当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo MU vs Arsenal, 23h30 ngày 9/3: Nuôi hy vọng 正文
标签:
责任编辑:Giải trí
Nhận định, soi kèo Terengganu vs Sabah, 21h00 ngày 7/3: Khó cho cửa trên
Thế nhưng ngay sau đó mẹ cô, để xoa dịu con gái, nói với Ishizuka rằng cô không cần phải lo lắng vì người đàn ông được chẩn đoán mắc bệnh nan y thực ra không phải là cha ruột của cô.
Nhiều năm trước, Ishizuka được sinh ra nhờ quá trình điều trị sinh sản bằng cách sử dụng tinh trùng của người hiến tặng tại Bệnh viện Đại học Keio danh tiếng. Về việc ai là người hiến tặng tinh trùng, mẹ của Ishizuka nói rằng bà không biết.
“Lúc đầu, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất tôi đã không bị di truyền căn bệnh này”, Ishizuka, hiện 41 tuổi, nhớ lại trong một cuộc phỏng vấn gần đây.
![]() |
Sachiko Ishizuka phát biểu tại một cuộc họp báo vào tháng 11 ở Tokyo. |
“Nhưng lời thú nhận của mẹ đã phủ nhận tất cả những gì tôi tin về nguồn gốc sinh học của mình. Điều này khiến tôi cảm thấy toàn bộ 23 năm của cuộc đời mình đã được xây dựng trên sự giả dối. Tôi cảm thấy như bản sắc của mình đang tan rã”.
Câu chuyện của Ishizuka không chỉ là những tổn thương về tình cảm, đó là một cuộc khủng hoảng danh tính. Sự ra đi của cha mẹ không lâu sau đó càng khiến Ishizuka thêm hoang mang hơn. Với nhiều đứa trẻ cũng ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng, bất ngờ, hoang mang về nguồn gốc sinh học của mình là trải nghiệm phổ biến.
Thiếu quy định pháp luật
Ngày nay, những người như Ishizuka ở Nhật Bản đặt câu hỏi về sự ẩn danh cứng nhắc được các cơ sở y tế áp dụng với người hiến tặng tinh trùng. Trong khi đó, xu hướng toàn cầu đang hướng tới việc công nhận quyền được tiếp cận thông tin và liên hệ với cha ruột của những đứa trẻ ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng.
Đầu tháng 12, dự luật đầu tiên trong lĩnh vực hiến tặng tinh trùng đã được thông qua. Luật về cơ bản đã làm rõ rằng chính người chồng đồng ý việc hiến tinh trùng, chứ không phải người hiến, sẽ được công nhận là cha của đứa trẻ được thụ thai bằng phương pháp điều trị hiếm muộn.
Tuy nhiên, dự luật không giải quyết được các vấn đề cấp bách khác như tiêu chí, điều kiện của người cho và người nhận, làm thế nào để đảm bảo những đứa trẻ được thụ thai nhờ tinh trùng hiến tặng có quyền biết nguồn gốc tổ tiên của chúng. Luật chỉ nói trong một điều khoản bổ sung rằng những vấn đề đó sẽ được xem xét lại trong vòng hai năm tới.
Lịch sử thụ thai nhờ tinh trùng hiến tặng của Nhật Bản bắt đầu từ năm 1948, khi Bệnh viện Đại học Keio trở thành cơ sở đầu tiên của quốc gia tiến hành thủ thuật này thành công.
Kể từ đó, nhiều thông tin xung quanh người hiến tặng tinh trùng đã được giữ bí mật hoàn toàn, không tiết lộ bất kể là tên, tuổi, nơi ở và đặc điểm thể chất.
Đầu những năm 2000, các cơ sở mang thai hộ, nhận tinh trùng, trứng hiến tặng ở nước ngoài, một số báo cáo về khả năng hỗ trợ sinh sản, bao gồm cả việc hiến tinh trùng của họ hàng, xuất hiện và gây tranh cãi. Điều này thúc đẩy các quy định pháp luật ra đời để quản lý lĩnh vực y học sinh sản nói chung.
Năm 2003, Bộ Y tế đã biên soạn một báo cáo nêu rõ trẻ em ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng nên được phép yêu cầu tiết lộ “thông tin nhận dạng” về người hiến tặng khi chúng được 15 tuổi. Tuy nhiên, gần 20 năm đã trôi qua, không có những nguyên tắc như vậy được đưa vào luật.
“Tôi muốn gặp ông ấy”
Mong muốn được biết về cha ruột cứ lớn dần đối với Ishizuka. Mỗi khi đến gặp bác sĩ và được hỏi liệu có thành viên nào trong gia đình bị dị ứng thuốc hoặc mắc các bệnh có thể di truyền, cô lại không thể trả lời.
