Vợ chồng Giáo sư Dương Quảng Hàm có tám người con. Bốn trai, bốn gái. Trong cuộc sống thường ngày, cụ bà Trần Thị Vân thường vấn khăn, mặc áo dài, nhuộm răng đen theo kiểu phụ nữ truyền thống thời phong kiến. Giáo sư Hàm mặc trang phục veston, đi giày da lịch lãm. Mặc dù, tác phong có khác nhau nhưng hai vợ chồng đều có chung tư tưởng tiến bộ trong việc giáo dục con.
Sau này, các con Giáo sư Hàm đều trở thành những trí thức. Trong đó có 3 người được phong hàm giáo sư. Có thể kể đến như: Giáo sư, Nhà giáo nhân dân, Anh hùng lao động Dương Trọng Bái - nguyên Hiệu trưởng trường Đại học Sư phạm Hà Nội; Giáo sư, Tiến sĩ Triết học Dương Thị Thoa (Lê Thi) - người kéo cờ đỏ sao vàng trong ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập năm 1945. Giáo sư, bác sĩ Dương Thị Cương - nguyên Viện trưởng Viện Bảo vệ bà mẹ và trẻ sơ sinh (Bệnh viện Phụ sản Trung ương). Các người con còn lại là bác sĩ, nhà giáo hoặc công tác trong các lĩnh vực khác.
Buổi học trên căn gác của 9 cha con
Ngay từ khi các con còn nhỏ, Giáo sư Hàm luôn ý thức sâu xa trách nhiệm dạy dỗ các con, xây dựng một tổ ấm vẹn tròn.
Giáo sư dạy con cách giữ vệ sinh. Buổi sáng dùng bàn chải đánh răng, khi rửa mặt mỗi con một khăn mặt riêng. Trước khi ăn cơm phải rửa tay sạch sẽ.
 |
Ông Dương Tự Minh. |
‘Gia đình tôi có một nguyên tắc, dù sớm hay muộn nhưng nhất định phải có đủ cha mẹ và các con ngồi vào bàn, mới bắt đầu bữa cơm. Thường chúng tôi phải ăn đủ 2 bát cơm, khi ăn phải từ tốn, nhường nhịn nhau, thấy miếng ngon đừng gắp liên hồi, chan canh thì không húp sùm sụp. Ăn xong, phải để bát đũa ngay ngắn, xin phép đứng lên. Những phép tắc đó, đứa bé bắt chước đứa lớn mà trở thành nếp nhà’, ông Tự Minh - con trai út của GS Dương Quảng Hàm nhớ lại.
Những đứa trẻ lễ phép, biết vâng lời cha mẹ, làm em nghe lời anh chị. Trong gia đình ai đi đâu, có việc gì đều thông báo cho người nhà biết.
Ông Tự Minh kể thêm: ‘Cha tôi nghiêm khắc nhưng không dùng roi vọt. Lúc nào cũng nhẹ nhàng, răn dạy con.
Tôi còn nhớ, lúc nhỏ, anh chị tôi trèo lên tầng thượng chơi, cha về, phát hiện ra. Anh chị sợ quá, chạy xuống sân, cúi gằm mặt nhưng cha không quát mắng to mà ôn tồn nói: 'Các con dại quá, mái không có lan can, nhảy nhót trên đó ngã thì nguy'. Từ đó, anh chị không bao giờ lên mái nhà nghịch nữa.
Ở nhà tôi, gia đình là một lớp học mà cha là thầy giáo. Sau bữa cơm tối, chúng tôi tập trung lên phòng làm việc. Dưới ngọn đèn bàn, cha say mê đọc và viết, các con ngồi quanh chiếc bàn lớn, kê sát với bàn của cha. Mỗi anh, chị lớn ngoài việc tự học còn có trách nhiệm kèm một em nhỏ học.
Bài khó lắm, chúng tôi mới nhờ đến cha giảng. Cụ truyền cho các con ngọn lửa đam mê đọc sách và nghiên cứu nên tám anh chị em tôi đều rất thích đọc sách'.
