Thể thao

Hoàng Xuân Vinh lọt top 50 VĐV xuất sắc nhất Olympic

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-02-01 04:13:18 我要评论(0)

-BTC Olympic 2016 vừa bình chọn danh sách những VĐV xuất sắc nhất,àngXuânVinhlọttopVĐVxuấtsắcnhấtrậntrận mctrận mc、、

 - BTC Olympic 2016 vừa bình chọn danh sách những VĐV xuất sắc nhất,àngXuânVinhlọttopVĐVxuấtsắcnhấtrận mc trong đó xạ thủ Hoàng Xuân Vinh của Việt Nam được xếp ở vị trí 44.

Với 1 HCV (lập kỷ lục), 1 HCB, Hoàng Xuân Vinh đã giúp đoàn TTVN cán đích ở vị trí thứ 48. Đây là lần đầu tiên Việt Nam lọt tốp 50 Thế vận hội. Với cá nhân Xuân Vinh, anh cũng lần đầu tiên có mặt trong tốp này, ở cuộc bình chọn VĐV xuất sắc nhất của BTC.

Theo đó, vị trí của Hoàng Xuân Vinh là 44. Đây là thứ hạng rất đáng khích lệ với xạ thủ người Việt Nam. Ngoài ra, Tấm HCV của xạ thủ Hoàng Xuân Vinh ở nội dung 10m súng ngắn hơi nam đã giúp anh trở thành VĐV có cuộc lật đổ ngoạn mục nhất tại Olympic 2016, trước đối thủ nước chủ nhà Felipe Almeida Wu ở loạt bắn chung kết.

{ keywords}
Hoàng Xuân Vinh có một kỳ Olympic thành công

Ở top 10 các VĐV xuất sắc nhất Thế vận hội, không bất ngờ khi "siêu kình ngư" Michael Phelps đứng ở vị trí thứ 1. Ở kỳ Olympic cuối cùng trong sự nghiệp, kình ngư người Mỹ đã mang về cho thể thao nước nhà 5 HCV và 1 HCB, giành nhiều huy chương nhất ở Olympic Rio. Phelps khép lại sự nghiệp lẫy lừng của mình với 23 tấm HCV ở các kỳ Olympic và phá kỷ lục giành 12 HCV cá nhân.

Đứng ngay phía sau Phelps là Katie Ledecky, kình ngư mới 19 tuổi người Mỹ. "Ma tốc độ" Ledecky, giành 4 HCV, 1 HCB, phá 1 kỷ lục thế giới và kỷ lục Olympic. Simone Biles- nữ VĐV thể dục nghệ thuật người Mỹ cũng có một kỳ Olympic đại thành công. Cô giành được 4 HCV và 1 HCĐ, đứng ở vị trí thứ 3. 

Với việc đoạt 3 HCV tại Olympic 2016, Usain Bolt đã đi vào lịch sử của thể thao thế giới khi trở thành VĐV đầu tiên lập hat-trick HCV ở ba kỳ Olympic liên tiếp. Anh được xếp ở vị trí thứ 5, sau kình ngư Katinka Hosszu người Hungary.

Bằng Lăng

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Những kỷ niệm thời bao cấp được ghi lại theo trí nhớ của nhà báo Nguyễn Lưu – con trai GS. Nguyễn Xiển.

{keywords}
Cô mậu dịch viên thời bao cấp được cho là người có nhiều 'quyền lực'. Ảnh: Tư liệu

'Mỗi lần đi mua thực phẩm là phải xếp từ hòn gạch, cái rổ, chiếc dép, mũ nón… thành hàng dài. Những hôm nào có thịt thậm chí người ta kéo nhau đi xếp hàng từ đêm. Chuyện xếp hàng thời bao cấp nhiều người đã kể. Riêng tôi, cũng từng chứng kiến nhiều lần người ta nhặt từng hạt gạo vương vãi rơi ra. Thương lắm!

Có những khi gạo mốc vẫn phải mang về, có ngày xếp hàng cả tiếng không có gạo lại phải đợi hôm sau.

