当前位置:首页 > Thế giới > Nhận định, soi kèo Dundee Reserve vs Queen of the South Reserve, 21h00 ngày 18/3: Cửa dưới ‘tạch’ 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo Bochum vs Eintracht Frankfurt, 21h30 ngày 16/3: Tiếp đà hưng phấn
Minh nói tôi tuy rất xinh đẹp nhưng không hề kiêu căng, không hề cầu kỳ, có thể chịu khổ được với anh ấy, điều này làm anh ấy rất cảm động. Anh bảo cả đời này sẽ yêu thương tôi không bao giờ thay đổi.
Những lời anh ấy nói tôi đều hiểu. Ngoài việc thiếu thốn về mặt kinh tế thì có thể coi anh ấy là một người đàn ông tốt, vẻ ngoài ổn và khá chịu khó nghĩ cách làm ăn. Nói chung anh ấy là một người chồng rất có trách nhiệm.
Khi chúng tôi ra ngoài sống riêng, tuy có một căn nhà ở thành phố nhưng chúng tôi nợ cả đống tiền, cộng với tiền thế chấp hàng tháng khiến cuộc sống của vợ chồng vô cùng mệt mỏi. Tháng nào cả hai vợ chồng cũng oằn lưng gánh gồng để trả nợ.
![]() |
Tôi không ngờ người chồng mình yêu thương hết mực lại có thể "bán" tôi cho người khác (Ảnh minh họa) |
Mặc dù vậy, chúng tôi vẫn luôn tìm cách vượt qua, không để khó khăn làm nản lòng thoái chí. Ở bên nhau khá lâu nhưng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc, mới mẻ. Ít nhất là chúng tôi rất yêu thương nhau, có thể tha thứ cho nhau, hai người cùng nắm tay bước về phía trước, cũng cảm thấy có nhiều hi vọng ở tương lai.
Có điều một tháng lương của tôi chỉ hơn 6 triệu một chút, về cơ bản không thể đảm bảo được chi tiêu hàng ngày. Điều này đôi lúc làm tôi cảm thấy khó chịu.
Thời gian rảnh, tôi bắt đầu làm thêm để kiếm thêm thu nhập, nâng cao chất lượng cuộc sống. Chồng tôi thấy vậy liền nói rằng, anh ấy quả thật có phúc khi lấy được người vợ biết lo biết nghĩ như tôi, và cứ thế, chúng tôi lại ngọt ngào.
Anh cũng lao vào làm thêm để tăng thu nhập. Nếu có một chút thời gian, anh ấy cũng không chịu ngồi không. Anh không ngừng làm hết việc này đến việc khác, một tháng kiếm thêm còn nhiều hơn lương chính của tôi.
Cuộc sống gia đình tôi ngày càng được cải thiện nhưng về số tiền thế chấp nhà thì vẫn chưa đủ. Hai chúng tôi không ngừng cố gắng để kiếm tiền trả nợ. Trước giờ tôi vẫn hi vọng có thể sống thoải mái nên hiện giờ, hai vợ chồng có thể đứng vững ở một thành phố lớn như thế này tôi cũng khá hài lòng.
Nhưng không ngờ rằng, vì một lời nói của tôi, cuộc sống của chúng tôi đã có một thay đổi lớn. Có một lần khách hàng mời tôi đi ăn, sau bữa ăn, người khách nói anh ta thích tôi. Tôi chắc chắn không thể chấp nhận nhưng anh ta không biết tôi đã kết hôn nên dù anh ta đã có gia đình, vẫn cố gắng theo đuổi tôi.
Chuyện quan hệ ngoài luồng là điều tôi không bao giờ nghĩ tới. Hôm đó về nhà, tôi kể lại cho Minh nghe với thái độ cười cợt. Chưa được mấy ngày, vị khách đó lại gọi điện cho tôi, nói không để ý chuyện tôi đã kết hôn, chỉ cần tôi có thể ở bên anh ta, anh ta có thể giúp tôi giải quyết khó khăn kinh tế.
Nói xong thấy tôi không trả lời, anh ta đưa ra một con số là 500 triệu với yêu cầu: chỉ cần tôi ở bên anh ta một năm.
