huy chương thành công sau khi chỉ có được HCĐ tại Olympic Rio 2016.Đ
Đây cũng là tấm HCV thứ 39 của đoàn thể thao Mỹ, giúp họ vượt qua Trung Quốc và chắc chắn có được ngôi đầu trên bảng tổng sắp huy chương Olympic 2020.
Tấm HCV lịch sử của các cô gái Mỹ
Trong lịch sử Olympic, ĐT bóng chuyền nữ Liên Xô (cũ) là đội thành công nhất khi 4 lần giành HCV. Tiếp theo Cuba với 3 HCV, Brazil có hai lần chiến thắng.
Ở nội dung bóng chuyền nữ, Serbia là đội giành HCĐ sau khi đánh bại Hàn Quốc 3-0 (25-18, 25-15 và 25-15).
Trong khi đó, ở nội dung bóng chuyền nam, ĐT Pháp giành HCV sau khi giành chiến thắng nghẹt thở 3-2 trước ĐT Ủy ban Olympic Nga (25-23, 25-17, 21-25, 21-25 và 15-12). Đáng nói, đây là tấm HCV đầu tiên của bóng chuyền nam của Pháp ngay trong lần đầu tiên vào chung kết ở đấu trường Thế vận hội.
Một số hình ảnh ăn mừng đầy cảm xúc của ĐT Mỹ:
Nhiều VĐV đã không cầm được nước mắt
Các cô gái Mỹ đã đi vào lịch sử
Với tấm HCV đầu tiên tại Olympic
Mỹ giành chiến thắng thuyết phục
Niềm vui vỡ òa
Chiến quả ngọt nào của các cô gái Mỹ
Quỳnh Chi
Bảng tổng sắp huy chương Olympic hôm nay 8/8: Mỹ vượt mặt Trung Quốc
Bảng tổng sắp huy chương Olympic 2020 - Cập nhật liên tục bảng xếp hạng huy chương Olympic Tokyo 2020, nhanh và chính xác
Xem VĐV cưỡi sóng, đại náo biển xanh tại Olympic 2020
Với chiếc ván dài hơn 1m, sự khỏe khoắn của đôi chân và khả năng điều hướng của đôi tay, các VĐV đã khiến những ai chứng kiến phải ngả mũ thán phục khi đùa giỡn trước gió to sóng lớn trên biển cả.
Simone Biles đã cách mạng hóa hình thức - sức mạnh và kỹ thuật nhào lộn đã khiến nền thể dục dụng cụ coi sự hoàn hảo của cử chỉ kỹ thuật là mục tiêu tuyệt đối - và nền thể dục nghệ thuật nữ.
Những người tập thể dục không còn là những cô gái im lặng vì sợ hãi, mà là những phụ nữ với một giọng mạnh mẽ riêng. Các vận động viên vui vẻ. Và khi họ nghe thấy từ thể dục dụng cụ, hầu hết mọi người đều liên tưởng nó với hình ảnh một người phụ nữ nhảy lên giá đỡ hoặc nằm sấp trên sàn với lò xo trong một phòng tập thể dục, chứ không phải quyền lực mà họ phải phục tùng.
"Nhờ Simone, bạn bắt đầu thấy mọi người nói với bạn như thế nào, thức ăn, những cuộc vui, TDDC, thật tuyệt…", vận động viên thể dục người Tây Ban Nha, Laura Bechdeju, nói.
"Cô ấy là một nhà vô địch, nhưng cô ấy không làm lu mờ chúng tôi. Ngược lại, cô ấy cho chúng tôi nhiều ánh sáng hơn, và chúng tôi đang nỗ lực để một ngày nào đó có thể làm lu mờ những người khác, hoặc trở thành ngôi sao của đất nước mình... Nhờ cô ấy, TDDC được biết đến là môn thể thao tuyệt vời".
TDDC nữ đã thay đổi. Các huấn luyện viên đã thay đổi; cách họ đối xử với các VĐV trong hầu hết các trường hợp ở độ tuổi thơ ấu và những người tập thể dục đã thay đổi, giờ đây là những người nắm vững lòng tự trọng của họ.
