Nhận định, soi kèo Moreirense vs Boavista, 03h30 ngày 17/3: Dìm khách xuống đáy
(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Atletico vs Barca, 03h00 ngày 17/3: Ca khúc khải hoàn
Acer Iconia A510 lõi tứ. Ảnh: Pocket-lint >> Acer ra A510 và A700 phiên bản Olympic
" alt="Acer chính thức bán ra Iconia Tab A510 lõi tứ" />- Cứ vài chục người thì may ra có một người có một cái như thế. Giá mỗi cái lúc đó khoảng bảy, tám chỉ vàng. Mười cái như vậy thì có thể mua được chiếc xe Honda Dream “7 số”. Những người thời đó nói, năm 1992, đi xe Dream “7 số” uy nghiêm hơn chạy xe Honda SH bây giờ nhiều. Còn đeo cái cục “oách” bên hông, bạn hẳn nhiên ra dáng người thành đạt.
" alt="Cục “oách”" />
Ỷ có vua chống lưng nên Tô Thảo Nhi đi ăn xin còn đỏng đảnh kén chọn, không ngon không ăn, tiền ít không lấy, chuyện này khiến cho gã nhà giàu mới nổi Vương Cẩm Tài trên trấn tức chết.
Vương Cẩm Tài đương nhiên rất tức giận bởi vì đối tượng Tô Thảo Nhi xin xỏ chính là y. Trước đây khi Tô Thảo Nhi tới cửa xin ăn lần đầu tiên, Vương Cẩm Tài thấy người ta mù lòa nên cố ý cho chút cơm thừa canh cặn, còn lấy miếng sắt giả làm đồng xu gạt người.
Nào ngờ đã không đuổi được tên ăn mày này đi mà hắn còn hừ lạnh một tiếng vạch trần mánh khóe của y, Vương Cẩm Tài thẹn quá hoá giận, "Chẳng phải ngươi bị mù sao?!"
"Không sai, ta bị mù, " Tô Thảo Nhi đẩy gọng kính đen trên sống mũi như muốn nhấn mạnh hắn là kẻ mù hàng thật giá thật, "Ngươi có biết tâm nhãn không?"
"Tâm, tâm nhãn?" Vương Cẩm Tài mờ mịt khó hiểu hỏi lại, "Đó là cái quái gì?"
"Chính là cái quái giúp ta phát hiện mọi chuyện thất đức ngươi làm đấy." Tô Thảo Nhi giơ ra cái bát ăn xin vua ban của hắn, "Thấy không? Thánh chỉ đấy nhé. Hoặc là lấy ra hoặc là theo ta đi gặp quan, tố cáo ngươi xem thường Thánh thượng."
"Hả?" Tuy Vương Cẩm Tài là kẻ lắm tiền nhiều của trong làng quê trấn nhỏ này nhưng cũng là đồ nhà quê chưa thấy qua việc đời, chỉ biết quanh quẩn trong mấy mẫu đất. Tội danh lớn như thế dọa y đứng chết trân tại chỗ, bỗng nhiên nghe Tô Thảo Nhi nói tiếp, "Kỳ thật lúc nãy ngươi bỏ cơm thiu vào bát của ta đã là khi quân phạm thượng, còn miếng sắt này cũng là vật chứng rõ ràng để ta cáo trạng."
"Hả?!" Đến mức này cơ à?!
Vương Cẩm Tài há hốc miệng quên cả ngậm lại, đây đâu phải tên ăn mày, rõ ràng là ăn cướp thì có!
"Vậy...... Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Ngươi nói xem?" Tô Thảo Nhi cười híp mắt lắc lư cái bát.
Thôi của đi thay người vậy, Vương Cẩm Tài chẳng thể làm gì khác nên đành nhận lấy cái bát định cho hắn thêm chút cơm trắng.
"Khoan đã." Tô Thảo Nhi xua tay, bộ dạng cứ như thể hắn mới là đại lão gia ở đây còn Vương Cẩm Tài chỉ là tên sai vặt.
"Giờ ta không ăn cơm, ta muốn ăn thịt nướng."
"Ngươi nói cái gì?!" Vương Cẩm Tài suýt nữa thì nhảy vọt lên cao, "Nói đùa! Mơ mộng hão huyền! Ngay cả lão gia ta còn không nỡ ăn thịt đâu!"