Yêu cầu vô lý của vị khách khiến tôi chợt sững người, không phải vì điều kiện của anh ta đặt ra mà là đột nhiên anh ta lại biết được vấn đề kinh tế thiếu hụt của tôi. Điều này khiến tôi nghĩ anh ta với chồng tôi có liên quan bởi tôi đã kể với chồng về những gì anh ta nói.
Hiện tại vị khách vẫn đưa ra yêu cầu đó đối với tôi và tôi biết rất rõ chồng mình biết việc này. Phân vân về mối quan hệ giữa chồng và vị khách lạ, tối hôm đó tan làm, tôi quyết định về hỏi chồng cho ra nhẽ. Quả nhiên, anh ấy thừa nhận đã đi tìm vị khách đó và đưa ra điều kiện sẽ cho "thuê" tôi với giá 500 triệu/1 năm.
Còn chưa hết choáng váng, tôi bỗng nghe chồng nói: "500 triệu có thể giải quyết được vấn đề tiền lãi nhà của chúng ta ngay lúc này, chỉ cần em ở bên anh ta một năm, cuộc sống của chúng ta sẽ không phải vất vả nữa, chuyện tốt như vậy sao lại không làm? Tại sao còn chất vấn anh?".
Tôi hiểu động cơ của chồng tôi là vì muốn giảm áp lực kinh tế nhưng anh ấy sau lưng tôi dám đi tìm vị khách kia, lại còn đưa ra lời đề nghị "cho thuê" tôi như vậy, thực sự không phải là đàn ông. Anh ấy còn là chồng tôi, luôn miệng nói yêu tôi, thế mà chỉ vì 500 triệu có thể bán tôi vào vòng tay kẻ khác?
Đối với một người đàn ông như vậy, tôi nghĩ đi nghĩ lại cũng không làm sao nghĩ mình có thể chung sống tiếp được với anh ta. Có lẽ rời xa sẽ là một kết cục tốt nhất?
Nhưng nếu xa anh, tôi sẽ rất tiếc. Tôi tiếc công sức mà tôi đã vun đắp, giờ từ bỏ, giờ chia tay, tôi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu, trong khi đó tuổi tôi không còn trẻ.
Tôi thực sự mệt mỏi khi không biết quyết định tương lai cho bản thân mình!
Xem thêm: Chuyện ngoại tình, chuyện gia đình
(Theo Sina/ Dân Việt)
" alt="Chuyện ngoại tình: Đổi tình lấy tiền có mong được hạnh phúc"/>Để làm được, TP HCM cần có hạ tầng kỹ thuật và công nghệ. Tuy nhiên, TP HCM hiện chưa có quy hoạch lĩnh vực tái chế rác thải và phát triển công nghiệp tái chế. "Cần lập quy hoạch cấp độ vùng, khu vực chứ không thể giải quyết cấp độ địa phương", bà Mỹ nói và giải thích TP HCM không còn quỹ đất cho quy hoạch tái chế rác. Các địa phương lân cận có thể phối hợp gồm: Bình Dương, Long An, Tây Ninh, Bà Rịa - Vũng Tàu...
Hiện thành phố phối hợp với tỉnh Long An chuẩn bị khoảng 200 ha tại Khu liên hiệp xử lý rác ở Thủ Thừa phục vụ xử lý rác, trong đó bao gồm việc di dời các nhà máy tái chế chất thải vào khu vực này. Ngoài vị trí này, TP HCM dự kiến có hai nhà máy xử lý rác tại TP Thủ Đức và một ở huyện Cần Giờ. "Thành phố đã đặt những viên gạch đầu tiên cho công nghiệp tái chế tại Long An", bà Mỹ nói.
Nhận định, soi kèo Dobrudzha vs Yantra, 20h30 ngày 17/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
Thật ra, tôi thương Hà rất nhiều, vì cô ấy nào biết, ở bên kia, người đàn ông kia liệu có hiểu cho bạn gái của mình hay không. Hay là anh ta cũng chơi bời, cũng giao du với những cô gái khác. Đàn ông hay vậy, khi đã có đủ điều kiện của tuổi trưởng thành, họ cũng dễ sa ngã nếu như ở xứ người không có ai bầu bạn. Tôi thậm chí lo cho Hà vì sợ cô ấy cứ tin tưởng người yêu mà sống khổ.
