Nhận định, soi kèo Southampton vs Burnley, 22h00 ngày 8/2: Tiếp đà bất bại
相关文章
- 、
-
Soi kèo phạt góc Bayern Munich vs Bremen, 02h30 ngày 8/2 -
Hành động trong đám cưới của nhà trai khiến họ hàng cô dâu xôn xaoĐám cưới của tôi diễn ra từ thứ 7 tuần trước. Hiện tại, vợ chồng tôi đã trở lại Hà Nội học tập và làm việc. Tuy nhiên mỗi ngày, tôi vẫn đọc được những lời bàn tán của họ hàng về đoàn đón dâu nhà chồng tôi.
Tôi và chồng quen nhau khi cùng học tập và làm việc tại Hà Nội. Anh hơn tôi 6 tuổi, sinh ra ở đồng bằng, còn tôi ở miền núi.
Khi chúng tôi yêu nhau, biết gia đình anh hoàn cảnh, bố mẹ làm nông nghiệp, nhà lại đông con nên bố tôi không đồng ý. Bố nhắc tôi phải biết giữ mình, tương lai còn dài nên chuyện yêu đương không thể vội vã.
Tôi vâng lời bố và hứa sẽ không để mọi chuyện đi quá xa. Tuy nhiên chưa hết học kỳ 1 năm thứ 4 thì tôi phát hiện mình có bầu.
Tôi đã định bỏ thai nhưng anh xin tôi giữ lại. Cùng với đó, anh về nhà tôi, quỳ xuống chân bố mẹ tôi và xin được cưới tôi. Bố mẹ tôi tức nghẹn trong lòng nhưng vì “con dại cái mang” nên đành đồng ý.
Ngày nhà trai đến dạm ngõ, thấy thông gia ăn mặc tềnh toàng, gương mặt khắc khổ lam lũ, các cô các chú nhà tôi đều thở dài ngao ngán. Bố mẹ tôi đành phải xua đi bầu không khí nặng nề bằng cách nói chuyện thật niềm nở.
Sau đó, lấy cớ quãng đường xa xôi (gần 500km), bố mẹ anh xin được giản tiện các thủ tục cưới hỏi. Bố mẹ tôi cũng vui vẻ đồng ý.
Ngày cưới, khi đoàn đón dâu vừa tới nơi, bố mẹ tôi đã bố trí 30 mâm cỗ để hai họ cùng vui vẻ trước khi đưa tôi về nhà chồng.
Tuy nhiên, khi mâm cỗ dọn ra thì đoàn nhà trai chỉ ăn qua loa đĩa xào và bát thức nấu. Bố mẹ tôi tưởng đồ ăn không phù hợp với người đồng bằng nên đi từng bàn hỏi han, thúc giục mọi người ăn uống.
Không ngờ, cuối bữa, đoàn nhà trai (nhất là các bà các chị) trút tất cả đồ ăn thừa trong mâm vào túi nilon. Sau đó, họ chia nhau mỗi người một túi rồi cầm lên xe khiến cả họ nhà tôi xôn xao. Một vài người còn nói, họ nhà trai sang cả mâm nhà gái để lấy đồ ăn thừa mang về.
Hành động này khiến bố mẹ tôi ngượng chín mặt. Tuy vậy bố tôi vẫn cố giải thích, đó là phong tục tập quán của vùng quê nhà chồng tôi. Ông còn khen, hành động đó là hoàn toàn tốt đẹp vì tránh lãng phí đồ ăn thức uống.
Thế nhưng người thân, họ hàng của gia đình tôi vẫn không thôi bàn tán. Ai cũng nói, đi đâu phải theo phong tục tập quán nơi đó chứ không thể mang phong tục quê mình để thực hiện ở quê người. Phải chăng là do quê chồng tôi quá nghèo nên mới phải vơ vét như vậy.
Tôi nghe mà thấy chạnh lòng. Quan trọng hơn, tôi sợ những lời bàn tán này sẽ tiếp tục khiến bố mẹ tôi khó xử.
Dù sao, bố mẹ tôi cũng là những người có vị thế. Họ sẽ buồn nếu đám cưới con gái độc nhất của mình lại trở thành chủ đề đàm tiếu cho bà con xung quanh ?
Có ai hiểu được tâm trạng này của chúng tôi không?
Mời độc giả tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Tâm sự" bằng cách nhập nội dung bình luận phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận", hoặc gửi chia sẻ về địa chỉ email: [email protected] (ghi chú tên bài viết). Các bài viết thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng cảm ơn!"> -
Thử thách cuối hành trình chinh phục 4 cực và 1 điểm Chàng trai xương thủy tinh đã chinh phục đỉnh Fansipan thế nào?Fansipan, điểm cuối cùng trong hành trình 4 cực và 1 điểm của bản thân tôi đã hoàn thành xong, nó không quá khó vì ở thời điểm tôi hoàn thành nó, đã có cáp treo lên đến gần đỉnh.
