您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Pique và Shakira xác nhận chia tay sau ồn ào ngoại tình
NEWS2025-03-05 01:54:03【Ngoại Hạng Anh】6人已围观
简介“Rất tiếc phải xác nhận rằng,àShakiraxácnhậnchiataysauồnàongoạitìdiễn biến chính crystadiễn biến chính crystal palace gặp man citydiễn biến chính crystal palace gặp man city、、
“Rất tiếc phải xác nhận rằng,àShakiraxácnhậnchiataysauồnàongoạitìdiễn biến chính crystal palace gặp man city chúng tôi đã đường ai nấy đi. Vì lợi ích của các con – mối ưu tiên hàng đầu của chúng tôi, chúng tôi yêu cầu tôn trọng quyền riêng tư. Cảm ơn vì sự thông cảm của bạn”, Shakira và Pique thông báo đường ai nấy đi.

Nữ ca sĩ Colombia hơn bạn trai 10 tuổi, đã có với nhau 2 mặt con (9 tuổi và 7 tuổi) nhưng họ đã quyết định chia tay sau khi Shakira phát hiện Pique ngoại tình gần đây.
Trung vệ Barca được cho chạy theo chân dài trẻ đẹp mới 20 tuổi, hiện là sinh viên và làm nữ tiếp viên các sự kiện ở Barcelona.
Tờ Hola (Tây Ban Nha) mới đây tiết lộ, Shakira thậm chí phải nhập viện bằng xe cứu thương vì cú sốc lớn về tinh thần.

Nguồn tin cho hay, Pique khi đó cũng có mặt bên cạnh Shakira cùng mẹ của cô.
Shakira bén duyên Pique từ khi cả 2 gặp nhau để thực hiện quay bài hát ‘Waka Waka’ cho World Cup 2010.
Tuy nhiên, cặp đôi không kết hôn và giờ đây người ta hiểu vì sao cô quyết định chỉ làm ‘người tình’ khi Pique không phải là mẫu đàn ông chung thủy. Trong quá khứ, 2 người cũng không ít lần dính tin đồn rạn vỡ.
L.H
很赞哦!(34)
相关文章
- Nhận định, soi kèo PSS Sleman vs Barito Putera, 20h30 ngày 3/3: Cửa trên thất thế
- iPhone 5 trước giờ G
- Nokia công bố smartphone 'đỉnh' Lumia 800
- 10 ý tưởng điện thoại và tablet Android 'đỉnh cao'
- Nhận định, soi kèo Monterrey vs Santos Laguna, 09h05 ngày 3/3: 3 điểm dễ như ăn kẹo
- SIM tích hợp NFC sẽ là tiêu chuẩn toàn cầu
- Bạn muốn gì ở smartphone Kindle?
- Thót tim xem cú nhảy xuống biển từ nóc khách sạn
- Nhận định, soi kèo Gloria Buzau vs UTA Arad, 22h00 ngày 3/3: Khách thắng thế
- Lộ diện ampli 'đỉnh cao' Marantz PM
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Genoa vs Empoli, 21h00 ngày 2/3: Khó có bất ngờ
>> Tổng hợp các cách “trị” lỗi ngốn pin của iPhone 4S
1. PhoneSuit Elite
PhoneSuit Elite nổi tiếng bởi các số đo nhỏ gọn và thời gian sạc siêu nhanh. Với độ dày chưa tới 17mm, mang theo loại vỏ này không làm cho điện thoại quá cồng kềnh mà còn tăng gấp đôi thời lượng pin. Elite sạc iPhone đầy trong vòng 2 tiếng, có thể lựa chọn giữa sử dụng nguồn điện từ vỏ hay điện thoại.
Bổ sung: đàm thoại 15 giờ liên tục, chơi nhạc 44 giờ.
Giá bán: 79,95 USD – 1,6 triệu đồng
2. EXOGEAR Exolife
Có 2 màu đen và trắng, Exolife cũng có khả năng tăng gấp đôi thời lượng pin trên iPhone. Được xem là vỏ sạc nhẹ nhất thế giới, Exolife chỉ nặng 59gram và dày 14,9mm. Với nút hiển thị năng lượng pin phía sau vỏ, Exolife chỉ kích hoạt khi điện thoại cần.
Bổ sung: đàm thoại 7 giờ liên tục, chơi nhạc 40 giờ.
