当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo Botev Vratsa vs Beroe, 22h59 ngày 25/2: Khách giành vé đi tiếp 正文
标签:
责任编辑:Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Botev Vratsa vs Beroe, 22h59 ngày 25/2: Khách giành vé đi tiếp
![]() |
Đại diện EVNHANOI cho biết, nếu như lượng điện tiêu thụ trung bình ngày trên toàn thành phố trong tháng 2 là 43,708 triệu kWh; tháng 3 là 52,406 triệu kWh; tháng 4 là 56,106 triệu kWh; thì tháng 5 (tính đến hết ngày 16/05) là 62,463 triệu kWh. Như vậy, mới nửa đầu tháng 5, bình quân lượng điện tiêu thụ đã tăng hơn 11% so với bình quân tháng 4 năm 2021.
![]() |
Lượng điện tiêu thụ trung bình ngày trên địa bàn Thành phố Hà Nội (tính từ tháng 2 đến hết ngày 16/05/2021) |
Trước tình hình thời tiết nắng nóng kéo dài, EVNHANOI đã xây dựng các kịch bản vận hành lưới điện trong mọi trường hợp để chủ động nguồn điện đủ cung cấp cho Thủ đô. Đồng thời, EVNHANOI sẽ phúc tra cho 100% khách hàng có sản lượng điện tăng hoặc giảm từ 1,3 lần so với tháng trước.
Bên cạnh đó, EVNHANOI cũng khuyến cáo, để hạn chế tình trạng hóa đơn tiền điện tăng đột biến do nhu cầu sử dụng điện tăng cao, khách hàng nên lựa chọn và sử dụng các thiết bị điện có dán nhãn tiết kiệm năng lượng (càng nhiều sao càng tiết kiệm điện năng); thường xuyên vệ sinh bảo dưỡng để các thiết bị hoạt động ổn định, tiết kiệm, cũng như nâng cao tuổi thọ. Bên cạnh đó, người dân nên rút phích cắm các thiết bị điện khi không sử dụng. Đại diện EVNHANOI giải thích, bởi vì mặc dù không hoạt động, nhưng việc cắm phích vào ổ điện khi không sử dụng vẫn góp phần làm cho hóa đơn tiền điện tăng lên. Theo viện nghiên cứu Berkeley (California, Mỹ), những thiết bị chưa rút phích, dù không sử dụng, cũng sẽ tiêu thụ khoảng 5% - 10% lượng điện năng tiêu thụ trong gia đình.
EVNHANOI tiếp nhận, tư vấn và giải đáp mọi thắc mắc của khách hàng sử dụng điện trên địa bàn Thủ đô thông qua tổng đài 19001288 (phục vụ 24/7). |
Minh Tuấn
" alt="EVNHANOI kêu gọi nhân dân tiết kiệm điện ngay từ đầu hè"/>3 cụ bà "phượt" 60km bằng xe đạp để ngắm cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ thu hút nhiều sự chú ý.
Trên chiếc xe "cà tàng" mộc mạc, giản dị với "hành trang" là những chiếc bánh mì thơm lừng và lon nước ngọt, 3 người phụ nữ thoải mái trò chuyện, ăn bữa lót dạ và ngắm nhìn cây cầu đặc biệt này.
Những "phượt thủ" lớn tuổi còn trang bị sẵn cả bơm xe đạp để phòng những sự cố xảy ra trong quá trình di chuyển.
"Mặc dù lúc đó là 1 giờ chiều, thời tiết khá nóng bức nhưng 3 bà vẫn rất rạng rỡ, niềm vui khi được ngắm cây cầu có ý nghĩa quan trọng hiện rõ trên những gương mặt đã nhiều nếp nhăn. Mình rất xúc động và cảm phục tinh thần của các bà", Hảo chia sẻ.
![]() |
Hành động đẹp và tinh thần "chịu chơi" của những người phụ nữ lớn tuổi khiến dân mạng thán phục. |
Sau khi câu chuyện và những hình ảnh ghi lại khoảnh khắc 3 người phụ nữ đạp xe hơn 60km đến ngắm cầu Cửa Hội được đăng tải trên mạng, nhiều người đã để lại những bình luận bày tỏ sự thán phục, ngưỡng mộ.