Cũng như 3 cực khác, cực Đông, cực Bắc, và cực Nam, duy chỉ có cực Nam là tôi đi một mình, và ngồi xe lăn vào tận nơi, các điểm còn lại tôi đều sử dụng đầu gối bò lên đỉnh. Lần này cũng vậy, người ta nói Fan có cáp treo để lên tới nóc nhà Đông Dương. Đối với người bình thường thì dễ thật, đi thong thả là tới, nhưng đối với một đứa lết từng bậc cầu thang như tôi thì độ khó ở đây chỉ là “hard” chứ chưa đến mức “very hard” như một màn nào đó trong game.
Sau 15 phút lướt cáp qua 3 tầng mây, bước ra khỏi nhà ga đến cáp treo, muốn lên tới đỉnh, tôi sẽ phải bỏ lại xe lăn và vượt qua quãng đường khoảng hơn 600 bậc đá nữa. 600 bậc đá đó ko phải là bậc đá thấp và dễ đi như ở cực Bắc Lũng Cú, mà chúng cao khoảng 20cm, và sâu vào bên trong chỉ khoảng 15cm. Có đoạn dốc, có đoạn hơi thoai thoải, nhưng hầu hết nếu leo bình thường cũng khá mất sức. Việc làm quen với không khí trên độ cao này cũng là điều mà bạn cần phải bỏ ra 15-20 phút để thích nghi.
Quay trở lại một chút vào những năm 2010-2011, tôi và ông anh, người mà sau này tôi luôn coi anh là anh ruột mình có những kế hoạch điên rồ là sẽ leo Fan bằng hai đầu gối. Đi đường rừng. Tất nhiên, tôi không đi theo kiểu 2 ngày 1 đêm và thuê người cõng cho nhanh, kế hoạch đó một phần có nói đến việc có thể sẽ phải ở trong rừng nhiều ngày, đến khi tôi từ bỏ. Chúng tôi đã vẽ lên một kế hoạch hoàn hảo, nhưng chỉ duy nhất một thứ mà tôi chưa có: Tiền. Vậy là tạm gác lại để lao đầu vào mục tiêu “kiếm tiền để đi 4 cực và 1 điểm” - Tôi bắt đầu làm như điên và cũng tiêu tiền điên cuồng cho những chuyến đi của mình nhiều hơn từ ngày đó…
Chinh phục
Trở lại với Fan, bắt đầu làm quen với cái khí hậu khô và lạnh, người ta sẽ phải thở ít hơn, điều độ hơn chứ ko thể hồng hộc như dưới xuôi được. Tôi mất sức, mất sức ngay ở những bước đầu tiên vì… hăng quá. Băng qua một quảng trường rộng để lên đến những bước tiếp theo, tôi mất sức khá nhiều ở đó. Dồn quá nhiều sức vào những nơi ko cần thiết, tôi thấy mình cần phải điều chỉnh lại bước đi và nhịp thở, nhớ lại lời ông anh đã từng nói “hít vào, thở ra từ từ, cố gắng để tim đập ổn định, mệt là nghỉ ngay, không cố” - Từng bước, từng bước một bằng hai đầu gối đã chai sạn từ lâu. Tôi nhớ ở Cực Đông đã suýt nữa phải vào viện vì rách da, ở Cực Bắc đau và mỏi rã rời sau khi lên tới nơi…
Sau khi ổn định lại nhịp thở, tôi cũng không tưởng tượng được 600 bậc lên đỉnh lại quá dài như vậy, những tưởng nó chỉ như Lũng Cú, nhưng ko, nó hơn, hơn hẳn một bậc so với Lũng Cú, mất sức nhiều hơn, cổ họng đau rát và ho liên tục do hơi lạnh. Cô người yêu đi cùng cũng thấy xót xa, cứ lặng lẽ theo bên cạnh cổ vũ, giọng nhỏ nhẹ, nửa động viên, nửa than thở: “Em thương anh lắm!”. Thế là điều gì đó lại càng thúc đẩy tính sĩ gái trong thằng đàn ông: “Em yên tâm đi, nhằm nhò gì, anh làm được”, sau đó nhoẻn miệng cười một nụ cười đầy mê hoặc.
Mất khoảng hơn một tiếng để tôi hoàn thành mục tiêu - Bò lên đỉnh Fansipan trong tiếng vỗ tay và hò hét của những du khách đi cùng. Họ trầm trồ thán phục, họ chụp ảnh cùng, họ bắt tay chúc mừng, nhưng tôi không còn nhìn thấy gì nữa, tai ù đi và mắt nhòe cay. Tôi hướng về phía “cục inox” mà mình vẫn ước mơ chạm đến từ bấy lâu. Nhìn nó thách thức theo kiểu “Anh mày lên được rồi đó nha!”.
