Thể thao

Nhận định, soi kèo Rapid 1923 vs CFR Cluj, 1h30 ngày 21/7: Tận dụng lợi thế

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-02-04 01:19:01 我要评论(0)

ậnđịnhsoikèoRapidvsCFRClujhngàyTậndụnglợithếthế thao Hoàng Ngọc - 20/07/2thế thaothế thao、、

ậnđịnhsoikèoRapidvsCFRClujhngàyTậndụnglợithếthế thao   Hoàng Ngọc - 20/07/2024 01:47  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Một người đàn ông nước ngoài cởi trần đứng dưới trời nắng gắt để lau kính cho những chiếc xe ô tô đang dừng đèn đỏ trên đoạn dốc Bác Cổ (Chương Dương, Hoàn Kiếm, Hà Nội).

Sáng 14/6, trên mạng xã hội Facebook, một tài khoản có tên Đoàn Thái Cường đã đăng tải đoạn video ngắn ghi lại hình ảnh một người nước ngoài đang lau kính xe cho những chiếc ô tô dừng đèn đỏ.

Theo người đăng tải đoạn video, sự việc hy hữu này diễn ra khoảng 10h sáng 14/6 tại đoạn đèn đỏ dốc Bác Cổ (Chương Dương, Hoàn Kiếm, Hà Nội). Người đàn ông nước ngoài này cởi trần, đứng dưới trời nắng gắt, lau kính cho các xe ô tô dừng đèn đỏ để kiếm tiền về nước.

{keywords}

Người đàn ông nước ngoài lau kính cho chiếc xe ô tô đang dừng đèn đỏ. Ảnh: otofun

Khi lau xong kính xe, người đàn ông giơ ngón tay và nói với tài xế, “one dollar” (1 đô la), có đôi lúc người đàn ông này nói bằng giọng tiếng Việt nhưng chưa được chuẩn. Có tài xế móc ví, đưa cho ông 10.000 đồng, hoặc 20.000 đồng, 50.000 đồng, người đàn ông đều cảm ơn và vui vẻ nhận.

Ngay khi xuất hiện trên mạng xã hội, đoạn video trên đã nhận được hàng ngàn lượt chia sẻ và bình luận. Đa số các ý kiến đều thể hiện mong muốn giúp đỡ người đàn ông nước ngoài này.

Tài khoản Đỗ Thanh Tùng bình luận: “Mình thấy việc làm này của người nước ngoài rất đáng trân trọng. Vấn đề là họ bỏ sức ra để lao động chứ không ăn xin, dù có bỏ tiền ra trả công thì cũng xứng đáng. Còn mấy cái kiểu người giả vờ tàn tật đi ăn xin, lừa đảo những người cả tin thì không thể chấp nhận nổi”.

{keywords}

Hình ảnh người đàn ông nước ngoài lau kính cho xe ô tô dừng đèn đỏ cách đây không lâu được một tài khoản đăng tải. Ảnh: otofun

“Tôi đã từng được người đàn ông nước ngoài này lau kính xe, nhưng khi lau xong tôi có đưa tiền thì người đàn ông này không nhận mà vẫn vui vẻ và thoải mái. Có lẽ ông ấy làm vậy để khuyến khích mọi người không nên vượt đèn đỏ”, bình luận của tài khoản Nguyễn Giang.

Bình luận của tài khoản Quỳnh Thư Lê bức xúc khi có người cho rằng “ông Tây” lau kính là kẻ lừa đảo: “Lừa đảo mà họ lao động giữa trời nắng như đổ lửa vậy hả? Bạn cứ thử “lừa đảo” như họ giữa trời nắng nóng như vậy xem. Còn hơn những người chỉ biết ngửa tay đi ăn xin trong khi vẫn còn sức lao động”.