Theo lời ông Tự Minh, tháng nào các con Giáo sư Hàm cũng phải mang sổ học bạ của mình xin chữ ký của cha. Cả tám người con đều học giỏi, xếp thứ hạng cao trong lớp. Con nào bị xuống hạng, giáo sư đều hỏi lý do rồi liền động viên: Tháng sau con phải cố lên.
Trong một bản ghi chép, Giáo sư Lê Thi - con gái thứ hai của Giáo sư Hàm viết: ‘Tôi nghĩ nhà mình thuộc diện khá giả, tiền lương giáo viên của cha tôi cao, mẹ lại có sạp hàng ở chợ Đồng Xuân. Mùa hè mỗi năm, cha đưa cả gia đình đi nghỉ ở Đồ Sơn (Hải Phòng). Ngôi nhà này bảy chú bác tôi cùng chung tiền mua. Trong những ngày nghỉ mát, cha tôi nhận nhiệm vụ giúp tất cả bọn trẻ tại đó ôn tập trong dịp hè.
Một lần kết quả học tập của tôi không tốt, sợ bị cha mắng, nhưng cuối cùng cụ nhẹ nhàng hỏi: Các anh chị học giỏi, tại sao con lại học kém? Chỉ cần có thế, tôi thấy xấu hổ, cố gắng vươn lên cho bằng anh em.
Một điểm tôi đặc biệt ấn tượng về cha mình là cụ không bao giờ làm hộ bài cho các con. Nếu có bài tập khó thì cụ lấy ví dụ giảng giải để các con hiểu, gợi ý để các con độc lập suy nghĩ.
Nghiêm khắc trong việc học hành, dạy dỗ nhưng cha luôn gần gũi, thân mật với các con.
Một hôm, tất cả anh chị em đang ngồi học cùng cha trong phòng, bỗng con chim bay vào, chúng tôi ùa ra đuổi bắt, tưởng rằng cha sẽ mắng, nhưng cha lại tham gia cùng và bắt được con chim cho các con chơi’.
Ông Tự Minh chia sẻ thêm, căn nhà ở Đồ Sơn là nơi gặp mặt của lớp trẻ trong đại gia đình họ Dương vào mùa hè. Đây cũng là thời gian chúng tôi học hát, học nhạc, tập đàn măng-đôlin..., nâng cao kiến thức toàn diện.
Những chuyến ra biển, không đơn thuần là nghỉ dưỡng mà còn là cơ hội để anh chị em, họ hàng gần gũi nhau.
 |
Ông Tự Minh đến thăm chị gái Lê Thi. |
Cho các con quyền tự do yêu
Vợ chồng Giáo sư Hàm luôn lấy mình làm tấm gương cho con cái noi theo. Dù cuộc hôn nhân mang tính chất sắp đặt nhưng hai người đã sống thật hạnh phúc.
Giáo sư Hàm là một người chồng mẫu mực, hết lòng vì gia đình. Tình yêu Giáo sư Hàm dành cho vợ con là tình yêu của một người đàn ông trụ cột, luôn che chở cho mái ấm gia đình. Cụ bà có tính nóng nảy nhưng Giáo sư Hàm lại rất điềm tĩnh.
Chưa bao giờ hai vợ chồng to tiếng với nhau. Có lẽ Giáo sư Hàm luôn thông cảm với vợ vì bà đã vất vả lo toan cơm áo và chu toàn việc gia đình. Vì vậy, trong nhà lúc nào cũng yên ấm, rộn tiếng cười.
Về vấn đề yêu đương, vợ chồng Giáo sư Hàm không ngăn cấm, mà cho các con quyền tự do tìm hiểu, đàng hoàng xin phép cha mẹ dẫn nhau đi chơi.
 |
Căn nhà trên phố cổ - nơi lưu giữ những kỷ niệm của gia đình Giáo sư Hàm. |
Với cả 8 người con, ông bà không hề có sự phân biệt đối xử, đứa yêu đứa ghét hoặc trọng nam khinh nữ. Vì vậy, cả 4 người con gái đều được vợ chồng giáo sư cho ăn học, vui chơi như 4 người con trai.
Đặc biệt, vào thời kỳ trước và sau Cách mạng tháng 8, cụ bà Trần Thị Vân còn ủng hộ các con gái cắt tóc ngắn và cho phép các con gái tuổi đôi mươi chưa chồng đi hoạt động cách mạng xa nhà. Đó cũng là những tư tưởng hết sức tiến bộ.

Kỳ 2: Cuộc hôn nhân của bà chủ buôn vải và hiệu trưởng trường Bưởi
Đến với nhau nhờ mai mối nhưng vợ chồng giáo sư Dương Quảng Hàm đã có cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc.
" alt="Chuyện dạy con trong gia đình người Hà Nội có 3 con là giáo sư"/>
Chuyện dạy con trong gia đình người Hà Nội có 3 con là giáo sư
Gần một năm trôi qua nhưng tôi vẫn chưa trả hết khoản nợ của vợ từ Tết năm ngoái. Nghĩ lại, tôi càng bực mình. Nhiều năm khó khăn, ăn mặc tằn tiện, bỗng nhiên vợ tôi thay đổi, theo bạn bè chưng diện.Chuyện cũng bắt đầu từ khi tôi được đề bạt làm trưởng phòng. Thu nhập cao hơn, cải thiện kinh tế gia đình.
Chẳng hiểu vợ tôi nghe mấy cô bạn rỉ tai thế nào mà liên tục mua sắm váy vóc, mỹ phẩm, đi spa… nhằm mục đích giữ chồng. Mái tóc dài mượt mà, đen nhánh, cô ấy cắt đi, nhuộm nâu đỏ, uốn xoăn. Đôi mày chân phương thay bằng màu mực phun xăm thẩm mỹ.
Tôi bảo vợ tôi yêu con người cũ của cô ấy chứ không phải người phụ nữ môi son, má phấn. Nghe chồng nói, vợ tôi khóc lóc, nói tôi thay đổi, kiếm ra tiền, có người khác nên về ruồng rẫy vợ con. Tôi phải xin lỗi, tìm cách làm lành nửa tháng, vợ mới nguôi ngoai.
Thấy chồng nhún nhường, vợ tôi càng cư xử thái quá, phung phí tiền của vào những thứ vô bổ. Biết tính vợ, tôi chia đôi lương, chỉ đưa đủ số tiền sinh hoạt trong tháng, còn đâu giữ lại một nửa, phòng khi gia đình có việc gấp. Cô ấy phát hiện ra, làm ầm ĩ lên, trách tôi lập quỹ đen, có ý đồ đen tối.
Chứng kiến vợ như vậy, tôi rất muộn phiền. Trước đây tôi tự hào vì lấy được người vợ đảm đang, khéo léo bao nhiêu, giờ thất vọng bấy nhiêu.
Chắc hẳn mọi người nói tôi hiền lành, để vợ ‘đè đầu cưỡi cổ’ nhưng tôi yêu vợ, chưa bao giờ nặng lời với cô ấy. Ngoài việc chi tiêu không có giới hạn, vợ tôi là người tử tế, chăm sóc chồng con chu đáo, hiếu thảo với bố mẹ chồng.
Kể thêm chuyện về Tết và khoản nợ tôi đang phải gánh. Người ta đi sắm Tết, chỉ ở mức tương đối, phù hợp với khả năng của mình.
Vợ tôi lại khác, cô ấy đặt 10 chai rượu ngoại, biếu bố mẹ hai nhà, trưng bày tủ và thắp hương. Hoa quả nhập khẩu, thực phẩm đắt đỏ.
Chiếc xe tay ga mua được 2 năm, cô ấy bán rẻ, tậu chiếc xe mới có giá gần 80 triệu đồng đi chơi Tết. Cô ấy còn mua thêm chiếc túi xách trị giá 30 triệu đồng, biếu vợ của sếp tôi.
Toàn bộ sự việc vợ giấu giếm, chỉ đến khi sếp gọi điện cảm ơn, tôi mới biết. Tôi trách móc, vợ ngúng nguẩy nói, đó là lo cho tương lai chồng ở công ty.
Chưa kể, tiền cô ấy mua sắm là vay mượn anh em họ hàng và người è cổ ra trả nợ, không ai khác là tôi.
Ra Tết hai chục ngày, người ta bắt đầu rục rịch gọi đòi tiền. Lương tôi dù cao hơn xưa nhưng chỉ ở mức đủ chi tiêu. Nếu mang đi trả nợ hết, lấy đâu tiền nuôi con và chi phí sinh hoạt ở nhà. Tôi phải xin khất nợ, mỗi tháng trả một ít.
Cũng sau vụ vay mượn sắm đồ này mà tôi không giữ được bình tĩnh, tát vợ mấy cái. Vợ chồng mâu thuẫn, sống chung một nhà nhưng gần như ly thân.
Tôi sang thưa chuyện với bố mẹ vợ, đem mọi khúc mắc ra kể với ông bà, nhờ hai người khuyên nhủ con gái. Sau 7 tháng chúng tôi mới xóa bỏ chiến tranh lạnh.
Hàn gắn chưa bao lâu, mới đây, vợ lại rục rịch kế hoạch trang hoàng nhà cửa đón Tết. Tôi hoang mang vô cùng, chỉ sợ cô ấy quá đà, nợ càng chồng nợ thì nguy to.
Mọi người có cách gì để tôi ‘trị’ được thói xấu này của vợ hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!

Mùng 1 Tết, mẹ chồng đuổi con dâu khỏi nhà vì mừng tuổi 500 nghìn
Năm ngoái, đúng mùng 1 Tết, tôi mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng. Nào ngờ bà chê ít, lớn tiếng chì chiết...
" alt="Tết đến, tôi gánh khoản nợ trăm triệu vì vợ vung tay mua sắm"/>
Tết đến, tôi gánh khoản nợ trăm triệu vì vợ vung tay mua sắm

 |
Đại diện SABECO trao vé cho người lao động thành công |
Chị Bùi Thị Nga - tổ trưởng mảng Đào tạo và Quan hệ lao động, phòng Nhân sự của Công ty Pouyuen Việt Nam không giấu được niềm vui khi sắp sửa được về quê ăn Tết. Năm nay khác mọi năm khi lần đầu tiên, chị Nga được về quê chồng ở Bắc Giang ăn Tết chứ không về lại Quảng Trị. Cầm tấm vé máy bay được trao tặng bởi SABECO, chị Nga xúc động và cảm kích. Năm nay với chị Nga là một năm thành công. Không chỉ vinh dự đại diện công ty tham dự Đại hội Hội Liên hiệp Thanh niên Toàn quốc tại Hà Nội, chị còn được vinh danh Thủ lĩnh thanh niên công nhân thành phố tiêu biểu cấp thành phố.
Công ty chị Nga có tới gần 90.000 công nhân viên nhưng các hoạt động công đoàn dành cho mọi người vẫn luôn được chị cùng đồng nghiệp duy trì đều đặn. Chị Nga chia sẻ “Với mình, những điều đã làm được cho các anh chị em công nhân tại công ty năm qua quả là một thành công. Nhìn thấy mọi người có được niềm vui trong công việc, chúng tôi cũng cảm thấy hết sức ấm lòng”.
 |
Chị Vũ Thị Nga đã đạt nhiều thành tích xuất sắc trong năm qua |
Không riêng chị Nga, anh Đoàn Trần Nhiệm, hiện đang làm tại bộ phận Bảo trì, công ty Nidex Việt Nam, lấy vợ người Hưng Yên nhưng 4 năm rồi hai vợ chồng chưa được về quê ngoại. Năm 2019, anh Nhiệm đã đạt giải Nhất Hội thi tay nghề của Liên Đoàn Lao Động thành phố cũng như hoàn tất các lớp học Đảng viên dự bị và Chính thức trở thành Đảng viên. Nhân dịp này, hai vợ chồng quyết định sẽ về Hưng Yên để cùng chia sẻ niềm vui và thành công đã đạt được trong năm cùng bố mẹ, họ hàng.
“Tôi biết có nhiều người thành công hơn mình nhưng với tôi, cứ nỗ lực mỗi năm vượt qua được thành tích của chính mình trong năm trước là tôi đã thấy thành công mĩ mãn rồi”, người đàn ông 35 tuổi chia sẻ. Anh Nhiệm nói rằng mình đã biết tới chương trình “Về nhà ăn Tết” vào năm ngoái nhưng không được chọn. Năm nay, anh lấy đó làm động lực để cố gắng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ để được tặng vé.
 |
Anh Nhiệm chia sẻ về thành công của mình tại Lễ trao vé chương trình Về Nhà Ăn Tết |
Làm việc tại công ty Vision được 6 năm, anh Tăng Quốc Hà mới chỉ có dịp về quê vài lần, thường 1-2 năm về ăn Tết 1 lần và phải đi bằng ô tô vì vé máy bay hay tàu đều đắt đỏ. Cái Tết năm nay của anh Hà có lẽ vui hơn gấp nhiều lần khi anh vừa được nhận thành tích lao động xuất sắc, danh hiệu chuyên cần trong nhiều năm qua; Năm nay, cả anh và vợ đều nhận được vé Về quê ăn Tết. Cầm tấm vé trong tay, anh Hà không khỏi xúc động.
“Năm nay vợ chồng mình vui lắm, vừa được vé 2 vợ chồng, vừa có em bé, vừa được vinh danh nên cái Tết này chắc chắn sẽ ý nghĩa và ấm áp hơn cho cả gia đình”.
 |
Niềm vui nhân ba với anh Tăng Quốc Hà: “Tết năm nay ý nghĩa và ấm áp cho cả gia đình” |
Đó chỉ là một vài chia sẻ trong số rất nhiều những câu chuyện mà chúng tôi được lắng nghe từ người lao động ngay trước thềm năm mới. Với Tết 2020, những câu chuyện xuân mới sẽ tràn đầy niềm vui và ý nghĩa hơn bao giờ hết với người lao động.
Tại Lễ tuyên dương và trao vé trong chương trình "Về Nhà Ăn Tết" được tổ chức vào ngày 10/1 vừa qua . Tổng công ty Cổ phần Bia - Rượu - Nước Giải Khát Sài Gòn (SABECO) đã chính thức tận tay trao tặng 10 tấm vé máy bay, vé tàu xe về quê đầu tiên cho những cá nhân có thành tích xuất sắc nhất trong năm qua. Vừa là món quà tinh thần, vừa là món quà vật chất thiết thực, tấm vé còn thay cho lời chúc mừng và khích lệ tinh thần làm việc được gửi tới tất cả những người lao động có thành tích nổi bật trong năm qua. Cầm trên tay tấm vé đầy ý nghĩa, niềm vui năm mới dường như được nhân lên nhiều lần ngay trong chính hành trình eề nhà ăn Tết.
Chương trình “Về Nhà Ăn Tết” 2020 sẽ trao tặng 2000 vé máy bay và vé xe cho người lao động có thành tích xuất sắc, trong đó 1000 vé máy bay trên 4 chuyên cơ từ TP.HCM về Hà Nội, Vinh, Đồng Hới và Quy Nhơn và 1.000 vé xe khách đưa người lao động về các tỉnh Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên, Khánh Hoà, Đắk Lắk, Lâm Đồng, Kiên Giang và Cà Mau. Với thông điệp “Về Nhà Ăn Tết, Gắn Kết Như Rồng”, chương trình vừa khích lệ những tấm gương thành công đóng góp vào sự phát triển của đất nước, đồng thời cũng lan tỏa ý nghĩa của sự gắn kết, sum vầy trong dịp Tết cổ truyền. Thông tin về chương trình Về Nhà Ăn Tết 2020: Website: venhaantet.sabeco.com.vn Fanpage: https://www.facebook.com/BiaSaigon.official.page/ |
Lệ Thanh
" alt="Về Nhà Ăn Tết 2020 mang Xuân sớm đến cho người lao động"/>
Về Nhà Ăn Tết 2020 mang Xuân sớm đến cho người lao động