您现在的位置是:Nhận định >>正文
Soi kèo góc Brentford vs Everton, 02h30 ngày 27/2
Nhận định92人已围观
简介 Hư Vân - 26/02/2025 04:35 Kèo phạt góc ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Sheffield United vs Leeds United, 3h00 ngày 25/2: Cuộc chiến ngôi đầu
Nhận địnhChiểu Sương - 24/02/2025 08:41 Nhận định bóng ...
阅读更多Yamaha tung ưu đãi gần 3 triệu đồng cho Janus, Exciter
Nhận địnhChương trình ưu đãi người dùng mua Janus, Exciter 155 VVA được Yamaha Motor Việt Nam áp dụng tại hệ thống phân phối chính hãng trên toàn quốc. Theo đó, khách mua Exciter 155 VVA sẽ nhận 2,5 triệu đồng tiền mặt, mua Janus nhận điện thoại Samsung Galaxy A04 trị giá 2,99 triệu đồng. Theo định vị từ hãng Nhật, Janus là dòng xe tay ga dành cho nhóm khách nữ Gen Z. Exciter 155 VVA hướng đến thỏa mãn tốc độ của nam giới.
">...
阅读更多Chuyện tình như cổ tích của chàng trai liệt 2 chân và cô gái quen qua mạng
Nhận địnhNgày 25/9/2012, một lễ cưới diễn ra ở xã Đông Sơn, Chương Mỹ (Hà Nội) lấy đi nước mắt của nhiều người tham dự. Chú rể Nguyễn Văn Mạnh (sinh năm 1987) liệt cả 2 chân. Cô dâu Trần Thị Ngọc (sinh năm 1986) hoàn toàn lành lặn.
Cả hai quen biết, yêu nhau từ những dòng tin nhắn qua mạng xã hội.
Nhìn lại 4 năm yêu và 8 năm hôn nhân, Mạnh vẫn không ngờ cuộc đời mình sau biến cố vẫn có thể gặp được vợ và trở thành cha của 2 đứa trẻ.
“Tôi luôn tin rằng cuộc đời này vẫn luôn có phép màu”, anh nói.
Mối tình của Mạnh và Ngọc được nhiều người ví là "cổ tích giữa đời thực" khi một cô gái lành lặn quyết định gắn bó, chăm sóc cho anh chàng liệt 2 chân.
“Con bị liệt rồi”
Tháng 6/2008, Mạnh 21 tuổi, mới đi bộ đội về và học nghề cơ khí để kiếm kế sinh nhai. Vừa đi làm 15 ngày, anh ngã từ độ cao 6-7 m khi đang dựng mái tôn khung sắt và lập tức được chở đi cấp cứu ở Bệnh viện Quân y 103.
Tỉnh dậy sau 1 tuần hôn mê, muốn bước xuống giường nhưng không nhấc chân lên được, Mạnh mới biết mình gặp nạn do ván ngồi đột nhiên gãy. Vì ngã trong tư thế ngồi, anh bị xẹp 1 đốt sống và phù nề 4-5 đốt trên lưng.
Bác sĩ nói anh đã liệt cả hai chân. Chỉ 1 chút nữa 2 tay cũng liệt nốt.
Vì không tự chủ được vệ sinh, trong tháng đầu nằm viện, anh phải đặt ống thông tiểu.
“Thanh niên trai tráng vừa đi lính về, chưa kịp bay nhảy, làm lụng kiếm tiền thì gặp nạn. Lúc đó quả thực trời đất như sụp đổ. Nhiều đêm tôi khóc thầm, chỉ nghĩ tới cái chết”, anh nhớ lại.
Anh Mạnh từng muốn kết liễu cuộc đời sau biến cố.
Lời hứa phụng dưỡng cha mẹ của Mạnh chưa thành hiện thực, chỉ sau 1 đêm, hai đấng sinh thành bạc cả mái đầu, thay nhau ngược xuôi lo viện phí và tiền chữa trị cho con trai.
Sau Bệnh viện Quân y 103, Mạnh liên tục chuyển từ Bệnh viện Việt Đức, Bệnh viện Bạch Mai đến Bệnh viện Châm cứu Trung ương. Hễ được mách nơi nào có cơ hội giúp phục hồi, bố mẹ lại đưa anh sang đó.
