Trailer chính thức của bộ phim 'Hy sinh đời trai'vừa hé lộ những tình tiết quan trọng cũng như sự xuất hiện của hàng loạt diễnviên nổi tiếng.
àHồkhenTấnBeosexytrongHysinhđờtin saoàHồkhenTấnBeosexytrongHysinhđờtin sao'Sát thủ: Mật danh 47' từng được nhắm cho Paul WalkerHà Hồ khen Tấn Beo sexy trong 'Hy sinh đời trai'
Trailer chính thức của bộ phim 'Hy sinh đời trai'vừa hé lộ những tình tiết quan trọng cũng như sự xutin saotin sao、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Rayo Vallecano vs Girona, 20h00 ngày 26/1: Chủ nhà thắng thế
2025-02-01 22:42
-
Mười năm trước, tôi và cậu bạn Kevin đã kết nối lại và bắt đầu hẹn hò sau khi cậu ấy từ Ý về nước sống.
Sáu năm sau, anh ấy cầu hôn tôi ở Montreal. Một năm sau, chúng tôi kết hôn và có tuần trăng mật tuyệt vời ở châu Âu.
Ba tháng sau đó, tôi phát hiện mình có thai.
Ngày 5 tháng 1, tôi bị sảy thai.
Chúng tôi phát hiện ra tôi có thai vào ngày 13 tháng 10. Chu kỳ của tôi trễ 8 ngày mà bình thường tôi không bao giờ trễ kinh cả. Tôi thức dậy lúc 5h30 sáng, quyết định thử thai tại nhà, kết quả là 2 vạch. Tôi đánh thức chồng dậy, suýt ấn cả que thử vào mặt anh ấy. Chúng tôi rất vui mừng.
Ngay tuần sau tôi đi khám, bác sĩ nói rằng tôi có thai khoảng 5 tuần, dự sinh khoảng ngày 18-20 tháng 7. Chúng tôi đã trì hoãn lần siêu âm đầu tiên cho đến sau kỳ nghỉ vì đi du lịch đến các bang dịp Giáng sinh. Em gái tôi sắp cưới nên tôi muốn dành thời gian để chúc mừng đôi trẻ.
Không bị buồn nôn và nôn mửa nhưng tôi có tất cả các triệu chứng tiêu chuẩn của thai kỳ: căng tức ngực, mệt mỏi, tăng cảm giác thèm ăn… Đêm cuối cùng trong chuyến đi đến Houston vào tháng 12 năm 2009, tôi nhận thấy mình bị ra máu. Vì để quên mất cuốn cẩm nang mang thai ở nhà, tôi lên mạng để tra (thật không bao giờ nên làm thế). Tất cả các tìm kiếm đều nói cùng một điều: Đó là dấu hiệu bất thường, dấu hiệu của sẩy thai. Tôi hốt hoảng. Kevin và em gái tôi đã cố gắng giúp tôi bình tĩnh lại nhưng đêm đó tôi không ngủ được một giây nào.
Ngay sau khi về nhà, chúng tôi đến phòng khám thì bác sĩ cho biết cổ tử cung đã đóng và đôi khi có hiện tượng ra máu khi có thai nhưng phụ nữ vẫn mang thai đủ tháng. Để chắc chắn rằng mọi thứ đều ổn, tôi lên lịch tái khám tại khoa Đánh giá thai sớm ở một bệnh viện khác. Tôi đã bị thuyết phục rằng cả em bé và tôi đều ổn sau khi khám đánh giá thai sớm về. Nhưng đó chỉ là cho đến khi họ cho tôi siêu âm…
Tôi biết là có chuyện chẳng lành khi bác sĩ chỉ im lặng nhìn vào màn hình. Rồi cô ấy chỉ vào tử cung của tôi, túi thai và thai nhi. Phần quan trọng bị thiếu là nhịp tim của thai nhi. Giữa tiếng nức nở, tôi hỏi cô ấy có chắc không. Cô ấy nói cô ấy rất tiếc, thật không may. Tôi không biết đã làm thế nào mà lái xe về được nhà hôm đó. Khi chồng tôi ra mở cửa tôi đã khóc nức nở.
Bác sĩ cho tôi 3 sự lựa chọn: Đợi cơ thể tống thai ra ngoài, tiêm thuốc nong, nạo hoặc kê đơn thuốc để gây sảy thai. Chẳng đời nào tôi muốn đợi cơ thể mình tự làm những gì nó phải làm nên việc uống thuốc là điều không cần bàn cãi.