Bạn N.K viết: "Xem mà xúc động thật sự. Họ chính là những người cảm nhận rõ nhất ý nghĩa của cây cầu này. Những con người vẫn luôn giản dị, yêu đời như cách mà họ đã vượt qua quãng đường dài bằng xe đạp để đến đây".
"Các bà đáng yêu quá. Đúng là tuổi tác không quan trọng bằng tinh thần. Chúc các bà luôn mạnh khỏe và lạc quan như vậy để ngắm nhìn đất nước ngày càng đổi mới, văn minh hơn", tài khoản V.L.T bình luận.
Được biết, cầu Cửa Hội bắc qua sông Lam có tổng chiều dài tuyến hơn 5,2km nối 2 tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh. Trong đó phần cầu chính gồm 3 nhịp với 2 tháp dây văng hình búp sen. Sáng ngày 14/3 vừa qua, cầu đã chính thức cắt băng khánh thành, trở thành biểu tượng kiến trúc tiêu biểu của người dân 2 tỉnh Nghệ - Tĩnh.
Theo Dân Trí
Khi bị tôi nhắc nhở về hành động này, con dâu đùng đùng bỏ về ngoại. Cháu nói rằng, tôi quá cổ hủ và không hề biết thương con dâu.
" alt="3 cụ bà 'phượt' 60km bằng xe đạp để ngắm cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ"/>3 cụ bà 'phượt' 60km bằng xe đạp để ngắm cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ
Sau một năm cố gắng, Chloe (nhân vật ẩn danh, ở Anh) và bạn đời không thể tự có con. Theo BBC, các bác sĩ đã giới thiệu họ tới một phòng khám địa phương. Tại đây, họ nhận được thông báo chồng Chloe bị tinh trùng yếu gây vô sinh. Cặp đôi không có cách nào khác ngoài việc phải nhận hiến tặng tinh trùng để có con.
Phòng khám cung cấp danh sách những người tình nguyện cho tinh trùng. Nhưng hầu hết đều đã được lựa chọn hoặc không phù hợp với những gì mà Chloe và bạn đời mong muốn. Vì vậy, cuối cùng, họ chỉ tìm được duy nhất một người.
Cả hai phấn khích và bước vào đợt IVF đầu tiên vào tháng 10/2017. Nhưng may mắn đã không mỉm cười, cặp đôi thất bại.
Phòng khám tiếp tục giới thiệu họ sang hình thức khác đó là ICSI, tiêm tinh trùng vào trứng. Phương pháp này đắt đỏ hơn và cần đợt điều trị dài, lên tới hàng nghìn bảng Anh. Họ đắn đo. Bởi số tiền tiết kiệm hiện có là để dành cho đám cưới sẽ tổ chức sau đó 3 tháng.
![]() |
Chloe và bạn đời quyết định xin tinh trùng qua mạng sau nhiều nỗ lực IVF. Đồ họa: BBC. |
Giấu họ hàng, gia đình
Không còn cách khác, cả hai quyết định lên mạng tìm người hiến tinh trùng. Chloe sử dụng tên giả, tham gia vào các nhóm Facebook để gia đình và bạn bè không biết về điều này.
Ít lâu sau, một người đàn ông tình nguyện hiến tặng tinh trùng. Anh ta chụp các giấy tờ như giấy khám, xét nghiệm không mắc các bệnh nhiễm trùng lây qua đường tình dục. Hai bên hẹn gặp nhau tại bãi đỗ xe cách nhà Chloe vài dặm.
“Nghe có vẻ điên rồ nhưng sự thật là vậy. Chúng tôi gặp nhau ở bãi đỗ xe, làm ‘chuyện ấy’ trong nhà vệ sinh”, Chloe kể lại. Chồng cũng đi cùng cô để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra. Anh ngồi trong xe để đợi họ.
