当前位置:首页 > Thế giới > Nhận định, soi kèo nữ Besiktas vs nữ Fenerbahce, 18h00 ngày 27/3: Cửa trên đáng tin 正文
标签:
责任编辑:Giải trí
Nhận định, soi kèo Wuhan Three Towns vs Zhejiang Professional, 18h35 ngày 28/3: Chiến thắng đầu tay
Rồi chị thổ lộ tất cả những điều chị đang nghĩ trong đầu cùng tôi. Vì nghĩ rằng là con gái quá khổ, mỗi bước đi, nụ cười, câu nói đều bị soi xét, ý nhị không sẽ bị đánh giá nên chị muốn mình phải vượt qua được những rào cản đó. Vì những điều đó sẽ trói buộc cảm xúc của chị nhất là khi đã yêu thương, trao gửi trái tim mình cho ai đó chị muốn sống bằng cảm xúc thật của chính mình.
Lên giường cùng nhau là khi cảm xúc bản năng nhất trong con người trỗi dậy chị muốn nó phải thật tự nhiên, tự nhiên đến hoàn hảo không cần khuôn phép với chính người đàn ông của mình.
Chị không muốn lên gường rồi mà vẫn phải đóng kịch, mím chặt môi, vờ ngượng ngùng, e thẹn mới là cô gái chưa từng chung chạ với ai lần nào? Vì tự tin chưa “đi qua” đời ai nên chị đã làm theo ý mình để rồi nếm trái đắng.
Sau hôm đó, anh nhìn chị lạnh lùng, thậm chí có vẻ xa lánh, gọi điện thì trả lời còn không thì bặt tăm. Chị biết cuộc tình của mình đã đến hồi kết. Chị thấy bất công vì phải “trả giá” khi khao khát được trở thành một người đàn bà đúng nghĩa trên giường, sống thật với cảm xúc của mình.
Muốn được thể hiện mình hạnh phúc đến nhường nào khi bên người mình yêu thương. Muốn giũ bỏ tấm áo choàng của cái gọi là dịu dàng, ngoan ngoãn xuống và là một cô gái nổi loạn. Nếu ngay cả lúc bản năng và hạnh phúc đến như vậy cũng phải “diễn” thì mệt mỏi quá.
Dù nhận được “bài học” vì đã tự nhiên bày tỏ bản năng ngay lần đầu tiên ân ái với người mình yêu nhưng chị vẫn giữ quan điểm của riêng mình. Chị nói: “Nếu may mắn có được người mình thật sự yêu thương, chị vẫn hành sự như vậy. Chị muốn cảm xúc khi trao tặng, dâng hiến cho người mình yêu phải thật nhất. Sự nổi loạn của chị cần được trân trọng lắm chứ?”.
Với chị, khi quyết định đi đến Z cùng người mình thương yêu là chị đã đặt cho người đó một danh phận dù chưa có giấy tờ nào xác nhận. Chị đặt người đó vào một vị trí quá đỗi quan trọng trong cuộc đời.
Và điều kiện của người được đón nhận là hãy trân trọng những gì thuộc về chị. Chị không muốn phải đóng kịch, phải vờ nhất là trong chuyện đó. Chị muốn làm người đàn bà “hư hỏng” của người mình yêu. Chị không muốn làm một cô gái thuần khiết và e thẹn trên giường dù đã nếm “trái đắng” trong lần “đụng chạm” đầu đời của mình.
Chị vẫn nói mình không sao, nỗi đau rồi sẽ qua đi theo thời gian nhưng chứng kiến cảnh chị cố giấu sự đau khổ, người tiều tụy đi khiến tôi thấy xót xa.
