Nhận định, soi kèo nữ Hà Nội vs nữ TP.HCM, 16h ngày 16/9
本文地址:http://play.tour-time.com/html/361e199181.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo AC Milan vs Parma, 18h30 ngày 26/1: Khó tin Rossoneri
Tìm hiểu thị trường, nhóm nhận thấy trong nước chưa có chế phẩm giảm đau, kháng viêm từ lá đắng. Kinh nghiệm dân gian sử dụng lá đắng sắc nước uống để chữa bệnh đau cơ xương khớp, nhưng nhóm cho rằng hiệu quả không cao. Theo Thanh Bảo, trưởng nhóm, bào chế viên nén từ lá đắng thuận tiện khi dùng, có tính an toàn, hiệu quả so với sử dụng thuốc tây và kinh nghiệm dân gian. Bởi vì khi dùng thuốc tây điều trị hiệu quả nhanh nhưng có các tác dụng phụ ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa, tim mạch, thận...
Thuốc giảm đau bào chế từ lá đắng
Phiên tòa được xét xử trực tuyến giữa 2 điểm cầu là trụ sở TAND TPHCM và trại giam T30 tại Củ Chi.
Tại phiên tòa, bị cáo Vàng từ chối luật sư bào chữa chỉ định, xin tự bào chữa.
Trả lời câu hỏi của HĐXX về lý do sát hại mẹ, Vàng khai giữa hai mẹ con không có gì mâu thuẫn gay gắt, Do bà Phan Thị Mỹ N. (mẹ ruột Vàng) hay la mắng vì không chịu đi tìm việc làm nên bị cáo mới nảy sinh ý định giết mẹ.
Trước câu hỏi của HĐXX về hành vi đã thực hiện là đúng hay sai, Vàng vô cảm trả lời: “Bị cáo không biết, cảm thấy bình thường. Do pháp luật quy định chứ bị cáo không biết đúng hay sai”.
Có mặt tại tòa, em gái của Vàng cho biết, sau khi chấp hành bản án 5 năm tù về tội "Cướp tài sản" trở về, Vàng tỏ ra bình thường, không có mâu thuẫn sâu sắc gì với cha mẹ.
Kết thúc phần tranh luận chuyển sang phần nghị án, được nói lời sau cùng, bị cáo Vàng lạnh nhạt từ chối, không một lời xin lỗi người mẹ đã khuất và người cha già đang theo dõi phiên tòa.
HĐXX nhận định hành vi của bị cáo Vàng đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm tính mạng của người khác. Hành vi của bị cáo man rợ, mang tính côn đồ và thể hiện không có tính người. HĐXX xét thấy cần tuyên phạt bị cáo mức án nghiêm khắc nhất.
Theo cáo trạng, khoảng 9h ngày 30/3/2023, Vàng đi chơi về đến nhà, thấy mẹ đang ngồi may đồ. Nghĩ đến việc bà N. hay cằn nhằn, la mắng vì không đi tìm việc làm, Vàng xuống dưới bếp lấy một con dao đi đến chém liên tục vào người mẹ dẫn đến tử vong.
Sau đó, Vàng bế cháu ruột sang gia đình hàng xóm gửi nhờ rồi về nhà lấy hai con dao đi tìm giết ông Lê Hoàng C. (cha ruột Vàng).
Khi đi bộ đến đầu hẻm, Vàng lại quay ngược về nhà lấy xe máy thì thấy công an cùng bảo vệ khu phố đã có mặt tại nhà mình.
Hai cán bộ công an yêu cầu bỏ dao xuống nhưng Vàng không chấp hành mà còn tiến tới tổ công tác. Thấy vậy, ông Nguyễn Thanh H. (Công an phường Tân Thới Hiệp) liền nổ 3 phát súng cảnh cáo và yêu cầu Vàng bỏ dao xuống.
Vàng vẫn tiếp tục thách thức nên ông H. bắn phát súng thứ 4 vào chân Vàng, lúc này bị cáo mới chịu buông dao.