Điều này lại là sự thật. Vương Cẩm Tài là quỷ keo kiệt nổi tiếng khắp trấn, rõ ràng trong nhà giàu nứt đố đổ vách nhưng một xu cũng không nỡ tiêu, Vương gia chỉ có một lão quản gia ăn không được mấy miếng cơm và một tiểu nha hoàn muốn giảm cân. Hơn nữa nha hoàn ở Vương gia thường xuyên thay đổi, cô nương nhà ai muốn giảm cân thì cứ đến nhà bọn họ làm nha hoàn, chỉ một tháng đảm bảo gầy ngay. Không riêng gì với người khác mà ngay cả Vương Cẩm Tài cũng không nỡ ăn không nỡ mặc không nỡ dùng, keo kiệt tới cực điểm. Y mặc quần áo luôn ít hơn người khác, ăn cũng kém xa người khác, đồ y dùng đều là đồ cũ nhặt về, ngay cả quan tài của cha y cũng mỏng hơn bình thường. Trong vòng trăm dặm không có cô nương nhà nào dám gả cho y, Vương Cẩm Tài còn vui mừng vì bớt được một khẩu phần.
Bớt đi một miệng ăn cơ đấy! Vương Cẩm Tài kích động cảm khái, cái này tiết kiệm được bao nhiêu là tiền. Thế mà bây giờ tên ăn mày chết tiệt này lại đòi mình cho ăn thịt sao? Đùa à, lão gia ta ngay cả vợ cũng không dám cưới mà lại đi nuôi ngươi sao?
"Không được không được tuyệt đối không được!" Vương Cẩm Tài kiên quyết không đáp ứng, đầu lắc như trống bỏi, ai ngờ Tô Thảo Nhi không chịu thua, túm lấy y đòi đi gặp quan.
Không ngờ tên mù này lại mạnh bạo đến thế, Vương Cẩm Tài muốn chạy cũng không thoát, bất đắc dĩ cò kè mặc cả: "Thay bằng rau cải, rau cải nhé?"
"Đậu phụ khô, đậu phụ khô thì sao?"
"Vậy nấm hương, nấm hương được không?"
" alt="Truyện Gã Ăn Xin Mù Bất Hạnh" />
Đầu bên kia điện thoại chỉ hơi sững sờ, sau đó ngữ khí ôn hòa chậm rãi đáp: "Bạn học, cậu nên rời giường đi học"
"A?" Yến Gia còn chưa kịp phản ứng.
"Bạn học, một tấc thời gian một tấc vàng, không nên lãng phí tuổi trẻ"
"Ồ"
Cái này là Yến Gia biểu thị đối với tầm quan trọng của câu "Một tấc thời gian một tấc vàng" một mực tán thành. Mãi đến tận khi đối phương kết thúc cuộc gọi, Yến Gia mới phục hồi tinh thần lại, mờ mịt mà nhìn quanh phòng ngủ trống rỗng.
Không đúng, là ai a! Yến Gia quên mất đi vấn đề mấu chốt này. Trực tiếp thoải mái cùng người kia hàn huyên, nghe theo người kia mà thông suốt tự mình thức dậy, coi như đây là trò đùa dai đi. "Bất quá, bạn học kia âm thanh vẫn rất dễ nghe."
Ôn nhu khiến lòng người nghe ngứa ngáy, thanh âm giống như học trưởng vậy...
Cuộc gọi vừa qua, Yến Gia đã hoàn toàn không còn ý nghĩ ngủ tiếp, liền dứt khoát hướng đến thư viện mà đi tới. Từ ký túc xá số Hai của mình, dậy sớm đến thư viện chiếm chỗ ngồi. Gần cuối kỳ, thư viện đặc biệt đông, đi muộn cơ bản không tìm được bàn trống. Tranh đua đặc biệt lợi hại.
Yến Gia mang theo quyển sách tham khảo tiếng Anh, tìm được chỗ ngồi phía sau bạn cùng phòng, liền bắt đầu gặm sách. Bởi vì cậu học chuyên ngành tiếng Nhật, cho nên đã sớm đem tiếng Anh quăng lên chính tầng mây. Nhưng tiếng Anh là môn vẫn phải thi, tuy rằng yêu cầu rất thấp, 70% là bài tập trong sách giáo khoa.
Mà phải nhớ kĩ, cũng rất khó a!