Mỗi lần gặp gỡ, Chloe đều gửi 50 bảng Anh phí xin tinh trùng và 10 bảng Anh tiền đi lại. Sau 6 lần gặp gỡ người đàn ông xa lạ, Chloe mang thai. Nhưng cô đã không thể giữ được đứa bé.
![]() |
Peter Ellenstein, 57 tuổi, ở Mỹ, chụp cùng các con ruột (từ trái qua) là Alana Shannon, Rachel White và Adam Sherman. Ông đã hiến tặng tinh trùng miễn phí nhiều lần trong đời một cách ẩn danh và chưa từng gặp lại bất kỳ đứa con nào. Ảnh: CBC News. |
Đại dịch Covid-19 ập đến. Việc đi lại trở nên khó khăn hơn nhưng Chloe và chồng vẫn khao khát có con. Họ tìm được người hiến tặng khác qua Facebook. Lần này người đàn ông cho tinh trùng tới nhà của cặp đôi.
Chloe cảm thấy thoải mái hơn. “Tôi có thể làm chuyện đó trong không gian riêng của mình. Không còn vội vã, không còn lo sợ như những lần ở nhà vệ sinh bãi đỗ xe”, người phụ nữ nhớ lại. Và họ đã thành công. Chloe mang thai.
“Chúng tôi rất hạnh phúc. Hành trình để có được con đã rất dài và rất lâu. Giờ đây, tôi biết ơn và chờ đợi thành viên nhỏ chuẩn bị chào đời”, người phụ nữ tâm sự.
Cặp đôi không nói với gia đình và bạn bè về việc họ nhờ nguồn tinh trùng trên mạng. Chloe tiết lộ cô “không muốn người khác biết chồng vô sinh nên tôi quyết định xin tinh trùng trên mạng”. Và người đàn ông cho tinh trùng cũng không xuất hiện trong giấy khai sinh của đứa trẻ. Anh ta cũng cam kết không đòi hỏi bất kỳ quyền lợi gì.
Chloe kể người đàn ông này từng quyên góp tinh trùng qua một phòng khám. Tuy nhiên, họ giới hạn người nhận là 10 gia đình. Sau khi đạt mức này, anh cho tinh trùng qua mạng và đã có thêm 3 đứa con khác.
Theo đạo luật được ban hành năm 2005 tại Anh, trẻ được thụ thai nhờ hiến tặng tinh trùng có quyền liên hệ với người cho khi 18 tuổi. Tuy nhiên, Chloe và chồng quyết định không nói với con về quá trình đứa trẻ được sinh ra, trừ khi có lý do y tế.
“Tôi cho rằng con không cần biết. Bởi chúng tôi khao khát một đứa con, đây là lựa chọn duy nhất. Tôi không khuyên mọi người làm theo điều đó, nhưng nếu bạn không có nhiều khả năng thụ tinh ống nghiệm, bạn sẽ hiểu”, bà mẹ tâm sự.
![]() |
Nhiều ứng dụng, nhóm trên Facebook trở thành cộng đồng kết nối những cặp vợ chồng hiếm muộn muốn xin tinh trùng. Ảnh: Getty Images. |
Nhiều rủi ro
Chloe đang rất hạnh phúc với đứa trẻ trong bụng. Tuy nhiên, cô không biết nó có rủi ro gì. Trên mạng, nhiều người chia sẻ về tình huống cha ruột của đứa trẻ đột nhiên xuất hiện và muốn giành quyền nuôi con hoặc đòi bồi thường tiền. Hay thậm chí, không ít người lợi dụng điều này để quấy rối tình dục. Chính vì vậy, các hội nhóm lập hẳn danh sách đen những người này.
Lorraine là một trong số bà mẹ có trải nghiệm tồi khi xin tinh trùng. Người phụ nữ 38 tuổi và bạn đời (vốn là cặp đôi đồng giới) quyết định xin tinh trùng trên mạng sau khi Dịch vụ Y tế Anh (NHS) từ chối cho họ thụ tinh nhân tạo. Trong khi đó, phòng khám tư nhân lại có chi phí quá đắt đỏ.
