
Hạnh phúc mà gia đình chúng tôi có được khiến mẹ tôi càng tâm đắc. Thỉnh thoảng bà còn nhắc lại chuyện khi xưa, tôi “mờ mắt” mới không lấy chồng tôi bây giờ.
 |
Tôi quá bất ngờ. Tôi lấy chồng 4,5 năm, chồng tôi đã ngoại tình 4 năm nay... |
Cách đây một tháng, vì máy tính cá nhân của tôi bị hỏng, tôi đành phải mượn máy tính anh để làm báo cáo. Tôi không có thói quen mượn đồ của chồng, trừ khi cầm điện thoại để lướt net. Khi mở mail để gửi cho sếp, tôi vô tình lướt qua email của anh (trong khi vào để đổi sang tài khoản khác), bầu trời trước mắt tôi như tối sầm lại. Đó là dòng hội thoại của anh với một email khác.
“Em để cho anh 6 tháng thôi, anh sẽ chấm dứt chuyện này với Hương (là tôi). Anh chán lắm cái cảnh cứ phải giả vờ yêu thương này. Anh sẽ để Hương nuôi con”.
Tôi hoa cả mắt. Click vào đoạn hội thoại, trời ơi, toàn những lời mùi mẫn, những tâm sự mà anh chưa bao giờ nói với tôi. Anh kể với bên kia rằng anh chán sống với tôi rồi. Họ có vô vàn email nói chuyện với nhau.
Nhưng điều làm tôi shock nhất là anh và cô ta đã có quan hệ tình cảm với nhau từ cách đây 4 năm. Trời ơi, tôi lấy anh chưa qua 5 năm cơ mà! Đó lại là sinh viên của chồng tôi!
Tôi đã cố gắng bình tĩnh, gửi mail cho sếp và gấp máy lại rồi đi ngủ. Tất nhiên là tôi không thể ngủ nổi. Chồng tôi không phát hiện ra điều gì. Ngày hôm sau, chồng vẫn đi làm rồi về nhà như thường lệ, không có biểu hiện gì khác. Tôi lấy cớ máy tính hỏng, để tiếp tục mượn máy tính chồng và đọc cho bằng hết những đoạn hội thoại họ nói với nhau.
Đến khi mọi việc hai năm rõ mười, tôi buộc phải tay đôi với chồng. Nói thật, đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào quên ánh mắt ráo hoảnh, giọng nói nhỏ giọt nhưng rõ ràng mà anh giành cho tôi khi tôi chìa những bằng chứng email.
- “Đúng, anh đã hết yêu em ngay khi cưới em về. Anh yêu cô ấy!”.
- “Nhưng tại sao hồi đó, anh lại đòi cưới em bằng được? Sao không chạy theo mà cưới cô ta đi?”.
Chồng tôi không nhìn tôi, chỉ đáp: Anh không lấy em thì ai lấy em đây? Chúng ta yêu nhau 6 năm mới cưới, anh bỏ em thì ai chịu lấy em? Anh đã muốn chấm dứt với em sau khi cưới, nhưng khi em có thai, đó là ngoài ý muốn của anh, anh lại không nỡ bỏ rơi em và con. Anh vẫn hi vọng một người vợ biết nghe và đối thoại với anh, sinh động, chứ không phải như thế này, em chỉ biết im lặng...
À, ra vậy, vì lòng thương hại của anh khi đó với tôi, rằng nếu không làm đám cưới với anh, thì chẳng ai lấy một người con gái đã cố công yêu một người khác 6 năm như tôi cả. Anh còn bảo đứa con gái quấn bố hơn mẹ như con tôi là “ngoài ý muốn”.
Đã gần 1 tháng từ ngày tôi phát hiện ra một cuộc sống khác của chồng. Thương mình thì ít, thương con thì nhiều. Còn lúc này tôi chỉ nghĩ đến mẹ tôi, thương bà vì quá tin vào hạnh phúc của tôi (mà có khi bà đã mắng tôi không biết đường “hưởng”). Tôi không biết, tôi sẽ nói chuyện với bà như thế nào về chuyện này? Tôi có nên bỏ chồng để chồng thoải mái đi về với nhân tình hay không?
Lan Hương(Cầu Giấy, Hà Nội)
(Theo GiadinhNet)" width="175" height="115" alt="Nghẹn đắng lấy chồng 4,5 năm, chồng ngoại tình 4 năm" />