您现在的位置是:Thể thao >>正文
Nhận định, soi kèo Freiburg vs Heidenheim, 21h30 ngày 8/2: Nhảy vọt trên BXH
Thể thao3人已围观
简介 Pha lê - 07/02/2025 17:47 Đức ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Sociedad vs Espanyol, 0h30 ngày 10/2: Chờ đợi bất ngờ
Thể thaoChiểu Sương - 09/02/2025 04:28 Tây Ban Nha ...
【Thể thao】
阅读更多Truyện Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng
Thể thao
Đây là người làm tiểu tổ trưởng trong tiểu học của bạn, đến cấp hai là lớp trưởng của bạn, lên trung học vẫn dẫm nát trên đầu bạn như trước, ngay cả đến khi kết hôn sinh con vẫn bị đem ra so sánh với bạn như trước, để lại cho bạn bóng ma cả đời người may mắn đến không bình thường, chắc chắn nửa đêm nằm mơ nhớ đến đều căm căm vì tức giận.
Nhưng bây giờ, "kẻ thù" từ nhỏ đến lớn luôn tạo áp lực bất tận lên tinh thần và thể xác của Hàn Linh Hi, kể từ năm ấy, ngồi lên máy bay đi đến America, ngay lúc Hàn Linh Hi tự do tự tại sung sướng trải qua xuân hạ thu đông được bảy tám năm, bất thình lình quay về mà không hề báo trước.
"Nhiễm Nhiễm à, ngày mốt con gái dì Năm của con sẽ về nước đó, hôm đó chúng ta hẹn bạn bè tổ chức tiệc gia đình, giúp con bé đón gió tẩy trần, ban đầu việc đi sân bay đón là chú Năm của con đi, nhưng mà không may là ông ấy tan tầm muộn, mẹ nhớ đơn vị của con khá gần sân bay, vậy con đi đón Đình Vũ đi ha!"
"Cái gì? Sao lại để con đi chứ? Con có quen gì cô ta đâu?"
"Con ngốc à, là không quen mới để con đi, vừa vặn để các con tạo quan hệ luôn, để con bé giới thiệu cho con mấy người bạn trai đáng tin..."
"Nhưng mà mẹ, con..."
"Đừng có nhưng mà, mẹ là mẹ ruột con, con nghĩ gì mẹ còn không biết? Đừng nghĩ mượn cớ tăng ca, hôm đó con dám không đi thử xem, mẹ lột da con ra! Nhớ kỹ cho mẹ, đến lúc đó nhất định phải mặc đồ đẹp chút, con gái nhà họ Hàn chúng ta không có bằng tốt nghiệp nước ngoài hay chỉ số IQ cao, ít nhất phong cách cũng có chút thượng phong! Đừng làm mất mặt mẹ..."
Trương Phượng Lan còn đang bla bla nói không ngừng trong điện thoại, Hàn Linh Hi nhíu mày, dứt khoát để điện thoại ở chế độ loa ngoài đặt lên bàn mặc cho mẹ nói đông giảng tây.
Đình Vũ Đình Vũ, Chu Đình Vũ Chu Đình Vũ, không trực tiếp 'tu' xong học phần lấy được bằng tiến sĩ rồi trực tiếp ở lại nước Mỹ luôn đi, nếu bên đó ăn sung mặc sướng, về chi vậy?
"Dì Năm" được nói trong điện thoại là mẹ của Chu Đình Vũ, là bạn học quen biết với mẹ Hàn Linh Hi nhiều năm từ thời cấp hai. Năm đó năm người trong ký túc xá quan hệ rất tốt, theo phong trào làm chị em kết nghĩa, cho dù sau này đường ai nấy đi, mỗi người lập gia đình sinh con, cũng thường dành thời gian tụ họp bên nhau nói chuyện phiếm.
