Truyện Phục Khắc Xuân Nhật
Sau cơn mưa giữa tháng ba.
Hai bên đường thành phố Hạnh Tây nở đầy những đóa hoa hạnh như cát trắng,ệnPhụcKhắcXuânNhậlịch thi đấu bóng chuyền nam hương thơm trong veo nức mũi.
Bùn đất hòa vào mùi không khí ẩm ướt, bao lấy cánh hoa rũ xuống nơi đầu cành. Bàn đá ở một góc vắng người vẫn còn ướt sau trận mưa đêm qua, vũng nước phản chiếu một ngày xuân trong lành.
Một chiếc ô tô tư nhân chạy chầm chậm qua con phố được bao quanh bởi hoa hạnh này, đi một mạch từ khu biệt thự tương đối yên tĩnh đến trung tâm thành phố náo nhiệt. Có thể liên quan đến thời gian mà bảy giờ sáng trên đường không có nhiều xe cộ lắm.
Lái xe chỉ mất tầm hai mươi lăm phút đã dừng cạnh một toàn nhà văn phòng.
Vì không nhập thông tin giấy phép nên hắn không thể lái xuống hầm gửi xe của tòa nhà này.
Chờ chừng mười phút, có một nhân viên mặt tây trang màu đậm vội vàng đi ra từ cửa chính văn phòng. Khuôn mặt người này mệt mỏi, không khó để nhìn thấy được việc tăng ca gần đây khiến hắn mệt mỏi biết bao nhiêu.
Cậu ta đi đến trước chiếc xe một cách rất thông thạo, lái xe nhanh chóng hạ cửa kính bên phải ở phía sau xuống.
Ngồi ở nơi đấy là một người đàn ông mặt mày thanh tú. Chỉ thấy anh rũ nhẹ đầu xuống, mái tóc hơi dài che khuất mắt phải xinh đẹp, mà mắt tái thì không có một chút hồn nào.
Nghe thấy tiếng cửa kính khiến anh từ từ chuyển mặt về phía đó, đôi mắt vô hồn, một nụ cười nhẹ dần lộ ra trên khuôn mặt: "Thư ký Từ đấy à?"
"Là em đây, anh Trì." Từ Linh vừa nhìn thấy mặt Trì Thu mà không khỏi hẫng một nhịp. Không thể không nói gương mặt này của Trì Thu, với một người đàn ông thì quá thanh tú quá xinh đẹp, giống như nhánh hoa trắng đầu cành của thành phố Hạnh Tây.
Nói quá thêm nữa thù dù Trì Thu có debut làm diễn viên cũng không thành vấn đề. Nói không chừng mấy công ty kia còn muốn giành nữa là khác.
Chỉ tiếc...
"Thư ký Từ?"
Bị Trì Thu gọi một tiếng khiến hắn không suy nghĩ nữa.
Vì che giấu sự xấu hổ của mình mà Từ Linh cười ngượng một tiếng, cuối cùng lại thấy mình cứ như vẽ vời thêm chuyện.
Dù sao Trì Thu cũng là một người mù, sao mà nhìn thấy được.
Từ Linh khom người lễ phép nói: "Giám đốc Lục còn đang bận, anh cứ đưa cho em là được ạ."
Trì Thu nghe vậy, đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn bưng đồ giữ nhiệt lên. Ngay lúc đó, bình giữ nhiệt đụng nhẹ một phát vào mép cửa sổ
Nghe 'cốp' một tiếng nhỏ xíu ----
Người ngồi phía sau khẽ nhích môi rồi lại nói một câu khách sáo: "Mấy nay anh ấy bận việc nên không gọi điện cho tôi, tôi lo không biết anh ấy ăn cơm có ngon không, nên có làm canh này, nhờ cậu nhé."
Từ Linh nhận lấy chiếc bình giữ nhiệt vẫn còn vương hơi ấm từ lòng bàn tay của Trì Thu, đáp: "Có gì đâu, không sao, đều là việc em nên làm mà. Nếu lần sau anh không gọi cho giám đốc Lục được thì cứ gọi cho em, điện thoại là thứ bất ly thân của em mà."
Trì Thu gật đầu rồi cười cảm ơn, dặn thêm: "Canh gà hầm lâu lắm đấy, nếu anh ấy quên ăn thì nhắc giúp tôi với nhé?"
相关推荐
- Nhận định, soi kèo Plymouth vs Queens Park Rangers, 19h30 ngày 18/1: Thay tướng đổi vận
- Căn hộ 2PN+1 The Zenpark hấp dẫn gia đình đa thế hệ
- Nông dân Bắc Giang bán 8 tấn vải nhờ livestream Facebook:
- Nhận định, soi kèo San Carlos vs Deportivo Saprissa, 8h30 ngày 7/12: Đợi trận lượt về
- Nhận định, soi kèo Hải Phòng vs Quảng Nam, 19h15 ngày 19/1: Niềm tin cửa trên
- Tác dụng của loại thuốc đắt nhất thế giới
- Văn phòng viễn tưởng của Naver đi vào hoạt động: Nơi con người song hành cùng ‘đồng nghiệp’ robot
- Kiến nghị biện pháp ngăn chặn nguy cơ dàn xếp khi thẩm định giá đất