Tối qua, Son, Toàn và Vĩ được HLV Kim Sang-sik cùng các đồng đội xếp hàng dài ở phòng ăn để vỗ tay chào đón. Họ nhận được những cử chỉ thân mật, vỗ vai, lưng với các cầu thủ tạo nên không khí sôi động. Tiền đạo nhập tịch được Đinh Thanh Bình trao lá cờ tổ quốc Việt Nam, rồi tiến đến bắt tay chào hỏi từng thành viên - trong đó có những người có thể đá cặp cùng anh trên hàng công như Tiến Linh, Tuấn Hải...
- Gần 30 năm làm diễn viên, chị thấy sao khi Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội vừa ban hành Thông tư 05/2023/TT-BLĐTBXH kèm theo Danh mục những ngành nghề nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm, trong đó có diễn viên điện ảnh?
Trong suốt gần 30 năm làm nghề nay tôi mới thấy Nhà nước công nhận diễn viên là nghề nguy hiểm. Tuy hơi muộn nhưng có còn hơn không bởi rất ý nghĩa cho các thế hệ diễn viên sau. Nói diễn viên là nghề nặng nhọc, vất vả và nguy hiểm là rất đúng.
Nhiều người làm trong nghề này luôn lăn xả hy sinh và gặp không ít tai nạn. Tôi chỉ băn khoăn, khi đã được công nhận rồi mà không có chế độ cho diễn viên hay nghệ sĩ thì quả đúng là chỉ có trên giấy tờ, không giải quyết được vấn đề gì.
- Với tư cách là diễn viên kiêm nhà sản xuất phim, theo chị sau sự công nhận này, việc mua bảo hiểm cho diễn viên hay cảnh nguy hiểm có thay đổi gì?
Từ trước đến nay khi làm phim, chúng tôi đều mua bảo hiểm cho cả đoàn phim chứ không chỉ riêng gì diễn viên. Tôi nghĩ nếu diễn viên đã được công nhận là nghề nguy hiểm phải có chế độ cho họ. Ví dụ mỗi khi đóng thuế, diễn viên thường phải đóng nhiều nhất.
Có thu nhập nhiều phải đóng thuế nhiều là đương nhiên. Nhưng khi đã được công nhận là nghề nguy hiểm có chế độ gì đặc biệt hơn cho diễn viên không, ít nhất là ở khoản đóng thuế tôi ví dụ vậy. Nói trên tinh thần là như vậy nhưng tôi biết mọi việc phải làm từng bước chứ không thay đổi ngay được.
Tôi kiến nghị nên có chế độ đặc biệt hơn thì về sau mới thực thi được chuyện diễn viên được công nhận là nghề nguy hiểm, còn công nhận mà để đấy thì... Tôi hiểu rằng các cơ quan lãnh đạo đang chuyển mình và muốn có quy chế rõ ràng trong các ngành nghề nghệ thuật. Tổ chức biểu diễn đang thay đổi để gần với nghệ sĩ. Ví dụ như Sở VHTT TP.HCM đang chuyển mình để đi sâu sát hơn với những người làm nghệ thuật hơn.
- Khi biết diễn viên được đưa vào danh mục ngành nghề nguy hiểm, độc hại đã có không ít người nêu ý kiến cho rằng nghề này có gì mà vất vả trong khi chúng ta vẫn thấy tin tức về việc diễn viên hành động gặp tai nạn khi đóng phim. Quan điểm của diễn viên Trương Ngọc Ánh ra sao? Thông tư mới này có giúp thay đổi suy nghĩ của khán giả về nghề diễn viên?
Đâu chỉ diễn viên đóng phim hành động mới hay bị thương hoặc gặp nguy hiểm đâu. Còn nhiều diễn viên khác phải thức đêm, ăn uống chưa đủ, ngã bệnh, cấp cứu... khi làm phim.
Họ gặp nhiều vấn đề lắm chứ không chỉ diễn cảnh đánh đấm mới bị thương. Nhiều người chỉ nhìn thấy bề nổi của nghề diễn viên rằng họ được mặc đẹp hay cát-sê cao nhưng không phải vậy. Diễn viên cũng có nhiều áp lực riêng và khó khăn trong cuộc sống nhưng đôi khi họ bày tỏ chưa hết để khán giả hiểu mình. Bởi tôi nghĩ cuối cùng nghệ sĩ phải có sự ủng hộ với khán giả mới sống được.
- Trong quá trình làm diễn viên, có tai nạn nào đáng nhớ với chị?
Có lần tôi bị tai nạn thật khi đóng cảnh bị tra tấn dúi đầu xuống nước. Cảnh quay nhiều người, cú máy lại khó và phải quay đi quay lại. Dù đã tính toán kỹ nhưng một tai nạn trong lúc quay khiến tôi nhận nguyên một cú đấm vào mắt. Tất nhiên cả đoàn phải ngưng quay ngày hôm đó.
Mắt sưng to và tôi nghĩ mình khéo bị mù mắt sau cú đấm trời giáng đó. Tôi phải đi cấp cứu và uống thuốc nhưng mấy ngày sau nước mắt vẫn chảy không ngừng. Đến giờ này bạn diễn viên đóng thế gặp tôi ở đâu cũng xin lỗi nhưng đâu phải lỗi của bạn ấy. Khi quay phim, việc gặp tai nạn là rất bình thường.
Khi làm phim Áo lụa Hà Đông, tôi phải để chân đất trèo lên núi đá mắt mèo hay đi trên đường nhựa để phục vụ cho các góc máy tả thực quay cận cảnh. Mấy ngày đi chân đất khiến bàn chân tôi bầm dập và đỉnh điểm là bị đá mắt mèo cào nát chân khi thực hiện cảnh leo lúi.