Quan hệ tốt không sao cả, nhiều thêm vài người thân, tụ tập con cái mỗi người sắp xếp học chung trường cũng không sao, con cái không cô đơn, nhiều thêm mấy người bạn chơi đùa. Lúc đầu có cha mẹ yêu thương mình, còn thêm một nhóm bạn nhỏ, từ nhỏ Hàn Linh Hi đã có được hạnh phúc vui sướng, nhưng từ lúc tên Chu Đình Vũ kia dẫn đầu lấy được giấy khen đầu tiên trong cuộc đời ở vườn trẻ, các cha các mẹ không thể bình tĩnh nữa.
Bạn hỏi mọi người miêu tả Hàn Linh Hi và Chu Đình Vũ lúc nhỏ như thế nào?
Nói đến Chu Đình Vũ, ngoại trừ "ngoan ngoãn đáng yêu", còn có "đủ tài đủ đức", "hiếu kính trưởng bối" và các tính từ miêu tả vân vân, nhưng nói về Hàn Linh Hi, ngoại trừ "đẹp" chính là "đẹp".
Con nhìn xem Đình Vũ nhà người ta, hôm nay trên trường lại được giáo viên khen kìa, mỗi tháng con bé đều lấy được phiếu bé ngoan, còn thì sao?
Mẹ nghe Đình Vũ nhà người ta lấy được hai môn trăm điểm, thật giỏi mà, con thi hai môn chín mươi chín điểm nói được gì?
Bây giờ đang chú ý phát triển toàn diện, mẹ đăng ký cho con lớp tiếng Anh với lớp toán, con học cho giỏi, trăm ngàn lần không được học lệch, nhìn Đình Vũ nhà người ta, tới lui đều đứng nhất, con gái như nhau, sao chênh lệch lại lớn thế hả?
@#$%&*)^*(&%+!¥...
Thành thật mà nói, đầu óc Hàn Linh Hi thật sự rất thông minh, rất nhiều thứ hiểu rõ trong một lần, nhưng ngày này qua ngày khác luôn luôn bị so sánh phàn nàn, lúc cố gắng thì luôn không nhận được khen thưởng. Hứng thú với học tập của cô giống như bị bòn rút từng ngày khô héo từng ngày, đối với Chu Đình Vũ làm đại diện học sinh xuất sắc cũng từng ngày từng ngày càng chán ghét. Sau cùng, dứt khoát chuyện mình mình làm vò đã mẻ lại sứt, mặc kệ cha mẹ nói thế nào cũng dửng dưng, Chu Đình Vũ gặt hái được đến cuối cùng là một xấp bằng khen thành tích, còn Hàn Linh Hi thì nhận được là một xấp thư tình thật dày.
Con cái bước vào thời kỳ nổi loạn nào có dễ quản như vậy, cha mẹ liên tục tổng kết giáo dục sau đó chỉ có thể từ bỏ dần dần hết hy vọng, cũng may con gái quậy thì quậy, đến cuối cùng tốt xấu gì cũng đến tốt nghiệp đại học, đã là một loại vui mừng ngoài ý muốn.
Tình hữu nghị của Hàn Linh Hi và Chu Đình Vũ vốn đã không vững chắc cũng bắt đầu từ lúc đó càng lúc càng xa, đến cuối cùng ngay cả đến nhà dì Năm cô cũng rất ít khi đến.
Cô muốn hoàn toàn cách xa lời nguyền Chu Đình Vũ này.
"Nhiễm Nhiễm, lời mẹ nói rốt cuộc con có nghe không hả, Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm?"
"Biết rồi biết rồi, đến lúc đó rồi nói, cứ vậy đi. Mẹ, con vẫn đang làm việc, không có gì thì đừng gọi điện cho con được không?"
Kết thúc cuộc gọi, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh. Hàn Linh Hi ném điện thoại và trong túi xách, phát ra một tiếng "hừ" từ mũi, âm thầm oán:
Không phải chỉ về nước thôi sao, kiêu ngạo cái gì, đắc ý gì chứ? Ra nước ngoài thì giỏi à, cầm văn bằng nước ngoài thì giỏi à, du họ về thì giỏi lắm à? Người Trung Quốc hàng ngàn vạn, người có trình độ học vấn cao trong một tỷ bốn dân hốt một nắm đầy đường, có gì đặc biệt hơn người, ghê gớm lắm à, giỏi lắm à?!
