您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Nhận định, soi kèo Atletico Bucaramanga vs America Cali, 08h30 ngày 3/2: Tin vào chủ nhà
Kinh doanh4111人已围观
简介 Linh Lê - 01/02/2025 15:50 Nhận định bóng đá ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Eintracht Frankfurt vs Wolfsburg, 21h30 ngày 2/2: Tận dụng lợi thế
Kinh doanhHoàng Ngọc - 02/02/2025 10:21 Đức ...
阅读更多BlackBerry Z10 4,5 triệu đồng tiếp tục bán tại Hnam chiều nay
Kinh doanhTuy nhiên, với việc chỉ có Hnammobile và Hoàng Hà mobile, độc quyền bán BlackBerry Z10 với giá như trên và hàng về thành nhiều đợt với số lượng không lớn, đã dẫn đến tình trạng “khan hàng” sản phẩm này. Rất nhiều người dùng muốn mua nó với mức giá trên đều phải tiến hành đặt trước và chờ hàng về.
">...
阅读更多Khắc phục 13 rắc rối thường gặp trên Internet
Kinh doanhGiải pháp: Hãy dùng Google Chrome. Không phải ngẫu nhiên mà Chrome là trình duyệt web phổ biến nhất thế giới. Điểm đặc biệt chính là Chrome Store, nơi cung cấp nhiều loại ứng dụng và phần mở rộng (extension) giúp người dùng “lướt” web nhanh hơn, bảo mật hơn và cá nhân hóa cao hơn.
Tải miễn phí Google Chrome tại đây.
2. Phải mở ảnh để xem kích thước đầy đủ
Giải pháp: Hover Zoom. Đây là extension cho Chrome, có thể phóng lớn các ảnh xem trước (thumbnail) khi di chuột lên hình ảnh. Điều đó đồng nghĩa với việc không cần phải mở ảnh Facebook, Flickr, Imgur hay Reddit để xem kích thước đầy đủ nữa.
Tải miễn phí Hover Zoom tại đây.
3. Không có thời gian đọc hết các bài báo
Giải pháp: Pocket. Pocket là ứng dụng cho iPhone, iPad, Android, Kindle, có khả năng lưu lại các bài báo, video, hình ảnh để xem sau, ngay cả khi không có kết nối Internet. Với Chrome, extension Pocket xuất hiện thông qua logo nhỏ ở góc trên bên phải trình duyệt. Khi không có thời gian để đọc cả bài báo dài, chỉ cần nhấp chuột vào logo để lưu.
Tải miễn phí Pocket tại đây.
4. Cảm thấy bị “ì”
Giải pháp: Momentum. Extension này phù hợp với những người luôn cảm thấy uể oải, không có động lực khi làm việc trên Internet. Momentum thay thế màn hình các tab bằng hình ảnh phong cảnh kỳ thú, mỗi ngày là một ảnh mới. Nó cũng có không gian để người dùng ghi lại mục tiêu của ngày hôm đó, vì thế mỗi lần mở tab mới ra, họ sẽ được nhắc nhở về những gì mình cần làm.
Tải miễn phí Momentum tại đây.
5. Bị quảng cáo vây quanh
Giải pháp: AdBlock. Với hơn 15 triệu người dùng, AdBlock là công cụ dành cho trình duyệt Chrome phổ biến nhất hiện tại, nó “cuốn phăng” mọi quảng cáo trên các trang người dùng hay truy cập như Hulu, Facebook, YouTube.
Tải miễn phí AdBlock tại đây.
6. Nhàm chán với giao diện của Facebook
Giải pháp: Social Fixer. Extension này thêm một biểu tượng trên đầu trang Facebook để cung cấp nhiều lựa chọn tùy chỉnh, ví dụ, ẩn các bài đăng chính trị hay chia dòng tin mới News Feed làm các tab khác nhau.
Tải miễn phí Social Fixer tại đây.
7. Dùng gì thay thế Google Reader?
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Atletico Bucaramanga vs America Cali, 08h30 ngày 3/2: Tin vào chủ nhà
- HyunA lạnh lùng và ấn tượng trong bộ ảnh quảng cáo game
- 10 clip 'nóng': Vật bí ẩn xuất hiện ở sóng thần
- Cô giáo Việt Nam đưa game Đế Chế vào môn Sử
- Nhận định, soi kèo Buriram United vs Port FC, 18h00 ngày 2/2: Sáng kèo dưới
- Sony khuyến cáo một mẫu máy tính Vaio có nguy cơ cháy nổ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Thitsar Arman vs Hantharwady United, 16h00 ngày 3/2: Tưng bừng bàn thắng
-
Còn chưa nói, bộ dạng tiểu tử kia cũng thật đẹp, ở chung một chỗ với tiểu cô nương Lục gia không phân cao thấp, hiếm thấy một chàng trai nào lại đẹp trai như vậy.