Tám giờ sau khi uống thuốc, tôi bắt đầu thấy đau lưng và đau bụng dữ dội. Vì vậy, tôi đã hét lên để chồng tôi giúp tôi. Anh ấy tỉnh dậy trong hoảng loạn và bắt đầu xoa lưng tôi để làm dịu cơn đau nhưng không giúp gì được. Cơn đau thật tồi tệ. Những giờ tiếp theo là khoảnh khắc đau thương nhất của cuộc đời tôi.
Không có từ nào có thể mô tả nỗi đau và tuyệt vọng mà tôi cảm thấy. Tôi cứ nghĩ rằng sau ngần ấy năm, giờ tôi đã sẵn sàng làm mẹ, tôi buộc phải đối đầu với nỗi kinh hoàng ghê gớm và khó hiểu nhất khi mất con. Những tiếng nấc nghẹn ngào thay cho tiếng than khóc của tôi và tôi bắt đầu tự trách mình khi nghĩ rằng vì sao mà tôi sảy thai như vậy.
Nếu tôi không nhuộm tóc vài tuần trước, nếu tôi không uống một ngụm rượu nhỏ, nếu tôi nghỉ ngơi thay vì đi du lịch, nếu tôi chịu thêm chút canxi vào chế độ ăn uống của tôi…
Sau đó, tôi đã thuyết phục bản thân rằng mình bị sảy thai đơn giản là nghiệp chướng vì đã có lúc sống vô tâm, hay quá khích trong quá khứ. Có lẽ tôi sảy thai vì quá tự mãn trong hạnh phúc của mình. Tôi chỉ muốn ai đó nói cho tôi biết những gì tôi đã làm, không làm hoặc nên làm để điều này không xảy ra!
Hóa ra, 1/5 trường hợp mang thai dẫn đến sảy thai trước khi kết thúc 3 tháng thai kỳ đầu tiên, bất thường nhiễm sắc thể là một trong những lý do hàng đầu. Khi chúng tôi quay lại bệnh viện để tái khám, bác sĩ hỏi tôi tình hình thế nào. Tôi không thiết trả lời. Chồng tôi làm cho tôi món trứng và thịt xông khói cho bữa sáng, tôi hầu như không động đến. Khi anh ấy cố gắng xoa dịu tôi bằng sự vuốt ve, tôi sửng cồ để anh ấy dừng lại.
Anh ấy hỏi tôi có chuyện gì. Tôi cắn môi vì anh ấy hỏi tôi một câu ngu ngốc như vậy. Anh dọn bát đĩa, hôn tạm biệt tôi và bảo tôi gọi anh nếu cần bất cứ điều gì.
Tôi nghĩ việc gọi anh có gì mà quan trọng, chẳng làm cho tôi vơi được nỗi đau mất con. Nhưng tôi ngay lập tức cảm thấy tội lỗi vì đã nghĩ ra những suy nghĩ tồi tệ như vậy.
Chồng tôi là người rắn rỏi. Anh ấy cũng rất giỏi chế ngự cảm xúc, ơn trời, bởi tôi quá tập trung vào nỗi đau của mình đến gần như quên mất rằng anh ấy cũng trải qua điều tương tự.
Trong vòng hai năm tiếp theo, tôi có thêm hai lần sảy thai, tất cả là ba lần sảy thai trong ba năm.
Tôi đã có một vài cuộc tư vấn với hai bác sĩ sản khoa khác nhau nhưng tôi tin rằng mình là người có lỗi vì không thể duy trì việc mang thai. Đó là một vòng luẩn quẩn tàn khốc của việc tôi tự làm mình đau và ghét cơ thể mình vì không thể làm mẹ. Tôi đã trải qua quá trình phân tích tâm lý chuyên sâu để giúp vượt qua cảm giác tội lỗi và trầm cảm.
Sau lần sảy thai thứ ba, tôi tin rằng mình sẽ không thể sinh con và với trái tim nặng trĩu, chúng tôi quyết định từ bỏ các phương pháp điều trị sinh sản và xem xét việc nhận con nuôi. Tôi cũng phải học cách tha thứ cho những hạn chế của cơ thể. Tôi không ngừng tự nhủ chỉ vì tôi không thể làm mẹ ruột của một đứa trẻ nào đó sẽ không khiến tôi trở thành một người phụ nữ không thể làm người mẹ đầy yêu thương nuôi dưỡng đứa trẻ nào cần tôi.