Hơn thế, tìm hiểu về người hiến tặng là chìa khóa giúp Ishizuka lấy lại những gì đã mất.
“Không biết ông ấy là ai, là người như thế nào khiến tôi cảm thấy như thể mình được sinh ra chỉ nhờ tinh trùng. Tôi muốn cảm thấy đó là một con người, không phải tinh trùng, là cha của tôi”, Ishizuka nói.
Hiện là thành viên cốt lõi của một nhóm con cái được sinh ra nhờ tinh trùng hiến tặng, Ishizuka kêu gọi tiết lộ thông tin nhận dạng cá nhân về người hiến tặng để cô có thể tái tạo lại danh tính của mình.
“Tôi muốn gặp ông ấy, chỉ để tôi có thể tự mình thấy rằng ông ấy là có thật”, Ishizuka nói.
![]() |
Các quốc gia như Anh và Đức cấm việc che giấu tên người hiến tặng tinh trùng. |
Các bậc cha mẹ che giấu việc thụ tinh càng lâu thì cú sốc và cảm giác bị phản bội đến với con cái càng lớn. Như trong trường hợp của Ishizuka, việc mẹ né tránh chủ đề này khiến cô cảm thấy đó là điều cấm kỵ.
"Mẹ không thích việc tôi nói về nguồn gốc của bản thân với một người ngoài gia đình chúng tôi", Ishizuka nhớ lại. “Bà ấy cảm thấy điều đó thật đáng xấu hổ và cần phải giữ bí mật. Nó khiến tôi có ấn tượng rằng mẹ cũng đang phủ nhận sự tồn tại của tôi. Tôi cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương và mối quan hệ với mẹ cũng xấu đi”.
Quyền tiếp cận thông tin về nguồn gốc của một người ngày càng được công nhận ở nước ngoài.
Các quốc gia như Anh và Đức cấm giấu tên người hiến tặng tinh trùng, cho phép bất kỳ ai thụ thai bằng tinh trùng của người hiến tặng từ 18 tuổi trở lên tiếp cận "thông tin nhận dạng", chẳng hạn như tên đầy đủ và ngày sinh.
Ishizuka nói: “Ở Nhật Bản, trẻ em có xu hướng được coi là 'đồ đạc' của cha mẹ, những người được giao phó quyết định những gì tốt nhất cho con cái. Nhưng tất cả trẻ em đều lớn lên và khi trưởng thành, nếu chúng ta thực sự tò mò, tại sao chúng ta lại không có quyền được biết về nguồn gốc của mình chứ?”.
"Con yêu, con ở đâu? Mười chín năm rồi, ngày nào bố cũng nhớ con ...", người đàn ông viết trong quá trình tìm kiếm đứa con trai thất lạc 19 năm.
" alt="Hành trình tìm cha của những đứa trẻ ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng"/>Hành trình tìm cha của những đứa trẻ ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng
Từ cuối tháng 8, sau khi bà Harris ra tranh cử, các dự báo của Decision Desk HQ/The Hill đều cho rằng ứng viên đảng Dân chủ có khoảng 54-56% cơ hội chiến thắng, còn ông Trump là 44-46%.
Từ đầu tháng 10 đến ngày 17/10, mô hình này dự báo cả hai ứng viên có cơ hội chiến thắng như nhau, đều là 50%. Tuy nhiên, ba ngày sau, ông Trump lần đầu tiên vươn lên chiếm ưu thế, đạt 52% và cao hơn đối thủ 10 điểm phần trăm.
Mặc dù thắt ống dẫn trứng là quyền được quy định rõ trong luật pháp Argentina từ năm 2006, nhưng việc thực thi gặp nhiều trở ngại do các rào cản về văn hoá.
“Đối với nhiều người, việc làm mẹ là chuyện tự nhiên nhưng với tôi việc không có con cái khiến tôi thoải mái hơn. Tôi không muốn có con, dù là bây giờ hay sau này", Ailín cho biết.
“Khi còn trẻ, phụ nữ thường được hỏi những câu hỏi như, ‘khi nào họ sẽ có con’? hoặc ‘bạn muốn có bao nhiêu con’?, nhưng thật là chán nếu cứ phải lo lắng về chuyện đó. Vì vậy, tôi luôn trả lời khi 30 tuổi hay xa hơn nữa”.
