Nhận định

Chống phá Nhà nước, bị cáo Trần Văn Bang lĩnh án 8 năm tù

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-02-04 01:14:20 我要评论(0)

Ngày 12/5,ốngpháNhànướcbịcáoTrầnVănBanglĩnhánnămtùbao24 TAND TP.HCM mở phiên xétbao24bao24、、

Ngày 12/5,ốngpháNhànướcbịcáoTrầnVănBanglĩnhánnămtùbao24 TAND TP.HCM mở phiên xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Trần Văn Bang (62 tuổi, ngụ quận Bình Thạnh, TP.HCM) về tội “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

Theo truy tố, Sở Thông tin Truyền thông TP.HCM phát hiện: 

Trần Văn Bang sử dụng 3 tài khoản facebook để đăng tải 39 bài viết có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc, phỉ báng, nói xấu chính quyền nhân dân, thông tin sai sự thật gây hoang mang trong nhân dân;

Xuyên tạc, kêu gọi tẩy chay việc tổ chức bầu cử đại biểu Quốc hội Việt Nam để nhiều người khác có thể thấy, đọc được nội dung các bài viết này, từ đó tác động đến suy nghĩ, quan điểm, tư tưởng của người đọc dẫn đến hành vi tiêu cực, bày tỏ sự đồng tình, ủng hộ và cổ súy đối với quan điểm mà bị cáo Bang đưa ra. 

Đồng thời, thể hiện thái độ thù ghét, bất mãn đối với Đảng, Nhà nước và các vị lãnh đạo. 

Bị cáo Trần Văn Bang

Ngoài ra, bị cáo Bang còn có hành vi tàng trữ nhiều tài liệu, sách báo, trong đó có 4 cuốn tài liệu với nội dung tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam; phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc; tuyên truyền kích động chiến tranh xâm lược, gây hận thù giữa các dân tộc, nhân dân các nước.

Kích động bạo lực; xuyên tạc sự thật lịch sử; phủ nhận thành quả cách mạng; vu khống,  xúc phạm dân tộc,  xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức và danh dự, nhân phẩm của cá nhân; xúc phạm danh nhân, anh hùng dân tộc, lãnh tụ Hồ Chí Minh; xúc phạm uy tín, danh dự của Đảng Cộng sản Việt Nam; kích động bạo lực; có thông tin bịa đặt, sai sự thật xúc phạm nghiêm trọng phạm danh dự, uy tín của Tòa án nhân dân, lực lượng Công an nhân dân.

Bị cáo Trần Văn Bang khai, đã được Phạm Thị Đoan Trang, Phạm Chí Thành cung cấp một số tài liệu như trên.

Trước đó, tháng 7/2021, Phạm Chí Thành bị TAND Hà Nội tuyên 5 năm 6 tháng tù về tội "Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống nhà nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam".

Tháng 8/2022, TAND Cấp cao tại TP Hà Nội xét xử phúc thẩm tuyên y án sơ thẩm 9 năm tù đối với Phạm Thị Đoan Trang về tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam".

Xét thấy, hành vi phạm tội của bị cáo Bang rất nghiêm trọng, gây nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến an ninh quốc gia nên cần phải xử lý nghiêm mới có tác dụng giáo dục, răn đe, phòng ngừa chung.

Vì vậy, sau khi nghị án, HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo Trần Văn Bang 8 năm tù và 3 năm quản chế tại địa phương sau khi thi hành xong hình phạt tù.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

[Dang oi nho Dang wá]

Điện thoại của Diệp hôm qua để trong túi áo khoác, đạp xe nhanh quá văng khỏi túi bay ra giữa đường bị xe tải kẹp mất xác. Nó tin là điện thoại của nó chưa chết, chỉ là được truck-kun giúp isekai mà thôi, nhưng dù chết hay chưa thì Diệp đã mất phương tiện liên lạc với bạn trai rồi... vì vậy nó đang dùng đôi tay run lẩy bẩy nhắn tin cho Đăng bằng smart ti vi ở phòng khách lạnh lẽo. Mùa đông năm nay lạnh quá.

[Ừ, đang nhắn tin bằng gì đấy?] - Đăng rep bằng tốc độ bình thường của người dùng điện thoại.

"Tờ i vờ i."

[Ti vi] - Diệp ghi có bốn chữ cái mà loay hoay mãi mới xong.

Đăng: [...]

[Thôi ngủ sớm đi.]