(Theo VTC)

Siêu xe Thần gió đắt nhất tại Việt Nam từ trước đến nay" alt="Người nước ngoài lau kính cho xe ô tô dừng đèn đỏ giữa trời nắng gắt tại Thủ đô" width="90" height="59"/>

Người nước ngoài lau kính cho xe ô tô dừng đèn đỏ giữa trời nắng gắt tại Thủ đô

{keywords}

Chúng tôi gọi cho A. (đầu mối phân phối thuốc tại TP.HCM) và được anh ta hẹngặp tại phòng làm việc trên đường Điện Biên Phủ, Q.Bình Thạnh. Gặp chúng tôi, A.đon đả: “Xui cho chị rồi! Hàng vừa hết. Mặt hàng này đang hút quá". A. đưa chochúng tôi tờ rơi quảng cáo rồi nói: “Super Strength H3 nhập từ Mỹ, dạng viênnén, đóng trong hộp nhựa gồm 70 viên. Giá một hộp 1,5 triệu đồng. Uống hai-bahộp sẽ thấy tác dụng rõ. Nhiều người hỏi mua lắm, nhưng chị an tâm, ngày mai sẽcó liền”. Chúng tôi tỏ vẻ chần chừ, A. cảnh báo: "Vài ngày sau, giá thuốc có thểlên hai-ba triệu đồng cũng không có mà mua đâu. Nếu chị mua năm-mười hộp em sẽgiảm 1,3 triệu đồng/hộp”. Nghe chúng tôi thắc mắc giá “niêm yết” trên mạng chỉ700.000 - 900.000đ, A. cười lớn: “Trên thị trường có rất nhiều hàng giả, hàngnhái không rõ nguồn gốc, chất lượng, bên em có logo M.N. (tên cơ sở nhập khẩu)nên mới đúng là sản phẩm chính hãng 100%”. Vừa dứt lời, A. khuyên: “Để uốngSuper Strength H3 có hiệu quả thì chị phải uống kèm thêm thực phẩm Nữ hoàng sắcđẹp sữa ong chúa (giá 2,5 triệu đồng/lọ)”. Theo A., dùng kết hợp Super StrengthH3 và loại sữa ong chúa này sẽ tăng hiệu quả gấp đôi, nhất là vấn đề sinh lý.Tuy nhiên, khi chúng tôi muốn xem giấy của cơ quan nào trong nước kiểm định thìA. chỉ ậm ừ.

{keywords}

Thực phẩm H3 được quảng cáo tràn lan trên mạng nhưng không ai quản lý.

{keywords}

Anh A. đang tư vấn bán sản phẩm "thuốc tiên" cho khách hàng.

Hoang đường “thuốc tiên”

Khi xem qua thuốc này, BS Trần Văn Năm, Phó viện trưởng Viện Y dược học dântộc TP.HCM, cho biết, thực tế đây là thực phẩm chức năng chứ không phải thuốc vàcác hoạt chất trong thành phần chỉ là những axit amin thông thường. “Axit aminlà cần thiết cho cơ thể nhưng không phải là yếu tố duy nhất để giúp con ngườisống thọ. Từ cổ chí kim, đã có rất nhiều người muốn tìm thuốc trường sinh nhưngđến nay đó vẫn chỉ là giấc mơ” - BS Năm cho biết.

PGS-TS-DS Nguyễn Phương Dung, Trưởng bộ môn Bào chế Đông dược, Khoa Y học cổtruyền, Đại học Y Dược TP.HCM - phân tích: “Trước đây, bác sĩ Anna Aslan(Rumani) từng nghiên cứu ra sản phẩm có tên là Gerovital H3 với thành phần chínhlà procain và các chất chống ôxy hóa, bảo vệ thần kinh. Kết quả nghiên cứu ghinhận, sau khi sử dụng sản phẩm này thì khả năng cải thiện tuổi thọ của chuộtcống trắng tăng lên 18-21%, thông qua cơ chế ức chế các yếu tố làm lão hóa củacơ thể. Tuy nhiên, sản phẩm này chưa ghi nhận thử nghiệm trên người. Hơn nữa,Gerovital H3 được phát minh từ những năm 50 của thế kỷ XX và cho đến nay, thếgiới cũng ghi nhận rất hiếm người sống đến 130 tuổi. Mặt khác, các thành phầnghi trên bao bì của sản phẩm Super Strength H3 lại không hoàn toàn giốngGerovital H3 và cũng không có bằng chứng hay nghiên cứu nào cho thấy thực phẩmnày có khả năng cải lão hoàn đồng, giúp con người sống thọ đến 130-150 tuổi”.

