Bóng đá

Nỗi buồn sau câu nói 'Cô không cho em làm lớp trưởng nữa'

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-02-01 04:13:08 我要评论(0)

"Tôi chính là một trong số ít thầy cô đã phải trả giá cho việc làm của mình khi quyết định xử lí họccác trận bóng đá hôm naycác trận bóng đá hôm nay、、

"Tôi chính là một trong số ít thầy cô đã phải trả giá cho việc làm của mình khi quyết định xử lí học sinh một cách thiếu bình tĩnh" - thầy giáo Nguyễn Văn lực tâm sự trong bài viết gửi tới VietNamNet.

{ keywords}
Ảnh chỉ mang tính minh họa,ỗibuồnsaucâunóiCôkhôngchoemlàmlớptrưởngnữcác trận bóng đá hôm nay nhân vật trong ảnh không liên quan tới bài viết

Đã chọn nghề sư phạm, ắt thầy cô phải yêu lấy học trò. Nhưng đôi khi trong thực tế cũng còn một số giáo viên vì quá nóng vội, thiếu kìm chế nên có những quyết định, việc làm tổn thương đến các em.

Tôi chính là một trong số ít thầy cô ấy, đã phải trả giá cho việc làm của mình khi quyết định xử lí học sinh một cách thiếu bình tĩnh. Hay nói chính xác hơn là kỹ năng sư phạm tôi còn non kém!

Em Tôn Sĩ Thanh được tôi chọn làm lớp trưởng lớp 9/4 năm học ấy là một học sinh năng nổ, hoạt bát, học giỏi. Mọi việc của lớp tôi đều giao trách nhiệm cho em. Và không phụ niềm tin của thầy, lớp luôn thi đua đứng ở tốp 3 trên 42 lớp của trường. Thế nhưng, chỉ vì một một khuyết điểm là em quên phân công các bạn chuẩn bị Đại hội chi Đội mà tôi, không một phút suy nghĩ, liền hạ lệnh “cách chức” lớp trưởng của em.

Có thể thầy cô cho đây là việc nhỏ, bởi giáo viên chủ nhiệm có quyền chọn lớp trưởng. Nhưng việc làm của tôi đã khiến Thanh học hành sa sút do ảnh hưởng đến danh dự, uy tín của em. Và chính tôi cũng phải trả giá cho việc ấy bằng sự dằn vặt suốt nhiều tháng liền.

Tôi đã cố quên việc làm sai lầm của mình khi miễn chức lớp trưởng đối với em Thanh. Hơn mười năm trôi qua, nhưng rồi hôm đó, khi bước vào dạy lớp 8/2, tôi nhìn thấy em Phương lớp trưởng với hai hàng nước mắt chảy dài không thể kìm chế được.

Với kinh nghiệm giảng dạy lâu năm, tôi hiểu được có sự việc làm tổn thương em. Chờ đợi hết tiết học, khi các bạn ra chơi, tôi ở lại gọi em lên gặng hỏi. Cuối cùng, em òa khóc nức nở như trút đi nỗi buồn vô tận và nói trong nghẹn ngào: “Cô Tuyền (giáo viên chủ nhiệm) không cho con làm lớp trưởng nữa”!

Tôi hỏi vì sao?Em nói “Cô nói em không hoàn thành công việc cô giao cho, đó là không ghi những vi phạm của các bạn vào sổ liên lạc”(là cuốn sổ do cô tự đặt ra). Tôi chỉ biết động viên em “Thôi hãy cố gắng học thật giỏi là được rồi, làm lớp trưởng khổ lắm cũng chẳng được gì đâu!”. Em “Dạ”khẽ.

Khi miễn chức em Thanh, phải chi nói được điều này thì hôm nay tôi bớt day dứt phần nào trong lòng!