Hôm qua Đăng nhắn tin cho Diệp từ chiều tới tối muộn không thấy nó trả lời. Dù cả hai cũng ít nhắn tin, bởi trên lớp thì ngồi gần bàn, tới tối thì Diệp lại qua nhà Đăng học thêm đến hơn chín giờ tối mới về nên không cần giao tiếp qua điện thoại nhiều, chỉ tới khi cả hai ai về nhà nấy mới nhắn qua lại đôi ba câu chủ yếu là gửi meme và cuối cùng là chúc ngủ ngon. Nhưng cả tối qua Đăng vừa nhắn vừa gọi mà không được, vì sốt ruột nên phi thẳng xe sang nhà nó hỏi han lúc 23 giờ 35 phút. Đăng sang vào cái giờ khá muộn nên cả hai đã đứng tâm tình khá lúng túng dưới sự quan sát của phụ huynh.

Cứ nghĩ là cả hai không quá cần thiết việc nhắn tin cho nhau, nhưng sự thật là thiếu vài câu nhắn vớ vẩn đứt quãng 10-20 phút gửi một lần cũng khiến bọn yêu nhau bứt rứt vô cùng, mà Diệp không thể mặt dày vào mượn điện thoại của bố mẹ để nhắn tin cho bạn trai được nên nó phải dùng tới phương án cuối cùng. Còn Đăng cứ tưởng tối nay không được nhắn tin với Diệp ai dè lại nhận được mấy câu nhớ nhung vào giờ này.

[Nho Đăng k ngu dc] - Mày mò một lúc nó mới biết cách để gõ tiếng Việt trên ti vi.

[Vậy nói chuyện một lúc.]

[Uh, Dăng noi chuyen di]

Dù Đăng chúa ghét thằng nào chat không dấu và viết sai chính tả, thêm nữa Diệp còn chat lâu không chịu được, nhưng Đăng vẫn rất kiên nhẫn trả lời.

[Nói chuyện gì?]

[K biet nua, chi muon nc vs Đăng thoi]

Diệp nhắn xong câu này, Đăng cứ ngồi ngây ra, ngập ngừng không biết chat lại thế nào.

[M cung chat bang tv hay sao ma rep lau the?] - Diệp nhắn tiếp.

Cuối cùng Đăng cũng trả lời: [Tao thì muốn gặp mày.]

[Hihi iu Đăng

Trong video vỏn vẹn 20 giây, Diệp đang ngồi sau xe một thanh niên cao ráo, xe dừng trước cửa hàng bán điện thoại một lúc rồi hai người bước vào trong. Khi thanh niên kia quay ra nhìn Diệp thì Đăng mới thấy rõ mặt anh ta. Người này trông khá trẻ, mặt mũi cực kỳ đẹp trai cùng kiểu tóc thời thượng, anh ta vừa mỉm cười thì cảnh xuân bung nở, cuốn hút tới mức hư cấu. Quần áo phụ kiện của anh ta phong cách nhưng không trẩu, hơi có phong thái người trưởng thành, có lẽ là độ tuổi của kẻ đang trong khoảng giữa của học đại học và đi làm.

Diệp và anh ta thoải mái tự nhiên hết mức, đứng cùng một lúc thôi mà hết trêu đùa lại cười nói, cay mắt hơn cả là việc hai người đó còn mặc... áo đôi? Cả hai đều mặc hoodie đen trơn giống hệt nhau. Vậy mà thứ duy nhất cậu và Diệp từng mặc giống nhau chỉ có đồng phục trường đấy...

Càng nhìn gương mặt tươi cười của Diệp, Đăng càng thấy khó thở.

Anh ta mua điện thoại cho Diệp?

Nghĩ như vậy, não cậu quay cuồng như bị ai đó cho vào máy giặt, chóng mặt tới mức muốn ói ra máu.

Tự nhiên muốn giết người.

Không, giết người là phạm pháp.

Nếu Diệp không thích cậu nữa thì cùng lắm là chia tay.

Không, cậu không muốn.

Hay là hỏi thẳng cho nhanh.

Đây là phương án hợp với cách làm việc của Đăng nhất, nhưng hình ảnh kia rành rành như thế làm gì còn có cách giải thích nào khác được nữa?

Đăng cố gắng bình tĩnh lại để cho bộ não hoạt động một cách bình thường. Dù thông minh đến mấy thì cậu vẫn chưa yêu ai bao giờ, tất cả những điều cậu biết chỉ là lý thuyết trên mạng, ngoài ra thì ở trên trường cũng không có đối thủ cạnh tranh nên tạm thời vẫn khá tự tin. Nhưng lúc này hết tự tin nổi.

Cậu nhớ đến mấy câu cậu đọc được trong sách, đại loại là "những thứ mình nhìn thấy tận mắt chưa chắc đã là sự thật" gì đó, nhưng càng nghĩ đầu càng loạn, IQ lao dốc bất thường như thị trường chứng khoán.

