Sau đó là thời gian dành cho công việc. Triều Tiên có một lượng lớn dân số đang đi làm và ngày càng có nhiều phụ nữ làm công việc văn phòng, họ chiếm khoảng 90% lực lượng lao động trong ngành công nghiệp nhẹ và 80% lực lượng lao động ở nông thôn. Nhiều phụ nữ hiện là người kiếm tiền chính trong gia đình dù vẫn đảm nhiệm tốt các công việc ở nơi làm lẫn gia đình.
8h là thời điểm bắt đầu làm việc ở Bình Nhưỡng. Theo báo The Guardian, các ngân hàng, doanh nghiệp ở Bình Nhưỡng hầu như không sử dụng máy tính, máy photocopy và các công nghệ văn phòng hiện đại. Việc thanh toán lương và công việc kế toán đều thực hiện bằng tay.
Trang điểm ngày càng phổ biến ở Bình Nhưỡng dù phần lớn phụ nữ chỉ trang điểm sau khi tốt nghiệp đại học. Các loại kem dưỡng da, phấn nền, bút kẻ mắt và son đều do Trung Quốc sản xuất, được phép sử dụng tại văn phòng. Phụ nữ Triều Tiên thường để tóc dài song phải buộc gọn gàng.
Tới 12h trưa, các nhà máy, văn phòng và nơi làm việc nghỉ ăn trưa trong khoảng 1h. Nhiều người mang cơm hộp đi ăn hoặc nếu nơi làm gần nhà sẽ về nhà ăn trưa. Những nơi làm việc lớn hơn thường có căng tin phục vụ bữa trưa giá rẻ như cháo ngô, bánh ngô và cháo.
Việc mua sắm thực phẩm ở Triều Tiên không phải luôn dễ dàng. Các mặt hàng như nước tương, bột đậu nành, muối, dầu cũng như thuốc đánh răng, xà phòng, tất, đồ lót, giày bán hết nhanh chóng. Bắp cải trắng, dưa chuột và cà chua là những mặt hàng phố biến trong khi thịt và trứng là hiếm. Trái cây chỉ giới hạn ở táo và lê.
5h chiều, công việc kết thúc nhưng nhiều người được yêu cầu ở lại văn phòng hoặc nhà máy để học tập hàng ngày và họp công việc, đánh giá tiến độ và dự đoán cho ngày hôm sau. Đến 8h tối, hầu hết mọi người đã về nhà. Vào mùa đông, họ cởi bỏ quần áo đi đường, mặc nhiều lớp quần áo để giữ nhiệt cơ thể. 10 giờ tối hầu hết mọi người đều đã đi ngủ. Do ít ô tô, không có địa điểm giải trí và thiếu điện, nên đến nửa đêm, Bình Nhưỡng thực sự vắng lặng cho đến 6 giờ sáng ngày hôm sau.
Tuy nhiên, tôi cũng rất biết thân phận của mình. Vì thế, khi anh ấy ngỏ lời yêu và muốn tính đến chuyện lâu dài, tôi đã nói rõ ràng mọi chuyện với anh. Rằng tôi từng có một đứa con riêng thủa còn là sinh viên và hiện con ở ngoại quê với bà ngoại. Nếu anh chấp nhận được thì chúng tôi sẽ đến với nhau, nếu không thì dừng lại.
Tôi cũng yêu cầu anh nói rõ ràng với mọi người trong gia đình anh. Nếu họ chấp nhận thì sẽ tiến tới, không thì thôi. Anh ấy nói rằng, việc tôi có con riêng không ảnh hưởng gì đến tình cảm của anh dành cho tôi. Và cũng cam đoan rằng, anh ấy sẽ có trách nhiệm nói rõ với gia đình mình.
Gia đình anh có 8 người. Ai nấy đều đã có vợ chồng và ra ở riêng. Cả nhà anh sống rất tình cảm, yêu thương nhau. Anh là con út, các anh chị em ai cũng yêu thương lo lắng và cố gắng vun vén cho anh. Từ khi chúng tôi quen nhau, gia đình anh ra sức vun vào, tạo điều kiện cho chúng tôi tiến tới.
Quen nhau được 2 tháng thì anh đề cập chuyện kết hôn. Tôi có hỏi rõ anh đã nói với các anh chị và má về chuyện của tôi chưa. Anh cười cười bảo tôi cứ yên tâm. Trước ngày cưới, gia đình anh muốn về quê tôi để ra mắt. Song vì đợt đó ngoài quê tôi đang bùng dịch, nên hai gia đình chỉ đành gặp nhau qua mạng, chuyện trò và đồng ý cho chúng tôi cử hành hôn lễ, đăng ký kết hôn, rồi sẽ về quê ra mắt nhà ngoại sau.
![]() |
Nhưng anh lại không nói với gia đình, khiến tôi bị xem là kẻ lừa đảo (Ảnh minh họa) |
Đám cưới của chúng tôi diễn ra ít lâu sau đó. Có tôi về làm dâu, mọi việc trong nhà anh có vẻ thuận lợi hơn. Các anh chị không còn phải căng thẳng chuyện chạy vào chạy ra chăm sóc má bệnh. Cũng không còn quá lo lắng chuyện em trai mình lẻ bóng, không người bầu bạn. Cưới về được một tháng thì tôi có thai. Cả nhà nội đều vô cùng vui vẻ, phấn khởi.
Sau đó, tôi đưa anh về ra mắt nhà ngoại. Bên nội cũng cử đại diện vài người về quê chào hỏi gia đình tôi. Hôm làm tiệc ở nhà gái, tôi vô tư dẫn con ra chào hỏi người nhà anh. Lúc đó, nhìn vẻ mặt bất ngờ của mọi người, tôi mới vỡ lẽ là bấy lâu nay anh vẫn giấu gia đình mình chuyện tôi đã có con riêng. Lúc tôi hỏi, anh thừa nhận là anh vẫn chưa nói gì với nhà nội, vì không đủ can đảm, sợ mọi người xì xào nói ra nói vào, nên dự định giấu được đến khi nào thì giấu.
Tôi vô cùng đau khổ khi nghĩ rằng hóa ra anh vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện tôi đã có con riêng và vẫn sợ xấu mặt với mọi người. Chưa kể, gia đình anh sau khi biết chuyện thì làm ầm lên, bắt gia đình tôi xin lỗi, vì đã giấu diếm chuyện tôi có con riêng để lừa đảo họ. Họ còn cho rằng, việc tôi không muốn cho về nhà ngoại trước khi cưới là vì lí do này.
Dù chồng tôi đã lên tiếng giải thích mọi chuyện, song vẫn không thể xóa tan được sự khó chịu trong lòng mọi người. Tôi cũng vì chuyện này mà vô cùng mệt mỏi, ấm ức. Sớm biết trước thế này thà tôi ở luôn vậy cho xong!
Theo Phụ nữ TP.HCM
" alt=""/>Nhà chồng gọi tôi là kẻ lừa đảo