您现在的位置是:Giải trí >>正文
Hoàng Khánh Duy, người kể chuyện quê hương qua từng trang viết
Giải trí88312人已围观
简介Hoàng Khánh Duy là cây bút trẻ đóng góp nhiều tác phẩm truyện, ký và các công trình nghiên cứu về lĩ...
![]() |
Hoàng Khánh Duy là cây bút trẻ đóng góp nhiều tác phẩm truyện, ký và các công trình nghiên cứu về lĩnh vực văn học. Ảnh:NVCC |
Cây bút viết cho quê hương
Hoàng Khánh Duy đến với văn chương như một định mệnh. Từ khi còn là một cậu học trò yêu thích học văn, thuộc nhiều thơ, anh đã mơ về việc sáng tác. Năm 2015, cuộc gặp gỡ giữa Duy và các nhà văn trong một buổi giao lưu tại trường đại học đã nhen nhóm niềm đam mê trở thành cây bút trẻ trên giới văn đàn. Từ những câu chuyện nghề và hành trình sáng tạo của họ, anh tìm thấy động lực và lý do để chắp bút.
Như bao hành trình khác, con đường văn chương của Hoàng Khánh Duy không hề bằng phẳng. Anh thổ lộ: “Thách thức lớn nhất không nằm ở ngoại cảnh mà chính từ bản thân. Những lúc mất động lực hay ngại dấn thân, mình đã chọn cách nhìn lại, tự vấn và làm mới bằng việc đọc thêm, cảm nhận sâu hơn. Sự kiên nhẫn và ý chí là những yếu tố giúp mình vượt qua mọi khó khăn, tiếp tục sáng tạo để mang đến những tác phẩm ý nghĩa”.
Không chỉ thành công với truyện ngắn, bút ký, Hoàng Khánh Duy còn gây ấn tượng trong lý luận phê bình. Với nền tảng nghiên cứu và giảng dạy Văn học, anh đã xuất bản nhiều bài báo, công trình nghiên cứu và tham luận tại các hội thảo trong và ngoài nước. Đề tài của anh luôn được chọn lọc kỹ lưỡng, mang lại những câu chuyện chạm đến tâm hồn độc giả qua chất liệu gần gũi và cảm xúc sâu lắng.
Sinh ra tại miền Tây, anh xem quê hương là điểm tựa tinh thần và nguồn cảm hứng sáng tạo. Những trang viết của anh thấm đượm vẻ đẹp thiên nhiên, văn hóa, con người miền Tây, được chắt lọc từ trải nghiệm thực tế. Anh viết để tri ân quê hương và lan tỏa vẻ đẹp vùng đất này.
Đến năm 2024, Hoàng Khánh Duy đã xuất bản 14 tác phẩm gồm 6 tập truyện ngắn, 2 tập tạp văn, 1 truyện dài thiếu nhi, 3 sách chuyên khảo và 1 tập ký. Không đặt nặng giải thưởng, anh được yêu mến nhờ sự nghiêm túc trong từng trang viết, coi thành công là cảm xúc và sự đồng điệu từ độc giả.
Nuôi khát vọng khám phá non sông
Năm 2024, Hoàng Khánh Duy ra mắt Việt Nam qua cửa sổ con tàu, ghi lại hành trình xuyên Việt bằng tàu hỏa. Anh xem đây là một "trải nghiệm" hơn là "du lịch", bởi chuyến đi giúp anh mở rộng tri thức, cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp quê hương và tìm thấy chất liệu văn chương quý giá.
![]() |
Tác phẩm Việt Nam qua cửa sổ con tàu là hành trình xuyên Việt mới nhất của Hoàng Khánh Duy. Ảnh: Ảnh: NVCC. |
Khánh Duy lần đầu chu du trên chuyến tàu Thống Nhất từ Nam ra Bắc, chiêm ngưỡng vẻ đẹp đất nước qua ô cửa sổ tàu hỏa. Tác phẩm không chỉ là hành trình xuyên Việt mà còn là cơ hội để khám phá sự đa dạng thiên nhiên, văn hóa và con người. Anh gặp gỡ những người dân thân thiện, giàu lòng nhân ái, hiểu thêm về di sản văn hóa cha ông để lại.
