当前位置:首页 > Giải trí > Soi kèo phạt góc Monchengladbach vs Mainz, 2h30 ngày 8/3 正文
标签:
责任编辑:Bóng đá
Vì vậy, các kiến trúc sư phải xem xét đến cả khía cạnh an toàn, vững chãi của mặt tiền ngôi nhà, nhưng cũng phải tính đến sự kết nối giữa nội - ngoại thất và cảnh quan.
Giải pháp được lựa chọn là hệ thống tường bao hai lớp độc đáo và hiện đại. Lớp kính bên trong giữ kết nối với ánh sáng tự nhiên, đồng thời ngăn chặn tiếng ồn đô thị.
Lớp bên ngoài là các tấm bê tông nhẹ đục lỗ, có tác dụng giống như một lớp “màng cứng” bảo vệ ngôi nhà khỏi tác động của môi trường tự nhiên khắc nghiệt. Gia chủ có thể mở và đóng các lớp này sao cho phù hợp với nhu cầu cá nhân ở mỗi thời điểm khác nhau.
(Theo AD)
" alt="Tường hai lớp độc đáo giúp ngôi nhà tại Hạ Long đương đầu với nắng gió miền biển"/>Tường hai lớp độc đáo giúp ngôi nhà tại Hạ Long đương đầu với nắng gió miền biển
Hơn 4 năm trước, Mario Mandzukic tìm kiếm chính Modric ở Moscow, người đang lang thang khắp sân với danh hiệu cầu thủ hay nhất World Cup 2018 đang tìm một nơi yên tĩnh để khóc.
"Tôi biết là khó, tôi cũng khó. Nhưng không cần phải khóc. Chúng ta đã cống hiến tất cả và chúng ta đã làm được điều gì đó tuyệt vời", tiền đạo số 9 với giọng khàn khàn an ủi.
Trong cuộc sống, điều quan trọng là phải cho một bờ vai, cũng như đừng để thiếu nó.
Modric kể lại trong cuốn tiểu sử "Trận đấu của tôi"(2019), viết chung với Roberto Matteoni, rằng sau những lời nói của Mandzukic và tiếng reo hò của người hâm mộ khi bước xuống bục vinh quang với tấm huy chương á quân thế giới, anh lại nhớ đến ông nội Luka Modric, một người chăn cừu và dê tại Zaton Obrovacki, ngôi làng ở đô thị Jasenice, thuộc Zadar.
Vào ngày 18/12/1991, người đàn ông 66 tuổi đang đi cùng đàn gia súc vào sáng sớm thì bị một nhóm phiến quân xả đạn vào người. Gia đình biết điều gì đó khủng khiếp đã xảy ra khi đàn cừu về nhà mà không có ông Luka. Đó là dấu chấm hết cho cuộc đời hạnh phúc của cậu bé Modric (được đặt theo tên ông nội), lúc ấy 6 tuổi, và cùng với đó là tuổi thơ của cậu: dắt thú đi chơi với ông nội, giúp việc nhà, chạy trốn những con rắn bắt được trong khe núi, cười khi nghe câu chuyện về bà Jela của mình - người đã ngã quỵ khi cậu được sinh ra.
2. Câu chuyện về vụ sát hại ông nội Luka Modric, được Ivica Marijacic xuất bản trong Zadarski List, tháng 4/1995.
Một vài năm trước, nhà báo Peter Staunton đã ở đó , tại Zaton Obrovacki, để tìm hiểu cho trang web Goal nguồn gốc của đội trưởng Croatia. Và điều đầu tiên anh biết được là những kẻ giết ông nội Modric đã sát hại thêm 6 người về hưu vào ngày hôm đó, chúng khoe khoang về những tội ác trong đồn cảnh sát.
Staunton đã rất ngạc nhiên trước vị trí của ngôi nhà bằng đá nơi ông bà của Modric sống: nằm trên một sườn đồi nhỏ ở Kvartiric và gần đường, theo cách mà bất kỳ quả bóng nào cũng sẽ lăn xuống đường khi vận động.