Cũng theo PGS-TS-DS Nguyễn Phương Dung, nguy hiểm của sản phẩm Super StrengthH3 là không khuyến cáo đối tượng sử dụng, tác dụng phụ của sản phẩm. Thực tế,ngay cả sản phẩm Gerovital H3 cũng chỉ khuyến khích người trên 40 tuổi mới cóthể dùng một-hai viên/ngày, liệu trình đầu tiên nên uống trong năm ngày, sau đónghỉ một tháng. Và những liệu trình sau chỉ dùng 12 ngày, rồi nghỉ một tháng mớidùng tiếp. Tác dụng phụ của sản phẩm Gerovital H3 là gây dị ứng, run rẩy, loạnnhịp tim, bồn chồn, lo âu và không dùng chung với các thuốc nhóm sulphonamid,eserin hoặc prostigmin.

Các bác sĩ cảnh báo người tiêu dùng nếu không cẩn trọng khi dùng thuốc “siêukhỏe” này sẽ có nhiều nguy cơ đến sức khỏe.

(Theo Phunuonline)

" alt="Trò lừa thuốc trường sinh" width="90" height="59"/>

Trò lừa thuốc trường sinh


Lâm Thu Thạch nói: "Trước đó cô đang ở đâu?"

Cô gái nói: "Tôi ở WC trong nhà tôi."

Lâm Thu Thạch: "Còn tôi đang ở hành lang."

Cô nương nói: "Hành lang......?"

Lâm Thu Thạch ngẩng đầu nhìn bầu trời có chút âm u: "Có phải cô đã mở một cánh cửa ra không?"

Cô gái có vẻ nhớ tới cái gì đó, biểu cảm xuất hiện một ít thay đổi, cô nói: "Đúng vậy."

Lâm Thu Thạch quay đầu lại nhìn cô: "Tôi cũng vậy."

Một trận gió lướt qua, thổi mạnh lên ngọn cây khiến cành lá xào xạc rung động, làm không khí xung quanh càng thêm yên tĩnh, trên bầu trời đột nhiên bắt đầu rơi một ít tuyết, cứ như thúc giục bọn họ đẩy nhanh hơn tiến trình, nhất định phải trước khi trời tối, đến được thôn trang bị tầng lớp cây cối bao vây phía trước.

Qua trò chuyện, Lâm Thu Thạch biết cô gái này họ Nguyễn, tên Nguyễn Bạch Khiết.

Lâm Thu Thạch nghe vậy liền sửng sốt ba giây, sau đó trái lương tâm khen một câu: "Tên hay."

Nguyễn Bạch Khiết dùng cặp mắt ngấn nước trừng mắt liếc Lâm Thu Thạch một cái, nói: "Đàn ông toàn là kẻ lừa đảo."

Lâm Thu Thạch: "Gì cơ?"

Nguyễn Bạch Khiết: "Đừng cho là tôi chưa từng đọc truyện người lớn."

Lâm Thu Thạch: "......" Xem ra cô gái này cũng không nhu nhược như hắn tưởng tượng. Trên đường tới thôn trang, hai người trao đổi một chút tin tức, biết được đối phương đều là bởi vì mở ra một cánh cửa, mà đột nhiên xuất hiện ở chốn núi rừng hoang vắng này.

Nguyễn Bạch Khiết mở là cửa WC, Lâm Thu Thạch mở lại là cửa nhà mình trên hành lang.

"Cửa sắt đó màu đen." Thanh âm Nguyễn Bạch Khiết tinh tế, "Không có hoa văn gì, lúc đó tôi còn đang không rõ, vì sao trong nhà bỗng dưng xuất hiện cánh cửa như vậy, cũng không nghĩ nhiều, liền thuận tay kéo ra......"

Kéo ra giây tiếp theo, bọn họ liền xuất hiện ở chỗ này.

Lâm Thu Thạch nói: "Tôi mở cũng là cửa sắt màu đen......" Hắn mới nói được tới đây, liền thấy phía trước đường nhỏ, một thân ảnh lờ mờ xuất hiện, rất cao, hẳn là của một nam thành niên.