Tác phẩm còn gắn kết với văn học và nghệ thuật qua những địa danh như làng Đại Hoàng (Hà Nam) hay Pleiku – những nơi anh tìm đến từ các dòng văn, câu hát. Mỗi điểm dừng chân, Duy lưu giữ cảm xúc bằng những bài viết nhỏ, không nhằm cung cấp tri thức mà lan tỏa tình yêu quê hương.
Dù trải nghiệm nhiều kỷ niệm đẹp, anh vẫn trăn trở về việc nhiều bạn trẻ chưa quan tâm đến giá trị lịch sử của các địa danh như Sông Thạch Hãn, Thành cổ Quảng Trị hay Sông Bến Hải. Anh hy vọng giới trẻ sẽ khám phá những nơi lưu giữ giá trị văn hóa, lịch sử, không chỉ để tìm hiểu mà còn để lan tỏa vẻ đẹp ấy.
Trong tương lai, Hoàng Khánh Duy dự định thử sức với đề tài chiến tranh cách mạng, hy vọng ngợi ca các anh hùng sẽ khơi dậy tinh thần dân tộc và tình yêu đất nước, đặc biệt trong thế hệ trẻ. Với anh, văn chương không chỉ là nơi lưu dấu cảm xúc mà là cách thể hiện lòng biết ơn lịch sử.
Hoàng Khánh Duy nhắn nhủ: “Dù làm bất cứ công việc gì, hãy đặt sự nghiêm túc và nỗ lực lên hàng đầu. Bản lĩnh và không từ bỏ giấc mơ sẽ giúp bạn biến điều không thể thành có thể”.
Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức - Znews
Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức - Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: [email protected]. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.
Trân trọng.
Tags:
相关文章
Soi kèo phạt góc Adelaide United vs Melbourne City, 15h35 ngày 7/2: Chủ nhà áp đảo
Giải tríHồng Quân - 06/02/2025 16:51 Kèo phạt góc ...
【Giải trí】
阅读更多CEO VNG: Sáng tạo là làm ra sản phẩm có đông người dùng và hữu dụng
Giải tríÔng Lê Hồng Minh, TGĐ VNG chia sẻ tại hội thảo >>Hội thảo phát triển ngành trò chơi trực tuyến lần 2
Theo ông Minh, nhiều người quan điểm rằng sáng tạo là tạo ra điều gì đó mới hoàn toàn và chưa có ở bất kỳ đâu, nhưng với VNG trong suốt 9 năm hình thành và phát triển của mình, quan điểm về sáng tạo là “tạo ra 1 sản phẩm, dịch vụ có đông người dùng và hữu dụng”.
Đơn cử như Apple, iPhone không phải là chiếc điện thoại cảm ứng chạm đầu tiên trên thế giới, nhưng nó là sản phẩm điện thoại cảm ứng đông người dùng nhất hiện nay, hay Facebook cũng không phải là mạng xã hội đầu tiên, nhưng nó hiện đang có số lượng người dùng đông đảo nhất. Và với quan điểm như trên VNG đã có thành công như ngày nay, đồng thời để được như vậy, VNG cũng đã trải qua nhiều bài học đáng giá, cụ thể sau đây là 3 bài học mà VNG đã rút ra từ những câu chuyện mà mình đã trải qua.
Câu chuyện đầu tiên liên quan đến Võ Lâm Truyền Kỳ, vào tháng 11/2004, VNG thành lập (lúc bấy giờ là VinaGame) có 70.000 USD trong tài khoản và khi mua game này, lúc đầu phải trả ngay 50.000 USD cho đối tác. Vậy, với 20.000 USD còn lại VNG dùng như thế nào?
