Bóng đá

Những thanh niên otaku lập dị nhưng cực hút fan nữ

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-03-16 10:31:24 我要评论(0)

1.Mikoto MikoshibaTrong anime Gekkan Shoujo Nozakikun,ữngthanhniênotakulậpdịnhưngcựchútfannữgiải vô giải vô địch bóng đá ýgiải vô địch bóng đá ý、、

1. Mikoto Mikoshiba

Trong anime Gekkan Shoujo Nozakikun,ữngthanhniênotakulậpdịnhưngcựchútfannữgiải vô địch bóng đá ý Mikoto Mikoshiba là một trong những nhân vật nam được yêu thích nhất. Cậu không chỉ có biệt danh Mikorin mà còn là hình mẫu ngoài đời của nhân vật nữ chính trong truyện tranh thiếu nữ của cậu bạn Nozaki.

Dù sở hữu vẻ ngoài sát gái nhưng Mikoto thực chất là một otaku ngầm hay xấu hổ và ngượng ngùng khi đối diện với đám đông. Cậu ta cũng nghiện chơi game dating lẫn sưu tầm figure. Khi tham gia dàn phụ tá vẽ truyện ở nhà Nozaki, cậu ta lập ra một tổ đội chơi game thâu đêm.

Sở trường của Mikoto là vẽ cảnh nền và các hiệu ứng đặc biệt cho manga. Tuy nhiên Mikoto lại chơi game rất dở, đa phần cậu đều chọn kết thúc bi kịch cho nhân vật trong game. Ở các kì nghỉ lễ, Mikoto ở nhà cắm máy chơi game hoặc ra các cửa tiệm chuyên bán figure để sưu tầm các mẫu đồ chơi mới nhất.

Không ai biết sở thích biến thái của Mikoto ngoại trừ 2 người thân là Sakura và Nozaki. Mikoto thích những cô gái hiền lành, ngây thơ và ngọt ngào như trong thế giới ảo. Nhưng đường tình duyên của Mikoto không hề thuận lợi, cậu toàn thu hút các cô gái cá tính, bạo dạn và thích trêu chọc người khác.

2. Takehito Morokuzu

Trong binh đoàn vượt ngục, anh chàng Takehito Morokuzu là người thông minh nhất nhóm, chuyên vạch ra những kế hoạch trốn trại có một không hai. Takehito là một tay cuồng game, thích sưu tập figure và các món đồ ăn theo liên quan tới game Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Takehito cũng mê truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa nên cậu ta áp dụng hết các binh pháp, câu nói kinh điển của các vị tướng vào đời thật. Để chống lại hội học sinh, Takehito được các đồng đội giao phó cho nhiệm vụ đánh cắp dữ liệu và phá hoại hệ thống mạng của nhà trường.

Vì Takehito là một otaku lập dị, có ngoại hình kém hấp dẫn nên cậu ta luôn gặp xui xẻo trong chuyện tình cảm, thậm chí bị “ghép đôi” với thằng bạn cùng phòng. Khi Takehito có tình cảm với một cô gái trong hội học sinh thì cô nàng lại là một họa sĩ nghiệp dư chuyên vẽ truyện tranh đồng tính.

Do đó Takehito quyết định nói lời chia tay. Cậu ta lại tiếp tục đắm chìm vào sự nghiệp cày game và ngắm gái đẹp. Nhân vật yêu thích nhất trong game của Takehito là Quan Vũ. Thời kỳ bị giam trong trại, cậu từng rủ rê người bạn lập kế hoạch trốn ra ngoài chỉ để lấy món mô hình giới hạn của Quan Vũ trong tiệm bán đồ truyện tranh.

3. Hajime Nishikawa

Nishikawa là một fan nghiền game 2D và sưu tầm figure. Mặc dù gia đình sống ở vùng nông thôn hẻo lánh, cậu ta vẫn có gắng có mặt ở các lễ hội truyện tranh lớn tại thủ đô, kể cả bắt máy bay hày tầu điện đi hàng giờ đồng hồ.

Nishikawa cũng là một họa sĩ nghiệp dư khéo léo nhưng cậu chỉ vẽ đẹp truyện tranh theo phong cách người lớn hay game hẹn hò. Đa phần các sản phẩm vẽ bìa bao bì, trang trí xe trượt tuyết hay poster của cậu đều bị Hachiken loại với lý do không phù hợp thuần phong mỹ tục.