Yến Gia ngay tại thời điểm tập trung, bên tai đột nhiên xuất hiện một làn hơi nóng, Yến Gia cho là mình đã nghe nhầm rồi. Mãi đến khi vai bị người vỗ một cái, Yến Gia mới phát hiện ra không nhận lầm người.
"Xin hỏi, chỗ này có người ngồi không?"
Yến Gia hướng mắt về phía học trưởng cậu thầm mến hổ thẹn mà đỏ mặt! Cậu sững sờ một hồi, lắp bắp trả lời: "Không... người"
Mâu Quý Đồng đối Yến Gia khẽ mỉm cười, sau đó an vị chỗ ngồi bắt đầu đọc sách.
Hỗn đản, quá tuấn tú rồi! Yến Gia nai vàng ngơ ngác, đem đầu cúi thấp đến mức sắp kề sát sách, bởi vì mặt hắn thực rất nóng, rất đỏ, sợ rằng bộ dáng thẹn thùng của chính mình bị học trưởng chê cười.
Yến Gia để ý Mâu Quý Đồng đã lâu rồi, có thể nói là khi nhập học không lâu liền biết anh. Đến vây xem giải thi đấu do trường tổ chức, đã say đắm phong thái của học trưởng đến thần hồn điên đão từ đây hết thuốc chữa. Ngoại hình anh tuấn lại thêm chính mình đa tài đa nghê. Cuối cùng, không ngoài dự liệu học trưởng trở thành quán quân của cuộc thi. Có người nói là đã hai lần đoạt giải liên tiếp.
Yến Gia dè đặt liếc trộm người bên cạnh vài lần, tóc mái dày của cậu có thể che giấu tầm mắt để ý của chính mình, cũng thuận tiện cho Yến Gia nhìn trộm. Giờ phút này, khoảng cách giữa bọn họ đại khái khoảng tám cái nắm tay không sai biệt lắm.
Học trưởng, anh lớn lên anh tuấn như vậy, nên theo tôi làm gay cơ a QAQ.
Yến Gia đúng là gay, nhưng cậu lại không có ra đa nhận biết đồng loại cho nên cũng không dám mạo muội ra tay, chỉ có thể khổ bức mà mang bộ dạng thầm mến này đây. Yến Gia liền liếc nhìn bạn cùng phòng phía đối diện, bọn họ mà nhìn rõ tiểu tâm tư của Yến Gia đối với Mâu Quý Đồng chắc ở trong lòng cười trộm chính mình không có tiền đồ đây.
Một lúc sau, Yến Gia nhập tâm tập trung đọc sách, thưởng thức suất ca đương nhiên trọng yếu, nhưng thành tích cũng trọng yếu không kém. Yến Gia muốn đổi điện thoại mới, trong nhà tiền tiêu vặt cho lại không đủ, chỉ có thể dựa vào việc lấy học bổng.
Bên ngoài khí trời rất tốt, mặt trời chiếu khắp, cho nên mùa đông giá rét này mang đến một tia ấm áp. Đương nhiên trong thư viện mở máy sưởi, không chút nào cảm thấy lạnh, chỉ cảm thấy nóng hổi.
Yến Gia cùng với đám bạn cùng phòng đi ra ngoài ăn trưa, thuận tiện chính mình gửi trả sách. Cho dù là mùa đông thì hắn cũng có thói quen ngủ trưa. Ăn xong cơm cùng đám bạn thì tách ra chính mình trở về phòng ngủ bù. Tối hôm qua xem cái phim hoạt hình quá muộn nên ngủ không đủ, sáng sớm lại bị điện thoại đánh thức, vừa năm lên gối mềm, Yến Gia liền tiến vào mộng đẹp.
Bạn cùng phòng AB lúc trở lại liền thấy Yến Gia ngủ thành một cục trên giường
A: "Lại ngủ nữa, Yến Gia thực sự là heo."
B: "Lại nói, cậu gửi cái tin nhắn kia thực sự hữu hiệu? Sáng sớm có điện thoại gọi Yến Gia sao?"
Bạn cùng phòng A lắc lắc đầu, lấy ra điện thoại của mình mở ra phần tin nhắn: "Dù thế nào cũng không mất tiền, coi như chúng ta giúp người ta tạo niềm vui đi."
" alt="Truyện Tiểu Thụ, Chồng Cậu Gọi Cậu Rời Giường Đi Học" />
- Có để cho người khác ngủ nữa không vậy? Chết tiệt!