Ông Minh chia sẻ, lúc mua game về mọi người rất vui mừng và hồ hởi, tuy nhiên lúc đó cả công ty với 12 người đều không biết bắt đầu từ đâu vì chưa làm game bao giờ. Cuối cùng, VNG quyết định viết một email ngỏ lời với phía đối tác KingSoft, về việc sắp xếp 1 tuần để 2 công ty cùng ngồi lại với nhau chia sẻ kinh nghiệm về công tác phát hành game. Lúc đó VNG quyết định bỏ ra 10.000 USD để tổ chức cho 12 nhân viên công ty qua đối tác học một tuần tất cả mọi thứ, từ cách điều hành, đến máy chủ, cách làm marketing, hệ thống thanh toán…hay ngay cả việc làm website cũng phải học từ họ. Sau đó, VNG đem về thực hiện ở Việt Nam và sự thành công của Võ Lâm Truyền Kỳ trở thành một yếu tố quan trọng đóng góp cho thành công của VNG sau này.
">...
【Giải trí】
阅读更多Moto X bản 16GB không khóa mạng giá 12,1 triệu đồng
Giải tríSmartphone Moto X. Ảnh: Motorola >> Moto X: Điện thoại tốt nhưng khó nên “cơm cháo”/ Khám phá nhanh những tính năng thú vị của Moto X/ Ảnh thực tế Moto X, "con bài chiến lược" của Motorola
Motorola X vừa được giới thiệu tại sự kiện 1/8 ở New York (Mỹ). Tại Mỹ, sản phẩm được phân phối qua 5 nhà mạng. Bản 16GB của Moto X được bán với giá 200 USD (hơn 4 triệu đồng) và bản 32GB được bán với giá 250 USD (hơn 5 triệu đồng) kèm hợp đồng nhà mạng 2 năm.
">...
【Giải trí】
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Sion vs Servette, 2h30 ngày 5/2: Chủ nhà có điểm
-
Hắn rước về một cô nương chốn thanh lâu, còn ta thì gả cho một tên công tử bột.
Lục Tương Chấp cho rằng ta đang cố ý chọc tức hắn, nên mới chọn gả cho tên ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp kia.
Hắn nghĩ khuê nữ nhà họ Thẩm trọng phụ đức nhất, còn tên công tử bột kia ham chơi càn quấy, ắt chẳng mấy chốc sẽ chán ghét nữ tử nhàm chán như ta.
Hắn chờ đợi ròng rã nửa năm trời, vẫn chưa đợi được tin ta bị người ta bỏ.
Khi Lục Tương Chấp nhịn không được tự mình tìm đến cửa cầu kiến, ta đang cầm thước gõ lên đầu vị phu quân có tiếng ăn chơi trác táng kia của ta, bất đắc dĩ thở dài:
"Phu tử giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Vị phu quân ăn chơi trác táng kia ôm chầm lấy eo ta, cười vô lại:
"Không hiểu, muốn hôn nương tử một cái cơ."
1
Phu quân của ta năm ấy lên kinh ứng thí, bị chốn thanh lâu níu chân.
Nàng kỹ nữ tài sắc vẹn toàn kia, người khác có bỏ ngàn vàng cũng khó mua được một nụ cười của nàng.
Ấy vậy mà lại nhìn trúng vị phu quân Lục lang - một thư sinh nghèo khổ quê mùa của ta.
Tháng tư dương xuân, Lục lang vinh quy bái tổ.
Nàng quỳ gối giữa phố xá đông người, nâng khế ước bán thân của chính mình lên.
Không son phấn điểm tô, thanh lệ thoát tục tựa như đóa phù dung mới nở.
Ngay cả đám nha dịch thô lỗ, cũng không nhẫn tâm đuổi đi.