(Theo GiadinhNet)" alt="Nếm “trái đắng” vì không làm 'gái ngoan' trên giường"/>Gương mặt phu thê tập 9: Vợ chuyển dạ, chồng bảo 'đợi anh ngủ dậy hãy đi đẻ'
Nhận định, soi kèo Hyundai Steel Red Angels Nữ vs Hwacheon KSPO Nữ, 17h00 ngày 27/3: Lịch sử gọi tên
Chị đòi ly hôn, anh năn nỉ thề thốt “chỉ ăn bánh trả tiền” chứ không yêu đương gì người phụ nữ kia, rồi đổ lỗi tại vợ ham mê công việc bỏ bê chồng. Ngẫm mình cũng có lỗi, lại thương con, chị nuốt giận bỏ qua cho anh. Để chồng không còn “nhàn cư vi bất thiện”, chị mở một cơ sở kinh doanh xe gắn máy cho anh quản lý. Thế nhưng chẳng được bao lâu chị lại bắt gặp chồng cặp kè với nhân viên cửa hàng. Cơn ghen chưa kịp nguội, chị lại phát hiện anh qua lại với cả người giúp việc. Lần nào "ông chồng quý hóa" ấy cũng viện đủ lý do biện minh cho hành động của mình, nào là chỉ qua đường hay tại mỡ treo miệng mèo...
Sống chung với lũ
Ngay từ khi mới yêu nhau, chị Thanh Mai (thị xã Tân An, Long An) đã nhận ra tính lăng nhăng của anh Hoàng Minh. Biết vậy nhưng chị vẫn chấp nhận kết hôn, vì nghĩ khi có gia đình Minh sẽ sống nghiêm túc hơn. Cưới nhau rồi chị mới vỡ mộng, bởi Minh đã không thay đổi mà còn công khai tính trăng hoa của mình.
Cưới nhau được ba tháng thì chị Mai có thai. Trong lúc vợ đang khổ sở vì những cơn nghén thì chồng cứ ung dung hò hẹn gái gú. Chị ấm ức đòi ly hôn, anh ta trắng trợn tại vợ có bầu, anh ta “đói” nên mới “ăn vụng”, rồi hứa sẽ không tái phạm. Nhưng chỉ được một thời gian chị lại bắt gặp chồng hú hí với một cô bồ khác. Phần còn thương chồng, lại thêm cô nhân tình biết điều, đến gặp chị xin lỗi và hứa sẽ rời xa anh nên chị cũng dằn lòng bỏ qua. Những tưởng, sau hai lần được vợ tha thứ anh ta sẽ biết lỗi mà sống tốt hơn thế nhưng vẫn chứng nào tật nấy. Thậm chí nhiều hôm say rượu anh ta còn cao hứng kể cho chị nghe những chuyện ấy, rồi phán một câu xanh rờn “đàn ông là phải trăng hoa”.
Hơn mười năm sống chung, chị không nhớ hết số lần bắt gặp chồng ôm ấp người phụ nữ khác. Lúc đầu chị cũng ghen tuông, khóc lóc ầm ĩ, cũng lồng lộn lên vứt hết đồ đạc của anh ra đường, hoặc bỏ bê nhà cửa con cái để dằn mặt anh. Nhưng càng làm tới thì cuộc sống càng thêm tồi tệ, con cái thêm khổ mà chẳng có chút hiệu quả nào, nếu có thì cũng chỉ là hiệu quả tức thời, vài ba tháng thì bệnh cũ vẫn tái phát.
Phần thương con, chị Mai không muốn ly hôn, nhưng phần lớn hơn là vấn đề kinh tế. Minh là trụ cột chính trong nhà, tất tật mọi thứ đều phụ thuộc vào anh ta. Giờ bỏ nhau, chị một nách hai con nhỏ, lại không có nghề nghiệp biết lấy gì nuôi con? Dù sao chồng vẫn là chỗ dựa vật chất cho ba mẹ con chị. Nghĩ vậy mà chị bấm bụng cam chịu.