Đã lâu rồi không gặp lại hai em học sinh ấy, nhưng tôi tin rằng em Thanh sẽ không bao giờ quên được kỉ niệm buồn mà người thầy đã gây ra, khi thiếu cân nhắc mà quyết định vội vàng cho em thôi làm lớp trưởng.

Hiện nay, vẫn còn một vài giáo viên lạm dụng quyền hạn của mình làm tổn thương học sinh như bắt chép phạt, viết kiểm điểm, trực quét lớp, làm lao động, cách chức… mà quên rằng, dù trong hoàn cảnh nào, thầy cô cũng phải tôn trọng nhân cách học sinh, xử lí tình huống một cách sư phạm với tấm lòng bao dung.

Đừng để học sinh lớn lên với kỉ niệm khó phai về những hình phạt của thầy cô.

Nguyễn Văn Lực(Trường THCS Trịnh Phong, Diên Khánh, Khánh Hòa)

Mời các bạn chia sẻ những tình huống sư phạm mà mình đã gặp phải và cách xử lý, gửi về email: [email protected]. Bài viết phù hợp sẽ đăng tải và hưởng nhuận bút theo chế độ hiện hành. Trân trọng cảm ơn.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Ngày 24/7/2015 Công ty Tư vấn Du học VIP và Đại học James Cook, Singapore tổ chức Hội thảo Du học Singapore “ĐH công lập James Cook Australia tại Singapore - Trường đại học công lập hàng đầu của Chính phủ Australia tại Singapore”.

Thời gian:Từ 10h -11h30, sáng thứ 6 ngày 24/7/2015

Tại: Phòng hội thảo - Công ty Tư vấn Du học VIP (VIP Study Overseas)

Số 18, đường Trung Yên 3, Trung Hòa, Hà Nội

Xem bản đồ chỉ đường tại: http://duhocvip.com/lien-he.html

Bạn hãy đăng ký tham dự miễn phí theo địa chỉ

Công ty Tư vấn Du học VIP

Hotline: 098 678 1890. Email: [email protected] & [email protected]

Website: http://duhocvip.com & http://mangduhocsingapore.com/

Hoặc đăng ký theo mẫu tại:

https://docs.google.com/forms/d/1kKTeCN-klq5XzEPXqgLdextSMwrleOCkBL7TVWZZ004/viewform

Các học sinh tham dự hội thảo sẽ được tham dự chương trình nhận quà tặng I-Pad, hỗ trợ phí xét hồ sơ 250 SGD của trường và được nhận quà tặng vé máy bay 1 chiều đi Singapore từ Quỹ khuyến học VIP Study Overseas.

Chứng nhận EduTrust Star

{keywords}

Đại học James Cook Australia Singapore vinh dự với chứng nhận EDUTRUST STAR

Đại học James Cook Australia tại Singapore là trường đại học đầu tiên của Chính phủ Australia tại Singapore đạt được chứng nhận EduTrust Star - Chứng nhận uy tín và cao nhất, được cấp bởi Hội đồng giáo dục - The Council for Private Education (CPE) đánh giá về chất lượng đào tạo và sự xuất sắc trong quản lý, phục vụ việc học tập, nghiên cứu của giáo viên, sinh viên.

Tính đến hiện nay JCU Singapore là trường đầu tiên cũng là trường duy nhất nhận được chứng chỉ này. Để đạt được điều này JCU Singapore đã không ngừng cải thiện nhằm mang lại chất lượng đào tạo và dịch vụ tốt nhất cho sinh viên.

Hơn thế nữa, với lợi thế của 02 cơ sở chính tại Australia, Đại học James Cook Singapore nổi tiếng với chương trình đào tạo kết nối phân viện tại Singapore và Australia. Sinh viên của trường được phép chuyển tiếp sang học tại Australia với mức học phí như tại Singapore.

Mục tiêu của Chương trình này giúp sinh viên được học tập tại 02 quốc gia nổi tiếng trên Thế giới về chất lượng giáo dục và giúp em các có những trải nghiệm về giao lưu văn hoá để nâng cao giá trị tấm bằng tốt nghiệp.