Giá bán: 79,95 USD – 1,6 triệu đồng
3. Mophie Juice Pack Plus
">5 mẫu case kéo dài thời lượng pin iPhone
HTC Flyer có màn hình 7 inch, dùng hệ điều hành Android 2.3 và sắp sửa tròn 6 tháng kể từ ngày ra mắt đến nay. Theo đánh giá, HTC Flyer bán không chạy lắm trên thị trường. Điều này cơ bản vì nó muốn cạnh tranh trực tiếp với iPad, trong khi lại có màn hình nhỏ hơn và hệ điều hành khá cũ. Tuy nhiên, với mức giá mới 299 USD, Flyer có thể sẽ giành được nhiều khách hàng hơn, bởi ít nhất lúc này nó trở thành mẫu máy tính bảng “thân thiện với túi tiền” và tích hợp một số tính năng thú vị.
">HTC Flyer giảm giá còn 299 USD
Màn đánh bi
Nhận định, soi kèo MU vs Fulham, 23h30 ngày 2/3: Nhà hát của... cơn ác mộng
Máy tính Cotton Candy chạy Android của FXI. Samsung Galaxy S II như chip Exynos tốc độ 1,2 GHz, card đồ họa Mali-400MP hay bộ nhớ RAM 1 GB... Nó hỗ trợ cổng USB 2.0 và HDMI ở 2 đầu. Khi cắm vào TV, cổng USB có nhiệm vụ cung cấp nguồn điện còn HDMI phát hình ảnh và kết nối Bluetooth để sử dụng chuột và bàn phím.
Khi Cotton Candy kết nối với máy tính, hệ điều hành OS X hoặc Windows sẽ nhận là ổ USB. Khi đó, người dùng có thể chạy phần mềm giả lập Android và chia sẻ file dễ dàng.
">Máy tính dùng chip lõi kép nhỏ như ổ USB
"Này! Hôm nay sẽ không nộp bài tập đâu nhỉ?"
"Mày chưa làm à?"
"Vớ vẩn! chả lẽ mày làm rồi?"
“Làm rồi."
“...... Mày chép Úc Duệ đấy à?”
"Hehe, học sinh đứng đầu lớp mà, không lợi dụng thì uổng phí quá.”
"Thằng nhóc nhà mày! Có chuyện tốt như vậy mà chẳng bao giờ nhớ gọi tao, chờ đã—”
Cánh cửa lớp bật mở, làn gió thổi qua hành lang cuốn hết những lời còn lại.
Một thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, balo đeo trên vai với dây điện thoại lòng vòng bên tai bước vào.
Một học sinh đang ngồi trên ghế vội chạy tới hô, "Anh Úc, Ông thần, ông Úc ơi, hãy giải cứu giang hồ! Cho em mượn bài tập chép chút đi!"
Đôi chân dài khựng lại, thiếu niên áo sơ mi trắng ngẩng đầu tháo dây tai nghe ra, dưới mái tóc đen bù xù lộ ra đôi mắt đẹp hơi nhếch lên.
“Hử, tôi không nghe rõ.” Ánh mắt Úc Duệ lướt qua vẻ mặt nịnh nọt của đối phương, bừng tỉnh, lộ ra nụ cười ôn hòa. "Ý cậu là bài tập về nhà trong kỳ nghỉ hè à? Có người đã mượn rồi, vẫn chưa trả.”
Nụ cười nịnh nọt và xán lạn trên khuôn mặt của Kiều Thịnh Vũ bỗng chốc trở nên cứng đờ, cậu ta quay đầu hét toàn bộ lớp: "Ai đã mượn bài tập của anh Úc, mau trả lại đi! Đã đến mùa nhập học mà vẫn không có ý thức về thời gian à?”
Toàn lớp im lặng hai giây trước khi có người giơ tay lên:
"Ở, ở chỗ tôi."
Kiều Thịnh Vũ không kiên nhẫn lắc đầu, “Mau đưa cho tôi."
“Tôi chưa...”
“Còn muốn tôi ra tay à?”
“...”
Kiều Thịnh Vũ là kẻ có tiếng nhất trường Đức Tái, chẳng ai dám chống lại cậu ta ngoại trừ các thầy cô. Người lên tiếng nọ giận nhưng không dám từ chối, chỉ có thể đưa bài của Úc Duệ cho gã.