Chị Thùy Trang cũng thừa nhận, ngoài cái tật “ham của lạ” thì chồng chị không có điểm gì đáng chê trách. Nhà cửa con cái bấy lâu một tay anh chăm sóc, nhờ vậy chị mới yên tâm bôn ba bên ngoài. Chồng chị còn rất hiếu thảo và khéo léo trong việc đối nội đối ngoại với cha mẹ và họ hàng hai bên nên rất được mọi người quý mến. Với vợ anh cũng chẳng bao giờ lớn tiếng. Chính vì vậy mà chị cố nhìn những ưu điểm của chồng để khỏa lấp lỗi lầm của anh hết lần này đến lần khác. Mặt khác, tính chị tuy nóng nảy nhưng lại dễ mềm lòng, mỗi lần anh xuống nước năn nỉ, thêm con cái khóc lóc không muốn cha mẹ bỏ nhau, là chị lại xí xóa cho chồng.
Đổi mới để “chữa”
Phụ nữ vốn vị tha, dễ tha thứ lỗi lầm. Đó là ưu điểm nhưng cũng là khuyết điểm. Chính vì nắm bắt được điều này nên đàn ông thường có xu hướng làm liều, lần thứ nhất trót lọt thì lần sau họ vẫn có thể được bỏ qua. Thông thường phụ nữ ít khi cứng rắn, dứt khoát với chồng, nhất là khi còn tình cảm và cũng nghĩ đến “cái nghĩa” nhiều hơn. Hầu hết đàn ông đều nắm được điểm yếu này, nên luôn tận dụng triệt để để được tha thứ.
Bên cạnh đó, đàn ông cũng hay khẳng định cái tôi. Họ quan niệm, dù đã có gia đình, con cái nhưng họ vẫn có sức thu hút người phụ nữ khác và cảm thấy tự tin, thích thú với điều này. Vì vậy, đôi khi đàn ông ngoại tình không có nghĩa là họ không còn yêu vợ mà chẳng qua chỉ là muốn thể hiện mình.
Lý giải về vấn đề này, TS Võ Văn Nam (giảng viên Khoa Tâm lý giáo dục, Trường đại học Sư phạm TP.HCM) nhận định, dưới góc độ tâm lý học giới tính thì đàn ông thích chinh phục, mạo hiểm, ưa tìm và thử cái mới, cái lạ hơn phụ nữ. Về mặt tình dục, phụ nữ chỉ có thể tình nguyện “lên giường” với người đàn ông mà họ yêu thương, trong khi đàn ông có thể ăn nằm với bất kỳ người phụ nữ nào, dù có yêu hay không. Tuy nhiên, “mê” đến mức luôn tìm cái mới như trên thì đó là “bệnh”, ít nhất là bệnh về tâm lý. Để trị “căn bệnh” này, đòi hỏi người vợ phải chẩn đoán chính xác nguyên nhân. Có khi nó xuất phát từ chính cuộc sống vợ chồng mà người vợ không nhìn thấy được, chẳng hạn những mâu thuẫn, xung đột dẫn đến cảm giác thất vọng, chán nản trong đời sống vợ chồng mà người chồng không giải tỏa được. Hoặc, có thể do vợ đã vô tình tạo “hoàn cảnh” cho chồng; hoặc hai vợ chồng không “dìu nhau đến đỉnh”.
Nếu nguyên nhân từ những mâu thuẫn trong gia đình dẫn đến sự nguội lạnh thì vợ chồng nên cùng nhỏ to với nhau, kiên trì và hợp lực để điều trị, nên nhớ “đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn”. Ngược lại, nếu đó là tính cách của ông chồng thì cần có thời gian và sự “đầu tư” của vợ, bởi “giang sơn dễ đổi bản tính khó dời”, người vợ cần phải khéo léo chuyển hướng đam mê, chuyển hóa cảm hứng từ chồng. Liệu pháp chữa bệnh là phải luôn luôn đổi mới trong mắt chồng. Để chồng không chạy đi tìm “phở” thì “cơm” phải biết đổi món thường xuyên.