Chúng tôi dần điều chỉnh suy nghĩ về việc nhận con nuôi khi tôi phát hiện ra mình có thai. Chúng tôi kiêng ăn mừng cho đến tuần thai thứ 10 khi cuối cùng cũng có tim thai. Chúng tôi chưa bao giờ đi xa được như vậy trước đây và đó là một cảm giác tuyệt vời.
Tôi không nghĩ rằng mình dám tin đó là lần mang thai thành công cho đến khi tôi được ôm đứa con gái nhỏ ngọt ngào của mình vào ngày 27 tháng 3.
Và hiện giờ, sau 21 tháng, con gái nhắc nhở tôi rằng hãy tận hưởng khoảnh khắc này của cuộc sống vì chẳng ai hiểu những điều tốt đẹp mình có được nếu chưa trải qua điều tồi tệ.
Con gái dạy tôi rằng ngày mai là một món quà mình sẽ nhận được nhưng hôm nay là món quà cần tận hưởng, nâng niu.
Vợ cũ đòi hàn gắn vì biết tôi bất ngờ được thừa kế tiền tỷ
Nhiều năm bỏ đi về chê tôi nghèo khó, nay vợ cũ bất ngờ quay lại, đòi hàn gắn tình cảm.
" width="175" height="115" alt="Tôi đổ lỗi cho mình vì liên tục sảy thai" />Tôi đổ lỗi cho mình vì liên tục sảy thai
2025-02-01 22:35
-
Chị Ma Hyun-Joo và 2 con chuyển từ Hàn Quốc tới Montreal (Canada) cách đây 2 năm, trong khi chồng chị vẫn sống ở Hàn Quốc. Những gia đình này được gọi bằng khái niệm "gia đình ngỗng".
Chị Ma chia sẻ, bọn trẻ đã quen với cuộc sống ở Montreal nhưng chúng vẫn nhớ bố.
“Con trai tôi thích chơi đùa với bố. Con gái tôi thì nhớ những cái ôm của anh ấy. Khi còn ở Hàn Quốc, tôi hay cằn nhằn con bé và con bé lại đi tìm bố để được an ủi. Con bé nhớ điều ấy”.
Chị Ma cho rằng 2 đứa con của cô thật may mắn khi được bố sang thăm 2 lần/ năm. Gia đình họ cũng đang chờ ngày được đoàn tụ. Chị biết nhiều gia đình Hàn Quốc khác đã không được gặp nhau nhiều năm trời.
Sự sắp xếp này - khi các bà mẹ đưa con sang một quốc gia phương Tây, còn người bố vẫn ở quê nhà chu cấp tài chính - đang rất phổ biến ở Hàn Quốc. Những ông bố ở quê nhà được gọi bằng một “biệt danh” đặc biệt: bố ngỗng cô đơn.
Sở dĩ họ phải chọn cách sống như vậy là để con cái được đi học ở phương Tây - nơi mà việc học tập ít căng thẳng hơn ở Hàn Quốc. Và bọn trẻ được hấp thụ tiếng Anh một cách tự nhiên.
“Tôi đã suy nghĩ về việc học tập của con, nhưng tôi cũng muốn thử sống ở một quốc gia khác” - chị Ma nói.
Đó là một hành trình với bà mẹ 2 con. Chị phải học tiếng Pháp và kiếm việc làm trong khi vẫn một mình chăm sóc các con.
Những bữa cơm một mình
Ông Kim Jong-Min sống như một "bố ngỗng" trong khoảng 2 năm trước khi đoàn tụ với gia đình ở Canada. Tại Montreal, các gia đình “ngỗng” chiếm hơn ¼ số hộ gia đình người Canada gốc Hàn.
Ông Kim Jong-Min, tổng quản lý một tổ chức cộng đồng cho biết, ông đã quá quen với việc đó.
Trước kia, ông Kim cũng là một “bố ngỗng cô đơn” trong vòng 2 năm, khi vợ và 2 con trai chuyển tới Montreal.
Ban đầu, ông không cảm thấy tệ lắm. “Tôi cảm giác giống như tôi có thể làm bất cứ việc gì tôi muốn, giống như cảm giác tôi được tự do”.
Nhưng sau 6 tháng, nỗi cô đơn bắt đầu ập đến.
Những ngày cuối tuần, nỗi cô đơn được cảm nhận rõ rệt hơn. Bạn không có ai để nói chuyện và bạn phải ăn cơm một mình.