Kiều Thịnh Vũ nắm chặt lấy nó trước mặt Úc Duệ. “Anh Úc, cho tôi mượn chép bài nhá?” Không đợi Úc Duệ trả lời, Kiều Thịnh Vũ đã quay đầu bỏ đi.
Úc Duệ cười ôn hòa, cũng quay về chỗ của mình.
Vừa mới đặt balo xuống, cô bạn ngồi trước quay lại, nói nhỏ:
“Kiều Thịnh Vũ thật là, trách người ta không biết điều mà lại lấy bài của cậu, chắc chắn là chưa làm xong bài nào, ai mà biết bao giờ trả lại cho cậu chứ.”
“Không sao đâu.” Úc Duệ đặt balo xuống bàn, “Cũng không vội.”
“Do cậu hiền quá mới khiến cậu ta dám táo bạo như vậy.” Cô gái nói có phần bất lực, “À mà, cậu xem danh sách phân lớp chưa?”
“Chưa xem qua.”
“Thật à? Tôi còn tưởng là lớp trưởng sẽ xem trước được chứ. Vậy chỉ còn cách chờ xem nó treo lên thôi.”
“Ừm.” Úc Duệ đáp, ngay cả khi nói như vậy, ánh mắt và sắc mặt của cậu vẫn ôn hòa như cũ.
Cô bạn bàn trước bất giác đỏ mặt, lẩm bẩm “Hôm nay nóng thật!” rồi quay người lại.
Lớp học tiếp tục ồn ào một lúc, cho đến khi giáo viên chủ nhiệm bước vào, lớp mới yên tĩnh lại. Giáo viên chủ nhiệm đứng lên bục giảng, nói vài câu như thường lệ rồi cầm tờ đơn trên bàn trước ánh mắt mong đợi hoặc bất an của học sinh.
"Việc phân chia ban tự nhiên và ban xã hội đã được quyết định dựa trên danh sách mong muốn của mọi người trong học kỳ trước. Tình hình hôm nay khá đặc biệt, à, lần đầu tiên lớp chúng ta thử 'hệ thống chia lớp'."
Lớp học yên lặng vài giây, sau đó dần dần trở nên huyên náo.
Kiều Thịnh Vũ đang chép bài với tốc độ nhanh như bay, ngay giữa công việc bận rộn cũng không quên nhìn lên, cợt nhả nói, “Sếp à, 'hệ thống chia lớp' là gì vậy?"
"Đơn giản là một học sinh thuộc hai lớp. Lớp đầu tiên là lớp hành chính, tức là lớp của chúng ta hiện tại, chuyên giải quyết các vấn đề hành chính. Lớp thứ hai là lớp học tập, là lớp mới mà các em sẽ được phân vào dựa trên sự lựa chọn của các em ở học kỳ trước, chủ yếu để tham gia các buổi học."
Sau khi giáo viên chủ nhiệm nói xong, ông nhìn xuống dưới lớp, hỏi: “Hiểu chưa?"
"Hiểu—rồi—ạ—”
Những giai điệu kéo dài trong lớp học không thể che giấu được sự phấn khích của học sinh, những người đơn giản đã bắt đầu quay đi quay lại như trống bỏi.
"Được rồi, tôi sẽ đọc tình trạng phân lớp một chút. Sau đó, mọi người đến các lớp mới báo danh.”
—
Úc Duệ được phân vào lớp 11a10. Cậu bình tĩnh rời đi trước sự dõi theo của hầu hết các bạn nữ không trong lớp 10.
Cậu đi cùng một cô gái và một thiếu niên.
Cô gái tên Bùi An An, đeo kính tròn, dáng người cao gầy, mặt nhỏ trắng, có vẻ ốm yếu ít nói.
Thiếu niên kia chính là Kiều Thịnh Vũ, ở trường Đức Tái cậu ta có tiếng là rất hung hãn. Khi đi, đầu và mắt không nhìn về phía trước hoặc dưới đất, chỉ nhìn lên trần nhà, kiểu dáng kiêu ngạo và hùng dũng. Khi đi qua hành lang, học sinh đối diện thường phải chạy ra hai bên để tránh, Úc Duệ dẫn đầu tựa như dẫn theo một đoàn tuần tra.
