Tôi xấu hổ, tôi rất cắn rứt, vì tôi cảm thấy mình thấp kém so với "tình cũ" của cô ấy cả về ngoại hình lẫn kinh tế. Anh ta cao lớn, giàu có và đến giờ vẫn chưa có gia đình. Tôi đau đớn trong một lần vô tình bắt gặp ánh mắt tiếc nuối của cô ấy nhìn như hút hồn vào xe ô tô của anh ta lúc đi ngang qua hai đứa.
Tôi không được mạnh mẽ lắm trong chuyện giường chiếu nên mỗi khi "gần gũi" nhau xong, tôi thường xem phản ứng của bạn gái để đo độ hài lòng. Nếu hôm nào cô ấy không nói gì, tay vắt lên trán, mắt trân trân nhìn trần nhà là y như rằng tôi thấy bóng ma quá khứ lại lởn vởn quanh chúng tôi. Tôi đang cảm thấy quá khó để chấp nhận quá khứ của người con gái tôi đang yêu. Tôi đang phải cố gắng để không muốn em biết tôi không chấp nhận được chuyện đó".
Với đàn ông, quá khứ của bạn gái là một quả bom chờ nổ, còn nó có nổ hay không lại hoàn toàn phụ thuộc vào sự ứng xử và mức độ trưởng thành của hai người.
Đàn ông đặc biệt quan tâm đến quá khứ của bạn gái. Người nông nổi thì gặng hỏi, thậm chí hỏi thẳng rất thô thiển: "Sao em lại chia tay với anh ấy?", còn người từng trải thì bình tĩnh chờ người yêu nói hoặc anh ta sẽ tự kể hết về mình, đó cũng là một cách để người yêu nói ra và câu chuyện của bạn sẽ lập tức được ghi vào bộ nhớ.
Nếu "vì anh ta ích kỷ, không xứng đáng" thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn. Anh ta chỉ ghi nhớ ba từ "không xứng đáng" để loại bỏ nguy cơ "tình cũ" của bạn gái. Nhưng nếu như nguyên nhân chia tay của bạn là "vì hoàn cảnh nên chúng em không lấy được nhau" thì tình hình phức tạp hơn nhiều. Ba tiếng "vì hoàn cảnh" kia sẽ găm vào trí não anh ta. Những chàng trai trẻ, nông nổi sẽ hỏi ngay "yêu nhau mà không vượt qua được hoàn cảnh để cưới nhau ư?". Còn người đàn ông từng trải sẽ nói: "Hết yêu rồi thì hãy coi nhau như những người bạn tốt". Hai câu nói nghe thì hoàn toàn khác nhau nhưng bản chất thì hoàn toàn giống nhau.
![]() |
Với tình cũ "vì hoàn cảnh mà chia tay" của bạn gái, đàn ông mỗi người có cách ứng xử khác nhau. Người thì thẳng thừng yêu cầu bạn gái "quên ngay", người thì điềm tĩnh quan sát xem người yêu của mình ứng xử thế nào.
Nếu bạn gái vì quá nể mà giúp đỡ "tình cũ" trong công việc hoặc tiền bạc, người nông nổi sẽ giận dữ, mắng mỏ người yêu thậm tệ còn người từng trải thì nói: "Anh ta đang khó khăn, em giúp đỡ anh ấy là đúng nhưng như thế là đủ". Hai cách nói tuy khác nhau nhưng cách nói nào cũng đầy lửa bên trong.
"Tình cũ không rủ cũng tới" và đàn ông không ai xem đó là câu nói đùa.
Nói cùng một ngôn ngữ nhưng đôi khi phụ nữ và đàn ông lại không hiểu nhau. Bởi vì bộ não của 2 giới hiểu câu chữ theo một cách khác nhau.
" alt=""/>Tâm sự ám ảnh của đàn ông mang tên 'tình cũ' của vợHơn ba tháng qua, mỗi tháng, công ty của vợ chồng cô Nguyệt gánh lỗ hơn 8 tỷ đồng trong khi các khoản vay ngân hàng trĩu trên vai. Vợ chồng cô là Việt kiều, về nước gần 20 năm trước để đầu tư công ty xuất khẩu thực phẩm chế biến tại TP HCM.
Cô tâm sự với tôi về những ngày tháng "sợ điếng người". Đầu tháng 6, đang ở Đà Lạt, gặp vài người chạy lên thuê nhà dài hạn để tránh dịch, vợ chồng cô tất tả trở về TP HCM.
Công nhân đang phấn khởi vì sản lượng các tháng đầu năm cao hơn năm ngoái, đơn hàng cũng xếp dài. Thế rồi họ nhận được yêu cầu phải áp dụng quy định "ba tại chỗ". Nhà xưởng nhỏ, công ty chỉ đủ sức lo ăn ở cho khoảng 200 công nhân để duy trì hoạt động. Hai vợ chồng cô mất ngủ đúng một tuần. Chú lo chẳng may có ca nhiễm, lây chéo. Cô lo chẳng may có trường hợp qua đời, công ty không biết ăn nói sao với gia đình nhân viên, "cha sanh mẹ đẻ, mạng người là quý như nhau".
Và sau ca F0 đầu tiên, nhà máy coi như "chết lâm sàng", chỉ hoạt động 20% công suất. Tuần trước, tôi gọi điện, cô bảo "chưa dám hoạt động lại đâu con".