“Tôi cho rằng, thai sản không phải là điều bắt buộc với phụ nữ. Nó phụ thuộc vào quan điểm văn hóa của mỗi người. Nhưng nhiều người không bao giờ đặt câu hỏi về vấn đề có nên làm cha mẹ hay không. Họ mặc định rằng, nếu bạn có tử cung thì bạn phải sinh con, và đó là số phận của bạn ”, cô nói.
Khi bước sang tuổi 20, Ailín nhận ra rằng cô không muốn làm mẹ. “Tại sao phải mang thêm một người đến thế giới này, trở thành một phần của xã hội này? Tại sao phải luôn sống trong lo sợ, rằng điều gì đó sẽ xảy ra với bạn nếu bạn là phụ nữ và điều gì đó sẽ xảy ra nếu bạn là đàn ông? Tại sao phải có con, để cho chúng thừa kế ư”? - cô đặt câu hỏi.
![]() |
Cặp đôi vẫn vui vẻ và hạnh phúc với quyết định của mình |
“Tôi tới gặp bác sĩ vào năm 2019 và nói rằng tôi muốn thực hiện thủ thuật. Ông ấy từ chối và nói tôi nên suy nghĩ thêm 6 - 7 tháng, vì trông tôi còn rất trẻ. Ông ấy khuyên tôi rằng có con là tốt, rằng ông ấy đã có 2 đứa và tôi nên tới gặp bác sĩ tâm lý. Tôi đã rời khỏi văn phòng và khóc vì tủi thân”, Ailín nhớ lại.
Ailín cuối cùng tìm thấy một bác sĩ phụ khoa, người không thắc mắc về quyết định của cô. Ông chỉ thực hiện nội soi ổ bụng, và sau đó tiến hành thắt ống dẫn trứng.
“Làm mẹ không nên là một sự áp đặt của xã hội. Tôi không phán xét những người đã chọn làm mẹ. Tôi nghĩ đã đến lúc cần xóa bỏ những định kiến đối với những người không muốn “nhân” thêm bản sao của mình. Chúng tôi không phải là quái vật, đó là một lựa chọn”, cô nói.
Ailín hiện là sinh viên ngành Khoa học Chính trị tại Đại học Buenos Aires (UBA). Cô đưa ra quyết định sau 5 năm quen bạn trai, uống thuốc và sử dụng các biện pháp tránh thai.
Để tăng cơ hội được làm mẹ, Karina Rincon và Kelly Mesa (Mỹ) đều tự thụ tinh bằng bộ dụng cụ thụ tinh tại nhà và may mắn cùng đậu thai.
" alt="Cô gái 22 tuổi triệt sản gây tranh cãi"/>Nhận định, soi kèo Tijuana vs Atlas, 10h00 ngày 10/3: Trên đà lao dốc
Ảnh minh họa: Getty Images
T. thuộc nhóm những người bạn thân thiết học với nhau từ mẫu giáo đến cấp 3 của tôi. Lớn lên mỗi người đi lập nghiệp ở một nơi, chúng tôi vẫn giữ tình bạn lâu năm, dù không có nhiều dịp gặp gỡ.
Gần đây, một người bạn trong hội là M. vừa gặp phải biến cố lớn trong đời, chồng M. tai nạn qua đời nên chúng tôi rủ nhau về thăm bạn. Đây cũng là dịp đông đủ hiếm hoi sau nhiều năm bôn ba. Buổi tâm sự của những người bạn nối khố có những câu chuyện khiến chúng tôi đau lòng.
Ông trời rất biết cách trêu ngươi, người yêu nhau tha thiết thì phải chịu cảnh âm dương chia lìa. M kể mười mấy năm bên nhau, số lần họ cãi nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay, vợ chồng lúc nào cũng gần gũi, quấn quýt như đôi chim câu. Chồng bạn qua đời, bạn chới với như người mất hồn.
Người vẫn được sống cùng nhau dưới một mái nhà, thì lại không muốn nhìn mặt nhau nữa. T. đã mất hẳn vẻ hồn nhiên, hớn hở ngày xưa. Trước mặt tôi là một gã trung niên ăn mặt sang trọng nhưng khuôn mặt hơi nhầu nhĩ, đăm chiêu.
Ngày xưa nhà bạn rất nghèo, nhưng bạn là đứa có ý chí cao nhất nhóm. Bạn vào đại học danh tiếng, ra trường làm công việc lương cao, rồi cưới vợ là một cô gái giỏi giang, con nhà giàu.
