欢迎来到NEWS

NEWS

Truyện Thú Nhân Chi Luyến Sủng

时间:2025-01-18 16:00:51 出处:Công nghệ阅读(143)

“Ngươi – Ngươi vào bằng cách nào?ệnThúNhânChiLuyếnSủbong da 24h

Trầm Lăng sợ hãi lui về sau mấy bước, ngưng thần nín thở nhìn Huyền Hàn, đồng tử vì sợ hãi mà co rút nhanh chóng. Huyền Hàn này như thế nào lại tìm được y, chuyện lúc trước y đã nghe được bao nhiêu rồi?

Hia má cứng ngắc, khiến nụ cười bị đông cứng, thân mình căng cứng tràn đầy sợ hãi, trong đầu vẫn còn lưu lại sự e sợ đối với Huyền Hàn, hậu huyệt bên dưới vẫn còn truyền đến từng trận đau rát, đó là dấu vết lưu lại trên thân thể do sự thô bạo của Huyền Hàn.

Đầu lưỡi liếm lên hai má Trầm Lăng, bàn tay to làm càn di động, ánh mắt nhìn Trầm Lăng kia như phát ra hỏa nhiệt,không sai được, đó là hơi thở *** chỉ có lúc vào kì phát tình mới có thể hiện rõ.

“tự nhiên là theo sau ngươi thôi, không nghĩ tới thế nhưng lại có thể gặp Nguyệt Thần ở nơi này, vinh hạnh vô thượng cỡ này. Không hổ là Trầm Lăng, thực muốn đem ngươi hung hăng giam vào sâu trong thân thể, nhốt ngươi tại nơi mà chỉ có ta mới có thể thấy được.”

Ánh mắt tàn ngược kia, làm người ta vô thức cảm thấy ảm đạm. Thân mình bị giam cầm không tự giác phát run, thân mình buộc chạt nhìn vào Huyền Hàn, khóe miệng nhếch lên, làm ra tư thế chuẩn bị công kích

“Biến thái!”

“ha ha! Biến thái cũng được, chỉ cần ngươi thích.” Cắn cổ Trầm Lăng, tiếng nói khàn khàn quyến rũ tựa như một chai rượu vang đỏ tinh khiết đã trải qua ngàn năm, dung nhan quỷ mị diễm lệ mỉm cười, bàn tay to im lặng lướt trên mình Trầm Lăng, từ vuốt, lộng, nhu, niết, thân mình lạnh như băng dán lên, trong nháy mắt liền đem Trầm Lăng giam cầm trong ngực, không thể cử động.

“ Huyền Hàn, ngươi lại muốn làm cái gì?”Trầm Lăng cam chịu hỏi, sức mạnh của bản thân hình như không có tác dụng với Huyền Hàn, điều này làm cho y vô vùng kinh ngạc, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nét mặt trở nên thực thối

Phía dưới có thứ gì đó đang để giữa hai chân Trầm Lăng, nhẹ nhàng cọ, cảm xúc ấm áp ẩm ướt khiến hô hấp dồn dập, ái muội nói “Ta muốn làm gì Lăng thực sự không biết sao, kì động dục của ta mới qua có một ngày, hiện tại còn tới sáu ngày nữa, cũng đủ để chúng ta hảo hảo triền miên rồi, Nguyệt Thần công đọa muốn ngươi phải đối xử tử tế với thú nhân, Lăng phải hảo hảo hầu hạ ta mới được, dùng nơi này…..” bàn tay đi vào, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua những nếp uốn nơi bí huyệt kia.

“Ân a!” Bị Huyền Hàn động chạm, thân mình không nhịn được đánh cái rùng mình, gương mặt lạnh lùng trong trẻo nháy mắt trở lên đỏ ửng, giận dữ nhìn Huyền Hàn, con ngươi đen không khỏi mang theo hơi nước, thấy thế, ánh mắt Huyền Hàn bùng phát hỏa nhiệt, vật để chỗ kia càng thêm cương cứng, trở lên càng thêm thô to

“Chiêm chiếp!” Vật nhỏ bên cạnh không cam lòng bị vắng vẻ, không ngừng ngẩng cố phát ra thanh âm nãi nãi, thân mình nhảy lên ngực Trầm Lăng, cái miệng nhỏ nhắn mở ra ngậm lấy một bên hồng quả, đầu lưỡi nho nhỏ, ươn ướt, mang theo răng nanh không sắc bén lắm, liếm cắn hồng quả phấn nộn kia.

Không phòng bị hành động của vật nhỏ này, một cái cắn này thực làm cho hai người kia đều giật mình ngây ngốc

“Chiêm chiếp!” vật nhỏ cuốn lui thân mình tròn vo, gian nan cử động, bị Huyền Hàn động chạm, thân mình đã sớm động tình, giờ lại bị bộ lông mềm nhuyễn kia cọ cọ, Trầm Lăng kìm lòng không đậu thấp giọng ngâm “Ô a!”