">...
【Thể thao】
阅读更多Truyện Thôn Phệ Cổ Đế
Thể thao
"Ai! Hắn đã phế Tô Thần Huyết Luân, chẳng lẽ còn muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Năm đó tam đệ nếu là không ra chuyện, hắn cũng không dám làm như vậy, đáng thương Tô Thần vừa mới giác tỉnh Đế cốt, liền bị Tô Hạo cưỡng ép tước đoạt."
"Tô Hạo chính là toàn bộ Tô tộc đệ nhất thiên tài, bây giờ càng là đạt tới đỉnh phong Thực Đan cảnh, chẳng lẽ vì một tên phế nhân bồi lên toàn cả gia tộc sao?"
Đông Hoang.
Bàn Đỉnh hoàng triều.
Bàn U Thành, Tô gia.
Ngồi tại trên đại sảnh vị trí đầu não lão giả, dãi dầu sương gió trên mặt tràn ngập âm trầm, đen nhánh hai con ngươi giống như hai tòa vô tận Thâm Uyên, khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
"Phụ thân, Tô Hạo đã hứa hẹn, chỉ cần gia tộc trục xuất Tô Thần, liền có thể để Tô Dương tiến về Tô tộc, tiến vào Tô tộc tu luyện, Tô Dương đã giác tỉnh Huyết Luân, thuận lợi Trúc Cơ."
"Im miệng."
Nhìn đến phụ thân động thật giận, Tô Huyền không dám nói nữa.
Ánh mắt càng phát ra lạnh lẽo, Tô Uyên song quyền nắm thật chặt, hắn há có thể không hiểu Tô Hạo ý tứ, lại không có biện pháp nào.
Bàn U Thành Tô gia, chỉ là Tô tộc một cái nho nhỏ chi nhánh, chỉ cần Tô tộc nguyện ý, động động ngón tay đều có thể nhẹ nhõm hủy diệt Tô gia.
Năm đó Tô Hạo trước mặt mọi người bóc ra Tô Thần vừa mới giác tỉnh Đế cốt, từ trên xuống dưới nhà họ Tô không có người nào dám ra tay ngăn cản, cũng là bởi vì việc này, hắn áy náy chỉnh một chút 10 năm.
Thiên Hoang đại lục, võ giả làm đầu.
Võ giả cảnh giới phân vì Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh, Trúc Cơ cảnh, Kim Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh, Hồn Cung cảnh, Ngưng Thần cảnh. . . .
Mỗi người sáu tuổi thời điểm, thể nội đều sẽ tỉnh lại huyết mạch, chỉ có như vậy, mới có thể dẫn thiên địa Linh lực nhập thể, đột phá Tiên Thiên cảnh.
Đến mức võ giả muốn Trúc Cơ, lại cần huyết mạch sinh sôi ra Huyết Luân, lấy Linh lực nhập Huyết Luân Trúc Cơ, có thể nói như vậy, không cách nào sinh sôi Huyết Luân người, cả đời đều vô vọng Trúc Cơ thành công.
Tô Thần, sáu tuổi thuận lợi giác tỉnh huyết mạch, càng là giác tỉnh xen lẫn Đế cốt, dẫn động thiên địa dị tượng, kéo dài 10 ngàn dặm, kinh động tứ phương.
Trời sinh Đế cốt, tất thành Đế cảnh.
Nhưng chưa từng nghĩ đến.
Tô tộc Tô Hạo vừa vặn đi ngang qua, nhìn đến thiên địa dị tượng, lập tức xuất thủ tước đoạt Tô Thần Đế cốt, chỉ cần không có dung hợp Đế cốt, liền có thể cưỡng ép bóc ra.
Mất đi Đế cốt Tô Thần, vẫn không có lựa chọn đồi phế cùng từ bỏ, so người khác càng thêm khắc khổ, rốt cục mượn nhờ huyết mạch sinh sôi ra Huyết Luân, càng là Trúc Cơ thành công, trở thành Tô gia thế hệ trẻ tuổi bên trong, vị thứ nhất Trúc Cơ thành công người.