Chính thế mà nhà ai có cô con dâu làm mậu dịch viên thì ‘vĩ đại lắm’. Thích ăn gì, mua gì không phải xếp hàng, được ăn những miếng thịt, cân gạo ngon nhất. Họ hàng, làng xóm tha hồ nhờ vả.

Có lẽ cũng vì nắm giữ quyền lực động đến miếng cơm, manh áo như thế nên các cô mậu dịch viên thường rất đanh đá, hay quát nạt. Nhà nào có người thân làm mậu dịch viên thì mang lại nhiều lợi lộc về cho gia đình.

Ngoài thực phẩm ăn uống hằng ngày, tiêu chuẩn được mua các loại hàng hóa đặc biệt cũng rất hạn chế. Tết đến, mỗi nhà có thể được mua một giỏ quà Tết gồm 1 bánh pháo, 2 lạng mỳ chính, 2 bao thuốc Tam Đảo hoặc Trường Sơn, 1 lạng bóng lợn, có thể có thêm 1 chai rượu cam hoặc chanh 25 độ.

Phải tiêu chuẩn cấp Bộ trưởng trở lên mới được mua bao thuốc lá Điện Biên bao bạc. Ngày Tết mà được uống một cốc chè thơm, hút điếu thuốc lá Điện Biên bao bạc là sang lắm.

Nhà nào có đám cưới cũng chỉ có mấy điếu thuốc lá, ấm chè, một ít kẹo rẻ tiền. Nhà nào sang trọng, đi Liên Xô về thì có cái đài bật lên.

Tôi còn nhớ trước đám cưới tôi, bố tôi là cán bộ cao cấp nên có tiêu chuẩn vào cửa hàng mậu dịch quốc tế dành cho đại sứ quán các nước mua một chiếc quần vải tec-gan. Chiếc quần ấy sau này tôi đi dạy ở trường ĐH Kinh tế quốc dân, mọi người vẫn khen mãi. Nó là mơ ước của các thanh niên thủ đô lúc bấy giờ.

Đám cưới tôi không có tiệc mặn, không loa đài, ca nhạc, mà chỉ có tiệc ngọt như các gia đình khác. Một số gia đình khác thì có thêm chương trình văn nghệ là mấy ca khúc cách mạng.

Thời sinh viên chúng tôi được nhà nước nuôi nhưng cũng phải ăn cơm độn thường xuyên. Bếp ăn trường Tổng hợp thường xuyên được tặng ‘lẵng hoa bác Tôn’, nghĩa là bếp ăn kiểu mẫu, vừa tiết kiệm vừa ngon. Bánh mỳ để ăn độn thời ấy rất khó ăn, không ngon như bây giờ, nhưng các chị làm bếp của trường tôi thì làm được bánh mỳ tương đối giống bây giờ. Ngoài ăn độn bánh mỳ, chúng tôi còn ăn độn cả sắn, bo bo.

Sau khi tốt nghiệp, tôi được phân công giảng dạy ở ĐH Kinh tế quốc dân. Thời kháng chiến, trường phải sơ tán lên Hà Bắc (Bắc Giang bây giờ). Ngày ấy buôn bán bị cấm đoán, chợ búa rất ít, nguồn tiền trong dân không nhiều.

Năm ấy, trước khi về Hà Nội ăn Tết, tôi tích cóp mấy tháng lương để mua 3 con gà làm quà. Từ Hà Bắc về Hà Nội phải qua mấy trạm kiểm soát. Gà thì mua rồi, bỗng dưng một ngày thằng bạn tôi về thông báo ở trạm này trạm kia chỉ cho mang 2 con gà thôi. Thế là tôi phải thịt mất 1 con.

Một tuần trước khi về, nó lại về báo tin ‘bây giờ nó chỉ cho mang 1 con thôi’. Thế là tôi lại nghiến răng thịt thêm 1 con nữa. Ai mang 2-3 con gà là bị cho là đầu cơ, trục lợi.