Ngoài sở thích hội họa, Nishikawa là một game thủ xuất sắc và thích cày game ở ký túc xá dài hạn. Với bạn bè Nishikawa là một nam sinh quái đản, thông minh lẫn nhạy bén trong việc kinh doanh các mặt hàng nông sản.

Cậu từng đưa nhiều lời khuyên quan trọng cho cậu bạn Hachiken trong cả chuyện tình cảm lẫn mở công ty kinh doanh. Tuy nhiên Nishikawa là người cực kỳ khó tính, hay thù dai nếu ai đó cản trở hoặc phá rối cậu ta lúc chơi game. Một đàn anh cùng CLB với Hachiken đã trở thành nạn nhân của Nishikawa khi anh ta lỡ làm ngắt điện, khiến máy chơi game của cậu ta bị ngắt.

4. Keima Katsuragi

Trong manga The Wolrd God Only Knows, Keima Katsuragi là một anh chàng nghiền game bishoujo và không hứng thú với những cô gái dễ thương ngoài đời. Do chơi game quá giỏi, có thể chinh phục mọi cô gái trong các trò chơi hẹn hò nên Keima có biệt danh Thần Chinh Phục.

Tuy nhiên ở ngoài đời Keima lại một nam sinh mọt sách, thông minh và ít nổi bật trong đám đông. Một ngày nọ, Keima có cuộc gặp gỡ định mệnh với một nữ quản ngục tên Elsie đến từ thế giới bóng đêm.

\

Cô có nhiệm vụ phong ấn các linh hồn xấu đang chạy trốn và trú ngụ ở trái tim của các nữ sinh. Vì Keima là tay sát gái hạng nặng trong game 2D nên Elsie đề nghị cậu tham gia vào cuộc hành trình thu thập các linh hồn.

Từ đó cuộc sống của Keima thay đổi hoàn toàn, cậu rơi vào nhiều tình huống dở khóc dở cười khi phải đối mặt với các nữ sinh ở đời thật. Lúc này các tuyệt chiêu tán gái ảo đã được Keima vận dụng hết mình nhằm chinh phục trái tim của các cô gái.

5. Kaoru Yamazaki

Yamazaki Kaoru là một otaku lập dị, tin rằng các cô gái trong game mới là hoàn hảo nhất. Khác với nhân vật chính Satou trong anime Welcome to N.H.K, Kaoru xuất thân trong một gia đình giàu có và được bố mẹ chu cấp tiền bạc đầy đủ.

Hồi đi học Kaoru bị bạn bè bắt nạt nên cậu ta càng đắm mình trong thế giới ảo, không muốn kế thừa nông trại của cha. Kaoru rất kính trọng Satou vì anh đã cưu mang và giúp đỡ cậu trong suốt thời gian gia nhập CLB Văn Học ở trường tủng học.

Khi Satou thất nghiệp làm hikikomori trong nhiều năm trời, Kaoru đã dụ dỗ anh ta vào con đường otaku với mộng ước lập đội lập trình game 2D. Dù Kaoru là kẻ thông minh, rất nhanh nhạy với công nghệ nhưng cậu vẫn là một người nhụt chí, thiếu tự tin vào bản thân.

Khi cha Kaoru đổ bệnh, cậu buộc phải rời khỏi Tokyo về quê và gánh vách nông trại của gia đình. Cậu chấp nhận nói lời từ biệt với cô gái mà cậu thích. Sau này Kaoru có cuộc sống hạnh phúc, viễn mãi tại quê nhà.

theo gamen

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Tôi và vợ đã kết hôn 9 năm, có với nhau 3 mặt con. Cuộc sống vợ chồng có lúc cơm không lành, canh chẳng ngọt nhưng ly dị thì chúng tôi chưa từng nghĩ đến.

Cách đây mấy hôm, sau khi nhận được lệnh của bố, tôi lái xe hơn 200km từ nơi làm việc về nhà. Đến nơi, tôi thấy bố mẹ đã thu dọn hết quần áo, đồ đạc để chuẩn bị về quê. Sang phòng vợ, tôi cũng thấy vợ thu dọn quần áo, sẵn sàng ra khỏi nhà.

Hóa ra, vợ tôi đã phạm lỗi lớn với bố mẹ nhưng cô ấy không muốn nhận sai.

{keywords}
 

Em gái tôi kể lại, tối hôm đó, 2 người bạn của bố đến chơi. Cũng như mọi khi, các cụ ngồi uống trà, xem tivi và nói chuyện rôm rả. Câu chuyện đang vui thì vợ tôi xuất hiện, mời bạn của bố ra về để bọn trẻ yên tĩnh học bài.

Hai ông thấy vậy liền đứng dậy, không thể hiện thái độ bực tức gì. Nhưng bố tôi cho rằng, việc làm của con dâu là hỗn láo, không tôn trọng bố mẹ chồng. Ông lớn tiếng mắng vợ tôi, đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Vợ tôi cãi lại vài câu liền bị ông vung tay tát 1 cái. Sau đó, ông điện thoại cho thông gia kể tội và đòi trả lại con.

Hiểu sơ lược câu chuyện là như vậy, tôi mới lựa lời hỏi vợ thì vợ tôi khóc nức nở.

Cô ấy nói, cô ấy bị căng thẳng và cảm thấy nơi này không còn là nhà riêng của mình nữa.

Đi làm về, cô ấy muốn có không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi và kèm cặp các con học hành. Thế nhưng, trong nhà luôn có khách. Mọi người nói chuyện ầm ĩ tối ngày.

Những vị khách này còn vô ý đến mức, sang chơi bất kể giờ giấc. Vợ tôi đã nói bố mẹ hạn chế gặp gỡ bạn bè để tránh dịch bệnh. Các cháu học hành cũng cần yên tĩnh nhưng bố mẹ lại nghĩ, mọi người nói chuyện ở phòng khách, không ảnh hưởng đến ai. 

Hôm xảy ra việc, 2 con của tôi đang làm bài kiểm tra online, nhưng bên ngoài rất ồn. Vì vậy, cô ấy mới hành động như thế.

Bố mẹ tôi thì khăng khăng, việc vợ tôi làm chẳng khác nào muốn đuổi bố mẹ đi.

Bố mẹ tôi vốn sống ở quê, nhưng sau khi sinh 3 con, vợ chồng tôi bàn nhau mời bố mẹ lên Hà Nội sống cùng, để bố mẹ trông giúp các cháu.

Khi các cháu đi nhà trẻ, mẹ tôi bị tai biến. Bố tôi cũng có vài bệnh người già nên tôi muốn giữ ông bà ở gần để tiện chăm sóc.

Bố mẹ tôi không thích cảnh sống ở phố vì ở đây ai biết nhà nấy, hàng xóm láng giềng không gần gũi vui vẻ như ở quê. Nhưng từ khi có mấy người bạn, ông bà vui hẳn, không đòi về quê nữa.

Giờ việc xảy ra như thế này, tôi thấy rất khó giải quyết. Giá như vợ tôi khéo léo hơn thì tôi đã không rơi vào cảnh khó xử như thế này.

Có ai từng rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Độc giả giấu tên

Tôn trọng sự riêng tư, tránh làm phiền là vấn đề được nhiều người trẻ quan tâm. Tuy nhiên, trong cuộc sống chung, sự khác biệt về quan điểm khiến nhiều gia đình gặp phải tình huống dở khóc dở cười. Câu chuyện trên đây là một ví dụ. Bạn có bình luận gì về vấn đề này? Hãy gửi cho chúng tôi theo mẫu bình luận ở cuối bài. Bài viết liên quan có thể gửi về địa chỉ email [email protected]. Chúng tôi sẽ đăng tải trên VietNamNet nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn.

Con rể đi không hỏi, về không chào, cả ngày chẳng nói nửa lời

Con rể đi không hỏi, về không chào, cả ngày chẳng nói nửa lời

Cũng vì thương con thương cháu, tôi bỏ quê lên thành phố sống cùng các con. Nhưng ứng xử của con rể khiến tôi thấy tủi thân vô cùng. 

" alt="Cả nhà náo loạn vì bạn của bố đến chơi bị nàng dâu mời ra khỏi cửa" width="90" height="59"/>

Cả nhà náo loạn vì bạn của bố đến chơi bị nàng dâu mời ra khỏi cửa

"...Tao không thể tưởng tượng được sao mày lớn rồi mà dại thế? Phải tính đường lui chứ, nếu mà cứ thế này sau này ‘trộm vía’ có gì xảy ra thì mày tính sao?’.

Mình thì nói ít mà nó nói nhiều không tả nổi. Lần nào nó cũng nói tôi không ra gì, nói tôi là loại này, loại nọ. Tôi cũng biết bạn thân lo cho mình nhưng đúng là, mỗi người mỗi cảnh, đâu phải cứ nói như vậy là làm được đâu. Nhiều khi tôi cũng lo lắng cho tương lai của mình và con lắm chứ, nhưng bây giờ tính sao đây?

Tôi lấy chồng, đến bây giờ là được gần 3 năm. Thật ra, bố mẹ chồng tôi cực kì dễ tính, cũng coi con dâu như người nhà, không phân biệt trai gái, dâu rể. Nhưng mà, chính vì bố mẹ dễ vậy nên tôi mới có nhiều điều cảm thấy ái ngại. Nhà chồng tôi cũng không đông người, bố mẹ có 2 trai và một gái. Chị gái thì đi lấy chồng được mấy năm rồi, cũng có cháu lớn rồi. Anh trai tôi cũng đã có gia đình, xây nhà riêng cách nhà tôi vài nhà. Nói chung, tất cả cũng quây quần ở cùng nhau, có việc gì cũng dễ tụ tập.

Chỉ có vợ chồng tôi là ở cùng bố mẹ, thế nên, dù là con út nhưng mọi khoản trong gia đình chúng tôi đều phải tính tóa hết từ A đến Z. Nhà có việc gì, giỗ chạp hay là gì đó, tôi dù là dâu út cũng phải đứng ra lo liệu vì bây giờ mình đã sống ở nhà này rồi. Nhiều khi mẹ chồng cũng giúp sức nhưng mà cứ thấy ngại ngại mẹ, sợ bố mẹ lại nghĩ mình tính toán, không có trách nhiệm với gia đình.

{keywords}

Chỉ có vợ chồng tôi là ở cùng bố mẹ, thế nên, dù là con út nhưng mọi khoản trong gia đình chúng tôi đều phải tính tóa hết từ A đến Z. (ảnh minh họa)

Ở chung nhà chồng, hàng tháng, tôi góp tiền cho bố mẹ cùng ăn uống, sinh hoạt. Còn lại, thi thoảng lĩnh lương thì mua bán thêm, hoặc là biếu bố mẹ chút tiền. Vì mẹ chồng cũng không tính toán, cũng chăm sóc chúng tôi, hàng ngày phục chuyện cơm nước, sinh hoạt cho gia đình tôi và cháu nội, nên tôi cảm kích lắm. Mẹ dễ chịu, gần như chưa từng xảy ra mâu thuẫn gì giữa mẹ chồng con dâu.

Tôi cảm thấy cuộc sống ở nhà chồng cũng thoải mái, không có gì phải thắc mắc.

Hại vợ chồng đi làm, thu nhập cũng tạm tạm. Nếu mà thuê nhà cửa thì chắc cũng không còn tiền tiết kiệm, nhưng mà ở chùng với bố mẹ nên cũng bớt được khoản tiền nhà. Nói chung, tôi cũng cố gắng tiết kiệm để có đồng ra đồng vào, chỉ ước sau này có một căn hộ riêng cho mẹ con thì tốt biết mấy.

Nhưng mà, lần vừa rồi, anh chồng tôi xây nhà, cần thêm một ít tiền. Bố mẹ tôi cũng cho anh chị gần trăm triệu. Thân làm anh em ruột thịt trong nhà, không có gì giúp anh chị, tôi cũng thấy ngại. Với lại, bố mẹ tôi cũng mở lời vì thật ra, bố mẹ muốn anh em trong nhà nương tựa vào nhau lúc khó khăn. Thế là, có vài chục triệu tiền tiết kiệm, tôi lại dốc ra gần hết đưa cho anh chị. Nói là vay đấy nhưng biết bao giờ mới trả. Thôi thì cho không thôi chứ.

Tôi cũng buồn lắm nhưng nghĩ mình nên vậy. Bố mẹ càng tốt, càng biết điều, anh chị cũng thoải mái với mình, mình càng phải cố gắng giúp đỡ họ. Kể câu chuyện này ra, bạn tôi bảo tôi bị hâm nặng. Tiền không có, có vài đồng tùy thân lại đi đưa hết cho anh chị. Thật ra, tôi chỉ có vài chục triệu này thôi. Đưa hết rồi tôi cũng không còn đồng nào nữa. Tôi cũng muốn có của ăn của để nhưng mà có việc thì lại phải dùng đến. Bây giờ chỉ còn thu nhập của hai vợ chồng hàng tháng, tiết kiệm được đồng nào thì tiết kiệm.

{keywords}

Bây giờ chỉ còn thu nhập của hai vợ chồng hàng tháng, tiết kiệm được đồng nào thì tiết kiệm. (ảnh minh họa)

Thấy chúng tôi làm vậy, bố mẹ cũng mừng vì con cái trong nhà biết thương yêu, đùm bọc nhau. Với lại, mình cũng ở chung cùng bố mẹ nên phải hiểu ý tứ. Cái nhà này lẽ ra anh chị cũng được ở, vậy mà anh chị lại đi, nhường lại nhà này cho mình. Đó là tôi nghĩ tích cực như vậy, chứ cô bạn tôi thì lại bảo ‘thà là mày ra ngoài ở còn sướng hơn nhiều, ở chung có được tự do đâu’. Đúng là ở với bố mẹ chồng, dù hai người có dễ tính thế nào thì mình cũng phải ý tứ này nọ. Nhưng mà mua nhà thì tôi làm gì có điều kiện. Anh chị có trước thì hỗ trợ anh chị thôi.

Rồi có lần mẹ đẻ tôi ốm đau, thú thực, lúc đó tôi không biết bói đâu ra tiền. Đi vay mượn thì không biết vay ai. Cuối cùng tôi phải đi vay lặt vặt vài nơi, rồi vay thêm ngân hàng ít để biếu mẹ tôi chăm bệnh. Con gái không có gì biếu mẹ mình lại thành ra như vậy, tôi cảm thấy buồn lắm. Mẹ tôi, tôi phải có trách nhiệm. Chồng tôi cũng không nói gì nhưng mà có vẻ anh không hài lòng chuyện tôi vay tiền ngân hàng. Tôi thương mẹ tôi lại nghĩ đến việc, mình dốc lòng cho nhà chồng rồi mẹ mình lại không lo được vài đồng bạc, tôi thấy tủi thân vô cùng.

Hôm rồi, chị chồng hỏi vay chục triệu có việc, tôi cũng không có. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chị chưa bao giờ hỏi vay mình, mình từ chối thì ngại lắm nên tôi đành nhận lời. Với lại, sợ không cho chị vay thì chồng lại nghĩ tôi này kia vì vừa đi vay ngân hàng biếu mẹ mình. Thế là tôi đành lòng vay tiền cho chị vay…

{keywords}

Với lại, sợ không cho chị vay thì chồng lại nghĩ tôi này kia vì vừa đi vay ngân hàng biếu mẹ mình. (ảnh minh họa)

Đấy, khổ như vậy đấy, làm gì có tiền mà vẫn cứ phải tính chuyện chu toàn. Bạn tôi bảo, ‘hay họ nghĩ mày ở nhà đấy, mày có tiền, mày phải có trách nhiệm với họ. Mày đừng có nghĩ đơn giản quá, anh chị em ruột còn chẳng ăn ai. Người ta không nghĩ đơn giản như mày đâu, họ tính toán, tranh giành cả đấy. Rồi mày xem. Có quỹ đen đi, phòng thân đi không nhỡ một ngày, ông chồng mày lật mặt thì mày chết. Bây giờ mày tử tế thì thế, sau này thử không cho nhà chồng họ vay, thử đối đãi không dung hòa với nhà chồng xem ông ấy có nghĩ này kia không? Mỗi cái khoản đưa tiền cho mẹ vợ mà đã như vậy thì không biết là trong lòng ông ấy nghĩ gì. Chẳng lẽ, giúp anh trai ông ấy mấy chục triệu để mua nhà mà lại không giúp được mẹ vợ à? Tính toán thế là không được rồi. Nếu có tiền, cất đi một tí, lập quỹ đen nhé, còn phòng thân mày ạ. Cứ như tao đây này, sau này bỏ chồng cũng không lo chết đói’.

Tôi chưa từng nghĩ đến việc bỏ chồng nhưng nghe bạn tôi nói cũng có lý. Đúng là, chồng tôi thật lạ, biếu mẹ vợ thì hơi có vẻ khó chịu, còn cho nhà anh chồng cả mấy chục triệu thì anh không nói gì. Cái này là do anh, anh bảo ít thì tôi đưa ít, anh bảo nhiều thì tôi đành, làm sao làm trái ý anh, anh lại này kia.

Bạn tôi nói không sai, tôi phải thủ thân thôi. Nếu không sau này nhỡ có chuyện gì xảy ra thì mẹ con tôi khổ. Ở đời, ai biết trước được chuyện gì, mình đâu phải là thánh thần để phán quyết tương lai. Tốt nhất là phải bắt đầu lập quỹ đen từ bây giờ…

[email protected]

(Theo Khám phá)

" alt="'Sao lại dốc hết tiền cho nhà chồng?'" width="90" height="59"/>

'Sao lại dốc hết tiền cho nhà chồng?'