Khi còn trẻ, ông Kim muốn đi du học nhưng ước mơ không thành hiện thực. Ông thề với mình rằng nếu các con muốn trải nghiệm, ông sẽ tìm cách để đưa chúng đi.
Thời điểm con muốn đi du học, ông đang sở hữu một công ty tư vấn mà ông không thể từ bỏ. Ông không biết liệu mình có thể tìm được việc trong lĩnh vực của mình ở Canada không, hay bằng cấp của ông có được công nhận hay không.
Hơn nữa, Hàn Quốc cũng không phải là một nơi quá tệ để sống. Nó là một quốc gia phát triển, không có xung đột bạo lực, chất lượng cuộc sống tốt.
Nhưng sau 2 năm sống xa gia đình, ông Kim nhận ra rằng các con - một đứa 8 tuổi, một đứa 10 tuổi khi tới Montreal - đang trải qua những năm tháng quan trọng mà không có bố bên cạnh. Ông nhớ chúng vô cùng.
“Chúng muốn chơi bóng đá nhưng không có bố chơi cùng. Khi bước vào tuổi dậy thì, chúng muốn nói chuyện với bố về cách cơ thể mình thay đổi. Tôi cũng không thể ở bên con những lúc ấy”.
Ông nhận ra rằng các con cần có bố.
Việc lệch múi giờ 14 tiếng khiến gia đình ông khó tìm được thời điểm thích hợp để trò chuyện với nhau. Khi ông Kim rảnh thì các con lại đang ở trường.
Đã có những chuyến đi dài qua lại giữa Seoul và Montreal. Nhưng khi ở Montreal, ông không thể giám sát các nhân viên của mình.
Mọi việc trở nên khó khăn với ông. Cuối cùng, ông quyết định đóng cửa công ty và chuyển tới Montreal, đoàn tụ với gia đình.
“Bạn không nhận ra ai đó quý giá với bạn đến mức nào khi họ vẫn đang ở cạnh bạn. Khi sống xa gia đình, tôi mới nhận ra điều đó”.
Hy sinh đời bố
Park Seryung chia sẻ, cô cảm thấy áp lực khi biết sự hi sinh quá lớn của bố mẹ để cô được học ở nước ngoài. Park Seryung mơ về việc được sống ở nước ngoài từ khi cô vẫn còn là một đứa trẻ ở Hàn Quốc.
Năm 14 tuổi, giấc mơ của cô trở thành sự thật. Mẹ cô nghỉ công việc giảng viên đại học để đưa cô và em trai sang Canada. Park nói, thời điểm đó, cô chưa thực sự hiểu hết sự hi sinh ấy của bố mẹ.
Park kể, ban đầu bố cô phản đối nhưng ông miễn cưỡng để họ ra đi.
Park đạt được ước mơ nhưng nó khó khăn hơn cô nghĩ. Cuộc sống ở Canada không giống như cô kỳ vọng. Thời gian đầu, rào cản ngôn ngữ và khác biệt văn hóa là một thách thức với 3 mẹ con.
Không chỉ phải hi sinh về mặt tài chính, việc gia đình ly tán cũng gây ảnh hưởng nghiêm trọng về mặt cảm xúc với bố cô. “Ông ấy cảm thấy cô đơn vì cứ phải sống một mình, lặng lẽ. Khi cả nhà không được sống cùng nhau, mọi thứ đều không trọn vẹn”.
Năm 21 tuổi, Park đã hiểu hơn những hi sinh của bố mẹ. “Chúng tôi không giàu có nhưng bố mẹ vẫn cho tôi đi học ở Canada. Đó là một quyết định lớn và theo cách nhìn đó thì tôi cảm thấy mình có lỗi” - Park chia sẻ.
“Tôi không biết liệu sau này mình có thể trả ơn bố mẹ được không”.
Hiện cô là sinh viên năm nhất ngành Khoa học máy tính ở ĐH McGill. Những trải nghiệm ở Canada đã giúp cô có cái nhìn cởi mở hơn. Nó cũng thay đổi danh tính của cô. Cô không còn cảm thấy mình là người Hàn Quốc hoàn toàn, mà là người ở giữa văn hóa Hàn Quốc và Canada.
Park tự hỏi liệu cô có sẵn sàng làm cho con những việc như bố mẹ đã làm cho mình - hi sinh cuộc sống bình thường ở Hàn Quốc để hiện thực hóa ước mơ định cư ở nước ngoài.