{keywords}
Hàng hóa ngày Tết thời bao cấp cũng rất khan hiếm. Ảnh: Tư liệu

Những tài sản quý nhất thời ấy được đúc kết trong câu vè ‘Một yêu anh có Sei-cô. Hai yêu anh có Pơ-giô cá vàng. Ba yêu anh có hộ khẩu đàng hoàng…’

Sei-cô là ý chỉ chiếc đồng hồ thương hiệu Seiko của Nhật Bản, thời ấy vô cùng quý. Sau đó là đến loại xe đạp ‘Pơ-giô’ sơn màu vàng.

Theo trí nhớ của tôi, ở Phố Huế ngày đó có duy nhất một cửa hàng tư nhân bán xe đạp. Chiếc xe đạp treo trên cao, lần nào đi qua tôi cũng nhìn thấy. Còn ở cửa hàng bách hóa mậu dịch, lâu lâu mới có thông báo bán xe đạp. Tức thì hôm ấy người ta sẽ xếp hàng từ tối hôm trước.

Săm, lốp xe đạp cũng hiếm hoi vô cùng. Hàng hóa ít nên phải bốc thăm xem ai được mua săm, ai được mua lốp.

Hồi mới ra trường đi làm, tôi được mẹ mua cho chiếc xe đạp, chứ lương giảng viên 64 đồng không mua nổi chiếc xe đạp 200-300 đồng.

Cũng vì xe đạp rất quý hiếm nên ngày ấy ở trên Hà Bắc có một dãy phố chuyên dịch vụ ‘xe đạp ôm’.

{keywords}
Xe đạp là một tài sản giá trị thời bao cấp. Ảnh: Tư liệu

Thời ấy khó khăn bộn bề từ người dân cho tới giới trí thức. Tôi còn nhớ một chuyện thế này.

Giáo sư Hóa học Hoàng Ngọc Cang chơi thân với bố tôi. Một lần, bác được mời đi dự hội nghị quốc tế ở Tiệp Khắc. Bộ Ngoại giao cấp cho bác một đôi giày nhưng bác đi không vừa, nên mới đến nhà tôi hỏi mượn. Bố tôi lấy đôi giày cũ của tôi cho bác mượn. Không may, lần đó Tiệp Khắc có vụ bạo động, dân chạy tán loạn. Bác làm mất đôi giày. Về sau, bác cứ đến nhà tôi xin lỗi mãi và bảo ‘làm sao bác đền cho cháu được bây giờ’.

Khó khăn là thế, nhưng thời ấy tiêu cực xã hội ít lắm. Chúng tôi tinh thần vẫn phơi phới. Ban ngày đi dạy, chiều tối chơi thể thao, tối đến sinh hoạt văn nghệ. Thậm chí, đầu phố đánh bom nhưng cuối phố mọi người vẫn đánh bóng với nhau ngoài sân.

Các loại báo chí ngày ấy đều có góc người tốt việc tốt, tranh biếm họa phê bình những thói hư tật xấu, lười lao động.

Trong gian nan, đời sống tinh thần của người dân vẫn rất phong phú. Chúng tôi luôn có những bài hát động viên nhau lao động, cống hiến, yêu đời, yêu đất nước'.

Căn phòng tân hôn đặc biệt trong khách sạn thời bao cấp

Căn phòng tân hôn đặc biệt trong khách sạn thời bao cấp

 Thời bao cấp, muốn thuê 1 phòng tân hôn, các cặp vợ chồng trẻ ở Hà Nội phải trải qua quy trình kiểm tra chặt chẽ của khách sạn.

" alt="Kỷ niệm thời bao cấp trong trí nhớ của con trai GS Nguyễn Xiển" width="90" height="59"/>

Kỷ niệm thời bao cấp trong trí nhớ của con trai GS Nguyễn Xiển

Sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, tốt nghiệp ngành Công nghệ thông tin, sau đó sang Anh học thiết kế thời trang tại trường Istituto Marangoni thuộc London School of Fashion and Design, Đặng Thuỳ Dương (sinh năm 1989) hiện là chủ của nhiều nhãn hiệu thời trang nổi tiếng với giới trẻ.

Bên cạnh thời gian học tập, kinh doanh, đam mê lớn nhất của Dương là du lịch. Với cô gái 30 tuổi, xê dịch là một trong những mục tiêu bằng mọi giá phải làm được, là sở thích khiến cuộc sống của cô hạnh phúc và mang lại cảm giác đủ đầy.

Hiện tại, trung bình khoảng một tháng, Dương sẽ đi du lịch một lần. Gần là trong nước, xa hơn là nước ngoài. Chi phí mỗi chuyến đi có thể chỉ là 10 triệu, nhưng cũng có chuyến lên tới 90 triệu đồng.

Định nghĩa về thanh xuân, cô nói đó là những năm tháng dành để ngắm nhìn thế giới.

{keywords}
Đặng Thuỳ Dương (30 tuổi) sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng. Hiện cô là chủ vài thương hiệu thời trang nổi tiếng giới trẻ.

Dùng tiền tự kiếm để du lịch, chưa bao giờ xin bố mẹ 

Giống như bao cô gái khác, khi mới lớn, phần lớn tiền của Thuỳ Dương đổ vào túi xách, quần áo. Khi thoải mái hơn về chi tiêu, cô sẽ tự thưởng cho mình chút đồ hiệu.

Kể từ khi đi du học, có nhiều cơ hội để khám phá các vùng đất mới, cô mới nhận ra đâu là điều khiến bản thân thật sự hạnh phúc và vui vẻ.

"Khi thấy mình du lịch liên tục, nhiều người nói Thuỳ Dương là rich kid, vì theo họ, 'con nhà giàu mới có tiền mà đi nhiều nơi như thế chứ'".

Thế nhưng, chia sẻ với Zing.vn, nữ thiết kế khẳng định được sinh ra trong gia đình bình thường.

"Mình giữ quan điểm tự làm tự tiêu, đi du lịch nằm trong khả năng tự chi trả chứ không dùng tiền bố mẹ", tính đến nay, Thuỳ Dương đã đặt chân đến 4 châu lục, 25 nước trên thế giới.

{keywords}
Tính đến nay, Dương đã tự mình khám phá 25 quốc gia bằng số tiền tự kiếm được.

Cô cũng nói thêm chưa từng có ý định trở thành travel blogger chuyên nghiệp hay khuyến khích các bạn phải đi thật nhiều giống như mình.

Theo cô, tuổi trẻ cần nhất là "work hard, play hard", làm hết sức, chơi hết mình, biết mình thật sự muốn gì, phải làm thế nào để đạt được và hưởng thụ ra sao cho đúng cách.

"Với bạn, dành 50 triệu để mua xe máy sẽ mang lại niềm vui. Còn với tôi, dùng 50 triệu đó để đặt chân đến một miền đất mới được coi là hạnh phúc. Trải nghiệm lớn hơn vật chất. Có thể bạn sẽ rất vui với món đồ đó, coi nó là vật liền thân. Thế nhưng người ta sẽ biết tới bạn dưới tư cách là một người đã 'leo Phan' thành công chứ không phải một người sở hữu điện thoại hàng hiệu hay ôtô đắt tiền, trừ khi bạn chi rất, rất nhiều tiền cho những vật phẩm ấy như một niềm tự hào, niềm vui sưu tập", Thuỳ Dương bày tỏ quan điểm.

{keywords}
"Đi du lịch không chỉ để nhìn ngắm thế giới, còn để học hỏi và kết bạn", Thuỳ Dương chia sẻ.

Đi bộ 23 km ngắm hoa anh đào với chàng trai lần đầu gặp mặt

Trong số những địa danh từng được đặt chân tới, với vô vàn trải nghiệm văn hoá khác nhau, Thuỳ Dương thích nhất Nhật Bản. Với cô, xứ sở mặt trời mọc là nơi phong cảnh đẹp, đồ ăn ngon, người dân gần gũi, thời tiết cũng không có gì để chê.

Và cũng ở đây, cô có kỷ niệm không thể quên.

Tháng 4/2017, đúng mùa hoa anh đào nở, Dương hoàn thành thủ tục visa và đi Nhật một mình.