Ở Bệnh viện Việt Đức, các bác sĩ kết luận không thể mổ vì có thể làm liệt nốt cả 2 tay. Họ khuyên anh về nhà, tự tập và chỉ có thể chờ đợi phép màu.
“Tôi vẫn ngây thơ nghĩ mình chắc chắn sẽ khỏi. Vì sang tuần thứ 2 tập phục hồi chức năng, ngón chân bắt đầu phe phẩy được 1 chút. Sau đó 1 tuần, cả bàn chân cử động lại được. Sang tuần tiếp theo được nốt bàn chân còn lại. Tôi mừng quá, vẫn nghĩ tới Tết về sẽ đi lại được rồi”.
Anh Mạnh cố gắng tập đi bộ, chạy xe đạp, xe máy để không trở thành gánh nặng cho người xung quanh.
Nhưng mãi sau hơn 1 năm gặp nạn, Mạnh mới ngồi được bằng cách chống 2 tay, đứng lên và bước đi nhờ bám vào các đồ vật xung quanh.
3 năm sau, khoảng năm 2011, anh mới được rời trung tâm tập luyện về hẳn nhà.
“Mỗi sáng, tôi dậy từ 4h để đi tập xe đạp. Ngã không biết bao nhiêu lần. Tập xe xong lại đi bộ. Quãng đường đi và về khoảng 1,5 km, tôi đi mất khoảng 1,5 tiếng, áo đẫm mồ hôi, vắt ra cả nước. Có những ngày đi trong tiếng cười của trẻ con xóm. Tôi tự nhủ bản thân phải cố gắng để không ai phải khổ, phải phục vụ mình”.
Giờ đây, sau nhiều năm luyện tập, hiện tại, anh có thể tự ngồi, đứng, đi lại, dù không thể hoàn toàn bình thường. Đôi khi, anh có thể tự điều khiển xe đạp điện, xe máy đi ra đường mà không cần người kèm.
Người vợ thiệt thòi
Bị liệt 2 chân ở độ tuổi còn quá trẻ là điều không may mắn, nhưng trong những ngày tháng khó khăn nhất, Mạnh gặp được tình yêu của đời mình khi có một cô gái tên Ngọc thường xuyên nhắn tin, hỏi thăm anh qua mạng xã hội.
Một người bạn cùng quê tâm sự với Ngọc về hoàn cảnh của anh và nhờ nhắn tin động viên cho đỡ buồn.
Trò chuyện lâu dần thành quen, sau 1 năm, cả hai yêu nhau tự bao giờ.
Ngọc làm công việc cắt tóc, gội đầu ở Hà Nội, Mạnh ở quê tập phục hồi chức năng. Hai người yêu xa gần 4 năm. Vì không biết đi xe máy, Ngọc chỉ về thăm bạn trai được 2-3 lần mỗi năm.
Năm 2012, hai người tính chuyện cưới nhau và vấp phải sự phản đối từ gia đình. Nhà gái sợ con khổ vì lấy người khuyết tật. Trong khi đó, nhà trai lo Ngọc nhỏ bé (khi đó chỉ nặng 38 kg) sẽ không thể chăm sóc cho chồng bị liệt.
Sau nhiều lần thuyết phục, có cả những lần trò chuyện bình thường, có cả nước mắt, hai người mới thuyết phục được gia đình.
Lễ cưới của Mạnh - Ngọc lấy đi nước mắt của nhều người.
Vượt qua nhiều khó khăn, đám cưới của Mạnh và Ngọc diễn ra vào tháng 9/2012. Nhìn cảnh chú rể người ướt đẫm mồ hôi, “chân nam đá chân chiêu” nhưng vẫn cố tự mình bước vào nhà đón cô dâu, cả hôn trường bật khóc.
Cưới 1 nhau năm mà chưa có con, Mạnh từng nghĩ đến việc chia tay để vợ tìm người khác cho đỡ thiệt thòi. Tuy nhiên, Ngọc nói dù không có con, cô vẫn muốn được chăm sóc cho anh.
Đúng kỷ niệm 1 năm ngày cưới, Ngọc báo cho chồng tin có bầu. Tháng 5/2014, bé Gia Bình chào đời trong niềm vui mừng khôn xiết của 2 bên gia đình. Cuối năm 2018, vợ chồng Mạnh đón bé gái thứ 2, đặt tên là Ngọc Anh.