Bà Sandra Harding - Phó Hiệu trưởng JCUS nhấn mạnh chất lượng giáo dục tại Singapore được đảm bảo tương tự tại Australia.

Khu học xá mới - Sims Drive campus

Vào ngày 28/06/2015, Đại học James Cook Australia tại Singapore vinh dự đón Thủ tướng Úc - Ngài Tony Abbott và Phái đoàn quan chức cấp cao của Chính phủ Úc tới cắt băng khánh thành và dự lễ khai trương Khu học xá mới - Sims Drive campus.

{keywords}

Khu học xá mới tại 149 Sims Drive

Khu học xá mới của trường được đặt tại 149 Sims Drive, phía Đông của đảo quốc, gần khu Trung tâm thương mại (Central Business District - CBD) và Trung tâm thể thao Singapore (Singapore Sports Hub). Khuôn viên này có tổng diện tích sàn lớn hơn khu học xá cũ ở 600 Upper Thomson Road gấp 3 lần.

ĐH James Cook Singapore

Đại học James Cook (JCU) là một trường đại học nghiên cứu về nhiệt đới hàng đầu Australia, được thành lập năm 1970 theo tên Thuyền trưởng James Cook - 1 nhà thám hiểm người Anh thế kỷ 18.

JCU Singapore được thành lập vào năm 2003, là Trường ĐH Úc đầu tiên ở Singapore. Nằm trong top 4% các trường đại học hàng đầu thế giới, với chất lượng đào tạo vượt trội cùng với chương trình học đa dạng từ dự bị đại học đến thạc sỹ các chuyên ngành Kế toán, Quản trị kinh doanh, Kinh doanh quốc tế, Quản trị Nhà hàng Khách sạn, Quản trị du lịch, Công nghệ thông tin, Tâm lý học, Giáo dục. ĐH James Cook được coi là lựa chọn số 1 của sinh viên Việt Nam và thế giới khi theo học tại Singapore.

Công ty Tư vấn Du học VIP

VIP Study Overseas được Đại học JCU Singapore trao tặng giải thưởng Vietnamese Student's Choice - Đơn vị Tư vấn du học xuất sắc do sinh viên Việt Nam bình chọn năm 2014 dựa theo thành tích cung cấp dịch vụ chuyên nghiệp, chu đáo và toàn diện cho sinh viên làm thủ tục du học tại công ty.

{keywords}

Hình ảnh đại diện của Công ty Du học VIP nhận Giải thưởng Đơn vị Tư vấn du học xuất sắc do sinh viên Việt Nam bình chọn năm 2014

VIP Study Overseas với hơn 10 năm bề dày kinh nghiệm, mỗi năm có hơn 2.000 sinh viên tới tư vấn du học.

Theo thống kê cập nhật năm 2014, hơn 80% sinh viên nộp hồ sơ tại Du học VIP đều được hỗ trợ xin được học bổng khuyến học, học bổng du học bán phần.

Theo nhận xét của các phụ huynh và các bạn sinh viên đã làm hồ sơ tại đây cho biết, Công ty Tư vấn du học VIP là địa chỉ tin cậy, làm việc hiệu quả, vì quyền lợi của sinh viên Việt Nam.

Để có thêm thông tin về các học bổng du học tại Singapore, truy cập trang: http://mangduhocsingapore.com và http://duhocvip.com

Tấn Tài" alt="ĐH James Cook Singapore tuyển sinh du học 2015" width="90" height="59"/>

ĐH James Cook Singapore tuyển sinh du học 2015

Ảnh minh họa Sohu

Cùng tầng nhà tôi ở lại có một chị hàng xóm độc thân, 47 tuổi. Ngay từ khi về đây ở, vợ tôi đã kết thân với chị hàng xóm đó, còn sang nhà giúp hàng xóm cho mèo ăn khi chị ấy đi vắng.

