Cuối năm 2013, ngay sau khi giấy phép xây dựng tuyến cáp treo Fansipan chính thức có hiệu lực, hơn 300 cán bộ, kỹ sư bắt đầu hành trình hành quân vào lòng núi mẹ để hiện thực hóa giấc mơ bắc cáp lên đỉnh trời của mình.
Năm đó, tại Đà Nẵng, Võ Hoài Quốc đang... thất nghiệp và chỉ dám thuê cho vợ mới sinh một căn phòng nhỏ xíu ven đô. “Đúng lúc chưa biết xoay sở ra sao thì tôi đọc được thông báo tuyển dụng làm cáp Fansipan”, Quốc nhớ lại. Anh quyết định để vợ con lại Đà Nẵng, khoác balô ra Bắc, nhận nhiệm vụ khảo sát, trắc đạc cho tuyến cáp treo 3 dây đầu tiên ở Việt Nam. Đó là đầu năm 2014.
“Ngày đầu tiên, đoàn chúng tôi gồm 5 người bắt đầu đi từ Sín Chải hướng lên phía đỉnh 3.143m. Ai cũng nóng lòng, háo hức. Nhưng chỉ sau vài giờ, đã có 2 người không đủ thể lực leo núi, vượt dốc nên đã bỏ về và xin... nghỉ hẳn”, Quốc kể.
![]() |
Khốc liệt là cách hình dung chính xác nhất cho giai đoạn đầu tiên “vạch đường, mở lối” định tuyến xây cáp treo. Lương thực thiếu thốn. Điều kiện làm việc “như thời chiến” vì không thể đưa máy móc lớn vào sâu trong rừng. Thời tiết Fansipan chỉ có thể mô tả bằng một từ: “khắc nghiệt”. Các công đoạn trắc địa, đo đạc và cả thi công sau này đều chỉ được thực hiện bằng những đôi tay trần.
Khó khăn, nhưng chưa bao giờ Quốc nghĩ tới việc bỏ về. Những lúc mệt mỏi nhất, hình ảnh đứa con mới lọt lòng đang ọ ọe khóc bên mẹ lại ùa về trong đầu ông bố trẻ. Người đàn ông 29 tuổi chỉ còn biết lao vào làm.
Quốc bảo: Tuyến cáp này là nhân chứng cho đủ thứ buồn vui, hạnh phúc của anh trong suốt 2 năm gắn bó.
- “Trong điện thoại của tôi, anh có tin là toàn tin nhắn bà xã đòi ly dị với chia tay không?,” Quốc bất ngờ hỏi.
- Sao lại ly dị?
- “Thì anh bảo, chồng đi xa thế. Con cái vừa mới đẻ ra, cô ấy ở nhà chăm một mình, ai lại không tủi. Không kể nhiều lúc nhà có việc, chồng lại “mất dấu” không sao liên lạc được. Phụ nữ họ cả nghĩ lắm”, Quốc kể.
Những lúc như thế, gã kỹ sư “người rừng” chỉ biết động viên rồi gửi cho vợ những bức ảnh mình đang đứng giữa công trường ngập tuyết trắng hay đang chênh vênh trên trụ thép, mặt mũi lấm lem.
“Bà xã nhìn thấy y như rằng lại bật khóc và... không đòi ly dị nữa,” Quốc cười xòa, tiếng cười nhẹ bẫng như một vầng mây lãng đãng trên đỉnh Fansipan ngày nắng đẹp.
![]() |
“Bố già” dựng cáp trên đỉnh Fansipan
Nếu như Võ Hoài Quốc đại diện cho những kỹ sư trẻ muốn “thách thức cực hạn” của bản thân mình với Fansipan thì lão công nhân già Trần Tịnh lại là biểu tượng cho thứ tình yêu thủy chung, vững bền với cáp. Những người gắn bó với cáp Fansipan vẫn thường gọi ông trìu mến: bố Tịnh.
Năm 2014, ông Tịnh “nhận lệnh” tăng cường khẩn cấp cho Sa Pa để xây dựng tuyến cáp 3 dây đầu tiên. Khi đó, lão công nhân “già nhất” trên đỉnh Fansipan đã 58 tuổi.
Dù không xa lạ với việc leo rừng, vượt núi, nhưng những ngày đầu tiên mở lối lên Fansipan, ông vẫn phải... thở ra bằng tai vì mức độ khốc liệt của rừng Hoàng Liên.
![]() |
“Kinh hoàng nhất là dốc Đỏ - con dốc án ngữ ngay đoạn đường đầu tiên dẫn từ Sín Chải lên trụ T1. Đoàn chúng tôi lần nào gặp con dốc chỉ toàn đá lại đựng đứng này đều phải chùn lại. Người leo ngoài việc áp sát mình vào vách đá, tay níu vào các gờ nhô ra để lên thì không còn cách nào cả. Nhiều đồng nghiệp trẻ gặp ‘cửa khẩu’ này đã bỏ về ngay lập tức,” ông Tịnh nhăn trán nhớ lại.
Trong ấn tượng của ông, Fansipan là những chuỗi ngày dầm sương, treo mình bằng dây để thi công trên đỉnh trời; là những gói mỳ tôm anh em chia nhau mỗi khi đường cấp lương bị nghẽn, là những cuộc điện thoại chập chờn nối hai đầu Đà Nẵng - Lào Cai.
Hồi làm sàn trên khu vực đỉnh, gió đến nỗi người đứng còn... không vững. Để chống lại sức gió, ông buộc chặt mình vào dây bảo hiểm, treo mình vào vách đá để hàn từng khối thép. Lúc sàn thép thành hình, những gã thợ người khét lẹt hàn xì, mặt ngoang nguếch khói ôm lấy nhau hò hét.
![]() |
Vui là thế, nhưng suốt 3 năm gắn với đại ngàn Hoàng Liên, nỗi buồn với “ông già dựng cáp” cũng ngổn ngang chất đầy. Đó là khi người em thân thiết, người đồng đội đã sát cánh với ông từ những công trình tận Nha Trang, Đà Nẵng... không may bị thương và vĩnh viễn trở thành vị thần linh che chở cho đại công trình bắc qua thung lũng Mường Hoa. Đó là lúc chứng kiến những đồng nghiệp trẻ rơi rụng dần vì không kham nổi cái khốc liệt đến dữ dội của rừng thiêng.
![]() |
Câu chuyện bỗng rơi vào im lặng. Lão công nhân nhìn xa xăm. Ông bảo: Gần như cả cuộc đời ông đã gắn liền với cáp. Cả lúc đã đủ tuổi về hưu, ông vẫn xin được ở lại Bà Nà với vị trí bảo dưỡng cáp.
“May là ông trời còn cho mình sức lực nên còn được gắn bó với những cabin đi đi, về về. Giờ nếu phải rời cáp, rời cột trụ, chắc tôi sẽ nhớ và buồn lắm,” lão chiến binh già mỉm cười nói.
Sau này, khi đã rời xa công trình thế kỷ cáp treo Fansipan, cả bố Tịnh, Võ Hoài Quốc cũng như hàng trăm kỹ sư, công nhân khác đều như đã mang trong mình một phần “hồn cáp”. Cáp trở thành máu thịt, gắn chặt với cuộc đời của mỗi người. Bố Tịnh ở tuổi 62 vẫn miệt mài với các cột trụ, cabin của Bà Nà Hills. Quốc về Cát Bà giữ vai trò giám sát trắc đạc. Lúc rảnh, họ vẫn gọi điện kể nhau nghe vui buồn hiện tại. Những năm tháng khó khăn ngày ở Fansipan đã trở thành một thứ hồn cốt, một sợi dây nối những con người, số phận từ khắp nơi. |
Vĩ Thanh
" alt=""/>Những người mang... hồn cápXuất hiện trong bức hình do hành khách chụp trên máy bay hồi cuối tháng 2, một chàng tiếp viên hàng không có gương mặt thanh tú khiến dân mạng tò mò. Thông tin về anh nhanh chóng được tìm ra. Theo đó, nam chính trong hình là Phạm Việt Hưng, 23 tuổi, đang sống tại TP.HCM.
![]() |
Việt Hưng cho hay, anh đã theo nghề tiếp viên hàng không được 4 năm."Để trở thành tiếp viên hàng không, mình đã tập các môn thể thao như võ, bơi lội để phát triển chiều cao, có ngoại hình tốt. Ngoài ra, mình còn trau dồi ngoại ngữ và sự tự tin cho bản thân", chàng trai 23 tuổi tâm sự. |
![]() |
Nam tiếp viên hàng không sở hữu chiều cao 1,80 m cùng nụ cười "đốn tim" phái nữ. Nhiều người khá tiếc nuối khi biết anh chàng đã có bạn gái. Ngoài đam mê du lịch, Việt Hưng còn đặc biệt thích đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa. |
![]() |
Hải Cường (sinh năm 1996) được mệnh danh là "nam thần hàng không" khi nổi tiếng chỉ sau một đêm nhờ bức ảnh chụp lén. Thời điểm được chú ý vào năm 2017, 9X đangtheo học ở Trung tâm huấn luyện bay của Vietnam Airlines (FTC) tại TP.HCM. Cùng với hiệu ứng trên các diễn đàn, trang cá nhân của anh chàng cũng có lượng người theo dõi tăng lên nhanh chóng. |
![]() |
Việc bỗng dưng nổi tiếng cũng kéo theo loạt rắc rối không mong muốn, ví dụ như anh chàng bị hack mất tài khoản trang cá nhân. Hải Cường tâm sự bản thân không muốn nổi tiếng rồi kéo theo lắm tai tiếng, chỉ muốn là mình thôi chứ không cần giống ai. |
![]() |
Trên trang cá nhân, chàng "hot boy hàng không" thường xuyên đăng những bức ảnh check-in tại nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng. Hải Cường được nhiều người yêu thích nhờ phong cách thời trang "chất" không kém gì các "oppa" Hàn Quốc. |
![]() |
Nguyễn Quốc Huy (Nghệ An) cũng là một trong những "hot boy tiếp viên hàng không" được dân mạng chú ý. Anh chàng hiện làm việc cho hãngVietnam Airlines. |
![]() |
Gương mặt sáng, nụ cười duyên của Quốc Huy nhận được nhiều lời khen ngợi từ dân mạng. Tuy nhiên, thông tin cá nhân của anh chàng ít được tiết lộ khiến nhiều người tò mò. |
![]() |
Quốc Huy cùng hai người đồng nghiệp của mình là Nguyễn Bảo Trung (giữa) và Nguyễn Khôi (bên phải) từng nổi tiếng là "bộ ba soái ca" khi khoe loạt ảnh chụp chung lên mạng xã hội. Ngoại hình điển trai của cả 3 người khiến nhiều cô nàng yêu mến. |
Nhâm nhi ly rượu hảo hạng tại một trong các quầy bar sang chảnh trên máy bay cao cấp chính là bí quyết xua tan mệt mỏi, khó chịu khi bạn tham gia những chuyến bay dài.
" alt=""/>Những tiếp viên được mệnh danh 'soái ca hàng không'Nhưng chuyện kết hôn là do duyên số, có phải muốn lấy là được ngay đâu. Sau khi từ chối nhiều người xem mặt, đến lượt anh, tôi cảm thấy mình rất mệt mỏi nên gật đầu cho xong. Chúng tôi lấy nhau chỉ sau ba lần gặp mặt, đám cưới được tổ chức nhanh chóng.
Tôi chỉ biết anh là họ hàng xa với dượng tôi, nhà ở trên thành phố, làm nhân viên kho bạc. Anh hơn tôi 4 tuổi và cũng đang trong tình trạng bị hối thúc lập gia đình như tôi. Cưới nhau xong, tôi vẫn ở quê làm việc cho công ty sản xuất nước đóng chai gần nhà còn anh làm ở thành phố.
Cuối tuần, tôi đón xe lên với chồng chứ anh không mấy khi về. Nhà ba mẹ chồng cách căn chung cư của anh tầm 2km. Thông thường, thứ bảy, tôi lên nhà chồng dọn dẹp rồi sang nhà ở cùng chồng đến chiều chủ nhật mới về. Ba mẹ anh hứa sẽ thu xếp công việc cho tôi ở trên này để vợ chồng gần nhau.
