- “Em thật không ngờ,áoVietNamNettraochoTiếnĐạthơntriệuđồbang diem c1 có cả những người ở nước ngoàibang diem c1bang diem c1、、
- “Em thật không ngờ,áoVietNamNettraochoTiếnĐạthơntriệuđồbang diem c1 có cả những người ở nước ngoài gọi điện về chia sẻ động viên cháu Đạt cố gắng chữa bệnh. Cháu Đạt mừng lắm. Cháu hỏi em sao cô ấy ở nước ngoài lại biết mà cho tiền mình”, chị Triệu Thị Mừng chia sẻ.
Các tin BàI KHÁC
Mẹ già 84 tuổi ngủ hành lang chăm con gái bệnh tim
Nhói tim cảnh cô giáo mù cùng bố bại liệt
Nỗi đau thầm lặng người mẹ nuôi con ung thư
Bố nghiện, mẹ đi lấy chồng…con ung thư máu
Bé gái suy tim nặng chờ cha kiếm tiền 10 năm...
Hơn 50 triệu đồng đến với bé Anh Thư
Bà ung thư bế cháu bệnh tim bẩm sinh
Bé gái hai lần chết hụt cầu cứu
Sau khi Báo VietNamNet đăng bài “Nhà mình nghèo, tiền đâu chữa bệnh, mẹ cho con về đi” đã có rất nhiều bạn đọc chia sẻ cho trường hợp này.
Tuy nhiên ở khu vực phố Tôn Thất Tùng nơi có Trường ĐH Y Hà Nội và Bệnh viện ĐH Y Hà Nội tình trạng người đi bộ không theo luật, không đi vào kẻ vạch là điều không hiếm gặp.
Không chỉ người đi bộ mà người điều khiển ô tô, xe máy nhiều khi đi cũng rất nhanh, không đúng quy định. Ví dụ như đèn đỏ vẫn vượt, chưa đến đèn xanh đã lao lên. Mặc dù đi đúng kẻ vạch cho người đi bộ nhưng không ít lần mình suýt bị va chạm vì xe máy vượt lên quá nhanh.
Việc tăng cường giải thích, nhắc nhở và xử lí người đi bộ vi phạm giao thông sẽ đánh động mọi người, giúp chúng ta có ý thức tốt hơn khi ra đường.
Phương Linh, sinh viên K33 Khoa Quan hệ công chúng&Quảng cáo, HV Báo chí-Tuyên truyền:Ủng hộ nhưng còn băn khoăn
Ở những khu vực như nút giao thông Trường ĐH Giao thông vận tải (Hà Nội) và không ít địa điểm tập trung người đi bộ qua đường, việc vi phạm giao thông diễn ra khá phổ biến.
Phương Linh, SV Học viện Báo chí-Tuyên truyền. (Ảnh: NVCC)
Mọi người thường ngại vì sợ mất thêm chút thời gian nên băng qua lối tắt, cốt sao cho được việc mình mà bất chấp nguy hiểm có thể xảy đến.
Song ở VN, các phương tiện tham gia giao thông nhất là xe máy thường đi lắt léo, lấn cả phần đường, kẻ vạch cho người đi bộ nên nhiều khi đi bộ qua đường đúng là cực hình.
Thậm chí như báo chí phản ánh nhiều nút bấm đèn tín hiệu dành cho người đi bộ qua đường gần như bị lãng quên. Người ta không nhớ hoặc có dùng cũng chẳng tác dụng vì đèn cứ xanh và xe cứ vượt.
Cá nhân mình ủng hộ việc truyền thông, xử lí người đi bộ vi phạm giao thông.
Tuy nhiên ở nhiều tuyến phố, nhất là khu phố cổ hầu hết vỉa hè đều bị chiếm dụng hoặc không có vỉa hè. Người đi bộ hoặc phải men theo bên đường hoặc đành phải đi xuống lòng đường. Xử phạt trong trường hợp này cũng cần cân nhắc.
Hoàng Hạnh Chi, sinh viên Trường ĐH Kinh tế quốc dân:Để người dân ủng hộ hơn
Theo quan sát chủ quan thì việc đi bộ qua đường của một bộ phận người dân nói chung và sinh viên nói riêng khá tùy tiện và không theo pháp luật: đi qua đường ở chỗ nào cảm thấy thuận lợi nhất, nơi không có vạch kẻ đường, thậm chí cả đường cao tốc…
Hạnh Chi, SV Trường ĐH Kinh tế quốc dân. (Ảnh: NVCC)
Giống như nhiều sinh viên ưu tiên khá nhiều về mặt thời gian nên cũng có lần mình đi không đúng quy định.