Nhưng mà không phải là người trong thôn, người trong thôn bọn họ đều quen biết, tiểu tử này nhìn lạ mắt, cũng chưa từng thấy qua.
Chỉ thấy thân ảnh thon dài cao ngất đứng lên, chậm rãi đi về phía đồng bạn đang chờ ở một bên.
Cả người ướt đẫm, áo khoác trên người hắn đã khoác lên người cô gái vừa mới vớt ra khỏi sông, giờ phút này nửa người trên chỉ có một chiếc áo sơ mi màu trắng mỏng manh, bị nước dính vào trên người mơ hồ trong suốt, khối cơ bụng như ẩn như hiện kia rõ ràng, càng có thể mơ hồ nhìn thấy tuyến nhân ngư lập thể kia.
Ực..
Không biết chị dâu nào không nhịn được nuốt nước miếng một tiếng, trong nháy mắt bầu không khí trở nên an tĩnh.
Một đám phụ nữ mặc kệ thành gia hay chưa lập gia đình, tầm mắt đều lặng lẽ nhìn về phía thắt lưng cường tráng của nam nhân kia.
Thắt lưng này, vừa nhìn đã biết có khí lực, quả là một vòng eo chất lượng ^^!
Người đàn ông bị mọi người nhìn chằm chằm, nhận thấy những tầm mắt kia khẽ mím môi mỏng.
Đi qua vài bước, người bạn đi cùng đã cởi áo khoác của mình đưa về phía hắn: "Đồng chí Phó, mau mặc vào, đừng để bị lạnh."
"Không cần, tìm một chỗ tôi thay quần áo là được." Giọng đàn ông trầm thấp, không đợi đồng bạn mở miệng nói gì đó, đã sải bước rời đi.
Tiểu cô nương đã tỉnh lại, cũng không có chuyện gì liên quan tới hắn.
* * *
Mông lung mở mắt ra, chỉ thấy một bóng lưng cao ngất, còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, trong đầu bỗng dưng có rất nhiều ký ức.
Giống như là bị người cứng rắn nhét vào, đầu óc ong ong. Đau đầu!
Rõ ràng cô lái xe từ trong viện về nhà, sao vừa mở mắt thế giới ra liền thay đổi?
Còn chưa kịp sửa sang lại ký ức trong đầu, bên tai ong ong vang lên tiếng nghị luận.
"Nha đầu Lục gia này sao lại nghĩ không ra a, cái gì cũng không quan trọng bằng mạng sống!"
"Đúng vậy, trong nhà có chuyện gì không nghĩ ra thì cứ lấy chồng đi, tuổi này vừa vặn." Nói lời này chính là Tam Lại Tử là người trong thôn, bình thường trộm gian đùa giỡn đại cô nương tiểu tức phụ trong thôn, cũng không phải người tốt lành gì!
"Tam Lại Tử cậu đang nói gì vậy?"
"Tôi vừa nghe thấy Lục Kiều nhảy xuống sông liền chạy nhanh đến." Cái gì, cậu còn muốn giở trò vớt người?
"Đúng là vừa rồi nghe được Lục Kiều nhảy sông liền chạy nhanh đến. Sao? Lại còn muốn chơi trò nhặt người à?"
Còn tưởng rằng như thời đại trước kia, ôm một chút hủy hoại thanh danh cô nương người ta là có thể không công nhặt được vợ?
Cũng không soi nước tiểu xem cái đức hạnh của mình là gì!
Lục Kiều chính là tình nhân trong mộng của đám tiểu tử trong thôn, người muốn văn hóa có văn hóa, bộ dáng còn xinh đẹp.
Chậc chậc, Tam Lại Tử, làm như vậy.. Chỉ sợ mày đang suy nghĩ lung tung thôi!
Nghe những người khác nói như vậy Tam Lại Tử liền không vui, đừng tưởng vừa rồi hắn không phát hiện. Hắn chạy nhanh không sai, ngược lại bọn họ ai nấy cũng không ai chạy chậm một bước, đều là người cùng một thôn, ai không biết ai chứ?
"Hừ! Tụi mày thì chạy chậm sao? Xuân Sinh, tao vừa thấy mày còn chạy rơi cả giày. Này, này, còn có mày nữa Dương Thụ, vừa rồi chạy ra bờ sông thật nhanh, ai không biết còn tưởng rằng người rơi xuống sông là vợ mày đó? Chúng ta một đám đều người tám lạng kẻ nửa cân, còn bày đặt chê cười ai đây?"
Nghe được lời này của Tam Lại Tử, mấy tiểu tử được điểm danh nhao nhao đỏ mặt, len lén nhìn Lục Kiều vừa tỉnh lại, chỉ liếc mắt một cái liền đỏ mặt dời đi.
Lục Kiều thật đẹp, đôi mắt to như thu thủy, lông mày cong cong, bây giờ trông cô rất yếu ớt, không thể tự chăm sóc bản thân.
Lục Kiều không có thời gian để ý tới những tầm mắt kia, trong đầu rối loạn một mớ hỗn độn, ký ức dư thừa khiến Lục Kiều cảm thấy khó chịu.
Cô, xuyên qua!
Từ ký ức lưu lại, không hiểu sao cô xuyên đến thân thể này, cũng tên là Lục Kiều, nhưng cô đã không còn là bác sĩ Lục mà mọi người tôn trọng kia, mà biến thành một cô gái trong thôn Lý gia tên Lục Kiều.
Ôi không, mười mấy năm cực khổ đọc sách của cô, mắt thấy sắp đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Giờ thì tốt rồi.. Một lèo trở lại trước khi giải phóng!
"Kiều Kiều, em đỡ hơn chưa? Nhanh về nhà thay quần áo, mùa đông này mà còn ngâm mình trong nước sông, em lại phải chịu tội." Một chị dâu bên cạnh nhìn Lục Kiều đáng thương, ánh mắt đều là thần sắc đồng tình không kiềm chế được.
" alt="Truyện Xuyên Đến Trong Văn Niên Đại Làm Y Học">Truyện Xuyên Đến Trong Văn Niên Đại Làm Y Học
-
Truyện Đại Đạo Độc Hành
-
Khi Songoku, Mabu, Cell là nữ
-
Nhận định, soi kèo Belgrano vs Independiente, 7h30 ngày 4/2: Chủ nhà gặp khó
-
Nguyên Diệu không thể đuổi kịp nó, đành thôi.
Nguyên Diệu nhìn ba miếng bánh hoa quế, hơi dở khóc dở cười.
Ba ngày trước, Nguyên Diệu đến chợ Tây tiệm Thụy Dung Trai mua bánh hoa quế, trên đường về Phiêu Miểu các, một con mèo Li Hoa đi theo hắn, mắt chăm chú nhìn vào bánh hoa quế trong tay hắn.
Nguyên Diệu đoán rằng, mèo Li Hoa có lẽ muốn ăn bánh hoa quế, bèn lấy hai miếng đặt trên chiếc lá sạch.
Mèo Li Hoa rất vui vẻ ăn.
Sau đó, suốt ba ngày liền, sáng nào Nguyên Diệu mở cổng Phiêu Miểu các cũng thấy một chiếc lá ngô đồng và ba miếng bánh hoa quế. Dù là một mọt sách ngốc nghếch cũng có thể phát hiện một con mèo Li Hoa nấp sau cây liễu, thò đầu ra nhìn. Tuy nhiên, chỉ cần chạm phải ánh mắt của Nguyên Diệu thì mèo Li Hoa lập tức chạy biến.
Nguyên Diệu hỏi Bạch Cơ chuyện này là thế nào, Bạch Cơ nói: "Đây là mèo Li Hoa đang báo ơn đấy, Hiên Chi cho nó ăn bánh hoa quế, nó cũng trả ơn lại Hiên Chi bằng bánh hoa quế."
Nguyên Diệu cầm bánh hoa quế đi vào Phiêu Miểu các, hắn cảm thấy mèo Li Hoa ngày nào cũng đến báo ơn, thật sự khiến hắn hơi ngại ngùng.
Ly Nô mặc chỉnh tề bước ra, thấy bánh hoa quế thì bĩu môi: "Con mèo Li Hoa đó lại đến à? Mọt sách ngốc thật, lúc đó cho nó một con cá chép lớn thì tốt biết bao, giờ thì ngày nào cũng có cá chép lớn để ăn rồi."
"Ly Nô lão đệ nói gì vậy?" Nguyên Diệu nói.
Nhớ lại điều gì đó, Nguyên Diệu nói với Ly Nô: "Con mèo Li Hoa này ngày nào cũng đến tặng bánh hoa quế, ta thấy rất ngại, muốn gọi nó lại nhưng nó lại chạy mất. Ly Nô lão đệ và nó đều là mèo, có quen nó không?"
Ly Nô tức giận nói: "Đừng có so sánh ta với con mèo hoang từ đâu đến! Ta là mèo nhà sạch sẽ thanh nhã, tổ tiên ta có một phần tư dòng máu Ba Tư, là quý tộc trong loài mèo. Ta cao quý anh tuấn như vậy, sao có thể quen biết con mèo hoang tầm thường xấu xí đó?!!"
Nguyên Diệu gãi đầu: "Nhưng, nhìn qua, Ly Nô lão đệ cũng rất giống mèo hoang mà."
Ly Nô hét lên: "Đó là do mắt ngươi kém thôi!!"
Buổi sáng, Phiêu Miểu các làm ăn ế ẩm, Bạch Cơ rảnh rỗi chán nản, nói với Nguyên Diệu: "Hiên Chi, đi dạo chợ Tây đi. Trời cũng lạnh rồi, ta muốn đi mua thêm mấy bộ đồ mùa đông. Hiên Chi cũng có thể mua một bộ, tháng này ta sẽ không cho ngươi tiền tiêu vặt nữa."
"Được." Nguyên Diệu đáp.
Ly Nô vội nói: "Chủ nhân, Ly Nô cũng không cần tiền tiêu vặt nữa, ngươi mua cho Ly Nô một chiếc mũ đẹp nhé."
Bạch Cơ nói: "Ly Nô, ngươi đã hết tiền tiêu vặt rồi, tiền tiêu vặt tháng này của ngươi đều mua cá khô rồi."
Ly Nô nghĩ một lúc, nói: "Vậy dùng tiền tiêu vặt tháng sau của mọt sách ngốc để mua mũ cho Ly Nô đi."
Bạch Cơ nói: "Được."
Nguyên Diệu tức giận nói: "Bạch Cơ, Ly Nô lão đệ, xin đừng tự tiện dùng tiền mồ hôi xương máu của ta khi chưa có sự đồng ý!" Bạch Cơ và Nguyên Diệu rời Phiêu Miểu các, đến chợ Tây. chợ Tây đầy cửa hiệu, thương nhân đông đúc. Bạch Cơ và Nguyên Diệu đi vào một tiệm may nổi tiếng "Phù Vũ Cư".
Trong "Phù Vũ Cư" có áo quần sẵn, cũng có thể đặt may. Tuy nhiên, hầu như không có đồ nữ. Vì thời nhà Đường, nữ tử quý tộc hoàng gia đều có thợ may, thợ thêu riêng, thường không mua áo quần ngoài. Nữ tử dân thường phần lớn thạo nữ công, áo quần của họ đều tự may, cũng không mua áo quần ngoài. Bạch Cơ kiên quyết đặt may vài bộ đồ nữ, chủ tiệm "Phù Vũ Cư" đành gọi thê tử ra, để bà và Bạch Cơ bàn bạc chi tiết về vải vóc, kiểu dáng.
Nguyên Diệu thấy đặt may phiền phức, thử một chiếc áo dài màu xanh đen viền lông linh miêu. Chiếc áo dài này có chất liệu thượng hạng, dày dặn mà mềm mại, cắt may tinh xảo, thanh lịch mà vừa vặn. Nguyên Diệu mặc rất vừa, như là may đo riêng cho mình vậy.
Bạch Cơ khen: "Hiên Chi mặc chiếc áo này trông rất phong độ."
Thư sinh cũng rất hài lòng: "Vậy, ta sẽ mua nó."
Chủ tiệm "Phù Vũ Cư" nói: "Chuyện này, e rằng không ổn. Công tử nên chọn chiếc khác thì hơn."
Nguyên Diệu ngạc nhiên: "Tại sao?"
Chủ tiệm nói: "Chiếc áo này là do Vương tử Ba Tư Sasan đặt may, hôm nay ông ấy sẽ đến lấy." Nguyên Diệu hơi thất vọng: "Hóa ra là do người khác đặt may."
Bạch Cơ nói với chủ tiệm: "Vậy, ông hãy may một chiếc y hệt chiếc áo này. Khi nào xong, chúng ta sẽ đến lấy."
Chủ tiệm khổ sở nói: "Không thể nào y hệt được, vải này là do Vương tử Sasan mang đến, rất quý, tiệm ta không có."
Nguyên Diệu nói: "Thôi, không cần phiền phức nữa, ta sẽ chọn một chiếc áo khác."
Bạch Cơ kiên quyết nói: "Chắc chắn phải là chiếc này. Hiếm khi Hiên Chi mặc áo mà không có mùi chua của sách vở."
Nguyên Diệu tức giận phản bác: "Ngươi nói gì vậy? Ta có mùi chua của sách vở khi nào?!"
Bạch Cơ cười nói: "À à, ta chỉ đùa thôi, Hiên Chi đừng giận."
Bạch Cơ ngồi ở Phù Vũ Cư chờ Vương tử Ba Tư, Nguyên Diệu đành phải chờ cùng nàng. Bạch Cơ nghe chủ tiệm Phù Vũ Cư kể rằng, Vương tử Sasan* có tên tiếng Hán là "Tô Lượng", ông là hậu duệ của triều đại Sasan. Cha ông là Phi Lộ Tư, một hoàng tử Ba Tư, thời Cao Tông đến Trường An làm con tin, giữ chức tả Vũ Vệ tướng quân. Sau đó, triều đại Sasan diệt vong, Phi Lộ Tư ở lại Trường An. Phi Lộ Tư cưới một quận chúa họ Lý, sinh ra Tô Lượng. Tô Lượng có một nửa dòng máu Ba Tư, một nửa dòng máu Đại Đường.
* Vương triều Sassanid (226–651) Nhà Sassanid là triều đại cuối cùng của Ba Tư cổ đại. Bởi vì A Lạp, Bá đế quốc hưng khởi, cùng với vương triều liên tục hai vị quốc vương bị ám sát, vương triều Tát San sụp đổ, con trai của quốc vương đời cuối Ba Tư Y Tự Ai tam thế là Ti Lộ Tư Đông chạy trốn tới Đường triều, nhậm chức Hữu Vũ Vệ tướng quân, lúc ấy Đường triều do Đường Cao Tông đương triều.
Bạch Cơ vừa uống xong một chén trà thì Tô Lượng đến "Phù Vũ Cư". Tô Lượng dáng người vạm vỡ, mặc một chiếc áo dài viền chỉ vàng thêu hoa văn sen tây. Hắn chỉ khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, mũi cao mắt sâu, tóc xoăn màu hạt dẻ, không giống người Trung Nguyên. Đôi mắt hắn có màu xanh thẫm, giống như hai hồ nước lạnh.
Bạch Cơ nhìn Tô Lượng một cái thì hơi sững sờ, khóe miệng khẽ nở một nụ cười thú vị.
Tô Lượng thấy Bạch Cơ thì không có biểu cảm gì đi thẳng tới chỗ chủ tiệm "Phù Vũ Cư": "Ta đến lấy áo."
Chủ tiệm cười nói: "Ta sẽ đưa đến phủ ngài, không cần phiền ngài đến lấy."
Tô Lượng nói: "Không sao. Tiện đường thôi."
Tô Lượng chuẩn bị thử áo, nhìn thấy viền áo lông linh miêu, đột nhiên nổi giận đùng đùng: "Ai cho phép ngươi dùng lông linh miêu làm viền áo?!!"
Chủ tiệm sững sờ, cười nịnh nói: "Áo mặc mùa đông thường dùng lông linh miêu, lông cáo viền áo, càng ấm áp hơn."
Tô Lượng trợn mắt, túm lấy cổ áo của chủ tiệm "Phù Vũ Cư", dữ tợn nói: "Dùng da người viền áo chẳng phải ấm hơn sao?"
Chủ tiệm cười gượng: "Ngài nói đùa rồi."
Tô Lượng dữ tợn nói: "Ta không đùa! Tháo lông linh miêu ra, thay bằng da người!"
Chủ tiệm toát mồ hôi lạnh: "Giữa ban ngày ban mặt, ta đi đâu kiếm da người cho ngài?"
Tô Lượng hỏi: "Lông linh miêu này là ai đưa đến?"
Chủ tiệm đáp: "Là Vương Tam làm nghề buôn da. Nhà ông ta có da linh miêu, da hồ ly, da hổ tốt nhất chợ Tây."
" alt="Truyện Phiêu Miểu 2">Truyện Phiêu Miểu 2