Cậu dùng tất cả tự tin bấm gọi vào số mà Diệp hay dùng để nhắn tin cho cậu. Đợi một lúc lâu sau mới có người bắt máy.

"Ai đấy?"

Đăng quên cả thưa gửi, hỏi luôn: "Bà ơi bạn Diệp có nhà không ạ?"

"Diệp á?" Bà nội ngẫm nghĩ, nhớ rằng Chủ nhật nào Diệp cũng sang nhà bạn trai chơi nên đáp: "Nó đi chơi với bạn dai rồi."

" alt="Truyện 101 Cách Viết Thư Tình Tán Lớp Trưởng" width="90" height="59"/>

Truyện 101 Cách Viết Thư Tình Tán Lớp Trưởng


Đại phu còn chưa kịp trả lời, người đứng bên cạnh đã không nhịn được trước:

"Nhị đệ, ngươi tỉnh táo lại đi. Nhà họ Chúc chúng ta hoàn toàn không có ba cái thứ đó."

Chúc Yến Ẩn không tin:

"Bây giờ ta đang mất trí nhớ, đương nhiên phải nghe hết theo lời ngươi nói bậy."

Chúc Yến Huy thực sự không tài nào hiểu được, tại sao nhị đệ ra ngoài đạp thanh một chuyến quay lại rồi biến thành thế này đây. Theo lý mà nói, tên sơn tặc kia chỉ cướp mất tay nải đựng đồ tế nhuyễn của y chứ có vung đao chém người đâu, sao đang yên đang lành lại bị sang chấn đến ngu người thế này, chết không cơ chứ, mất mặt quá thể đáng.

Chúc Yến Ẩn: "Ca, ta không bị ngu."

Chúc Yến Huy: "Không, ngươi có bị ngu."

Nếu không thì sao mà đường đường nhị thiếu gia Chúc phủ, nổi danh tài tử văn nhã, lại tự dưng trào dâng hứng thú với đại bảo kiếm của tiệm thợ rèn còn há miệng ngậm miệng đều là "tu vi võ học", "thu tụ thần quang". Mời hết đại phu này đến đại phu khác mà vẫn không ai chữa khỏi được chứng bệnh lạ mất trí nhớ kèm nói sảng đó. Cuối cùng đều chỉ biết viết ra một đống phương thuốc bổ ôn hòa dưỡng thân, Chúc Yến Ẩn uống đến mặt mũi hồng hào phát quang, hoạt bát tung tăng, cách thức vật lộn với cả nhà cũng càng thêm phong phú đa dạng.

Nghĩ đến đó, Chúc Yến Huy quả thực sắp tức mà chết.

Xuân sang nhưng tiết trời còn giá rét, trong phòng đã đốt một chậu than mà cũng không thấy ấm mấy. Chúc Yến Ẩn kéo cao chăn, vùi cả cằm vào, chỉ để lộ ra đôi mắt đào hoa hơi xếch, nhìn có vẻ bạc tình, thân hình y gầy gò, mái tóc đen xõa tung, thành thử hiện ra mấy phần tiều tụy ốm đau hiếm thấy, đánh không được mà mắng cũng không xong.

Chúc Yến Huy đành phải kiên nhẫn lặp lại:

"Chúc phủ chúng ta là thư hương thế gia."

Chúc Yến Ẩn thầm nói, biết rồi, hôm nay ngươi đã nhắc lại đây là lần thứ 800, thư hương thế gia thư hương thế gia, lỗ tai cũng phải phát chai mất thôi.

Thế nhưng thư hương thế gia thì có mâu thuẫn gì với hiệp khách giang hồ đâu.

Vì thế y lại bật ra một suy nghĩ thần kì:

"Có phải ta bị ai đoạt xá không?"

Chúc Yến Huy ngạc nhiên nhìn y.

Chúc Yến Ẩn chống tay hơi ngẩng dậy, biểu tình có phần quá khích:

"Mượn xác hoàn hồn, chắc là ngươi từng nghe nói rồi chứ?"

Chúc Yến Huy thực sự không hiểu đột nhiên y hưng phấn như thế vì cái gì, nội tâm mù mịt mê hoặc, quay sang sai hạ nhân mang sổ sách tới, lạnh giọng:

"Xem hết đống này đi rồi nói chuyện đoạt xá với không đoạt xá."

Chúc Yến Ẩn mở ra...

Mùng Năm tháng Hai, tiệm rèn nhà Lão Vương, mười tám thanh tuyệt thế đại bảo kiếm.