Tử hình nghịch tử sát hại mẹ
Gia đình em có 3 anh chị em, em là con út, nhưng là đứa con được sinh ra vì “sự cố” lỡ kế hoạch. Do đó, so với chị gái cả, em kém chị đúng tròn 20 tuổi. Cũng vì chênh lệch về tuổi quá nhiều, lại trắng trẻo bầu bĩnh nên trong nhà em được yêu thương và chiều chuộng hết mực. Mà không chỉ các anh chị trong nhà chiều chuộng, những người đến tán chị gái em cũng ra sức yêu chiều và lấy lòng em.
Trong số đó, em đặc biệt yêu quý anh bạn của chị gái em. Bởi lần nào đến chơi, anh ấy cũng mua quà và dành rất nhiều thời gian để bế bồng và nô đùa với em. Sau đó, chị gái em và anh ấy yêu nhau. Anh ấy càng đến nhà em nhiều hơn và em càng quấn quýt anh ấy hơn. Thậm chí, khi anh chị ấy cưới và chuyển về sống ở gần nhà em, em còn liên tục đến chơi và ngủ lại với anh chị (khi đó, em khoảng 5 tuổi).
Ảnh minh họa |
Đến khi em học cấp 2, việc làm ăn của anh chị không thuận lợi. Anh rể của em không cam chịu cảnh nghèo khó nên đã nam tiến vào Bình Dương lập nghiệp. 4 năm sau, nhờ mở đường, mảnh đất của anh chị trở nên có giá, anh chị lại khăn gói trở về làm ăn trên chính quê hương của mình.
Khi anh chị về, em mới học đến lớp 11 nhưng trổ mã và cao đến 1m65. Nhìn thấy em, chị em cứ trầm trồ khiến em thẹn đến đỏ mặt. Còn anh, anh không nói gì nhưng ánh mắt của anh nhìn em thì rất lâu. Từ đó, anh lại hay quan tâm và mua sắm cho em, khi thì cuốn sách, lúc là thỏi son, lúc lại là cái váy.
Em ngây ngô nên cứ nhận quà của anh mà không bao giờ nghĩ ngợi gì. Thế rồi một hôm, em đang học bài ở nhà thì nhận được tin nhắn của anh, anh bảo em sang nhà anh lấy quà, anh vừa đi công tác về. Em vội lấy xe chạy sang, nhưng sang đến nơi, chỉ có mình anh ở nhà.
Anh mang cho em một chiếc váy tuyệt đẹp nhưng cũng cực sexy rồi bảo em thử . Em lại ngờ nghệch làm theo. Anh nhìn em trong bộ váy mới mà như muốn ăn tươi nuốt sống em. Sau đó, lấy cớ chỉnh trang phục cho em, anh sờ mó ở những vùng nhạy cảm. Em thấy nhột lắm nên vội gạt tay anh ra. Từ đó, em bắt đầu có ý nghĩ ngại ngùng và đề phòng với anh.
Em ít sang nhà anh chị để chơi hơn. Tuy nhiên, có lần, vì anh chị sang bất ngờ, gặp đúng lúc em mặc váy ngắn và áo hai dây. Chị gái em nhìn em cứ xuýt xoa, rồi không biết hứng khởi thế nào, chị bắt em ngồi bên cạnh để anh rể đoán xem đùi ai to hơn. Nhưng anh cười rất to và đòi đo bằng tay cho chính xác. Thế mà, chị gái em đồng ý, không những thế chị còn nhiệt tình giục anh phải đo cho cẩn thận.
Anh vòng tay đo cho chị rất nhanh, nhưng đến lúc đo đùi em thì anh lần mần, ánh mắt cứ xoáy sâu vào rãnh ngực của em. Em nhìn vào ánh mắt của anh rể mà bực bội nên vội đứng dậy. Mẹ em, chị gái em nhìn thấy vậy còn cười thật lớn vì ngày trước, em suốt ngày đòi sang ngủ với anh rể, đòi anh rể tắm rửa, vậy mà bây giờ lại tỏ ra khó chịu.