"Người anh em phía trước!!!" Lâm Thu Thạch từ xa gọi một tiếng.

Bước chân người nọ dừng lại, như là nghe thấy Lâm Thu Thạch gọi anh ta.

Lâm Thu Thạch nhanh chóng đuổi tới, duỗi tay vỗ lên vai hắn: "Xin chào, cho hỏi anh có biết đây là nơi nào không?"

Nam nhân quay đầu, lộ ra một gương mặt đầy râu quai nón, xứng với thân hình cao lớn cường tráng của anh ta, nhìn qua khá giống đầu gấu: "Cậu mới tới đây à?"

Lâm Thu Thạch nói: "Cái gì mới tới......"

Nam nhân không nói, nhìn nhìn hắn, lại nhìn nhìn Nguyễn Bạch Khiết đang có chút sợ hãi ở phía sau: "Đi thôi, vào thôn sẽ giải thích cho hai người."

Lâm Thu Thạch nói được, ba người liền cùng nhau đi tới hướng vào trong thôn.

Nơi này có vẻ là mùa đông, sắc trời tối khá sớm, rõ ràng lúc vừa đến nơi này vẫn còn trông thấy hoàng hôn, chớp mắt cũng chỉ còn lại tầng mây đen nghìn nghịt cùng bông tuyết phiêu lãng.

Lâm Thu Thạch một bên nói chuyện với người đàn ông, một bên quan sát tình huống xung quanh, nơi này ngoại trừ thôn trang, cũng không còn nguồn sáng nào khác. Chung quanh liếc mắt một cái cũng nhìn không đến đầu rừng, không có đường càng không có người ở.

Lâm Thu Thạch móc ra điếu thuốc từ trong túi, đưa cho người đàn ông, anh ta lại xua xua tay từ chối.

"Đại ca, đây là chỗ nào thế." Lâm Thu Thạch hỏi.

Người đàn ông nói: "Cậu gọi Hùng Tất là được."

Lâm Thu Thạch nghĩ thầm thật đúng là người cũng như tên, hắn còn muốn hỏi tiếp, lại thấy Hùng Tất làm một cử chỉ ngừng: "Cậu đừng hỏi, chờ tới thôn trang thì sẽ biết sao lại thế này."

"À." Lâm Thu Thạch nói, "Được thôi."

Vì thế một đường không nói gì, ba người nỗ lực lên đường, cuối cùng cũng đến được con đường nhỏ vào thôn trước khi trời tối.

Hùng Tất tằng hắng một tiếng, liếc mắt vào bóng đêm: "Còn một chút nữa là tới rồi, đi thôi, tập hợp với bọn họ trước."

Mới tới, bọn họ, Lâm Thu Thạch bắt được từ ngữ mấu chốt này, tuy rằng thời điểm đến đây hắn đã có cảm giác không ổn, nhưng hiện tại loại cảm giác không ổn này càng mạnh mẽ. Nguyễn Bạch Khiết như là cũng cảm giác được cái gì, cô không khóc nữa, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, trong mắt lộ ra khủng hoảng.

Hùng Tất tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh liền dẫn bọn họ tới một đống thôn đầu(?) bên cạnh căn nhà có ba tầng.

Hắn đứng ở cửa gõ gõ, nghe thấy bên trong truyền đến giọng của một cô gái: "Ai thế?"

"Là anh, Hùng Tất." Hùng Tất nói.

"Là Hùng ca, mau vào." Cô gái nói, "Bọn em đang chờ anh."

Hùng Tất duỗi tay đẩy cửa, kẽo kẹt một tiếng vang nhỏ, khung cảnh sau cửa lộ ra. Sau cửa là một gian phòng khách rộng lớn, lúc này có khoảng mười người ngồi trong phòng khách, bọn họ vây quanh một chậu lửa cháy hừng hực, như là đang thảo luận cái gì.

"Người mới?" Có người trông thấy Lâm Thu Thạch với Nguyễn Bạch Khiết phía sau Hùng Tất.

"Người mới." Hùng Tất chậm rãi đi vào nhà, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, "Ngồi đi, Tiểu Kha, em giải thích cho họ."