Giờ nhìn lại, anh Mạnh không ngờ cuộc đời mình lại có thể hạnh phúc đến vậy sau biến cố.
Giọng người đàn ông 33 tuổi chợt buồn khi tâm sự rằng vợ thiệt thòi đủ đường vì hơn 4 năm yêu nhau, anh không thể dẫn chị đi xem phim hay đi chơi xa. Đến giờ, khi đã cưới nhau 8 năm, cả gia đình vẫn chưa có dịp đi du lịch cùng nhau. Dù vậy, Ngọc chưa từng kêu ca nửa lời.
Với Mạnh, gia đình hạnh phúc ở hiện tại như sự bù đắp cho những ngày tháng đau khổ anh từng nếm trải trong quá khứ.
Chưa từng hối hận vì lấy chồng liệt 2 chân
Đến giờ, nhiều người biết chuyện vẫn bảo Ngọc phải dũng cảm lắm mới dám lấy người khuyết tật như Mạnh.
Tuy nhiên, Ngọc nói lựa chọn của mình là do duyên phận và không cần nói quá lên.
“Ngày trước anh Mạnh tỏ tình, tôi nhận lời vì đơn giản nghĩ anh ấy chân như vậy sẽ… không đòi đi chơi. Như thế, tôi có thời gian tập trung cho sự nghiệp. Lúc cưới, tôi vẫn chưa yêu anh ấy, mà chỉ thương là chính. Tôi nghĩ mình có công việc, có điều kiện chăm sóc, bao bọc cho anh”, Ngọc nói.
Hướng ánh mắt dịu dàng sang chồng, Ngọc khẳng định 8 năm làm vợ Mạnh, cô chưa một lần hối hận.
“Anh ấy lãng mạn. Sinh nhật vợ, kỷ niệm ngày cưới, 20/10, 8/3 nào cũng hát tặng vợ. Giờ tình thương của chúng tôi đã trở thành tình yêu, không thể xa nhau dù chỉ một ngày”, cô tâm sự.
Tổ ấm hạnh phúc của anh Mạnh - chị Ngọc.
Biết chân chồng yếu và di chuyển khó khăn, mọi việc từ giao du bên ngoài tới đi khám thai, Ngọc đều tự mình làm.
“Tôi chỉ cho chồng đi lúc quan trọng, để anh ấy vui chứ không hề cảm thấy tủi thân. Tôi không muốn anh ấy chân yếu lại phải ngồi lâu sốt ruột, hay đi đứng bị ngã”.
Hiện tại, Ngọc nói cuộc sống của mình gói gọn trong 2 từ “viên mãn”. Bởi Mạnh sức khỏe ngày một tốt lên, đi được xe máy, có thể chở vợ con đi khắp nơi, kinh tế cũng ổn định.
Ngọc chỉ mong gia đình có sức khỏe, mãi bên nhau hạnh phúc. Còn Mạnh mong ước mua được chiếc ôtô để chở vợ con đi chơi ít nhất mỗi năm 1 lần.
Thư viện miễn phí ở Hà Nội: Khách tự chọn sách, đồ uống
Mở từ tháng 9/2019, thư viện nằm trên căn gác 2, số nhà 66 phố Chùa Láng, Hà Nội khá nhiều đầu sách phục vụ hoàn toàn miễn phí bao gồm cả nước trà, cafe, bánh kẹo... bao gồm cả quạt và internet.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Kuala Lumpur City vs PDRM, 19h15 ngày 26/2: Điểm tựa sân nhà
- 10 thiên đường hấp dẫn dành cho người mê ẩm thực
- 'Rủi ro' của đàn ông U55 muốn lấy vợ tuổi đôi mươi
- Tâm sự buồn, cô gái bị nhà trai hủy hôn chỉ vì bán hàng online
- Nhận định, soi kèo Barcelona vs Atletico Madrid, 3h30 ngày 26/2: Rình rập chờ lượt về
- Cuộc sống khó tin trong những căn hộ gần 5m2 ở Hàn Quốc
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Nữ Thổ Nhĩ Kỳ vs Nữ Hy Lạp, 22h30 ngày 25/2: Tận dụng lợi thế sân nhà
-
Rebecca Hoedemaker trở thành goá phụ chỉ 3 ngày sau khi cưới. Rebecca, tới từ Eastbourne, East Sussex (Anh) nói: ‘Thật đau buồn khi phải mất đi người đàn ông tuyệt vời của đời mình theo cách tàn nhẫn nhất’.