“Số tiền lớn quá. Tôi phải mất nhiều năm để tiết kiệm. Mức giá mà các phòng khám tư đưa ra là 600 đến 1.300 bảng Anh tùy thuộc quốc gia, dân tộc của người hiến”, Lorraine nói.
Vì vậy, cô quyết định xin tinh trùng trên Facebook. Cô trò chuyện với khoảng 20 người hiến tặng để tìm ra lựa chọn phù hợp nhất. Lorraine kể lại: “Họ khá đáng yêu. Nhưng một số người thì không. Những người này chủ đích kiếm tiền nhờ hình thức bán tinh trùng”.
![]() |
Xin tinh trùng qua mạng cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro. Ảnh: Freepik. |
Cô từng trò chuyện với một người đàn ông khá lịch sự. Tuy nhiên, sau đó, người này gửi nhiều ảnh sex khiến Lorraine hoảng sợ. Cũng không ít người dùng từ ngữ tục tĩu hay vòi vĩnh số tiền lớn. Những người khác ban đầu khá nhiệt tình nhưng khi cô đề nghị quan hệ thì họ không trả lời.
Sau nhiều lần không thể tìm được đối tác phù hợp, hạnh phúc đã đến với cặp đôi. Một đêm nọ, Lorraine bước vào kỳ rụng trứng - giai đoạn tốt nhất để thụ thai. Cô lướt Facebook thì tình cờ thấy bài đăng của một người đàn ông muốn hiến tặng tinh trùng. Anh là người đồng tính và không thể có con nên thôi thúc muốn giúp đỡ người khác.
Lorraine đã liên lạc và cảm thấy khá thoải mái. Người đàn ông này cũng đưa một số nguyên tắc như chỉ tặng cho cặp vợ chồng không hút thuốc, không sử dụng ma túy. Sau 3 giờ trò chuyện, Lorraine đề nghị gặp gỡ vì cô đang trong giai đoạn dễ thụ thai.
Người đàn ông lên tàu từ London tới gặp Loraine ngày hôm sau. Anh ta không nhận tiền. Cặp vợ chồng chỉ phải trả 36 bảng Anh cho chi phí đi lại. Sau 3 lần thân mật, Lorraine đã mang bầu.
Hiện tại, họ có một cô con gái 8 tháng tuổi. Cô gửi hình ảnh chụp con gái cho người cha ruột, với sự cho phép của Lorraine, anh đăng hình cô bé lên mạng. Họ dự định tiết lộ cho con gái về quá trình bé chào đời khi con lớn.
Cặp vợ chồng và người đàn ông đã ký thỏa thuận dài 16 trang, trong đó, nó quy định bố ruột không yêu cầu bất kỳ điều gì liên quan đứa trẻ, cũng không nhận được khoản tiền nào. Tuy nhiên nó có thể không có giá trị trước tòa nếu xảy ra tranh chấp về quyền nuôi con.
Theo Cơ quan Quản lý Phôi và Thụ tinh ở Người tại Anh (HFEA), thông thường, các phòng khám sẽ là đơn vị quản lý phí bồi thường cho người hiến tặng. Tổng chi phí mà họ được nhận qua những phòng khám là tối đa 35 bảng Anh. Nhưng việc mua bán tinh trùng là bất hợp pháp.
Sally Cheshire, người đứng đầu HFEA, cảnh báo hiện tại không có luật bảo vệ người tham gia thỏa thuận hiến tặng tinh trùng qua mạng. Vì vậy, cách làm này tiềm ẩn nhiều rủi ro.
“Nếu thỏa thuận không được thực hiện thì người hiến tặng vẫn là bố mẹ ruột của đứa trẻ. Trước luật pháp, họ có mọi quyền và trách nhiệm về tài chính hay nuôi con. Chưa kể, tìm kiếm người hiến tặng nhưng không kiểm tra trước về sức khỏe cũng tăng nguy cơ về bệnh tật”, bà Shally nói.
HFEA không thể quản lý hay thống kê con số cụ thể các cặp vợ chồng xin tinh trùng qua hình thức này. Tuy nhiên, theo cơ quan này, họ chưa từng nhận được vụ kiện cáo nào liên quan tranh chấp quyền nuôi con khi xin tinh trùng qua mạng. Nhiều khả năng các cặp đôi không muốn rắc rối và người khác biết nên đã tự giải quyết trong hòa bình.