Ngày thứ hai ở Tokyo, khi đi bộ trên đường, cô bắt gặp một anh chàng người Kazakhstan đang hì hụi selfie với bức tượng chú chó Hachiko nổi tiếng. Thấy vậy, cô ngỏ lời chụp hình giúp anh.

{keywords}
Ngoài những nơi nổi tiếng, Dương đã từng đi Morocco, Ai Cập...

Một giờ đồng hồ sau, khi đang ngắm hoa đào ở công viên Shinjuku, Dương lại gặp anh chàng hồi nãy đang lang thang một mình. Cô chủ động bắt chuyện, cả hai chính thức trở thành bạn đồng hành kể từ đây.

"Hôm đó, mình và chàng trai đó đã đi bộ 23 km. Khi về, đôi boots của mình bong cả đế".

Hiện tại, cả hai vẫn giữ liên lạc trên mạng xã hội.

"Mình vẫn luôn có ý định tới thăm người bạn đó và sẽ thực hiện sớm thôi".

Vậy mới thấy, du lịch không đơn giản là tận hưởng mà còn là trải nghiệm, là những lần gặp gỡ mà chỉ đi mới có.

"Thế giới này thú vị và hay ho lắm, nói mình nghiện du lịch rồi cũng chẳng sai".

{keywords}
Ít ai biết Thuỳ Dương vẫn còn độc thân và đang trên hành trình tìm kiếm bạn đồng hành cho chính mình.

Muốn lấy hoàng tử thì mình phải là công chúa

Trong mắt nhiều người, Thuỳ Dương là điển hình của mẫu con gái độc lập, tự do, có nhan sắc nổi bật. Trên trang cá nhân có gần 90.000 người theo dõi, cô thường xuyên khoe các tấm ảnh lung linh ở những nơi nổi tiếng.

"Với mình, độc lập là khi có thể tự chủ về tài chính, tự do trong suy nghĩ, không phải phụ thuộc vào thái độ hay quyết định của người khác. Còn định nghĩa về xinh đẹp thì vô chừng. Mỗi người có một cách nhìn nhận cái đẹp khác nhau, nhưng quan trọng là phải biết yêu thương, tự tin với những gì mình đang có và không ngừng hoàn thiện bản thân. Xinh đẹp không gói gọn trong một gương mặt chuẩn hot girl mà còn nằm ở thái độ và lối sống nữa".

{keywords}
"Thế giới này thú vị và hay ho lắm, nói mình nghiện du lịch rồi cũng chẳng sai", nữ thiết kế bày tỏ.

Nữ thiết kế chia sẻ hiện tại cô vẫn đang theo "chủ nghĩa" độc thân.

"Bố mẹ vẫn trêu mình ế nhưng may mắn là gia đình luôn đặt hạnh phúc của con lên đầu. Nếu lấy chồng mà duy trì được cuộc sống như bây giờ hoặc tốt hơn thì cưới, còn không thì không cần phải cố gắng lấy cho được việc".

Thuỳ Dương nói vui thêm cô vẫn đang trong quá trình tìm người đồng hành cho mỗi chuyến đi.

"Mình tìm kiếm chàng trai ưa nhìn, thông minh, có đam mê, hoài bão, dám nghĩ dám làm, vị tha và có trách nhiệm, biết quan tâm chăm sóc. Người ta vẫn nói đàn ông như thế chỉ có trong mơ, nhưng đã mất công mơ thì phải mơ hoành tráng".

Từ phòng ngủ bỏ không, người phụ nữ kiếm 8 triệu bảng/năm sau 16 năm

Từ phòng ngủ bỏ không, người phụ nữ kiếm 8 triệu bảng/năm sau 16 năm

Từ căn phòng ngủ không dùng tới, sau 16 năm, người phụ nữ này đã gây dựng được một doanh nghiệp chuyên cung cấp chỗ ở cho khách du lịch.

" alt="Cô gái du lịch 1 lần/ tháng: 'Đâu chỉ rich kid mới đi chơi sang chảnh'" width="90" height="59"/>

Cô gái du lịch 1 lần/ tháng: 'Đâu chỉ rich kid mới đi chơi sang chảnh'