‘Tristan đối mặt với căn bệnh của mình theo cách dũng cảm nhất. Anh ấy không bao giờ phàn nàn. Điều duy nhất anh ấy lo lắng là bỏ tôi lại phía sau’.
Rebecca chỉ được chung sống với chồng mình trong vỏn vẹn 72 giờ, nhưng cô không hề hối tiếc về quyết định đó. Trở thành goá phụ ở tuổi 23, Rebecca tin rằng ‘Tristan đã để lại đủ sự hạnh phúc cho phần đời còn lại của cô’.
Rebecca hiện là y tá trong khu cấp cứu của bệnh viện. Cô gặp Tristan vào đêm giao thừa năm 2012, khi cô 18 và Tristan 22 tuổi.
Lúc đó, Rebecca là sinh viên, còn Tristan đang làm việc trong một quán bar. Rebecca vẫn nhớ ấn tượng đầu tiên với Tristan là khi cô cùng bạn bè cố gắng vào quán bar, nhưng em gái của Tristan, Angelique đến cửa và nói rằng họ đã đóng cửa. Nhưng Tristan đã chạy đến và nói: ‘Hãy để họ vào’. Tối hôm đó, họ đã nói chuyện với nhau.
Trong vài tuần sau đó, Rebecca và bạn bè tiếp tục quay lại quán bar, và Tristan luôn dành cho cho cô một ly nước miễn phí. Cả hai chính thức hẹn hò vào tháng 3/2013 tại một buổi chạy marathon. ‘Tôi nói muốn tham gia nhưng anh ấy nghĩ rằng tôi không đủ sức khoẻ để chạy vì không luyện tập trước đó. Tôi vẫn cố tình tham gia và chạy bên cạnh anh ấy chỉ để chứng minh, anh ấy đã lầm’, Rebecca nhớ lại.
Sau đó, cả hai trở thành một cặp và chạy bộ là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Cả hai cũng có sở thích đi nhảy dù cùng nhau.
Cặp đôi bên nhau gần 5 năm. Không chỉ yêu thể thao, họ còn yêu động vật. Tristan tham gia một khoá học và trở thành y tá thú y. Anh tham gia công việc tình nguyện ở một tổ chức từ thiện, chuyên cứu hộ động vật hoang dã. Trong mắt Rebecca, Tristan là người đàn ông tốt bụng, chu đáo và vui tính.
Sau 4 năm hẹn hò, cặp đôi quyết định dọn về cùng nhau khi một người bạn cho họ mượn chỗ ở và họ cũng bắt đầu tiết kiệm tiền để mua một căn hộ riêng. Nhưng chỉ 4 tháng sau đó, Tristan ngã bệnh.
‘Ngày 17/11/2017, chúng tôi dự định tham dự một cuộc đua marathon 10km. Nhưng sáng hôm đó, Tristan nói anh ấy không khoẻ và bảo tôi chạy một mình’, Rebecca nhớ lại.
Các triệu chứng của Tristan lúc đó giống như bị cúm, nhưng kéo dài 1 tuần. Bụng Tristan sưng lên và anh không thể ăn. Họ đã đến phòng khám gần đó để kiểm tra nhưng bác sĩ chỉ cho thuốc giảm đau. Sau đó, cả hai quyết định tới bệnh viện nơi cô đang làm để kiểm tra.
‘Các đồng nghiệp của tôi đã tiến hành xét nghiệm và phát hiện máu của anh ấy bị viêm nhiễm’, Rebecca nói. Các bác sĩ chẩn đoán rằng, có thể Tristan bị viêm ruột thừa cấp tính và yêu cầu siêu âm.
Lúc tối muộn, các bác sĩ nói rằng, Tristan cần phải ở lại bệnh viện. Ngày hôm sau, Rebecca và cha mẹ Tristan tới bệnh viện và đón nhận tin dữ: Tristan bị ung thư. Các bác sĩ nói rằng, có nhiều khối u trong bụng anh nhưng chưa rõ loại ung thư mà Tristan mắc phải. Đó là một cú sốc lớn với Rebecca.