Trên thế giới, hàng nghìn cặp vợ chồng có con nhờ hình thức này. Không ít gia đình vẫn giao thiệp tốt với bố/mẹ ruột của đứa trẻ. Vì vậy, các cặp đôi vẫn tin tưởng và đặt kỳ vọng vào những người hảo tâm trên mạng.
Theo Zing
Bị bỏ rơi khi còn nhỏ và được các cặp vợ chồng phương Tây nhận nuôi, những người phụ nữ này đang đi tìm câu trả lời cho nguồn gốc của mình ở Hồng Kông.
" alt="‘Không muốn ai biết chồng vô sinh, tôi xin tinh trùng qua mạng'"/>‘Không muốn ai biết chồng vô sinh, tôi xin tinh trùng qua mạng'
Nhận định, soi kèo Jeddah vs Ohod Medina, 23h05 ngày 24/2: Cửa trên ‘tạch’
Con hẻm nằm dưới chân cầu Nguyễn Văn Cừ, hơn 10 năm qua được nhiều đoàn làm phim chọn làm bối cảnh quay. Mới đây, khu vực này được đoàn phim Bố Giàchọn làm bối cảnh chính.
Sau những ngày náo nhiệt cùng các đoàn phim, người dân cù lao Nguyễn Kiệu lại trở về với nhịp sống yên ả bình thường. |
Khu vực này được biết đến với tên gọi cù lao Nguyễn Kiệu (Quận 4, TP.HCM). Nơi đây đang được giải tỏa, chỉ còn vài hộ gia đình sinh sống. Xung quanh hẻm là những "xác" nhà đổ nát, hoang tàn.
Nơi đây đang được giải tỏa. Nhiều căn nhà đã bị tháo dỡ, trơ trọi các bức tường bể nát. Khu vực chỉ còn một vài hộ gia đình ở lại. |
Tuy nhiên, cù lao lại nổi tiếng vì được nhiều nhà làm phim chọn làm bối cảnh. Người dân nơi đây cho biết, thời điểm phim Bố Giàkhởi quay, hẻm rất đông đúc, náo nhiệt.
Bà Hai, người dân sinh sống trong hẻm cho biết, đoàn làm phim Bố Già đã mượn căn nhà của bà để quay một số phân đoạn. |
Bà Hai, người dân sống trong hẻm cho biết, do nhà hoang, không cửa, mái nhiều nên đoàn làm phim đã dùng các tấm bạt che tạm để làm bối cảnh.
Đây là con hẻm dẫn vào căn nhà là bối cảnh chính trong phim. |
Sau khi hoàn tất các cảnh quay, nơi đây đã được đoàn làm phim tháo dỡ. Tuy nhiên, người dân cho biết, căn nhà cũ nát vẫn được nhiều người tìm đến, chụp ảnh kỷ niệm. |
Căn nhà được người dân quét dọn sạch sẽ. Với họ, đây là khu vực có nhiều kỷ niệm. Khi đoàn phim tiến hành các cảnh quay, nhiều người đã đến đây để được tận mắt nhìn thấy các thần tượng của mình ngoài đời thực. |
Căn nhà được đoàn làm phim dựng cảnh, trang trí theo phong cách xưa cũ. Nhiều vật dụng, cách trang trí tại đây gợi nhớ khung cảnh từ những năm 80 - 90. |
Nam thanh niên này cho biết, do nhà sát bên bối cảnh quay chính nên nhiều lần gặp nghệ sĩ Trấn Thành. Anh nói, thời điểm đó, khu vực này rất xôm tụ, vui vẻ. |
Cô Giang kể, khi đoàn phim đến, người dân tại con hẻm đều rất vui và nhiệt tình hỗ trợ. Cô được đoàn phim thuê dàn karaoke để đóng phim. "Đoàn phim ai cũng dễ thương và rất thân thiện. Họ mượn, thuê của ai cái gì đều trả tiền hoặc gửi quà đầy đủ", cô Giang nói thêm. |
Được biết, sau Trấn Thành, nghệ sĩ Ngô Thanh Vân cũng đến hẻm và chọn bối cảnh này để quay bộ phim mới của mình. |
Bài, ảnh, clip:Nguyễn Sơn
'Dân ở đây hiền không hiền, dữ không dữ nhưng người đàng hoàng mới được vào đây quay phim', người dân sinh sống tại cù lao Nguyễn Kiệu, nơi diễn ra bối cảnh chính phim Bố già nói.