Ba ngày trước, Tô Thần vì cứu trị phụ thân Tô Chiến tiến về Thiên phạt rừng rậm tìm kiếm Thiên Hồn Thảo, nhưng lại hết lần này tới lần khác gặp phải Tô Hạo.
Tô Hạo cố ý phế bỏ Tô Thần Huyết Luân, lại không giết chết Tô Thần, vì cũng là để Tô Thần tiếp tục sống sót, sau đó cao cao tại thượng nhìn xuống.
"Thần nhi tỉnh lại, để hắn tới gặp ta."
Nghe đến phụ thân lời nói, Tô Hồng cùng Tô Huyền hai người đều hiểu, phụ thân đã làm ra quyết định, vì toàn cả gia tộc, chỉ có thể lựa chọn hi sinh Tô Thần, đem trục xuất gia tộc.
">...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
- Nhân định, soi kèo Holstein Kiel vs Bochum, 21h30 ngày 9/2: Tận dụng lợi thế
- Game thủ Hải Tặc Soha ngóng chờ phiên bản Android
- 5 tính năng dễ gây “ức chế” của Galaxy S5
- Truyện Thời Không Cổ Đại Ta Từ Chối Ngươi
- Siêu máy tính dự đoán Celta Vigo vs Real Betis, 20h00 ngày 8/2
- Chùm ảnh game thủ thỏa sức sáng tạo, hướng về Biển Đông
最新文章
-
Soi kèo góc Wolfsburg vs Leverkusen, 21h30 ngày 8/2
-
Truyện Hỏa Ngục (Inferno)
-
"Vâng ạ." Đỗ Huệ Di vui vẻ gật đầu ngồi xuống ăn cùng mọi người, từng cử chỉ, lời nói đều rất nhẹ nhàng.
Trên bàn ăn, Mộ Khánh Dương vừa gắp đồ ăn vào bát của Đỗ Huệ Di vừa hỏi cô: "Huệ Di! Nghe nói em đã xin được việc làm ở một tập đoàn rồi, tập đoàn đó là tập đoàn nào vậy?"
Đỗ Huệ Di nở nụ cười đáp lại Mộ Khánh Dương: "Em xin việc làm ở tập đoàn Tần thị."
"Tần thị?" Lữ Vũ Ni khá là ngạc nhiên, không ngờ cô lại xin việc làm ở Tần thị: "Cháu làm chức vụ gì ở đó thế?"
"Cháu làm trợ lý riêng cho chủ tịch ạ." Cô lễ phép trả lời, nụ cười vẫn luôn nở trên môi cô nhưng sâu bên trong nụ cười ấy lại không hề vui vẻ chút nào.
Mộ Khánh Dương khẽ nâng mày kinh ngạc nhìn Đỗ Huệ Di, khóe môi cau lên nói với cô: "Anh thật sự không biết là phải nên vui hay nên buồn cho em nữa đấy, em có biết chủ tịch của mình là người như thế nào không? Anh đã từng gặp qua chủ tịch của tập đoàn Tần thị vài lần quả thật anh ta rất lạnh lùng, quyết đoán nhưng cũng rất khó hầu hạ đấy, em có biết những người làm trợ lý riêng của anh ta lúc trước chỉ có nam là làm lâu nhất còn nữ thì chưa được một tháng đã bị sa thải rồi, anh nghe nói có người còn chưa làm được một tuần nữa đấy."
Mộ Tần lên tiếng nói với con trai của mình, giọng nói đầy cương nghị, uy nghiêm: "Con đó, đừng có ở đó nói xấu người ta nữa cho dù nói thế nào thì người ta cũng hơn con đấy, sau này con phải học hỏi nhiều hơn giúp tập đoàn chúng ta đi lên như Tần thị."