Trên thực tế, đó thậm chí không phải là nhà của gia đình, như cầu thủ này sau này sẽ kể lại: nó thuộc về dịch vụ bảo trì đường bộ, bởi vì ông Modric là một công nhân làm đường và ngoài việc chăn cừu, còn chịu trách nhiệm duy trì con đường nối liền Dalmatia với Lika.
Modric dành tuổi thơ với ông nội ("ông rất yêu con, tên của con giống tên ông. Con cũng là cháu trai đầu tiên của ông nội", người cha nói với cậu bé Luka), bởi vì trong nhà trẻ, cậu đã khóc suốt. "Cha mẹ dạy tôi rằng vận may trong đời tôi phụ thuộc vào mức độ thân thiết của gia đình tôi", Modric viết trong cuốn sách của mình. Khi ở Croatia, anh đến thăm ngôi nhà cũ đã bị đốt cháy và những cánh đồng nơi ông nội chăn gia súc, cách con dốc vài mét, nơi không thể đá bóng.
3. Vụ sát hại ông nội của họ và sự chiếm đóng của người Serbia khiến gia đình Modric phải tị nạn. Cậu bé, từng bước một, trở thành một cầu thủ bóng đá dưới bom đạn. Thậm chí đôi khi còn nguy hiểm đến tính mạng.
Một nhân viên của khách sạn tị nạn nơi anh từng ở nói với tờ 24sata của Croatia rằng Modric, khi còn nhỏ, đã phá vỡ nhiều cửa sổ với quả bóng hơn là những quả bom của Serbia.
"Các vụ đánh bom diễn ra phổ biến, một số rơi vào khách sạn. Nghe có vẻ lạ, nhưng tôi đã quen với tiếng còi báo động và chạy đến nơi trú ẩn khá nhanh. Lúc đầu, các vụ đánh bom khiến tôi khiếp sợ, nhưng theo thời gian, chúng chỉ khiến tôi khó chịu", Modric kể trong "Trận đấu của tôi", cuốn sách mà anh tiết lộ những câu chuyện tuyệt vời.
Huyền thoại Zvonimir Boban nói rằng câu hỏi quan trọng nhất trong bóng đá là câu hỏi mà Luka Modric tự hỏi mình trong suốt trận đấu: "Trong 90 phút này, với mỗi giây trôi qua, cho dù tôi có bóng hay không, làm thế nào để tôi có thể hỗ trợ tốt nhất cho đội?".
Modric tự trả lời câu hỏi bằng cách khiến Brazil run rẩy trong trận tứ kết.
Ở tuổi 37, trong thế trận mà Brazil áp đảo, Modric - với chiều cao 1,72 mét và nặng 66 kg, xuất hiện khắp nơi trên sân. Những gì anh làm gợi nhớ Zinedine Zidane gánh đội tuyển Pháp năm 2006 tại Đức.
Đó là một màn trình diễn trí thông minh và sức bền. Tưởng chừng thể chất của Modric đủ để anh thể hiện trong 120 phút, đưa ra những pha bóng xuất sắc, thực hiện pha luân lưu và an ủi các cầu thủ Brazil. Nhưng anh đã làm được điều đó. Một cầu thủ của những giá trị bất tử.
Ở cuối tiểu sử của mình, Modric ám chỉ anh bao nhiêu tuổi tại Nga: 33 tuổi. "Họ đã nói với tôi rằng tôi sẽ không thể trở lại phong độ như trước. Điều đó thúc đẩy tôi". Bốn năm sau, Modric vẫn đá chính ở CLB vô địch châu Âu như năm 2018, và trong đội vào bán kết World Cup.
Anh dẫn đầu pha phản công thay đổi cục diện trước PSG, lật ngược thế trận của Real Madrid tại Champions League, và pha phản công khiến Brazil phải nhận quả phạt đền ở Qatar. Triết lý sống của cháu trai ông Luka Modric: "Qua kinh nghiệm, tôi biết rằng những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống không bao giờ từ trên trời rơi xuống".
Đó là cảm nhận cuộc sống của người đã trải qua thời thơ ấu dưới bom đạn. Anh muốn thắng Argentina và giành lại những gì đã mất trước Pháp cách nay 4 năm.