Tiểu Kha chính là cô gái mở cửa cho Hùng Tất, nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt thanh tú: "Hai vị cũng ngồi đi, tôi nói tình huống đơn giản một chút."

Lâm Thu Thạch cùng Nguyễn Bạch Khiết liếc nhau, hai người chọn ngồi ở vị trí cạnh cửa.

"Thật ra cũng không có gì để nói." Thái độ của Tiểu Kha cũng không nhiệt tình, "Chúng ta ở thôn trang một thời gian, giải quyết xong một ít vấn đề, liền không có việc gì."

Lâm Thu Thạch: "Vấn đề gì?"

Tiểu Kha nói: "Tạm thời chúng tôi vẫn chưa biết, đến ngày mai đi tìm trưởng thôn......" Cô ta nói, "Mấy người có ai theo chủ nghĩa duy vật không?"

Lâm Thu Thạch giơ tay: "Tôi."

Tiểu Kha nói: "Vậy tín ngưỡng của anh nên sửa lại."

Lâm Thu Thạch: "...... Có ý gì?"

Tiểu Kha nói: "Ý là, nơi này sẽ phát sinh sự kiện siêu nhiên."

Lâm Thu Thạch: "......"

Thái độ của mọi người đối với hai người mới là Lâm Thu Thạch cùng Nguyễn Bạch Khiết mười phần lạnh nhạt, ngoại trừ Tiểu Kha, những người khác không có ai chủ động chào hỏi với bọn họ.

Trước khi tiến vào, Lâm Thu Thạch cho rằng bọn họ đang thảo luận sự tình, nhưng sau khi ngồi đây trong chốc lát, Lâm Thu Thạch lại phát hiện cái gì bọn họ cũng không nói. Mấy người cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở phòng khách, trầm tư nhìn ngọn lửa trước mặt, có người cầm di động chơi trò chơi.

Di động ở đây không có tín hiệu, không có biện pháp liên lạc với bên ngoài, nhưng cùng lắm vẫn có thể chơi game offline.

Lâm Thu Thạch đếm đếm một chút, trong phòng không tính bọn họ tổng cộng là mười một người, bảy nam bốn nữ, nhìn khuôn mặt, thì đa số đều tương đối trẻ, lớn tuổi nhất hẳn là cũng không quá bốn mươi.

Đống lửa phát ra tiếng nổ lách tách, Nguyễn Bạch Khiết ngồi một chút thì có vẻ mệt mỏi, cô nhìn quanh bốn phía, thấy mọi người đều không có ý muốn rời đi, nhỏ giọng hỏi câu: "Cái kia...... Ngại quá, xin hỏi nơi này có phòng ngủ không? Tôi cảm thấy hơi mệt."

Không biết có phải ảo giác của Lâm thu Thạch hay không, Nguyễn Bạch Khiết hỏi xong câu này, không khí trong phòng thoáng chốc đông cứng lại.

"Xem ra cũng nên đi nghỉ ngơi." Hùng Tất đứng lên, "Không thì đến lúc đó vẫn sẽ phải ngủ ở phòng khách, hiện tại chia phòng một chút." Anh ta nhìn Lâm Thu Thạch, "Cậu với cô ta ngủ cùng nhau đi, buổi tối cẩn thận một chút, đừng chạy lung tung......"

Nguyễn Bạch Khiết nói: "Tôi với anh ta một phòng? Nhưng mà......"

Hùng Tất thở dài: "Nam nữ khác gì? Chờ cô vượt qua đêm đầu tiên liền biết nơi này không chú ý cái đó, mạng chưa chắc giữ được còn phân biệt nam nữ cái gì."

Nguyễn Bạch Khiết còn muốn nói cái gì nữa, lại thấy không khí giữa mọi người không đúng lắm, đành phải thôi, đồng ý cùng Lâm Thu Thạch một phòng.

Lâm Thu Thạch thấy bộ dáng cô lo lắng, đành phải mở miệng an ủi: "Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm gì cô."

" alt="Truyện Tử Vong Kính Vạn Hoa (Kính Vạn Hoa Chết Chóc)" width="90" height="59"/>

Truyện Tử Vong Kính Vạn Hoa (Kính Vạn Hoa Chết Chóc)