Họ thân thiết đến nỗi chìa khóa nhà hàng xóm còn gửi luôn cho vợ tôi một chìa. Với người có lịch sử tình trường như vợ tôi thì lẽ ra tôi phải có lý do để lo lắng, nhưng tôi lại yên tâm với lời hứa trước kia rằng cô ấy sẽ không làm tổn thương tôi.

Cho đến một hôm, khi tôi đáp chuyến bay về nhà sau kỳ công tác, thì đã bắt gặp một hình ảnh bất thường khiến tôi sốc nặng. Vợ tôi cùng chị hàng xóm tay trong tay rất tình cảm sánh bước ở sân bay, họ nói cười khúc khích, nhìn thẳng vào mắt nhau âu yếm rất nhiều lần, chị hàng xóm còn vòng tay ôm eo vợ tôi còn vợ tôi thì ngả đầu vào vai hàng xóm. Vậy mà cô ấy bảo tôi là cô ấy cũng đi công tác.

Tôi chụp ảnh lại rồi về nhà.

Sau cuộc nói chuyện trực diện, vợ tôi đã thừa nhận hai người họ đang có quan hệ tình cảm. Tôi chẳng biết phải nói sao với thái độ thừa nhận trơ trẽn của cô ấy - có quan hệ tình cảm với một phụ nữ, khi cô ấy còn đang trong hôn nhân và còn có một người chồng là tôi!

Tôi rất đau khổ và thắc mắc về giới tính của vợ. Tôi vẫn yêu cô ấy rất nhiều, nhưng vợ tôi có phải là phụ nữ thật không và cô ấy liệu có còn cần tôi không?

Theo Dân trí

Cô hàng xóm ngoại tình nhưng vợ lại nổi điên với tôiNăm trước nhà tôi có hàng xóm mới - một gia đình trẻ, hai vợ chồng và đứa con gái độ tuổi mẫu giáo, chồng là dân xây dựng, lúc làm gần, lúc làm xa, thời gian anh ta đi vắng có lẽ nhiều hơn ở nhà." alt="Chồng sốc nặng khi bắt gặp vợ có cử chỉ lạ với cô hàng xóm" width="90" height="59"/>

Chồng sốc nặng khi bắt gặp vợ có cử chỉ lạ với cô hàng xóm

{keywords}
Ông Alfred Postell - người tốt nghiệp Trường Luật Harvard hiện đang sống trên những con phố sầm uất ở Washington 

Đó là một buổi chiều thứ Bảy đầu tháng Tư tại Tòa án tối cao D.C, Alfred Postell – một bệnh nhân chẩn đoán tâm thần phân liệt đứng trước mặt Thẩm phán Thomas Motley.

Ông Postell có mái tóc hoa râm, dài trung bình. Bụng ông “tràn” qua cả cạp quần. Bộ râu quai nón bạc phơ, rối xù.

“Ông có quyền giữ im lặng. Bất cứ điều gì ông nói, ngoại trừ với luật sư của mình, có thể được dùng để chống lại ông”.

“Tôi là một luật sư” – ông Postell đáp.

Ông Motley không để ý tới câu nói có vẻ kỳ lạ đó.

“Tôi phải quay trở lại” – Postell quả quyết, rồi đưa ra một lời giải thích phức tạp: “Tôi đã nhận chứng chỉ hành nghề ở ĐH Catholic, được nhận vào Constitution Hall. Tôi đã đọc lời thề luật sư tại Constitution Hall năm 1979, tốt nghiệp Trường Luật Harvard năm 1979”.

Lời giải thích thu hút sự chú ý của Thẩm phán Motley. Ông cũng tốt nghiệp Luật Harvard năm 1979.

“Ông Postell, tôi cũng vậy” – thẩm phán Motley nói. “Tôi nhớ ông rồi”.