Sau khi ghi lại vài tấm hình kỷ niệm, ngắm non sông cho thật đã, và thả trôi những xúc động, hạnh phúc đang trào dâng trong lòng - ghi nhớ chúng, tôi đi xuống. Nhiệm vụ, à không, chuyến đi lần này thành công, nhưng tôi chưa thoả mãn vì có cái gì đó ở Fansipan, ở Hoàng Liên thôi thúc tôi muốn được quay trở lại…
Đọc đến đây, anh em sẽ nghĩ là, đi kiểu như tôi ai chả đi được. Đúng vậy, với một người ngồi xe lăn, đi được đến đâu thì người bình thường sẽ đi được đến đó, nhưng cái quan trọng ở đây tôi muốn gửi tới mọi người là ý chí, tôi không mong mình mang lại cho các bạn cái gì, nhưng tôi chỉ mong muốn những ai đang đọc được những dòng này “đừng ngại một cái gì cả, nếu cố gắng, thì các bạn có thể sẽ làm được”…
Những hành trình trải nghiệm từ bao giờ đã thực sự trở thành một phần trong cuộc sống của tôi, của một người “điên điên chập chập”. Thật may sao, tôi có những người bạn đồng hành. Quả thật thế, đi - không nhất thiết phải để chinh phục một cái gì đó, mà tôi đi để “khoe”, tôi đi để cho mọi người biết được rằng, “À anh chàng xương thủy tinh ấy - vẫn ngon lành lắm đấy!”.
Vũ Ngọc Anh
"> -
Tùy chỉnh lượng bia theo cách riêng của mỗi người, vừa thưởng thức vừa thư giãn sẽ tạo những khoảnh khắc đáng nhớ và khó quên. Thưởng bia tùy chỉnh theo gu SapporoGiới trẻ thay đổi tích cực trong cách uống bia
Trước đây, việc uống bia được đánh giá là thói quen xấu do người uống bia thường mất kiểm soát, uống quá chén để thể hiện bản lĩnh, để đáp lại những lời thách thức của bạn bè. Những năm gần đây, thói quen uống bia của người trẻ chuyển biến theo hướng tích cực, họ uống tùy chỉnh theo cách riêng của mỗi người, uống loại bia mình yêu thích trong giới hạn của mình, uống để ghi lại những kỷ niệm đáng nhớ và tạo ra những khoảnh khắc khó quên.
Khác với hình ảnh say xỉn gây mất thiện cảm, người uống bia “tùy chỉnh” thưởng bia như một nghệ sĩ, sử dụng bia làm chất xúc tác để dẫn dắt cảm xúc. Khi cảm xúc được khơi nguồn, “các nghệ sĩ” uống nhâm nhi để trải nghiệm trọn vẹn vị ngon của chất bia thượng hạng.
Uống tùy chỉnh với bia “đỉnh”
Để đáp ứng gu thưởng bia ngày càng tinh tế của khách hàng Việt, đòi hỏi một loại bia không chỉ hoàn hảo trong hương vị mà còn đặc biệt trong cảm xúc mang lại cho khách hàng. Sapporo Premium Beer với vị bia êm đằm khó cưỡng, mang đến sự thăng hoa trong cả vị giác lẫn cảm xúc, góp phần nâng tầm mọi cuộc vui, lan toả từng khoảnh khắc hạnh phúc, khiến cho cuộc vui dù có được tùy chỉnh theo bất cứ chuẩn mực nào vẫn đạt ngưỡng thăng hoa.
Là loại bia có chất lượng thượng hạng với sự đồng nhất và ổn định trong từng sản phẩm, Sapporo khoác lên mình một chiếc áo tinh tế với ba tông màu chủ đạo là: nguyện liệu được chọn lọc cẩn thận và kỹ lưỡng, công nghệ sản xuất tiên tiến từ Nhật Bản, và sự cải tiến không ngừng qua thời gian.
Hiểu được nguyên liệu để sản xuất ra “mẻ bia” thơm ngon và chất lượng là yếu tố đầu tiên cần phải quan tâm và chọn lọc kỹ lưỡng, Sapporo đã hợp tác với các nông trại hiện đại, đạt tiêu chuẩn để chọn ra nguyên liệu phù hợp. Ngoài nguyên liệu, không thể không kể đến công nghệ “Fresh Keep” độc quyền của Sapporo. Nhờ công nghệ này, bia vẫn giữ được nguyên vị như ban đầu và hạn chế được lượng oxy tiếp xúc với nước bia.
Bên cạnh đó, Sapporo thường xuyên nghiên cứu thị hiếu thị trường và cải tiến sản phẩm để luôn theo kịp với những yêu cầu ngày càng khắt khe của người tiêu dùng Việt. Hương vị bia được điều chỉnh cân bằng hơn, tạo cảm giác sảng khoái nhẹ nhàng, giúp cho người thưởng bia vừa thưởng thức được vị ngon êm đằm vừa tận hưởng được cảm giác lâng lâng trong từng khoảnh khắc hạnh phúc. Thiết kế bao bì phá cách gây ấn tượng với khách hàng bởi các gợn sóng bạc cùng điểm nhấn vàng mang đến hình ảnh hiện đại, trẻ trung.
Đại diện Sapporo chia sẻ: “Tất cả nỗ lực của Sapporo đều hướng đến sự hài lòng của thực khách Việt, về cả vị giác lẫn thị giác, cùng hướng đến những phút giây thưởng bia ‘tuỳ chỉnh’, những khoảnh khắc khởi sắc trọn niềm vui”.
Hoàng Hải
">