Biết tôi thích mình nhưng Hà không hề đoái hoài, chỉ coi tôi là bạn không hơn không kém. Hà không muốn tôi khổ sở theo đuổi cô ấy khi không có kết quả gì. Cô ấy không phải là cô gái lẳng lơ nên dù được tôi và nhiều người săn đón, cô ấy vẫn cứ yêu, vẫn cứ đợi người đàn ông kia và sẵn sàng từ chối tôi, nói thẳng với bạn bè.
Thế rồi, cái tin người đàn ông của Hà đã có người yêu bên nước ngoài, ngày anh ta về cũng là ngày anh ấy nói lời chia tay với Hà. Cô ấy đã ngất đi, tưởng chừng không thể sống nổi khi nghe tin sét đánh. Tôi thầm khâm phục người phụ nữ như thế. Tại sao thời đại này rồi còn có người con gái yêu thương và chờ đợi chung thủy như vậy. Cô ấy khóc lóc đau khổ, mệt mỏi, không muốn tiếp tục sống nữa. Đã nhiều khi cô ấy muốn chết đi nhưng lúc ấy, tôi luôn ở bên cạnh cô ấy động viên an ủi, giúp cô ấy vững vàng hơn. Cũng nhờ có tôi mà cô ấy đã vượt qua được tất cả chuyện này.
Thời gian đó, cô ấy sống như người mất hồn. Tôi luôn ở bên cạnh an ủi. Lúc này, tôi không dám nói yêu cô ấy, chỉ âm thầm đi bên cạnh người con gái này và mong cho cô ấy sớm vượt qua mọi chuyện có lí trí mạnh mẽ hơn.
Gần 1 năm sau, cô ấy nhận lời yêu tôi khi người đàn ông kia đã yên bề gia thất. Tôi hi vọng cô ấy sẽ đón nhận tình cảm của mình một cách thật lòng chứ không phải là vì thương hại hay vì báo đáp tôi đã giúp cô ấy. Tôi biết, cô ấy không hoàn toàn yêu mình nhưng tôi lại hi vọng, một ngày nào đó, khi chúng tôi sống với nhau, tình yêu sẽ nảy nở và sâu đậm. Ai cũng vậy, sống với nhau rồi sẽ gắn bó và yêu thương.
Đám cưới hạnh phúc của tôi cuối cùng cũng đã được diễn ra. Tôi hạnh phúc rạng ngời còn cô ấy cũng rất vui nhưng tôi cảm nhận trong đôi mắt ấy vẫn ánh lên sự buồn. Tôi thương cô ấy, lo cho cô ấy nên lúc nào tôi cũng cố gắng, tự an ủi mìn rồi lại động viên vợ mình.
Gần 1 tháng nay, tôi và cô ấy không ngủ chung. Đó là điều kiện của cô ấy khi chúng tôi cưới nhau. Tôi đồng ý vì quá yêu, phần nữa vì nghĩ, đó chỉ là khi chưa cưới nhau còn lấy nhau rồi thì lo gì không ngủ cùng nhau. Cô ấy nói thế nhưng chắc chỉ một hai ngày là cùng chứ làm gì có chuyện lại bỏ đói chồng cả tháng. Thế mà không ngờ, cô ấy làm như thế thật!
Cũng gần 1 tháng nay, cô ấy ngủ trên giường còn tôi ngủ dưới ghế sofa, không ai biết chuyện này vì đó là bí mật. Nếu bố mẹ tôi biết chuyện, tôi sợ chuyện sẽ lớn. Cô ấy đêm nào cũng khóc, cũng đau khổ vì người kia hay là đang hối hận vì lấy tôi?
1 tháng trôi qua rồi, tôi không biết nên làm thế nào. Có hôm tôi lên giường nằm thì cô ấy lại xuống ghế, thế là tôi đành thôi. Tại sao lại như vậy. Thời đại nào rồi mà còn có người phụ nữ như thế. Tôi thấy thật lạ. Yêu như vậy sao, yêu làm chi khi người ta đã phản bội mình. Còn người tốt với mình, yêu thương mình thì lại không biết trân trọng và yêu thương. Phụ nữ cứ than mình khổ nhưng tôi nghĩ, chính họ làm khổ mình, tự hành hạ mình chứ không phải ai làm khổ họ như họ vẫn nghĩ…
(Theo Khánh Hòa - Khampha.vn)" alt="Cưới vợ cả tháng chưa ‘động phòng’"/>Trước đây tôi vẫn thường động viên bản thân rằng, một cánh cửa khép lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra và ông trời không bao giờ tuyệt đường sống của bất kỳ ai. Cũng vì luôn tin vào những câu nói này mà tôi luôn ép mình nghĩ theo chiều hướng tích cực, nguyên nhân cũng chỉ để cho trái tim mình có thêm chút lý do để tiếp tục đập, tiếp tục đón nhận yêu thương.
