Tôi và chồng là người cùng quê. Thủa nhỏ, gia đình tôi có tiệm tạp hóa. Mẹ chồng tôi làm việc cho các đại lý nên thường đến cấp hàng. Thấy tôi, bà cười nói nhận tôi làm con dâu, hẹn khi nào lớn sẽ mang trầu cau đến đón tôi về.
Tôi khó chịu ra mặt nên lần nào thấy bà cũng tìm cách tránh...
Bẵng đi 12 năm sau, không hiểu duyên số thế nào, tôi lại yêu và cưới chính con trai của bà.
Lúc này, gia đình bà đã chuyển đến một tỉnh khác sinh sống. Lần đầu tiên gặp tôi, nghe tôi giới thiệu về gia đình, quê quán, bà mới ớ người nhận ra cô gái năm xưa.
Có lẽ vì thế mà bà quý tôi. Mỗi ngày, dù không sống chung nhưng bà đều điện thoại quan tâm và coi tôi như con ruột. Vợ chồng tôi có chuyện khúc mắc nhỏ, bà không đứng về phía con trai mà luôn bênh vực tôi.
Tôi cũng không phụ công bà. Ngược lại, tôi yêu quý và quan tâm gia đình chồng hơn cả nhà đẻ.
Bất cứ công to việc lớn nào của nhà chồng, tôi đều xăm xắn. Các em chồng ra trường, tôi cũng cậy cục khắp nơi để bố trí công việc cho chúng. Tóm lại, mối quan hệ của tôi với gia đình chồng khá vui vẻ.
Không ai ngờ, giữa năm vừa rồi, cuộc hôn nhân của tôi gặp sóng gió vì chồng tôi ngoại tình...
Tình địch của tôi không phải ai xa lạ mà chính là em họ tôi. Cô ấy chuẩn bị đi xuất khẩu lao động, phải lên Hà Nội học tiếng 3 tháng nên ở tạm nhà tôi.
Một buổi tối đang đi công tác, con trai 9 tuổi gửi cho tôi bức ảnh, tôi mới ngã ngửa...
Tôi đã đuổi cô gái ấy ra khỏi nhà và thông báo với bố mẹ cô ấy chuyện tày đình. Sau đó, tôi nộp đơn ly hôn vì cảm thấy bị tổn thương quá mức.
Chồng tôi xin lỗi tôi, hứa hẹn sẽ không bao giờ tái phạm. Tuy nhiên, tôi không thể tha thứ. Tôi ôm con ra khỏi nhà và bắt đầu sống ly thân từ đó.
Bố mẹ chồng, anh chị em chồng điện thoại cho tôi hỏi lý do nhưng tôi chỉ nói tóm tắt. Tôi bảo, anh ngoại tình và tôi không thể cho qua.
Khoảng 1 tháng sau, cán bộ tòa án gọi chúng tôi đến hòa giải. Anh cũng đến nhưng lại đi cùng 1 cô gái khác khiến tôi càng căm phẫn. Tôi kiên quyết giữ vững quan điểm của mình và mong nhận được quyết định ly hôn.
Thời gian chờ quyết định, mẹ tôi gọi cho tôi khóc nghẹn. Bà nói, nhà anh lan truyền khắp nơi rằng tôi ngoại tình, muốn bỏ chồng để đến với nhân tình.
Tôi nghiến răng chịu đựng, không muốn giải thích vì trái tim đã vỡ vụn từ lúc nào.
Đến ngày nhận quyết định ly hôn, tôi thấy lòng nhẹ bẫng. Tuy nhiên, buổi chiều hôm đó, tôi nghe hàng xóm ở quê anh nói, bố mẹ anh đang làm cỗ, đợi anh đưa bạn gái mới về.
Nước mắt tôi cứ chảy tràn. Thật lòng, tôi không tiếc người chồng bội bạc nhưng tôi thấy lòng người quá khó lường. Mới cách đó ít tháng, những người kia vẫn coi tôi là con quý. Nào ngờ, khi xảy ra chuyện, họ sẵn sàng đổ hết tội lên đầu tôi để bảo vệ con đẻ của mình.
Phải chăng câu nói “khác máu tanh lòng” ngàn đời vẫn luôn đúng?
Phòng tổng thống tại khách sạn JW Marriott ở Hà Nội không bán công khai và chỉ dành cho những vị khách đặc biệt.
" alt=""/>Mẹ đi công tác, con trai gửi tin nhắn 'tố' bố ngoại tình![]() |
Chiếc bể cá kính vỡ hỏng có kích thước khá lớn bị vứt bỏ ven bờ Hồ Tây. |
![]() |
![]() |
![]() |
Vỉa hè ven hồ lâu nay trở thành nơi vứt bỏ bồn cầu hỏng. |
![]() |
![]() |
Tủ, ghế sofa cũng bị vứt chỏng chơ ven hồ. |
![]() |
Mặc dù có khá nhiều thùng rác được đặt ở đây nhưng nhiều loại rác thải vẫn bị vứt bên ngoài những thùng rác này. |
![]() |
Người dân đi tập thể dục luôn phải tránh những rác thải, đồ bỏ đi nằm ngổn ngang trên vỉa hè. |
![]() |
Tuy vẫn có xe thu gom rác vào mỗi buổi sáng nhưng trước đó, người dân tập thể dục vẫn phải hít thở mùi hôi thối từ những đống rác. |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Vỉa hè ven Hồ Tây vốn chật hẹp lại chình ình những đống rác khiến người tập thể dục luôn phải đi tránh xuống lòng đường. |
![]() |
Những tấm kính được vứt bỏ cũng có thể gây tai nạn cho người dân tập thể dục. |
![]() |
Thùng rác có vẻ không được "trọng dụng". |
![]() |
![]() |
Nét đẹp thơ mộng nức tiếng của nơi được mệnh danh "đệ nhất thắng cảnh Thủ đô" bị vấy bẩn đủ loại rác. |
Không ồn ào, náo nhiệt đến ngột ngạt như thường thấy, phố Hà Nội mỗi buổi sớm mai từ cảnh vật đến con người đều bình lặng, thư thái đến lạ.
" alt=""/>Vừa chạy thể dục vừa tránh rác thải ở Hồ TâyQuả thật là sau ngày đầu mới cưới, cuộc sống vợ chồng luôn vui vẻ, anh rất chăm vợ. Nhưng từ khi có con, chị bắt đầu thất vọng toàn tập. Hai vợ chồng cùng đi làm 8 tiếng nhưng về đến nhà, mọi thứ một tay chị làm từ A đến Z. Còn anh đi làm thì thôi, về đến nhà là ôm điện thoại không lên mạng thì cũng chơi điện tử.
Được ngày nghỉ có hôm anh ngủ đến trưa mới dậy, ăn xong lại ra ngoài, tuyệt nhiên không giúp vợ được một việc. Khổ nhất là thời điểm sau khi chị sinh con. Những tháng ở cữ, được mẹ đẻ và mẹ chồng lo cho hết, con trai lại được nết ăn nết ngủ nên chị được thảnh thơi. Và có lẽ với chị đó cũng là quãng thời gian chị cảm thấy thư thái nhất từ khi lấy chồng.
Khi không còn mẹ ở cùng và cũng không có điều kiện để thuê giúp việc vì lương của hai vợ chồng thấp, chị Thanh đành phải cố gắng thu vén việc nhà. Chị lại trở về như một cái máy làm việc nhà. Con ngủ thì tranh thủ giặt đồ, lau dọn nhà cửa trong khi chồng nằm chơi game, chán anh đi ngủ.
Chị có nhờ việc gì, anh cũng tìm đủ mọi chiêu thoái thác. Nào là nay anh đi làm mệt, rồi em không làm được thì cứ để đấy lát anh làm, mai anh làm hay “em tiện tay thì làm hộ anh luôn”…. Có khi lại bảo anh có điện thoại công ty gọi có việc gấp, anh phải đi luôn.
Không phải là chị để mặc anh như vậy. Đã có những lúc chị ngồi tâm sự với chồng, thử đủ mọi cách để anh chung tay việc nhà nhưng rồi thay đổi của anh chỉ dài trong một ngày rồi hôm sau đâu lại vào đấy với cái bệnh lười. Tính anh có phần trẻ con nhưng lại rất gia trưởng. Không muốn cãi nhau nên chị Thanh đành cố gắng làm hết mọi việc nhưng không tránh khỏi bực bội trong lòng. Không khí gia đình vì thế cũng trở nên căng thẳng.
Tuần trước, chị phải đi công tác nước ngoài 5 ngày, vậy mà khi về đến nhà thì nhà cửa là bãi chiến trường ngổn ngang trăm mối. Quần áo dơ bẩn chất đầy máy giặt và đầy cả thau, bát đĩa không lấy một cái sạch, con cái thì nhếch nhác… Hai bố con ở nhà bữa ăn là những xuất cơm hộp hoặc mì gói. Báo hại chị hai ngày cuối tuần lẽ ra được nghỉ ngơi mà mệt nhoài dọn dẹp, tái sắp xếp…
Dù đã quá quen với những cảnh như thế này nhưng vì quá mệt mỏi, chị gắt um lên. Có lúc chị Thanh đã nghĩ tới chuyện ly hôn. Nhưng rồi thương con, chị lại nhủ lòng cố gắng. Đến giờ phút này chị cũng không biết là mình có chọn nhầm khi lấy một anh chồng lười nhác việc nhà như anh không nữa?.
Người đời vẫn nói rằng “Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng”. Lấy được một người chồng tốt là một điều may mắn của một người phụ nữ. Ngược lại, lấy phải một người chồng không ra gì là một điều hết sức bất hạnh. Và nếu nhỡ lấy phải một người chồng “lười”, phụ nữ cũng bất hạnh không kém.
'Bạn trai đòi chia tay vì phải lo sự nghiệp, tròn 2 ngày sau thì đăng ảnh ôm hôn người yêu cũ', cô gái kể.
" alt=""/>Tâm sự của người vợ lấy anh chồng lười làm việc nhà