Tristan xuất viện sau một tuần để điều trị tại nhà. Vài ngày sau đó, Tristan yếu đi nhanh chóng, toát mồ hôi và bụng bắt đầu to lên. Trong khi các khối u lây lan nhanh nhưng các bác sĩ vẫn chưa biết đó là loại ung thư gì.
Tristan tiếp tục được chuyển đến bệnh viện chuyên sâu về ung thư Royal Marsden (South London) để kiểm tra. ‘Tối đó, tôi ngủ bên cạnh giường của anh ấy. Sáng hôm sau, các bác sĩ đã đến và nói với Tristan: 'Bệnh ung thư của anh đã ở giai đoạn cuối. Chúng tôi không thể làm gì hơn nữa’.
Ngày hôm sau, đội chăm sóc giảm nhẹ đến và hỏi Tristan: ‘Có điều gì cậu muốn làm trước khi qua đời không?’. Tristan trả lời, anh đang đợi tới ngày kỷ niệm 5 năm để cầu hôn. Ngay lúc đó, từ giường bệnh, Tristan ngỏ ý kết hôn và Rebecca đồng ý.
Rebecca sau đó cùng mẹ và 2 em gái đi chọn một chiếc váy cưới. ‘Tôi cảm thấy vui nhưng cũng rất buồn. Tôi muốn kết hôn với Tristan nhưng không phải là trong hoàn cảnh này’, Rebecca bộc bạch tâm trạng khi ấy.
Tristan, trong khi đó, nhận được một chiếc nhẫn từ chuỗi cửa hàng Harrods khi câu chuyện được nhiều người biết đến.
Ngày 6/12, Tristan quỳ xuống cầu hôn chính thức Rebecca khi vẫn phải gắn ống thông từ mũi xuống dạ dày. Rebecca đã đăng lên Facebook lời mời tham dự đám cưới dành cho bạn bè và gia đình.
2 ngày sau, 8/12, đám cưới được tổ chức. ‘Đi vào phòng cưới, tôi sững sờ. Tôi đã mời mọi người, nhưng có tới 150 người đã tới. Căn phòng khi đó chật cứng’, Rebecca nhớ lại. Đó là một lễ cưới đáng nhớ với một bữa tiệc buffet chay, những bài phát biểu và nhảy nhót. Nhưng cặp đôi phải rời đi sớm vì Tristan đã kiệt sức.
Chú rể qua đời vì căn bệnh ung thư hiếm gặp ở tuổi 27, chỉ 3 tuần sau khi phát hiện bệnh.
Họ kết hôn vào thứ Sáu và có một cuối tuần vui vẻ bên những bức ảnh cưới. Tuy nhiên, vào sáng thứ Hai, sức khoẻ của Tristan diễn biến xấu đi. Chiều hôm đó, anh qua đời.
Chỉ 72 giờ kể từ ngày cưới và 3 tuần từ khi Tristan cảm thấy không khoẻ. Mọi thứ trôi qua như một giấc mơ. Loại ung thư mà Tristan mắc phải, sau đó được xác định là ung thư Sarcoma mô mềm, một loại ung thư ác tính và hiếm gặp.
Tang lễ của anh được tổ chức vào ngày 27/12.
Sau khi mất, chị gái của Tristan, Angelique đã gửi cho Rebecca bức thư mà Tristan để lại: ‘Anh muốn em tiếp tục cuộc sống của mình và toả sáng như em đã từng. Anh là người đàn ông may mắn nhất trái đất khi được biết em và chỉ là hơi buồn khi em phải tiếp tục bước tiếp một mình’, Tristan viết. ‘Hãy giúp anh cứu thêm nhiều động vật nữa’.
‘Sau khi anh ấy ra đi, tôi đã có một khoảng thời gian dài đau buồn. Nhưng cứ đọc lại những dòng chữ mà Tristan đã viết, tôi lại có thêm sức mạnh để vượt qua’, Rebecca nhớ lại.
Tristan để lại cho Rebecca một bức thư, khuyến khích cô sống tiếp một cách vui vẻ. Đám cưới 'có một không hai' của cặp đôi bác sĩ trong mùa Covid-19
Một lễ cưới đơn sơ đã được các y bác sĩ tổ chức cho 2 đồng nghiệp của mình ở Bệnh viện Đại học Duke (North Carolina, Mỹ).
