Bài văn của cậu bé lớp 6 kể về người mẹ đi Vũ Hán chống dịch gây xúc động

  发布时间:2025-04-06 05:13:47   作者:玩站小弟   我要评论
Đây là mở đầu của bài văn "Kỳ nghỉ đông bất thường" do Yang Xiayu,àivăncủacậubélớpkểvềngườimẹđiVũHánlịch bóng đá hôm nay và ngày mailịch bóng đá hôm nay và ngày mai、、。

Đây là mở đầu của bài văn "Kỳ nghỉ đông bất thường" do Yang Xiayu,àivăncủacậubélớpkểvềngườimẹđiVũHánchốngdịchgâyxúcđộlịch bóng đá hôm nay và ngày mai học sinh lớp 6 tại Thượng Hải, Trung Quốc viết. Trong bài văn của mình, Yang Xiayu đã kể về mẹ em, một y tá tại bệnh viện quân y ở thành phố Thượng Hải, sẵn sàng nhận nhiệm vụ cùng đồng nghiệp tới Vũ Hán tiếp cứu ngay trong đêm giao thừa.

Yuan Jianzhou, Hiệu phó nhà trường cho biết, bài văn của Yang nằm trong số 191 bài văn của học sinh nhà trường. Đọc bài viết của em, giáo viên đã rất xúc động và quyết định chia sẻ nó lên mạng xã hội. Với góc nhìn chân thật, ngây thơ của cậu bé, ngay lập tức, bài văn đã thu hút sự quan tâm của cộng đồng.

{ keywords}

Yang Xiayu và mẹ

Dưới đây là nội dung bài văn:

“Kỳ nghỉ đông bất thường

Đêm 24/1 là đêm giao thừa.Tiếng chuông điện thoại reo lên làm tôi thức giấc. Mẹ nhấc điện thoại lên và nói: “Vâng, giám đốc. Tôi đang đi nghỉ cùng gia đình ở Thường Châu. Được, tôi sẵn sàng lên đường ngay lập tức”.

"Cạch”. Mẹ vội bật đèn ngủ và gọi bố con tôi thức dậy. "Nhanh lên nào! Chúng ta phải đóng gói hành lý và quay trở về Thượng Hải ngay bây giờ. Mẹ được điều động đến Vũ Hán khẩn cấp vào lúc 11 giờ”.

Bố bắt đầu phàn nàn: "Mới có 5 giờ sáng. Hãy để cho con có một kỳ nghỉ vui vẻ!"

Việc tiếp xúc đột ngột với ánh sáng khiến tôi khó mở mắt ra và cố gắng rúc mình vào chăn: "Hôm nay là giao thừa. Con muốn được ăn tối cùng ông cố và các cô chú. Con muốn nhận lì xì. Con đã không được đón Tết ở quê trong nhiều năm".

"Mẹ sẽ giải thích cho con trên đường đi, còn bây giờ, con hãy đóng gói đồ đạc của con nhé", mẹ vừa nói vừa kéo tôi ra khỏi giường và mặc quần áo cho tôi.

Trong tiếng ồn ào của chúng tôi, ông bà ở phòng bên cạnh đã thức dậy từ lúc nào. Một người vội làm bữa sáng, người còn lại thu dọn đồ đạc và gọi điện thoại.

Vào lúc 7 giờ sáng, chúng tôi đã ăn xong bữa sáng theo cách đơn giản nhất, cất hành lý vào xe và để lại những đồ không thể mang theo cho họ hàng. Bên ngoài, trời đang mưa. Bầu trời vẫn tối và nhiều sương mù.

Mẹ kéo tôi vào xe, mặc cho tôi khóc vì không được đón năm mới ở quê. Bố tôi bắt đầu nổ máy. Mưa trở nên nặng hạt hơn và con đường thấm đẫm sương mù. Cần gạt nước làm việc hết công suất nhưng chúng tôi chỉ có thể thấy khoảng 50 mét trước mặt. Có lúc mẹ giục bố lái xe nhanh hơn, nhưng lần khác, mẹ lại nhắc bố lái xe chậm lại khiến tôi say xe và cảm thấy kỳ nghỉ lễ năm nay thật kinh khủng.

Mưa tạnh khi chúng tôi lái xe tới đường cao tốc đến Thượng Hải. Lúc này, mẹ mới có thể yên tâm quay sang nói chuyện với tôi.

"Mẹ biết con không vui nhưng con có biết tại sao mẹ phải từ bỏ kỳ nghỉ và đến Vũ Hán không?". Mẹ nói: "Bởi vì có một loại virus mới ở Vũ Hán khiến hàng trăm người bị nhiễm bệnh và hàng nghìn người phải cách ly".

"Nó có nghiêm trọng hơn bệnh cúm không ạ?", tôi hỏi.