Nhận định, soi kèo Western United vs Wellington Phoenix, 14h00 ngày 8/3: Vững vàng Top2
Chỉ huy bắn tỉa Hamas bị hạ, Israel nói Gaza phải được phi quân sự
TS Trịnh Quang Vũ (1990) hiện đang là giảng viên ngành Tài chính và Kế toán tại Trường ĐH Newcastle (Anh)
Anh đã có nhiều bài báo khoa học công bố trên các tạp chí uy tín thế giới trong ngành Tài chính, kế toán và ngân hàng. Lĩnh vực nghiên cứu chủ đạo của anh liên quan đến quản trị doanh nghiệp, sự lãnh đạo của CEO (giám đốc điều hành), sự bận rộn của các giám đốc và hội đồng quản trị trong mối tương quan với các chỉ số tài chính và các chính sách quan trọng của công ty,…
Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ năm 28 tuổi, anh quyết định ở lại Anh thay vì quay trở về Việt Nam. Anh nói, ngoại trừ những người đi du học bằng học bổng của nhà nước, có cam kết phải quay trở về khi khóa học kết thúc, thì có tới 90% những người trẻ đều mong muốn được ở lại làm việc tại nước ngoài.
Để trở thành giảng viên tại Anh
Để có một vị trí làm việc tại một trường đại học Anh, theo giảng viên 9X, là điều không đơn giản do tỉ lệ cạnh tranh rất lớn. Hầu hết các trường ở Anh khi tuyển dụng giảng viên đều đưa ra yêu cầu tối thiểu phải có bằng tiến sĩ. Chính vì thế, những ứng viên đều có hồ sơ rất đẹp với những khả năng đặc biệt.
Thời điểm trước khi bắt đầu hoàn thiện luận án tiến sĩ, anh Vũ cũng thử làm hồ sơ để nộp vào một vài trường đại học. “Lúc ấy, do hồ sơ chưa đủ mạnh, tôi đã rớt luôn từ ‘vòng gửi xe’. Nhưng cũng nhờ thế, tôi tự rút được những điều các trường cần tìm kiếm ở một ứng viên để tập trung xây dựng. Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ và có một số bài báo khoa học được công bố, cơ hội cũng đã đến với tôi”, TS Vũ nhớ lại.
Anh là cựu sinh viên của Trường ĐH Kinh tế TP.HCM
Trước khi nhận được cơ hội giảng dạy tại Trường ĐH Newcastle, TS Trịnh Quang Vũ từng có một năm làm việc tại ĐH Huddersfield. Dù ở ngôi trường nào, theo anh, chuyện giảng viên có bài báo công bố trên các tạp chí uy tín của ngành đều được đánh giá rất cao. Đó không những là nghĩa vụ, mà còn là động lực phát triển nghề nghiệp của mỗi nhà nghiên cứu.
TS Vũ nhớ lại thời điểm mình ứng tuyển vào ĐH Newcastle, có những ứng viên cùng tham gia phỏng vấn đã sở hữu rất nhiều năm kinh nghiệm làm việc. Còn bản thân anh ở thời điểm ấy chỉ có khoảng vài bài báo, nhưng đều là những bài được đăng trên tạp chí uy tín với vai trò là tác giả chính. Kết quả, anh lại là người được chọn.
“Do vậy tôi nghĩ, nếu ứng viên công bố bài báo càng chất lượng trên những tạp chí uy tín, hàng đầu thế giới thì khả năng đỗ vào vị trí ấy sẽ càng cao. Nhưng đó cũng không phải là tất cả.
Một điều quan trọng không kém là sự thể hiện của bản thân ứng viên trước hội đồng tuyển dụng. Tính cầu thị, sự tự tin và quyết liệt trong cách trả lời phỏng vấn, thái độ và tư duy đúng đắng, sự chân thành,... sẽ là những yếu tố giúp ứng viên thành công”, TS Vũ nói.