Em không biết nói thế nào để mọi người hiểu, nên đành phải im lặng. Nhưng cũng từ đó, em không dám ăn mặc mát mẻ cũng không bao giờ thân thiết, gần gũi với anh ta.
Rồi, em lên học đại học và ở lại ký túc xá của trường. Anh rể em cũng lên thăm em mấy lần, cũng mua quà và gửi tiền cho em, nhưng, em luôn hạn chế đến mức tối đa sự gặp gỡ. Đến năm thứ hai, em không còn tiêu chuẩn ở ký túc xá nên phải ra ở trọ với bạn. Lúc này, em đã quen và yêu một cậu bạn học Bách Khoa.
Bố mẹ em biết tin, không trách mắng em mà chỉ dặn em cẩn thận, đừng làm gì quá giới hạn kẻo thiệt thân. Tuy nhiên, anh rể em thì khác. Anh điện thoại liên tục để nhắc nhở. Sau đó, anh còn lên tận phòng trọ của em.
Hôm anh lên bất ngờ, bạn cùng phòng của em không có nhà, nhìn thấy bức ảnh đôi của em và bạn trai, anh cầm và ném vỡ tan tành. Sau đó, anh đóng chặt cửa phòng và lao vào em …Tuy nhiên, hôm đó, nhờ có mấy người phòng bên đập cửa nên anh không làm được gì.
2 tuần sau, cũng là một ngày cuối tuần, bố mẹ bắt em phải đi xe ô tô cùng anh để về nhà vì anh mới mua xe lại tiện đường từ Hà Nội về. Em không có lý do để từ chối nên đành phải ngồi xe của anh ta. Đi nửa đường, anh ấy hỏi chuyện người yêu em, em muốn trêu tức anh ta nên kể rất chi tiết về tình cảm của chúng em, về tình yêu em dành cho bạn trai mình. Nhưng đang kể thì anh ấy phi thẳng xe vào quãng đường vắng rồi chồm lên người em…
Em đập cửa và vùng vẫy rồi chạy ra khỏi xe trong bộ quần áo tả tơi vì bị anh xé rách. Nhưng về nhà, em vẫn câm nín. Em không dám nói ra cho ai nghe. Em sợ, nếu nói ra, gia đình anh chị em sẽ tan nát, các cháu em sẽ phải sống trong cảnh chia lìa. Nhưng không nói được ra thì tâm lý em bất ổn. Em trở nên ngang bướng và khó chịu với tất cả mọi người.
Ảnh minh họa |
Trong khi đó, anh rể của em thì khéo léo vô cùng, anh ta luôn tỏ ra quan tâm đến vợ, yêu thương vợ con, và quý mến gia đình vợ nên cả bố mẹ lẫn anh trai em, chị gái em đều bênh anh rể em chằm chặp. Thấy em tỏ thái độ không gần gũi và tôn trọng anh rể, ai cũng quát mắng em. Bố mẹ em còn giao luôn việc đón em cho anh ta mỗi tuần. Vì thế, nửa năm nay, em không dám về. Em luôn lấy cớ để không về, nhưng em không về thì anh ta tìm đến phòng trọ của em…
Anh ta khiến em căm ghét, khinh bỉ và hoảng sợ đến tột độ. Thậm chí, từ việc căm ghét anh ta, căm ghét những hành động nhơ nhớp bẩn thỉu của anh ta, em trở nên vô cảm và xa lánh với cả người yêu của mình. Mỗi khi người yêu em động vào em, em đều nghĩ đến anh ta nên cự tuyệt. Người yêu em buồn lắm, rồi lâu dần anh ấy cũng xa lánh em. Em cũng buồn nhưng em không biết làm thế nào. Em cứ như người bị trầm cảm, không muốn trò chuyện với bất cứ ai. Thậm chí, em còn căm ghét và khó chịu với cả những người thân của em.
Em không biết mình như vậy là bị sao nữa, mong chuyên gia hãy tư vấn giúp em? Em phải làm sao để giải quyết được tình trạng này? Em có nên nói ra với người thân của mình không hay cứ giữ kín trong lòng ?