"Con biết rồi." Mộ Khánh Dương im lặng không nói nữa nếu không anh sẽ lại bị ba của mình đem ra so sánh với Tần Đình Danh chủ tịch tập đoàn Tần thị.
" alt="Truyện Sợi Dây Chuyền Định Mệnh">Truyện Sợi Dây Chuyền Định Mệnh
-
Được đặt tên là Angry Birds Stella, tựa game sắp ra mắt có vẻ giống với Angry Birds cổ điển với súng cao su và các con lợn xếp chồng lên nhau trong các công trình phòng thủ. Như vậy, Angry Birds Stella không phải là một tựa game nhập vai như Angry Birds Epic và không phải một tựa game đua xe như Angry Birds Go!.
Cùng với Stella, đã xuất hiện trong những cuộc phưu lưu trong các phiên bản Angry Birds trước đây, phiên bản Angry Birds mới sẽ giới thiệu những nhân vật nữ mới bao gồm Gale, Willow, Dahlia, và Poppy. Ngoài ra còn có một chú chim nhỏ mang tên Luca. Mỗi nhân vật sẽ có những kỹ năng, quyền lực riêng của họ trong trò chơi. Rovio sẽ giới thiệu tựa game này trong mùa Thu năm nay.
Ngoài ra, một series phim hoạt hình mang tên Angry Bird Stella cũng sẽ được ra mắt trên ToonsTV vào tháng 11/2014, có lẽ trò chơi Angry Bird Stella cũng sẽ được ra mắt trong khoảng thời gian này.
" alt="Phiên bản Angry Birds Stella sắp tới có gì mới lạ?">Phiên bản Angry Birds Stella sắp tới có gì mới lạ?
-
Soi kèo góc Holstein Kiel vs Bochum, 21h30 ngày 9/2
-
Tiêu Vân Cơ cưỡi ngựa đi tới, nhướng mày cười nói:
"Lệnh huynh* nói muội muội hắn dịu dàng hiền thục, hôm nay gặp mặt, quả nhiên Dung nhị tiểu thư đoan trang hào phóng, đúng là trời sinh một cặp với bản tướng quân."
*Lệnh huynh là kính ngữ, dùng để xưng hô với người mình kính trọng.
Ta cười ôn nhu, bẻ gãy con dao găm trong tay áo.
1.
Ta tên Dung Nguyệt, phụ thân ta là Trấn Bắc Tướng quân của Đại Yến, mẫu thân ta là đệ nhất tài nữ của Đại Yến.
Ta còn có một ca ca sinh đôi, Dung Phong.
Hai huynh muội chúng ta kế thừa mọi thứ tốt đẹp nhất của cha mẹ, chỉ là có xảy ra một chút xíu sai lầm.
Ta giống cha ta, trời sinh vô cùng mạnh mẽ, cốt cách thanh kì*.
*Cốt cách thanh kì: ám chỉ người có tư cách trở thành "cao thủ võ lâm". ( Baike)
Còn ca ta thì giống mẹ, suốt ngày không rời sách vở, bắt một con gà cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Mỗi lần ta leo lên nóc nhà lật ngói*, làm lộn xộn thư phòng của ca ta, huynh ấy đều sẽ dựng chiếc bàn bị rớt một chân lên, không nhanh không chậm viết một bài văn dài lên án hành vi phạm tội của ta.
*Leo lên nóc nhà lật ngói: chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm.
Theo thời gian, võ nghệ của ta tiến bộ vượt bậc, văn chương của ca ta cũng càng thêm sắc bén và ấn tượng hơn.
Mẫu thân ta lo lắng sốt ruột: "Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, A Phong không cưới được thê tử cũng không sao, nhưng nếu A Nguyệt không thể gả đi thì phải làm sao?"
Ngược lại phụ thân ta rất lạc quan: "A Nguyệt trời sinh tài giỏi! Sao có thể không ai thèm cưới chứ?"
Ta thích lời khen này.
Răng rắc!
Ta nhất thời kích động, trực tiếp phá nát ba cái cọc hoa mai.