Tôi nói mọi thứ đang về gần bình thường rồi, nhưng cô chưa vội mừng. Mối lo doanh nghiệp bị phạt nếu để dịch lây lan; bị ràng buộc bởi nhiều chỉ thị, công văn, quy định về phòng chống dịch, từ cấp trung ương tới địa phương trong thời gian qua chưa thôi ám ảnh. Công ty vẫn chưa biết liệu phải xét nghiệm hàng tuần cho công nhân như trước hay không, khu làm việc, nhà ăn bố trí theo yêu cầu vệ sinh dịch tễ thế nào, có phải tổ chức theo mô hình hai con đường một điểm đến. "Để mở lại hoạt động, doanh nghiệp cần biết rõ thế nào là ‘an toàn’ theo tiêu chí của cơ quan quản lý; bình thường mới cụ thể là phải làm gì, tần suất xét nghiệm là bao nhiêu, liệu có bị quy trách nhiệm, bị buộc đóng cửa nếu có ca nhiễm", cô nói.
Các doanh nghiệp phía Nam có lẽ chung tâm trạng đang nghe ngóng, dè dặt đưa công nhân quay lại sản xuất. Một phần vì thiếu hụt nguồn cung lao động. Một phần vì "giải pháp sống chung" chưa nắm trong tay.
Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội ước tính số người thất nghiệp tăng thêm 2,5 triệu tại các tỉnh phía Nam trong 100 ngày nền kinh tế đóng băng bởi giãn cách. Tổng cục Thống kê công bố, khoảng 1,3 triệu lao động đã về quê tránh dịch tính từ tháng 7 đến 15/9.
Chính phủ vừa ban hành quy định thích ứng an toàn thay cho các chỉ thị chống dịch trước đây. Việc chấp nhận có số ca mắc Covid-19 nhất định trong cộng đồng, tái lập lưu thông hàng hóa và giao thương trên toàn quốc được hy vọng vực dậy nền kinh tế tăng trưởng âm hơn 6% trong quý vừa qua. Bộ Y tế cũng đã có hướng dẫn tiêu chí phân loại cấp độ thích ứng Covid-19. Bộ hướng dẫn này sẽ giúp địa phương biết mình đang ở cấp độ mấy, cần đáp ứng các tiêu chuẩn gì để tiến vào trạng thái bình thường mới.
Quy định thích ứng dù nhấn mạnh sự thống nhất các nội hàm về chống dịch trên toàn quốc, nhưng cũng khuyến khích sự chủ động, sáng tạo của chính quyền các cấp, đặc biệt cấp cơ sở. Điều doanh nghiệp trông đợi là các biện pháp thích ứng sẽ không kéo theo các chi phí thực thi khổng lồ. Và đặc biệt là sự diễn giải khác nhau giữa các cấp, địa phương và địa bàn khiến việc tuân thủ trở thành mảnh đất màu mỡ cho các biện pháp hành chính và mệnh lệnh áp đặt tự phát.
Tôi biết nhiều doanh nghiệp Việt đang loay hoay tìm cách thích ứng, không chỉ cho bản thân mà vì trách nhiệm với bạn hàng, với người lao động. Để thích nghi, người làm kinh doanh cũng mong muốn hoạt động không bị đứt gãy bởi các chính sách mang tính cát cứ, "sáng tạo" thái quá của địa phương; muốn được an tâm về năng lực điều trị của hệ thống y tế cộng đồng và tốc độ phủ vaccine trong vùng. Họ mong chính quyền sẽ chủ động cập nhật cụ thể các thông tin này cho doanh nghiệp qua các kênh tương tác trực tiếp. Họ không muốn "dò đá qua sông".
Hàng chục nghìn công ty, đặc biệt là doanh nghiệp vừa và nhỏ, chỉ có thể yên tâm bước tiếp, tuyển mộ lao động nếu được chính quyền đồng hành tập huấn, giúp nâng cao năng lực về dịch tễ và hỗ trợ các biện pháp đảm bảo an toàn trước virus.
Chìa khóa làm được điều này là tinh thần thích ứng của các cấp chính quyền, cán bộ y tế và ban quản lý các khu công nghiệp. Họ chỉ cần xoay chuyển cách tiếp cận từ nhu cầu quản lý bằng chế tài sang đồng hành, hỗ trợ với tư duy cùng thắng.
Ba tháng cuối năm là thời điểm vàng để tăng cường xuất khẩu. Hai tháng trước Tết Nguyên đán là đòn bẩy kích cầu mua sắm và vận chuyển nội địa. Tiếp sức ngay cho các doanh nghiệp để họ sớm hồi sinh mạnh mẽ là con đường nhanh nhất, hiệu quả nhất để ổn định xã hội, giành lại đà tăng trưởng.
Cẩm Hà
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt=""/>Dò đá qua sôngUBND xã Tân Ninh đã phát loa cảnh báo, yêu cầu không cho trẻ em tắm sông. Chính quyền cũng đề nghị người dân báo cho công an xã khi phát hiện vị trí cá sấu.
Ông Đoàn Văn Liệt, Chủ tịch UBND xã Tân Ninh cho biết trên địa bàn xã không có trang trại nuôi cá sấu. Tuy nhiên, hôm 2/11, tại khu vực ấp 5, xã Đốc Binh Kiều (Tháp Mười, Đồng Tháp) người dân phát hiện một cá sấu kích cỡ tương tự nằm phơi nắng bên bờ sông nhưng không vây bắt được.
"Có thể cá sấu người dân thấy sáng nay ở kênh Bằng Lăng là từ Đồng Tháp bơi sang", lãnh đạo xã Tân Ninh nói và cho biết đêm nay lực lượng công an tiếp tục tìm kiếm, nếu phát hiện sẽ nhờ đơn vị chức năng vây lưới hoặc xung điện vây bắt.
Nam An
" alt=""/>Cá sấu xuất hiện dưới kênh ở Long An