“Tôi nghĩ bố mẹ chắc chắn phải yêu chúng tôi rất nhiều, đủ để họ ưu tiên việc giáo dục của chúng tôi lên trên cuộc sống riêng của mình”.
Người trẻ Hàn Quốc đang ngập đầu trong nợ nần
Nhiều gia đình Hàn Quốc đang ngập đầu trong nợ nần vì nhiều lý do khác nhau, từ bội chi thẻ tín dụng cho tới thất nghiệp, thua lỗ cờ bạc.
" width="175" height="115" alt="Những ông bố vật lộn với cô đơn, nuôi vợ con ở trời Tây" />Những ông bố vật lộn với cô đơn, nuôi vợ con ở trời Tây
2025-02-01 22:34
-
Vẻ đẹp mê hoặc của thiên đường nghỉ dưỡng Bali
2025-02-01 20:42
Trước khi lấy tôi, anh đã ở Hàn Quốc được 2 năm. Trong một lần về thăm nhà, anh quen tôi và chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới. Sau đó, anh trở lại Hàn Quốc làm việc. Tôi ở nhà sinh con, sống cùng bố mẹ chồng.
Ảnh: Minh Anh |
Khi con tôi được 1 tuổi thì em chồng ly hôn. Để tiện cho việc làm ăn, em mang con 3 tuổi về nhờ ông bà ngoại nuôi. Bố mẹ chồng tôi bận buôn bán ở chợ nên khuyên tôi nghỉ dạy mầm non, ở nhà chăm sóc con và cháu.
Nghĩ công việc giáo viên lương ba cọc ba đồng, không đủ tiền gửi con nên tôi nghe lời. Từ đó tới nay, tôi đảm nhiệm việc chăm con, chăm cháu, lo cơm nước và cấy 6 sào ruộng.
Thấy tôi ăn mặc xuề xòa, suốt ngày đầu bù tóc rối, nhiều người trách tôi số hưởng mà không biết.
Ban đầu tôi không để ý nhưng càng ngày, tôi càng nghĩ nhiều hơn.
Chồng tôi hàng tháng đều tiết kiệm được 50 triệu để gửi về Việt Nam nhưng tôi chưa bao giờ được nhìn thấy đồng tiền của anh. Tất cả do bố mẹ anh giữ.
Hàng tháng, ông bà sắm sửa, mua đồ ăn uống cho mẹ con tôi. Ngay cả thóc lúa tôi cấy được, ông bà cũng quản lý hết. Tất nhiên, ông bà không để mẹ con tôi thiếu thốn nhưng việc mỗi lần chi tiêu đều phải xin tiền bố mẹ chồng khiến tôi thấy khó chịu.
Gần đây, em trai tôi mua ô tô để chạy kinh doanh. Em ngỏ lời vay vợ chồng tôi 200 triệu đồng. Tôi nhắn tin tỉ tê với chồng nhưng chồng tôi bảo, phải hỏi ý kiến bố mẹ. Nếu bố mẹ đồng ý thì sẽ rút tiền về đưa cho tôi.
Tôi có chút tự ái nên đã nói với anh bằng những lời giận dỗi, rằng tại sao tôi là vợ lại không được giữ tiền của chồng... Sau đó, không biết anh kể gì với bố mẹ mà bố mẹ anh mắng tôi 1 trận.
Mẹ chồng bảo, bố mẹ nuôi nấng, dạy dỗ mấy chục năm trời mới có anh ngày hôm nay. Tôi vác xác không về nhà chồng, chưa làm được gì mà đã đòi hỏi, muốn nắm giữ kinh tế, mang tiền cho em trai...
Nói xong, mẹ chồng bảo tôi hãy về hỏi bố mẹ đẻ xem bà nói thế có đúng không?
Tôi nhịn mọi lời bố mẹ chồng sỉ vả nhưng khi ông bà nhắc đến bố mẹ tôi thì tôi không chịu đựng được. Tôi gào lên. Có bao nhiêu bức xúc trong lòng từ trước đến nay, tôi nói ra hết.
Bố chồng không chấp nhận đứa con dâu lớn tiếng nên tát tôi 1 cái còn mẹ chồng cầm tay tôi dắt ra khỏi cửa. Bà nói, khi nào bố mẹ tôi đến xin lỗi thay con thì tôi mới được vào nhà.