"Nếu hắn không nhận, cô nương này chẳng phải uổng phí sao, bản thân tích cóp tiền chuộc thân lại đắc tội mẫu thân nàng, chỉ có thể trở về chốn bùn nhơ kia mà thôi."
"Haiz, đáng tiếc cho Bạch Linh cô nương, thật là cô nương thanh bạch."
Vị kỹ nữ tên Bạch Linh kia, tích góp được một ngàn lượng bạc, chuộc thân cho chính mình.
Còn ta là Thẩm Minh Trúc - thê tử đường đường chính chính của Lục lang, lại đang vì năm văn tiền, cùng người ta tranh cãi đến đỏ cả mặt.
"Thẩm nương tử, lang quân nhà ngươi thi đỗ Trạng nguyên rồi!"
Lợi dụng lúc ta không đề phòng, Triệu bà bà kia nhanh tay cầm lấy hũ tương, chạy biến.
" alt="Truyện Phu Quân Mới Thật Vô Sỉ">Truyện Phu Quân Mới Thật Vô Sỉ
-
Người đàn ông bốn mươi tuổi trước mặt đã có một đời vợ, trên mặt đầy vẻ tự phụ.
"Sau đó thì sao?"
"Cô có thể kết hôn với tôi, nhưng sau khi kết hôn, căn nhà nhất định phải đứng tên con trai tôi."
"Anh Vương này, chuyện học phí sau này của em trai tôi sẽ không đến lượt anh nhọc lòng, tôi cũng sẽ không ngáng chân anh. Tài xế, phiền anh tấp vào lề giúp tôi."
"Tôi nói sai chỗ nào à?" Anh Vương kéo tay tôi lại, "Cô nuôi em trai cô, tôi nuôi con trai tôi, chúng ta kết hôn không phải rất thích hợp sao?"
"Anh nói đúng, là tôi sai, tài xế dừng xe!"
Chẳng mấy chốc, chiếc xe phanh gấp.
“Tài xế các cậu lái xe kiểu gì đó hả?” Anh Vương bắt đầu chửi rủa.
"Đừng tưởng tôi không biết, lúc lên xe cậu không bật định vị, chẳng qua là muốn đi đường vòng để lấy giá cao, loại tài xế như cậu nên bị xử phạt nặng vào!"
Người đàn ông vừa rồi còn lịch sự nhã nhặn, giờ đây lại trút hết bực tức lên người tài xế xa lạ.
Tôi lười nghe nên mở cửa bước xuống xe.
“Con đường từ trường học đến nhà của cô ấy, tôi còn quen thuộc hơn cả anh.” Một giọng nói quen thuộc truyền đến.
Các tế bào trong tôi như thể bị đánh thức, tôi không tự chủ mà quay đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.
Trần Úc?!
Bạn trai cũ đã chết từ mười năm trước của tôi?
2
"Trần Úc!"
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì chiếc taxi đã lao vụt đi.
Trên đoạn đường chỉ còn lại âm thanh của một mình tôi, mấy người xung quanh đều nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò.
Về đến nhà, mẹ tôi hay tin buổi coi mắt lại thất bại thì vọt thẳng vào phòng tôi.
"Người ta có nhà có xe, công việc ổn định, tính cách trưởng thành chững chạc, có chỗ nào không xứng với con?"
Tôi đặt điện thoại xuống, có chút mệt mỏi ngẩng đầu lên.
"Là con không xứng với người ta."
"Con có tay có chân, có việc làm, sao mà không xứng?"
"Anh ta nói anh ta thích người đều m.ất cả cha lẫn mẹ."
"Chu Ương, có phải con đang muốn đối đầu với mẹ không!"
"Mẹ, con nhìn thấy Trần Úc."
Mẹ tôi sững sờ tại chỗ, một giây sau liền khôi phục lại vẻ mặt: “Nó đã c.hết bao nhiêu năm rồi, con còn nổi đ.iên cái gì đấy?”