Tai nạn không chỉ mình tôi mà những diễn viên khác gặp rất nhiều. Đặc biệt là các diễn viên đóng thế. Họ là thành phần không thể thiếu trong các đoàn phim mà ít được ghi nhận. Họ đóng góp thầm lặng và gặp thương tích rất nhiều.
- Nhiều khán giả hâm mộ đã chờ khá lâu mà chưa thấy Trương Ngọc Ánh quay lại đóng phim?
Đầu năm tới tôi sẽ trở lại với 2 dự án phim đã ấp ủ từ lâu. Mấy năm qua do ảnh hưởng của dịch Covid-19 và thị trường còn nhiều khó khăn nên tôi chưa làm phim được nhưng bây giờ đã thấy ánh sáng rồi. Rất mong sự trở lại của tôi sẽ được khán giả ủng hộ.
Clip Trương Ngọc Ánh trong phim 'Truy sát':
Điều kiện sống tồi tệ của những người trẻ độc thân, không có hỗ trợ tài chính ở Hong Kong.
Các thành viên của Hiệp hội vì Tổ chức Cộng đồng (SoCO) ở Hong Kong hôm 2/10 đã kêu gọi chính phủ bãi bỏ hệ thống tính điểm dựa trên độ tuổi cho những người nộp đơn xin căn hộ trợ cấp, theo SCMP.
Đối tượng được hướng đến là người trẻ độc thân không đủ điều kiện mua nhà riêng và không nhận được sự hỗ trợ từ gia đình.
Sze Lai-shan, phó giám đốc của SoCO, cho biết nhóm này phải đối mặt với thời gian chờ lâu nhất mới được xét các nhà ở công cộng, ít nhất khoảng một thập kỷ.
Trung bình người dân phải đợi 6 năm để được sống trong căn hộ trợ cấp. Những người cao tuổi có nộp đơn sẽ nhận nhà sau 4,1 năm, theo số liệu từ Cơ quan Nhà ở.
“Chúng ta có thể thấy rằng nhiều người trẻ đã cư ngụ tại những nơi thiếu thốn trong một thời gian dài và họ không biết bao giờ mới được cấp nhà ở công.
Chính quyền không trợ cấp cho nhóm đối tượng này là điều rất không công bằng và chỉ làm trầm trọng thêm tình hình. Những người đứng đầu có thể giúp đỡ họ một khoản tiền để thuê nhà ở tốt hơn”, Sze nói.
![]() |
Những ngôi nhà siêu nhỏ ở Hong Kong dành cho người có thu nhập thấp. Ảnh: Insider. |
Tháng 6 năm ngoái, các nhà chức trách đã đưa ra kế hoạch hỗ trợ tiền mặt trong 3 năm để giảm bớt những khó khăn về kế sinh nhai mà người dân thu nhập thấp phải đối mặt.
Cơ quan Quản lý Nhà ở cho hay mục tiêu của họ là ưu tiên các gia đình và những người già đang sống một mình.
Mỗi hộ được hưởng 1.300 đôla Hong Kong (166 USD) một tháng nếu đã chờ nhà ở công cộng ít nhất ba năm. Nhưng quy định chỉ áp dụng cho người cao tuổi chứ không phải người trẻ độc thân.
Các gia đình có đông thành viên sẽ được hưởng trợ cấp cao hơn, với hơn 3.900 đôla Hong Kong cho những hộ có từ 6 người trở lên.
Sze cũng cho biết nhóm trẻ tuổi chiếm hơn 40% số người nộp đơn xin nhà ở công, trong khi các nhà chức trách sử dụng độ tuổi để phân bổ mức độ ưu tiên.
“Chính quyền nên tăng nguồn cung nhà ở và hạn ngạch cho nhóm này. Ngay cả khi muốn sử dụng hệ thống tính điểm, hãy xem xét cả thời gian họ đã sống một mình hoặc điều kiện sống của họ”, bà nói thêm.
Từ tháng 6 đến tháng 8 năm nay, một tổ chức đã khảo sát 173 cư dân trong độ tuổi từ 18 đến 59 đang sống hoặc đã từng sống trong những khu nhà ở không đủ tiêu chuẩn như căn hộ chia nhỏ, nhà lồng. Họ được hỏi về điều kiện sinh hoạt, tình trạng tài chính và sức khỏe tinh thần.
Khoảng 90% người tham gia trả lời rằng họ phải cắt giảm thực phẩm và quần áo vì chi phí nhà ở. Trong khi 80% thuộc số đó cảm thấy đau khổ vì tiền thuê nhà cao và lo sợ nó sẽ tiếp tục tăng lên.
![]() |
Điều kiện sinh hoạt khổ sở bên trong "nhà quan tài". Ảnh: Benny Lam/Society for Community Organization. |
Gần 83% vẫn liên lạc với người thân trong gia đình, nhưng có tới 92% không nhận được hỗ trợ tài chính từ họ.
Tính đến cuối tháng 6, có khoảng 144.200 đơn đăng ký căn hộ trợ cấp và 98.400 đến từ nhóm độc thân trẻ tuổi.
Xứ Cảng Thơm có khoảng 110.000 căn hộ siêu nhỏ, chủ yếu là các tòa nhà đổ nát ở Kowloon và New Territories. Những không gian này hầu như không có cửa sổ, luôn trong tình trạng nguy hiểm vì vấn đề vệ sinh, hỏa hoạn và điều kiện sống tồi tàn.
Theo Zing
" alt=""/>Người trẻ Hong Kong xếp hàng trong vô vọng để thoát nhà quan tài