(Một bạn đọc giấu tên)
Chuyên gia tư vấn Vũ Ánh Tuyết, Trung tâm tư vấn tình cảm Link Tâm tư vấn:
Thật tiếc rằng cho đến thời điểm này cũng vì sự “vô tư” và “vô tâm” của rất nhiều người lớn mà đã có bao nhiêu trẻ em và kể cả các cô gái như em đã và đang bị quấy rối, bị xâm hại tình dục mỗi ngày. Cho đến khi mọi thứ xảy ra sự đã rồi, thì nhiều người đã giật mình và nói câu “giá như”.
Em sinh ra trong gia đình được mọi người yêu thương quý mến, nhưng thật tiếc rằng sự “hồn nhiên” quá mức của bố mẹ, rồi của chị gái em vô tình lại tạo điều kiện cho anh rể có “máu dê” tiếp cận gần gũi em và có hành vi quấy rối tình dục. Những hậu quả này xảy ra vô cùng nặng nề, khiến nhiều người trong cuộc bị sợ hãi bị mất niềm tin, thậm chí bị lãnh cảm khi gần gũi người khác nếu lập gia đình.
Chị ủng hộ khi em đã kiên quyết chối từ và luôn cứng rắn để không bao giờ chấp nhận hành vi của anh ta. Nhưng có lẽ vì quá sợ hãi cũng như không đủ kỹ năng từ chối và chưa biết lên tiếng nên cho đến thời điểm này em vẫn đang đơn độc trong cuộc chiến chống lại hành vi quấy rối tình dục từ anh rể.
Vì vậy, việc đầu tiên em cần làm là không nên im lặng và trốn tránh, em không thể trốn tránh anh ta mãi được. Em nên ghi âm lại những câu nói hoặc tin nhắn các cuộc điện thoại của anh ta để làm bằng chứng khi nói chuyện với gia đình em, đồng thời nên chia sẻ một cách nghiêm túc lý do vì sao mình lại làm như vậy.
Đừng sợ xấu hổ, em không có lỗi. Chị gái em cần phải biết điều đó để chị ấy xem mình đang sống với người chồng thiếu nhân cách ra sao. Gia đình em cần phải biết để bảo vệ em.
Và quan trọng nhất, em cần phải được bảo vệ để được an toàn còn học tập và vui chơi. Hãy sẵn sàng nói “không” trong một không gian riêng tư khi có anh ta, thậm chí hạn chế tiếp xúc với anh ta trong thời điểm này em nhé!
Hãy mạnh mẽ và cứng rắn lên em!
Minh Anh (ghi)
Khủng hoảng tột độ vì bị anh rể sàm sỡ
Nhận định, soi kèo Bali United vs Borneo, 19h00 ngày 28/1: Sức ép ngàn cân
Trong gia đình nhà ai cũng vậy, không phải tất cả mọi người đều cùng cung cùng mệnh. Cho nên, người xông nhà có thể tốt cho người này nhưng lại hại người kia!
Thông thường khi chọn tuổi, người ta thường chọn người xông đất hợp với cung mệnh của chủ nhà là bố hoặc mẹ. Người này không nằm trong tuổi kị tứ hành xung, hoặc thái tuế. Nhà người đi xông đất không có tang trong năm cũ, bản thân người xông đất phải là người thành đạt, ôn hoà, thông minh, sáng suốt, cuộc sống gia đình yên vui hạnh phúc...
Nếu người xông đất năm mới là một ông vua ông quan lớn thì người được xông đất cũng cần phải tính. Bởi nếu phúc của mình chưa đủ lớn mà đón quan gia đôi khi lại bị phản cung nặng vận thì khó khăn vô cùng, trừ việc họ là người trong gia đình họ hàng quyến thuộc.
Đầu xuân mới ta nên chọn một người trong gia đình, tính tình vui vẻ biết thương yêu gia đình lại thành đạt nhất nhà. Người không phạm thái tuế tự mình xông nhà cho mình là an toàn nhất. Người xông nhà cho mình mà cuộc sống và phúc vận không bằng mình thì không được tốt đẹp cho lắm! Vì vậy quý vị cần cân nhắc.