“Hôm nay con đã gặp anh ấy.” Tôi lặp lại lần nữa.
Bốp!
Mẹ tôi bước tới cho tôi một b.ạt tai.
"Phải đ.ánh mày thì mày mới tỉnh ra đúng không? Có cần mẹ dẫn mày đi xem mộ phần của nó không hả?"
Trên mặt tôi đ.au rát, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Vậy mẹ đưa con đến đó đi.”
Trên thực tế, từ mười năm trước chính mẹ tôi nói với tôi rằng Trần Úc đã m.ất, nhưng lúc m.ất ngay cả x.ác cũng không nhặt được thì lấy đâu ra mộ phần?
“Anh ấy là anh trai con, tại sao khi anh ấy c.hết lại không có mộ phần?” Tôi hỏi mẹ.
"Mày còn biết nó là anh trai mày sao! Thế còn những chuyện x.ấu xa kia, sao mày lại quên nhanh thế hả?"
Bí mật năm đó đột nhiên bị phơi bày, sắc mặt của tôi và bà ấy đều trông rất khó coi.
Hóa ra, bà ấy đã sớm biết rồi.
"Chu Ương, mẹ chỉ nói một lần cuối cùng, nó đã c.hết rồi, mày đừng mãi u mê không tỉnh, lần sau mà còn p.há hỏng buổi coi mắt thì mày đừng nhận người mẹ này nữa."
3.
Sau khi c.ãi nhau một trận với mẹ, tôi bị đuổi ra khỏi nhà.
Lúc này tôi đang xách hành lý, đứng dưới một tòa nhà cũ nát để chuẩn bị coi mắt.
Nửa tiếng trước, bà mai gửi đến một tin nhắn, "Trần Chiêu, 31 tuổi, tài xế DiDi, chưa kết hôn."
Nghĩ đến yêu cầu của mẹ tôi, tôi hỏi: “Anh ta có nhà không?”
"À, cô muốn đến thẳng nhà cậu ấy không? Địa chỉ đây."
Địa chỉ của anh được gửi đến đó ngay sau đó.
Tôi ngồi xổm dưới lầu, gọi cho người bạn thân nhất của mình - Dương Nhạc đang đi công tác ở một thành phố khác.
"Cậu bị ấm đầu hả? Chưa gặp mặt lần nào mà dám đến thẳng nhà của người ta?”
“Mình bị mẹ đuổi ra ngoài.” Tôi thở dài.
Cô ấy cảm thấy tôi bị đ.iên rồi, lập tức nói: “31 tuổi, có nhà, lại còn chưa kết hôn, nói không chừng có vấn đề gì đó.”
“Cậu với người khác nói mình 30 tuổi vẫn không tìm được bạn trai, vậy có phải mình cũng có vấn đề chăng?” Tôi cười trêu chọc cô ấy.
“Cái đồ vô lương tâm này.” Dương Nhạc ngừng một chút, “Sao cậu không thử quay lại với Cố Tiếu?”
Tôi sững người một lúc.
" alt="Truyện Bất Chấp Yêu Anh">Truyện Bất Chấp Yêu Anh
-
Đôi mắt kền kền dò xét qua lại trong đội ngũ, trong lúc dò xét, lồng ngực vang vọng trong đội hình, giọng nói như chuông vang: "Ngẩng đầu, ưỡn ngực! Hai chân bám đất như rễ cây. Hai tay đặt bên ngoài đùi, mắt nhìn thẳng về phía trước. Đừng nhìn xung quanh, đừng cử động!"
Đội hình được sắp xếp theo thứ tự từ cao đến thấp, người đầu tiên ở hàng thứ nhất là một trong những người có chiều cao, là đỉnh kim tự tháp của đội hình - một sinh viên năm nhất cao 1m68 của học viện Thú y, Diệp Uyển Giai.