Lấy nhau trong hoàn cảnh như thế nên vợ chồng tôi không khác gì hôn nhân hợp đồng, việc ai người nấy làm. Giống như cưới nhau để làm đẹp lòng hai gia đình chứ không phải hôn nhân thực sự. Từ lúc cưới đến giờ, dù có nằm cạnh nhau, anh cũng chẳng đụng chạm gì đến tôi cả.
Anh rất ít nói, đi làm về là vào phòng đọc sách rồi ghi chép, chẳng mấy khi trò chuyện mà chỉ trả lời khi tôi hỏi. Tôi cũng chẳng tha thiết gì nên không đòi hỏi nhiều.
Nửa năm thấy tôi không "động tĩnh" gì, mẹ chồng sốt ruột, hối thúc chuyện có con thì tôi mới thú nhận chúng tôi chưa hề chung đụng. Bà thở dài bảo: “Cái thằng này, cứng đầu thế là cùng”. Theo lời bà kể, trước đây, anh có yêu một phụ nữ đã qua một đời chồng và có con nhỏ nên gia đình phản đối.
Ba mẹ không muốn anh kết hôn với người từng lỡ dở hôn nhân, quyết tâm ngăn cấm. Nghe đâu, người phụ nữ đó đã chuyển vào Nam sinh sống để cắt đứt liên lạc với anh sau nhiều lần bị nhà chồng tôi sỉ nhục.
Anh từng bị trầm cảm nặng vì chuyện này nên tính cách mới trở nên như thế. Anh từng tuyên bố với cả nhà : “Sẽ ở vậy chứ không lấy vợ nữa”. Rồi đột nhiên anh chấp nhận chuyện hôn sự do gia đình sắp đặt với tôi ngay sau khi gặp mặt.
Mẹ chồng động viên tôi cố gắng vun đắp vì có thể anh có tình cảm mới cưới tôi làm vợ. Dù không yêu chồng nhưng nghe thế, tôi cũng không nén nổi tò mò. Một lần, tôi lên ở cùng chồng, trong khi dọn dẹp phòng, tôi tìm được cuốn nhật ký của anh. Nếu không biết câu chuyện do mẹ chồng kể thì tôi đã không đọc nhưng tôi muốn xem thử chồng mình nghĩ gì.
Hình như chồng bắt đầu viết nhật ký từ ngày người yêu cũ chuyển đi. Những dòng chữ có chỗ nhòe đi vì nước mắt. Anh viết rất nhiều về tình yêu của mình và có đôi dòng đề cập đến tôi. Khi đọc đến những trang gần nhất, tôi biết chồng vẫn giữ liên lạc với người cũ.
Hai người đã bàn bạc tỉ mỉ chi tiết kế hoạch để đến với nhau trong tương lai. Và việc chồng chấp nhận kết hôn với tôi cũng không nằm ngoài dự định đó. Anh ghi rõ sẽ chấp nhận cưới tôi cho vừa ý gia đình nhưng sẽ sống lạnh nhạt để tôi tự nguyện chia tay.
Lúc đó, anh sẽ đàng hoàng cưới người yêu cũ vì ba mẹ anh sẽ không có lý do gì để phản đối nữa. Coi như anh cũng đã từng dang dở một lần hôn nhân như chị kia, đều trong hoàn cảnh rổ rá cạp lại.
Nếu theo tính toán đó, chỉ còn sáu tháng nữa, anh sẽ tìm cách để tôi ly hôn. Tôi đau đớn đến nghẹn ngào, dù không yêu nhưng còn tình người với nhau. Anh làm vậy là quá nhẫn tâm khi để tôi dang dở cả một đời. Tôi cũng là người có khối óc con tim chứ đâu phải gỗ đá mà anh xem như một “quân cờ” thế mạng.
Tôi chỉ thương cho mình khi nhắm mắt đưa chân vào cuộc hôn nhân không tình yêu để giờ phải nhận lại kết quả đắng cay. Tất nhiên, tôi sẽ ly hôn để anh được toại nguyện. Nhưng liệu anh có thanh thản hạnh phúc khi khiến cho tôi vừa thoát cảnh “gái ế” đã mang tiếng bỏ chồng.
Sự xuất hiện của Nhã ngay từ đầu đã lộ diện là một tiểu tam.
" alt=""/>Tâm sự Cưới nửa năm vẫn trinh, tôi phát hiện âm mưu thâm độc của chồng