" alt="Cận cảnh cuộc sống ở hẻm nhỏ nơi Trấn Thành và đoàn phim Bố già 'đóng đô'"/>Cận cảnh cuộc sống ở hẻm nhỏ nơi Trấn Thành và đoàn phim Bố già 'đóng đô'
Khảo sát cho thấy có nhiều lý do khiến người giàu có chọn không mua nhà: lãi suất cao, không thích nguồn cung nhà ở hiện có và không muốn phải chịu trách nhiệm bảo trì, sửa chữa.
Ruthie Assouline, nhà lãnh đạo nhóm Bất động sản Douglas Elliman, chuyên về bất động sản xa xỉ cho biết, rất nhiều khách hàng của ông than thở ''có nhiều tiền nhưng không thể tìm nhà ưng ý''.
Ví như Hùng, cậu tốt nghiệp chuyên ngành bác sỹ thú y tại Đại học Nông lâm Huế năm năm trước. Cầm tấm bằng tốt nghiệp, cậu theo bạn bè đi làm một vài dự án nhỏ ở Tây Nguyên, được vài tháng thì bỏ vì bị quỵt tiền công, Hùng vào nam, ở nhờ nhà người thân tìm việc. Vài tuần, một tháng, tháng rưỡi, cậu vẫn không tìm được việc trong khi bố mẹ đang phải tiếp tục trả nợ gốc và lãi món tiền đã vay nuôi cậu ăn học trên vài sào ruộng còm cõi của gia đình.
Vài ba ngày, gia đình lại điện vào hỏi "đã có việc làm chưa", áp lực quá lớn, Hùng đi làm công nhân nhà máy dệt. Tôi giúp Hùng vào làm vị trí thu mua ở một công ty khá lớn. Lúc đó họ chỉ cần một người nhanh nhẹn, có thể đào tạo và tôi biết cậu phù hợp. Cậu tiến bộ rất nhanh và giờ trở thành nhân viên thu mua có hạng. Không thể kể hết niềm hạnh phúc, vui sướng của Hùng cùng gia đình. Với họ, có việc làm là cả một sự "giải thoát" về vật chất lẫn tinh thần. Tôi vô tình trở thành ân nhân của họ đến tận bây giờ.
Tôi nhận ra rằng, cái chung của những người tôi đã đồng hành không phải là bất tài, kém cỏi mà chỉ là thiếu kỹ năng, thiếu hiểu biết về phương thức tìm việc. Họ chưa hề được hướng dẫn, đào tạo cách làm thế nào để tìm được một công việc tốt. Nhiều người đã đi phỏng vấn nhiều lần, nhưng không nơi nào đồng ý tuyển.
Và điều này dẫn đến tư duy phổ biến trong xã hội, nhà nhà lo rà soát các mối quan hệ, nhờ người chạy vạy giúp và sẵn sàng vay mượn tiền bạc để chạy việc nếu có con, cháu chuẩn bị tốt nghiệp cao đẳng, đại học.
Họ đều khiến tôi hết sức chia sẻ, cảm thông vì nhớ lại chính mình hơn 10 năm trước. Khi mới ra trường, tôi thất nghiệp suốt vài tháng đầu. Đó là khoảng thời gian đáng sợ, ám ảnh đến tận bây giờ.
Mẹ thường thở dài, bố nói bóng gió khiến không khí gia đình hết sức nặng nề, u ám. Tôi mặc cảm, tự ti như mình đã gây ra tội lỗi và đã rơi nước mắt vì buồn tủi. Sau này đi làm, có kinh nghiệm và làm công tác nhân sự, tôi mới hiểu lý do đã khiến mình thất bại. Bởi mặc dù tôi đã rất nỗ lực và chủ động kiếm việc, nhưng thực tế, khi gặp nhà tuyển dụng, tôi khá lúng túng trong cách trả lời, không dám đặt câu hỏi với nhà tuyển dụng để phô hết được phẩm chất, kỹ năng riêng. Tôi cũng không hề biết tác phong, dáng bộ của mình lúc đó nên thế nào để hiệu qủa nhất, cộng với thiếu kinh nghiệm làm việc, tôi trượt phỏng vấn là điều hiển nhiên.
Tôi đâu có khác nhiều bạn trẻ bây giờ. Bởi lẽ các kiến thức và kỹ năng tối thiểu nhưng vô cùng quan trọng đó chưa bao giờ được đào tạo trên giảng đường đại học, dù ở mức cơ bản nhất, ngay cả những năm tháng cận kề tốt nghiệp. Và không mấy ai tự trang bị được cho mình những kỹ năng mềm quan trọng này.
Trong vài học kỳ cuối cùng tại trường tôi, sinh viên phải học vài môn tự chọn, cùng nhiều môn dạy về tư tưởng, lý luận, hàn lâm như đã học ở đại cương. Tuyệt nhiên không có một bài học nào, dù là buổi nói chuyện ngắn của thầy cô, hướng dẫn sinh viên năm cuối cái họ đang cần nhất. Đó là tâm lý lần đầu tiên tiếp xúc với môi trường công xưởng, văn phòng; chuẩn bị và bày biện hồ sơ cá nhân; viết một lá đơn xin việc ấn tượng; tìm việc bằng những kênh, phương tiện nào; cách trả lời, đặt câu hỏi, dáng bộ khi phỏng vấn... và những kiến thức, kỹ năng cơ bản để thao tác công việc. Tất cả dường như được phó mặc cho sinh viên và doanh nghiệp sẽ thuê họ.
Chưa kể, trong nhiều năm làm "môi giới việc làm" bất đắc dĩ, tôi nhận ra, rất nhiều người có thể làm rất tốt các việc trái ngành như Hùng ở trên. Có kỹ sư trở thành quản lý kho, kế toán viên nhưng có duyên làm nhân sự. Sau này, nhiều bạn nói với tôi rằng, dù trái chuyên môn với tấm bằng nhưng họ thấy phù hợp và thích thú với công việc hiện tại, phát huy được thế mạnh của mình.
Các kỹ năng mềm để tìm việc làm, "bán" được chất xám và sức lao động của mình với giá hợp lý nhất, phải được đào tạo, hướng dẫn cho lớp lao động trẻ, và rất nên được trang bị cho sinh viên từ các giảng đường. Bởi họ thật sự cần một cây cầu từ cổng trường đến nơi làm việc để bớt bỡ ngỡ và giảm được những sai sót như biết bao người đã vấp, chưa kể gây lãng phí nguồn lực xã hội, gây thiệt thòi cho môi trường kinh doanh và làm chậm lại nền kinh tế.
Chúng ta vẫn nghe các doanh nghiệp kêu ca vì khó tuyển người, còn người lao động thì than thở vì khó tìm việc. Hàng nghìn tài xế xe ôm, công nhân vẫn đang cất tấm bằng tốt nghiệp cao đẳng, đại học ở góc tủ. Mắt xích thị trường lao động bị gãy lâu nay có phần quan trọng do việc thiếu kỹ năng tiếp thị bản thân, tìm việc làm, hiểu về công việc và tự điều chỉnh năng lực của chính những người lao động.
Đào tạo kỹ năng thích nghi với nhu cầu của doanh nghiệp và thị trường tuyển dụng, đáp ứng những gì người đi làm và xã hội đang cần là điều các nhà trường, tổ chức nên xem là mục tiêu quan trọng; thay vì nhồi nhét cho sinh viên những gì có sẵn.
Đặng Quỳnh Giang
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Tiếp thị bản thân"/>