"Nếu con lợi hại như vậy, vậy sau này phu quân của con chắc chắn phải là nam nhân đẹp nhất Đại Yến?!"
Cha ta trầm mặc một lúc.
"...Nếu thật sự không gả được thì... trùm bao tải đi."
Sau đó ta liền lấy bao tải trùm Tiêu Vân Cơ, tiểu thế tử phủ An Quốc Công–– Sau một tháng ngồi canh ở khắp các ngõ hẻm ở kinh thành, ta chắc chắn, hắn chính là người đẹp nhất.
"Ngươi là ai?" Tiêu Vân Cơ tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra tính cách lại cực kỳ trầm ổn, "Ngươi muốn thứ gì bản thế tử đều có thể cho ngươi."
Ta chống cằm: "Ta muốn bắt ngươi về làm áp trại phu quân!"
Bao tải yên tĩnh lại.
Ta bĩu môi, thật là không có thành ý, một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không đồng ý.
Sau đó ta phát hiện bao tải bị rách một cái lỗ nhỏ, Tiêu Vân Cơ có ý đồ chạy trốn nhưng ta liếc mắt liền nhìn thấy, chỉ một quyền, hắn hoàn toàn ngất đi.
Ta ném bao tải trước cửa lớn phủ An Quốc Công rồi chuồn mất.
Tên Tiêu Vân Cơ này không thú vị, vậy nên ngay lập tức ta đã ném chuyện này ra sau đầu.
Ta để ý một chuyện khác hơn-- cha ta chuẩn bị đưa ta đến núi Vô Danh học võ nghệ!
Còn về ca ta, cũng nhân tiện đi theo đọc sách ở thư viện dưới chân núi Vô Danh.
Trước khi xuất phát ta phát hiện chiếc trâm cài tóc bằng ngọc đỏ mà mẹ ta tặng không biết đã biến đi đâu mất rồi, ca ta an ủi:
"Mất cũng tốt, sau này lúc đánh người đỡ vướng víu."
Cuối cùng, huynh ấy mang theo khuôn mặt bị cha mẹ đánh rời khỏi thành cùng với ta.
6 năm sau, chiến tranh Tây Nam bùng nổ, tin tức cha ta bị thương ở chiến trường truyền về.
Ta quyết định đóng giả ca ta xuất chinh.
2.
Hai mắt ca ca đỏ hoe: "A Nguyệt, ca ca không thể chăm sóc tốt cho muội, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, muội nhất định phải..."
Ta nhận lấy cây giáo tua đỏ huynh ấy đưa tới: "Thứ này rất nặng đúng không?"
Ca ta bóp bóp cổ tay đau nhức: "...Ừm."
Ta vỗ vai: "Có chuyện gì thì viết thư đi, nếu còn chậm trễ nữa thì muội sẽ không kịp lập công."
Ta không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Tiêu Vân Cơ dẫn quân chi viện, lấy ít thắng nhiều, chẳng những cứu được cha ta còn cướp đi cơ hội thành danh của ta.
Khi ta phong trần mệt mỏi đi vào doanh trại liền nhìn thấy cha ta đang say rượu, xưng huynh gọi đệ với Tiêu Vân Cơ.
"A-- A Phong, con đến rồi! Mau tới hành lễ tiểu thúc thúc của con đi!"
Ta: "..."
Thử hỏi ai có thể chịu được, người đã từng là thủ hạ bại tướng bây giờ vô duyên vô cớ trở thành trưởng bối?
Ta đỡ cha ta, khách khí hành lễ: "Tiêu thế tử."
Thiếu niên rốt cuộc nghiêng đầu nhìn ta.
Lửa trại chiếu lên khuôn mặt tuấn lãng tuyệt sắc kia, mũi cao thẳng, mắt đen như mực.
Ta sửng sốt, cảm khái trong lòng, ánh mắt ta năm đó quả nhiên rất tuyệt.
Giá trị nhan sắc này của Tiêu Vân Cơ có thể làm rách bao tải.
Nhưng chuyện cướp đoạt công lao của ta-- không thể để yên!
" alt="Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta">Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta