Nhận định, soi kèo Gijon vs Albacete, 22h15 ngày 23/3: Lợi thế sân nhà

Ngoại Hạng Anh 2025-03-26 17:08:48 7
ậnđịnhsoikèoGijonvsAlbacetehngàyLợithếsânnhàhcm.24h   Phạm Xuân Hải - 23/03/2025 05:25  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://play.tour-time.com/html/69b495598.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Dempo SC vs Aizawl FC, 18h00 ngày 24/3: 3 điểm nhọc nhằn

{keywords}
Uyên nói: “Em chỉ muốn mẹ vui. Em muốn học đến khi nào không thể nhìn thấy gì nữa”.

Nguyễn Lâm Thảo Uyên năm nay 10 tuổi, đang học lớp 5. Mẹ em có thị lực kém, gần như mù lòa từ khi còn nhỏ. Không thể làm việc, bà phải ở nhà. Uyên cũng mắc bệnh giống mẹ. Mặc dù mơ ước của mình không thể thực hiện được nhưng bà vẫn hi vọng cô con gái sẽ mạnh mẽ hơn mình. Bố Uyên là tài xế taxi. Làm việc cả ngày nhưng ông vẫn không kiếm đủ tiền nuôi đại gia đình 15 người đang sống trong một căn hộ chỉ rộng 30 m2.

{keywords}
Thông nói: “Ước mơ của em là xây một ngôi nhà cho những người nghèo như em và giúp họ tự xây nhà cho mình”.

Nguyễn Hoàng Thông đang học lớp 5. Mẹ em làm nghề giúp việc. Bố em từng phục vụ trong quân đội nhưng do bị thương, ông không thể làm việc sau chiến tranh. Vì thế thu nhập của gia đình Thông rất hạn hẹp và không ổn định. Thông sống cùng cha mẹ và chị gái trong một ngôi nhà nhỏ bên cạnh một cây cầu.

{keywords}
Ánh nói: “Mơ ước của em là trở thành giáo viên để dạy và giúp đỡ những trẻ em bất hạnh như em”.

Nguyễn Nhật Ánh đang học lớp 4. Đã 10 tuổi nhưng em chỉ năng 25 kg do suy dinh dưỡng. Em đang sống cùng bà và không liên lạc được với cha mẹ. Cuộc sống vô cùng khó khăn với hai bà cháu khi bà đã ngoài 60 tuổi, sức khỏe yếu. Bà chỉ kiếm được chút tiền từ việc dọn dẹp cho người khác. Bất chấp hoàn cảnh khó khăn, Ánh vẫn học tập chăm chỉ và nhiều năm liền là học sinh xuất sắc. Khi nào có thời gian rỗi, Ánh đều giúp bà làm việc nhà.

{keywords}
Quyên nói: “Gia đình cháu rất nghèo. Cháu phải cố gắng học chăm chỉ để xây lại căn nhà này khi cháu lớn lên”.
{keywords}

Quyên và Ngân đều là những đứa trẻ sống cùng ông bà – những người đã không còn khả năng lao động. Gia đình 4 người này sống nhờ lương hưu của ông bà – một số tiền quá ít ỏi để nấu một bữa ăn cho 4 người. Tương lai của bọn trẻ rất mờ mịt.

{keywords}
Hải nói: “Cháu muốn có một cửa hàng cắt tóc của riêng mình để giúp đỡ gia đình”.

Lâm Tuấn Hải đang học lớp 5. Cậu bé đang sống cùng 14 thành viên khác trong một căn hộ nhỏ tái định cư. Sau khi anh trai Hải tốt nghiệp cấp 3, cậu dự định sẽ đi làm để giúp đỡ gia đình. Ông bà đã già của Hải cũng phải đi bán cà phê để kiếm tiền.

{keywords}
Tài nói: “Cháu muốn đi học để trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ”. Tài muốn mẹ mãi mãi ở bên mình vì cậu bé không còn ai thân thích.

Trần Văn Tài 11 tuổi. Em sống cùng người mẹ thường xuyên đau yếu. Chị đã trải qua 3 cuộc phẫu thuật. Bố em mất cách đây không lâu. Họ đang thuê một căn phòng nhỏ tồi tàn để sống. Sức khỏe yếu, chị vẫn cố hết sức làm lụng để nuôi Tài chỉ mong cậu bé học hành chăm chỉ. Chị không dám mơ ước gì nhiều nhặn. Tài là một cậu bé ngoan và rất thương mẹ.

{keywords}
Tiên nói: “Cháu muốn trở thành một ca sĩ hát những bài hát dân ca”.

Trương Trần Thủy Tiên đang học lớp 3. Kể từ khi bố mẹ ly hôn, Tiên sống cùng mẹ và ông ngoại. Số tiền lương ít ỏi của người mẹ đang làm việc cho một siêu thị không đủ để nuôi sống gia đình và đảm bảo việc học hành cho Tiên.

{keywords}
Dũng nói: “Mẹ em phải đi bộ hằng ngày trên nhiều con đường cả ngày lẫn đêm. Em chỉ muốn bảo vệ mẹ khi mẹ đi bán vé số nuôi chúng em. Em rất yêu mẹ”.

Trần Quốc Dũng và Trần Thị Mỹ Trinh là hai chị em, học cùng trường tiểu học. Chúng sống cùng mẹ ở chợ Đa Kao vì không có nhà. Buổi tối, họ ngủ trên những tấm gỗ trong một gian hàng ẩm ướt. Người mẹ bị bệnh huyết áp cao mãn tính, không thể làm việc nặng. Hằng ngày chị đi bán vé số. Ngày nào ốm, Dũng và Trinh phải thay chị làm công việc này. Không đủ tiền ăn, chị phải nhịn đói nhường cơm cho con.

{keywords}
Huy nói: “Cha em có một ước mơ là có một cửa hàng sửa xe máy. Khi lớn lên, em muốn thực hiện ước mơ của cha”.

Nguyễn Ngọc Huy đang học lớp 2. Cha Huy là cựu chiến binh, ông bị thương trên chiến trường Campuchia. Sau khi trở về Việt Nam, ông là dân phòng. Nghề chính của ông bây giờ là gói bánh tét cho vợ đi bán ngoài chợ. Mẹ Huy ngày càng già yếu và bị đau chân khiến chị làm việc khó khăn hơn.

Nguyễn Thảo(Theo Huffington Post)
">

Xúc động SV Việt đưa trẻ nghèo lên báo Mỹ

- Với cháu tôi bây giờ, thầy của cháu là hiền, là dễ chịu, là thương học trò, là giúp đỡ học sinh trong các kỳ thi. Thật là tai hại khi mà trong suy nghĩ của những đứa trẻ đã có sự ỷ lại.

Các tin liên quan

Bố thất nghiệp dạy con đừng 'bán mình'

Chuyện dạy con ở nhà có hai bộ trưởng

Từ đồng tiền mừng tuổi đến việc dạy con tiêu tiền

{keywords}
Ảnh minh họa: Lê Anh Dũng

Tôi có đứa cháu gọi tôi bằng chú ruột nay đang học lớp 3 tại mộttrường Tiểu học ở Quy Nhơn. Vì ông bà nội cháu trước đây là giáo viên vàcháu cùng ba mẹ sống với ông bà nên từ nhỏ cháu đã được ông bà “rèn” từchuyện đi đứng, ăn nói, lễ phép cho đến học hành.

Tuy vậy, từ ngày vào lớp 1 cho đến cuối năm lớp 2, chưa bao giờ cháu được danh hiệu học sinh giỏi. Bản tính cháu hiếu động, ham chơi, thích chạy nhảy nên không những “học trước, quên sau” mà còn thường xuyên bị các giáo viên chủ nhiệm khiển trách. Mỗi lần đi họp phụ huynh học sinh về là ông bà buồn vì cháu đã phát triển không như ông bà mong muốn, nhất là trong học tập.

Cá nhân tôi lại mong muốn cháu phát triển toàn diện và cho dù có không đạt học sinh giỏi, học sinh xuất sắc thì cũng không sao cả. Điều làm tôi bất ngờ là trong học kỳ 1 của lớp 3, tôi được báo tin là cháu đạt học sinh giỏi. Nhân dịp về nước, thăm gia đình, tôi mua thêm quà cho cháu, coi như chúc mừng thành tích cháu đạt được và cũng muốn hỏi xem cháu đã học tập, cố gắng như thế nào trong thời gian vừa qua.

Vì bản tính hiếu động, nhanh nhảu của cháu nên khi tôi chưa hỏi thì cháu đã nói rằng: “Thầy con hiền lắm!”. Rồi cháu kể thêm, nào là trong khi làm bài thi, thầy đứng trước lớp để hỏi cả lớp câu 1, câu 2 trong đề thi chọn đáp án nào (bài thi trắc nghiệm). Và cứ thế, thầy giải hết, cả lớp chép vào phần bài làm.

Cháu còn “tiếp” thêm là cháu không bị phạt khi có lỗi vì đã học thêm ở nhà thầy được hai buổi. Cũng câu chuyện ấy, cháu đã kể đi, kể lại không biết bao nhiều lần khi có ai nhắc đến chuyện học hành hoặc không muốn cháu đi học thêm vì không thấy cần thiết.

Thật sự những hành động, những lời nói, những việc làm của người thầy đã “ăn sâu” vào trong suy nghĩ của cháu tôi. Với cháu tôi bây giờ, thầy của cháu là hiền, là dễ chịu, là thương học trò, là giúp đỡ học sinh trong các kỳ thi.

Tổng kết học kỳ 1, lớp của cháu đã có 32 học sinh giỏi và 2 học sinh khá, học sinh trung bình không có. Bản thân cháu, trong lời nói, trong hành động cũng cho rằng mình sẽ đạt học sinh giỏi cho học kỳ tới khi mà cháu kể trong đợt kiểm tra giữa kỳ vừa qua, thầy giáo lại giúp học sinh các đáp án của bài thi.

Thật là tai hại khi mà trong suy nghĩ của những đứa trẻ đã có sự ỷ lại và không thích những ai nghiêm khắc, không thích những thầy cô “thương cho roi, cho vọt”.

Tôi thật sự lo lắng không biết cháu tôi sẽ như thế nào khi sang năm học lớp 4 cũng gặp một giáo viên khác chủ nhiệm cũng....hiền như vậy sẽ ảnh hưởng lớn đến suy nghĩ và hành động của cháu.

Nguyễn Quốc Vỹ (Trần Phú, Quy Nhơn)
">

Tâm thư lo lắng của phụ huynh gửi thầy cô

Nhận định, soi kèo Bilje vs Ilirija Ljubljana, 21h00 ngày 23/3: Khách tự tin

Hà Nam muốn mở khu đại học Nam Cao

Không gian lễ đính hôn trên bờ biển của Trường Giang

友情链接