Hàng xóm là người phụ nữ thô kệch, ăn nói cũng cọc cằn, tiếng xung đột từ nhà Tiết Nhiên Ly ảnh hưởng đến giấc ngủ hàng xóm, cho dù trời bên ngoài đang mưa gió ầm ầm nhưng cũng chẳng thể lấn át nổi tiếng tranh chấp truyện ra từ nhà cô.
Tiết Nhiên Ly biết mình sai nên im lặng bình tĩnh, đôi mắt mở to trừng mắt nhìn người đàn ông tuổi trung niên, mái tóc màu hạt tiêu, dáng vẻ đầy đặn, điển hình là có bụng bia rõ rệt.
Còn ông ta chỉ tay thẳng vào mặt Tiết Nhiên Ly, giọng nói khàn đặc, có điều âm thanh nhỏ hơn ban đầu:
- Mày là con tao, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, cấm cãi.
- Thôi đi, kể từ khi ông vứt bỏ tôi ở chỗ này, thì cũng là lúc tình cha con giữa hai bên đã kết thúc. Cũng chính là ông... Là ông đã tự mình nói ra hai chữ "Đoạn Tuyệt" với tôi.
Người con gái mang dáng vẻ xinh đẹp mềm mại, tuy nhiên ẩn sâu bên trong lại tự khoác lên cho mình chiếc áo giáp cứng cáp, bất khả xâm phạm.
Tiết Nhiên Ly mặc kệ ông ta, cho dù có bị đánh trúng một cái đánh, hai cái tát, hay các hành động đập phá đồ đạc của cha mình, thì cô luôn có những quy tắc không thể thay đổi, và nhất định sẽ không bao giờ chen chân vào gia đình của người khác.
Nói rõ hơn, chính là việc Tiết Chính thúc ép Tiết Nhiên Ly đi làm vợ kế cho người con trai duy nhất nhà họ Mã.
Có lẽ mọi chuyện đã đi quá xa so với những gì Tiết Nhiên Ly từng cầu nguyện.
Hiện tại, nơi sinh sống của Tiết Nhiên Ly là ở Tây Đô. Thành phố Tây Đô cũng là nơi phân biệt rõ ràng cấp bậc của xã hội.
Ở đầu thành phố, địa điểm giao nhau giữa các thành phố xa hoa lân cận khác, những con người có gia thế hiển hách đã xây dựng đất đai và nhà cửa từ nhiều đời, là nơi ở mà người thường có muốn chạm tới cũng khó chạm đến được.
Trái ngược với bậc thượng lưu, thì cuối đoạn đường thuộc thành phố Tây Đô, những hộ dân cư nghèo nàn, đến cả công việc, chỗ ở còn chẳng cố định được sinh sống.
Hãy tưởng tượng xem, Tây Đô là một con dốc cao, thì phía đỉnh dốc hướng tới ánh sáng cao vời, còn ở cuối dốc, những đáy bậc thấp kém không ánh sáng nào chiếu lọt vào được, muốn leo lên dốc phải tốn rất nhiều sức lực và trả giá rất nhiều thứ.
Hiển nhiên người bị cha mẹ ruồng bỏ như Tiết Nhiên Ly là người sống ở nơi thấp kém nhất ở Tây Đô. Trái ngược hoàn toàn với cô, thì dòng họ lâu đời và giàu có nhất Tây Đô là họ Mã.
Hai năm trước, cậu chủ duy nhất nhà họ Mã đã ly dị người vợ chung chăn gối suốt 12 năm của mình, người vợ đó cũng là người bạn gái bên cậu chủ nhà họ Mã trong khoảng thời gian họ học chung cấp 3. Có thể nói là tình yêu vượt giai cấp, đi từ đồng phục học sinh đến váy cưới.