"Chắc chắn rồi. Con có nhớ tháng trước, 16 bạn cùng lớp với con không thể đến trường vì bị cúm không? Loại virus này giống với bệnh viêm phổi nhưng nguy hiểm hơn. Năm 2003, một loại virus tương tự có tên là SARS đã bùng phát ở Bắc Kinh khiến hàng nghìn người lây nhiễm và cướp đi mạng sống của 700 người".

Tôi cảm thấy rất buồn khi mẹ cho tôi xem những bức hình cũ về dịch SARS. Mọi người đeo khẩu trang ở khắp mọi nơi, các bác sĩ và y tá mặc đồ bảo hộ chống lây nhiễm. Có rất ít người đi lại trên đường.

"Mẹ phải đi ư?", tôi lo lắng.

“Đúng vậy. Mẹ là y tá trưởng và là một quân y. Công việc của mẹ là chữa lành vết thương và giải cứu những người nguy kịch. Bây giờ Vũ Hán đang gặp nguy hiểm. Đó là quê hương của cha con và mẹ phải đi cứu nó", mẹ nói.

Chúng tôi đến Thượng Hải vừa kịp lúc và mẹ vội vã lao vào nhà. Chỉ 10 phút sau, mẹ chạy xuống cầu thang với một chiếc túi nhỏ. Nhìn theo mẹ, tôi chực trào nước mắt. Tôi biết mẹ sẽ không ở chung với bố con tôi trong một thời gian dài và tôi sẽ không thể ăn các món ngon mẹ nấu. Mẹ đang dũng cảm chống lại virus nguy hiểm.

Mẹ ôm tôi, xoa đầu nói: "Con hãy mạnh mẽ lên" rồi rời đi. Tôi nhìn theo mẹ và gật đầu.

Bữa tối đêm giao thừa của tôi là món mì nấu. Có rất ít chương trình lễ hội, thậm chí, tôi cũng chẳng buồn xem gala lễ hội mùa xuân trên truyền hình. Ngoài đường không có tiếng xe cộ, cũng chẳng có tiếng pháo. Thời gian dường như ngừng trôi.

8 giờ tối mẹ gọi điện về nhà. "Mọi người xem tin tức trên kênh truyền hình Trung ương nhé", mẹ nói và gác máy trước khi chúng tôi kịp trò chuyện. Tôi bật TV. Chương trình đang phát sóng về các bác sĩ quân y được điều động từ Thượng Hải đến Vũ Hán. Mẹ tôi xuất hiện trên màn hình.

Mặc quân phục xanh, mẹ cùng 150 chiến sĩ khác đang trên đường ra máy bay. Chiếc máy bay mở rộng cửa. Mẹ và đồng đội vội vã lên, lặng lẽ và trật tự. Khuôn mặt tất cả mọi người đều nghiêm trang, lo lắng. Thứ âm thanh duy nhất là tiếng giày chạm đất và mệnh lệnh được đưa ra bởi vị chỉ huy. Cuối cùng, chiếc máy bay cũng đã lăn bánh trên đường băng và cất cánh bay lên bầu trời đêm.

Vũ Hán, bạn sẽ không còn đơn độc. Mẹ tôi và đồng đội đang đến.

Sau khi xem truyền hình trực tiếp, tôi không còn buồn nữa mà ngủ thiếp đi. Ngày mai là ngày đầu tiên của năm mới. Cuộc sống sẽ tiếp tục. Mẹ sẽ chiến thắng và Vũ Hán sẽ an toàn trở lại".

Trường Giang (Theo The Paper)

Trường học Hà Nội cho học online tại nhà, nghỉ nếu có nhu cầu

Trường học Hà Nội cho học online tại nhà, nghỉ nếu có nhu cầu

 - Phòng dịch virus corona, có trường học Hà Nội cho học sinh học online một số môn tại nhà. Nếu có nhu cầu cho con nghỉ phòng dịch từ 1 đến 2 tuần, cha mẹ cũng có thể đăng ký với giáo viên chủ nhiệm.

相关文章

  • Tổng thống Nga Putin tuyên bố sẽ 'quét sạch' lực lượng Ukraine ở Kursk

    Tổng thống Putin tuyên bố rằng quân đội Nga sẽ giành lại hoàn toàn vùng Kursk khỏi lực lượng Ukraine, kêu gọi các tình nguyện viên chuẩn bị tái thiết khu vực này.'/>
  • Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Meizhou Hakka, 19h00 ngày 2/4: Bữa tiệc bàn thắng

    Pha lê - 01/04/2025 15:42 Nhận định bóng đá g
    2025-04-06
  • Gia đình Balogun khẳng định không có công thức nuôi dạy con kỳ diệu nào. Khi nói đến việc nuôi dạy một đứa trẻ như David, “không có cuốn sách nào nói về điều đó,” bà Ronya nói.