(Theo Phunuonline)" alt="“Bệnh” trăng hoa"/>Chị đòi ly hôn, anh năn nỉ thề thốt “chỉ ăn bánh trả tiền” chứ không yêu đương gì người phụ nữ kia, rồi đổ lỗi tại vợ ham mê công việc bỏ bê chồng. Ngẫm mình cũng có lỗi, lại thương con, chị nuốt giận bỏ qua cho anh. Để chồng không còn “nhàn cư vi bất thiện”, chị mở một cơ sở kinh doanh xe gắn máy cho anh quản lý. Thế nhưng chẳng được bao lâu chị lại bắt gặp chồng cặp kè với nhân viên cửa hàng. Cơn ghen chưa kịp nguội, chị lại phát hiện anh qua lại với cả người giúp việc. Lần nào "ông chồng quý hóa" ấy cũng viện đủ lý do biện minh cho hành động của mình, nào là chỉ qua đường hay tại mỡ treo miệng mèo...
Sống chung với lũ
Ngay từ khi mới yêu nhau, chị Thanh Mai (thị xã Tân An, Long An) đã nhận ra tính lăng nhăng của anh Hoàng Minh. Biết vậy nhưng chị vẫn chấp nhận kết hôn, vì nghĩ khi có gia đình Minh sẽ sống nghiêm túc hơn. Cưới nhau rồi chị mới vỡ mộng, bởi Minh đã không thay đổi mà còn công khai tính trăng hoa của mình.
Cưới nhau được ba tháng thì chị Mai có thai. Trong lúc vợ đang khổ sở vì những cơn nghén thì chồng cứ ung dung hò hẹn gái gú. Chị ấm ức đòi ly hôn, anh ta trắng trợn tại vợ có bầu, anh ta “đói” nên mới “ăn vụng”, rồi hứa sẽ không tái phạm. Nhưng chỉ được một thời gian chị lại bắt gặp chồng hú hí với một cô bồ khác. Phần còn thương chồng, lại thêm cô nhân tình biết điều, đến gặp chị xin lỗi và hứa sẽ rời xa anh nên chị cũng dằn lòng bỏ qua. Những tưởng, sau hai lần được vợ tha thứ anh ta sẽ biết lỗi mà sống tốt hơn thế nhưng vẫn chứng nào tật nấy. Thậm chí nhiều hôm say rượu anh ta còn cao hứng kể cho chị nghe những chuyện ấy, rồi phán một câu xanh rờn “đàn ông là phải trăng hoa”.
Hơn mười năm sống chung, chị không nhớ hết số lần bắt gặp chồng ôm ấp người phụ nữ khác. Lúc đầu chị cũng ghen tuông, khóc lóc ầm ĩ, cũng lồng lộn lên vứt hết đồ đạc của anh ra đường, hoặc bỏ bê nhà cửa con cái để dằn mặt anh. Nhưng càng làm tới thì cuộc sống càng thêm tồi tệ, con cái thêm khổ mà chẳng có chút hiệu quả nào, nếu có thì cũng chỉ là hiệu quả tức thời, vài ba tháng thì bệnh cũ vẫn tái phát.
Phần thương con, chị Mai không muốn ly hôn, nhưng phần lớn hơn là vấn đề kinh tế. Minh là trụ cột chính trong nhà, tất tật mọi thứ đều phụ thuộc vào anh ta. Giờ bỏ nhau, chị một nách hai con nhỏ, lại không có nghề nghiệp biết lấy gì nuôi con? Dù sao chồng vẫn là chỗ dựa vật chất cho ba mẹ con chị. Nghĩ vậy mà chị bấm bụng cam chịu.