Nhưng đến hôm nay, tôi lại đang rơi vào trạng thái tuyệt vọng đến cùng cực. Những câu nói kia giờ bỗng trở thành vô nghĩa với tôi.
Tôi và người chồng hiện tại là cặp đôi “rổ rá cạp lại”. Tôi từng qua một đời chồng và có một con gái năm nay lên 6 tuổi, nó ở cùng tôi. Còn chồng tôi có một con riêng 3 tuổi, hiện thằng bé đang ở với vợ cũ của anh.
![]() |
Hình minh họa |
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi có quá nhiều sóng gió, khổ đau nên chúng tôi đã quyết định chia tay. Sau ly hôn, đáng lẽ chồng cũ phải chu cấp tiền cho con, nhưng anh ta chẳng đả động gì đến chuyện đó và tôi cũng không có ý định sẽ nhận bất cứ sự chu cấp nào từ người đàn ông ấy nên cũng không nhắc đến. Anh ta đã có gia đình mới, rất hạnh phúc. Tôi không muốn giữ liên lạc để gây khó chịu đến với người vợ của anh ta.
Nhưng chồng mới của tôi hoàn toàn khác, anh rất chu đáo với con riêng của mình. Anh vẫn đều đều hàng tháng chu cấp 4 triệu đồng cho con theo quyết định của toà sau khi ly hôn. Tất nhiên, tôi sẽ chẳng có gì phàn nàn nếu sự bất công không đến với mình. Trước khi vợ chồng tôi đến với nhau, tôi đã thỏa thuận với anh là con ai người nấy lo, tôi không cần anh lo lắng cho con riêng của tôi và tôi cũng không quan tâm, xét nét anh trong chuyện anh chu cấp cho con anh.
Tuy nhiên, tôi cũng nói rõ rằng, dù anh quan tâm đến con riêng thế nào, nhưng anh phải nhớ, cuộc sống hiện tại của anh là gia đình mới. Anh cũng hứa là, sẽ luôn sát cánh cùng tôi vun vén tổ ẩm nhỏ này. Vậy mà…
Lúc mới lấy nhau, vì cuộc sống khó khăn nên chúng tôi quyết định chưa sinh con. Nhưng một năm sau, khi cuộc sống khấm khá hơn, tôi nói với anh nên sinh con luôn để toàn ý lo công việc sau này. Hơn nữa, tuổi của tôi đã cao, khả năng sinh sản sẽ ngày một thấp hơn. Tuy nhiên, khi ấy, anh và mẹ chồng tôi đều xua tay nói rằng, hiện tại phải chu cấp cho con riêng của anh nên chưa thể có con, nếu sinh con vào thời điểm này, con của anh sẽ bị thiệt thòi. “Để sau này, cu Bin lớn hơn chút, chúng ta sinh con cũng chưa muộn. Anh muốn nó không phải chịu khổ”. Từng câu nói của anh giống như mũi kim đâm thẳng vào tim tôi vậy.
Rồi cứ vào cuối tuần, anh lại đến đón con trai đi chơi, đi ăn, có hôm anh mang con về nhà và tối chủ nhật mới đưa con về cho vợ cũ. Anh quan tâm, chăm sóc thằng bé rất chu đáo, chẳng để nó phải thiếu thốn bất cứ thứ gì. Thậm chí, anh còn lập kế hoạch cho con học tiếng Anh ở những trung tâm nổi tiếng, anh mua bảo hiểm nhân thọ cho thằng bé đến năm nó đủ 18 tuổi, anh chiều con bất thứ gì con thích…
Nhìn anh quấn quýt bên con, tôi thấy rất chạnh lòng. Tôi có cảm giác như anh lấy tôi về chỉ để khỏa lấp chỗ trống, còn gắn bó thật sự và lâu dài thì không. Và tôi thấy sợ, sợ anh sẽ quay lại với vợ cũ, sợ mình sẽ gặp cảnh đổ vỡ hôn nhân thêm lần nữa.
