Cận cảnh lô heo chết với nhiều con tụ huyết, bầm tím, bốc mùi hôi thối
Điều này làm dấy lên lo ngại rằng liệu số thịt lợn đang được tiêu thụ trên thị trường đều là thịt lợn chết như số được phát hiện như trên. Nếu chúng ta ăn phải số thịt lợn chết này sẽ phải đối mặt với những nguy cơ ra sao?
Rất nguy hại
Trả lời Zing.vn, PGS.TS Trần Hồng Côn - khoa Hóa học - ĐH Khoa học Tự nhiên - ĐH Quốc gia Hà Nội cho hay, các loại thịt gia súc, gia cầm nói chung, thịt lợn nói riêng bị ôi, thối là biểu hiện đã bị vi sinh vật phân hủy.
Chúng sẽ gây tác hại đến người ăn theo hai con đường. Thứ nhất, bản thân loại thịt đó có mang theo các vi sinh vật gây hại. Thứ hai, nguy hại hơn, các vi trùng, vi khuẩn đó sẽ ăn các protit và thải ra các chất độc.
Nếu mắc bệnh đôi khi không phải do vi khuẩn gây ra mà do người ăn phải chất độc đó. Với những biểu hiện tức thì sau khi ăn, người bệnh có thể bị ngộ độc, tiêu chảy. Về lâu dài, chất độc sẽ tích tụ trong cơ thể, gây nên các bệnh nguy hiểm.
"Với thực phẩm đã bị ôi thiu, phân hủy, khi đun nấu ở nhiệt độ cao, có thể tiêu diệt các vi khuẩn, vi sinh vật song không thể tiêu diệt được chất độc do chúng gây ra”, PGS Côn khuyến cáo.
Người tiêu dùng chỉ nên mua thịt lợn đã kiểm định, có nguồn gốc rõ ràng, không mua thịt có những nốt xuất huyết dưới da. Thịt lợn ngon có màu hồng sáng, mỡ trắng, bì lợn trắng.
Tuy nhiên, theo PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh - cán bộ Viện Công nghệ Sinh học - Công nghệ Thực phẩm - Đại học Bách khoa Hà Nội việc phát hiện thịt lợn chết bằng trực quan rất khó. Đáng lo ngại, số lợn chết đa phần được chuyển vào các nhà hàng, quán cơm.
Để biến thịt hôi, ôi thiu, thành thịt mới, người ta còn dùng các hóa chất cấm ngâm tẩm, sau đó chế biến thành các món ăn hấp dẫn. Thêm vào đó, việc chế biến với nhiệt độ cao, đặc biệt các món chiên, rán với nhiều gia vị, rất khó để người ăn nhận ra món ăn được làm từ thịt tươi hay đã chết.
Còn việc ăn phải các hóa chất, PGS Thịnh cho hay điều này rất nguy hại, chúng sẽ tác động lên các cơ quan của cơ thể, tích tụ trường diễn. Đó chính là một trong những nguy cơ quan trọng dẫn đến ung thư.
Một cảnh báo khác là ăn phải thịt lợn chết do bệnh, hậu quả rất khôn lường. Về điều này, bác sĩ Nguyễn Trung Cấp - Phó Trưởng khoa Cấp cứu Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương cho hay, bệnh viện từng tiếp nhận rất nhiều bệnh nhân nguy kịch do nhiễm liên cầu lợn từ lợn chết.
Gần đây nhất là một bệnh nhân 32 tuổi ở Hà Nội nhập viện trong tình trạng toàn thân nổi ban hoại tử, nhiễm trùng huyết có sốc nhiễm trùng nặng, suy gan, suy thận, chảy máu dạ dày rất nguy kịch do mắc liên cầu lợn từ việc giết mổ một con heo sữa chết để ăn. Hàng năm, số ca tương tự tại đây khoảng 30-100.
Bên cạnh đó, lợn còn có thể mắc nhiều bệnh nguy hiểm khác như tai xanh, tụ huyết trùng, thương hàn....
Theo các chuyên gia, khi lợn mắc bệnh, các vi trùng nguy hiểm như liên cầu lợn phát triển mạnh, có rất nhiều độc tố, nguy cơ lây lan cao. Khi người tiếp xúc hoặc ăn phải lợn bệnh, bị lây nhiễm sẽ dẫn đến suy giảm miễn dịch, rối loạn tiêu hóa, ảnh hưởng đến gan, thận, dẫn đến nhiễm trùng huyết, sốc nhiễm khuẩn, gây tác hại lâu dài đến sức khỏe.
Do đó, nếu thấy các triệu chứng như sốt, đau đầu, nôn mửa… sau khi ăn thịt lợn cần đến ngay bệnh viện gần nhất để làm các xét nghiệm y tế cần thiết.