Tuy nhiên việc xông đất chỉ là quan niệm chứ không phải là yếu tố để cho bạn giàu có. Chúng ta cũng không cần quan tâm đến nghi lễ này vì nó sẽ làm ám ảnh tư duy của mỗi người.
Ảnh: VietNamNet |
Năm Kỷ Hợi du xuân hướng nào?
Ta biết rằng mỗi người một cung mỗi người một mệnh, cho nên khi xuất hành cũng chẳng ai giống ai cả.
Người nào thuộc cung Tây tứ trạch thì chọn các hướng Tây-Tây Bắc-Tây Nam-Đông Bắc để xuất hành.
Người nào thuộc cung Đông tứ trạch thì chọn các hướng Bắc-Nam-Đông- Đông Nam để xuất hành.
Cách tốt nhất là buổi sáng ngày mùng 1 Tết, quý vị dậy sớm lúc mặt trời mọc rồi đứng nhìn về hướng đông nhìn mặt trời mọc và tự cầu nguyện cho mình.
Quý vị có thể nói: "Cầu xin Thượng Đế và chư vị Thần tiên, Thật Thánh trong tam giới gia trì cho con một năm mới mạnh khoẻ hạnh phúc an khang thịnh vượng, vận khí hanh thông tài lộc như ý. Cầu cho đất nước con được quốc thái dân an, trên dưới thuận hoà trong ngoài được êm ấm. Con xin tạ ơn Thượng Đế cùng chư ngài".
Sau đó quý vị muốn đi đâu thì tuỳ duyên, đừng câu nệ rằng tôi phải đi hướng Đông, hướng Tây, hay hướng nào tốt.... lỡ may cửa nhà hoặc cổng nhà bạn ở một hướng không phù hợp thì chẳng lẽ bạn bay qua cửa sổ để chọn hướng tốt cho ngày đầu xuân ư?
Việc chọn hướng xuất hành không bằng dùng tâm đức hành thiện, cho nên chúng ta cũng nên loại bỏ những quan niệm cổ không phù hợp nữa.
Năm Kỷ Hợi nên bày trí gì để tăng vận khí tài lộc trong nhà?
Mỗi năm vận khí thay đổi theo quy luật của bát quái ngũ hành. Năm nay là năm Kỷ Hợi thuộc Tây tứ trạch cung Cấn mệnh Mộc, người làm ăn thì tính theo cung chứ không nên theo mệnh, nên năm nay quý vị có thể để các đồ thất bảo như vàng bạc, đá quý, ngọc, san hô đỏ v.v... ở hướng Tây Bắc tính theo căn nhà của mình ở, hoặc phòng ngủ phòng khách của mình.
Két đựng tiền cũng nên quay mặt két về hướng Tây Bắc hoặc hướng Tây để lấy vận khí cung kim tài. Không nên để bể cá hoặc vòi phun nước ở hướng Tây Nam sẽ bị chặn đường tài lộc và làm giảm phúc khí.
Trên ban thờ nên có đèn dầu thắp sáng suốt trong tháng Giêng để tăng thêm vượng khí tài lộc.
- Người nào thuộc Tây tứ trạch thì khai trương công việc đầu năm vào ngày mùng 2 Tết lúc 8h8 phút. Hoặc ngày mùng 6 Tết lúc 8h8 phút.
- Người nào thuộc Đông tứ trạch thì khai trương công việc đầu năm vào ngày mùng 4 Tết lúc 6h8 phút hoặc 11h11 phút. Hoặc là ngày mùng 8 Tết lúc 8h8 phút, hoặc 9h9 phút.
Những việc kiêng kị đầu năm
Đầu năm ở nước ta có quan niệm đi hái lộc. Mọi người thường ra đường vào chùa... để bẻ những cành cây lộc đầu xuân mang về nhà với hy vọng được lộc năm mới.