Nghiêm túc mà nói, 1m68 cũng không phải đặc biệt cao, nhưng không biết vì sao năm nay chiều cao tổng thể của tân sinh viên so với nhưng năm trước thấp hơn, thậm chí nàng còn không hiểu tại sao bản thân lại đứng ở vị trí thứ nhất.
Rất nổi bật.
"Người đầu tiên ở hàng thứ nhất. Bước ra khỏi hàng!"
Ánh mắt sắc bén như dao phóng về phía nàng, giọng nói lớn khiến Diệp Uyển Giai run lên, không biết làm gì, bước về phía trước một bước nhỏ.
Huấn luyện viên tuy tuổi còn trẻ nhưng giữa hàng lông mày lại lộ ra uy nghiêm của quân nhân, quay đầu nhìn về phía Diệp Uyển Giai, chất vấn: "Mới vừa làm gì?"
Nếu đã bị bắt được, Diệp Uyển Giai liền không giấu diếm, thành thật khai báo:
"Báo cáo huấn luyện viên, vừa rồi tôi chỉnh tóc"
Vừa rồi một trận gió thổi qua, cổ một trận ngứa ngáy, còn tưởng rằng là râu của côn trùng nào đó chích, hóa ra là một sợi tóc buộc không chắc rơi ra. Thấy đúng lúc huấn luyện viên đang dò xét bên kia, nhanh chóng chỉnh lại, không nghĩ tới vẫn bị bắt tại trận.
Thấy nàng thật thà, thanh âm của huấn luyện viên ôn hòa ba phần, nhưng quy tắc thì vẫn phải chấp hành như thường lệ:
"Ngồi xổm 10 lần"
Những tiếng thở dài thông cảm của các cô gái phát ra từ trong đội ngũ "Haizz..."
Diệp Uyển Giai hôm nay đã làm 50 cái.
Trong lúc thở dài, bị huấn luyện viên liếc mắt một cái, tất cả đều im lặng trở lại. Mà trong lúc này, Diệp Uyển Giai đã bắt đầu ngồi xổm xuống, không làm nũng, không xin tha, không lười biếng, toàn bộ quá trình chỉ có một mục đích - sợ trên cổ có côn trùng cho nên gãi. Chỉ vì động tác nhỏ mà bị bắt cho nên nàng cam tâm tình nguyện ngồi xổm.
"Được, vào hàng."
Huấn luyện viên đối với biểu hiện của nàng tương đối hài lòng, vẻ mặt nghiêm túc dịu đi hơn chút, ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ lớn trên tòa nhà dạy học bên cạnh sân thể dục, tiến vào quy trình tiếp theo.
" alt="Truyện Học Tỷ Hình Như Thích Tôi">Truyện Học Tỷ Hình Như Thích Tôi
-
Siêu máy tính dự đoán Valencia vs Barcelona, 3h30 ngày 7/2
-
Tiếng gọi từ bên trong vọng tới, thu hút ánh nhìn của Jungkook. Cậu bước tới chiếc bàn vip ở giữa phòng, tìm một vị trí vừa ý mà ngồi xuống. Người bên cạnh liền mỉm cười xéo xắt, chồm tới tựa cằm vào vai cậu trêu ghẹo.
" Hoseok à, xem ra Jeon thiếu đây vẫn còn suy nghĩ về chuyện kia đó nha."
" Thật sao? Quyết tâm đến vậy à?"
Jeon Jungkook nhếch miệng cười, cậu đưa tay lấy ly rượu trên bàn đưa lên môi uống một ngụm nhỏ. Sau đó còn chẳng thèm nhìn hai người kia cất tiếng nói.
" Jung Hoseok, Park Jimin. Lắm lời như vậy, cẩn thận không còn miệng để hôn nhau đó."
" Khó chịu vậy."