Đặc biệt, bác sĩ Cấp khuyến cáo thêm, người dân không được ăn thịt tái, tiết canh… bởi nguy cơ nhiễm giun sán, trùng nguy hiểm rất lớn.
(Theo Zing.vn)
" alt="Nguy hại tức thì khi ăn thịt heo sữa chết"/>
Sau 5 tháng tìm hiểu, chúng tôi quyết định làm đám cưới. Tâm hồn tưởng như khô héo của tôi một lần nữa lại như được thổi vào một luồng gió mới. Hơn một lần, tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi gặp được em. Không những yêu tôi, em cũng yêu đứa con gái của tôi như con đẻ, đối xử với bố mẹ tôi rất chừng mực. Tôi cảm thấy yên tâm và cho rằng sự lựa chọn của mình là đúng đắn.
Ngày em báo tin đang mang thai, tôi sung sướng đến tột cùng. Kết quả cho tình yêu của chúng tôi cũng có ngày đơm hoa kết trái. Tôi sắp trở thành bố của hai đưa trẻ. Nhưng tính nết của em cũng bắt đầu thay đổi dần. Em trở nên cáu gắt nhiều hơn, ích kỷ hơn. Không quan tâm nhiều đến con gái của tôi như trước.
Thậm chí có lần, tôi còn vô tình nghe được em mắng chửi con bé đúng giọng điệu của một bà mẹ kế khó tính: “Mày tránh xa ra, không may đụng vào bụng tao làm em bé đau thì no đòn đấy biết chưa”.. Tôi không nghĩ một người mẹ có thể nói ra những lời như thế với một đứa trẻ. Sau lần đó, tôi bắt đầu để ý đến thái độ của em nhiều hơn. Đúng là em hay quát nạt con tôi, xét nét bố mẹ chồng, ai làm gì cũng khiến em không hài lòng, sợ họ làm hại đến cái thai trong bụng mình.
Thật lòng tôi rất yêu em, có lẽ do thời điểm mang thai ảnh hưởng không ít đến tâm lý nên em có thay đổi chút ít cũng là điều dễ hiểu. Nghĩ vậy nên tôi cố gắng chấp nhận và chăm sóc em nhiều hơn.
Nhưng càng ngày, mọi sự cố gắng của tôi và gia đình dường như đều vô ích. Sau ngày em sinh cho tôi đứa con trai kháu khỉnh, em càng trở nên đanh đá và không xem ai ra gì. Đến nỗi, ông bà nội cũng không được phép đụng vào cháu nếu chưa có sự đồng ý của em.
Cảnh “dì ghẻ con chồng” như người đời vẫn thường nói có lẽ đúng với con người em bây giờ. Lắm khi, không biết phải xử lý thế nào khi đóng vai trò là người ở giữa. Tôi thương đứa con gái bé bỏng của mình, thương bố mẹ hai lần có con dâu nhưng đều phải chịu khổ. Nhưng thật lòng, tôi cũng không thể bỏ vợ mình vì những lý do ấy được. Tôi rơi vào trạng thái đau khổ và cảm thấy bất lực y như cuộc hôn nhân đầu tiên.
Từ ngày em sinh, gia đình tôi liên tục xảy ra những bất đồng. Bố mẹ tôi thì chỉ biết thở dài, nhiều lần ông bà muốn về quê ở nhưng vì thương con, thương cháu nên cố gắng ở lại. Có lần con gái tôi vừa mếu máo vừa kể tội mẹ mà tôi chỉ muốn trào nước mắt. “Bố ơi, mẹ đánh con, mẹ không cho con đụng vào em Bin. Có em Bin rồi nên mẹ không cần con nữa.”
Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, thì tôi vẫn có thể chấp nhận được. Nhưng tôi vô tình biết được một chuyện làm tôi thấy thất vọng về em vô cùng. Từ trước đến nay, trong gia đình chưa ai làm điều gì quá đáng với em, ấy vậy mà em luôn hoài nghi và đề phòng tất cả.
Thậm chí, em còn đặt máy ghi âm trong phòng bố mẹ tôi để theo dõi nhất cử nhất động của họ. Khi biết điều này, tôi vô cùng giận giữ thì em thản nhiên trẻ lời: “Ai biết ông bà có nói xấu gì em không. Nhỡ may ông bà có âm mưu bắt cóc con em rồi tống cổ em đi thì sao. Ai biết họ có tốt với em hay không, em làm vậy có gì là sai”.