Theo mình trước khi thi hành các quy định về xử phạt người đi bộ cần truyền thông cho người dân trước về quy định này cũng như ý thức về việc đi bộ. Việc đi bộ trái với quy định đặc biệt là qua đường có lợi ích trước mắt rất lớn nên để thay đổi hành vi trong một thời gian ngắn chỉ bằng xử phạt là khó khăn.
Bên cạnh đó, các cơ sở vật chất đi kèm (cầu vượt, hầm đi bộ…) cần được tính toán và quản lí kĩ lưỡng hơn (không để các điểm này trở thành nơi tụ tập họp chợ, nghiện hút…) để người dân có nhiều động lực để sử dụng thay vì đi qua đường. Việc xử phạt sẽ thuyết phục và được người dân hiểu và ủng hộ.
Về phía sinh viên việc có ý thức hơn về sự an toàn của bản thân cũng như trách nhiệm với giao thông chung là điều cần thiết trước khi nghĩ đến cái lợi trước mắt về thời gian.
Sinh viên không chỉ tự thay đổi nhận thức của mình mà cần là những người nên tiên phong truyền thông cho những người dân khác.
Văn Chung(ghi)
" width="175" height="115" alt="Đi bộ bị phạt, phản ứng của sinh viên" />
Viveki Kapoor và các đồng nghiệp đang phải làm việc quá giờ vì bệnh viện quá tải bệnh nhân. Ảnh: BBC
Tôi cảm thấy rất vui khi một bệnh nhân hồi phục. Tôi cảm thấy mình có thể giúp đỡ mọi người và tất cả những nỗ lực của tôi đã được đền đáp.
Tuy nhiên, khi một bệnh nhân tử vong, tôi cảm thấy như bị nghiền nát. Tôi đặc biệt day dứt về cái chết của những người trẻ tuổi, nó khiến trái tim tôi tan nát mỗi khi một trong số họ không qua khỏi.
Gần đây, cha của một người bạn con gái tôi thiệt mạng vì dịch. Anh ấy còn trẻ. Tôi cảm thấy đau lòng, nhưng tôi có thể làm gì ngoài việc an ủi gia đình anh ấy?
Tuần trước, 25 bệnh nhân đã qua đời tại bệnh viện của tôi sau khi giảm áp suất oxy. Tôi cảm thấy vô cùng bất lực và tức giận.
Tôi luôn tự hào mình là một người Ấn Độ, nhưng tôi đau lòng khi chứng kiến những gì đang xảy ra ở đất nước này và tôi quy lỗi đó do các lãnh đạo của chúng tôi. Tất cả những gì họ quan tâm là chiến thắng các cuộc bầu cử.
Số bệnh nhân tử vong vì dịch tăng mạnh khiến các lò hỏa táng hoạt động suốt ngày đêm mà vẫn không đáp ứng đủ nhu cầu. Ảnh: BBC
Covid-19 không chỉ biến công việc của tôi trở thành khoảng thời gian căng thẳng không ngừng mà còn kéo căng cuộc sống tại gia đình tôi.
Chồng tôi, một bác sĩ làm việc ở bệnh viện công, đã bị ốm 2 tuần qua, nên tôi đang phải xoay sở vừa đi làm vừa hoàn thành việc nhà, chăm sóc cả 3 đứa con.
Ngoài ra, tôi rất lo lắng vì mẹ tôi 90 tuổi, đang sống ở thị trấn Mathura đã có kết quả xét nghiêm dương tính với Covid-19. Mẹ tôi nhập viện ở đó và đã phải thở máy.
Song, bà đã bình phục và hiện đã trở về nhà. Hãy tưởng tượng một cụ già 90 tuổi đánh bại virus chết người? Tôi coi đó là nhờ chúa trời đã ban thưởng cho tất cả những việc làm tốt đẹp của tôi cũng như phước lành của các bệnh nhân.
Chính tình yêu thương của gia đình và những người hàng xóm đã giúp tôi vững bước. Họ nói, họ lo lắng cho tôi nhưng họ cũng hiểu những gì chúng tôi đang làm là quan trọng. Họ chia sẻ rằng: "Chúng tôi sợ mắc virus corona đến mức chúng tôi đã ngừng bước ra khỏi nhà, nhưng các bạn đang phải ra ngoài mỗi ngày để đối diện với nó".