" alt="Truyện Hợp Đồng Làm Vợ Kế" />
- ·Nhận định, soi kèo Nikarm vs Lernayin Artsakh, 18h30 ngày 18/3: Không thấy ánh sáng
- ·Truyện Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài
- ·iPad giá rẻ sẽ “đè bẹp” Samsung Galaxy Note
- ·Truyện Xuyên Thành Ác Nữ Bị Nghe Trộm Tiếng Lòng
- ·Nhận định, soi kèo Union Santa Fe vs Banfield, 5h00 ngày 18/3: Tận dụng cơ hội
- ·Boom chuẩn bị cập nhật Đấu trường quái vật 2
- ·Điện thoại của Mozilla xuất xưởng vào cuối năm
- ·Rộn ràng Tết trong Gunny, Boom và Zing Speed
- ·Nhận định, soi kèo Fulham vs Tottenham, 20h30 ngày 16/3: Gà trống lạc lối
- ·10 bộ vỏ iPhone kì quái và vô dụng
SU-05, một trong những sản phẩm có giá rẻ nhất, chỉ khoảng 160.000 đồng. Chỉ với 300.000 đồng, thoải mái chọn... vài chục loại
Xuất hiện tại thị trường trong nước hơn 2 năm nay, dòng loa mini sử dụng pin sạc với tính năng chơi nhạc MP3 trực tiếp từ sóng FM, USB, thẻ nhớ hay làm loa ngoài cho iPod, ĐTDĐ, máy vi tính… ngày càng phổ biến với vài chục loại khác nhau, giá ngày càng rẻ được bảo hành 1 - 3 tháng.
Xôm tụ nhất có thể kể đến “anh em” dòng loa SU như SU 105 giá 250.000 đồng, SU 22 giá 280.000 đồng, SU 102 được bán 300.000 đồng… Ngoài ra còn cả một “rừng” loa khác với đủ loại ký hiệu, tên gọi như MD96, FD2, VD2, WS-908 hay Leona SA888, UM55… với giá từ 240.000 - 300.000 đồng. Những sản phẩm có giá rẻ nhất hiện nay là loại có tên gọi SU-05, được bán khoảng 160.000 đồng, AD-S1 170.000 đồng… Dù ở nhiều mức giá khác nhưng tất cả đều được trang bị remote điều khiển âm lượng, bài hát từ xa tiện lợi. Riêng dòng sản phẩm trên 200.000 đồng, phần lớn còn sở hữu thêm màn hình LCD để hiển thị thông tin bài hát, nghe được đài FM. Trên lý thuyết, thời gian sạc cho pin của loa (loại 3,7 V) từ 3 - 4 giờ từ nguồn điện 220V.
Các sản phẩm loa bình dân trên rất phong phú về kiểu dáng. Có loại được trang bị vỏ thân máy làm bằng nhựa, nhựa bọc đề can vân gỗ, loại làm bằng nhôm được sơn màu sắc đa dạng... Ví dụ như SU 22 có bề ngoài “điệu đà” với hai loa bass, loa treble được sơn màu vàng, cam hoặc đen. Theo chị Thu Hằng (người kinh doanh loa trên website vatgia.com), bên cạnh những dòng sản phẩm được sản xuất với kiểu dáng truyền thống, góc cạnh vuông vắn thì từ đầu năm 2012 tới nay có khá nhiều sản phẩm loa mang hình dáng các con vật, ô tô Audi với loa nằm ở vị trí nắp capo và nóc… được nhập về nước với màu sắc bắt mắt. “Về tính năng, các sản phẩm không có gì nổi bật và giá bán chỉ trên dưới 250.000 đồng”, chị Trang cho biết.
" alt="Loa bình dân chơi nhạc từ USB: Rẻ mà tiện!" />
" alt="Cách vô hiệu hóa giao diện Facebook Timeline" /> " alt="Sennheiser ra mắt bộ đôi tai nghe không dây mới" />MM 450-X bên trái và MM 550-X bên phải. Ảnh: Techfresh.
Bé gái bị đánh ngã sấp trên mặt đất, cuộn tròn người lại, nhưng vẫn sống chết nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, nghẹn ứ cả cổ.
Tên ăn mày kia vẫn chưa hết giận, đá cô bé một cái.
Bị đá đau đớn, cô bé rên lên một tiếng, đột nhiên bé ngẩng mặt lên, trừng trừng mắt nhìn tên ăn mày ấy, trong đôi mắt to tròn kia giờ lại sâu đến mức nhìn không thấy đáy, đáy mắt bắt đầu chuyển động, bao trùm trong đó là sát khí dày đặc hiếm thấy, khiến người ta phải sợ hãi.
Không ai có thể tưởng tượng được, một bé gái nhỏ bé như thế mà lại có ánh mắt đáng sợ đến vậy, ánh mắt đó, ngay cả kẻ ác cũng phải rùng mình khiếp sợ.
Đám ăn mày xung quanh không chịu nổi đều phải lui lại mấy bước.