">Truyện Bộ Đồng Phục Của Quý Ông
QUỶ PHU NHÂN
Tác giả: W Sơn Võng
Thể loại: Cổ đại, quỷ công x người thụ, máu chó, cưỡng ép yêu, H nhiều, linh dị thần quái, hơi kinh dị.
Biên tập: ♪ Đậu Hắc Miêu ♪
.:. Chương 01.:.
Lúc đội ngũ rước dâu đến đại trạch Triệu gia thì ngoài trời đã tối mịt.
Khi hạ kiệu không gây động tĩnh lớn nhưng lại đánh thẳng vào tim Bùi Ôn Tư ngồi trong kiệu, làm cậu giật thót tâm can. Không lâu sau một bàn tay xốc màn kiệu lên để lộ nửa khuôn mặt nhỏ thanh tú điểm tô son phấn, là tay của nha hoàn Song Hỉ, "của hồi môn" của Bùi phủ. Tiếng nhạc kết thân ngoài kia đinh tai nhức óc, Song Hỉ ghé vào thúc giục: "Tiểu thư, xuống kiệu thôi."
Tim Bùi Ôn Tư đánh trống, cậu không lên tiếng. Trước đó cậu ngậm một miệng trà ở nương gia, không thể nói chuyện. Song Hỉ dìu cậu, Bùi Ôn Tư khom lưng xuống kiệu, bàn chân mang đôi giày đỏ thêu giẫm xuống đất, vẫn còn lâng lâng cảm giác không chân thật. Giày cưới là do bà mối lấy kích thước của muội muội mang cho Triệu gia mấy tháng trước, Triệu gia làm xong đưa sang, Bùi Ôn Tư xỏ không vừa chân. Trước kiệu đặt yên ngựa, cậu đang tính ngồi thì chân mềm oặt suýt ngã, may mà Song Hỉ và bà mối đứng bên đỡ cậu lại.
"Tiểu thư cẩn thận." Song Hỉ khẽ nhắc.
Song Hỉ là nha hoàn bên người muội muội, thường ngày rất thân cận với muội muội nhưng lần này không ai nói nàng biết chuyện trộm long tráo phượng. Bùi Ôn Tư chết cứng người, khi giẫm lên thảm đỏ bất giác nhìn về phía bóng người cách đấy không xa. Vải đỏ che kín đầu cậu nên không nhìn rõ, nhưng mơ hồ cảm giác đó là một thanh niên tuấn tú vóc dáng cường tráng.
Người bà mối đến làm mai là đại công tử Triệu gia, song người rước dâu lại là nhị công tử, trước đó Bùi gia đã hỏi cặn kẽ về chuyện này, tuy nhị công tử mặt mày tuấn tú nhưng biểu cảm lãnh đạm, đáp bệnh thể của huynh trưởng chưa lành nên không tiện đi ra ngoài. Bùi gia gả con gái, vốn dĩ được gả làm chính thê của đại công tử Triệu gia đã là trèo cao, nhị công tử vừa đáp vậy thì ngay cả đại bá luôn cay nghiệt của Bùi Ôn Tư cũng ngượng ngùng ngừng lời, những người khác càng không dám nói những lời như không hợp lễ nghi.
Triệu phủ xa hoa, bài trí nhà cửa khí thế hơn Bùi phủ không biết bao nhiêu lần, bậc cửa xây rất cao. Bùi Ôn Tư bước vào, hình như giẫm lên thứ gì đó, cậu cúi đầu nhìn qua khe hở khăn voan đỏ, là một xấp giấy vàng chưa cháy hết. Sau khi vào Triệu phủ bỗng lạnh căm căm, Bùi Ôn Tư rùng mình, lòng bàn tay túa mồ hôi.
Hôm qua cậu ấm đầu đồng ý xuất giá thay muội muội, không chuẩn bị kỹ lưỡng. Bùi Ôn Tư và muội muội Bùi Tư Vãn là huynh muội cùng một mẫu thân, dung mạo tương tự nhau, sáng nay cậu ngậm miệng không nói lời nào, phụ nhân điểm trang mặt cậu không phát hiện điều khác thường.