Đến nửa năm tiếp theo, tôi tiếp tục gợi ý chuyện sinh con thì anh vẫn dưng dưng nói chưa thích hợp. Và vì quá sốt ruột, tôi đã lén “thả” để mang thai. Anh vẫn nghĩ rằng, tôi uống thuốc đều đặn nên không đề phòng.
Khi nghe tôi thông báo que thử hai vạch đỏ, anh từ sững sờ rồi chuyển sang tức giận. Anh quát vào mặt tôi: “Sao cô chỉ biết làm mọi việc theo ý của mình thế! Tiền đâu mà nuôi con bây giờ! Cô đi phá thai ngay cho tôi”. Dù biết trước anh sẽ không vui nhưng tôi không ngờ anh lại nhẫn tâm nói ra những lời cay nghiệt như vậy. Tôi vô cùng hụt hẫng, đau khổ.
Mà không chỉ riêng anh, mẹ chồng tôi cũng tỏ thái độ khó chịu với tôi. Bà liên tục than trách và chì chiết tôi. Bà ngày nào cũng nói đi nói lại mấy câu: “Sao con hứa sẽ không để có thai bây giờ mà không giữ lời. Thắng (tên chồng tôi) còn lo làm chu cấp cho cu Bin thì tiền đâu mà nuôi thêm đứa nữa”…
Cứ thế, từ hôm thông báo có bầu đến nay, tôi luôn sống trong nước mắt. Mỗi ngày đi làm về, anh chẳng quan tâm tôi mệt mỏi, nôn ọe, không ăn uống được ra sao mà chỉ nhắc tôi về chuyện phá bỏ thai. Nếu thấy tôi không nói gì, anh lại thở dài thườn thượt.
Cuộc sống gia đình tôi ngày một căng thẳng. Tình cảm vợ chồng tôi cũng vì thế mà không còn được như xưa nữa. Và tôi còn rơi vào trạng thái trầm cảm, tôi chẳng thiết tha gì ăn uống, trò chuyện, người lúc nào cũng chán nản, mệt mỏi. Thậm chí, tôi còn liên tục nghĩ đến chuyện quyên sinh.
Nhưng may mắn cho tôi, mỗi lần xuất hiện ý nghĩ dại dột đó, con gái riêng của tôi lại xuất hiện bên cạnh khiến tôi từ bỏ ý định đó. Gần đây, sau khi đi khám, các sĩ phải đưa ra phác đồ điều trị tâm lý để giảm bớt căng thẳng cho tôi.
Dù đã thấy đỡ mệt mỏi và ăn uống tốt hơn nhưng trong lòng tôi bỗng xuất hiện cảm giác thù hận. Tôi hận vợ cũ, con riêng của anh và cả mẹ chồng tôi. Tôi không biết mình đang bị làm sao nữa, đôi khi tôi không thể kiểm soát nổi mình. Tôi có phải là người ích kỷ, đáng ghê tởm không?
Hiện tại, cái thai trong bụng tôi đã ở tuần thứ 10 và anh vẫn ép tôi phải từ bỏ sinh linh tội nghiệp ấy. Tôi đã hàng trăm lần đặt tay lên bụng và tự hỏi, phá bỏ thai hay bỏ trốn đi tới một nơi thật xa để tự sinh con rồi nuôi con đây?!
Tôi cảm thấy vô cùng có lỗi với đứa con chưa kịp chào đời mà vĩnh viễn không hề có được tình thương từ người tạo ra nó…
![]() Phát khóc vì kẻ 'phá bĩnh' đêm mặn nồng của vợ chồng son Khi viết ra những dòng này, tôi đang bơi trong thảm cảnh hôn nhân. Tôi một ông chồng bất lực trước tình yêu của vợ mình với một đối tượng khác - một chú chó cảnh. " alt="Tâm sự: Quyết định tàn nhẫn của chồng sau một năm chung sống"/>Tâm sự: Quyết định tàn nhẫn của chồng sau một năm chung sống 国际新闻全网热点 |