Tên ăn mày kia cũng chột dạ: "Ngươi trừng ai đấy, ta chọc cho ngươi mù luôn, coi ngươi còn trừng được nữa không!" Nói xong, y liền bước qua đè cô bé xuống.
Bị đánh cũng không sao, nhưng không thể bị mù được. Cô bé kêu toáng lên, liều mạng úp mặt sát xuống đất để tránh né.
Bỗng nhiên, một sức mạnh nào đó giáng xuống, khiến tên ăn mày kia bị đánh bật ra xa, đám ăn mày đứng bên cạnh thấy vậy trợn mắt há mồm ra nhìn.
Tên ăn mày tức giận: "Ai!"
"Đứa bé còn nhỏ và đáng thương như này, sao lại ức hiếp bé chứ."
Đó là giọng nói dễ nghe nhất mà từ lúc chào đời cho tới nay cô bé được nghe, giống như từ trên trời truyền xuống, vừa nhẹ nhàng lại có chút ý trách cứ, nhưng nhiều hơn nữa lại là sự thương hại. Lời nói ấy rót vào tai, vừa ấm áp lại thoải mái, tựa như bàn tay mẹ hiền đang vỗ về trên người.
Phút chốc, một bàn tay vỗ vỗ trên lưng bé.
"Đứng lên nào, đừng sợ."
Cảm nhận được sự an toàn, cô bé chậm rãi ngẩng mặt lên, trong cặp mắt to tròn ngập tràn vẻ nghi hoặc, người khác vốn chẳng thích quản chuyện ngoại thân, người này tại sao phải giúp đỡ mình chứ?
Ngay sau đó, bé đã biết đáp án.
Chưa từng thấy khuôn mặt nào đẹp đến vậy, đường nét tinh tế, hoàn mỹ không giống như người trần. Khẽ cau mày, một đôi mắt phượng tuyệt đẹp chỉ dịu dàng nhìn bé, trong đó là sự thương xót vô hạn. Người đó hơi khuỵu chân, ngồi xuống bên cạnh cô bé, có vẻ như muốn đỡ bé đứng dậy. Áo bào trắng như tuyết buông thả trên mặt đất, mái tóc dài đen bóng cũng rũ xuống hai vai, dài gần đến hông. Rõ ràng là thần tiên hạ phàm cứu vớt chúng sinh mà.
Vẻ mặt không đành lòng kia giống như nói với cô bé rằng người ấy không chỉ tới cứu bé, mà là người từ trên trời được phái xuống để cứu vớt nhân gian lầm than khổ cực.
Cô bé nhìn ngẩn cả người .
Thấy bé không sao, khoé môi người ấy hơi cong lên, nụ cười nở ra mang theo một sự an ủi ấm áp, giúp đỡ bé đứng dậy.
Biết người này không phải người bình thường, đám ăn mày bên cạnh ngoan ngoãn tránh ra xa một chút.
Bàn tay sạch sẽ trắng tinh khẽ chạm vào cô bé, không chút e ngại bụi đất bẩn thỉu bám đầy trên người bé. Người ấy nhẹ giọng nói: "Bị ức hiếp có thể nổi giận, nhưng cũng không nên có ý muốn lấy tính mạng của người khác, biết chưa?”
Người trước mặt cúi người xuống nhìn bé, một tay đặt trên vai bé, ánh mắt bi thương lẫn thương hại, vừa giống như thánh nhân cứu khổ cứu nạn, lại vừa ân cần như người thân ruột thịt.
Người này lại có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô bé. Quả thật vừa rồi bé hận đến mức muốn giết chết tên kia ngay tức khắc.
Cô gái bé nhỏ lần đầu tiên hiểu được thế nào là xấu hổ, theo bản năng liền cụp hai hàng mi xuống, e lệ gật đầu.
Người ấy nhẹ nhàng mở lòng bàn tay nhỏ nhắn của bé ra, trong lòng bàn tay vẽ lên hai đường, sau đó khép lại: "Như vậy, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt con nữa."
Ánh sáng loé lên, trong lòng bàn tay lại trống trơn như trước.
Ảo thuật thần tiên đây mà! Cô bé kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ngại ngùng nhìn người ấy, nghi hoặc.
Bỗng nhiên, tiếng một người nào đó từ xa xa truyền đến: "Sở sư huynh, tiểu sư tỷ đang tìm huynh kìa!"
Thân vốn đang mang trọng trách, nhưng mới vừa rồi lại cảm nhận được luồng sát khí mãnh liệt, cứ ngỡ ma tộc vốn đang bỏ chạy tứ tán có chủ ý nhằm vào ma kiếm, không thể tưởng tượng được sát khí đó lại đến từ một cô bé như thế này, thật sự có chút không biết phải làm sao, có nên nói cho sư phụ không đây?
Người ấy đứng thẳng dậy: "Được rồi."
Hướng về phía cô bé mỉm cười, rồi liền xoay người rời đi.
"Người của Tiên môn."
"Không biết là người thuộc phái nào ."
"..."
Tiên môn? Thật sự là thần tiên! Cô bé ngơ ngác nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng trắng như tuyết kia biến mất ở góc đường.
Ngày đêm luân chuyển, khi quay đầu nhìn lại, đã qua rồi mấy năm. Ngàn dặm trải dài, khắp chốn tiên trần mây đen đã tan hết. Núi Nam Hoa nổi trên một tầng mây mờ ảo, từ xa xa nhìn lại, đỉnh núi bao phủ bởi một tầng ánh sáng. Muốn lên tiên sơn chỉ có một con đường, nhưng muốn lên thì phải đi trước, mới mong giành được một chỗ ngồi trên ngọn núi vĩ đại này. Chưa tới lúc, sơn môn luôn đóng chặt, vô số người chỉ biết chờ đợi ngoài cửa.
Năm năm một lần, phái Nam Hoa thu nhận đệ tử. Tiên môn luôn hướng đồ đệ của mình hướng đến chính nghĩa, dạy dỗ rất nghiêm khắc, nên thu nhận trẻ nhỏ là tốt nhất, giống như so một tờ giấy đầy chữ viết trên đó với một tờ giấy trắng tinh chưa vương một chút mực thì lựa chọn để dùng tốt nhất vẫn luôn là giấy trắng. Bởi vậy quy định của phái Nam Hoa là chỉ thu nhận đồ đệ từ 10-14 tuổi.
Phái Nam Hoa vốn là tiên môn đứng đầu bốn phương, cũng là đứng đầu phái Kiếm Tiên. Trấn giữ cửa thông thiên. Năm năm trước, Thiên tôn Nam Hoa đại chiến với Ma tôn Nghịch Luân, cuối cùng giết được ma tôn, phá nát ma cung, ma tộc từ đó không chốn dung thân, không thể tiếp tục hoành hành làm hại chúng sinh, gây tổn hại đến lục giới được nữa. Nhưng cũng vì vậy mà thiên tôn bị trọng thương cũng bỏ mình trên chiến trận, đồng đạo bốn phương mỗi lần nhắc tới không khỏi nghiêng mình kính nể.
Từ trận chiến ấy, càng khiến thế gian coi lãnh địa của phái Kiếm Tiên – Nam Hoa này trở thành thánh địa. Chưởng giáo đương nhiệm Nam Hoa chính là đại đệ tử của thiên tôn - Ngu Độ, hiện tại Ngu chưởng giáo chỉ có tám đệ tử chân truyền, còn lại đều là thế hệ đồ tôn (*). Trước đây người đã nói sẽ chỉ thu nạp chín đệ tử, bởi vậy tất cả mọi người đều đoán có thể năm nay người sẽ thu nạp thêm đệ tử cuối cùng, mà điều kiện đầu tiên của đệ tử này phải là có tư chất hơn người, gan dạ, sáng suốt vượt trội’.
* tôn là cháu, ở đây ý nói đồ đệ của học trò
" alt="Truyện Trọng Tử" />
- ·Nhận định, soi kèo Kingston City vs North Sunshine Eagles, 15h30 ngày 17/3: Tưng bừng bàn thắng
- ·Truyện Xuyên Thành Bệnh Kiều Vương Hậu
- ·10 laptop mới vừa bán ra tại Việt Nam
- ·Truyện [HP] Kim Sắc Vinh Quang
- ·Nhận định, soi kèo Sunshine Stars vs Plateau United, 22h00 ngày 17/3: Trận chung kết sống còn
- ·10 siêu phẩm sáng giá thay thế iPhone 4S
- ·Sony ra mắt loạt sản phẩm TV Internet 2012
- ·Đối thủ nào có thể dồn iPad 3 vào “đường cùng”?
- ·Soi kèo góc Venezia vs Napoli, 18h30 ngày 16/3
- ·iPad mới 'ngốn' 6 tiếng để sạc đầy