Thể thao

Kèo vàng bóng đá Empoli vs AC Milan, 00h00 ngày 9/2: Đối thủ kỵ giơ

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-02-11 13:46:19 我要评论(0)

Hư Vân - 08/02/2025 11:20 Kèo vàng bóng đá ltd bong da hom nayltd bong da hom nay、、

èovàngbóngđáEmpolivsACMilanhngàyĐốithủkỵgiơltd bong da hom nay   Hư Vân - 08/02/2025 11:20  Kèo vàng bóng đá

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Chiếc xe ô tô có thiết kế nhỏ gọn có thể mang đi khắp nơi.

Được chế tạo bởi kỹ sư 26 tuổi người Nhật Bản, Kuniako Saito, WalkCar - chiếc xe ô tô bỏ túi đầu tiên trên thế giới có kích thước nhỏ gọn và mang theo được bên người bất kỳ lúc nào. Do vậy, người dùng sẽ không cần phải mất công tìm kiếm chỗ đậu xe, cũng như có thể tránh được tình trạng tắc đường.

Để sử dụng, người dùng chỉ việc đứng lên, xe sẽ tự động chạy. Muốn dừng xe, người dùng đơn giản chỉ cần bước xuống. Muốn điều khiển hay thay đổi hướng di chuyển, người dùng chỉ cần chuyển trọng tâm của cơ thể từ bên này sang bên kia.

WalkCar được làm từ nhôm nhẹ, có kích thước bằng một chiếc máy tính xách tay và có thể chịu tải trọng đến 120 kg. WalkCar hoạt động bằng pin Lithium, chiếc xe có thể đi được quãng đường 12km sau 3 giờ sạc pin. Tốc độ trung bình của chiếc ô tô bỏ túi này khoảng 10 km/h. 

Xe được trang bị động cơ điện mà theo Saito sẽ có đủ sức mạnh để giúp một người đẩy một người khác trên xe lăn hoặc đẩy xe hàng một cách dễ dàng.

Dự kiến WalkCar sẽ được xuất xưởng trong năm 2016 với giá khoảng 800 USD mỗi chiếc.

 Nguồn video: Youtube

" alt="Cận cảnh chiếc xe hơi bỏ túi đầu tiên trên thế giới" width="90" height="59"/>

Cận cảnh chiếc xe hơi bỏ túi đầu tiên trên thế giới


Một thân cưỡi Ngân Giáp chiến mã, chân đạp lên gót sắt, một bộ bạch y đứng sừng sững ngạo nghễ ở phía trên, ánh mắt lạnh lùng quét xuống mặt đất.

"Tây Quận Vương...Tây Quận Vương..." Dân chúng nhất tề bái lạy, nhất thời trong thành Trường An tiếng hoan hô không dứt, tiếng vọng trở lại nhẹ nhàng, nhàn nhạt, tràn ngập khắp ngã tư đường.

Tập Ám có thân hình cao to, quanh năm ở phía Bắc Trường thành, nước da đã hiện lên một màu đồng, môi mỏng khiêu gợi, sống mũi thẳng tắp, một đôi con ngươi đen sâu thăm thẳm như muốn đem cả người ta hút vào đó, toàn thân toát lên vẻ lười biếng nhưng cũng không làm mất đi vẻ cao quý.

Nghe đến âm thanh náo nhiệt bên ngoài, Bách Lý cũng không thể ngồi yên được nữa. Bách Lý gia đích thị là thương gia nổi danh nhất, giàu có nhất ở thành Trường An này. Từ nhỏ, Bách Lý cùng Tập Ám đã có hôn ước. Lần này Tập Ám trở về, hai bên đã sớm bố trí, bắt đầu tổ chức hôn lễ. 

Hậu viện của Bách Lý gia.

Bách Lý rốt cuộc cũng thấy được bóng dáng nàng đã đợi rất lâu: " Sâm, làm sao bây giờ? Ngày mai, cha ta liền muốn gả ta đi rồi."

Tên gọi Sâm của nam tử đích thị là thư đồng mà Bách Lý gia đã thu dưỡng từ nhỏ, chính là cái mà người ta thường hay gọi là thanh mai trúc mã. 

Bách Lý chính là thực lòng yêu thích Lý Sâm. Hắn có nói qua, cuối cùng, sẽ có một ngày, hắn thoát khỏi tình cảnh này, sẽ cho nàng một cuộc sống an nhàn, một mái nhà bình an.

"Biết. Nếu không, tối nay chúng ta liền rời khỏi đây đi."

"Có thật không?" Bách Lý khẽ ngẩng đầu lên, hôm nay ánh mặt trời đặc biệt tốt, tâm tình cũng khá hơn nhiều. Thấy Lý Sâm khẳng định gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo rơm rớm những giọt mồ hôi, cặp mắt thanh tú khẽ nhếch lên:" Được, ta đi theo ngươi..."

Ban đêm, rốt cuộc cũng chạy ra khỏi sân viện, nơi đã giam cầm nàng 16 năm nay. Lý Sâm nắm tay kéo Bạch Lý chạy đi, cơ hồ là chẳng có mục đích gì, miễn là thoát ly khỏi thành Trường An.

Bách Lý vững vàng nắm được tay hắn, nhủ lòng sẽ vĩnh viễn không buông tay.

Ánh lửa từ bốn phương tám hướng vây bủa tới đây.

Bách Lý sốt ruột, nắm chặt tay áo của Lý Sâm. Ánh lửa tới gần, bầu không khí xung quanh cũng như được châm theo, tản ra tới đây. Tuấn mã cao lớn, ánh lửa chiếu vào Ngân Giáp phát ra ánh sáng lạnh rét run. Ngồi trên lưng ngựa, đích thị là Tập Ám. 

Bách Lý gia vừa phát hiện nữ nhi mất tích liền đi cầu Tập Ám viện trợ, mượn thế lực cường đại của Tây Quận phủ tìm kiếm nữ nhi trở về. 

Tập Ám không nghĩ tới, bọn họ lần đầu gặp mặt lại ở trong loại trường hợp này. Hắn cũng không có xuống ngựa, chỉ ngồi trên lưng ngựa lạnh lùng nhìn bọn họ.

Nam tử lạnh lùng nghiêm nghị ở giữa mang theo vẻ độc tài ngang ngược cứ như thế chẳng nói gì.

Hắn vừa xuất hiện, Bách Lý liền đoán được, cưỡi được Ngân Giáp ngoài Tập Ám thì còn có ai. 

Bách Lý bạo gan bước tới bên cạnh hắn: "Chúng ta tuy có hôn ước, nhưng giữa chúng ta không hề có tình cảm, ngươi hãy thả chúng ta đi đi". Mâu quan toát ra ánh sáng kì dị chống lại ánh mắt của hắn.

"Không thể"

"Tại sao?"

"Bởi vì, trên danh nghĩa, ngươi vẫn là nữ nhân của ta". Tập Ám không kiên nhẫn xuống ngựa, bóng dáng cao lớn áp sát nửa thân người của Bách Lý. 

"Nhưng là..." Xem ra chỉ còn một chiêu cuối cùng thôi, Hoàng thất không phải ai cũng coi trọng danh dự của mình ư? Đánh cuộc một lần đi. "Ta đã thất thân. Như vậy, ngươi vẫn còn muốn sao?". Mặc dù chỉ là lời nói dối, nhưng Bách Lý vẫn không nhịn được đỏ bừng cả mặt.

Trong mắt Tập Ám lóe lên một tia phẫn nộ, nữ nhân của mình lại cư nhiên dám hồng hạnh xuất tường. Quả nhiên, nữ nhân vẫn là không tin được.  Tập Ám lướt qua Bách Lý, đứng trước mặt Lý Sâm, khí phách vương giả bẩm sinh làm cho Lý Sâm không khỏi bị áp lực vạn phần. 

"Ngươi có yêu cầu gì mới có thể rời khỏi nàng?"

Hừ, Bách Lý không nhịn được cười lạnh, hắn cũng quá coi thường tình cảm của bọn họ rồi.

"Ta sẽ không buông tay nàng". Lý Sâm lấy dũng khí chống lại ánh mắt của hắn, không nhịn được run rẩy, quá lạnh lẽo.

"Bổn vương biết, chí hướng của ngươi không chỉ dừng tại đây. Nếu như ngươi rời khỏi nàng, bổn vương hứa sẽ cho ngươi trong một đêm có thể lên trời". 

Tập Ám trở về bên cạnh Bách Lý, một tay nâng sợi tóc đang xõa trước ngực nàng khẽ ngửi. Một cỗ hương vị tươi mát thấm vào tim gan, không khỏi nhắm nghiền hai mắt.

Bách Lý nhìn thẳng Lý Sâm, nàng hiểu rõ, hắn sẽ không ham mê phú quý, lại càng không đòi hỏi. 

Thế nhưng trừ bỏ trầm mặc vẫn là một mảnh yên tĩnh, Bách Lý không xác định được khẽ lên tiếng gọi: " Lý Sâm". Trên mặt hiện rõ vẻ ưu thương. 

"Có thật không?" Lý Sâm rốt cuộc cũng mở miệng. Bách Lý mở to mắt, đáy mắt thoáng qua một tia mất mát.

"Bổn vương từ trước đến nay chưa hề nói hai lời. Người, ta mang đi". Tập Ám buông sợi tóc trong tay ra, đôi tay vỗ nhẹ lên vai nàng, khẽ dùng sức. 

Tựa hồ như, kết quả này sớm đã nằm trọng dự liệu của hắn.

" alt="Truyện Mê Hoặc Song Vương" width="90" height="59"/>

Truyện Mê Hoặc Song Vương