Sau khi đã trải qua vòng hồ sơ, đến vòng phỏng vấn và thuyết trình trước hội đồng cũng là lúc ứng viên cần thể hiện rõ ràng và thành thật nhất: mình là ai; mình có tư tưởng như thế nào; mình sẽ đóng góp gì được cho trường;…
“Khi tham gia vào vòng phỏng vấn tuyển dụng tại ĐH Newcastle, tôi đã phải trải qua gần 2 ngày phỏng vấn với các hội đồng khác nhau. Sự tuyển dụng khắt khe này là cần thiết để đảm bảo sẽ tìm kiếm được những người giỏi có thể đóng góp cho thương hiệu và sự phát triển của trường. Tất nhiên, mỗi trường sẽ có cách thức và quy trình tuyển dụng khác nhau”.
Nếu có cơ hội, hãy cứ ở lại nước ngoài
Lựa chọn làm việc ở nước ngoài thay vì trở về ngay, TS Trịnh Quang Vũ cho rằng, bản thân anh không phải mất quá nhiều thời gian để đắn đo.
“Khái niệm “chảy máu chất xám” giờ đây đã không còn thích hợp trong thời đại của thế giới phẳng. Đem những tri thức học được ở nước ngoài quay trở về là đóng góp trực tiếp cho đất nước; còn những người ở lại cũng có thể có những tác động tích cực đến quê hương và cả nước sở tại. Dù cách thức đóng góp khác nhau, là trực tiếp hay gián tiếp, thì cũng đều có vai trò quan trọng không kém”, TS Vũ nói.
Anh lấy dẫn chứng, ở nước ngoài, người tài đến từ Việt Nam rất nhiều. Ở các trường đại học hàng đầu nước Anh, họ có thể là những giáo sư đầu ngành, những giảng viên rất giỏi có nhiều nghiên cứu tạo ra sức ảnh hưởng. Cũng vì người Việt ở nước ngoài phát triển rất nhanh, làm việc chăm chỉ, đầy năng lượng, và luôn tìm kiếm cơ hội nên hình ảnh của người Việt tại đây được đánh giá rất cao, đặc biệt là trong môi trường học thuật.
Ngoài ra, khi người Việt làm việc ở nước ngoài, họ cũng có thể đóng vai trò là người tư vấn với một góc nhìn khác biệt. Hơn thế, một khi đã thành danh ở nước ngoài, họ cũng có thể đóng góp cho quê hương mình, không chỉ về lĩnh vực chuyên môn khoa học mà còn cả về kinh tế.
“Có nhiều người nói rằng, du học sinh chọn ở lại nước ngoài chỉ vì tiền lương và công việc hấp dẫn. Nhưng tôi tin rằng, dù ở đâu, những người giỏi cũng có thể kiếm ra số tiền đủ để phục vụ các nhu cầu cá nhân một cách thoải mái.
Họ chọn ở lại đều vì suy nghĩ sẽ phát triển bản thân, học những thứ tốt nhất, sau đó mang những giá trị ấy quay trở về để đóng góp cho đất nước mình”.
“Để nói nên về hay ở lại, rõ ràng, tùy hoàn cảnh và cũng tùy nhìn nhận của mỗi người. Nhưng theo ý kiến riêng của tôi, sự lựa chọn tối ưu cho những người trẻ có lẽ là nên ở lại để tích lũy kinh nghiệm.
Chẳng hạn đối với giảng viên là kinh nghiệm nghiên cứu và làm việc tại các trường đại học trên thế giới, chờ đến thời điểm thích hợp là khi mình đủ mạnh (cộng thêm với các mối quan hệ quốc tế) thì hãy nên quay trở về quê hương”, TS Trịnh Quang Vũ nói.
Thúy Nga
Là chuyên gia nổi tiếng thế giới về di dân Việt Nam, các nghiên cứu đã được trích dẫn 1.189 lần, nhưng chị Hoàng Lan Anh thừa nhận, lứa du học sinh đầu tiên ra nước ngoài như chị gặp không ít biến cố và có những góc khuất riêng ...
" alt="Giảng viên Việt dạy ở Anh: Làm việc ở nước ngoài cũng là đóng góp cho đất nước"/>Giảng viên Việt dạy ở Anh: Làm việc ở nước ngoài cũng là đóng góp cho đất nước