Họ, các HLV, đã xóa bỏ hình mẫu được nhiều người ngưỡng mộ của Bela Karolyi - HLV rất thành công, nhưng gây tranh cãi bằng những màn tra tấn thể xác và sỉ nhục đạo đức; huấn luyện giống với bắt nạt hơn là một mối quan hệ thể thao lành mạnh; là người tạo ra Nadia Comaneci hiện vẫn là biểu tượng TDDC trên toàn thế giới.
Phương pháp Karolyi mở ra một thời kỳ rất dài, với các VĐV bị nhồi nhét vào đầu những suy nghĩ tiêu cực, trưởng thành với chứng rối loạn ăn uống và lòng tự trọng thấp. Gầy ốm trở thành một chuẩn mực, và nhiều người coi thực phẩm là chất độc nguy hiểm nhất đối với sự nghiệp thể dục.
Simone Biles rút khỏi nhiều nội dung ở Olympic 2020
Marina Gonzalez, VĐV người Tây Ban Nha, nói: "Simone đã đưa thể dục nữ thoát khỏi những khuôn mẫu suốt đời, ra khỏi quỹ đạo. Bạn có thể cao, thấp, trẻ hơn, già hơn… Hôm Chủ nhật vừa qua, chúng tôi đã thi đấu với Chusovitina, người đã 46 tuổi. Các cô gái 16 tuổi cũng cho chúng tôi một số bài học...
Điều tốt về TDDC là, bạn có thể thuộc bất kỳ loại hình thể chất hoặc độ tuổi nào, bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn".
Simone Bile và cuộc chiến chống lạm dụng tình dục
Mọi chuyện bắt đầu vào năm 2016 với một vụ bê bối ở Mỹ, đơn tố cáo lạm dụng tình dục đối với bác sĩ Larry Nassar của đội tuyển TDDC, người mà hơn 260 VĐV thể dục đã đứng ra làm chứng, trong một phiên tòa kết thúc với bản án 175 năm tù.
Nassar có 18 năm làm bác sĩ trong đội TDDC Mỹ. Trong thời gian này, hàng trăm cô gái bị ông ta lạm dụng (ít nhất 265 người), bao gồm cả tấn công tình dục trẻ vị thành niên.
Những tiếng nói ấy đã tạo nên một làn gió đi khắp thế giới, phát ra những ngôn ngữ của những VĐV thể dục ở các quốc gia khác nhau mà họ chưa bao giờ dám tố cáo. Trên hết, một ngôi sao TDDC, người giỏi nhất trong lịch sử, không hề cô đơn.
Simone Biles cuối cùng cũng tuyên bố rằng cô cũng từng bị Nassar lạm dụng; đồng thời tố cáo tất cả các cơ quan chức năng đã cho phép và khuyến khích hành vi đó.
Việc thiếu sự hỗ trợ của đồng nghiệp là điều mà Gloria Viseras - thần đồng một thời của TDDC người Tây Ban Nha, người từng dự Olympic Moscow 1980 khi 15 tuổi - đã gặp phải khi tố cáo những lạm dụng mà bản thân phải chịu bởi HLV Jesus Carballo.
Giọng nói của cô hầu như không có tiếng vang, không có sự ủng hộ tối thiểu, bị át đi bởi những tiếng nói của các quan chức và liên đoàn từ chối điều tra sâu hơn. Viseras không còn xem mình là một nhà vô địch, "mà là một cô gái bẩn thỉu vì đã để hắn ta làm những điều đó". Cô bị lạm dụng vô số lần trong độ tuổi 12 đến 15.
Thật may, tiếng nói của Biles không đi vào lối mòn như Viseras.
Nhờ tiếng nói Biles, Larry Nassar nhận án tù 175 năm
Simone Biles là nạn nhân duy nhất của Nassar còn thi đấu. Cô là người lãnh đạo mà mọi người nhìn vào, người mà họ ngưỡng mộ vì sức mạnh thể chất và tâm lý của cô ấy.
Vào tháng 4/2020, Biles đang tập luyện khi việc hoãn Thế vận hội được chính thức thông báo. Ngay lập tức cô đến một góc phòng tập và bắt đầu khóc. Cô trông giống như mình không thể tồn tại thêm một năm nữa.