Tuy nhiên, đây là quan niệm sai lầm, bởi năm mới lộc xuân hé nở trên những cành cây non xanh, nó mang lại phúc khí và tài lộc cho đất nước. Nếu bạn bẻ những cành cây đó là bạn tự phá đi phúc khí đầu năm của mình.
Đầu năm cũng đừng nói lời cay độc, chỉ nên chúc nhau động viên nhau thật tốt, tâm đức tốt nói lời hay làm việc phúc thì trời khen đất thưởng nhân hoà, tự mình gieo nhân tự mình được hái quả.
Cúng giao thừa là nghi lễ quan trọng của người Việt. Dưới đây là tư vấn của GS Lương Ngọc Huỳnh về nghi lễ này.
">GS Lương Ngọc Huỳnh chỉ điều cần biết khi đón năm mới 2019
Công tác trong công ty Du lịch và dịch vụ của nhà nước từ năm 1968, bà Thắng chia sẻ: “Công ty này có đủ các dịch vụ về khách sạn, cắt - uốn -nhuộm tóc, giặt là nhưng công việc chính của tôi là làm lễ tân tại khách sạn, phục vụ đám cưới”.
Bà Nguyễn Thị Thắng chia sẻ những kỷ niệm về thời bao cấp. |
Bí mật phía sau phòng tân hôn
Bà cho biết, thời bao cấp nhà cửa đều khá chật chội, tất cả các đám cưới hầu như tổ chức ở các phòng cưới.
Các phòng cưới ở Hà Nội khi ấy có thể kể đến như: phòng cưới ở dốc Bà Triệu, Phùng Hưng, Trần Hưng Đạo…
Một đám cưới thời bao cấp của gia đình trên phố cổ được tổ chức ở phòng cưới. Ảnh: NVCC |
Ngày cưới, phía khách sạn sẽ chuẩn bị hội trường, bàn ghế, sân khấu và nước uống cho gia đình cô dâu, chú rể. Trên sân khấu có sẵn tấm phông gắn đôi chim bồ câu và lá cờ Tổ quốc.
Gia đình hai bên chỉ việc bố trí người đến sớm, gắn tên cô dâu chú rể và mang bánh kẹo, chè thuốc bày ra bàn.
“Theo tiêu chuẩn thời bao cấp, ai lập gia đình sẽ được mua 2 kg bánh, kẹo và 4 bao chè. Phần lớn đám cưới chỉ tổ chức ăn ngọt, không có cỗ bàn như bây giờ.
Nhiều người có kế hoạch từ đầu năm thì nhờ bạn bè, họ hàng làm trong mậu dịch để dành cho ít đường, bột làm bánh, khi ấy tiệc cưới của họ có phần tươm tất hơn.
Nhà nào hoành tráng có thêm ban nhạc sống xập xình để không khí thêm phần náo nhiệt”, giọng vui vẻ, bà Thắng kể lại.
Ban nhạc sống trong đám cưới thập niên 60 - 70 của thế kỷ trước. Ảnh: NVCC |
Vẫn theo lời người phụ nữ này, những năm bao cấp, nhiều gia đình không có nơi để làm phòng tân hôn, do nhà cửa quá chật hẹp.
Để giải quyết tình thế, họ tìm đến khách sạn thuê phòng riêng với giá 60 đồng/đêm, làm phòng tân hôn.
Khách sạn ở Hà Nội thời đó khá nghèo nàn, đặc điểm chung là không có nhà vệ sinh riêng như các khách sạn hiện đại ngày nay và được chia ra 2 loại phòng.
Phòng tập thể phục vụ cho người dân từ các tỉnh về Hà Nội công tác, thăm quan. Mỗi phòng kê khoảng 4 - 5 chiếc giường, ngăn cách nhau bằng tấm ri đô. Khách nam và nữ được bố trí riêng biệt, tại các khu vực khác nhau.
Phòng thứ hai là phòng riêng rộng khoảng 15 - 20 m2 có 1 giường, chăn màn, phục vụ các cặp vợ chồng. Bà Thắng cho hay, các cặp đôi sắp cưới muốn thuê được phòng ‘cao cấp’ này qua đêm không hề đơn giản.