Người đàn ông vô gia cư này – kẻ giữ đồ đạc của mình trong những chiếc túi nhựa màu trắng, ám ảnh các giao lộ 17 và 18 Northwest, đôi khi ngủ trong nhà thờ - đã học luật cùng Chánh án Tòa án tối cao Mỹ John G. Roberts Jr. và nguyên thượng nghĩ sĩ bang Wisconsin Russ Feingold. Tất cả đều tốt nghiệp Harvard năm 1979.

Ông Motley – người từ chối phỏng vấn cho bài viết này – dừng lại một lúc trước khi kết luận: “Nhưng tôi không có lựa chọn nào khác”.

Ông yêu cầu bạn học cũ của mình trở lại nhà tù D.C cho tới khi các cáo buộc chống lại ông được giải quyết.

Một người có học

Ở một thành phố có hàng nghìn người vô gia cư, Postell có lẽ là người vô gia cư có trình độ cao nhất. Bằng cấp, giải thưởng, các chứng chỉ bị vứt lộn xộn trong tủ quần áo ở căn hộ của mẹ ông – những thứ còn lại của một cuộc đời khác đã mất. Ông có 3 tấm bằng: một bằng kế toán, một bằng kinh tế và một bằng luật.

{keywords}
Postell nhận bằng tốt nghiệp tại Trường Luật Harvard (ảnh gia đình cung cấp)

Vào một buổi tối mùa hè, ông ngồi trong một cửa hàng McDonald’s trên đường số 17 Northwest, chiếc khăn trắng quấn quanh đầu giống như khăn xếp.

Nghe ông kể câu chuyện về cuộc đời mình có cảm giác giống như hành động ném bom vào một giấc mơ. Lúc đầu mọi thứ nghe có vẻ bình thường. Nhưng rồi nhanh chóng tan tành.

Postell sinh năm 1948, là con trai duy nhất trong gia đình có mẹ là thợ may, bố là người chuyên xây dựng và sửa mái hiên. Ông là một cậu bé bình thường – mẹ ông, bà Ruth Priest nói, nhưng cậu bé này luôn rất tập trung và năng động.

Ông tham vọng lớn hơn những điều mà gia đình mong muốn. Vì thế sau khi tốt nghiệp phổ thông, ông vừa làm vừa học ĐH Strayer, đat được nhiều thành tích học tập cao. Ông vượt qua kỳ thi CPA, rồi làm quản lý kiểm toán tại một công ty kế toán – nơi mà ông nhận mức lương hơn 50.000 USD/ năm – một số tiền lớn lúc đó. Tuy nhiên, Postell vẫn chưa hài lòng với những thứ đó. Ông tiếp tục học ĐH Maryland để lấy bằng kinh tế. Sau đó, thậm chí là trước khi tốt nghiệp, ông nộp hồ sơ sang Luật Harvard và được nhận.

“Cứ vài năm, tôi lại biết cậu đã đạt được một thành tích mới” – E. Burns McLindon, một kế toán viên nổi tiếng, người đã viết thư giới thiệu Postell trong hồ sơ vào Strayer College, viết. Trường này cũng từng trao cho Postell Giải thưởng Thành tích nổi bật của cựu sinh viên. “Em là một tấm gương cho những người trẻ ngày hôm nay”.

Sinh viên xuất sắc

Xem niên giám Trường Luật Harvard năm 1979 giống như bạn đang xem một thước phim mang tên “Trước khi họ nổi tiếng”. Có một John Roberts đầu tóc bù xù. Có một Ray Anderson cười toe toét – người mà bây giờ đã trở thành phó giám đốc điều hành các hoạt động bóng đá của Hiệp hội Bóng đá quốc gia. Có một Thomas Motley 24 tuổi, năng động trong Hội Sinh viên luật da đen, mặc comple, thắt cà vạt. Và cũng có một Alfred Postell.