Ngày ấy lúc vừa nhìn thấy vợ mình, T. đã say đắm hào quang lấp lánh xung quanh cô. T. nghĩ rằng chính sự giàu có đã tạo nên vẻ đẹp ấy. T. nỗ lực gấp đôi, gấp ba để khiến mình xứng đáng, khiến cô ấy chú ý tới. Cuối cùng cậu đã thành danh và cả thành thân với người trong mộng.
Vậy mà giờ họ đang sống ly thân trong căn nhà rộng lớn. Con gái duy nhất của họ vừa lên lớp 9 đã đi du học. Giờ họ không ăn chung hay nói chuyện với nhau.
T. nói rằng cứ tưởng giàu có sẽ hạnh phúc, càng lao vào kiếm tiền, vợ chồng họ càng thấy trống rộng khi ở cạnh nhau. Họ thoả mãn với tiền tài, danh vọng, các mối quan hệ xã hội. Nhưng họ dần mất đi những đề tài chung. Con cái sớm tự lập, tiền bạc dư dả, họ không có gì nhiều để nói với nhau nữa. Họ không cãi vã, vẫn cư xử lịch sự với nhau nhưng lại không có sự trìu mến, yêu thương.
T bảo ghen tị với Q., một anh bạn trong nhóm hay chụp ảnh khoe những hộp cơm do vợ chuẩn bị cho cậu mang đi ăn trưa. Q. cười xoà nói rằng đó chẳng qua là để tiết kiệm chi phí thôi.
Rồi như thấy hơi thẹn vì đã lỡ lời, Q. tâm sự: "Tớ biết ơn vợ tớ lắm, cô ấy hy sinh sự nghiệp ở nhà chăm ba đứa con. Vợ chồng tớ còn nhiều mối lo toan, có tháng vẫn thiếu trước hụt sau, nhưng tháng nào mà không cãi nhau là thấy bất thường. Được cái ngày nào cũng có chuyện để nói với nhau, chuyện con cái, công việc, nhà cửa, họ hàng, có chuyện vui, có chuyện buồn, nhưng không câu chuyện nào là ngần ngại chia sẻ".
Mọi người gật gù: "Ồ thì ra như thằng Q. lại hay, nó đâu cần quá giàu, vợ nó đâu cần quá đẹp, con nó đâu cần quá giỏi giang, nó vẫn vật lộn với bao nỗi lo, nhưng nó có người lo cùng, thế là hạnh phúc rồi".
Bản thân tôi thì nghĩ giàu hay nghèo có thể ảnh hưởng đến mức độ hưởng thụ nhưng không quyết định được hạnh phúc của chúng ta. T. có lẽ đã sai ngay từ lúc đặt vấn đề, "kiếm tiền trăm triệu" không liên quan nhiều đến hạnh phúc.
Bạn đã định nghĩa sai con đường dẫn đến hạnh phúc nên bạn cứ lao đầu vào mà quên mất rằng cũng cần phải đầu tư vào những thứ quan trọng, như sự gắn kết, sẻ chia, cảm xúc giữa hai vợ chồng. Bạn tìm mọi cách leo lên để có chỗ đứng ngang vợ nhưng lại quên mất xích lại gần để họ có thể dựa vào nhau.
Khi nghe ý kiến của tất cả chúng tôi, T. có vẻ vỡ ra nhiều điều. Tôi không biết cậu ấy có cứu vãn được cuộc hôn nhân của mình hay không, nhưng tôi mong rằng dù kết quả có như thế nào đi nữa, từ nay bạn hãy thôi suy nghĩ mọi việc bắt đầu từ "tôi kiếm hàng trăm triệu mỗi tháng mà...".
Em đang vướng vào một tình huống vô cùng khó xử. Chuyện liên quan đến món nợ giữa hai nhà thông gia.
" alt="Kiếm hàng trăm triệu đồng mỗi tháng mà vẫn không hạnh phúc"/>Hai nhân vật xuất hiện lần này đều ở tuổi 45, có đường tình duyên lận đận, từng trải qua cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Đó là anh Lê Văn Hùng (Huế) làm nghề thợ mộc và chị Đỗ Thị Thu Hà (Cần Thơ) làm nhân viên công ty chế xuất thực phẩm. Cả hai đang sinh sống và làm việc ở TP.HCM.
![]() |
Anh Văn Hùng bày tỏ sự đồng cảm với bạn gái. |
Anh Hùng chia sẻ, mình là người thật thà, hòa đồng nhưng đôi khi hay tự ti trước đám đông. Đặc biệt, anh tự ti vì giọng nói gốc Huế, sợ người khác nghe không hiểu.
Văn Hùng cho biết, quê gốc anh ở Huế, sau đó cả gia đình chuyển vào Bình Thuận. Tính đến nay đã hơn 30 năm. Anh có điểm mạnh là sống hòa đồng, chân thật.