Bây giờ, tôi đang ở nhờ nhà bạn. Tôi không tiếc nuối gì gia đình đó nữa. Nhưng tôi thật sự nhớ con. Tôi phải làm gì lúc này. Nếu tôi ly hôn, tôi có được quyền nuôi con và chia tài sản là sổ tiết kiệm của chồng hay không?
Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Nỗi đau đớn của người mẹ phải gọi điện khuyên con gái bỏ thai
Tôi đã nhiều lần gọi điện cho con gái, để khuyên về chuyện bỏ thai và chỉ cần nghe thấy giọng của nó là tôi lại không kìm được nước mắt.
" alt="Lên tiếng đòi giữ tiền của chồng, nàng dâu nhận kết đắng" width="90" height="59"/>
Giày: Chuyến khám phá thoải mái hay khó khăn phụ thuộc nhiều vào việc đôi giày mà bạn chọn có phù hợp hay không. Trên thị trường có khá nhiều loại giày từ chống nước, thoát nước, cổ cao đến cổ thấp với mức độ bám khác nhau. Việc chọn giày càng quan trọng nếu bạn lần đầu biết đến hình thức du lịch này. Lưu ý: Du khách nên chọn giày trekking có độ bám tốt và không quá chật, dễ gây ma sát làm chân phồng rộp. Ảnh: Agto nugroho. |
Balo: Balo là một trong những vật dụng quan trọng trong chuyến đi đường dài. Quần áo, trang thiết bị, đồ ăn thức uống dọc đường đều gói gọn trong chiếc balo bạn mang theo. Người trekking có thể lựa chọn balo trọng lượng nhẹ, chất liệu vải bền, bên trong rộng và đặc biệt có đai trợ lực để giảm bớt sức nặng trên vai. Ảnh: Freepik. |
Trang phục: Trang phục rộng, nhẹ, có khả năng thấm hút mồ hôi cao và thoáng khí sẽ là hành trang lý tưởng trong chuyến đi. Nếu đến vùng đất nắng nóng, bạn có thể chuẩn bị thêm bao tay chống nắng, khăn đa năng, găng tay, mắt kính và mũ. Ở những nơi ẩm ướt, du khách nên ưu tiên chọn quần dài kết hợp bó ống chống vắt, côn trùng. Đừng quên mang theo áo mưa để phòng trường hợp thời tiết xấu. Ảnh: Zen Lê. |
Lều, võng: Sau ngày hoạt động liên tục, một giấc ngủ ngon là điều cần thiết. Nếu khu vực dừng chân không có trạm nghỉ hay nhà dân thì lều, võng là giải pháp cho các bạn. Du khách đừng quên kết hợp mang theo túi ngủ để giữ ấm cơ thể. Ảnh: Yatharth Roy Vibhakar. |
Vật dụng cá nhân: Đồ ăn, nước uống, bộ sơ cứu y tế, thuốc chống côn trùng... là một số vật dụng cần có trong chuyến hành trình sắp tới của bạn. Đồ ăn cung cấp năng lượng, nhỏ, nhẹ như lương khô, bánh kẹo, ngũ cốc là lựa chọn bạn có thể cân nhắc. Ảnh: Oriol Pascual. |
3 năm đi vòng quanh thế giới bằng xe máy của phượt thủ Tiền Giang
Vừa trở về Việt Nam sau chuyến phượt lịch sử hơn 1.000 ngày, Trần Đặng Đăng Khoa chia sẻ về chuyến đi với rất nhiều điều thú vị.
" alt="Chọn giày, balo phù hợp cho chuyến trekking dài ngày" width="90" height="59"/>- Nhận định, soi kèo National Bank of Egypt vs Petrojet, 21h00 ngày 28/1: Khách thất thần ra về
- Giải mã bí ẩn cái chết của 9 nhà leo núi trong tình trạng khoả thân
- Du lịch nội địa hậu Covid
- Cách nấu phở bò gầu tái đúng vị
- Nhận định, soi kèo Crystal Palace vs Brentford, 21h00 ngày 26/1: Bẻ cánh Bầy ong
- Độc đáo gà cay ‘giòn da thấm thịt’ của McDonald’s
- Bé gái 12 tuổi đi bán vé số gửi tiền về quê cho mẹ nuôi em
- Tâm sự của người phụ nữ ngoại tình, bị vợ nhân tình phát hiện
- Nhận định, soi kèo Al Ain vs Al Safa, 20h00 ngày 27/1: Tin vào chủ nhà