Hóa ra, trong mắt em, ai cũng không đáng tin như thế. Một ngày nào đó, có lẽ người chồng như tôi cũng sẽ không còn là gì trong mắt em. Thật sự, tôi không biết mình có sai lầm khi quyết định cưới em làm vợ hay không. Trong trường hợp này, tôi phải làm sao bây giờ. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
(Theo Công luận)
" alt="Vợ kế và bí mật 'đặt máy ghi âm' trong phòng bố mẹ chồng"/>
Tôi chưa bao giờ có thể hình dung được đêm tân hôn kinh hoàng đến thế. (Ảnh minh họa)
Cảm giác của tôi lúc ấy chỉ là sự ê chề nhục nhã, thấy mình như một hạng gái rẻ tiền không nhận được chút tôn trọng. Mặc dù cơ thể còn rất mệt vì đi xa, tối hôm ấy anh vẫn hành sự liên tục, chẳng biết anh đã học được những gì trước khi kết hôn, chỉ biết anh áp dụng vô vàn cách khác nhau. Anh thì rất vui vẻ trong khi tôi chỉ biết trân mình chịu đựng đau đớn. Đêm hôm ấy, sau khi anh say ngủ tôi chỉ biết trốn vào nhà vệ sinh khóc đến sưng cả mắt.
Những ngày ở khách sạn là những ngày đầy ám ảnh. Anh luôn đóng cửa phòng, đến bữa cũng ăn luôn trong phòng. Điện thoại của tôi bị anh tắt máy vì không muốn bị làm phiền. Anh không cho tôi mặc quần áo bởi anh bảo “đằng nào chẳng cởi, mặc làm gì cho vướng víu”. Dù anh là chồng nhưng tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Mỗi đêm xuống, anh lại bắt tôi tập trung vào màn hình laptop, ở đó anh đã chuẩn bị sẵn những bộ phim tình cảm đầy cảnh nóng, anh bắt tôi xem, bắt tôi phải học. Cảm giác buồn nôn cứ dâng lên làm tôi nôn thốc nôn tháo.
Sau những lần như vậy, anh lại nhè nhàng lo lắng. Anh lại vỗ về dùng những lời ngọt ngào yêu đương. Nhưng càng nghe tôi càng thấy kinh tởm. Tôi cảm thấy tuyệt vọng vì đã tin tưởng lầm một người đàn ông. Tuần trăng mật cứ tưởng hạnh phúc lại trở thành nỗi sợ hãiám ảnh quá đỗi của tôi.
Trên chuyến xe trở về, anh lại trở thành một người chồng mẫu mực. Trước khi bước ra khỏi khách sạn, anh còn tỉ mỉ trang điểm, buộc tóc, chọn quần áo cho tôi mặc. Anh chăm sóc tôi tận tình chu đáo đúng chuẩn của đôi vợ chồng mới cưới. Mọi người đi cùng còn tỏ ra ghen tị với tôi. Vừa xuống xe, trong khi anh đứng đợi lấy hành lí, tôi vội vàng đón taxi bỏ chạy về ngay nhà mẹ đẻ.
Sau tuần trăng mật, tôi ao ước không bao giờ nhìn thấy mặt chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Cả nhà sửng sốt tột độ khi nhìn thấy bộ dạng của tôi. Người gầy rộc đi, mặt mũi xanh xao nhợt nhạt nói không ra hơi. Còn tôi nhìn thấy cả nhà chỉ biết đứng khóc nức nở, cũng không dám nói những chuyện mình đã trải qua cho ai biết vì xấu hổ. Khi bố mẹ gặng hỏi, tôi chỉ nói rằng mình không muốn thấy mặt anh nữa, tôi sẽ ly hôn. Bố mẹ tôi đoán anh đánh tôi nên cũng rất giận, ông bà bảo tôi cứ ở nhà.
Hôm sau, anh đưa bố mẹ chồng đến nhà tôi đón tôi về. Lý do của anh là tôi hiểu lầm anh nên trách móc và giận dỗi với anh. Anh xin bố mẹ tôi khuyên tôi về với anh. Trước mặt cả nhà, anh dõng dạc nói xin lỗi tôi, về sau anh sẽ không như thế nữa. Nhưng tôi rất sợ. Tôi thật sự sợ và ghê tởm người chồng của mình. Thế nhưng ai cũng khuyên tôi rằng chồng đã nói như thế thì cũng đừng giận dỗi trẻ con nữa và bảo tôi về với anh.
Mấy ngày nay tôi vẫn hoảng loạn, đòi ở nhà bố mẹ đẻ. Mọi người thống nhất dành thời gian cho tôi 3 ngày để bình tĩnh và suy nghĩ lại. Chồng cũng nhắn rất nhiều tin xin lỗi và tha thiết mong tôi về. Giờ tôi đang hoang mang không biết có nên nói hết sự thật để bố mẹ tôi hiểu, không ép tôi về bên đó nữa. Hay tin tưởng chồng thêm một lần, nếu anh còn tật xấu đó thì sẽ quyết tâm ly hôn? Nên theo phương án nào đây?
(Theo Tri thức trẻ)
" alt="Sau tuần trăng mật, tôi ước không bao giờ thấy mặt chồng nữa"/>