Xung quanh đứng rất đông người, đều đang nhìn về phía này, từ nhỏ sau khi rơi xuống nước thân thể Bùi Ôn Tư vẫn luôn hư nhược, cộng thêm là bàng hệ nên không được yêu thương, chưa từng chứng kiến khung cảnh đông đúc thế này, cậu hơi sợ gặp người sống, giờ khắc này tim treo trên cuống họng. Bấy giờ hỉ nương đứng bên nhắc nhở: "Nương tử, đá quan."
(*) Bàng hệ: Quan hệ họ hàng theo dòng bên, không phải theo quan hệ người này sinh ra người kia, tức là không theo dòng trực tiếp.
Cái gì? Đá quan?
Bùi Ôn Tư không rõ, hỉ nương dẫn cậu đi, lại gần mới thấy ở trong sảnh đặt một chiếc quan tài to lớn trông cổ xưa cũ kỹ, sơn đỏ bong tróc, đinh đóng ở nắp quan tài đã bị rút ra lộ he hé phần bên trong đen kịt, không biết có phải do ảo giác không mà có mùi xác chết phả vào mặt. Bùi Ôn Tư tái mét mặt, hỉ nương vội ấn vai ngăn cậu lùi về sau, giọng vang sát bên tai lạnh lẽo không giống của người sống: "Nương tử chớ sợ, đây là quy củ của Triệu gia."
Bùi Ôn Tư cứng còng đá quan tài, kế tiếp bị người bao bọc xung quanh tiến vào hỉ đường. Không thấy nhị công tử rước dâu đâu, xuyên qua tấm khăn voan đỏ Bùi Ôn Tư nhìn thấy người đang ngồi nghiêm chỉnh giữa hỉ đường, Triệu gia bao đời làm quan, là vọng tộc trong kinh, gốc gác vững chắc, Bùi gia nhờ Triệu gia mới có ngày hôm nay, nhưng mấy năm gần đây người nhà họ Triệu làm việc khiêm tốn, tin tức ở bên ngoài ngày một ít dần, Bùi Ôn Tư chỉ biết hiện tại nhị công tử Triệu gia còn nhậm chức ở trong kinh, còn lại không có ấn tượng nào với đại công tử.
Tay bị dúi vào dải dây gấm, bà mối đứng bên hô to, một đầu khác của dải gấm đỏ được nhét vào một bàn tay thon dài trắng bệch. Thân hình người đứng bên cao hơn Bùi Ôn Tư nhiều, Bùi Ôn Tư không cầm lòng được nghiêng đầu nhìn. Xung quanh ầm ĩ nhốn nháo, Bùi Ôn Tư đinh ninh một động tác nhỏ của mình sẽ không bị ai phát hiện.
Người đó mặc hỉ phục, vóc dáng cao to, dáng vẻ đoan chính, tóc đen buộc trong mũ miện màu đen, người ngoài tán tụng dung mạo hắn, dùng đủ các từ ngữ phô trương, Bùi Ôn Tư biết đây là đại công tử, cậu căng thẳng nắm chặt lĩnh hồng.
"Đừng căng thẳng."
Trong sự náo nhiệt từ tứ phía, giọng nói nhẹ nhàng ấy lại truyền rõ mồn một vào tai Bùi Ôn Tư. Bùi Ôn Tư sững sờ, thấy Triệu đại công tử quay đầu nhìn mình mới biết hắn đang nói chuyện với mình.
Đại công tử thấy cậu nhìn thì mỉm cười hết sức lễ nghĩa. Bùi Ôn Tư phỏng đoán tính khí người này không tệ, nhưng không biết nếu lát nữa phát hiện cậu là nam nhi thì liệu có nổi trận tày đình không?
Trong hỉ đường toàn là người nhà Triệu lạ mặt, Song Hỉ mà Bùi Ôn Tư thân quen nhất lại không thấy đâu. Bùi Ôn Tư lặng lẽ nhìn Triệu lão phu nhân mặt mày trắng nhợt không hề có ý cười ở trên cao đường. Môi đồ sắc đỏ tựa máu, tư thế ngồi cứng nhắc không thích hợp với xung quanh.
Có lẽ là bà không hài lòng với hôn sự này.
Theo tiếng hô "Xong lễ" của lễ quan, Bùi Ôn Tư lui ra trong sự dìu đỡ của các nha hoàn.