Vật nhỏ kinh ngạc nghe, nâng lên đôi mắt ngập nước nhìn nghi hoặc, đôi mắt kia nhanh như chớp chuyển hướng, khi rơi xuống trên người Huyền Hàn, cái mũi nho nhỏ như bị kích thích, cuối cùng giống như muốn xác nhận cái gì đó? Vui mừng nhảy lên người Huyền Hàn, cọ cọ hai má Huyền Hàn, bị vật nhỏ kia cọ, thân hình cao lớn tráng kiện của Huyền Hàn bỗng nhiên cứng đờ, giống như y chưa từng nhận qua sự đối đãi như vậy, xà đồng co rụt lại, bối rối buông Trầm Lăng đang bị giam cầm ra, phút chốc nhảy đến bên trên bàn đá, hai tay ôm lấy cánh tay, phòng bị nhìn chằm chằm vật nhỏ như sẵn sàng đem nó quẳng xuống đất, bộ dáng so với việc y gặp phải cự thú còn kinh khủng hơn vài phần

Nửa ngày sau, Trầm Lăng mới lấy lại tinh thần, kinh ngạc nhìn Huyền Hàn nhảy lên trên bàn đá, sợ hãi nhìn vật nhỏ một đoàn mềm nhuyễn kia, đột nhiên nở nụ cười “Phốc xuy! Ha ha…… Huyền Hàn ngươi cũng có ngày hôm nay, vật nhỏ lại đây!”

Vô cùng thân thiết đón lấy vật nhỏ đang lao tới, phóng tới bên mặt cọ cọ vài cái, bỡn cợt nhìn Huyền Hàn đứng trên bàn đá đầy đề phòng, ra vẻ bị vật nhỏ này uy hiếp, Huyền Hàn đến ngay cả dục vọng cũng lui bước, uy lực của vật nhỏ thực ghê gớm!

“Yêu ~ không thể tưởng tượng được đường đường là tộc trưởng Dực Xà tộc, thế nhưng lại sợ hãi một sinh vật nho nhỏ này, việc này nếu bị đồn ra, không biết sẽ có bao nhiêu oanh động đi?” Trầm Lăng côn đồ nói, khóe miệng nổi lên một nụ cười xấu xa, nếu như là trước kia Huyền Hàn hội sẽ trực tiếp xông qua, đem Trầm Lăng đặt thẳng dưới thân.

Nhưng khi ánh mắt chạm tới vật nhỏ trong tay Trầm Lăng, hai má thoáng run lên, rất nhanh liếc mắt qua một bên, làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy. Chậm lấy nhặt lên da thú, bọc lấy thân mình, đứng ra phía xa xa, thời khắc phòng bị hành động của vật nhỏ.

Không có Huyền Hàn quấy rối, Trầm Lăng rất nhanh sửa soạn những thứ mà Hàn Lăng Tử lưu lại cho y, theo tin tức Hàn Lăng Tử để lại, hắn rất nhanh tìm thấy thông đạo kia, nhìn Trầm Lăng sung sướng sảng khoái, sắc mặt Huyền Hàn lạnh lùng xanh mét, chẳng lẽ Trầm Lăng không muốn nhìn thấy y đến như vậy, y có cái gì không tốt?

“Ngươi muốn đi đâu?”

Chặn đứng Trầm Lăng, vốn y định bắt lấy Trầm Lăng, nhưng ngại vật nhỏ đứng trên đầu vai hắn nhìn y như hổ rình mồi, thân mình cứng ngắc không muốn tới gần, gương mặt đông cứng nhìn thẳng vào Trầm Lăng, chính là không muốn cho Trầm Lăng rời đi.

Trầm Lăng tươi cười quỷ dị nhìn Huyền Hàn không được tự nhiên, nghĩ tới Huyền Minh như thế nào cũng không có vẻ thành thục như Huyền Hàn, vẫn là nói người có tuổi sao? Sẽ có cảm giác thành thục hơn sao? Trầm Lăng chậm rãi suy nghĩ, còn thực sự đánh giá Huyền Hàn trước mắt, nghĩ đến việc hắn mất tích đã mấy ngày, phỏng chừng mấy người Đông Hoàng đã lo đến không kịp rồi, đáy lòng không khỏi tăng thêm vài phần phiền muộn, nhìn bốn phía rậm rạp cây cối như trước, Trầm Lăng than nhẹ một tiếng, cái chỗ đáng chết này tới một chỉ dẫn cũng không có, hắn như thế nào quay lại Ám dạ tộc bây giờ?

“Quay lại Ám Dạ tộc, bọn Huyền Minh hẳn còn chưa có bỏ đi, không biết bọn họ có tìm thấy Loan Phượng hay không?” Trầm Lăng nhíu nhíu mày, ngày ấy Loan Phượng trước khi cùng bọn họ rơi xuống dốc còn có bị thương, nhưng lại không rơi xuống cùng chỗ với họ, không biết có gặp chuyện gì không may hay không

Nghe thấy tên của Loan Phượng, ánh mắt lạnh lùng của Huyền Hàn trầm xuống, khóe miệng nhếch lên, im lặng không nói gì, y đối với Loan Phượng cảm thấy có lỗi, nhìn Trầm Lăng trước mắt, dục niệm trong đáy lòng lan ra, lần này y không nghĩ sẽ buông tay, y muốn có Trầm Lăng, thân mình phù hợp, xúc cảm chặt chẽ, tất cả đều dẫn dụ tâm trí y.

Cho dù có để cho Loan Phượng chịu thiệt, y cũng không nguyện buông tay. Huyền Minh ngươi cũng đừng trách ta, cô tịch lâu lắm, ấm áp tới tay y không nghĩ muốn buông ra, hoàng mâu phóng xuất thần thái kiên định.

“Hảo, ta mang ngươi về.” Thân thủ ôm lấy vòng eo Trầm Lăng, bay nhanh tới phía trước, vật nhỏ đứng ở đầu vai Trầm Lăng, thấy thế liền vui vẻ kêu lên chiêm chiếp, Trầm Lăng khi thấy bản thân bay vọt lên giữa không trung, vì tánh mạng bản thân, vội đem vật nhỏ đnag kêu gào kia tóm lấy, lôi tới trước ngực, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại rối bù.

——-

分享到:

温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!

友情链接: