Chàng Ngốc ấy chính là một trong 4 gương mặt tham dự chung kết năm thứ ba của"Đường lên đỉnh Olympia". Và cô gái đã chinh phục trái tim anh là người đã lọt vàovòng thi quý - Nguyễn Thanh Xuân.Cùng dự thi năm thứ ba Đường lên đỉnh Olympia (2001-2002), Mai Thanh Tiếp (THPTBỉm Sơn, Thanh Hóa) và Nguyễn Thanh Xuân (THPT Châu Văn Liêm, Cần Thơ, cùng sinh năm1984) là cặp đôi đầu tiên nên duyên vợ chồng của cộng đồng các thí sinh dự thi chươngtrình.
Đến nay dù đã có một cô con gái gần 3 tuổi, nhưng mỗi khi nhớ lại niềm vui đượctham dự chương trình và quen được nhau, hai người vẫn luôn cảm thấy đó là một điềumay mắn.
|
Cặp đôi đầu tiên nên duyên vợ chồng của mái nhà chung Olympia |
Cùng lắng nghe cô gái từng lọt vào vòng thi quý kể lại chuyện tình với chàng Ngốccủa mình.
Yêu nhau từ mái nhà Olympia
Mình đến với Olympia rất tình cờ, vì thầy hiệu trưởng cũng là thầy dạy môn sinhhọc cho tớ, "cưng chiều" thì cho đi thi thử cho biết.
Từ mái nhà Olympia ấy, bọn mình đã gặp nhau, đã yêu nhau, dù cũng phải mất mộtthời gian lâu, đã có những bạn bè chung nhiều không kể xiết, đã có những người luônluôn đứng bên cạnh, "vun vén" và "ủng hộ" cho chúng mình, và bọn mình muốn cám ơn cáinôi ấy thật nhiều.
Với mình, Ngốc là một tên người lớn ham chơi. Bọn mình gặp nhau lần đầu tiên trongđợt giao lưu Olympia ở khách sạn Thắng Lợi. Ngày ấy, Ngốc đã "rình rang" trong hộivới những câu chuyện "nhân văn", được cả "Giáo sư" nhận làm "đệ tử ruột". Mình vớiNgốc cùng đội với nhau trong các trò chơi và trượt nước với nhau cả ngày... Nhưng màmột năm sau, khi ra Hà Nội, mình vẫn... nhầm cả tên trường Ngốc đang học.
|
Từ khi còn là những người bạn thân, cho đến lúc thành vợ chồng, anh mãi là chàng Ngốc đáng yêu của chị |
Ba tháng ở ĐH Ngoại ngữ ôn IELTS trước khi đi Úc du học, mình nào có nghĩ ra ngàyngày đang đi học... trên cùng một con đường với Ngốc! Một hôm tự nhiên mà "va vàonhau", mừng mừng tủi tủi, còn được Ngốc mời đến nhà nấu lẩu cá cho ăn thơm phưngphức, được Ngốc chở đi chơi bằng xe đạp, mà mình thì... ú, Ngốc lại gầy nhom.
Những ngày ở trường ấy, với mình, cũng thật là vui. Mình đã từng đá bóng trong sântrường Ngốc, làm hậu vệ mà cứ "phá đội hình" vì rất thích lên... tấn công. Mình đãtừng thả diều trong cái khoảng không gian xinh xinh ấy, đã lên giảng đường "học lỏm"một ngày cùng lớp Ngốc.
Mãi là người bạn thân
Sau khicuộc thi kết thúc, Mai Thanh Tiếp trở thành chàng sinh viên ĐH Ngoạithương, còn Nguyễn Thanh Xuân chuẩn bị đi du học tại Úc.
"Rồi là đến những ngày bọn mình sống cách nhau hàng mấy múi giờ. Ngốc thì trởthành một anh nhà báo dễ thương của hội, sự vụ gì cũng thấy có mặt, người đẹp nàocũng thấy "có kề bên". Vậy mà, bọn mình vẫn là bạn thân của nhau.
Ngày ấy có chuyện gì mình cũng ríu ran với Ngốc. Ngốc thì lại "nhớ lâu", đến nỗithi thoảng mình phải ngỡ ngàng kêu lên vì Ngốc như một quyển nhật ký biết nói vậy.
|
Để ghi lại những kỷ niệm về "bà mai" Olympia, cả hai đã quyết định thực hiện bộ ảnh cưới thú vị này |
Có những lần mình nhớ nhà, sợ gọi điện về mọi người lại lo. Thế là mình gọi choNgốc được nghe cái giọng ấm ấm vỗ về. Mà hồi ấy sao Ngốc "đại gia" thế, thi thoảngnhận được điện thoại, tin nhắn từ Việt Nam, làm tớ... tim đập chân run!
Mình vẫn nhớ một lần nghe Ngốc hát. Bài "Con đường màu xanh" ấy mà thấy bângkhuâng. Cũng có những lúc hai đứa ngồi kể chuyện tình cho nhau nghe. Những ngày ấysao mà hồn nhiên quá! Và với mình, Ngốc đầu tiên và mãi mãi sẽ là một người bạnthân!".
Thêm hai chữ bạn đời
Ba năm trôi qua, trong chớp mắt mình tốt nghiệp đại học, trở về nhà. Ngốc bảo đãtừng muốn đáp máy bay vào đón lúc mình đặt chân lên Sài Gòn ngập nắng.
Đã có lúc mình sợ tình bạn "online" của mình có chút gì mong manh quá. Đã có lúcmình tự hỏi không biết lúc gặp lại nhau hai đứa có gượng gạo lắm không? Và thế làmình quyết định ra Hà Nội để gặp Ngốc sau bao nhiêu năm. Ngốc cười cái nụ cười rạngrỡ ấy và khiến mình yêu cho đến bây giờ.
Mình ra thăm Hà Nội đúng vào những ngày đầu đông. Trời rét. Thương Ngốc gầy gò"như một con mèo hen" vẫn cởi áo khoác khoác lên cho mình khỏi lạnh. Thương Ngốc buồnhiu khi biết mình ra một tuần mà còn phải về quê, chỉ ở lại phố có mỗi một đôi ngày.Thương Ngốc những đêm đưa mình về đầu ngõ cứ ngẩn ngơ nhìn vì gặp nhau chưa được baolâu lại sắp phải chia xa.
Để thực hiện bộ ảnh cưới đồng phục Đường lên đỉnh Olympia này, Tiếp đã phải liênhệ với ban tổ chức và mượn bằng được hai chiếc vòng nguyệt quế của chương trình.
Mình về lại Sài Gòn, không dám nghĩ tình cảm này có điều gì lớn hơn tình cảm dànhcho một người bạn thân. Lại bắt đầu một công việc mới, bắt đầu làm quen những ngườibạn mới, với những chuyến công tác mải miết từ thành phố này sang thành phố khác.
Rồi Ngốc vào thăm, tặng cho mình một em rùa màu xanh rất to. Còn chun mũi: "Đểđằng ấy ôm mỗi khi nào nhớ tớ".
|
Mô tả |
Đối với chị, anh là một người chồng rất ngoan, và luôn tự nhận mình chiều vợ nhấtkhu tập thể. Anh còn rất hài hước và luôn khiến ngôi nhỏ vui vẻ, tràn ngập tiếngcười.
Nhờ có Ngốc, mình có thêm nhiều bạn. Mình đi với Ngốc mà đôi khi cũng đến là...ghen tị. Vì ai ai cũng dặn dò mình, Ngốc hiền thế, tớ đừng có "bắt nạt" người yêu.Ngốc vẫn hay trêu mình: "Bọn chúng em vẫn... chưa liên quan gì đâu".
Cũng có đôi khi bắt đầu yêu Ngốc , mình mới giật mình thảng thốt, sợ sau này Ngốcsẽ "quên mất" thế nào là... bạn thân! Nhưng Ngốc chỉ cười xòa: "Bọn mình sẽ là đôibạn thân suốt đời". Và trong quyển từ điển của chúng mình có thêm định nghĩa bạn đời,rất tròn trĩnh!".
Sau 7 năm là bạn thân và 2 năm chính thức ngỏ lời yêu, một đám cưới hạnh phúc củacặp đôi Olympia đầu tiên đã diễn ra vào đầu năm 2010. Đặc biệt, đám cưới này hoàntoàn do cộng đồng Olympia thiết kế, dẫn chương trình và biểu diễn những tiết mục vănnghệ "cây nhà lá vườn".
Chàng ngốc Mai Thanh Tiếp ngày nào nay đã trở thành nhân viên của Tổng công typhát điện I (Quảng Ninh), còn Thanh Xuân hiện là nhân viên tài chính của ngân hàngVPBank. Hiện tại gia đình nhỏ của cặp đôi này đã có thành viên thứ ba. Đó là bé MaiAnh Thư gần ba tuổi rất đáng yêu và tinh nghịch.
(Theo Tri thức)
" alt="Cặp đôi đầu tiên nên duyên từ Đường lên đỉnh Olympia"/>
Cặp đôi đầu tiên nên duyên từ Đường lên đỉnh Olympia
- Dù cho bà ngoại đang ngất xỉu, bé trai 8 tháng tuổi vẫn khóc gào lên đòi bà. Những lúc đói, bé Duy lại cố leo lên ngực bà để bú.XEM CLIP:
Đã nhiều ngày trôi qua, tiếng khóc vẫn không dứt trong căn nhà nhỏ của bà Trần Thị Minh (trú tại xã Tam Hợp, huyện Quỳ Hợp, Nghệ An) – mẹ cô giáo Phan Thị Tuyên (sinh năm 1988) qua đời vì tai nạn giao thông.
Dù cho bà ngoại đang ngất xỉu, bé Nguyễn Đình Đức Duy (8 tháng tuổi) và anh trai Nguyễn Đình Đức Hoàng (2 tuổi) vẫn gào lên khóc đòi bà. Những lúc đói sữa, bé Duy lại cố leo lên ngực bà để ghé miệng bú.
Để xoa dịu nỗi đau, hai đứa trẻ được hàng xóm mua cho nhiều bánh, sữa và đồ chơi. Nín khóc được một lúc thì Duy và Hoàng lại khóc gào lên, đòi ông bà đưa đi tìm mẹ. Nhiều người không cầm được nước mắt khi chứng kiến cảnh bi thương này.
Được biết, hoàn cảnh gia đình chị Tuyên hết sức khó khăn. Năm 2011, chị được nhận vào làm việc tại trường Mầm non xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu (Nghệ An).
|
Bà Trần Thị Minh khóc ngất trước sự ra đi của con gái |
Sau khi lấy chồng, chị Tuyên về huyện Quỳnh Lưu làm dâu. Được hơn một năm, thì gia đình nhà chồng xảy ra biến cố, vợ chồng chị rơi vào cảnh nợ nần, tay trắng.
Không có nhà để ở, hai vợ chồng cùng cậu con trai vừa sinh phải về nương nhờ ông bà ngoại. Dù già yếu, bệnh tật nhưng ông bà ngoại vẫn cố gắng chăm sóc các cháu cho các con đi làm kiếm tiền.
Để có tiền trả nợ, anh Nguyễn Đình Trung (SN 1986, chồng chị Tuyên) phải bỏ quê hương, ra bắc làm công nhân. Ở nhà, ngoài giờ dạy ở trường, chị Tuyên còn tranh thủ thời gian đi làm thuê mới đủ tiền nuôi 2 người con.
|
Chị Tuyên ra đi để lại 2 đứa con thơ dại |
|
Căn nhà nhỏ nơi 3 thế hệ gia đình cùng sinh sống |
Trước đó, khoảng 18h ngày 18/10, trên đường đi làm về, xe máy chị Tuyên không may va chạm với xe ôtô của một thầy hiệu trưởng tiểu học.
Vụ tai nạn khiến chị Tuyên đập đầu xuống nền đường, dù được người dân đưa đi cấp cứu nhưng chị vẫn tử vong sau đó.
Thương con gái không có nhà cửa để thờ phụng, vợ chồng bà Minh quyết định đưa bài vị chị Tuyên về nhà hương khói.
Hiệu trưởng trường Mầm non xã Châu Bình bà Đoàn Thị Hoa cho biết, trong quá trình công tác tại trường, chị Tuyên được đồng nghiệp, phụ huynh quý mến.
“Chúng tôi rất đau xót trước sự ra đi vội vàng của cô Tuyên. Hôm cô mất, nhà trường tổ chức ngày 20/10 cho các cô, tôi vẫn nhớ như in nụ cười của Tuyên lúc đó” bà Hoa ngậm ngùi.
Bà Hoa cho biết, khi nghe tin chị Tuyên bị tai nạn giao thông, hội phụ huynh đã kêu gọi mọi người quyên góp tiền bạc, hỗ trợ cho gia đình. Những ngày qua, rất đông phụ huynh và học sinh đến thăm viếng, đưa tang cô.
Trưởng phòng GD&ĐT huyện Quỳ Châu bà Nguyễn Thị Châu cho biết, sự ra đi của chị Tuyên để lại sự đau buồn cho ngành giáo dục huyện. Nhằm hỗ trợ cho hai cháu nhỏ, Phòng GD&ĐT đang kêu gọi giúp đỡ từ các cơ quan đoàn thể trên địa bàn.
Trước đó, Công đoàn Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An hỗ trợ 10 triệu đồng để gia đình lo hậu sự cho chị Tuyên.
Mọi đóng góp có thể gửi về: 1. Gửi trực tiếp Bà Trần Thị Minh (mẹ chị Tuyên), xóm QuỳnhTiến, xã Tam Hợp, huyện Qùy hợp, tỉnh Nghệ An. ĐT: 0386644495 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2018.253 Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER - The currency of bank account: 0011002643148 - Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code: BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Viettinbank: Chuyển khoản: Báo VietNamnet Số tài khoản: 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài: Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code: ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. ĐT: 08 3818 1436 |
Ngã ở sân trường, trẻ mầm non tử vong thương tâm
Khoảng 9h sáng ngày 9.10, tại điểm Mầm non bản Xôm, xã Nà Tấu, tỉnh Điện Biên đã xảy ra vụ việc một trẻ mầm non tử vong sau khi bị ngã trong sân trường.
" alt="Nhói lòng cảnh cô giáo bị xe ô tô hiệu trưởng đâm tử nạn"/>
Nhói lòng cảnh cô giáo bị xe ô tô hiệu trưởng đâm tử nạn
Có chút hơi men, đêm hôm ấy, chúng tôi ngã vào vòng tay nhau.Tôi là một nhân viên trong một công ty lớn. Mặc dù không quyền cao chức trọng nhưng mọi người nhìn vào cuộc sống của tôi đều cảm thấy ngưỡng mộ. Theo đó, tôi có một gia đình hạnh phúc. Hai vợ chồng không giàu nhưng cũng có của ăn, của để.
Chồng tôi làm kinh doanh nên thu nhập cũng khá. Thu nhập hàng tháng trong gia đình vào khoảng 30 triệu. Đây được xem là mức tốt khi chúng tôi sinh sống tại một tỉnh nghèo.
|
Ảnh: Pinterest |
Trước đây, cuộc sống của tôi êm đềm trôi đi cho đến ngày công ty tôi sắp xếp lại nhân sự. Đó là lúc tôi bị cuốn vào một mối tình lúc nào không hay.
Chàng trai khiến tim tôi đập loạn nhịp là anh, người được Tổng công ty điều về làm Giám đốc công ty chi nhánh nơi tôi làm việc. Tôi là nhân viên phòng luôn được ban lãnh đạo để ý và quan tâm. Vì tính chất công việc nên tôi và mọi người trong phòng thường đi làm ca.
Anh là người nơi khác nên anh được bố trí chỗ ăn, chỗ ở ngay tại công ty. Ngày nào cũng vậy, anh lên phòng tôi làm việc và trò chuyện cùng mọi người.
Anh mới về nhận nhiệm vụ nên tiếp khách nhiều. Lần nào cũng thế cứ mỗi lần tiếp khách là anh gọi mọi người trong phòng đi cùng.
Một lần, chúng tôi đi ăn uống, sau đó đi hát. Hôm đấy, thấy anh say nên mọi người bảo tôi đưa anh về. Hôm đó cũng là ca tôi trực. Khi về tới công ty, anh nói với tôi là: “Anh đã quan sát và để ý e lâu rồi. Anh ở xa nhà cũng rất buồn".
Trong câu chuyện này, anh cũng đề cập đến chuyện thương tôi làm vất vả. Anh nói: "Anh sẽ bố trí em vào vị trí tốt để em khỏi vất vả như trước”.
Những lời anh nói đúng với suy nghĩ và sự cố gắng của tôi trong những năm qua. Có chút hơi men trong người, đêm ấy, chúng tôi ngã vào vòng tay của nhau.
Thời gian cứ trôi đi. Ngày nghỉ cuối tuần nào, chúng tôi đều bên nhau. Những lần này, tôi đều lừa dối chồng là tôi đi làm.
Thực sự bây giờ tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi vòng xoáy này. Tôi muốn trở về với gia đình bé nhỏ và hạnh phúc của tôi. Chồng tôi rất thương yêu vợ, các con đều kính trọng mẹ. Nếu chuyện bị phát giác ra, tôi sẽ bị mất tất cả.
Tuy nhiên điều này cực kỳ khó khăn vì ngày nào đi làm tôi cũng gặp anh. Tôi cũng không thể nộp đơn xin nghỉ vì đây là công việc yêu thích của tôi.
Tôi phải làm sao đây? Xin các độc giả VietNamNet hãy cho tôi lời khuyên.
Mời độc giả tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Tâm sự" bằng cách nhập nội dung bình luận phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận", hoặc gửi chia sẻ về địa chỉ email: [email protected] (ghi chú tên bài viết). Các bài viết thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng cảm ơn!" alt="Bi kịch sau đêm ngã vào vòng tay vị giám đốc trẻ"/>
Bi kịch sau đêm ngã vào vòng tay vị giám đốc trẻ