Họ muốn thuê 1 căn phòng tân hôn bắt buộc phải đi đăng ký kết hôn. Sau đó, cặp đôi cầm tờ đăng ký kèm chứng minh thư nhân dân của hai vợ chồng đến cho nhân viên lễ tân kiểm tra và làm thủ tục thuê.
Vào mùa cưới, khách sạn thường rơi vào cảnh ‘cháy’ phòng, có khi phải đặt trước cả tháng.
Cô dâu chú rể có điều kiện thường mua chăn màn mới mang đến kê và thuê người đến trang trí lại căn phòng cho đẹp mắt hơn.
“Phòng tân hôn phục vụ cho các cặp vợ chồng trẻ ở Hà Nội, dân các tỉnh về thường không nhiều.
Khi đến nhận phòng, vợ chồng nào chu đáo thì chuẩn bị chút quà cưới là hộp chè, túi mứt sen, kẹo bánh tặng nhân viên lễ tân để tỏ lòng cảm ơn”, bà Thắng nhớ lại.
Tuy nhiên bà Thắng bộc bạch, chính những căn phòng cưới này cũng là nơi chứng kiến nhiều cuộc chia tay đẫm nước mắt của các cặp vợ chồng trẻ.
Người phụ nữ này kể: “Cuối những năm 1970, chiến tranh diễn ra khốc liệt. Nhà nào có người ra chiến trường đều xác định có thể hi sinh. Thời kỳ này, việc cưới chạy diễn ra khá phổ biến, đặc biệt là ở vùng nông thôn.
Ở Hà Nội, nhiều đôi vợ chồng cưới xong, chỉ kịp ở với nhau một đêm trong khách sạn, sáng hôm sau người chồng phải ra chiến trường. Cảnh bịn rịn, chia ly đó luôn để lại nỗi day dứt xót xa…”.
Chiếc giường đầy tiền của cặp vợ chồng ‘tỷ phú’ hát rong
Sau năm 1975, bà Thắng vẫn tiếp tục gắn bó với công việc ở khách sạn của mình như một niềm vui.
Mỗi một vị khách đều mang đến cho bà nhiều bất ngờ. Trong đó phải kể đôi vợ chồng người miền Nam.
“Những năm đó, Hà Nội xuất hiện nhiều người hát rong, họ đi khắp nơi xin tiền, kiếm sống.
Tôi vẫn nhớ một đôi vợ chồng người TP.HCM cùng 2 đứa con nhỏ thuê phòng khách sạn suốt 1 năm. Trong suy nghĩ của tôi, họ là người khá giả nên mới tiêu xài thoải mái như vậy.
Một lần tình cờ tôi đi ngang cửa phòng, thấy bên trong 4 người họ đổ những bao tải tiền kiếm được ra kín cả chiếc giường.
Mãi sau này tôi mới biết, họ hành nghề hát rong, xin tiền. Ban ngày, hai vợ chồng đưa con đi khắp khu vực chợ Đồng Xuân, Bờ Hồ... mưu sinh nhưng tối đến, họ ăn mặc tươm tất ra ngoài ăn uống. Chắc hẳn số tiền họ kiếm được mỗi ngày rất khá…
Một thời gian sau, gia đình đó trả phòng và tiếp tục di chuyển qua các tỉnh thành khác", bà Thắng nói.
Gần 30 năm sau ngày đất nước đổi mới, cuộc sống thay đổi nhưng hoài niệm về một thời bao cấp vẫn luôn đọng lại trong tâm trí những người thuộc thế hệ của bà Thắng.
Ông Tự kể: “Đám cưới của tôi, hai vợ chồng tổ chức ở cơ quan. Cô K.A - vợ tôi nuôi được mấy con gà. Ngày cưới, hai vợ chồng chỉ mổ 2 con gà nhưng làm thành 6 mâm cỗ để mời cơ quan. Thế mà cũng xong”
">Căn phòng tân hôn đặc biệt trong khách sạn thời bao cấp
Training course for Vietnamese language teachers abroad opens
友情链接