Màn đêm thăm thẳm, đường trong Triệu phủ tối kịt, trên hành lang treo đèn lồng đỏ dán chữ có hỉ, chạm trổ hoa lệ, kỳ hoa dị thảo nhưng lạnh giá khó hiểu. Song Hỉ không ở cạnh Bùi Ôn Tư, đang dìu cậu là một thị nữ xa lạ, Bùi Ôn Tư không nén được quan sát nàng, thấy nàng mặc phong phanh, thậm chí tay cũng lạnh buốt, suốt đường đi không nói một câu nào, nhìn tuổi không nhỏ mà lại không biết điểm trang, thoa chấm tròn lớn màu hồng hai bên gò má trông khá buồn cười.
Đi vào tân phòng, phụ nhân cho cậu phun trà: "Nương tử đợi ở đây là được."
"Vâng." Bùi Ôn Tư có thể mở miệng nhưng sợ bị người phát hiện nên chỉ đáp một tiếng nhỏ.
Đợi người trong phòng đi ra ngoài hết Bùi Ôn Tư mới thở hắt ra, thả lỏng người. Phượng quan trên đầu nặng đau cổ, cậu vừa xoa phần gáy đau nhức vừa nghĩ ngợi rốt cục là chuyện gì đây chứ.
Bùi Ôn Tư và muội muội Tư Vãn là song sinh, thất hỗ thất thị* từ thuở nhỏ, cô độc hiu quạnh. Ở chốn ấy Bùi gia có chút danh vọng, của cải sung túc, từ đời tổ phụ bắc nối được với chiếc thuyền lớn là Triệu gia thì trở thành vọng tộc một phương, bây giờ do đại bá của Bùi Ôn Tư khống chế trong tay. Người nhà họ Bùi lạnh nhạt tình thân huyết thống, song để tử tự lưu lạc bên ngoài sẽ làm tổn hại đến thanh danh của gia tộc, bèn mang hai huynh muội về nuôi nấng dưới danh nghĩa của thiếp thất không được sủng ái.
(*) Tục gọi cha mẹ là hỗ thị 怙恃. Mất cha gọi là thất hỗ 失怙, mất mẹ gọi là thất thị 失恃, một cách gọi nói giảm nói tránh.
Mấy tháng trước Tư Vãn sắp đến tuổi cập kê, chủ mẫu Bùi gia luôn đối xử lạnh nhạt với hai huynh muội bỗng nhiên đổi thái độ, chuyển Tư Vãn qua bên bà, giáo dưỡng như nữ nhi ruột thịt, ra sức đưa món ăn ngon đồ chơi vui vào phòng nàng. Nhưng Bùi Tư Vãn sống nương tựa cùng huynh trưởng từ nhỏ, ỷ lại huynh trưởng, bất luận người ngoài khuyên bảo thế nào cũng không chịu rời xa Bùi Ôn Tư, họ bất đắc dĩ không thể làm gì đành dẫn cậu theo.
Bùi Ôn Tư sinh nghi trong lòng, sau nghe ngóng mới biết hào môn phái bà mối đến làm mai, xin cưới Lục tiểu thư Tư Vãn của Bùi gia cho đại công tử gia chủ Triệu gia. Môn mi của Triệu gia cao to cỡ nào chứ, nói khó nghe thì Bùi gia là nô tài của Triệu gia, chẳng qua là ăn mặc đẹp đẽ hơn, dùng tốt hơn gia nô tầm thường rất nhiều, chủ nhân nghiêm túc muốn kết thông gia với nhà nô tài, không phải làm thiếp mà là làm thê, tuy mấy năm nay Triệu đại công tử ít giao du với bên ngoài nhưng không phải là người bị khiếm khuyết hay xấu xí, trèo cao, quả là trèo cao, Bùi gia quả thật được bánh có nhân rơi đập xuống đầu.
(*) Môn mi: Cây gỗ ngang gác trên cửa, cho nên cửa to hay nhỏ nói lên sự vinh hiển, giàu sang, cao quý, bề thế của nhà đó.
Sính lễ của Triệu gia đáng giá ngàn vàng, Bùi gia đã nhận từ rất sớm, đợi đến lúc hai huynh muội biết chuyện này thì không còn kịp. Muội muội biết tin xong sắc mặt thoáng chốc tái mét, Bùi Ôn Tư dỗ nàng về phòng, còn mình thì trộm đi ra tiền thính xem bà mối lại đến bái phỏng.
">Truyện Quỷ Phu Nhân