Vợ chồng anh có cuộc hôn nhân hơn 20 năm thì chia tay, họ sinh được 2 con trai.
Con cả của anh năm nay 22 tuổi. Con trai út mới mất cách đây 1 năm do tai nạn. Anh tâm sự, nhiều đêm mất ngủ vì thương con. Hiện, điều kiện kinh tế của anh ổn định, có nhà vườn ở Bình Thuận.
Bạn gái muốn lập nghiệp ở TP.HCM anh sẽ ở lại, nếu không thì cùng về Bình Thuận xây dựng cuộc sống mới, làm trang trại.
Chị Thu Hà tự nhận mình là người vui vẻ, hòa đồng nhưng thẳng tính nên dễ làm mất lòng người khác. Ngoài ra, chị có nhược điểm là không giỏi việc nhà, đến bữa chị thường ra tiệm ăn cơm.
Thu Hà tiết lộ, hơn 20 năm sống ở TP.HCM chị phần lớn ăn bên ngoài và ít nấu cơm nhà.
![]() |
Thu Hà bật khóc khi nhắc đến chồng cũ. |
Trong quá khứ, chị từng kết hôn nhưng nửa đường đứt gánh. Theo Thu Hà, chị và chồng cũ tìm hiểu 4 tháng đã đi đến hôn nhân.
Vợ chồng sống với nhau 3 năm, chưa có con thì chị phát hiện chồng ngoại tình. Chồng Thu Hà khi ấy thú nhận bồ đã có bầu, muốn cô bồ sinh con xong sẽ mang về cho chị nuôi.
Trước đề nghị của chồng, chị khẳng định, nếu lấy người từng đổ vỡ và có con riêng, chị sẵn sàng nuôi. Tuy nhiên, đang sống với chị rồi ra ngoài lăng nhăng, có hậu quả, chị không chấp nhận.
Chị nghĩ hai vợ chồng chưa có con cái, chẳng có tài sản. Vì vậy, chị quyết định ly hôn, nhường chồng cho người phụ nữ đó.
“Tôi để anh ấy đến với người ta cho có gia đình đầy đủ. Tôi rất thích trẻ con, nghĩ tội đứa bé. Ngày lên tòa, chồng vẫn khóc”, chị Hà nói.
Thu Hà tâm sự, với chị quan trọng nhất là tình cảm, nếu không còn tình cảm, vợ chồng sống với nhau không có nghĩa lý gì. Quá trình kể lại cuộc hôn nhân đó, chị nghẹn lòng, bật khóc.
Sau này, chị tìm hiểu vài người nhưng đều thấy không hợp nên vùi đầu vào công việc. Lý do khiến chị khép lòng là chưa gặp được người tử tế, có người mới hẹn hò lần đầu đã đưa vào khách sạn. Mỗi lần như vậy, chị đều chủ động về luôn.
"Tôi muốn mối quan hệ tình cảm phải nghiêm túc, không thích sống thử trước hôn nhân", chị Hà chia sẻ.
![]() |
Cặp đôi quyết định cho nhau cơ hội tìm hiểu. |
Một người khác tìm hiểu Thu Hà nhưng lại có tính ghen tuông, thích kiểm soát nên chị từ chối hẹn hò. Người phụ nữ 45 tuổi khẳng định, đi làm về xem tivi, nghỉ ngơi còn thoải mái hơn gặp người ghen tuông vô lối như vậy.
Văn Hùng nghe câu chuyện của Thu Hà, tỏ ra đồng cảm và thấu hiểu. Ngược lại, Thu Hà cũng sẵn sàng chấp nhận việc bạn trai có con riêng.
Với những tổn thương đã trải qua, cặp đôi đồng ý bấm nút hẹn hò. Họ hi vọng sẽ đi đến kết quả tốt đẹp trong tương lai gần.
Đang là học sinh cấp 3, các nam sinh này sở hữu nhiều thành tích trong các giải bóng rổ và kết quả học tập đầy bất ngờ.
" alt="Hẹn ăn trưa 231: Người phụ nữ 45 tuổi khóc nức nở kể lại chuyện chồng cũ ngoại tình"/>Hẹn ăn trưa 231: Người phụ nữ 45 tuổi khóc nức nở kể lại chuyện chồng cũ ngoại tình
Trong khi truyền thông Hàn Quốc đề cập tới việc các nạn nhân bị ngạt thở, thì phía cảnh sát và Bộ Lao động nước này cho biết đang điều tra vụ việc, gồm cả nguyên nhân dẫn đến chết người.