    Tuy nhiên, họ có nguyên tắc: Khi hệ thống giáo dục không dành cho con bạn, đừng cố ép con phải đi theo hệ thống đó mà hãy tìm cách sửa hoặc tìm một hệ thống khác cho con.

    Không ép con giống bạn bè

    Khi con vào lớp một, bà Ronya nhận thấy David không thể phát triển tốt trong một lớp học bình thường. Trong một lần tình cờ, bà biết được rằng các bạn cùng lớp lắng nghe cậu nhiều hơn giáo viên của họ. Do đó, gia đình Balogun tìm phương hướng phát triển mới cho con.

    Cha mẹ của David Balogun đã lựa chọn một mô hình giáo dục được cá nhân hóa để phù hợp với khả năng của con.

    Họ đã nghiên cứu Luật Kế hoạch Giáo dục Cá nhân Năng khiếu của bang Pennsylvania, luật này quy định rằng các khu học chánh phải cung cấp các chương trình dành cho trẻ em có năng khiếu. Tuy nhiên, cha mẹ David nói rằng những chương trình đó vẫn không đáp ứng được khả năng của cậu. Vì vậy, khi đại dịch Covid-19 ập đến, họ đã xem xét các giải pháp lâu dài hơn và được cá nhân hóa hơn.

    Vào năm 2020, gia đình chuyển cậu bé David lúc đó 7 tuổi sang chương trình học trực tuyến Reach Cyber, chương trình giảng dạy nhấn mạnh vào cá nhân hóa. Tuy nhiên, gia đình lại gặp khó khăn khi cho David ứng tuyển vào các trường cao đẳng, đại học bởi họ yêu cầu không để đứa con 9 tuổi của mình học cùng lớp với những người 20 tuổi.

    Gia đình Balogun không chắc yêu cầu liệu có được đáp ứng, nhưng quyết tâm tìm kiếm một giải pháp sáng tạo và độc đáo "để giúp con trai vượt qua hành trình thực hiện ước mơ của mình”.

    Ưu tiên hạnh phúc của con hơn các chuẩn mực xã hội
    "Khi David nói con không có bạn bè, điều đó làm tôi đau lòng và phiền lòng”, bà Ronya nói. 

    Tiến sĩ Ellen Winner, nhà tâm lý học chuyên về trẻ em có năng khiếu, nói với tạp chí ParentEdgevào năm 2012: “Tôi nghĩ vấn đề xã hội và cảm xúc lớn nhất đối với trẻ có năng khiếu là chúng không thể tìm thấy những người giống mình, càng tài giỏi thì càng khó tìm hơn".

    David và em gái.

    Nhà tâm lý học lâm sàng trẻ em Shefali Tsabary trong một bài xã luận đăng trên CNBC nhận định cha mẹ cần hiểu nhu cầu của con cái và điều chỉnh, chứ không phải làm theo chiều ngược lại.

    Thay vì gây áp lực buộc David phải xây dựng một mạng lưới bạn bè rộng lớn, bà Ronya tập trung vào việc chấp nhận tính cách hướng nội của con.

    Tin tưởng con làm người dẫn đường

    Khi David bộc lộ khả năng làm toán năm 6 tuổi, cha mẹ cậu đã tin tưởng và cho phép cậu dẫn dắt những cuộc trò chuyện liên quan lĩnh vực David yêu thích. Bằng cách này, nhà Balogun đã tạo dựng được lòng tin cho con trai - điều cần thiết với tất cả người làm cha mẹ.

    Tuy nhiên, điều này cũng có giới hạn. Trong một số lĩnh vực trẻ chưa hoàn toàn hiểu rõ, cha mẹ vẫn cần đóng vai trò dẫn dắt.

    Ví dụ, khi David 6 tuổi đi học về và tuyên bố biết em bé được hình thành như thế nào, bà Ronya đã phải hướng dẫn và giải thích rõ ràng hơn về giải phẫu sinh sản trước khi kết thúc cuộc trò chuyện.

    Tin tưởng có thể là một chiến lược nuôi dạy con hiệu quả mạnh mẽ. Nhà giáo dục kỳ cựu Esther Wojcicki, người có con là CEO và bác sĩ, viết trong một bài luận cho CNBC:“Bạn càng tin tưởng con mình có thể tự làm mọi việc, chúng càng được trao quyền nhiều hơn".

    Tử Huy

    Chàng trai mồ côi sống ở bãi rác đạt học bổng toàn phần ĐH Harvard

    Chàng trai mồ côi sống ở bãi rác đạt học bổng toàn phần ĐH Harvard

    Sự nỗ lực vượt khó và thành công chạm đến giấc mơ Harvard của Justus Uwayesu là nguồn cảm hứng lớn lao cổ vũ những người đang đấu tranh với khó khăn trong cuộc sống.'/>

最新评论