" alt="Chuyện tình rơi nước mắt của chú rể ung thư, qua đời sau 3 ngày kết hôn">Chuyện tình rơi nước mắt của chú rể ung thư, qua đời sau 3 ngày kết hôn
-
Chia tay vì cô bạn thân của người yêu thích kiểm soát
Dù chỉ là bạn thân, Uyên lại mang đến cho tôi cảm giác chị ta là bà cả, còn tôi là cô nhân tình.
" alt="Cho người yêu mượn tiền, có nên viết giấy vay nợ?">Cho người yêu mượn tiền, có nên viết giấy vay nợ?
-
Có nhiều người làm công việc văn phòng hay than thở về "vòng lặp công việc buồn tẻ, chán nản, thiếu động lực". Bản thân tôi cũng là dân văn phòng lâu năm. Thế nhưng, tôi không hề có cảm giác chán nản như vậy, bởi vì điều tôi quan tâm nhất đó là đồng lương, là mức thu nhập ổn định để nuôi gia đình. Và tôi tin những điều đó hoàn toàn có thể được đáp ứng nếu làm công việc văn phòng. Có thể một số người có xuất phát điểm tốt, có chỗ dựa kinh tế từ gia đình, nên không có nhiều động lực để gắn bó với một công việc lặp đi lặp lại. Khi đi làm văn phòng, họ sẽ mau chán vì công việc hoặc thu nhập không được như kỳ vọng hay những gì họ tưởng tượng lúc đầu. Lâu dần, nó sẽ sinh ra cảm giác nhàm chán, mất động lực.
Còn tôi thì khác. Tôi sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh nghèo khó, từ nhỏ đã phải vật lộn với chuyện cơm, áo, gạo tiền, "chạy ăn" từng bữa. Thế nên, lớn lên, tôi luôn tâm niệm mình phải cố gắng hết mình trong bất cứ công việc nào, miễn là tạo ra nguồn thu nhập ổn định để tự nuôi sống bản thân và lo cho gia đình, giúp cuộc sống của mình và những người thân được tốt hơn.
Tôi biết, phía sau mình chẳng có ai hỗ trợ. Thay vào đó, tôi chỉ có hai con đang tuổi ăn, tuổi học, rất cần tiền để trang trải chi phí học hành và cuộc sống. Đó là lý do tôi không cho phép mình than thở hay chùn bước. Ngoài công việc đi làm chính ở công ty, tôi còn tranh thủ thời gian rảnh để tự kinh doanh thêm ở bên ngoài, cụ thể là lĩnh vực bất động sản. Tất cả cũng chỉ là để gia đình có cuộc sống tốt hơn.
>> Chê việc văn phòng vì ảo tưởng freelancer 'việc nhẹ lương cao'
Với tôi, công việc văn phòng dù có nhàm chán thế nào vẫn cho tôi mức thu nhập đủ để nuôi sống cả gia đình, nên chưa bao giờ có suy nghĩ từ bỏ. Nhiều khi, tôi mệt mỏi, muốn xin nghỉ phép một, hai ngày để tĩnh dưỡng, nhưng nghĩ cảnh ở nhà một bữa, không làm ra tiền là tôi lại cảm thấy chán ngán ngay. Ít nhất, khi đi làm, vào văn phòng được gặp đồng nghiệp, có công việc để làm, tôi sẽ thấy tinh thần phấn chấn hơn.
Có thể vì hoàn cảnh gia đình và áp lực kinh tế làm cho tôi không thể thấy chán công việc được. Nhưng đọc nhiều tâm sự của các bạn trẻ ngày nay, thấy họ hay than thở về công việc văn phòng, muốn từ bỏ để làm cái này, cái kia, tôi chỉ muốn khuyên các bạn hãy suy nghĩ thật kỹ. Các bạn có hậu thuẫn kinh tế từ gia đình nên không áp lực, chứ nếu rơi hoàn cảnh phải "chạy cơm" từng bữa như tôi thì có muốn chán chắc cũng không được.
Chỉ những ai đã trải qua cuộc sống khó khăn, vất vả, phải vật lộn với cuộc chiến mưu sinh hằng ngày, mới biết quý được đồng tiền và giá trị sức lao động của bản thân. Với những người như thế, làm một công việc tẻ nhạt nhưng ra tiền vẫn còn là một niềm hạnh phúc.
* Bạn có thấy chán công việc văn phòng hiện tại?
Bài viết gửi về địa chỉ email: [email protected] hoặc ấn vào box bên dưới.
" alt="'Người không phải chạy ăn từng bữa mới chê việc văn phòng'">'Người không phải chạy ăn từng bữa mới chê việc văn phòng'
-
Nhận định, soi kèo Jeddah vs Ohod Medina, 23h05 ngày 24/2: Cửa trên ‘tạch’
-
Robinson trước và sau khi giảm cân. Năm 2018, Jacques Robinson, 23 tuổi nặng 190 kg nhưng trong vòng 1 năm, anh đã giảm cân thành công xuống còn 96 kg. Jacques hy vọng câu chuyện của mình sẽ truyền cảm hứng cho những người muốn giảm cân.
‘Tôi cảm giác không còn là mình nữa, tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác’, Robinson nói. ‘Tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể trở về cân nặng dưới 100kg. Phải mất một thời gian, tôi mới thực sự tin rằng mình đã làm được’.
Năm 2017, Robinson bị bệnh nặng, anh co giật tới 7 lần/ngày, hầu như không ngủ và phải uống 30 viên thuốc mỗi ngày. Những căng thẳng do việc bị bệnh khiến Robinson coi ăn uống như một lối thoát. Hệ quả là anh tăng từ 20-30kg vào thời điểm đó.
Sau khi điều trị ở bệnh viện, Robinson quyết định thay đổi cuộc đời: ‘Tôi càng ngày càng tệ hơn và thấy tương lai tệ hại phía trước. Cũng nhiều lần, tôi nghĩ mình sẽ chết’.
Robinson ăn mừng khi giảm được 50kg. Ban đầu, điều duy nhất Robinson có thể làm là đi bộ. Vì vậy, anh cố gắng đi bộ vào buổi sáng và buổi tối tại nhà. Mặc dù có giảm cân nhưng Robinson quyết định anh sẽ tập tại phòng gym với một huấn luyện viên cá nhân. ‘Và tôi nhận thấy sự thay đổi rõ rệt’, anh nhớ lại.
Hiện tại, Robinson chỉ còn 90kg và cảm thấy mình đã trở thành một con người khác, khoẻ mạnh và không gặp phải các vấn đề về sức khoẻ.
Hiện tại, Robison đặt mục tiêu trở thành một huấn luyện viên cá nhân. Anh hiện làm việc tại phòng gym Fit Factory ở Warkworth, New Zealand.
Chia sẻ câu chuyện của mình là điều anh nghĩ mình có thể làm được để truyền cảm hứng cho nhiều người khác.
Robinson nói rằng, lúc bắt đầu, anh không được truyền cảm hứng từ ai, cũng không có ai cho anh lời khuyên. Và anh không muốn những người cùng cảnh ngộ phải trải qua điều tương tự.
‘Điều đầu tiên mà mọi người cần làm là tạo ra một mục tiêu cụ thể và khả thi. Phải có những mục tiêu lớn nhưng cần chia nhỏ nó ra để bạn không bị choáng ngợp’.
‘Không có một con đường chung cho tất cả mọi người. Mỗi người đều có cách làm riêng. Tập thể dục hàng ngày và đi bộ để cơ thể chuyển động cũng là một sự khởi động không tệ’, Robinson nói.
‘Chúng ta đều có một mục tiêu chung: giảm cân, sống lành mạnh và suy nghĩ lành mạnh’.
Anh hiện đang cố gắng để trở thành huấn luyện viên cá nhân. 9X Kiên Giang được khen là 'cực phẩm' sau khi phẫu thuật và giảm cân
Để theo đuổi đam mê diễn xuất và người mẫu, Trần Đỗ Đăng Khoa (sinh năm 1999) khiến nhiều người ấn tượng khi quyết tâm giảm cân, thay đổi ngoại hình.
" alt="Chàng trai 190kg quyết tâm giảm cân, lột xác thành ‘nam thần’ phòng gym">Chàng trai 190kg quyết tâm giảm cân, lột xác thành ‘nam thần’ phòng gym