Simone đã trải qua những ngày suy sụp, thiếu ngủ, buồn bã. Cô đi du lịch, mua nhà, có bạn trai, quên đi TDDC trong vài tuần. Khi quay trở lại, một câu hỏi luôn đục khoét tiểu não cô, và đôi khi cô tự nói với nó: "Ngoài thể dục, tôi là ai? Tôi vẫn đang tìm kiếm chính mình".
Người hùng da đen
Giống như Simone Biles, Rebeca Andrade là người da đen, và cũng giống như nhiều nhà vô địch Olympic, cô đã trải qua những thời điểm trầm cảm, khóc lóc, muốn bỏ TDDC, nghiện ngập.
Trường hợp của cô do chấn thương nhiều lần nên đứt dây chằng đầu gối. Lần gần nhất cô chấn thương nặng, trong kỳ World Cup 2019 ở Stuttgart, khiến đội Brazil bị loại khỏi Tokyo.
Cô tham gia Olympic Tokyo 2020 với tư cách cá nhân, sau khi giành HCV cuộc thi châu Mỹ. Và, giống như tất cả các VĐV thể dục khác trên thế giới, Andrade, 22 tuổi, hơn bất cứ điều gì khác, ngưỡng mộ Biles.
Rebeca Andrade và những VĐV da đen được tôn trọng hơn nhờ Biles
Andreade ngưỡng mộ Biles không chỉ với tư cách là một VĐV thể dục, mà còn vì cách cô ấy trở thành VĐV TDDC giỏi nhất trong lịch sử, vì sự tiếng nói có sức nặng đối với tất cả phụ nữ da đen, vì ý chí của cô ấy để thay đổi thế giới.
"Cô ấy là một VĐV đáng kinh ngạc, người đại diện cho nhiều người trong chúng tôi và làm cho đôi mắt của nhiều cô gái da đen ở Brazil tỏa sáng, khiến họ chiến đấu, và những gì cô ấy đại diện cho chúng tôi. Tôi và các đồng nghiệp Lorraine và Daiane dos Santos, muốn trở thành cho những con người mới", Andrade tâm sự.
"Bây giờ, thậm chí còn hơn thế nữa, tôi nhận được rất nhiều tin nhắn từ các bà mẹ nói rằng chúng tôi cần sự hiện diện của những VĐV thể dục da đen. Và tôi đặc biệt ngưỡng mộ Simone vì tất cả những gì cô ấy phải chịu đựng. Tâm lý của cô ấy phải rất vững vàng".
Một số VĐV thể dục tốt nhất của Brazil là người da đen. Nhờ sự quyết tâm của Biles, những VĐV này xác định rằng môn thể thao của họ không còn là thứ được ưu tiên cho những cô gái tóc vàng, gia đình tốt, chuẩn bị cho giải đấu lớn trong phòng tập do mẹ làm chủ, nơi các nhà vô địch tập luyện.
"Nếu không có Biles, môn thể thao này sẽ không đa dạng và không biết nó sẽ như thế nào", Juliet Macur viết trên New York Times. Cô nói rằng mình đã đến thăm trung tâm và ngạc nhiên bởi số lượng "các cô gái da màu", đến từ mọi tầng lớp xã hội, mọi vùng của nước Mỹ.
Simone Biles không thể trở thành nữ hoàng với vòng nguyệt quế và những chiếc huy chương lấp lánh, vì sức khỏe tâm thần đang được nhắc đến rất nhiều trong thế giới thể thao gần đây (như Naomi Osaka). Dù vậy, cô vẫn là là nhân vật quan trọng của Thế vận hội, với những ảnh hưởng to lớn đến thể thao và xã hội thế giới.
Thiên Thanh
Olympic 2020: Naomi Osaka thất bại và nỗi buồn Nhật Bản
Từ giấc mơ đến thảm họa, Naomi Osaka là biểu tượng của niềm tự hào Nhật Bản đã phải rời Olympic Tokyo 2020 ngay sau vòng ba.
评论专区