Một người đàn ông 31 tuổi, già hơn hầu hết những sinh viên khác, bộ ria mép được cắt tỉa gọn gàng. Ông mang dáng dấp của một người đàn ông đã có sự thành công nhất định trong cuộc sống. Và đang kỳ vọng sẽ đạt được nhiều hơn thế.

Marvin Bagwell – bạn cùng lớp, nhỏ hơn Postell vài tuổi – nhớ về Postell khi ông tới lớp với một chiếc áo khoác và cà vạt nơ trong khi những sinh viên khác dáng vẻ loạng choạng, mắt ríu lại vì buồn ngủ.

“Anh ấy là một người trầm tĩnh” – ông Bagwell, hiện là phó chủ tịch một công ty bảo hiểm lớn, nhớ lại. “Anh ấy nổi bật và có khả năng đưa ra những câu hỏi đi thẳng vào trọng tâm vấn đề”.

“Cậu ấy học hành cực kỳ chăm chỉ và rất có kỷ luật” – bạn cùng lớp Piper Kent-Marshall, hiện là cố vấn cao cấp của Wells Fargo, nhận xét.

Và ông cũng là người ăn mặc rất chỉn chu. “Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu ai đó bảo rằng cậu ấy còn cắt tỉa móng tay cẩn thận” – một người bạn khác nhận xét về Postell.

Đó cũng chính là lý do tại sao những người bạn cùng lớp này vô cùng ngạc nhiên khi biết rằng hiện Postell đang là ai. Một người đàn ông sáng lạn và lịch lãm giờ đây trở thành một kẻ vô hình vất vưởng bên rìa của thủ đô nước Mỹ.

“Đó là một câu chuyện buồn và bi thảm” – Kent-Marshall nói, “bởi vì ở trường luật, cậu ấy là một trong những sinh viên xuất sắc nhất, một người đàn ông thông minh và quyến rũ”.

Một cuộc sống sung túc

Postell được nhận vào một công ty luật uy tín lúc đó là Shaw Pittman Potts & Trowbridge. Ông là luật sư người da đen duy nhất trong công ty. Do có bằng kế toán, Postell được phân vào nhóm thuế và nhanh chóng thân với luật sư trẻ Frederick Klein.

{keywords}

“Anh ấy rất tao nhã” – Klein nói. Anh ấy có văn hóa, chu đáo và ăn nói mềm mỏng. Postell mềm mỏng đến mức một số người từng làm cho công ty không thể nhớ bất cứ điều gì về ông. Klein và 2 cộng sự khác – những người vẫn nhớ Postell thì không thể hoặc không muốn nói về lý do tại sao công ty cho ông nghỉ vài năm sau khi nhận ông.

“Tôi không cảm thấy thoải mái khi nói với anh về chuyện đó” – Martin Krall, một cộng sự từng làm việc ở Shaw Pittman viết trong email. “Chuyện xảy ra quá lâu rồi. Tôi cũng đã không làm việc ở công ty hơn 20 năm nay”.

Một số người còn nhớ chuyện đã xảy ra với Postell thì tiết lộ rằng chính bệnh tật của ông đã khiến ông bị sa thải. Một số người, đặc biệt là những người có học như Postell, có thể giấu diếm những triệu chứng của mình khoảng vài tháng. Khi nạn nhân bắt đầu không còn tỉnh táo, xa rời cộng đồng và công việc, các nhà tâm lý học gọi đó là “sự suy sụp đầu tiên”.

“Tiếc là loại suy giảm nhanh chóng này không phải là hiếm” – Richard Bebout, giám đốc một trung tâm bênh tâm thần, người đã từng làm việc với Postell cho hay. “Tôi biết có những người từng học trường y, tốt nghiệp đại học hạng xuất sắc cũng không thoát khỏi căn bệnh này. Giống như John Nash trong bộ phim “Một tâm hồn đẹp”.