Một người hàng xóm gần đây kể với tôi, trước đây cô thường thắp một ngọn đèn đất sét mỗi ngày vào lúc chạng vạng để cầu cho gia đình mình được sống lâu. Kể từ khi dịch bùng phát, cô ấy đã thắp thêm một ngọn đèn nữa để cầu cho tôi bình an. Và điều đó làm cho công việc và cuộc sống của tôi trở nên đáng giá.
Tuấn Anh
Bức ảnh lột tả thảm cảnh gây sốc vì Covid-19 ở Ấn Độ
Bức ảnh chụp người mẹ ngồi bất động cạnh xác con trai vừa tử vong vì Covid-19 trên xe kéo điện, ở giữa con phố đông đúc tại thành phố Varanasi, bang Uttar Pradesh, Ấn Độ đã gây chấn động dư luận.
" alt="Tâm sự gan ruột của y tá ở tâm dịch Covid" width="90" height="59"/>
Hình ảnh dàn thí sinh tại sự kiện ra mắt truyền thông trước đó. Ảnh: Miss Earth.
Việc không có phương án dự phòng và chấp nhận để thí sinh biểu diễn ở sân khấu tạm bợ, thiếu tính thẩm mỹ khiến Miss Earth bị khán giả phản ứng. Trên fanpage chính thức của cuộc thi, nhiều ý kiến cho rằng ban tổ chức thiếu chuyên nghiệp, không đề cao chất lượng. Điều này có thể khiến sân chơi có tuổi đời lâu năm ngày càng mất uy tín, bị đánh giá thấp.
"Tôi thực sự cảm thấy bất an khi theo dõi show tối nay. Hy vọng rằng mọi thứ cần phải tốt hơn nếu các bạn coi cuộc thi của mình là cuộc thi lớn", một người nêu ý kiến. Khán giả khác có chung quan điểm: "Khi tổ chức sự kiện ngoài trời, ban tổ chức nên có phương án thay thế. Bởi chúng ta không thể kiểm soát thời tiết. Hãy nhìn những gì vừa diễn ra. Thật đáng tiếc cho các thí sinh".
Một tài khoản góp ý: "Tôi đánh giá cao nỗ lực dàn dựng sân khấu của ban tổ chức với hiệu ứng đèn LED. Nhưng rõ ràng họ không có phương án B trong khi Philippines đang là mùa mưa. Tôi nói điều này không phải nhằm đả kích ban tổ chức, mà chỉ muốn chất lượng cuộc thi tốt hơn. Làm ơn hãy lắng nghe khán giả".
Theo thông báo từ Miss Earth, vòng thi áo tắm sẽ được phát sóng trực tuyến vào tối 17/11.
Miss Earth là một trong những cuộc thi có lịch sử lâu đời và vẫn thuộc hệ thống các đấu trường sắc đẹp lớn trên thế giới, bên cạnh Miss Universe, Miss World, Miss International, Miss Miss Supranational. Năm nay, cuộc thi được tổ chức trở lại sau hai mùa hoãn vì dịch bệnh, thu hút hơn 80 ứng viên tham gia.
Trang phục các dân tộc dưới sự trình diễn của các thầy cô Trang phục dân tộc độc đáo Trang phục thường ngày nam tính và năng động Các cô trình diễn rất tự tin Nam giảng viên Bách Khoa trình diễn chuyên nghiệp không kém gì người mẫu chuyên nghiệp Các cô rực rỡ trong những bộ váy đầm trẻ trung Các bộ trang phục dự thi có sự tư vấn của các nhà thiết kế, các chuyên gia trong lĩnh vực trình diễn và tổ chức biểu diễn. Các cô sải những bước tự tin trên sàn diễn Hoa hậu Ngọc Hân ngồi ở hàng ghế ban giám khảo Hoa hậu chăm chú theo dõi các tiết mục Ngọc Hân mặc trang phục giản dị, trẻ trung tới tham dự hội thi Hoa hậu vui vẻ chụp ảnh kỷ niệm cùng cán bộ, giảng viên Trường ĐH Bách khoa Hà Nội.
Nguyễn Thảo
" alt="Hoa hậu Ngọc Hân chấm điểm thời trang giảng viên Bách Khoa" width="90" height="59"/>