Chị Thùy Trang cũng thừa nhận, ngoài cái tật “ham của lạ” thì chồng chị không có điểm gì đáng chê trách. Nhà cửa con cái bấy lâu một tay anh chăm sóc, nhờ vậy chị mới yên tâm bôn ba bên ngoài. Chồng chị còn rất hiếu thảo và khéo léo trong việc đối nội đối ngoại với cha mẹ và họ hàng hai bên nên rất được mọi người quý mến. Với vợ anh cũng chẳng bao giờ lớn tiếng. Chính vì vậy mà chị cố nhìn những ưu điểm của chồng để khỏa lấp lỗi lầm của anh hết lần này đến lần khác. Mặt khác, tính chị tuy nóng nảy nhưng lại dễ mềm lòng, mỗi lần anh xuống nước năn nỉ, thêm con cái khóc lóc không muốn cha mẹ bỏ nhau, là chị lại xí xóa cho chồng.
Đổi mới để “chữa”
Phụ nữ vốn vị tha, dễ tha thứ lỗi lầm. Đó là ưu điểm nhưng cũng là khuyết điểm. Chính vì nắm bắt được điều này nên đàn ông thường có xu hướng làm liều, lần thứ nhất trót lọt thì lần sau họ vẫn có thể được bỏ qua. Thông thường phụ nữ ít khi cứng rắn, dứt khoát với chồng, nhất là khi còn tình cảm và cũng nghĩ đến “cái nghĩa” nhiều hơn. Hầu hết đàn ông đều nắm được điểm yếu này, nên luôn tận dụng triệt để để được tha thứ.
Bên cạnh đó, đàn ông cũng hay khẳng định cái tôi. Họ quan niệm, dù đã có gia đình, con cái nhưng họ vẫn có sức thu hút người phụ nữ khác và cảm thấy tự tin, thích thú với điều này. Vì vậy, đôi khi đàn ông ngoại tình không có nghĩa là họ không còn yêu vợ mà chẳng qua chỉ là muốn thể hiện mình.
Lý giải về vấn đề này, TS Võ Văn Nam (giảng viên Khoa Tâm lý giáo dục, Trường đại học Sư phạm TP.HCM) nhận định, dưới góc độ tâm lý học giới tính thì đàn ông thích chinh phục, mạo hiểm, ưa tìm và thử cái mới, cái lạ hơn phụ nữ. Về mặt tình dục, phụ nữ chỉ có thể tình nguyện “lên giường” với người đàn ông mà họ yêu thương, trong khi đàn ông có thể ăn nằm với bất kỳ người phụ nữ nào, dù có yêu hay không. Tuy nhiên, “mê” đến mức luôn tìm cái mới như trên thì đó là “bệnh”, ít nhất là bệnh về tâm lý. Để trị “căn bệnh” này, đòi hỏi người vợ phải chẩn đoán chính xác nguyên nhân. Có khi nó xuất phát từ chính cuộc sống vợ chồng mà người vợ không nhìn thấy được, chẳng hạn những mâu thuẫn, xung đột dẫn đến cảm giác thất vọng, chán nản trong đời sống vợ chồng mà người chồng không giải tỏa được. Hoặc, có thể do vợ đã vô tình tạo “hoàn cảnh” cho chồng; hoặc hai vợ chồng không “dìu nhau đến đỉnh”.
Nếu nguyên nhân từ những mâu thuẫn trong gia đình dẫn đến sự nguội lạnh thì vợ chồng nên cùng nhỏ to với nhau, kiên trì và hợp lực để điều trị, nên nhớ “đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn”. Ngược lại, nếu đó là tính cách của ông chồng thì cần có thời gian và sự “đầu tư” của vợ, bởi “giang sơn dễ đổi bản tính khó dời”, người vợ cần phải khéo léo chuyển hướng đam mê, chuyển hóa cảm hứng từ chồng. Liệu pháp chữa bệnh là phải luôn luôn đổi mới trong mắt chồng. Để chồng không chạy đi tìm “phở” thì “cơm” phải biết đổi món thường xuyên.
(Theo Phunuonline)" alt="“Bệnh” trăng hoa"/>Nấu ăn kém nhưng giỏi “chuyện ấy”, chồng vẫn yêu chiều hết mực