“Anh ấy có mọi thứ tốt đẹp, một chiếc thuyền đẹp mà anh ấy dùng để đi khắp nơi” – một người họ hàng của Postell kể. “Anh ấy đang sống một cuộc sống sung túc. Rồi đột nhiên, mọi thứ biến mất. Không ai biết chính xác tại sao chuyện này xảy ra… Anh ấy mất mọi thứ vật chất. Thật điên rồ, hoàn toàn điên rồ”.

Thậm chí, mẹ ông, hiện đã 85 tuổi cũng không thể giải thích được chuyện gì đã xảy ra. Một ngày, bỗng nhiên bóng tối đổ sập xuống con trai bà – bà Priest nói. Postell liên tục nói về việc ông bị bắt. Ông nghĩ rằng cảnh sát đang theo dõi mình, sau đó ông chia tay người phụ nữ mình yêu…

“Tôi đã sợ” – bà Priest kể. “… Thằng bé chạy lên lầu, tôi hỏi “có chuyện gì vậy? có chuyện gì vậy?” Rồi tôi tát thằng bé để khiến nó tỉnh lại. Rồi thằng bé bắt đầu khóc… Và từ lúc đó, mọi chuyện càng lúc càng tồi tệ hơn”.

“Vô dụng"

Khi bà Priest nghĩ rằng bà không còn khả năng chăm sóc cho con trai nữa, bà đã tìm đến một mục sư địa phương – bà Marie Carter – người đã đưa Postell về nhà thờ vào giữa những năm 1980.

Postell chỉ suốt ngày xem tivi, rồi thơ thẩn một mình trong công viên gần đó, nhìn mọi người đi lại.

30 năm cứ thế trôi đi. Thứ duy nhất mà Postell gây ấn tượng là một loạt cáo buộc tội phạm: ăn trộm, gây gổ. Còn lại, ông hoàn toàn như một bóng ma.

“Bạn vào một công ty danh tiếng, và khi bạn mất vị trí ở đó, nó giống như là tự tử” – Postell nói. “Như các kế toán vẫn nói là đã quá hạn. Bạn hiểu thế nghĩa là gì chứ? Sự quá hạn. Tôi đã vô dụng”.

Rhett Rayos – quản lý tòa nhà mà Postell đang ăn nằm phía bên ngoài – nói rằng ông hi vọng Rostell sẽ nhận được trợ giúp và những dịch vụ cần thiết.

Có một hi vọng cho Postell khi nhóm y tế tâm thần ở Green Door bắt đầu làm việc với ông. Tổ chức giúp đỡ những người vô gia cư Pathways to Housing cũng vậy. Bà Priest – mẹ ông cũng cố gắng trợ cấp một số tiền để ông thoát cảnh vạ vật trên các con phố.

Nhưng dường như không ai quan tâm tới Postell vào một buổi sáng gần đây bên ngoài Tòa nhà Brawning. Ông ngồi đó một mình, mấy tờ báo nằm rải rác dưới chân. Ông cầm một tờ lên.

“Tờ báo này sử dụng từ ‘ăn lông ở lỗ. Ăn lông ở lỗ nghĩa là sống trong hang” – Postell nói.

Sau đó, Postell chìm vào những ký ức. “Tôi từng sống trong một căn hộ cao cấp ở Tòa nhà Tổng thống (Presidential Towers). Tôi có thể được coi là một người sống trong hang. Căn hộ của tôi có ban công. Một ban công trên tầng mái. Một căn hộ trên tầng cao nhất của Tòa nhà Tổng thống. Tôi có thể được coi là một người sống trong hang”.

  • Nguyễn Thảo(lược dịch từ Washington Post)
" alt="Chuyện đời người đàn ông vô gia cư tốt nghiệp Luật Harvard" width="90" height="59"/>

Chuyện đời người đàn ông vô gia cư tốt nghiệp Luật Harvard