Mùng Sáu tháng Hai, quầy sách Nam Thành, toàn tập 49 quyển "Hàng Long Thập Bát Chưởng - Từ nhập môn đến cao thủ".

Mùng Bảy tháng Hai, cho thi công một lò luyện đan tại gia.

Mùng Tám tháng Hai, thu mua một số lượng nguyên liệu luyện đan cơ bản.

Mùng Chín tháng Hai, nổ lò luyện đan.

...

Chúc Yến Huy hỏi:

"Ngươi có biết vì sao bản thân lại có thể tự tung tự tác mà làm mấy trò dở hơi đó không?"

Trong mắt Chúc Yến Ẩn bây giờ quay cuồng toàn là tổng số tiền mình đã đem đi đập phá, thành tâm và cung kính trả lời:

"Hiểu ạ, bởi ta là đứa con nhà họ Chúc hàng thật giá thật. Đại ca yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không đề cập đến chuyện đoạt xá nữa."

Sau đó quả thật Chúc Yến Ẩn không nhắc lại thêm. Thứ nhất là do việc này vô nghĩa thực sự, thứ hai là y hết tiền rồi. Tuy rằng Chúc phủ giàu có nhưng bắt đầu từ ngày nhị thiếu gia vung tiền như rác, mua rỗng hết tất cả các tiệm rèn trong thành, tiền tiêu vặt đằm tay của y hoàn toàn đã trở thành vật trong truyền thuyết, tai nghe mắt không thấy.

Ánh mặt trời buổi sớm ấm áp, một nhóc sai vặt xách hộp điểm tâm, bước chân nhẹ nhàng chạy qua. Nó tên Chúc Tiểu Tuệ, là thư đồng của Chúc Yến Ẩn, người trong phủ đều rất mến đứa nhỏ này. Chúc Yến Ẩn cũng mến lắm, đương nhiên, nếu nó có thể ít nói đi một tí, y sẽ càng mến hơn.

Chúc Tiểu Tuệ đẩy cửa viện ra, thấy Chúc Yến Ẩn đang đứng trong sân, quả nhiên bắt đầu lải nhải:

"Sao công tử lại không nằm trên giường?"

Chúc Yến Ẩn đáp: "Ta muốn gặp đại ca."

"Đại thiếu gia bận lắm, hôm nay nhà có khách mà." Chúc Tiểu Tuệ lấy điểm tâm cho y ăn, "Đến từ Danh Kiếm Môn Tây Bắc."

"Danh Kiếm Môn?" Nghe thấy ba chữ to đậm đặc khí phái giang hồ, Chúc Yến Ẩn động tâm, "Bên đó tới tìm ta phải không?"

Chúc Tiểu Tuệ lưu loát phủ nhận, người ta đến vì việc làm ăn, một cắc quan hệ với ngươi cũng chẳng có.

Chúc Yến Ẩn nghĩ đến nát óc mà không hiểu:

"Nhưng ta cứ luôn cảm thấy mình là người trong giang hồ ấy. Chuyện này ít nhất cũng phải có một lý do chứ, các ngươi thực sự không giấu giếm gì ta sao? Hơn nữa gần đây ta rất hay mơ một giấc mơ, sống động lắm luôn, hình như có liên quan đến những gì xảy ra trước khi ta mất trí nhớ."

Chúc Tiểu Tuệ ngồi chồm hỗm bên người y:

"Công tử mơ gì đó?"

Chúc Yến Ẩn thao thao bất tuyệt:

"Mơ thấy cả nhà vì ngăn ta biến thành đại ma đầu giang hồ mà đặt bẫy trói ta trên giường, còn định trút Hạc Đỉnh Hồng."

Chúc Tiểu Tuệ nghe xong trợn tròn mắt há hốc mồm, thổ huyết đến nơi. Thân là hầu cận bên người, quả thực nó biết được rất nhiều bí mật, cũng vì thế mà càng có nghĩa vụ phải khiến công tử nhà mình nhanh chóng đình chỉ mấy cái ý tưởng mê sảng này đi. Sau đó nó kéo Chúc Yến Ẩn đi vào phòng ngủ, một tay lật ván giường lên.

Quả nhiên là có nội tình! Chúc nhị công tử cưỡng chế bản thân đè trái tim kích động xuống, cố gắng hết sức nhạt như mây nhẹ như gió hỏi:

"Cuối cùng ngươi cũng tình nguyện nói sự thật rồi sao?"

Chúc Tiểu Tuệ lôi ra liên tiếp ba cái rương sách to đùng.

" alt="Truyện Giang Hồ Lớn Như Vậy" width="90" height="59"/>

Truyện Giang Hồ Lớn Như Vậy