Jung Hoseok nhìn thấy Park Jimin nũng nịu liền cười khanh khách ôm y vào lòng. Jeon Jungkook tính tình lạnh lùng, khó ở ai mà chẳng biết. Gã nhẹ nhàng kéo Park Jimin ôm vào lòng mà bật cười. Kim Namjoon ngồi bên cạnh nãy giờ mới mở miệng hỏi.
" Mà nè Jeon Jungkook. Lần này hứa hẹn sẽ là một cơn sóng gió lớn. Không hối hận chứ."
Jeon Jungkook lê ngón tay trỏ gõ gõ nhẹ vào miệng ly. Môi cậu nở nụ cười đầy ẩn ý. Park Jimin nhìn thấy cũng xem như hiểu ra, y nâng ly rượu của mình lên cao. Đôi môi kiều diễm vẽ một nụ cười dụ hoặc.
" Được. Vậy thì cùng cụng ly chúc mừng ngày Jeon Jungkook quay trở lại Hàn Quốc sau sáu năm rời khỏi nào."
* Cốp cốp*
Jeon Gia, hãy mở rộng cửa đón chờ Jeon Jungkook này bước vào nhé.
________
Jeon Gia hưng thịnh được cho đến ngày hôm nay, từ ngoài sáng lẫn trong tối đã tốn không biết bao nhiêu máu và mạng người. Jeon Honglee điều hành tập đoàn JY trải qua bao nhiêu năm, cả tuổi trẻ và sức lực của ông ta đều đặt vào đó. Cho đến ngày hôm nay, tuổi đã cao sức khỏe cũng dần xấu đi. Di chúc cũng đã đặt bút viết lại tất cả.
Nhưng dĩ nhiên, với khoảng tài sản kếch xù như vậy, không lý nào lại có kẻ an phận không tham lam muốn được nhiều thêm. Jeon lão có hai người vợ, người vợ lớn bất hạnh qua đời sớm, để lại hai nam, một nữ. Người vợ nhỏ từ lâu đã cao ngạo nắm giữ chức Jeon phu nhân cao quý kia. Bà ta lúc trước có dẫn theo một người con gái riêng, sau khi cưới được Jeon lão thì lại sinh ra thêm một người con trai. Jeon lão tổng cộng có năm người con, tất cả đều kính trọng, nể phục ông. Chỉ có một người tính tình ngang bướng, khó dạy, khó bảo từ nhỏ.
Không ai khác mà chính là Jeon Jungkook.
Lên ba tuổi đã biết cầm dao, lên bảy tuổi biết cầm súng, mười hai tuổi đã biết đánh người, mười tám tuổi đã dám giương súng bắn chết người. Jeon Jungkook từ nhỏ đến lớn không chuyện gì là không dám làm, Jeon lão càng bao đậy cậu bao nhiêu, cậu lại càng ngông cuồng thêm bấy nhiêu. Jeon Jungkook rời khỏi Jeon Gia cũng như là rời khỏi Hàn Quốc vào năm mười chín tuổi, một mình đến Pháp sinh sống.
Jeon Jungkook ở Paris đích thực chính là một tay chơi khét tiếng, gương mặt tuyệt sắc, vóc dáng thướt tha đã làm say đắm không biết bao nhiêu người. Nhưng hôm nay, Jeon Jungkook quyết định gác lại những cuộc vui ở Paris.
Jeon Jungkook bước vào chiếc máy bay được đặt riêng cho mình, mắt cậu nhìn lại toàn cảnh thành phố Paris một lần nữa. Jungkook đưa bàn tay thon dài có một vài hình xăm nhỏ trên những ngón tay mình lên vẫy chào.
Đã đến lúc bắt đầu cuộc chơi rồi.
Jeon Jungkook này đã im lặng quá lâu, để các người sống thật yên ổn, an nhàn. Hôm nay phải quay lại, nếu không có lẽ sẽ chẳng ai nhớ đến sự tồn tại của cậu.
" Chị yêu, em về tham dự lễ cưới của chị đây."
" alt="Truyện Chồng Chị">Truyện Chồng Chị